Vũ Luyện Điên Phong
Chương 1691: Vào lại Thi huyệt
Dương Khai nói ra kế hoạch của mình với Tiền Thông, Tiền Thông liền lập tức đáp ứng.
Lão cũng biết được đạo lý "bắt giặc phải bắt vua", hai năm qua Thi Linh Giáo giống như quả cầu tuyết vậy, thế lực càng ngày càng khổng lồ. Võ giả nhân loại bị chuyển hóa thành người của Thi Linh tộc quả thực đếm không kể xiết, giết sạch bọn chúng quá khó khăn, còn không bằng đánh thẳng vào chỗ hiểm yếu, giết chết tên giáo chủ thần bí của Thi Linh Giáo kia.
Sau khi Tiền Thông nắm quyền Ảnh Nguyệt Điện trở lại, lão cũng đã điều tra về Thi Linh Giáo. Đủ loại dấu hiệu cho thấy, căn nguyên của việc này toàn bộ đều xuất phát từ Táng Hùng Cốc, nơi đó chắc chắn là nơi khởi đầu và là nơi quật khởi của Thi Linh Giáo!
Vốn lão còn đang cân nhắc xem có nên đi Táng Hùng Cốc dò xét tình hình một chuyến hay không, lúc này lại được Dương Khai xác nhận, hiển nhiên lão không còn chần chờ gì nữa, liền cùng Dương Khai rời khỏi Lăng Tiêu Tông, chạy tới Táng Hùng Cốc.
Chuyến này Dương Khai không dẫn theo bất kỳ ai, chỉ có hắn và Tiền Thông hành động cùng với nhau mà thôi. Ngay cả Tô Nhan, Dương Khai cũng để nàng ở lại Lăng Tiêu Tông.
Tiền Thông đã là cường giả Hư Vương Cảnh, tốc độ bay tất nhiên là vô cùng nhanh chóng. Tuy tu vi của Dương Khai không bằng lão, nhưng bản thân hắn lại tinh thông lực lượng không gian, tốc độ so với Tiền Thông chỉ có nhanh hơn chứ không kém.
Chỉ khoảng 10 ngày sau, hai người đã tới Táng Hùng Cốc.
Lần trước khi Dương Khai và Dương Viêm tới nơi này, Táng Hùng Cốc tuy rằng âm khí dày đặc, quỷ khí khiếp người, khiến cho võ giả lâm vào trong đó đều cảm thấy rất khó chịu, nhưng dù sao cũng nằm trong phạm vi chấp nhận được.
Nhưng còn hiện tại, khi Dương Khai và Tiền Thông tới đây, đứng trên không quan sát phía dưới, liền không khỏi chau mày lại.
Phía dưới là một tầng sương mù dày đặc che khuất toàn bộ Táng Hùng Cốc, gần như đưa tay không thấy được năm ngón. Mà sương mù đặc quánh này, hiển nhiên đều là chí âm chí hàn, còn có cả thi khí cực độc nữa.
Bất kỳ một người sống nào nếu như thực lực không đủ mà đi vào trong đó, chỉ sợ không bao lâu sẽ bị thi khí có mặt ở khắp nơi này xâm nhập vào cơ thể, biến thành một thành viên của Thi Linh tộc.
Khi phát ra thần niệm vào bên trong cảm ứng, hai người liền phát hiện có rất nhiều khí tức sinh mạng ẩn giấu trong đám thi khí kia, hết sức sinh động.
Những thứ đó không thể nghi ngờ chính là thành viên của Thi Linh tộc!
Chỉ vẻn vẹn một góc của vòng ngoài đã có ít nhất mấy ngàn tên, khó có thể tưởng tượng được rốt cuộc ở bên trong Táng Hùng Cốc nhiều tới bao nhiêu.
- Chúng ta chia nhau hành động, Dương Khai, nếu ngươi đụng phải Thi Linh Giáo chủ kia nhớ truyền tin cho lão phu biết, ta đi giết một vòng cái đã, những thứ này quả thực là rất nhiều. Tiền Thông dặn dò một câu, rồi lập tức hóa thành một luồng sáng, mang theo khí thế như sấm sét vọt thẳng vào bên trong Táng Hùng Cốc. Luồng sáng đi tới nơi nào, nơi đó liền truyền ra những tiểng nổ kinh khủng như sấm vang chớp giật, thi khí tràn ngập Táng Hùng Cốc lập tức bị Tiền Thông dọn dẹp ra một lối đi rõ mồn một.
Tộc nhân của Thi Linh tộc ngã la liệt xung quanh, không thấy Tiền Thông có động tác gì, chỉ thấy lão phóng ra vực trường của bản thân, vực trường cảnh giới phong liền cuốn tộc nhân Thi Linh tộc trong phạm vi mười mấy dặm vào trong, rồi xé nát thành vụn phấn.
Hiển nhiên lão không định che giấu hành tung, mà cứ ngang nhiên giết vào!
Dương Khai mỉm cười, cũng không quan tâm nhiều lắm.
Với thực lực Tiền Thông hiện tại, trên U Ám Tinh quả thực là không có đối thủ nào có thể khiến lão để ý, lão hoàn toàn có tư cách làm như vậy.
Hơn nữa lão làm như vậy cũng là một cách để thu hút sự chú ý của Thi Linh Giáo, tạo điều kiện cho Dương Khai có cơ hội để dễ dàng hành động.
Đây cũng là kế hoạch mà hai người đã bàn bạc trên đường đi.
Chỉ sau một khắc, mấy ngàn tộc nhân Thi Linh tộc mà Dương Khai và Tiền Thông cảm ứng trước đó đã bị giết sạch, không còn tên nào may mắn sống sót, thủ đoạn của cường giả Hư Vương Cảnh đúng là phải lác mắt nhìn! Tiền Thông vẫn còn chưa thỏa mãn, tiếp tục xông vào như cũ, càng ngày càng nhiều tộc nhân Thi Linh tộc bị cuốn vào Lĩnh vực của lão, chết mà không biết tại sao.
Trong khi Tiền Thông đang trắng trợn tấn công, thu hút sự chú ý của đại đa số tộc nhân Thi Linh Giáo, thì Dương Khai đã biến mất tại chỗ.
Hắn dựa vào trí nhớ lần trước đã thăm dò, xâm nhập vào sâu bên trong.
Thi Linh Giáo bắt nguồn từ Hoàng Tuyền Nhãn bên trong Thi huyệt, đó chính là thứ căn bản nhất của Thi Linh Giáo, hiển nhiên là Dương Khia muốn chạy thẳng tới Thi huyệt. Nếu như có thể phá hủy được Hoàng Tuyền Nhãn, thì Thi Linh Giáo sẽ trở thành cây không có gốc, từ đó, muốn tiêu diệt nó hoàn toàn sẽ càng thêm đơn giản. Nếu Hoàng Tuyền Nhãn không bị phá hủy, dù thành viên của Thi Linh tộc có chết nhiều hơn nữa, cũng sẽ được chuyển hóa xuất hiện những tên khác.
Dương Khai chỉ mất nửa ngày đã đi tới cửa vào Thi huyệt.
Trên đường đi thỉnh thoảng hắn cũng đụng phải một vài tên tộc nhân Thi Linh tộc, nhưng những tên tôm tép này sao có thể ngăn cản bước chân Dương Khai được chứ, liền nhanh chóng bị giết sạch.
Cửa vào Thi huyệt không thay đổi gì, hiện ra lộ liễu, thậm chí vẫn che giấu ở phía sau trận pháp như cũ, tuy nhiên trận pháp này lần trước đã bị Dương Viêm phá giải, hiện tại không còn tác dụng gì nữa.
Bên trong Thi huyệt, thi khí đang không ngừng tràn ra cuồn cuộn, mức độ đậm đặc và độc tính còn hơn xa bên ngoài Táng Hùng Cốc. Dương Khai phóng thần niệm ra dò xét qua, rồi sau đó mới thản nhiên nhảy vào bên trong Thi huyệt.
Thi huyệt càng âm u ẩm ướt hơn trước, Dương Khai cảm ứng được, trong từng gian thạch thất trải khắp Thi huyệt đều có không ít dấu vết tộc nhân Thi Linh tộc.
Nhưng Tiền Thông ở bên ngoài gây ra động tĩnh quả thực là quá lớn, tộc nhân Thi Linh tộc ở bên trong Thi huyệt đã sớm bị đánh động, không ngừng xông ra cuồn cuộn, hiển nhiên là muốn chi viện.
Sau khi đi vào, Dương Khai lập tức trốn vào một gian thạch thất ở gần đó, tránh khỏi biển người Thi Linh tộc đang tràn ra.
Nhiệm vụ hiện tại của hắn chính là tìm kiếm tung tích của tên giáo chủ thần bí kia, cho nên hắn không muốn bại lộ hành tung của mình sớm.
Những tên tộc nhân Thi Linh tộc cũng không phát hiện ra. Chờ sau khi bọn chúng rời đi hết, Dương Khai mới khẽ nhíu mày, hình như cảm ứng được gì đó, liền quan sát xung quanh.
Thạch thất tối như mực, không có một tia sáng, nhưng điều này cũng không làm khó được Dương Khai quan sát.
Vừa nhìn lại, sắc mặt của Dương Khai liền sa sầm xuống.
Hắn phát hiện ra, trong thạch thất này chứa rất nhiều thi thể còn nguyên vẹn, mà mỗi một thi thể đều bị thi khí bao phủ dày đặc như nhộng. Thi thể bị thi khí bao bọc, ngấm dần vào bên trong, đang dần dần chuyển hóa thành Thi Linh.
Quả nhiên là như vậy! Dương Khai khẽ gật gật đầu.
Trước đó hắn cũng đã suy đoán về phương pháp chuyển hóa thành tộc nhân của Thi Linh tộc, mỗi một thành viên Thi Linh tộc không thể tự nhiên sinh ra mà đều cần phải có một thi thể hoàn chỉnh mới có thể chuyển hóa được. Mà nguồn cung cấp thi thể đó, hiển nhiên chính là đệ tử của các tông môn và thế lực lớn bị Thi Linh tộc bao vây giết chết.
Bọn chúng đem những thi thể này về Thi huyệt, lấy thi khí dày đặc ở nơi này làm cơ sở để tiến hành chuyển hóa, chỉ cần trong khoảng thời gian rất ngắn là có thể với chuyển hóa ra một tên tộc nhân mới.
Cũng có trường hợp chuyển hóa thất bại. Dương Khai ở trong thạch thất này đã phát hiện ra một vài thi thể bán thành phẩm không còn chút khí tức nào. Những thi thể này không thể nghi ngờ đều đã chuyển hóa thất bại, hồn phi phách tán.
Mà thực lực của tộc nhân Thi Linh tộc sau khi chuyển hóa thành công có liên hệ trực tiếp tới tu vi của người đó lúc còn sống, tu vi khi còn sống càng cao thì thực lực sau khi chuyển hóa cũng càng càng cao. Cho nên khi ở Thiên Vận Thành, cái tên Thi Linh tộc gọi là Phương Phong Kỳ kia mới cần thân thể của Phí Chi Đồ.
Phí Chi Đồ dù sao cũng là một trong những cường giả đỉnh cao trên U Ám Tinh.
Trong thạch thất này, tu vi của những thi thể khi còn sống không cao, chỉ từ Thánh Vương Cảnh trở xuống, đa số cũng chỉ là Nhập Thánh Cảnh, thậm chí còn có Siêu Phàm Cảnh, Thần Du Cảnh, tốt xấu lẫn lộn.
Những thi thể này sau khi bị chuyển hóa thành tộc nhân Thi Linh tộc, không nghi ngờ gì chỉ có thể là binh sĩ của đại quân Thi Linh Giáo, có số lượng khổng lồ mà thôi.
Nhưng trong Thi huyệt có vô số thạch thất, Dương Khai thầm nhủ nếu như hắn đoán không sai thì càng vào sâu, thi thể cất giấu trong thạch thất khi còn sống có tu vi càng cao.
Hắn không dừng lại lâu, liền tiếp tục xâm nhập vào bên trong.
Rất nhanh, hắn đã xác nhận được suy đoán của mình chính xác, quả thật là càng vào sâu, tu vi khi còn sống của những thi thể này lại càng cao, từ Nhập Thánh Cảnh đến Thánh Vương Cảnh, rồi đến Phản Hư Cảnh.
Tuy nhiên số lượng cũng ngày càng thưa thớt.
Tên này vừa mới chuyển hóa xong nên hiển nhiên không biết khống chế lực lượng của mình như thế nào.
Dương Khai không bị bất kỳ tên Thi Linh tộc nào phát hiện, xâm nhập một mạch vào trong, đã tới được nơi lấy được Thái Dương Chân Tinh.
Noi này vốn là kho báu của Cổ Dương Tông, có tầng ba, tầng trong cùng là nơi cất giữ Thái Dương Chân Tinh và đài Băng Ngọc vạn năm.
Dương Khai đang đứng ngoài kho báu, bỗng nhiên liền ngẩng đầu khẽ nhíu mày, ánh mắt sắc bén nhìn vào bên trong, ngay sau đó khẽ nhếch mép, thản nhiên bước vào.
Tầng thứ nhất và tầng thứ hai đều có Thi Linh tộc đứng ở hai bên, những tên này đều có tu vi Phản Hư Cảnh. Tuy nhiên, lúc Dương Khai tiến vào, bọn chúng cũng không lập tức công kích mà hung ác nhìn Dương Khai rồi lạc giọng gào thét đe dọa, chờ hắn đi qua rồi mới tiến ra chặn đường lui của hắn.
Dương Khai đi thẳng tới tầng thứ ba của kho báu.
Tầng thứ ba của kho báu khác hoàn toàn, bên trong được trang hoàng xa hoa lộng lẫy, từng viên Dạ Minh Châu to cỡ nắm tay khảm trên vách tường xung quanh tỏa ra ánh sánh dịu nhẹ. Tầng thứ ba của kho báu đã biến thành một tòa cung điện hùng vĩ tráng lệ.
Mà ở chính giữ trung tâm cung điện có một cái ao rộng khoảng ba xích, trong ao có nước màu vàng đang không ngừng sủi bọt.
Trong chớp mắt khi nhìn thấy ao nước màu vàng này, Dương Khai đã lập tức nhận ra, đây chính là Hoàng Tuyền Nhãn trong truyền thuyết! Nước màu vàng trong ao cũng không phải là nước bình thường mà chính là năng lượng tinh thuần ngưng tụ thành.
Loại năng lượng này không có tác dụng với bất kỳ người nào, thậm chí còn có nguy hại vô cùng lớn, nhưng đối với Thi Linh tộc lại có tác dụng to lớn!
Thậm chí từ trong Hoàng Tuyền Nhãn, Dương Khai còn cảm nhận được dao động đặc thù của lực lượng không gian.
Điều này khiến cho hắn nổi lên suy đoán, nhưng cũng không dám khẳng định chắc chắn.
Dương Khai thầm lắc đầu, rồi ngẩng đầu nhìn về bóng người đang ngồi ngay ngắn ở trước.
Vũ Luyện Điên Phong
Lão cũng biết được đạo lý "bắt giặc phải bắt vua", hai năm qua Thi Linh Giáo giống như quả cầu tuyết vậy, thế lực càng ngày càng khổng lồ. Võ giả nhân loại bị chuyển hóa thành người của Thi Linh tộc quả thực đếm không kể xiết, giết sạch bọn chúng quá khó khăn, còn không bằng đánh thẳng vào chỗ hiểm yếu, giết chết tên giáo chủ thần bí của Thi Linh Giáo kia.
Sau khi Tiền Thông nắm quyền Ảnh Nguyệt Điện trở lại, lão cũng đã điều tra về Thi Linh Giáo. Đủ loại dấu hiệu cho thấy, căn nguyên của việc này toàn bộ đều xuất phát từ Táng Hùng Cốc, nơi đó chắc chắn là nơi khởi đầu và là nơi quật khởi của Thi Linh Giáo!
Vốn lão còn đang cân nhắc xem có nên đi Táng Hùng Cốc dò xét tình hình một chuyến hay không, lúc này lại được Dương Khai xác nhận, hiển nhiên lão không còn chần chờ gì nữa, liền cùng Dương Khai rời khỏi Lăng Tiêu Tông, chạy tới Táng Hùng Cốc.
Chuyến này Dương Khai không dẫn theo bất kỳ ai, chỉ có hắn và Tiền Thông hành động cùng với nhau mà thôi. Ngay cả Tô Nhan, Dương Khai cũng để nàng ở lại Lăng Tiêu Tông.
Tiền Thông đã là cường giả Hư Vương Cảnh, tốc độ bay tất nhiên là vô cùng nhanh chóng. Tuy tu vi của Dương Khai không bằng lão, nhưng bản thân hắn lại tinh thông lực lượng không gian, tốc độ so với Tiền Thông chỉ có nhanh hơn chứ không kém.
Chỉ khoảng 10 ngày sau, hai người đã tới Táng Hùng Cốc.
Lần trước khi Dương Khai và Dương Viêm tới nơi này, Táng Hùng Cốc tuy rằng âm khí dày đặc, quỷ khí khiếp người, khiến cho võ giả lâm vào trong đó đều cảm thấy rất khó chịu, nhưng dù sao cũng nằm trong phạm vi chấp nhận được.
Nhưng còn hiện tại, khi Dương Khai và Tiền Thông tới đây, đứng trên không quan sát phía dưới, liền không khỏi chau mày lại.
Phía dưới là một tầng sương mù dày đặc che khuất toàn bộ Táng Hùng Cốc, gần như đưa tay không thấy được năm ngón. Mà sương mù đặc quánh này, hiển nhiên đều là chí âm chí hàn, còn có cả thi khí cực độc nữa.
Bất kỳ một người sống nào nếu như thực lực không đủ mà đi vào trong đó, chỉ sợ không bao lâu sẽ bị thi khí có mặt ở khắp nơi này xâm nhập vào cơ thể, biến thành một thành viên của Thi Linh tộc.
Khi phát ra thần niệm vào bên trong cảm ứng, hai người liền phát hiện có rất nhiều khí tức sinh mạng ẩn giấu trong đám thi khí kia, hết sức sinh động.
Những thứ đó không thể nghi ngờ chính là thành viên của Thi Linh tộc!
Chỉ vẻn vẹn một góc của vòng ngoài đã có ít nhất mấy ngàn tên, khó có thể tưởng tượng được rốt cuộc ở bên trong Táng Hùng Cốc nhiều tới bao nhiêu.
- Chúng ta chia nhau hành động, Dương Khai, nếu ngươi đụng phải Thi Linh Giáo chủ kia nhớ truyền tin cho lão phu biết, ta đi giết một vòng cái đã, những thứ này quả thực là rất nhiều. Tiền Thông dặn dò một câu, rồi lập tức hóa thành một luồng sáng, mang theo khí thế như sấm sét vọt thẳng vào bên trong Táng Hùng Cốc. Luồng sáng đi tới nơi nào, nơi đó liền truyền ra những tiểng nổ kinh khủng như sấm vang chớp giật, thi khí tràn ngập Táng Hùng Cốc lập tức bị Tiền Thông dọn dẹp ra một lối đi rõ mồn một.
Tộc nhân của Thi Linh tộc ngã la liệt xung quanh, không thấy Tiền Thông có động tác gì, chỉ thấy lão phóng ra vực trường của bản thân, vực trường cảnh giới phong liền cuốn tộc nhân Thi Linh tộc trong phạm vi mười mấy dặm vào trong, rồi xé nát thành vụn phấn.
Hiển nhiên lão không định che giấu hành tung, mà cứ ngang nhiên giết vào!
Dương Khai mỉm cười, cũng không quan tâm nhiều lắm.
Với thực lực Tiền Thông hiện tại, trên U Ám Tinh quả thực là không có đối thủ nào có thể khiến lão để ý, lão hoàn toàn có tư cách làm như vậy.
Hơn nữa lão làm như vậy cũng là một cách để thu hút sự chú ý của Thi Linh Giáo, tạo điều kiện cho Dương Khai có cơ hội để dễ dàng hành động.
Đây cũng là kế hoạch mà hai người đã bàn bạc trên đường đi.
Chỉ sau một khắc, mấy ngàn tộc nhân Thi Linh tộc mà Dương Khai và Tiền Thông cảm ứng trước đó đã bị giết sạch, không còn tên nào may mắn sống sót, thủ đoạn của cường giả Hư Vương Cảnh đúng là phải lác mắt nhìn! Tiền Thông vẫn còn chưa thỏa mãn, tiếp tục xông vào như cũ, càng ngày càng nhiều tộc nhân Thi Linh tộc bị cuốn vào Lĩnh vực của lão, chết mà không biết tại sao.
Trong khi Tiền Thông đang trắng trợn tấn công, thu hút sự chú ý của đại đa số tộc nhân Thi Linh Giáo, thì Dương Khai đã biến mất tại chỗ.
Hắn dựa vào trí nhớ lần trước đã thăm dò, xâm nhập vào sâu bên trong.
Thi Linh Giáo bắt nguồn từ Hoàng Tuyền Nhãn bên trong Thi huyệt, đó chính là thứ căn bản nhất của Thi Linh Giáo, hiển nhiên là Dương Khia muốn chạy thẳng tới Thi huyệt. Nếu như có thể phá hủy được Hoàng Tuyền Nhãn, thì Thi Linh Giáo sẽ trở thành cây không có gốc, từ đó, muốn tiêu diệt nó hoàn toàn sẽ càng thêm đơn giản. Nếu Hoàng Tuyền Nhãn không bị phá hủy, dù thành viên của Thi Linh tộc có chết nhiều hơn nữa, cũng sẽ được chuyển hóa xuất hiện những tên khác.
Dương Khai chỉ mất nửa ngày đã đi tới cửa vào Thi huyệt.
Trên đường đi thỉnh thoảng hắn cũng đụng phải một vài tên tộc nhân Thi Linh tộc, nhưng những tên tôm tép này sao có thể ngăn cản bước chân Dương Khai được chứ, liền nhanh chóng bị giết sạch.
Cửa vào Thi huyệt không thay đổi gì, hiện ra lộ liễu, thậm chí vẫn che giấu ở phía sau trận pháp như cũ, tuy nhiên trận pháp này lần trước đã bị Dương Viêm phá giải, hiện tại không còn tác dụng gì nữa.
Bên trong Thi huyệt, thi khí đang không ngừng tràn ra cuồn cuộn, mức độ đậm đặc và độc tính còn hơn xa bên ngoài Táng Hùng Cốc. Dương Khai phóng thần niệm ra dò xét qua, rồi sau đó mới thản nhiên nhảy vào bên trong Thi huyệt.
Thi huyệt càng âm u ẩm ướt hơn trước, Dương Khai cảm ứng được, trong từng gian thạch thất trải khắp Thi huyệt đều có không ít dấu vết tộc nhân Thi Linh tộc.
Nhưng Tiền Thông ở bên ngoài gây ra động tĩnh quả thực là quá lớn, tộc nhân Thi Linh tộc ở bên trong Thi huyệt đã sớm bị đánh động, không ngừng xông ra cuồn cuộn, hiển nhiên là muốn chi viện.
Sau khi đi vào, Dương Khai lập tức trốn vào một gian thạch thất ở gần đó, tránh khỏi biển người Thi Linh tộc đang tràn ra.
Nhiệm vụ hiện tại của hắn chính là tìm kiếm tung tích của tên giáo chủ thần bí kia, cho nên hắn không muốn bại lộ hành tung của mình sớm.
Những tên tộc nhân Thi Linh tộc cũng không phát hiện ra. Chờ sau khi bọn chúng rời đi hết, Dương Khai mới khẽ nhíu mày, hình như cảm ứng được gì đó, liền quan sát xung quanh.
Thạch thất tối như mực, không có một tia sáng, nhưng điều này cũng không làm khó được Dương Khai quan sát.
Vừa nhìn lại, sắc mặt của Dương Khai liền sa sầm xuống.
Hắn phát hiện ra, trong thạch thất này chứa rất nhiều thi thể còn nguyên vẹn, mà mỗi một thi thể đều bị thi khí bao phủ dày đặc như nhộng. Thi thể bị thi khí bao bọc, ngấm dần vào bên trong, đang dần dần chuyển hóa thành Thi Linh.
Quả nhiên là như vậy! Dương Khai khẽ gật gật đầu.
Trước đó hắn cũng đã suy đoán về phương pháp chuyển hóa thành tộc nhân của Thi Linh tộc, mỗi một thành viên Thi Linh tộc không thể tự nhiên sinh ra mà đều cần phải có một thi thể hoàn chỉnh mới có thể chuyển hóa được. Mà nguồn cung cấp thi thể đó, hiển nhiên chính là đệ tử của các tông môn và thế lực lớn bị Thi Linh tộc bao vây giết chết.
Bọn chúng đem những thi thể này về Thi huyệt, lấy thi khí dày đặc ở nơi này làm cơ sở để tiến hành chuyển hóa, chỉ cần trong khoảng thời gian rất ngắn là có thể với chuyển hóa ra một tên tộc nhân mới.
Cũng có trường hợp chuyển hóa thất bại. Dương Khai ở trong thạch thất này đã phát hiện ra một vài thi thể bán thành phẩm không còn chút khí tức nào. Những thi thể này không thể nghi ngờ đều đã chuyển hóa thất bại, hồn phi phách tán.
Mà thực lực của tộc nhân Thi Linh tộc sau khi chuyển hóa thành công có liên hệ trực tiếp tới tu vi của người đó lúc còn sống, tu vi khi còn sống càng cao thì thực lực sau khi chuyển hóa cũng càng càng cao. Cho nên khi ở Thiên Vận Thành, cái tên Thi Linh tộc gọi là Phương Phong Kỳ kia mới cần thân thể của Phí Chi Đồ.
Phí Chi Đồ dù sao cũng là một trong những cường giả đỉnh cao trên U Ám Tinh.
Trong thạch thất này, tu vi của những thi thể khi còn sống không cao, chỉ từ Thánh Vương Cảnh trở xuống, đa số cũng chỉ là Nhập Thánh Cảnh, thậm chí còn có Siêu Phàm Cảnh, Thần Du Cảnh, tốt xấu lẫn lộn.
Những thi thể này sau khi bị chuyển hóa thành tộc nhân Thi Linh tộc, không nghi ngờ gì chỉ có thể là binh sĩ của đại quân Thi Linh Giáo, có số lượng khổng lồ mà thôi.
Nhưng trong Thi huyệt có vô số thạch thất, Dương Khai thầm nhủ nếu như hắn đoán không sai thì càng vào sâu, thi thể cất giấu trong thạch thất khi còn sống có tu vi càng cao.
Hắn không dừng lại lâu, liền tiếp tục xâm nhập vào bên trong.
Rất nhanh, hắn đã xác nhận được suy đoán của mình chính xác, quả thật là càng vào sâu, tu vi khi còn sống của những thi thể này lại càng cao, từ Nhập Thánh Cảnh đến Thánh Vương Cảnh, rồi đến Phản Hư Cảnh.
Tuy nhiên số lượng cũng ngày càng thưa thớt.
Tên này vừa mới chuyển hóa xong nên hiển nhiên không biết khống chế lực lượng của mình như thế nào.
Dương Khai không bị bất kỳ tên Thi Linh tộc nào phát hiện, xâm nhập một mạch vào trong, đã tới được nơi lấy được Thái Dương Chân Tinh.
Noi này vốn là kho báu của Cổ Dương Tông, có tầng ba, tầng trong cùng là nơi cất giữ Thái Dương Chân Tinh và đài Băng Ngọc vạn năm.
Dương Khai đang đứng ngoài kho báu, bỗng nhiên liền ngẩng đầu khẽ nhíu mày, ánh mắt sắc bén nhìn vào bên trong, ngay sau đó khẽ nhếch mép, thản nhiên bước vào.
Tầng thứ nhất và tầng thứ hai đều có Thi Linh tộc đứng ở hai bên, những tên này đều có tu vi Phản Hư Cảnh. Tuy nhiên, lúc Dương Khai tiến vào, bọn chúng cũng không lập tức công kích mà hung ác nhìn Dương Khai rồi lạc giọng gào thét đe dọa, chờ hắn đi qua rồi mới tiến ra chặn đường lui của hắn.
Dương Khai đi thẳng tới tầng thứ ba của kho báu.
Tầng thứ ba của kho báu khác hoàn toàn, bên trong được trang hoàng xa hoa lộng lẫy, từng viên Dạ Minh Châu to cỡ nắm tay khảm trên vách tường xung quanh tỏa ra ánh sánh dịu nhẹ. Tầng thứ ba của kho báu đã biến thành một tòa cung điện hùng vĩ tráng lệ.
Mà ở chính giữ trung tâm cung điện có một cái ao rộng khoảng ba xích, trong ao có nước màu vàng đang không ngừng sủi bọt.
Trong chớp mắt khi nhìn thấy ao nước màu vàng này, Dương Khai đã lập tức nhận ra, đây chính là Hoàng Tuyền Nhãn trong truyền thuyết! Nước màu vàng trong ao cũng không phải là nước bình thường mà chính là năng lượng tinh thuần ngưng tụ thành.
Loại năng lượng này không có tác dụng với bất kỳ người nào, thậm chí còn có nguy hại vô cùng lớn, nhưng đối với Thi Linh tộc lại có tác dụng to lớn!
Thậm chí từ trong Hoàng Tuyền Nhãn, Dương Khai còn cảm nhận được dao động đặc thù của lực lượng không gian.
Điều này khiến cho hắn nổi lên suy đoán, nhưng cũng không dám khẳng định chắc chắn.
Dương Khai thầm lắc đầu, rồi ngẩng đầu nhìn về bóng người đang ngồi ngay ngắn ở trước.
Vũ Luyện Điên Phong
Đánh giá:
Truyện Vũ Luyện Điên Phong
Story
Chương 1691: Vào lại Thi huyệt
10.0/10 từ 16 lượt.