Vũ Nghịch Càn Khôn
Chương 1504: Hư kinh nhất tràng
Sở Nam khẳng định tầng thứ sáu Huyết tháp có liên quan tới không gian.
Nhưng điều này đối với tình cảnh hiện giờ cũng không giúp được gì, biết
và không biết cũng không khác gì nhau.
- Chủ nhân trong truyền thuyết là ai? Hắn có biện pháp tiến vào tầng bảy sao...
Sở Nam cảm thán, nhưng không hề nhụt chí. Nghĩ tới bộ dạng củ đám người Huyết Dương Trọng, hắn thì thầm:
- Bọn hắn tuyệt đối không nhìn thấu ra ta đang giả mạo. Bằng không chúng cũng không để ta tùy ý cướp đoạt thiên phú dị năng của chúng. Xem bộ dạng của chúng là muốn ta lấy đồ vật gì đó trong Huyết tháp. Mà nếu không có điều gì ngoài ý muốn thì có lẽ thứ này nằm ở tầng thứ chín!
- Đáng tiếc hiện giờ ta vẫn đang ở tầng thứ sáu. Nếu như ở đây một hai tháng, thậm chí là một hai năm, đám Huyết Ma tộc nhân kia khẳng định sẽ sinh nghi ngờ!
Sở Nam tự nhủ trong lòng. Hắn cũng không muốn ở trong không gian hư vô chẳng có thứ gì này một năm. Cha mẹ, Mộng nhi còn đang chờ hắn!
Hai chữ ‘Không gian’ một lần nữa lóe lên trong đầu Sở Nam. Hắn không tiếp tục chạy như điên mà ngồi xuống, khoanh chân, tụ năng lượng, trùng kích khu vực giao nhau. Hắn muốn thứ cảm nhận không gian chi lực ở trong Huyết tháp, xem sẽ có tình huống gì xảy ra.
Nhưng khi Sở Nam dùng tu vị trùng kích khu vực giao thoa kia trăm ngàn lần, Sở Nam lại không cảm ngộ được không gian chi lực như trong quá khứ. Hắn không cảm thấy thứ gì cả, tất cả đều trống không, giống như trong không gian Huyết tháp vậy.
Điều này có chút khó khăn rồi. Tuy rằng tu vị của Sở Nam còn có thể tăng lên cảnh giới cao hơn, nhưng hắn không biết tại không gian trong Huyết tháp liệu có thể khiến hắn tiến vào cảnh giới Vũ thần hay không nữa. Cho dù trong Huyết tháp không thể, vậy khi đi ra ngoài Huyết tháp?
Sở Nam đã suy diễn ra kinh mạch của Chuyển thần niệm, chỉ cần vượt qua tam kiếp, cải tạo thân thể, đả thông đường kinh mạch này, hoặc là tìm được biện pháp nào đó đả thông kinh mạch, vậy thần niệm của hắn tuyệt đối sẽ xảy rat hay đổi rất lớn.
- Chỉ là hiện tại... không, hư vô?
Đột nhiên Sở Nam nhớ tới khi ở trong bí cảnh, xương cốt Thiết Thương Hùng nện xuống một côn. Nơi côn ảnh đi qua, từ không hóa có, từ có hóa không.
- Hư vô là không có gì, sao lại từ không hóa có? Hỏa đạt tới cực hạn có thể hóa thủy, chết tận cùng có thể dục sinh, không đạt tới tận cùng sẽ hóa có sao?
Sở Nam tập trung suy nghĩ. Trong không gian hư vô, du đãng không có mục đích, không biết thời gian, không biết không gian. Thời gian dần trôi qua, Sở Nam ngày càng không tư duy, vô niệm, vô tưởng, giống như tư duy cũng biến thành không, biến thành hư vô.
Không biết trải qua bao lâu, Sở Nam vẫn ngồi im ở chỗ kia, giống như một bức tượng trong mưa gió, như một cây cổ thụ đã chết, không có một tia khí tức sinh mệnh.
Tại tầng thứ nhất, vẻ hưng phấn trên mặt mấy người Huyết Dương Trọng đã không còn. Hiện giờ trên mặt chúng chỉ còn vẻ nghi hoặc:
- Chủ nhân đi lên đã lâu như vậy, sao giờ vẫn chưa đi ra? Đáng lẽ phải rất nhanh mới đúng chứ?
- Chẳng lẽ có điều gì ngoài ý muốn xảy ra?
- Không có khả năng!
- Nhưng đã một tháng trôi qua rồi. Điều này...
Vì để cho bọn chúng không nghi ngờ tiếp, Cửu Vũ cười miệt thị, nói:
- Bổn sự của thiếu gia há để cho các ngươi suy đoán lung tung? Muốn đạt được vật kia thì ngoan ngoãn chờ cho ta. Nói không chừng hiện giờ thiếu gia đang tu luyện, đột phá tới một cảnh giới mới!
Nghe Cửu Vũ nói vậy, Huyết Dương Trọng giống như tìm được đáp án:
- Đúng, nhất định là chủ nhân đang tu luyện.
Mấy tên còn lại cũng phụ họa theo.
Trong tầng thứ sáu Huyết tháp.
Sở Nam căn bản không biết đã trôi qua một tháng. Hắn vẫn giữ tư thế kia.
Đột nhiên, mấy tiếng ‘ọt, ọt’ vang lên.
Sở Nam đột nhiên bừng tỉnh, tư duy từ trong hư vô trở lại, trên mặt đổ mồ hôi lạnh. Với thực lực của Sở Nam hiện giờ, muốn đổ mồ hôi là một việc không dễ dàng. Nhưng tình cảnh vừa rồi đúng là quá nguy hiểm.
Suy nghĩ lâm vào hư vô, nếu như hắn chưa tỉnh lại vậy sẽ vĩnh viễn chìm đắm vào đó, suy nghĩ của hắn sẽ hóa thành một bộ phận của hư vô. Còn bản thân hắn cũng không tồn tại nữa, cho dù thân thể hắn mạnh mẽ đến mức nào. Nói không chừng cuối cùng hắn sẽ trở thành chiến lợi phẩm của chủ nhân chân chính, trở thành đan dược, pháp bảo.
Rất may, Sở Nam đã tỉnh lại.
Lúc này Sở Nam cảm ơn cảm giác đói khát trong cơ thể. Mấy tiếng ‘ọt ọt’ kia chính là do cơ thể cảm thấy đói khát tới cực độ, từ bụng phát ra. Tuy nói chỉ là sợ bóng sợ gió một hồi nhưng cũng khiến Sở Nam càng thêm đề phòng. Huyết tháp này quá mức nguy hiểm, có thể vô hình giết người.
Nhưng Sở Nam cảm giác được sau khi tư duy phiêu du trong hư vô cũng có thu hoạch, chỉ là hiện giờ hắn chưa phát hiện ra mà thôi. Sau khi sửa sang lại một phen, Sở Nam tập trung lực chú ý ở cảm giác đói khát. Cảm giác đói khát của cơ thể đã đạt tới tột đỉnh.
- Mặc kệ là vô tình hay hữu ý, ta vẫn cảm ơn ngươi. Tuy rằng ta không biết ngươi muốn cắn nuốt cái gì, nhưng nếu ngươi muốn cắn nuốt, vậy thì cứ tự nhiên đi!
Sở Nam không áp chế nữa, tụ khởi năng lượng toàn thân, giống như khi nuốt Quy khư châu vậy.
Vòng xoáy thoáng hiện, Huyết tháp chín tầng rung lên không ngừng, Sở Nam chứng kiến mảnh ‘không vô’ kia như hóa thành hữu hình, thực chất, từ bốn phương tám hướng vọt tới vị trí của hắn. Tường tháp trước kia hắn không thể tới gần cũng tiến dần về phía hắn.
Sở Nam tập trung tư tưởng, nhìn, không bỏ qua bất kỳ chi tiết, động thái, kể cả là một tia cảm giác!
Huyết tháp chấn động, Cửu Vũ, đám người Huyết Dương Trọng đều phát hiện ra. Huyết Dương Trọng nghi ngờ nói:
- Chuyện gì đang xảy ra? Tại sao Huyết Ma lại chấn động?
Cửu Vũ không chút do dự, cao hứng nhảy dựng lên, nói:
- Đã thành, nhất định là thiếu gia vừa đột phá!
- Đột phá?
Vẻ nghi ngờ trong mắt Huyết Dương Trọng không biến mất, nhưng cũng chỉ có thể tin tưởng lý do này. Đúng lúc này, một cỗ lực lượng vọt tới, ném đám người Huyết Dương Trọng ra ngoài. Cỗ năng lượng này vô cùng mãnh liệt, cho dù là Chiến Thần cũng không thể cản nổi. Trên mặt Chiến thần tràn đầy vẻ trầm trọng.
- Chuyện gì đang xảy ra? Sao Huyết Ma tháp lại ném chúng tar a ngoài?
Huyết Dương Trọng hô lớn. Huyết Ma tháp chính là tên mà bọn hắn đặt cho tòa tháp này, còn tên thật của Huyết tháp thì kỳ thực chúng cũng không rõ.
Ngay lập tức, Huyết Ma tháp rời khỏi mặt đất.
Thấy vậy, trong mắt Huyết Dương Trọng càng thêm nghi ngờ, thì thầm trong lòng:
- Trong truyền thuyết giống như không nói Huyết Ma tháp biết bay lên, ngược lại chỉ nói Huyết Ma tháp không thể rời khỏi. Đây là tại sao?
Trong lòng Cửu Vũ cũng thầm nghĩ:
- Sở Nam, ngươi tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì, tuyệt đối không thể!
Giờ phút này Sở Nam cũng khiếp sợ không thôi. Vách tường Huyết tháp chạm vào thân thể hắn. Đồng thời tầng thứ bảy và tầng thứ năm cũng chạm vào thân thể của hắn.
Vũ Nghịch Càn Khôn
- Chủ nhân trong truyền thuyết là ai? Hắn có biện pháp tiến vào tầng bảy sao...
Sở Nam cảm thán, nhưng không hề nhụt chí. Nghĩ tới bộ dạng củ đám người Huyết Dương Trọng, hắn thì thầm:
- Bọn hắn tuyệt đối không nhìn thấu ra ta đang giả mạo. Bằng không chúng cũng không để ta tùy ý cướp đoạt thiên phú dị năng của chúng. Xem bộ dạng của chúng là muốn ta lấy đồ vật gì đó trong Huyết tháp. Mà nếu không có điều gì ngoài ý muốn thì có lẽ thứ này nằm ở tầng thứ chín!
- Đáng tiếc hiện giờ ta vẫn đang ở tầng thứ sáu. Nếu như ở đây một hai tháng, thậm chí là một hai năm, đám Huyết Ma tộc nhân kia khẳng định sẽ sinh nghi ngờ!
Sở Nam tự nhủ trong lòng. Hắn cũng không muốn ở trong không gian hư vô chẳng có thứ gì này một năm. Cha mẹ, Mộng nhi còn đang chờ hắn!
Hai chữ ‘Không gian’ một lần nữa lóe lên trong đầu Sở Nam. Hắn không tiếp tục chạy như điên mà ngồi xuống, khoanh chân, tụ năng lượng, trùng kích khu vực giao nhau. Hắn muốn thứ cảm nhận không gian chi lực ở trong Huyết tháp, xem sẽ có tình huống gì xảy ra.
Nhưng khi Sở Nam dùng tu vị trùng kích khu vực giao thoa kia trăm ngàn lần, Sở Nam lại không cảm ngộ được không gian chi lực như trong quá khứ. Hắn không cảm thấy thứ gì cả, tất cả đều trống không, giống như trong không gian Huyết tháp vậy.
Điều này có chút khó khăn rồi. Tuy rằng tu vị của Sở Nam còn có thể tăng lên cảnh giới cao hơn, nhưng hắn không biết tại không gian trong Huyết tháp liệu có thể khiến hắn tiến vào cảnh giới Vũ thần hay không nữa. Cho dù trong Huyết tháp không thể, vậy khi đi ra ngoài Huyết tháp?
Sở Nam đã suy diễn ra kinh mạch của Chuyển thần niệm, chỉ cần vượt qua tam kiếp, cải tạo thân thể, đả thông đường kinh mạch này, hoặc là tìm được biện pháp nào đó đả thông kinh mạch, vậy thần niệm của hắn tuyệt đối sẽ xảy rat hay đổi rất lớn.
- Chỉ là hiện tại... không, hư vô?
Đột nhiên Sở Nam nhớ tới khi ở trong bí cảnh, xương cốt Thiết Thương Hùng nện xuống một côn. Nơi côn ảnh đi qua, từ không hóa có, từ có hóa không.
- Hư vô là không có gì, sao lại từ không hóa có? Hỏa đạt tới cực hạn có thể hóa thủy, chết tận cùng có thể dục sinh, không đạt tới tận cùng sẽ hóa có sao?
Sở Nam tập trung suy nghĩ. Trong không gian hư vô, du đãng không có mục đích, không biết thời gian, không biết không gian. Thời gian dần trôi qua, Sở Nam ngày càng không tư duy, vô niệm, vô tưởng, giống như tư duy cũng biến thành không, biến thành hư vô.
Không biết trải qua bao lâu, Sở Nam vẫn ngồi im ở chỗ kia, giống như một bức tượng trong mưa gió, như một cây cổ thụ đã chết, không có một tia khí tức sinh mệnh.
Tại tầng thứ nhất, vẻ hưng phấn trên mặt mấy người Huyết Dương Trọng đã không còn. Hiện giờ trên mặt chúng chỉ còn vẻ nghi hoặc:
- Chủ nhân đi lên đã lâu như vậy, sao giờ vẫn chưa đi ra? Đáng lẽ phải rất nhanh mới đúng chứ?
- Chẳng lẽ có điều gì ngoài ý muốn xảy ra?
- Không có khả năng!
- Nhưng đã một tháng trôi qua rồi. Điều này...
Vì để cho bọn chúng không nghi ngờ tiếp, Cửu Vũ cười miệt thị, nói:
- Bổn sự của thiếu gia há để cho các ngươi suy đoán lung tung? Muốn đạt được vật kia thì ngoan ngoãn chờ cho ta. Nói không chừng hiện giờ thiếu gia đang tu luyện, đột phá tới một cảnh giới mới!
Nghe Cửu Vũ nói vậy, Huyết Dương Trọng giống như tìm được đáp án:
- Đúng, nhất định là chủ nhân đang tu luyện.
Mấy tên còn lại cũng phụ họa theo.
Trong tầng thứ sáu Huyết tháp.
Sở Nam căn bản không biết đã trôi qua một tháng. Hắn vẫn giữ tư thế kia.
Đột nhiên, mấy tiếng ‘ọt, ọt’ vang lên.
Sở Nam đột nhiên bừng tỉnh, tư duy từ trong hư vô trở lại, trên mặt đổ mồ hôi lạnh. Với thực lực của Sở Nam hiện giờ, muốn đổ mồ hôi là một việc không dễ dàng. Nhưng tình cảnh vừa rồi đúng là quá nguy hiểm.
Suy nghĩ lâm vào hư vô, nếu như hắn chưa tỉnh lại vậy sẽ vĩnh viễn chìm đắm vào đó, suy nghĩ của hắn sẽ hóa thành một bộ phận của hư vô. Còn bản thân hắn cũng không tồn tại nữa, cho dù thân thể hắn mạnh mẽ đến mức nào. Nói không chừng cuối cùng hắn sẽ trở thành chiến lợi phẩm của chủ nhân chân chính, trở thành đan dược, pháp bảo.
Rất may, Sở Nam đã tỉnh lại.
Lúc này Sở Nam cảm ơn cảm giác đói khát trong cơ thể. Mấy tiếng ‘ọt ọt’ kia chính là do cơ thể cảm thấy đói khát tới cực độ, từ bụng phát ra. Tuy nói chỉ là sợ bóng sợ gió một hồi nhưng cũng khiến Sở Nam càng thêm đề phòng. Huyết tháp này quá mức nguy hiểm, có thể vô hình giết người.
Nhưng Sở Nam cảm giác được sau khi tư duy phiêu du trong hư vô cũng có thu hoạch, chỉ là hiện giờ hắn chưa phát hiện ra mà thôi. Sau khi sửa sang lại một phen, Sở Nam tập trung lực chú ý ở cảm giác đói khát. Cảm giác đói khát của cơ thể đã đạt tới tột đỉnh.
- Mặc kệ là vô tình hay hữu ý, ta vẫn cảm ơn ngươi. Tuy rằng ta không biết ngươi muốn cắn nuốt cái gì, nhưng nếu ngươi muốn cắn nuốt, vậy thì cứ tự nhiên đi!
Sở Nam không áp chế nữa, tụ khởi năng lượng toàn thân, giống như khi nuốt Quy khư châu vậy.
Vòng xoáy thoáng hiện, Huyết tháp chín tầng rung lên không ngừng, Sở Nam chứng kiến mảnh ‘không vô’ kia như hóa thành hữu hình, thực chất, từ bốn phương tám hướng vọt tới vị trí của hắn. Tường tháp trước kia hắn không thể tới gần cũng tiến dần về phía hắn.
Sở Nam tập trung tư tưởng, nhìn, không bỏ qua bất kỳ chi tiết, động thái, kể cả là một tia cảm giác!
Huyết tháp chấn động, Cửu Vũ, đám người Huyết Dương Trọng đều phát hiện ra. Huyết Dương Trọng nghi ngờ nói:
- Chuyện gì đang xảy ra? Tại sao Huyết Ma lại chấn động?
Cửu Vũ không chút do dự, cao hứng nhảy dựng lên, nói:
- Đã thành, nhất định là thiếu gia vừa đột phá!
- Đột phá?
Vẻ nghi ngờ trong mắt Huyết Dương Trọng không biến mất, nhưng cũng chỉ có thể tin tưởng lý do này. Đúng lúc này, một cỗ lực lượng vọt tới, ném đám người Huyết Dương Trọng ra ngoài. Cỗ năng lượng này vô cùng mãnh liệt, cho dù là Chiến Thần cũng không thể cản nổi. Trên mặt Chiến thần tràn đầy vẻ trầm trọng.
- Chuyện gì đang xảy ra? Sao Huyết Ma tháp lại ném chúng tar a ngoài?
Huyết Dương Trọng hô lớn. Huyết Ma tháp chính là tên mà bọn hắn đặt cho tòa tháp này, còn tên thật của Huyết tháp thì kỳ thực chúng cũng không rõ.
Ngay lập tức, Huyết Ma tháp rời khỏi mặt đất.
Thấy vậy, trong mắt Huyết Dương Trọng càng thêm nghi ngờ, thì thầm trong lòng:
- Trong truyền thuyết giống như không nói Huyết Ma tháp biết bay lên, ngược lại chỉ nói Huyết Ma tháp không thể rời khỏi. Đây là tại sao?
Trong lòng Cửu Vũ cũng thầm nghĩ:
- Sở Nam, ngươi tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì, tuyệt đối không thể!
Giờ phút này Sở Nam cũng khiếp sợ không thôi. Vách tường Huyết tháp chạm vào thân thể hắn. Đồng thời tầng thứ bảy và tầng thứ năm cũng chạm vào thân thể của hắn.
Vũ Nghịch Càn Khôn
Đánh giá:
Truyện Vũ Nghịch Càn Khôn
Story
Chương 1504: Hư kinh nhất tràng
10.0/10 từ 21 lượt.