Vũ Luyện Điên Phong

Chương 1864: Hư Niệm Tinh

Trong phòng Giáp số 1, Khương Trường Phong vô cùng bất đắc dĩ, hiểu được Công Tôn Lương ném cục diện rối tung cho mình dọn dẹp, trong lòng không khỏi mắng to.

Trên đài, Lê Nặc chờ một lát, thấy Công Tôn Lương không có ý tăng giá, mới vui vẻ bắt đầu đếm ngược, sau 3 lượt, vật liệu luyện khí không rõ này thuộc về Dương Khai.

Lập tức có người đưa vật liệu kia vào trong phòng Giáp số 5, Dương Khai trực tiếp thu vào nhẫn không gian, thần sắc mừng rỡ.

Hoa U Mộng thấy vậy tò mò không thôi, không biết đó là thứ gì, lại làm Dương Khai cao hứng như thế.

Trận đáu giá này liền kết thúc, các võ giả tham dự lần lượt ra về, đợi cho mọi người đi gần hết, Khương Trường Phong mới mặt dày đi tìm Lê Nặc, thu hồi thánh tinh mà Công Tôn Lương thế chân trước đó.

Đây là 1 tỷ thánh tinh, tự nhiên không thể bỏ mặc kệ.

Trong phòng số 2, Tử Vô Cực nóng vội đi qua lại, thỉnh thoảng ngẩng đầu, đang chờ đợi gì.

Hồi lâu sau, cửa phòng mở ra, Quý Quân xuất hiện.

Tử Vô Cực chấn động, vội hỏi: - Quý lão, chuyện thế nào rồi?

Quý Quân mỉm cười, chắp tay nói: - Không phụ lệnh nhị công tử, hai chuyện đều thành công.

- Thật sao? Tử Vô Cực mừng rỡ không thôi: - Thật quá tốt, đợi thành đại sự, Quý lão sẽ ghi công đầu!

Quý Quân lắc đầu nói: - Nhị công tử quá lời, lão phu xem ngài từ nhỏ đến lớn, làm chút chuyện cho ngài, cần gì phải nói chuyện công lao.

Nói rồi, lấy ra bình ngọc, nói: - Nhị công tử mời xem, đây là Hư Vương đan mà lão phu mua được từ chỗ Lê Nặc cô nương. Lê Nặc cô nương nói, lần này nhị công tử gặp chuyện bất bình rút dao tương trợ nàng rất khâm phục, cho nên viên Hư Vương đan này tính theo trước đấu giá, chỉ thu 600 triệu thánh tinh.

- Ồ? Trong mắt Tử Vô Cực xẹt qua một tia kinh dị.

- Lê Nặc lại có quyết đoán như thế?

Quý Quân cũng tràn đầy khó hiểu: - Không gian không mua bán, Lê Nặc là thương nhân, lại chủ động bỏ qua 400 triệu thánh tinh, lão phu xem ra trong chuyện này nhất định có nguyên nhân... Có lẽ, nói không chừng cô ta quen biết vị đại nhân đó.


Tử Vô Cực suy ngẫm: - Quý lão có ý là, cô ta nhìn ra ta đang âm thầm tôn cao thể diện của vị đại nhân kia, mới ưu đãi lớn cho ta?

- Ngoài ra, ta không nghĩ ra nguyên nhân khác!

Quý Quân nghiêm mặt gật đầu.

- Cũng phải. Tử Vô Cực trâm ngâm một hồi, đồng ý với suy đoán của Quý Quân. - Nếu nói vậy, chúng ta phải chú ý Phòng đấu giá Thông Thiên nhiều hơn. Khoan nói chuyện này, chuyện còn lại thì sao?

- Vị đại nhân kia đã đồng ý, ta đã nói Lê Nặc cô nương an bài một gian mật thất cho nhị công tử và hắn, mời nhị công tử theo ta!

Trong mắt Tử Vô Cực xẹt qua một tia mừng rỡ, vội đi theo Quý Quân.

Hậu viện Phòng đấu giá Thông Thiên, trong mật thất, toàn bộ cấm chế được mở ra, Lê Nặc cùng Hoa U Mộng lẳng lặng đứng bên ngoài, không lâu sau, hai người Tử Vô Cực cùng Quý Quân đã đến.

Hai nàng vội hành lễ, Lê Nặc mỉm cười nói: - Đại nhân đang ở bên trong, mời nhị công tử.

- Lần này làm phiền Lê Nặc cô nương. Tử Vô Cực khách khí chắp tay.

- Nhị công tử quá lời, chuyện nhấc tay mà thôi.

- Mặc kệ thế nào, bổn công tử ghi nhớ chuyện hôm nay, nếu ngày sau có cơ hội, nhất định báo đáp!

Lê Nặc mỉm cười, không nói nữa.

Tử Vô Cực mới dẫn Quý Quân đẩy cửa bước vào.

Trong phòng, một mình Dương Khai ngồi trên ghế, hai mắt nhắm lại, như đang cảm ngộ.

Thấy cảnh này, Tử Vô Cực liền ngừng thở, xua tay với Quý Quân, ý bảo hắn ra ngoài.



- Quý lão, trong lòng ta biết. Tử Vô Cực thành khẩn nhìn Quý Quân.

Người sau bất đắc dĩ, mới lùi ra ngoài.

Trong phòng chỉ còn hai người Dương Khai cùng Tử Vô Cực, Dương Khai không động dậy, không mở mắt, không nói gì, Tử Vô Cực cũng không dám tùy tiện quấy rầy, đành phải yên lặng đứng đó, chờ đợi.

Hắn hiểu lầm Dương Khai đang cảm ngộ điều gì, kỳ thật lúc này thần hồn của hắn đã vào trong Tiểu Huyền Giới.

Bên trong Tiểu Huyền Giới, không một bóng người, chỉ có pháp thân to lớn của Dương Khai, cùng với chim lửa Lưu Viêm và Thạch Khổi Tiểu Tiểu.

Pháp thân là luyện hóa toàn bộ Huyền Không đại lục hình thành, quá mức to lớn, nhẫn không gian không thể chứa đựng, chỉ có không gian Đế Bảo như Tiểu Huyền Giới mới chứa đựng được.

Lần trước thu pháp thân vào, Dương Khai cũng không chú ý nhiều, lần này vừa xem qua, Dương Khai phát hiện thể tích của nó nhỏ đi không ít.

Trong lòng không khỏi mừng rỡ, xem ra theo thời gian trôi đi, pháp thân sẽ dần luyện hóa tạp chất, tuy rằng thể tích thu nhỏ, nhưng sẽ càng thêm mạnh mẽ.

Nó cũng giống như luyện khí, thần thông thiên phú của Thạch Khổi có thể hoàn thiện pháp thân, tương lai nó sẽ trở nên nhỏ hơn.

Đương nhiên, nó đã không thể khôi phục thành hình thái như Tiểu Tiểu, Dương Khai cũng không có nghĩ nhiều, chỉ cần thể tích pháp thân nhỏ đi một nửa là được. Hiện tại dù pháp thân to lớn, làm kẻ địch bị đè nén, nhưng thể tích quá lớn, hành động không tiện, xem như có lợi có hại.

Chim lửa Lưu Viêm còn đang cắn nuốt luyện hóa Thái Dương Chân Hỏa, nàng hấp thu một tia Thái Dương Chân Hỏa đều phải tiêu tốn rất nhiều thời gian luyện hóa, mà luyện hóa xong một chút, thực lực sẽ tăng mạnh.

Hiện tại Tiểu Tiểu cũng đang làm chuyện tương tự.

Nó cùng chim lửa là hai trợ lực mạnh mẽ cho Dương Khai, hắn tự nhiên không thể nặng nhẹ khác biệt, nếu cho chim lửa luyện hóa Thái Dương Chân Hỏa, Tiểu Tiểu tự nhiên không thể bị bỏ lại.

Tuy nhiên nó thì không giống Lưu Viêm, Lưu Viêm hấp thu Thái Dương Chân Hỏa, luyện hóa dung nhập tăng lên thực lực, còn Tiểu Tiểu thì lại trực tiếp cắn nuốt Thái Dương Chân Tinh!

Cách làm này còn bá đạo hơn chim lửa, nguy hiểm càng cao hơn, nhưng tính trưởng thành cũng rất cao.



Không hổ là chí bảo hình thành từ luyện hóa tinh tú, bên trong chứa đựng năng lượng không thể tính toán.

Dương Khai ném vật liệu lấy được trên đấu giá vào Tiểu Huyền Giới, trong lòng khẽ động, gọi Tiểu Tiểu cùng Lưu Viêm.

Sau đó, Lưu Viêm hóa thành hình người xuất hiện trước mặt Dương Khai, mặt không biểu tình nói: - Bái kiến chủ nhân, chủ nhân có gì căn dặn?

- Hai ngươi, cắn nuốt luyện hóa tầng vật chất bên ngoài của thứ này. Dương Khai chỉ vào hai phần nguyên liệu Hư Vương đan mới mua được.

- Đây là... Lưu Viêm tập trung nhìn khoáng vật to cỡ đầu trẻ con, thần sắc hiện ra kinh ngạc: - Chủ nhân, đây là thứ gì, vì sao ta cảm thấy nó có ích rất lớn cho mình!

- Tầng bên ngoài, hẳn là Phượng Cương Ngân! Dương Khai cười khẽ.

Ở trên hội đấu giá, có võ giả nói nó là Phượng Cương Ngân, nói không hề sai. Phượng Cương Ngân là do thánh linh thượng cổ Chân Phượng hút nhả luyện hóa khoáng vật mà thành, có ẩn chứa khí tức thánh linh thượng cổ, vô cùng quý giá.

Bản thể Lưu Viêm là khí linh, hình thái chim lửa, trong thiên hạ, loài chim cao quý nhất tự nhiên là thánh linh Chân Phượng!

Nàng có thể cảm giác được Phượng Cương Ngân rất có ích cho mình, chính là nguyên nhân này. Nếu có thể cắn nuốt luyện hóa Phượng Cương Ngân, nói không chừng nàng có thể lĩnh ngộ một chút phong thái Chân Phượng.

- Tầng bên ngoài? Lưu Viêm toát ra suy tư. - Vậy nói đúng ra, bên trong còn có một tầng?

- Không sai, tầng bên trong các ngươi đừng làm bậy, có tác dụng lớn với ta! Dương Khai cười hắc hắc.

- Chủ nhân, rốt cuộc bên trong là vật gì?

- Hư Niệm Tinh! Anh mắt Dương Khai híp lại, nói.

- Hư Niệm Tinh? Lưu Viêm cả kinh. - Chính là Hư Niệm Tinh chỉ ngưng tụ ra ở trong thân thể cường giả Hư Vương tam tầng cảnh?

- Không sai! Dương Khai gật đầu thật mạnh, hiện tại hắn là Hư Vương lưỡng tầng cảnh, nhưng chỉ vừa thăng cấp mà thôi, vẫn còn đang mò mẫm về Hư Niệm Tinh, trong người cũng không có dấu hiệu kết thành Hư Niệm Tinh.



Chính là lúc ở Đế Thần Tinh, Xích Nguyệt lĩnh chủ nhờ hắn vào thí luyện Huyết Ngục, lấy được Hư Niệm Tinh của Phong Ngạc Yêu Vương!

Tuy nhiên đó là Hư Niệm Tinh của Yêu tộc, cho nên hình dạng là một viên nội đan. Nhưng bên trong khối Phượng Cương Ngân này, là Hư Niệm Tinh của loài người!

Chính vì nguyên nhân này, hắn mới không tiếc vốn liếng cạnh tranh với Công Tôn Lương!

Tin rằng dù cho Công Tôn Lương không biết thứ bên trong là Hư Niệm Tinh, nhưng khẳng định biết giá trị của nó bất phàm, bởi vậy mới không ngừng tăng giá.

Ở trong phòng đấu giá, chỉ có hắn và Công Tôn Lương là Hư Vương lưỡng tầng cảnh, cũng chỉ có thần niệm của bọn họ mới xuyên qua vỏ ngoài Phượng Cương Ngân, nhìn đến một chút hư thực bên trong. Những người khác không có bản lĩnh này, dĩ nhiên không thể phán đoán được giá trị chân chính của Phượng Cương Ngân.

Khác ở chỗ, Dương Khai có thể xác định, còn Công Tôn Lương lại mơ hồ.

Nếu như hắn cũng xác định, vậy tuyệt đối sẽ không chịu bỏ qua, sẽ liều tới cùng với Dương Khai.

Hư Niệm Tinh giúp ích tăng cường không thể tưởng tượng đối với võ giả Hư Vương Cảnh, lúc trước Xích Nguyệt lĩnh chủ bảo Dương Khai đi Huyết Ngục lấy Hư Niệm Tinh của Phong Ngạc Yêu Vương, chính là vì chuẩn bị xung kích tam tầng cảnh.

Hiện tại Dương Khai cảnh giới tương đương với Xích Nguyệt lĩnh chủ lúc trước, tự nhiên cũng cần Hư Niệm Tinh.

Trong Tinh Vực, Hư Vương tam tầng cảnh lại có bao nhiêu người? Những người này đều là lão quái vật chết già không ra, dù là đến đại nạn, cũng không ai biết bọn họ chết ở chỗ nào, càng đừng nói lấy được Hư Niệm Tinh của bọn họ.

Cho nên vật này bảo bối lấy tiền mua cũng không thấy.

Lần này Dương Khai có thể lấy được Hư Niệm Tinh, cũng là nhờ may mắn, so sánh với Hư Niệm Tinh ở bên trong, giá trị của Phượng Cương Ngân liền không đáng gì, cho nên Dương Khai hào phóng cho Lưu Viêm cùng Tiểu Tiểu cắn nuốt luyện hóa. Phượng Cương Ngân có thể tăng mạnh cho Tiểu Tiểu, còn khí tức Chân Phượng chứa trong đó lại có ý nghĩa to lớn đối với đối Lưu Viêm, cùng với Thái Dương Chân Tinh, trong tương lai thực lực hai trợ thủ này sẽ có một bước nhảy vọt.

Về phần vì sao Hư Niệm Tinh này bị bao bọc trong Phượng Cương Ngân, Dương Khai không biết.

Có lẽ là trong niên đại xa xưa, có vị cường giả Hư Vương tam tầng cảnh nào bị Chân Phượng phun một hơi thần hỏa đốt đến chết, Hư Niệm Tinh lại dung hợp với khoáng vật gần đó mà hình thành.

Đây là suy đoán, nhưng hẳn là cũng không khác xa.

Chính vì Hư Niệm Tinh tồn tại, mới làm màu sắc khối Phượng Cương Ngân này có chút khác biệt.

Vũ Luyện Điên Phong
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vũ Luyện Điên Phong Truyện Vũ Luyện Điên Phong Story Chương 1864: Hư Niệm Tinh
10.0/10 từ 16 lượt.
loading...