Vũ Nghịch Càn Khôn
Chương 1402: Ngươi bắt buộc phải học Phù Thuật
- Phù?
- Phù!
Sở Nam vẫn đang tiêu hóa lời nói đó, trăm nghìn suy nghĩ đang xoay chuyển:
- Phù Chấn có được tàn quyển luyện hóa phù, lấy tên là Phù, đó là trùng hợp, hay là luật nhân quả? Hoa văn trên Chân Võ Trụ là Phù, Phù đã có trong tay ta từ lâu rồi sao?
Lấy ra một cái Chân Võ Trụ, Sở Nam vuốt qua những đường phù văn trên đó, nhớ lại tình cảnh hôm ấy, bỗng nhớ tới một vấn đề, ngoảnh lại hỏi Thiên Nhiên:
- Thiên Nhiên, ngươi đã nghe nói đến Phù bao giờ chưa?
- Chưa.
Thiên Nhiên lắc đầu.
Sở Nam lại nhìn sang Cấm Vụ nói:
- Chỉ cần chuyển vào Phù một số năng lượng là Phù có thể bạo phtá ra đại uy năng. Nếu những cái Chân Võ Trụ này là Phù thì có phải có thể truyền năng lượng vào chúng để phát nổ không?
- Các ngươi gọi nó là Chân Võ Trụ?
Sở Nam không đáp mà hỏi như vậy, hắn kìm nén mọi sự ngón ruột, gật đầu. Cấm Vụ lẩm nhẩm mấy lần từ Chân Võ Trụ dường như muốn nói gì nhưng rồi lại thôi. Sau đó lại nói:
- Nhìn thần tình của ngươi, cả những gì ngươi đã nói, trước đây ngươi đã biết đến Phù rồi sao?
- Biết từ lâu rồi.
Cấm Vụ ngạc nhiên:
- Sao ngươi biết được, ngươi thấy ở đâu?
- Một người họ Phù đã có được tàn quyển liên quan đến Phù!
- Tàn quyển?
Cấm Vụ có vẻ suy nghĩ:
- Có phải ở quê nhà ngươi?
- Đúng vậy.
- Phải xuyên qua Tỏa Hải Không Bình mới đến quê nhà ngươi, tàn quyển sao lại xuất hiện ở đó?
Cấm Vụ nghĩ mãi vẫn không ra manh mối gì. Sở Nam nhân cơ hội, hỏi:
- Thiên Võ Dại Lục năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Có bí mật gì sao?
- Năm đó…
Được hai chữ thì Cấm Vụ đột nhiên sực tỉnh, không nói tiếp nữa, nhìn Sở Nam với ánh mắt giận dữ, dường như đang trách Sở Nam cài bẫy mình. Sở Nam thầm than đáng tiếc, chắc chắn hắn sẽ không nói nữa.
Quả nhiên, Cấm Vụ chuyển chủ đề:
- Những cái trụ này không phải Phù bình thường mà có thể tùy tiền truyền vào bất cứ loại năng lượng nào cũng được. Muốn phát huy uy năng thật sự ngươi cần phải học một môn Phù Thuật!
- Phù Thuật?
- Muốn học được Phù Thuật thì bắt buộc phải biết luyện Phù!
Sở Nam không kìm được trợn mắt, hắn không nghi ngờ uy lực của Phù Thuật. Không nói việc khác, chỉ nghe cái tên thôi cũng biết Phù Thuật quá nửa là lợi hại vô cùng. Nhưng dù lợi hại thế nào thì hắn cũng cần thời gian để luyện. Hắn có luyện khí chi pháp, để thực hiện lời hứa với Tử Mộng Nhi, để Trọng Kiếm lại được nhìn thấy mặt trời, hắn nên tu luyện cái luyện khí chi pháp kia lâu rồi. Nhưng dọc đường đến đây hắn lại không có thời gian, giờ cộng thêm Phù Thuật nữa thì lại càng không có thời gian.
Đang nghĩ ngợi thì Cấm Vụ lại nói:
- Muốn khống chế cái trụ này, ngươi bắt buộc phải học Phù Thutậ, muốn luyện hóa Tinh Thần Thạch, ngươi cũng bắt buộc phải học Phù Thuật. Đây mới chính là kỳ ngộ thật sự mà ta cho ngươi.
Sở Nam chăm chăm nhìn gương mặt ảo hóa của Cấm Vụ, trước đó Cấm Vụ vô cùng trấn tĩnh, cảm giác như hắn có thể khống chế được mọi việc. Chỉ sau khi biết Sở Nam cũng biết về Phù, nhe Sở Nam gọi cái trụ kia là Chân Võ Trụ thì hắn mới có phần thất thần. Nhưng dù vậy cũng không như bây giờ, Sở Nam cứ cảm giác Cấm Vụ có chút nôn nóng, muốn Sở Nam phải học bằng được.
Đột nhiên, Sở Nam cười:
- Ta bắt buộc phải học Phù Thuật?
- Đúng thế.
- Không học không được?
- Không được.
Sở Nam thấ Cấm Vụ trả lời ngắn gọn như vậy lại càng cười tươi, hỏi câu hắn muốn hỏi nhất:
- Vậy có phải kỳ ngộ này để sau này ta dùng cứu ngươi không?
Cấm Vụ sững người, rồi thẳng thắn nói:
- Xem ra là ta đã quá nôn nóng mới khiến người nhận ra. Không sai, sau này ngươi muốn cứu ta thì Phù Thuật là một khâu vô cùng quan trọng. Không có Phù Thuật ngươi không cứu được ta. Hơn nữa, ngươi phải học cho tinh thông, cho cao thâm, nếu không cũng không được.
- Xin lỗi, ta thực sự không có thời gian.
- Lẽ nào ngươi không muốn luyện hòa trụ? Lẽ nào ngươi không muốn luyện hóa Tinh Thần Thạch? Tuy bảo ngươi học Phù Thuật có liên quan đến việc cứu ta, nhưng uy năng của nó lớn hơn ngươi tưởng nhiều. Ví dụ như, cái trụ này có thể đâm vào Tinh Thần Thạch mà không hỏng, vì bên trong có Phù là nguyên nhân lớn nhất. Học được Phù Thuật sẽ rất có ích đối với thực lực của ngươi, sau này vượt cấp giết người cũng đơn giản.
Những điều này Sở Nam đã biết từ lâu rồi, nếu bảo hắn không động lòng với Phù Thuật thì là nói dối, nhưng thật sự hắn không có thời gian. Cấm Vụ vẫn đang nói tiếp:
- Ngươi đã hứa rồi là phải làm được. Nếu không có Phù Thuật thì không cứu được ta đâu. Lẽ nào ngươi để Thiên Nhiên ở đây làm con tin cả đời sao? Vì thế, cho dù không có thời gian thì ngươi cũng phải học Phù Thuật. Tốt nhất là học ngay lập tức, giống như dọc đường đến đây ngươi luôn luôn tranh thủ tời gian học quy tắc địa tu luyện thủy vậy, bất cứ lúc nào cũng tu luyện Phù Thuật. Ta cũng không cần biết ngươi có hứng thú gì với Phù Thuật hay không, dù ngươi có ngốc thế nào cũng phải đạt đến cảnh giới tinh thuần!
Nói đến cuối cùng, Cấm Vụ gần như là hét lên.
Sở Nam rất ghét bị kẻ khác uy hiếp, nhưng lúc này hắn không thể không chấp nhận điều đó. Thiên Nhiên đang là điểm yếu của hắn, sao hắn có thể để Thiên Nhiên làm con tin mãi mãi được? Thiên Nhiên định lên tiếng thì Sở Nam nói:
- Được, ta học.
Nghe thấy ba chữ đó, Cấm Vụ lộ ra cái mặt cười, mắt Thiên Nhiên thì lại ướt đẫm.
Cấm Vụ cười, một đám khói bọc lấy một quyển bí tịch rơi vào tay Sở Nam. Trên bìa chỉ có hai chữ đơn giản Phù Thuật. Không biết nó được làm từ gì, cầm vào có cảm giác mát lạnh, ngay tinh thần cũng thấy sảng khoái hẳn.
- Ngươi đọc ngay đi, rồi ta giải thích tường tận cho.
Cấm Vụ quả thật rất vội vàng, cũng thật sự muốn Sở Nam tu luyện đến cảnh giới chí cao. Vì thế hắn giảng giải cho Sở Nam vô cùng cặn kẽ. Sở Nam vì Thiên Nhiên, tuy không lĩnh ngộ được ngay tinh túy của Phù Thuật, nhưng nhờ Cấm Vụ cũng đã ghi nhớ sâu trong đầu.
Thế là hai người cứ thế trong một tháng trời.
Cửu Võ bọn họ ở bên ngoài đã đợi sốt ruột lắm rồi. Thiết Thương Hùng đã thăng cấp lên Địa Võ Thần thì chiến ý càng rõ rệt, muốn đánh vào trong nhưng bị Cửu Võ ngăn lại. Thiên Dương Tử cũng vô cùn lo lắng, một ngày sau khi Sở Nam vào, Thiên Nhiên cũng bị Cấm Vụ hút vào trong, bên trong đã xảy ra chuyện gì chẳng một ai biết.
Thần Thượng thì tự nhiên mơ rằng Sở Nam bị Cấm Vụ tiêu diệt!
Một tháng sau, Cấm Vụ giảng giải hết quyển bí tịch cho Sở Nam, nói:
- Ngươi nhớ hết chưa?
Sở Nam không đáp mà hỏi:
- Ngươi tinh thâm Phù Thuật như vậy còn bắt ta học làm gì?
Vũ Nghịch Càn Khôn
- Phù!
Sở Nam vẫn đang tiêu hóa lời nói đó, trăm nghìn suy nghĩ đang xoay chuyển:
- Phù Chấn có được tàn quyển luyện hóa phù, lấy tên là Phù, đó là trùng hợp, hay là luật nhân quả? Hoa văn trên Chân Võ Trụ là Phù, Phù đã có trong tay ta từ lâu rồi sao?
Lấy ra một cái Chân Võ Trụ, Sở Nam vuốt qua những đường phù văn trên đó, nhớ lại tình cảnh hôm ấy, bỗng nhớ tới một vấn đề, ngoảnh lại hỏi Thiên Nhiên:
- Thiên Nhiên, ngươi đã nghe nói đến Phù bao giờ chưa?
- Chưa.
Thiên Nhiên lắc đầu.
Sở Nam lại nhìn sang Cấm Vụ nói:
- Chỉ cần chuyển vào Phù một số năng lượng là Phù có thể bạo phtá ra đại uy năng. Nếu những cái Chân Võ Trụ này là Phù thì có phải có thể truyền năng lượng vào chúng để phát nổ không?
- Các ngươi gọi nó là Chân Võ Trụ?
Sở Nam không đáp mà hỏi như vậy, hắn kìm nén mọi sự ngón ruột, gật đầu. Cấm Vụ lẩm nhẩm mấy lần từ Chân Võ Trụ dường như muốn nói gì nhưng rồi lại thôi. Sau đó lại nói:
- Nhìn thần tình của ngươi, cả những gì ngươi đã nói, trước đây ngươi đã biết đến Phù rồi sao?
- Biết từ lâu rồi.
Cấm Vụ ngạc nhiên:
- Sao ngươi biết được, ngươi thấy ở đâu?
- Một người họ Phù đã có được tàn quyển liên quan đến Phù!
- Tàn quyển?
Cấm Vụ có vẻ suy nghĩ:
- Có phải ở quê nhà ngươi?
- Đúng vậy.
- Phải xuyên qua Tỏa Hải Không Bình mới đến quê nhà ngươi, tàn quyển sao lại xuất hiện ở đó?
Cấm Vụ nghĩ mãi vẫn không ra manh mối gì. Sở Nam nhân cơ hội, hỏi:
- Thiên Võ Dại Lục năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Có bí mật gì sao?
- Năm đó…
Được hai chữ thì Cấm Vụ đột nhiên sực tỉnh, không nói tiếp nữa, nhìn Sở Nam với ánh mắt giận dữ, dường như đang trách Sở Nam cài bẫy mình. Sở Nam thầm than đáng tiếc, chắc chắn hắn sẽ không nói nữa.
Quả nhiên, Cấm Vụ chuyển chủ đề:
- Những cái trụ này không phải Phù bình thường mà có thể tùy tiền truyền vào bất cứ loại năng lượng nào cũng được. Muốn phát huy uy năng thật sự ngươi cần phải học một môn Phù Thuật!
- Phù Thuật?
- Muốn học được Phù Thuật thì bắt buộc phải biết luyện Phù!
Sở Nam không kìm được trợn mắt, hắn không nghi ngờ uy lực của Phù Thuật. Không nói việc khác, chỉ nghe cái tên thôi cũng biết Phù Thuật quá nửa là lợi hại vô cùng. Nhưng dù lợi hại thế nào thì hắn cũng cần thời gian để luyện. Hắn có luyện khí chi pháp, để thực hiện lời hứa với Tử Mộng Nhi, để Trọng Kiếm lại được nhìn thấy mặt trời, hắn nên tu luyện cái luyện khí chi pháp kia lâu rồi. Nhưng dọc đường đến đây hắn lại không có thời gian, giờ cộng thêm Phù Thuật nữa thì lại càng không có thời gian.
Đang nghĩ ngợi thì Cấm Vụ lại nói:
- Muốn khống chế cái trụ này, ngươi bắt buộc phải học Phù Thutậ, muốn luyện hóa Tinh Thần Thạch, ngươi cũng bắt buộc phải học Phù Thuật. Đây mới chính là kỳ ngộ thật sự mà ta cho ngươi.
Sở Nam chăm chăm nhìn gương mặt ảo hóa của Cấm Vụ, trước đó Cấm Vụ vô cùng trấn tĩnh, cảm giác như hắn có thể khống chế được mọi việc. Chỉ sau khi biết Sở Nam cũng biết về Phù, nhe Sở Nam gọi cái trụ kia là Chân Võ Trụ thì hắn mới có phần thất thần. Nhưng dù vậy cũng không như bây giờ, Sở Nam cứ cảm giác Cấm Vụ có chút nôn nóng, muốn Sở Nam phải học bằng được.
Đột nhiên, Sở Nam cười:
- Ta bắt buộc phải học Phù Thuật?
- Đúng thế.
- Không học không được?
- Không được.
Sở Nam thấ Cấm Vụ trả lời ngắn gọn như vậy lại càng cười tươi, hỏi câu hắn muốn hỏi nhất:
- Vậy có phải kỳ ngộ này để sau này ta dùng cứu ngươi không?
Cấm Vụ sững người, rồi thẳng thắn nói:
- Xem ra là ta đã quá nôn nóng mới khiến người nhận ra. Không sai, sau này ngươi muốn cứu ta thì Phù Thuật là một khâu vô cùng quan trọng. Không có Phù Thuật ngươi không cứu được ta. Hơn nữa, ngươi phải học cho tinh thông, cho cao thâm, nếu không cũng không được.
- Xin lỗi, ta thực sự không có thời gian.
- Lẽ nào ngươi không muốn luyện hòa trụ? Lẽ nào ngươi không muốn luyện hóa Tinh Thần Thạch? Tuy bảo ngươi học Phù Thuật có liên quan đến việc cứu ta, nhưng uy năng của nó lớn hơn ngươi tưởng nhiều. Ví dụ như, cái trụ này có thể đâm vào Tinh Thần Thạch mà không hỏng, vì bên trong có Phù là nguyên nhân lớn nhất. Học được Phù Thuật sẽ rất có ích đối với thực lực của ngươi, sau này vượt cấp giết người cũng đơn giản.
Những điều này Sở Nam đã biết từ lâu rồi, nếu bảo hắn không động lòng với Phù Thuật thì là nói dối, nhưng thật sự hắn không có thời gian. Cấm Vụ vẫn đang nói tiếp:
- Ngươi đã hứa rồi là phải làm được. Nếu không có Phù Thuật thì không cứu được ta đâu. Lẽ nào ngươi để Thiên Nhiên ở đây làm con tin cả đời sao? Vì thế, cho dù không có thời gian thì ngươi cũng phải học Phù Thuật. Tốt nhất là học ngay lập tức, giống như dọc đường đến đây ngươi luôn luôn tranh thủ tời gian học quy tắc địa tu luyện thủy vậy, bất cứ lúc nào cũng tu luyện Phù Thuật. Ta cũng không cần biết ngươi có hứng thú gì với Phù Thuật hay không, dù ngươi có ngốc thế nào cũng phải đạt đến cảnh giới tinh thuần!
Nói đến cuối cùng, Cấm Vụ gần như là hét lên.
Sở Nam rất ghét bị kẻ khác uy hiếp, nhưng lúc này hắn không thể không chấp nhận điều đó. Thiên Nhiên đang là điểm yếu của hắn, sao hắn có thể để Thiên Nhiên làm con tin mãi mãi được? Thiên Nhiên định lên tiếng thì Sở Nam nói:
- Được, ta học.
Nghe thấy ba chữ đó, Cấm Vụ lộ ra cái mặt cười, mắt Thiên Nhiên thì lại ướt đẫm.
Cấm Vụ cười, một đám khói bọc lấy một quyển bí tịch rơi vào tay Sở Nam. Trên bìa chỉ có hai chữ đơn giản Phù Thuật. Không biết nó được làm từ gì, cầm vào có cảm giác mát lạnh, ngay tinh thần cũng thấy sảng khoái hẳn.
- Ngươi đọc ngay đi, rồi ta giải thích tường tận cho.
Cấm Vụ quả thật rất vội vàng, cũng thật sự muốn Sở Nam tu luyện đến cảnh giới chí cao. Vì thế hắn giảng giải cho Sở Nam vô cùng cặn kẽ. Sở Nam vì Thiên Nhiên, tuy không lĩnh ngộ được ngay tinh túy của Phù Thuật, nhưng nhờ Cấm Vụ cũng đã ghi nhớ sâu trong đầu.
Thế là hai người cứ thế trong một tháng trời.
Cửu Võ bọn họ ở bên ngoài đã đợi sốt ruột lắm rồi. Thiết Thương Hùng đã thăng cấp lên Địa Võ Thần thì chiến ý càng rõ rệt, muốn đánh vào trong nhưng bị Cửu Võ ngăn lại. Thiên Dương Tử cũng vô cùn lo lắng, một ngày sau khi Sở Nam vào, Thiên Nhiên cũng bị Cấm Vụ hút vào trong, bên trong đã xảy ra chuyện gì chẳng một ai biết.
Thần Thượng thì tự nhiên mơ rằng Sở Nam bị Cấm Vụ tiêu diệt!
Một tháng sau, Cấm Vụ giảng giải hết quyển bí tịch cho Sở Nam, nói:
- Ngươi nhớ hết chưa?
Sở Nam không đáp mà hỏi:
- Ngươi tinh thâm Phù Thuật như vậy còn bắt ta học làm gì?
Vũ Nghịch Càn Khôn
Đánh giá:
Truyện Vũ Nghịch Càn Khôn
Story
Chương 1402: Ngươi bắt buộc phải học Phù Thuật
10.0/10 từ 21 lượt.