Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1185: Phong Quyển Tàn Vân, nửa Long Hồn

Thiên Long Hồn sững sờ, lập tức đại hỉ, từ trong phiến thạch bản lao ra, hướng đến "Long quyển", trong khoảnh khắc Thiên Long Hồn bay trong không trung, tỷ tỷ Thiên Quy liền kinh ngạc, thốt lên:

- Long Hồn? Trong tay ngươi không ngờ lại có Long Hồn, ngươi lấy được từ đâu?

Sở Nam không trả lời, chỉ cười nói:

- Ngươi thua rồi!

Tỷ tỷ Thiên Quy thoáng khựng lại, Thiên Quy lại cười lớn, Sở Nam nói:

- Không cần vội vàng truyền thụ vũ kỹ, chuyện càng kinh ngạc hơn còn ở phía sau.

Vừa nói xong, nụ cười trên mặt Sở Nam biến mất, thay vào đó là bộ dạng vô cùng trang nghiêm, hắn đang cẩn thận nghĩ đến từng chi tiết Sơn Hồn và Võ Tôn chi "Vực" dung hợp lại.

Cùng lúc đó, Thiên Long Hồn muốn có một chỗ sống nhờ tốt cũng vô cùng cố gắng, tùy ý để "Long quyển" cuốn lấy hồn thân, dần dần, mức độ dung hợp của "Long quyển" và Thiên Long Hồn càng ngày càng cao, Long hình trong "Long quyển" dần dần biến thành hình Thiên Long Hồn, hơn nữa "Long quyển" cũng lớn lên.

Tỷ tỷ Thiên Quy kinh ngạc, lập tức khựng lại, nàng rất muốn ép bản thân không kinh ngạc, nhưng nàng lại không thể không kinh ngạc.

Mười phút sau, "Long quyển" bay thẳng lên không, mang theo toàn bộ mọi thứ trong phạm vi ngàn dặm cuốn lấy, lại có một tiếng long ngâm vang vọng khắp toàn bộ Thần Lai Sơn, tỷ tỷ Thiên Quy thấy một màn như vậy liền thất thanh hét lên:

- Sống rồi, "Long quyển" này sống rồi!

Quả thực, "Long quyển" giờ phút này cũng giống “Trọng Thổ Vực” lúc trước, đã sống rồi, không còn do Phong ngưng tụ nữa, mà đã có sinh mệnh.

Thiên Long Hồn vừa mới dung nhập vào trong "Long quyển", uy năng từ trong "Long quyển" tràn ra bắt đầu trở nên khủng bố, so với "Long quyển" mà tỷ tỷ Thiên Quy xuất ra lúc trước còn mạnh hơn không chỉ gấp mười lần, tỷ tỷ Thiên Quy liền kinh ngạc, Thiên Long Hồn thì càng kiêu ngạo, nói:


- Chuyện này quá đơn giản, sao có thể ngăn cản được Thiên Long bệ hạ vô cùng vĩ đại như ta, ách, bệ hạ? Ta tại sao lại nói ra hai chữ bệ hạ chứ? Thật sự kỳ quái, hẳn là ký ức mà ta đã quên…

Nghi vấn trùng trùng, thoáng chốc bao trùm hồn thân, Thiên Long Hồn nghĩ mãi không ra, nhưng vẫn khổ tư suy nghĩ.

Trong lòng tỷ tỷ Thiên Quy đã kinh ngạc đến mức khó có thể dùng lời để miêu tả, sự kinh ngạc của nàng không chỉ riêng bởi vì "Long quyển" có tính mệnh mà phía sau còn ẩn chứa rất nhiều điều, ví dụ như người trước mắt làm sao có thể bắt được Long Hồn, là sử dụng thủ đoạn gì mà khiến Long Hồn cam tâm tình nguyện theo hầu. tại sao người này lại có thể sử dụng Phong, phải chăng cũng không như mình? Long hình của "Long quyển" lúc trước của mình phải chăng cũng là do Long Hồn này phá? Hắn có thể dung nhập hồn với "Long quyển", ta tại sao lại không thể? Nếu như ta dung nhập Long Hồn vào trong "Long quyển" thì "Long quyển" rốt cuộc sẽ mạnh bao nhiêu? Liệu có thể kiên trì vượt qua một chiêu của gia gia hay không?

Thiên Quy thì chỉ không ngừng cuồng tiếu, quát:

- Ngươi tưởng rằng trên đời này chỉ có ngươi là thiên tài sao? Không phải, ngươi cũng có ngày giật mình sao? Ngươi cũng có ngày chịu kém hơn người khác sao?

Thiên Quy nhìn thấy tỷ tỷ hắn đánh cuộc thua, dường như đã phát tiết được hơn phân nửa oán khí trong lòng, lại cười nói với Sở Nam:

- Tốt, thật rất tốt, ta thiếu ngươi một đại nhân tình! Chỉ cần ta không chết, nhân tình này nhất định sẽ trả cho ngươi.

Phía bên kia, Thiên Long Hồn đang khổ tư suy nghĩ, giống như muốn vắt óc mình thành một đống bột nhão vẫn không nghĩ ra, đành phải từ bỏ, không nghĩ nữa, lập tức mang theo "Long quyển" khom lưng với Sở Nam, nói:

- Chủ nhân, ngươi muốn ta khi dễ ai? Có phải là tiểu nữu này hay không? Ta sẽ đem y phục của tiểu nữu kia lột sạch, để chủ nhân…

Thiên Long Hồn không nói tiếp nữa, bởi vì hắn phát hiện sắc mặt chủ nhân dường như có chút không đúng, cùng lúc đó, trên gương mặt kinh ngạc của tỷ tỷ Thiên Quy liền xuất hiện một tia phẫn nộ, nói với Sở Nam:

- Ngươi quả thật khiến ta kinh ngạc, dựa theo ước định, ta sẽ truyền cho ngươi một chiêu vũ kỹ về Phong, bây giờ ta sẽ truyền cho ngươi.

Ánh mắt Sở Nam thoáng run, cảm thấy rất kỳ quái, hắn biết trong lòng người này nổi giận, nhưng vẫn nghĩ:



- Ngươi xem cho kỹ, chiêu này gọi là Phong Quyển Tàn Vân.

Âm thanh tỷ tỷ Thiên Quy vừa dứt, Phong bên trong Thần Lai Sơn tựa như thiên quân vạn mã đồng thời ập đến, mây trên trời cuồn cuộn, ngay sau đó bị cuốn vào trong Phong, lập tức biến mất không thấy đâu nữa…

Hai mắt Sở Nam sáng lên, hắn khắc sâu cảnh tượng này trong đầu, tỷ tỷ Thiên Quy còn nói thêm:

- Ta sẽ giải thích cho ngươi, nhưng điều kiện tiên quyết là "Long quyển" có sinh mệnh này không tán đi, chỉ cần nó tán đi ta sẽ dừng giải thích. Nếu như ta giải thích hết một chiêu này mà nó vẫn không tán thì ta sẽ tiếp tục truyền cho ngươi chiêu vũ kỹ tiếp theo, cho đến khi nào nó tán mới thôi, thế nào?

- Tốt!

Chuyện tốt như vậy, Sở Nam tất nhiên sẽ không cự tuyệt, hắn nói với Thiên Long Hồn:

- Dốc toàn lực chịu đựng cho ta, nếu như ngươi không làm ta hài lòng thì ta cũng sẽ khiến ngươi không hài lòng!

Hồn thân Thiên Long Hồn run lên, "Long quyển" thoáng chấn động, không lùi mà tiến, công thẳng đến tỷ tỷ Thiên Quy, tỷ tỷ Thiên Quy vươn một chỉ về phía trước, Phong giống như thiên quân vạn mã lao thẳng đến Thiên Long Hồn:

- Lúc trước ngươi làm tán "Long quyển" của ta. Ta bây giờ sẽ cuốn sạch Phong của ngươi, xem "Long quyển" của ngươi làm sao tồn tại được nữa, Long Hồn của ngươi làm thế nào có thể duy trì "Long quyển" được nữa?

Những lời này lọt vào tai Sở Nam, Sở Nam không khỏi cười khổ, chuyện này cũng giống như việc hắn hút hết năng lượng duy trì đại trận, khiến cho đại trận trở thành một cái vỏ không ruột, tất nhiên hiểu rất rõ, trận tranh đấu này chính là tranh đấu về Phong.

Thế nhưng, theo trạng thái nàng vừa xuất thủ thì tỷ tỷ Thiên Quy hiển nhiên đã lĩnh ngộ quy tắc về Phong, không khỏi thầm nghĩ:

- "Pháp tắc" của nàng, điều động Phong trong thế gian, ta làm sao có thể đoạt Phong cùng nàng?



Tỷ tỷ Thiên Quy bắt đầu giải thích.

Sở Nam nhất tâm lưỡng dụng, một bên nghe giải thích, một bên cùng Thiên Long Hồn liên thủ ứng phó “Phong Quyển Tàn Vân”, hắn nghĩ đến biện pháp tốt nhất chính là đem năng lượng thần bí quán nhập vào bên trong "Long quyển", mượn lực để kháng cự.

- Đánh bại cô ta, ngươi nhất định phải đánh bại cô ta, chỉ cần ngươi đánh bại cô ta, bổn Vương…

Thiên Quy lại lần nữa bắt đầu rống lớn, Sở Nam không để ý đến hắn, uy năng của “Phong Quyển Tàn Vân” vượt xa dự liệu của hắn, ngay cả năng lượng thần bí cũng không thể ngăn không cho Phong thoát ly được.

- Phong sinh ra trong thiên địa, thoát ly Ngũ Hành, Phong thổi vào lửa, liền khiến lửa vượng, Phong thổi vào sóng, liền khiến sóng mãnh liệt. Phong lặng lệ có thể sánh với Kim sắc bén… Cho nên, Phong có thể mượn Ngũ hành chi lực, khiến uy năng Ngũ Hành mạnh hơn, Phong Quyển Tàn Vân mượn uy năng thiên địa, thiên địa hiệu lệnh, mặc kệ Phong của ngươi là gì đều không thể không theo! Phong "Pháp tắc"…

Tỷ tỷ Thiên Quy vừa nói ra, Sở Nam liền cảm thấy ảm đạm, ảm đạm vì nàng nói ra “Thiên địa hiệu lệnh”, loại cảm giác này rất kỳ quái, nhưng Sở Nam không quá quan tâm, chỉ nói:

- Thiên Địa? như thế nào gọi là Thiên? Như thế nào gọi là Địa? Thiên Địa hiệu lệnh, lại dám lệnh ta?

Nghe thấy câu trả lời của Sở Nam, trong mắt tỷ tỷ Thiên Quy liền hiện liên một tia kinh ngạc, Sở Nam không chú ý đến nàng, chỉ toàn lực duy trì "Long quyển", cấp cho Thiên Long Hồn lực lượng khổng lồ, Thiên Long Hồn liều mạng tiến về phía trước, nhưng thủy chung không thể tiến vào phạm vi mười thước quanh người tỷ tỷ Thiên Quy.

Sở Nam tâm tư xoay chuyển, chợt nghĩ đến trong đan điền của mình còn nửa Long Hồn Thận Li, lập tức hỏi Thiên Long Hồn:

- Nếu như ta để ngươi nuốt Long Hồn, ngươi có thể kiên trì lâu hơn không?

Thiên Long Hồn sững sờ, lập tức kích động đáp:

- Có thể, nhất định có thể, chỉ cần Long Hồn của chủ nhân có đủ, muốn ta kiên trì bao lâu cũng được!



Sở Nam lập tức tạo áp lực cho Thiên Long Hồn, đồng thời đem Long Hồn Thận Li từ trong đan điền lấy ra ngoài.

Nếu như muốn lấy ra Sơn Hồn của Thập Vạn Đại Sơn thì giờ phút này Sở Nam vẫn không làm được, không phải lúc vạn bất đắc dĩ thì hắn căn bản không muốn lấy ra, có Sơn Hồn của Thập Vạn Đại Sơn trong người thì nhục thể của hắn mọi lúc mọi nơi đều cường hãn, giống như một tòa núi lớn hình thành, đương nhiên, quá trình này rất chậm.

Chỉ có điều, muốn lấy ra nửa Long Hồn Thận Li thì Sở Nam vẫn làm được, chỉ là phải trả một cái giá không nhỏ.

Lập tức, Sở Nam một quyền nện lên đan điền, dùng lôi điện tử sắc, lực lượng, Ngũ Hành nguyên dịch,… vừa khu trục vừa xua đuổi, ba giây sau, Sở Nam thổ ra vài ngụm huyết, nửa Long Hồn Thận Li cuối cùng cũng bị Thiên Long Hồn nuốt vào.

Tỷ tỷ Thiên Quy hoảng sợ, lẩm bẩm:

- Còn có Long Hồn? Hắn từ đâu có được nhiều Long Hồn như vậy?

Nhìn thấy trong người Sở Nam xuất ra nửa Long Hồn, tỷ tỷ Thiên Quy liền cảm thấy đầu mình như bị rút gân, tại Nam Xuyên châu này, rồng cực kỳ hiếm, trong đời nàng cũng chỉ thấy qua một lần, mà lần đó chỉ thoáng nhìn đã khiến nàng có cảm ngộ về "Long quyển" trong sa mạc.

Tỷ tỷ Thiên Quy chỉ vừa thấy đã có cảm ngộ, mà người kia lại có một nửa Long Hồn, hơn nữa còn có thể đem Long Hồn hàng phục, như vậy có thể gọi là kỳ ngộ, có thể khẳng định là phi thường kinh người. Tỷ tỷ Thiên Quy đã đánh giá Sở Nam rất cao, thậm chí còn cho rằng hắn càng thiên tài hơn nàng, thế nhưng tỷ tỷ Thiên Quy vẫn không biết rằng, Sở Nam ngoại trừ có một nửa Long Hồn ra, hắn còn từng nuốt một viên Long Đan của Huyền Hỏa Huyết Mãng hóa rồng, Sở Nam có được thành tựu ngày hôm nay, bắt đầu từ lần hội ngộ đầu tiên.

Mặc dù vậy, tỷ tỷ Thiên Quy cũng không giảm tốc độ nói chuyện, ngữ khí của nàng vẫn như trước, chỉ có điều, tàn vân bị phong quyển cuốn vào càng ngày càng nhiều.

Thiên Long Hồn đã nuốt sạch Long Hồn Thận Li, Long Hồn Thận Li hiện nay so với Long Hồn Thận Li mà Sở Nam đoạt được từ tay Hách liên Anh lúc trước hoàn toàn bất đồng, nó ở trong đan điền của Sở Nam, ngày đêm hấp thụ và được Sinh Tử nhị khí, lôi điện, năng lượng các loại tôi luyện,… Hơn nữa, theo Sở Nam trải qua đủ loại tôi luyện tử vong, không biết đã tăng trưởng gấp bao nhiêu lần.

Chỉ thấy Long Hồn Thận Li chỉ trong nháy mắt bị Thiên Long Hồn tiêu hóa, "Long quyển" lập tức bạo trướng gấp trăm lần, so với "Long quyển" mà tỷ tỷ Thiên Quy thi triển lúc trước còn khổng lồ hơn, trên hồn thân của Thiên Long Hồn tản ra hào quang kim sắc, hồn thể càng thực chất hóa, thác nước từ trên cao bảy ngàn trượng lao xuống, trực tiếp đổi hướng, trực tiếp chảy ngược trở về, nước dưới đầm cũng phóng lên trời, bị cuốn vào trong "Long quyển".

Thiên Long Hồn cực kỳ hưng phấn, nói với Sở Nam:

- Đa tạ chủ nhân, chủ nhân thật sự quá tốt, ban cho ta một nửa Long Hồn cường đại như vậy…

Vũ Nghịch Càn Khôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vũ Nghịch Càn Khôn Truyện Vũ Nghịch Càn Khôn Story Chương 1185: Phong Quyển Tàn Vân, nửa Long Hồn
10.0/10 từ 21 lượt.
loading...