Vũ Nghịch Càn Khôn
Chương 1483: Chỗ tốt của “ăn”
Sở Nam sau khi kinh ngạc thốt lên một tiếng, thần sắc trở nên chuyên chú vô cùng, trong lòng Tử Mộng Nhân dấy lên lo lắng vô cùng, cũng mặc kệ
đang cùng Sở Nam “thân thể tương kiến”, liền ôm chặt hắn, như muốn tiếp
thêm lực lượng cho Sở Nam.
Trong lòng Tử Mộng Nhân lại lần nữa dâng lên xúc động mãnh liệt, nàng phải nhanh chóng biến cường, đuổi kịp bước chân Sở Nam, nàng muốn trở thành trợ lực chứ không phải lực cản. Bằng không thì nếu Sở Nam xảy ra chuyện, nàng căn bản không thể giúp được gì, cũng giống như bây giờ…
Thật ra, Sở Nam bây giờ vô cùng tốt, hắn sở dĩ kinh ngạc là vì hắn cảm thấy Tinh Thần lực lần nữa được tôi luyện.
-DG-: Lý do chính đáng để không tuân thủ kế hoạch hóa gia đình =))
Lần tôi luyện này, so với tất cả những lần trước cộng lại còn mãnh liệt hơn, nếu là trước khi tu luyện “Phù Thuật”, Sở Nam đối với Tinh Thần lực cũng không có khái niệm chính xác, chỉ cảm thấy Tinh Thần lực của mình đủ mạnh đủ nhiều, bởi vì trải qua nhiều lần sinh tử, Tinh Thần lực rất ít xuất hiện tình huống khô kiệt.
Thế nhưng, lúc vẽ Phù Văn, Sở Nam mới biết mình đã đánh giá cao bản thân, “Thuẫn Phù Văn”, “Bạo Phù Văn” chỉ là cấp độ sơ giai mà đã có thể khiến Tinh Thần lực của hắn xảy ra tình huống khô kiệt.
Lúc bố trí Nghịch Thiên Sơn, lại vì mọi người trong Nghịch Thiên Sơn mà vẽ Phù Văn, Tinh Thần lực lại lần nữa tiêu hao không ít, cách trạng thái đầy đủ lúc trước một khoảng lớn. Nhưng bây giờ, Sở Nam cảm thấy Tinh Thần lực của mình đầy đủ, không khỏi khiến trong lòng hắn cuồng hỉ.
Bỏi vì Tinh Thần lực lúc này so với lúc trước còn nhiều hơn gấp mấy chục lần, nếu như để Sở Nam bây giờ vẽ Phù, theo tình huống lượng công việc như trước, cho dù vẽ hơn mười lần thì cũng sẽ không xuất hiện tình trạng suy yếu.
Sở dĩ như vậy là bởi vì hai trạng thái đầy đủ hoàn toàn không giống nhau, trạng thái đầy đủ lúc trước là trong một cái bình nhỏ, mà trạng thái đầy đủ lúc này lại là trong một cái bình lớn, trong một cái ao nhỏ.
Hơn nữa, Tinh Thần lực vẫn còn tăng trưởng.
Tinh Thần lực lần này đối với Sở Nam mà nói tươi đối trọng yếu, Sở Nam thật sự không ngờ, cùng Tử Mộng Nhân “ăn” một hồi lại có được thu hoạch như vậy, trong lòng vui sướng vô cùng, Sở Nam không khỏi nở nụ cười hắc hắc.
- Ngốc tử, ngươi cười cái gì?
Tử Mộng Nhân hoàn toàn không hiểu, Sở Nam không nói lời nào, chỉ cười, nhưng tiếng cười ngày càng xấu xa, còn nheo mắt nhìn trên người Tử Mộng Nhân, khiến Tử Mộng Nhân theo phản xạ có điều kiện mà hai tay ôm ngực, trong mắt lộ vẻ cảnh igacs.
- Mộng Nhân, nàng cho rằng nàng ôm có thể che được sao? Cái gì của nàng cũng bị ta nhìn thấy rồi.
Sở Nam làm ra bộ dạng giương nanh múa vuốt, bày ra bộ dạng sói đói, Tử Mộng Nhân nhìn thấy tiểu Sở Nam khiến nàng trải qua đau đớn vô cùng, cũng khiến nàng phảng phất như lọt vào tiên cảnh lại ngẩng đầu lên cao, nhìn chằm chằm Sở Nam mà nói:
- Ngốc tử, ngươi nếu không nói, ta sẽ cho nó một cước.
Sở Nam đưa tay đầu hàng, nói không chừng Tử Mộng Nhân sẽ làm vậy thật, hắn ôm lấy Tử Mộng Nhân, đem chỗ tốt vừa rồi kể cho nàng, khiến gương mặt nàng đỏ ửng, lộ vẻ khiếp sợ không thôi, lại nghe Sở Nam nói Tinh Thần lực đối với hắn rất trọng yếu, Tử Mộng Nhân cố lấy dũng khí nói:
- Bằng không, ta lại ăn ngươi một lần nữa?
- Chỉ bằng nàng…
Sở Nam lộ ra thần sắc đắc ý, nói:
- Mới vừa rồi là ai hô xin tha?
- Hừ, đến lần nữa xem, xem ai sẽ đầu hàng!
Tử Mộng Nhân nói xong, liền hóa thân thành cọp cái, ngọn lửa trong lòng Sở Nam liền bị hắn ép xuống, Tử Mộng Nhân là lần đầu tiên, nếu như tiếp tục “ăn” lần nữa, rất có thể làm thương tổn đến nàng.
- Mộng Nhân, để ta ôm nàng một cái.
Vì sau này, Sở Nam không để Tử Mộng Nhân dùng phương pháp “đốt cháy giai đoạn” để đề thăng tu vi của hắn, thế nhưng, thần sắc và lời nói vừa rồi của nàng khiến trong lòng Sở Nam chấn động, hắn muốn Mộng Nhân thật vui vẻ chứ không phải vì thực lực của mình mà ưu sầu, cho nên, Sở Nam hiện đang vắt óc nghĩ làm thế nào không ảnh hưởng đến việc tu luyện sau này của Tử Mộng Nhân, tận khả năng tăng cường thực lực của nàng…
- Trong tinh huyết của ta có uy năng to lớn, nhưng trong đó cũng ẩn tàng tai họa ngầm, không thể cho Mộng Nhân. Lực lượng cũng không thích hợp với Mộng Nhân…
Lúc này, Sở Nam kiểm tra trong đan điền của mình, nhìn thấy Âm Dương Ngư trong Ngũ Hành nguyên dịch đang vui sướng bơi lội, so với lúc trước càng thêm linh hoạt, càng cường đại hơn.
- Nam là Dương, nữ là Âm, nam nữ kết hợp, âm dương tương hỗ, đây chính là nguyên nhân khiến uy lực của Âm Dương Ngư tăng mạnh, cũng là nguyên nhân khiến Tinh Thần lực tăng mạnh sao?
Đột nhiên, trong đầu Sở Nam hiện lên một đạo linh quang:
- Có rồi, Mộng Nhân là thể chất Hỏa, Mộc song thuộc tính, trong đan điền của Mộng Nhân cũng thành lập Âm Dương Ngư xoay tròn, dùng Hỏa làm Dương, dùng Mộc làm Âm, lại đem Hỏa "Pháp tắc" của ta ngưng tụ thành một mầm mống, như vậy có lẽ sẽ trợ giúp Tử Mộng Nhân không ít…
Nghĩ là làm, Sở Nam đem nguyên lực dũng mãnh quán nhập vào thân thể Tử Mộng Nhân, Tử Mộng Nhân trợn mắt nhìn chăm chú Sở Nam, trong đôi mắt to tràn đầy mê hoặc, Sở Nam nói:
- Mộng Nhân, thả lỏng, giao tất cả cho ta.
- Ưm.
Tử Mộng Nhân không biết Sở Nam muốn làm gì, nhưng Tử Mộng Nhân tin Sở Nam, tin nam nhân của mình, như vậy là đủ rồi.
Sở Nam đả thông kinh mạch của Tử Mộng Nhân, phát hiện độ bền bỉ và kích thước kinh mạch Tử Mộng Nhân đều không đủ, lập tức dũng mãnh quán nhập sinh mệnh lực vào, sau đó lại dùng Ngũ Hành nguyên dịch khuếch trương, chỉ trong chốc lát, kinh mạch của Tử Mộng Nhân đã mở rộng gấp ba, hơn nữa độ dẻo dai bền bỉ cũng tăng mạnh.
Tiếp đó, Sở Nam lại dùng Ngũ Hành nguyên dịch tôi luyện huyết nhục của Tử Mộng Nhân, đem tạp chất bên trong khu trừ đi, đồng thời quán nhập sinh mệnh lực nồng đậm vào.
Giờ khắc này, Sở Nam chợt nhíu mày.
Tử Mộng Nhân cảm thấy thân thể mình biến hóa, lại ngưng thần nhìn Sở Nam.
Chỉ trong ba giây, ánh mắt Sở Nam đã khôi phục kiên định, lấy ra sa bàn, bắt đầu suy diễn, trọn vẹn ba giờ sau, trên mặt Sở Nam tràn đầy vẻ tươi cười.
Sở Nam đã hiểu rõ huyệt khiếu trong người Tử Mộng Nhân, dựa theo suy diễn vừa rồi, đem Tinh Thần lực trùng kích vào trong, bố trí trên đó vài vạn trận pháp tinh vi, không để lực lượng xâm phạm đến Mộng Nhân, tại thời khắc mấu chốt tiến hành bộc phát, dĩ thương kỳ địch. Ngoài ra, lực lượng tinh thuần thông qua trận pháp, khiến Tử Mộng Nhân đang tu luyện chậm rãi hấp thu, chuyển hóa thành của bản thân.
Làm xong tất cả, Sở Nam mới tiến vào trong đan điền Tử Mộng Nhân…
Vũ Nghịch Càn Khôn
Trong lòng Tử Mộng Nhân lại lần nữa dâng lên xúc động mãnh liệt, nàng phải nhanh chóng biến cường, đuổi kịp bước chân Sở Nam, nàng muốn trở thành trợ lực chứ không phải lực cản. Bằng không thì nếu Sở Nam xảy ra chuyện, nàng căn bản không thể giúp được gì, cũng giống như bây giờ…
Thật ra, Sở Nam bây giờ vô cùng tốt, hắn sở dĩ kinh ngạc là vì hắn cảm thấy Tinh Thần lực lần nữa được tôi luyện.
-DG-: Lý do chính đáng để không tuân thủ kế hoạch hóa gia đình =))
Lần tôi luyện này, so với tất cả những lần trước cộng lại còn mãnh liệt hơn, nếu là trước khi tu luyện “Phù Thuật”, Sở Nam đối với Tinh Thần lực cũng không có khái niệm chính xác, chỉ cảm thấy Tinh Thần lực của mình đủ mạnh đủ nhiều, bởi vì trải qua nhiều lần sinh tử, Tinh Thần lực rất ít xuất hiện tình huống khô kiệt.
Thế nhưng, lúc vẽ Phù Văn, Sở Nam mới biết mình đã đánh giá cao bản thân, “Thuẫn Phù Văn”, “Bạo Phù Văn” chỉ là cấp độ sơ giai mà đã có thể khiến Tinh Thần lực của hắn xảy ra tình huống khô kiệt.
Lúc bố trí Nghịch Thiên Sơn, lại vì mọi người trong Nghịch Thiên Sơn mà vẽ Phù Văn, Tinh Thần lực lại lần nữa tiêu hao không ít, cách trạng thái đầy đủ lúc trước một khoảng lớn. Nhưng bây giờ, Sở Nam cảm thấy Tinh Thần lực của mình đầy đủ, không khỏi khiến trong lòng hắn cuồng hỉ.
Bỏi vì Tinh Thần lực lúc này so với lúc trước còn nhiều hơn gấp mấy chục lần, nếu như để Sở Nam bây giờ vẽ Phù, theo tình huống lượng công việc như trước, cho dù vẽ hơn mười lần thì cũng sẽ không xuất hiện tình trạng suy yếu.
Sở dĩ như vậy là bởi vì hai trạng thái đầy đủ hoàn toàn không giống nhau, trạng thái đầy đủ lúc trước là trong một cái bình nhỏ, mà trạng thái đầy đủ lúc này lại là trong một cái bình lớn, trong một cái ao nhỏ.
Hơn nữa, Tinh Thần lực vẫn còn tăng trưởng.
Tinh Thần lực lần này đối với Sở Nam mà nói tươi đối trọng yếu, Sở Nam thật sự không ngờ, cùng Tử Mộng Nhân “ăn” một hồi lại có được thu hoạch như vậy, trong lòng vui sướng vô cùng, Sở Nam không khỏi nở nụ cười hắc hắc.
- Ngốc tử, ngươi cười cái gì?
Tử Mộng Nhân hoàn toàn không hiểu, Sở Nam không nói lời nào, chỉ cười, nhưng tiếng cười ngày càng xấu xa, còn nheo mắt nhìn trên người Tử Mộng Nhân, khiến Tử Mộng Nhân theo phản xạ có điều kiện mà hai tay ôm ngực, trong mắt lộ vẻ cảnh igacs.
- Mộng Nhân, nàng cho rằng nàng ôm có thể che được sao? Cái gì của nàng cũng bị ta nhìn thấy rồi.
Sở Nam làm ra bộ dạng giương nanh múa vuốt, bày ra bộ dạng sói đói, Tử Mộng Nhân nhìn thấy tiểu Sở Nam khiến nàng trải qua đau đớn vô cùng, cũng khiến nàng phảng phất như lọt vào tiên cảnh lại ngẩng đầu lên cao, nhìn chằm chằm Sở Nam mà nói:
- Ngốc tử, ngươi nếu không nói, ta sẽ cho nó một cước.
Sở Nam đưa tay đầu hàng, nói không chừng Tử Mộng Nhân sẽ làm vậy thật, hắn ôm lấy Tử Mộng Nhân, đem chỗ tốt vừa rồi kể cho nàng, khiến gương mặt nàng đỏ ửng, lộ vẻ khiếp sợ không thôi, lại nghe Sở Nam nói Tinh Thần lực đối với hắn rất trọng yếu, Tử Mộng Nhân cố lấy dũng khí nói:
- Bằng không, ta lại ăn ngươi một lần nữa?
- Chỉ bằng nàng…
Sở Nam lộ ra thần sắc đắc ý, nói:
- Mới vừa rồi là ai hô xin tha?
- Hừ, đến lần nữa xem, xem ai sẽ đầu hàng!
Tử Mộng Nhân nói xong, liền hóa thân thành cọp cái, ngọn lửa trong lòng Sở Nam liền bị hắn ép xuống, Tử Mộng Nhân là lần đầu tiên, nếu như tiếp tục “ăn” lần nữa, rất có thể làm thương tổn đến nàng.
- Mộng Nhân, để ta ôm nàng một cái.
Vì sau này, Sở Nam không để Tử Mộng Nhân dùng phương pháp “đốt cháy giai đoạn” để đề thăng tu vi của hắn, thế nhưng, thần sắc và lời nói vừa rồi của nàng khiến trong lòng Sở Nam chấn động, hắn muốn Mộng Nhân thật vui vẻ chứ không phải vì thực lực của mình mà ưu sầu, cho nên, Sở Nam hiện đang vắt óc nghĩ làm thế nào không ảnh hưởng đến việc tu luyện sau này của Tử Mộng Nhân, tận khả năng tăng cường thực lực của nàng…
- Trong tinh huyết của ta có uy năng to lớn, nhưng trong đó cũng ẩn tàng tai họa ngầm, không thể cho Mộng Nhân. Lực lượng cũng không thích hợp với Mộng Nhân…
Lúc này, Sở Nam kiểm tra trong đan điền của mình, nhìn thấy Âm Dương Ngư trong Ngũ Hành nguyên dịch đang vui sướng bơi lội, so với lúc trước càng thêm linh hoạt, càng cường đại hơn.
- Nam là Dương, nữ là Âm, nam nữ kết hợp, âm dương tương hỗ, đây chính là nguyên nhân khiến uy lực của Âm Dương Ngư tăng mạnh, cũng là nguyên nhân khiến Tinh Thần lực tăng mạnh sao?
Đột nhiên, trong đầu Sở Nam hiện lên một đạo linh quang:
- Có rồi, Mộng Nhân là thể chất Hỏa, Mộc song thuộc tính, trong đan điền của Mộng Nhân cũng thành lập Âm Dương Ngư xoay tròn, dùng Hỏa làm Dương, dùng Mộc làm Âm, lại đem Hỏa "Pháp tắc" của ta ngưng tụ thành một mầm mống, như vậy có lẽ sẽ trợ giúp Tử Mộng Nhân không ít…
Nghĩ là làm, Sở Nam đem nguyên lực dũng mãnh quán nhập vào thân thể Tử Mộng Nhân, Tử Mộng Nhân trợn mắt nhìn chăm chú Sở Nam, trong đôi mắt to tràn đầy mê hoặc, Sở Nam nói:
- Mộng Nhân, thả lỏng, giao tất cả cho ta.
- Ưm.
Tử Mộng Nhân không biết Sở Nam muốn làm gì, nhưng Tử Mộng Nhân tin Sở Nam, tin nam nhân của mình, như vậy là đủ rồi.
Sở Nam đả thông kinh mạch của Tử Mộng Nhân, phát hiện độ bền bỉ và kích thước kinh mạch Tử Mộng Nhân đều không đủ, lập tức dũng mãnh quán nhập sinh mệnh lực vào, sau đó lại dùng Ngũ Hành nguyên dịch khuếch trương, chỉ trong chốc lát, kinh mạch của Tử Mộng Nhân đã mở rộng gấp ba, hơn nữa độ dẻo dai bền bỉ cũng tăng mạnh.
Tiếp đó, Sở Nam lại dùng Ngũ Hành nguyên dịch tôi luyện huyết nhục của Tử Mộng Nhân, đem tạp chất bên trong khu trừ đi, đồng thời quán nhập sinh mệnh lực nồng đậm vào.
Giờ khắc này, Sở Nam chợt nhíu mày.
Tử Mộng Nhân cảm thấy thân thể mình biến hóa, lại ngưng thần nhìn Sở Nam.
Chỉ trong ba giây, ánh mắt Sở Nam đã khôi phục kiên định, lấy ra sa bàn, bắt đầu suy diễn, trọn vẹn ba giờ sau, trên mặt Sở Nam tràn đầy vẻ tươi cười.
Sở Nam đã hiểu rõ huyệt khiếu trong người Tử Mộng Nhân, dựa theo suy diễn vừa rồi, đem Tinh Thần lực trùng kích vào trong, bố trí trên đó vài vạn trận pháp tinh vi, không để lực lượng xâm phạm đến Mộng Nhân, tại thời khắc mấu chốt tiến hành bộc phát, dĩ thương kỳ địch. Ngoài ra, lực lượng tinh thuần thông qua trận pháp, khiến Tử Mộng Nhân đang tu luyện chậm rãi hấp thu, chuyển hóa thành của bản thân.
Làm xong tất cả, Sở Nam mới tiến vào trong đan điền Tử Mộng Nhân…
Vũ Nghịch Càn Khôn
Đánh giá:
Truyện Vũ Nghịch Càn Khôn
Story
Chương 1483: Chỗ tốt của “ăn”
10.0/10 từ 21 lượt.