Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1887: Giúp người thành đạt

Nghe được Sở Nam dứt khoát như thế, Trường sanh cửa đệ tử, ngón tay không khỏi khẽ run lên một cái.

Nhưng Sở Nam đã suy đoán khẳng định xuống, người bình thường gặp phải chuyện như vậy, ít nhiều cũng sẽ có tỏ vẻ, bất kể là tiếng nói hay là vẻ mặt, động tác, nhưng Quyên trưởng lão không có nói gì cả, hơn phân nửa là sợ làm ra những động tác kia khiến cho Sở Nam hoài nghi, Sở Nam thì thầm:

- Những thứ này, đã đủ rồi.

Về phần Thiên tử thuộc hạ gọi là Vương Long Vương Hổ kia, nhận được Sở Nam ra lệnh, trong lòng hiện ra hàng vạn nghi ngờ, bởi vì Sở Nam muốn giết năm người này, căn bản đều không cần ra tay, hét lớn mấy tiếng cũng có thể đưa năm người bọn họ đánh chết rồi, nhưng Sở Nam không muốn tự mình động thủ, cũng có nhiều người xuất lực, bọn họ thấy có cái gì không đúng.

- Nơi này có cái bẫy rập gì sao?

Vương Long vương hổ trong lòng tuy nghi ngờ, nhưng Sở Nam hạ lệnh, hai người liền xuất thủ, trực tiếp để cho thân thể năm người cùng đầu phân ra, máu tươi phun ngàn thước.

- Làm như thế, có thể tính báo thù cho các ngươi không?

- Đa tạ đại nhân, phụ thân, ngươi nhìn thấy không? Ân nhân cho chúng ta báo thù rồi, phụ thân ngươi mạnh khỏe nghỉ ngơi ah.

Hai nàng khóc nước mắt tràn mi, sau đó lại cứng rắn, nhìn những biểu cảm này trông như hai đóa Phù Dung.

Khóc hồi lâu, hai nữ tử nhìn về phía Sở Nam, lại nói:

- Ân nhân, tỷ muội chúng ta nhờ người báo thù cho, kính xin đại nhân...

Các nàng nói những lời này, đều ở trong dự liệu Sở Nam, Sở Nam không có đợi các nàng nói xong, đã chủ động hỏi:


- Nhà các ngươi còn có người nào không?

- Tỷ muội chúng ta cùng phụ thân sống nương tựa lẫn nhau, trừ bỏ phụ thân ra, cũng không có người nào khác rồi, hơn nữa lúc đi ra, phòng ốc của chúng ta cũng đã bán hết rồi.

- Nếu vậy các ngươi đi theo chúng ta.

- Ân nhân cứu mạng, không chỗ nào không từ, chúng ta cũng đáp ứng.

- Vậy thì tốt.

Hai nàng tử đợi đến Sở Nam nói thu các nàng là nô bộc, hoặc là thu làm tiểu muội, nhưng Sở Nam nhìn về phía hai người kia, nói:

- Thật ra thì, chân chính ân nhân các ngươi, không phải ta, mà đúng hai người bọn họ, là bọn hắn báo thù cho các ngươi.

Vương Long, Vương Hổ sửng sốt, hai nàng kia cũng thoáng cái ngu ngơ, điều này có thể cùng các nàng suy nghĩ hoàn toàn không giống nhau, hai nàng cũng trấn tĩnh thật nhanh, vội vàng hướng Vương Long Vương Hổ thi lễ nói tạ ơn, Sở Nam vừa tiếp tục nói:

- Vương Long Vương Hổ, nếu là hai người huynh đệ các ngươi cứu hai tỷ muội các nàng, không bằng để cho các nàng làm bạn các ngươi, như thế nào?

Kết quả như thế, để cho song phương lần nữa choáng váng.

- Sở công tử...



- Làm sao? Các ngươi không muốn?

- Không phải, nhưng...

- Không phải là được, còn không mau đi đỡ tỷ muội các nàng, đừng để nữ nhân quỳ xuống, coi như là khi dễ nữ nhân.

Câu này không mặn không nhạt nói ra, để cho Vương Long Vương Hổ cả người rùng mình, mới vừa rồi năm người kia khi dễ nữ nhân mà chết, hai người vội vàng tiến lên đở hai nàng dậy, hai nàng rất không muốn cùng Vương Long Vương Hổ, nhưng việc đã đến nước này, các nàng còn muốn nói gì, vậy cũng sẽ chọc người hoài nghi.

Vì vậy, hai nàng chỉ đành phải tạ ơn ân công, đi theo Vương Long Vương Hổ rồi, Sở Nam cười nói:

- Ta bình sanh rất hỉ hoan người có tình sẽ trở thành thân thuộc, nếu như các ngươi sau này cũng cảm giác đối phương không sai, ta liền cho các ngươi thành thân rồi.

Nói xong, không để bọn họ phản bác, sau đó hỏi Quyên trưởng lão.

- Quyên trưởng lão, ngươi nói điều này có phải Thiên tứ lương duyên hay không?

- Vâng, Sở công tử quả nhiên có thể giúp người thành quyến thuộc.

Quyên trưởng lão còn có thể nói gì, lúc trước hắn không biết diễn xuất, hãy nhìn đến ánh mắt hai người đệ tử, cũng hiểu rồi, trong lòng hắn đã có chút hoài nghi Sở Nam có phải biết cái gì rồi hay không, nhưng hoài nghi này cũng là chợt lóe lên, dù sao có thể lẫn vào trong đội ngũ của bọn họ, cũng đã đủ rồi.

Lúc này trong lòng Vương Long, Vương Hổ cũng khẳng định Sở Nam đối với bọn họ nổi lên hoài nghi, nhưng tình huống hôm nay, vô luận khó khăn cỡ nào, đều không được tiếp tục nữa, ít nhất phải đợi đến Thiên tử ra lệnh mới.



Sở Nam thầm nhủ trong lòng, càng ngày càng cảm thấy an bài như thế rất có ý tứ.

Sau đó, Sở Nam bọn họ bằng tốc độ nhanh nhất trở lại Trường sanh cửa, lúc này Sở Nam thấy được Trường sanh cửa chưởng môn, mà chưởng môn Trường sanh cửa, để cho Sở Nam lấy làm kinh hãi, bởi vì nhìn tướng mạo chưởng môn, thuộc về người rất trẻ tuổi, trẻ tuổi đến quá phận vậy, mà điều này vẫn không phải trọng điểm, trọng điểm là Sở Nam thấy chưởng môn Trường sanh cửa, liền trực giác người này cùng mình có liên lạc.

Sở Nam chứng minh loại trực giác này, chính là ngay giữa mi tâm, dùng con mắt thứ ba khẽ chấn động.

Lúc trước kinh nghiệm thân xương tan ra, toái phiến, áo choàng, Ngũ Hành nguyên kiếp, thời điểm tạo thành không gian trong cơ thể, cũng biến mất không thấy, hoặc là chuyển hóa thành một loại hình thức tồn tại khác, nhưng con mắt thứ ba, đúng không có động tĩnh, cũng khồng có bị thương tổn.

Mà lời của Tiêu Tử Chân nói, tiếng vọng ở trong lổ tai Sở Nam, Sở Nam kìm lòng không được mà thầm nghĩ nói:

- Con mắt thứ ba rất có thể cùng Hiên Viên có liên quan, ta có một bộ phận Hiên Viên chi cốt, còn Trường sanh cửa chưởng môn này lấy được cái gì vậy?

Sở Nam nghĩ tới, chưởng môn Trường sanh cửa đã đi trên đến, chưởng môn Trường sanh cửa họ Thượng Quan, tên Xa, lúc này Thượng Quan Xa nói:

- Sở công tử, không biết những đồ vật này, có thể đổi lại bao nhiêu tinh thần nguyên thạch.

Cùng với tiếng nói, một đống lớn chiếc nhẫn trữ vật, hiện ra trước mặt Sở Nam, trực tiếp xếp thành một ngọn núi giới chỉ nhỏ rồi, Sở Nam thần niệm tra vào.

Ba tức sau, Sở Nam đem chiếc nhẫn trữ vật quét xong, trong lòng kinh ngạc.

- Ba canh giờ, trường sanh cửa là có thể gom lại nhiều đồ vật như vậy, đại môn phái quả nhiên không giống rồi.



- Không nhiều lắm, mới bảy khối mà thôi, nhưng mỗi khối tinh thần nguyên thạch cũng là đường kính ba thước.

- Trời ạ!

Diêm trưởng lão lại một lần nữa lên tiếng, Diêm trưởng lão thanh âm kinh khủng vang lên, nhưng hiện không ai trách cứ Diêm trưởng lão, bởi vì bọn họ cũng không khá hơn chút nào, nhưng không có hô to mà thôi.

Thượng Quan Xa ánh mắt sáng lên, sau đó bình tĩnh hỏi:

- Sở công tử, nhưng ngươi thấy rõ ràng đồ vật trong này rồi? Những đồ này của chúng ta, đổi lại không được nhiều tinh thần nguyên thạch như vậy.

- Chưởng môn.

Diêm trưởng lão vừa nói ra, Quyên trưởng lão hoàn hồn vội vàng nhìn Diêm trưởng lão, Sở Nam không để ý tới bọn họ mờ ám, hắn nghe ra ý trong lời Thượng Quan Xa nói, đơn giản là thử dò xét hắn mà thôi.

Sở Nam, nói:

- Quả thật còn thiếu một chút, bất quá, lần đầu tiên giao dịch, còn dư lại coi như ta tặng cho Trường sanh cửa, nếu là hợp tác vui vẻ mà nói, sau này chúng ta còn có nhiều giao dịch hơn, vô luận các ngươi có bao nhiêu, ta cũng có thể giao dịch được.

- Thật ra thì, nhìn thấy Sở công tử, ta có một loại cảm giác gặp nhau quá muộn, Sở công tử nếu là không vội mà nói nhất định phải cùng Sở công tử uống mấy chén.

Thượng Quan Xa nói ra, Sở Nam cười nói:

- Nhất định là có cơ hội này, đúng rồi, Thượng Quan chưởng môn, chúng ta còn phải mượn Truyền Tống Trận quý môn dùng một chút.

Vũ Nghịch Càn Khôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vũ Nghịch Càn Khôn Truyện Vũ Nghịch Càn Khôn Story Chương 1887: Giúp người thành đạt
10.0/10 từ 21 lượt.
loading...