Vũ Luyện Điên Phong

Chương 1754: Thất Lạc Chi Địa

- Không có ông, cửa vào này cũng có thể mở ra, chỉ có điều cần đợi thêm mấy người nữa thôi. Nghê Quảng thản nhiên nói

- Tuy nhiên ông đã đến rồi, đó không cần chờ đợi nữa

- Nếu như thế, vậy thì động thủ đi.

Tử Long lặng lẽ cười. Nghe được đối thoại của hai người, Dương Khai lập tức biết thân phận của người đến. Hư Vương lưỡng tầng cảnh tu vi có một đầu tóc tím, rõ ràng là chủ nhân của Tử Tinh, Tử Long! Hiểu rõ điểm này, thân phận của người còn lại cũng rất rõ ràng phơi bày - Tử Tinh thiếu chủ, Tử Đông Lai. Dương Khai có thể biết được Tử Đông Lai, đó là duyên cớ bởi vì Cổ Kiếm Tâm trong lúc vô tình nói đến, Cổ Kiếm Tâm song song nhắc tới Tử Đông Lai cùng Tuyết Nguyệt, đương nhiên là thừa nhận thực lực cường đại của Tử Đông Lai. Ba tên thanh niên tuấn ngạn, là ba người nổi danh nhất trong cả Tinh Vực! Bởi vì ba người bọn họ, đại diện ba cổ thế lực lớn khác nhau, hơn nữa ba người đều là người nối nghiệp của ba cổ thế lực tương lai. Dưới bọn họ, cũng còn thật nhiều thế hệ trẻ cường giả, uy danh vang xa. Như vị Hứa Tân Bạch đệ tử của Vô Đạo đại nhân, như Phiến Khinh La cùng con nối dòng của mấy Yêu tộc lĩnh chủ trên Đế Thần Tinh, chỉ có điều danh tiếng không vang dội như ba người này thôi. Nhưng không thể phủ nhận chính là, tương lai Tinh Vực, để cho những này người thống trị. Dương Khai không biết giữa Tử Đông Lai cùng Tuyết Nguyệt rốt cuộc có ân oán gì, hay hoặc chỉ là tranh cường háo thắng giữa thế hệ trẻ lẫn nhau. Dù sao hai người này vừa thấy mặt, đều lộ ra một bộ biểu lộ nhao nhao muốn thử, dường như bộ dáng hận không thể ở chỗ này đánh nhau một trận. Tuy nhiên dưới mắt hiển nhiên không là thời cơ gì tốt. Tử Long đến, khiến cửa vào mở ra có thể thi hành. Vì thế, Nghê Quảng cùng Tử Long hai người không ai nhường ai nổi lên chủ trì, hiệu triệu tất cả cường giả Hư Vương Cảnh bắt đầu xuất lực.


Sau khi trải qua thương thảo ngắn ngủi, nhóm cường giả Hư Vương Cảnh rối rít tản ra bốn phía, từng người lựa chọn sử dụng một vị trí gần cửa vào, ngưng thần chờ đợi

- Vậy... lại bắt đầu chứ? Tử Long đưa ánh mắt về phía Nghê Quảng, trưng cầu hỏi một tiếng. Nghê Quảng hơi gật đầu, ngay sau đó, thánh nguyên bàng bạc trong cơ thể bỗng nhiên bính phát, hai tay kết ra ấn ký phức tạp. Ngay sau đó, một tay chỉ về trước một cái. Một đạo cột sáng năng lượng mắt thường có thể thấy được, bắn ra từ trên tay của hắn, tràn tới lối vào hình tròn trắng nõn. Tử Long cũng cười ha ha, thúc giục thánh nguyên của mình, rót tới cửa vào.

Những cường giả Hư Vương Cảnh khác rối rít bắt chước làm theo, ngay cả vị một mực bao phủ trong hắc khí giấu giếm diện mục thật sự. Nhóm người đến tương đối nghi ngờ, thời khắc này cũng không có ý tứ sơ suất, phối hợp những người khác hành động. Cửa vào tản ra tia sáng trắng toát bỗng nhiên truyền ra một tiếng vang vù vù. Đó vốn là khe nứt không gian của chỗ lối vào du ly bất định, nhưng lại dường như bị lực lượng vô hình trói buộc ở đó, như ngừng lại tại chỗ. Mà bản thân cửa vào cũng giống như biến thành cái động không đáy vậy, tham lam mà điên cuồng cắn nuốt nhiều lực lượng thánh nguyên của nhóm cường giả Hư Vương Cảnh. Mọi người ở đây, chỉ có Dương Khai, Tuyết Nguyệt cùng Tử Đông Lai ba vị võ giả Phản Hư Cảnh không ra tay, chỉ đứng ngoài quan sát. Dù sao ba người bất kể tư chất xuất sắc cỡ nào, nội tình hùng hồn ra sao, trên căn bản so sánh cùng Hư Vương Cảnh, vẫn còn có chút chênh lệch. Loại cử động cưỡng ép mở ra cửa vào của Thất Lạc Chi Địa, ba người bỏ ra bất quá là như muối bỏ biển, thà lãng phí khí lực, còn không bằng giữ lại thực lực, ứng đối khả năng tồn tại nguy hiểm sau khi đi vào Thất Lạc Chi Địa. Thời gian chậm rãi trôi qua. Biểu lộ của mỗi một cường giả Hư Vương Cảnh đều không thoải mái, kéo dài không ngừng rót thánh nguyên tới lối vào, làm cho bọn họ tiêu hao to lớn. Cũng may bọn họ đều chuẩn bị không ít linh đan khôi phục thánh nguyên, thời khắc này đương nhiên cũng đều cùng nhau dùng tới. Tu vi cảnh giới cao thấp, thời khắc này đã nhìn một cái thấy ngay. Như La Lam, Thôi Hoằng Hư Vương nhất tầng cảnh như vậy, trên mặt trên trán mỗi người đều rịn ra mồ hôi dày đặc, thân thể không bị khống chế nhẹ nhàng run rẩy, chỉ có Nghê Quảng cùng Tử Long lưỡng tầng cảnh cường giả như vậy, còn có thể giữ vững trấn định. Càng ngày càng nhiều khe nứt không gian bị cố định ở lối vào, hơn nữa, theo thánh nguyên rót vào, dao động của những khe nứt không gian đó cũng từ từ tiêu tán, mơ hồ có dấu hiệu biến thành ổn định. Nhìn tới đây, Dương Khai đại khái hiểu rõ, mọi người sẽ lấy dạng phương thức gì đi vào Thất Lạc Chi Địa. Sự thật cũng quả thật như hắn đoán vậy, chỗ lối vào hình tròn tán phát ra tia sáng trắng nõn, lúc bị khe nứt không gian ổn định đạt tới số lượng nhất định, Nghê Quảng bỗng nhiên chợt quát một tiếng

- Có thể rồi! Lời vừa nói xong, tất cả Hư Vương Cảnh đều rối rít dừng tay, từng người lựa chọn khe nứt không gian khác nhau, hóa thành lưu quang, sau nối theo trước vọt vào cửa vào. Mà sau khi bọn họ tiến vào, những khe nứt không gian đó ổn định lại, bỗng nhiên bạo động, bắt đầu du tẩu xuyên qua. Nghê Quảng và La Lam hai người cùng một lúc, ngoắc về phía Dương Khai và Tuyết Nguyệt. Chờ đến sau khi hai người họ bay tới, lúc này mới từng người phóng ra thánh nguyên, một người bao lấy một người, phóng đi về phía một cái khe nứt không gian lớn nhất.



- Nghê huynh, lão phu đi trước một bước, ngươi nhất thiết không nên chết ở bên trong! Dứt lời, Tử Long liền dẫn Tử Đông Lai biến mất vào trong lối vào. Nghê Quảng hừ lạnh một tiếng, ngay sau đó cũng vọt vào. Trong khoảnh khắc, vốn là hư không chen chúc bóng người, liền không có một bóng người. Đợi cho sau khi mọi người đều biến mất, cửa vào đó liền bắt đầu vặn vẹo biến ảo, càng ngày càng nhiều khe nứt không gian nổi lên, từ từ biến thành khuynh hướng nguy hiểm hơn. Có thể tưởng tượng, mặc dù giống như trước đó nhiều cường giả Hư Vương Cảnh tới như vậy, cũng không có biện pháp khai ích lối vào. Muốn đi vào, chỉ có chờ cơ hội lần sau, mà cơ hội lần sau, cũng không biết là năm nào tháng nào. Sau khi Dương Khai theo La Lam chui vào khe nứt không gian, liền sinh ra một loại cảm giác mất trọng lượng, dường như cả người đều rơi xuống về phía chỗ vực sâu vô tận. Phương diện thần thức cũng cảm nhận được áp lực lớn lao, đây là dấu hiệu báo trước rõ rệt nhất của không gian truyền tống. Hắn có thể đã nhận ra, La Lam đang vận chuyển lực lượng ngăn cản áp lực tới từ bốn phương tám hướng, bất quá truyền tống như vậy đối với bản thân của hắn mà nói, lại không coi là cái gì. Dù sao hắn tinh thông lực lượng không gian, loại áp lực đến từ lực lượng không gian với hắn mà nói sớm đã thành thói quen. Cả quá trình truyền tống rất nhanh, cơ hồ là trước một khắc đi vào cửa vào, ngay sau đó Dương Khai trước mắt liền xuất hiện phong cảnh của một cái thế giới khác. Bầu trời mờ tối, bên trên dường như có lực lượng hỗn độn bắt đầu khởi động. Không mặt trời không mặt trăng, không có ánh sao. Mặt đất hoang vắng khô khan, không có một ngọn cỏ, rách ra từng đạo cái khe như khe rãnh vậy. Vị trí của mọi người xuất hiện là ở giữa không trung, cho nên đi tới nơi này, liền không tự chủ được rơi xuống phía dưới. Dương Khai quay đầu nhìn bốn phía, phát hiện ba người Nghê Quảng, Tuyết Nguyệt, La Lam đều ở đó.

Chỉ có điều những người khác cũng không ở chỗ này. Cái này cũng rất dễ hiểu. Dù sao mọi người không thông qua cùng một cái khe của không gian đi vào chỗ này. Mỗi một cái khe của không gian, vị trí truyền tống tương ứng đều khác nhau rất lớn. Vận chuyển thánh nguyên, bốn người nhẹ nhàng bồng bềnh đi xuống phía dưới. Nghê Quảng cùng La Lam đều lộ ra một bộ biểu lộ như trút gánh nặng

- May thật, không có vừa tới lại đụng phải nguy hiểm. La Lam nhẹ giọng nói, mạnh như Nghê Quảng, cũng tán đồng gật đầu, cảm giác đám người mình có vận khí tốt. Từ trước khi đi vào Thất Lạc Chi Địa nhóm cường giả Hư Vương Cảnh, cũng không phải là thuận buồm xui gió. Không nói đến chỗ này ẩn chứa rất nhiều nguy cơ ngay cả Hư Vương Cảnh cũng không thể hóa giải, lại nói nguy hiểm mới vừa tiến vào chỗ này có thể sẽ gặp, cũng đủ khiến cho Hư Vương Cảnh bình thường mệt mỏi ứng phó. Vạn nhất đụng phải yêu thú gì cực kỳ hung hãn, thì có khả năng bỏ mạng ở nơi đây. Nơi đây yêu thú bậc chín chỗ nào cũng có, yêu thú bậc mười cũng quá nhiều, thậm chí yêu thú bậc mười một, bậc mười hai tồn tại trong truyền thuyết... Tuy nhiên vận may của bốn người cuối cùng coi là không tệ. Sau khi rơi xuống, Dương Khai đã nhận ra nơi đây cùng Tinh Vực khác nhau. Pháp tắc thiên địa lực lượng của nơi đây dường như vô cùng cường đại. Thánh nguyên cùng thần niệm của hắn cũng không bị ảnh hưởng, nhưng là... lực lượng của Thế tràng lại bị áp ch. Hắn thử phóng ra lực lượng của Thế tràng, lại phát hiện uy lực có thể phát huy bị suy yếu ít nhất một nửa. Đã nhận ra động tác của hắn, Tuyết Nguyệt ở một bên nói

- Không cần thử, mỗi người đều là như vậy, chẳng những là Thế tràng của chúng ta, vực tràng của Nghê thúc cũng sẽ bị áp chế. Lực lượng pháp tắc nơi đây hùng hồn thâm ảo, đối với Thế tràng vực tràng đều có trình độ ảnh hưởng khác nhau. Dương Khai nhẹ nhàng gật đầu, vẻ mặt hơi buông lỏng không ít. Nghê Quảng ngắm nhìn bốn phía, thần niệm thả ra, sau khi xác nhận không có thứ gì có thể uy hiếp đến mình, lúc này mới quay đầu lại, nhìn La Lam hỏi


- La trưởng lão, kế tiếp bà tính toán như thế nào? La Lam ngẩn ra, hồ nghi nói

- Ý của Nghê tiên sinh là... Nghê Quảng trầm ngâm một chút, mở miệng nói

- Nói thế này, lão phu sở dĩ mời nhóm các người, là bởi vì tam thiếu hắn muốn tên tiểu tử này theo bên người, về phần La trưởng lão bà cũng không phải trong suy nghĩ. Trước còn chưa đi vào chỗ này, lão phu không nói rõ, giờ này nếu đã vào được, lão phu muốn hỏi một chút, bà kế tiếp là đi chung với chúng ta hành động, còn là đơn độc hành động? Bất quá nói trước, tên tiểu tử này lão phu nhất định phải mang theo bên người.

Ông ta tuy rằng không biết Tuyết Nguyệt vì cái gì kiên trì muốn giữ lại Dương Khai, nhưng ông ta biết rõ tính tình của Tuyết Nguyệt, biết tam thiếu là tuyệt đối sẽ không bẩn thỉu. Tuyết Nguyệt nếu muốn giữ lại Dương Khai, đó tất nhiên là có đạo lý. Thấy La Lam trầm tư, Nghê Quảng nói

- Nếu bà đi cùng lão phu, tính an toàn thế tất có thể tăng lên không ít. Nhưng lão phu không thể bảo đảm bà nhất định sẽ được chỗ tốt gì. Nếu cách xa lão phu, tuy rằng hệ số nguy hiểm khá cao, nhưng nếu là có thể ở chỗ này chiếm được một vài thứ, vậy coi như chuyến đi này không tệ. Lời này ý tứ nói đúng là, Nghê Quảng mặc dù tìm đến thứ tốt gì, cũng sẽ không phân cho La Lam, trừ phi ông ta cần La Lam phối hợp, cuối cùng lấy tỉ lệ bỏ ra phân phối chỗ tốt

- Ta hiểu rồi. La Lam gật đầu

- Tuy nhiên... Ta vẫn muốn đi cùng các người, dù sao Dương Khai là ta mang người tới, thiếp cũng không thể bỏ mặc. Nàng cũng không dám dưới tình huống không có Dương Khai một mình hành động. Trước khi biết Dương Khai tinh thông lực lượng không gian, La Lam thậm chí không có chuẩn bị tới chỗ Thất Lạc Chi Địa này. Mặc dù bà ta sớm đã chiếm được tin tức, nhưng chỉ dựa vào một mình bà ta, cũng không có vạn toàn nắm chắc có thể ở chỗ này sống tiếp. Sau khi bà ta biết Dương Khai tinh thông lực lượng không gian, mới tạm thời dâng lên ý tới chỗ này. Cho nên bà ta bất kể như thế nào cũng không muốn cách xa Dương Khai. Thấy bà ta lựa chọn như vậy, Nghê Quảng cũng không có vẻ mặt lộ ra rất ngoài ý muốn

- Một khi đã như vậy, vậy thì cùng nhau đi. Ừ, La trưởng lão, lần này bà tới mục đích chủ yếu là gì? La Lam nhìn Dương Khai liếc một cái, hé miệng cười đáp

- Không có mục đích gì đặc biệt, theo số phận đi. Bà ta cũng không dám nói ra chuyện Kinh Không Thú, nếu không với Nghê Quảng thông minh lanh lợi, khẳng định sẽ suy đoán ra một vài thứ.

Vũ Luyện Điên Phong
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vũ Luyện Điên Phong Truyện Vũ Luyện Điên Phong Story Chương 1754: Thất Lạc Chi Địa
10.0/10 từ 16 lượt.
loading...