Vũ Nghịch Càn Khôn
Chương 2144: Cùng thiên đấu ? Cùng địa đấu ?
Sau khi Tiểu Hắc đi vào thế giới trong người thì ngủ say, nhưng trước đó nàng để lại đoàn sáng cho ta.
Từ khi tiến vào thế giới trong người nhìn thấy mọi thứ, các loại dấu hiệu chứng minh không gian phi thường không giản đơn. Vì vậy Sở Nam không vội vàng nuốt, luyện hóa không gian này mà thân hình xuyên qua không gian, muốn khắc hình ảnh toàn không gian vào đầu.
Nhìn thấy càng nhiều hình ảnh thì dấu ấn trong đầu càng sâu, Sở Nam càng cảm giác hơi thở cổ xưa, lâu xa trong không gian. Cùng lúc đó, còn có cảm giác bi tráng. Sở Nam vốn có nghiên cứu về cảm xúc, giờ chìm đắm vào, hắn bất giác chìm trong bi tráng.
Thế giới trong người, hư hỏa phù chủng nuót vào cuộn tranh chữ ‘đạo’ cảm giác cảm xúc của Sở Nam biển động, tỉnh lại. Lập tức hỏa diễm kịch liệt khiêu động, sau đó nhảy ra khỏi thế giới trong người, gần như tham lam nuốt cảm xúc ở thế giới trong người.
Trong không gian, bốn phương tám hướng cảm xúc vọt hướng hướng Sở Nam, hư hỏa phù chủng. Cảm xúc vô hình nhưng Sở Nam vào lúc này trong ý thức lại có hình, giống như nước suối trong lành bao bọc hắn.
Không biết qua bao lâu, Sở Nam thở ra hơi dài. Sở Nam có cảm giác được tẩy rửa, cảm giác cùng bi tráng cảm xúc hợp thành nhất thể.
Sở Nam lên tiếng:
- Những cảm xúc này sinh ra ở lúc cực kỳ xa xôi, qua nhiều năm tháng không chỉ không có tiêu hóa, ngược lại tích lũy, đậm đặc mới có quy mô hôm nay.
Sở Nam bắt đầu chuẩn bị luyện hóa, vẫn giống như căn nuốt mấy đại lục. Cửu mệnh long bay qua, thế giới trong người toàn bộ mở không gian nuốt. Nhưng khác với Sở Nam luyện hóa đại lục khác, không gian không có tí xíu kháng cự, ngược lại còn chủ động tuôn ra tụ lại đây.
Mắt Sở Nam sáng ngời, không gian này quan hệ với hắn cực hòa hợp, lại nghĩ tới những lời Canh Lão nói.
- Là bởi vì Tiểu Hắc, hay là tại ta khắc sâu sự bi tráng đó?
Đang nghĩ ngợi, trong đầu Sở Nam bỗng nổi lên hình ảnh, lại là trời sụp đất nứt hình ảnh. Thiên địa đó không giống như thiên địa mà Sở Nam đã thấy, cảnh tượng như vậy nhiều lên làm hắn nổi lên nghi hoặc. Sở Nam nghi hoặc thiên địa này xảy ra chuyện gì? Nhưng hình ảnh còn có màn khiến hắn chấn kinh.
Trong trời sụp đất nứt có một người chống trời không để nó sụp, đạp đất, không để đất nứt.
- Cùng thiên đấu? Cùng địa đấu?
Sở Nam giật mình, càng thêm nghi vấn. Cùng với thôn mệnh, luyện hóa tiếp tục, xuất hiện hình ảnh càng lúc càng nhiều, càng lúc càng khiến người chấn kinh. Thiên không băng liệt càng thêm nhìn thấy ghê người, dù là ai dùng sức lớn cỡ nào đều không ngăn cản được. Từng viên tinh thần rớt xuống đập mặt đất khó xem, thật như thương khung hủy diệt, thoáng như mạt thế đến.
Nhưng các tinh thần không ngừng rớt xuống, một long có bảy vuốt xoay quanh trên trời. Phút chốc những tinh thần bị quấn lấy, thế rớt xuống giảm đi, nhưng tinh không vẫn xao động không thôi.
Có nhiều long, cỡ vài ngàn con, kém nhất cũng là năm trảo. Còn có mặt khác một ít tồn tại, có nhân loại, ma thú toát ra khí thế khủng bố, có cây nhìn không thấy tận cùng, còn có đá kỳ lạ, có một cái hồ lô.
Rất nhiều tồn tại như sóng biển vỗ vào lòng Sở Nam, kiềm lòng không được hỏi ra nghi vấn:
- Nhiều tồn tại như vậy tụ cùng một chỗ đối kháng thiên địa, tại sao?
Sở Nam nghĩ đến thời đại cường giả như rừng.
- Giữa hai cái này có quan hệ gì không?
Nghĩ lại thì Sở Nam phát hiện hồ lô này khá giống với cái trong tay Tư Đồ Dật Tiêu. Không chờ Sở Nam tiếp tục nghĩ về hồ lô đã bị hình ảnh tiếp theo hấp dẫn.
Cùng lúc đó, Sở Nam mặc kệ hai người có quan hệ với nhau hay không đều bỏ những tồn tại này vào thời đại cường giả. Sở Nam cố gắng nhớ kỹ từng hình ảnh.
Bởi vì luyện hóa phi thường dễ dàng, thế giới trong người biến chuyển từng ngày biến hóa, hư hỏa phù chủng cũng trở lại thế giới trong người. Trọng Kiếm, Tiểu Lam vân vân đều giành giật từng giây rèn luyện chính mình.
Hình ảnh chậm rãi biến mất, thiên địa không còn xao động, nhật nguyệt tinh thần quay về chỗ cũ. Nhưng những tồn tại cường đại này mười có chín bị thương, máu nhuộm đầy đất.
Sở Nam đánh rùng mình:
- Hèn chi không gian này mạnh như vậy, có nhiều cường giả chết tại đây.
Rất nhanh, không gian này bị Sở Nam luyện hóa, hoàn toàn biến mất. Xuất iện ở trước mắt Sở Nam là Chư Thiên Điện mà hắn từng đến. Sở Nam chớp mắt nghĩ đến Chư Thiên Điện, Cửu Long môn, Nghịch Thiên bang, cùng cha mẹ cùng một chỗ.
Chính lúc này, không gian trong người của Sở Nam vang lên tiếng nổ, thiên lôi vân cuồn cuộn. Sở Nam biết ngay diệt chi kiếp thứ ba đến.
Tuy sớm đoán trước nhưng diệt chi kiếp thứ ba giáng xuống vào lúc này khiến Sở Nam có một loại bất ngờ không kịp đề phòng. Nhưng loại cảm xúc này mới vừa nảy ra đã biến mất, thay thế là kiên nghị.
Một tiếng xẹt phát ra từ thiên địa.
Sở Nam nhảy người lên trời, cuốn lôi vân cuồn cuộn. Một tiếng nổ vang trong phạm vi Sở Nam nuốt, đó là thái độ của hắn với diệt chi kiếp thứ ba, chủ động nghênh tiếp, giành trước xuất thủ.
Vừa rồi hắn thôn dung không gian thì nhìn thấy hình ảnh cho Sở Nam rung động quá lớn. Khi rung động khiến Sở Nam thói quen đại tràng diện đối mặt diệt chi kiếp thứ ba không dễ như hai lần trước.
Có lẽ vì Sở Nam giành ra tay trước, tiếng xẹt dừng, một hồi lâu không có phản ứng, có thể đếm được mười phút sau, tiếng nổ lại vang lên. Công kích đột nhiên đến, Sở Nam cảm giác trạng thái của mình đang thụt lùi, bao gồm năng lượng của mình, cảm xúc, tưởng pháp vân vân đều lùi. Sở Nam nhìn xung quanh, cái bóng Chư Thiên Điện biến mất sạch, như chưa từng xuất hiện.
- Thời, gian, đảo ngược!
Sở Nam gằn từng chữ, biết này là chân chính thời gian đảo lưu, cùng một lần hoàn toàn khác biệt. Sở Nam lập tức dùng trạng thái mạnh nhất của Hỗn Loạn Càn Khôn để có thể tránh thoát "Diệt chi kiếp" thời gian trói buộc.
Nhưng không chờ Sở Nam đem toàn bộ vô danh lệnh bài vận chuyển thì cảm giác trạng thái bán thân của mình ngừng lùi, yên lặng ở đó, nửa người dưới cuồng lùi. Phát hiện này khiến sắc mặt của Sở Nam biến lạnh như băng, một hồi hắn trải qua thời gian tăng tốc, thời gian đảo lưu tình huống bi thảm, đau nhức vô cùng, khó chịu muốn lấy mạng người.
Nhưng lần đó dù sao không phải chân chính thời gian đảo lưu, lần này lại là thật sự. Khi bán thân rút lui đến tình trạng yếu ớt, bán thân kia vẫn yên lặng, như vậy cực độ không cân bằng, mang đến hậu quả, không cần nói cũng biết!
Quan trọng nhất là Sở Nam vẫn là Sở Nam sao? Lại đảo lưu đến cùng thứ quái dị cùng một chỗ thì còn có hiệu quả đối kháng với Thiên Khôi không? Bởi vì tại một khắc kia, nửa người dưới của Sở Nam là cùng Quái Đông Tây chung, nhưng bán thân còn ở trong không gian đó.
Đối với thời gian công kích như vậy làm mặt Sở Nam đầy nghiêm túc. Diệt chi kiếp thứ ba không giống hai lần trước, uy lực từng bước một tăng cường. Diệt chi kiếp thứ ba không có bất cứ quá độ, trực tiếp đến đỉnh cao, muốn hủy diệt Sở Nam.
Sở Nam nhanh chóng thi triển ra thời đại cường giả, cùng lúc đó hết sức điều động vô danh lệnh bài.
Vũ Nghịch Càn Khôn
Từ khi tiến vào thế giới trong người nhìn thấy mọi thứ, các loại dấu hiệu chứng minh không gian phi thường không giản đơn. Vì vậy Sở Nam không vội vàng nuốt, luyện hóa không gian này mà thân hình xuyên qua không gian, muốn khắc hình ảnh toàn không gian vào đầu.
Nhìn thấy càng nhiều hình ảnh thì dấu ấn trong đầu càng sâu, Sở Nam càng cảm giác hơi thở cổ xưa, lâu xa trong không gian. Cùng lúc đó, còn có cảm giác bi tráng. Sở Nam vốn có nghiên cứu về cảm xúc, giờ chìm đắm vào, hắn bất giác chìm trong bi tráng.
Thế giới trong người, hư hỏa phù chủng nuót vào cuộn tranh chữ ‘đạo’ cảm giác cảm xúc của Sở Nam biển động, tỉnh lại. Lập tức hỏa diễm kịch liệt khiêu động, sau đó nhảy ra khỏi thế giới trong người, gần như tham lam nuốt cảm xúc ở thế giới trong người.
Trong không gian, bốn phương tám hướng cảm xúc vọt hướng hướng Sở Nam, hư hỏa phù chủng. Cảm xúc vô hình nhưng Sở Nam vào lúc này trong ý thức lại có hình, giống như nước suối trong lành bao bọc hắn.
Không biết qua bao lâu, Sở Nam thở ra hơi dài. Sở Nam có cảm giác được tẩy rửa, cảm giác cùng bi tráng cảm xúc hợp thành nhất thể.
Sở Nam lên tiếng:
- Những cảm xúc này sinh ra ở lúc cực kỳ xa xôi, qua nhiều năm tháng không chỉ không có tiêu hóa, ngược lại tích lũy, đậm đặc mới có quy mô hôm nay.
Sở Nam bắt đầu chuẩn bị luyện hóa, vẫn giống như căn nuốt mấy đại lục. Cửu mệnh long bay qua, thế giới trong người toàn bộ mở không gian nuốt. Nhưng khác với Sở Nam luyện hóa đại lục khác, không gian không có tí xíu kháng cự, ngược lại còn chủ động tuôn ra tụ lại đây.
Mắt Sở Nam sáng ngời, không gian này quan hệ với hắn cực hòa hợp, lại nghĩ tới những lời Canh Lão nói.
- Là bởi vì Tiểu Hắc, hay là tại ta khắc sâu sự bi tráng đó?
Đang nghĩ ngợi, trong đầu Sở Nam bỗng nổi lên hình ảnh, lại là trời sụp đất nứt hình ảnh. Thiên địa đó không giống như thiên địa mà Sở Nam đã thấy, cảnh tượng như vậy nhiều lên làm hắn nổi lên nghi hoặc. Sở Nam nghi hoặc thiên địa này xảy ra chuyện gì? Nhưng hình ảnh còn có màn khiến hắn chấn kinh.
Trong trời sụp đất nứt có một người chống trời không để nó sụp, đạp đất, không để đất nứt.
- Cùng thiên đấu? Cùng địa đấu?
Sở Nam giật mình, càng thêm nghi vấn. Cùng với thôn mệnh, luyện hóa tiếp tục, xuất hiện hình ảnh càng lúc càng nhiều, càng lúc càng khiến người chấn kinh. Thiên không băng liệt càng thêm nhìn thấy ghê người, dù là ai dùng sức lớn cỡ nào đều không ngăn cản được. Từng viên tinh thần rớt xuống đập mặt đất khó xem, thật như thương khung hủy diệt, thoáng như mạt thế đến.
Nhưng các tinh thần không ngừng rớt xuống, một long có bảy vuốt xoay quanh trên trời. Phút chốc những tinh thần bị quấn lấy, thế rớt xuống giảm đi, nhưng tinh không vẫn xao động không thôi.
Có nhiều long, cỡ vài ngàn con, kém nhất cũng là năm trảo. Còn có mặt khác một ít tồn tại, có nhân loại, ma thú toát ra khí thế khủng bố, có cây nhìn không thấy tận cùng, còn có đá kỳ lạ, có một cái hồ lô.
Rất nhiều tồn tại như sóng biển vỗ vào lòng Sở Nam, kiềm lòng không được hỏi ra nghi vấn:
- Nhiều tồn tại như vậy tụ cùng một chỗ đối kháng thiên địa, tại sao?
Sở Nam nghĩ đến thời đại cường giả như rừng.
- Giữa hai cái này có quan hệ gì không?
Nghĩ lại thì Sở Nam phát hiện hồ lô này khá giống với cái trong tay Tư Đồ Dật Tiêu. Không chờ Sở Nam tiếp tục nghĩ về hồ lô đã bị hình ảnh tiếp theo hấp dẫn.
Cùng lúc đó, Sở Nam mặc kệ hai người có quan hệ với nhau hay không đều bỏ những tồn tại này vào thời đại cường giả. Sở Nam cố gắng nhớ kỹ từng hình ảnh.
Bởi vì luyện hóa phi thường dễ dàng, thế giới trong người biến chuyển từng ngày biến hóa, hư hỏa phù chủng cũng trở lại thế giới trong người. Trọng Kiếm, Tiểu Lam vân vân đều giành giật từng giây rèn luyện chính mình.
Hình ảnh chậm rãi biến mất, thiên địa không còn xao động, nhật nguyệt tinh thần quay về chỗ cũ. Nhưng những tồn tại cường đại này mười có chín bị thương, máu nhuộm đầy đất.
Sở Nam đánh rùng mình:
- Hèn chi không gian này mạnh như vậy, có nhiều cường giả chết tại đây.
Rất nhanh, không gian này bị Sở Nam luyện hóa, hoàn toàn biến mất. Xuất iện ở trước mắt Sở Nam là Chư Thiên Điện mà hắn từng đến. Sở Nam chớp mắt nghĩ đến Chư Thiên Điện, Cửu Long môn, Nghịch Thiên bang, cùng cha mẹ cùng một chỗ.
Chính lúc này, không gian trong người của Sở Nam vang lên tiếng nổ, thiên lôi vân cuồn cuộn. Sở Nam biết ngay diệt chi kiếp thứ ba đến.
Tuy sớm đoán trước nhưng diệt chi kiếp thứ ba giáng xuống vào lúc này khiến Sở Nam có một loại bất ngờ không kịp đề phòng. Nhưng loại cảm xúc này mới vừa nảy ra đã biến mất, thay thế là kiên nghị.
Một tiếng xẹt phát ra từ thiên địa.
Sở Nam nhảy người lên trời, cuốn lôi vân cuồn cuộn. Một tiếng nổ vang trong phạm vi Sở Nam nuốt, đó là thái độ của hắn với diệt chi kiếp thứ ba, chủ động nghênh tiếp, giành trước xuất thủ.
Vừa rồi hắn thôn dung không gian thì nhìn thấy hình ảnh cho Sở Nam rung động quá lớn. Khi rung động khiến Sở Nam thói quen đại tràng diện đối mặt diệt chi kiếp thứ ba không dễ như hai lần trước.
Có lẽ vì Sở Nam giành ra tay trước, tiếng xẹt dừng, một hồi lâu không có phản ứng, có thể đếm được mười phút sau, tiếng nổ lại vang lên. Công kích đột nhiên đến, Sở Nam cảm giác trạng thái của mình đang thụt lùi, bao gồm năng lượng của mình, cảm xúc, tưởng pháp vân vân đều lùi. Sở Nam nhìn xung quanh, cái bóng Chư Thiên Điện biến mất sạch, như chưa từng xuất hiện.
- Thời, gian, đảo ngược!
Sở Nam gằn từng chữ, biết này là chân chính thời gian đảo lưu, cùng một lần hoàn toàn khác biệt. Sở Nam lập tức dùng trạng thái mạnh nhất của Hỗn Loạn Càn Khôn để có thể tránh thoát "Diệt chi kiếp" thời gian trói buộc.
Nhưng không chờ Sở Nam đem toàn bộ vô danh lệnh bài vận chuyển thì cảm giác trạng thái bán thân của mình ngừng lùi, yên lặng ở đó, nửa người dưới cuồng lùi. Phát hiện này khiến sắc mặt của Sở Nam biến lạnh như băng, một hồi hắn trải qua thời gian tăng tốc, thời gian đảo lưu tình huống bi thảm, đau nhức vô cùng, khó chịu muốn lấy mạng người.
Nhưng lần đó dù sao không phải chân chính thời gian đảo lưu, lần này lại là thật sự. Khi bán thân rút lui đến tình trạng yếu ớt, bán thân kia vẫn yên lặng, như vậy cực độ không cân bằng, mang đến hậu quả, không cần nói cũng biết!
Quan trọng nhất là Sở Nam vẫn là Sở Nam sao? Lại đảo lưu đến cùng thứ quái dị cùng một chỗ thì còn có hiệu quả đối kháng với Thiên Khôi không? Bởi vì tại một khắc kia, nửa người dưới của Sở Nam là cùng Quái Đông Tây chung, nhưng bán thân còn ở trong không gian đó.
Đối với thời gian công kích như vậy làm mặt Sở Nam đầy nghiêm túc. Diệt chi kiếp thứ ba không giống hai lần trước, uy lực từng bước một tăng cường. Diệt chi kiếp thứ ba không có bất cứ quá độ, trực tiếp đến đỉnh cao, muốn hủy diệt Sở Nam.
Sở Nam nhanh chóng thi triển ra thời đại cường giả, cùng lúc đó hết sức điều động vô danh lệnh bài.
Vũ Nghịch Càn Khôn
Đánh giá:
Truyện Vũ Nghịch Càn Khôn
Story
Chương 2144: Cùng thiên đấu ? Cùng địa đấu ?
10.0/10 từ 21 lượt.