Vũ Động Càn Khôn
Chương 856
Xuất hiện trong tầm mắt Lâm Động là một vùng không gian hắc ám rộng lớn vô tận. Nhìn vào vùng không gian này, bóng đêm như xâm nhập vào tận xương tủy khiến người ta sợ hãi.
Đương nhiên, điều khiến Lâm Động chấn kinh không phải bóng tối mà là trong đó có rất nhiều dòng sông dung nham chầm chậm chảy. Những dòng sông này đan xen nhau xuyên qua bóng tối tạo nên những đường mạch phức tạp.
Lâm Động ở trên cao nhìn xuống, những dòng sông nham thạch này tựa những con cự long nằm cuộn mình trong bóng tối.
Lâm Động nhìn thấy vô số những dòng sông dung nham hàng vạn trượng chảy đan xen nhau, đây là cảnh tượng hoành tráng nhất mà hắn từng được thấy. Thật sự hắn không thể tưởng tượng nổi thần thánh phương nào lại có bản lĩnh kinh thiên động địa thế này!
- Ực!
Cuối cùng hắn nuốt nước miếng một cái, nhìn về phía sau. Ở đó có một quầng sáng đỏ rực lớn khoảng hơn chục trượng. Vừa rồi hắn nhảy vào từ đó, không ngờ bên dưới thạch trì lại chẳng hề có dung nham mà lại là một vùng không gian hắc ám thần bí!
Lâm Động siết chặt nắm tay, thế giới ở đây quả thật quá ẩn mật, hắn vốn tưởng quảng trường đỏ ngoài kia đã là bí mật dưới đáy hồ, nhưng giờ xem ra có lẽ đó chỉ là bề ngoài, bí mật thật sự là không gian dưới thạch trì này mới đúng!
Có lẽ chỗ này Tam Đầu Ma Giao kia cũng chưa phát hiện ra. Đương nhiên nếu không phải quá nguy cấp thì Lâm Động cũng sẽ không nhảy xuống đây.
- Rốt cuộc đây là nơi đâu?
Lâm Động nhíu mày, hắn đã bắt đầu bình tĩnh lại. Chỗ này cường giả bình thường căn bản không thể dựng nên được. Hơn nữa xây dựng ở một nơi bí mật như thế này, hiển nhiên là không muốn cho người ngoài biết đến.
Không gian này không có một ai đáp lời, tĩnh lặng đến chết chóc.
Ở nơi thần bí khó đoán này, Lâm Động không dám tùy tiện, hắn hiểu chỉ cần sai sót một chút thôi cũng rất có thể mất mạng như chơi.
Vì thế hắn chỉ đứng ở bên ngoài vầng sáng đỏ thông với thạch trì, ánh mắt khôi phục sự sắc bén tỉ mỉ quan sát những dòng sông dung nham.
Rất nhanh đã qua gần một tiếng đồng hồ, sau một thời gian quan sát, trong đôi mắt hắn cũng bắt đầu hiện lên sự kinh ngạc.
Vì hắn phát hiện dường như những dòng dung nham này hợp thành một thứ trận pháp khổng lồ nào đó!
Tổng diện tích của trận pháp có lẽ phải đến mười vạn trượng. Quy mô lớn như vậy khiến Lâm Động cũng phải sững sờ, mãi lúc sau hắn mới tỉnh lại được!
Bản lĩnh thật đáng sợ, không ngờ lại bố trí được trận pháp như thế này!
Lâm Động quệt mồ hôi, hắn không nghi ngờ gì trận pháp này có thể hủy hoại cả thiên địa. Hiển nhiên nếu rơi vào trong, dù là cường giả Sinh Huyền Cảnh cũng chết là chắc chắn. Thậm chí cả những cường giả Chuyển Luân Cảnh như Ứng Huyền Tử, Thiên Nguyên Tử cũng sẽ rất thê thảm!
Nhưng điều khiến Lâm Động nghi hoặc đó là rốt cuộc ai lại dựng nên trận pháp này ở đây? Hơn nữa, là có mục đích là gì?
Lâm Động chau mày, trong lòng bị vấn đề đó quấy nhiễu mãi, ánh mắt thì không ngừng quét nhìn xung quanh để mường tượng trận pháp dung nham này.
- Đã là trận pháp thì phải có trung khu!
Lâm Động đưa mắt nhìn dọc theo từng dòng nham thạch, sau một lúc lâu hắn phát hiện tất cả dòng nham thạch ở đây đều gặp nhau tại một điểm.
Đó là một hồ dung nham lớn khoảng vài nghìn trượng. Dung nham đỏ rực không ngừng nổ bong bóng ùng ục, nhiệt độ của nó có thể khiến một cường giả Sinh Huyền Cảnh tức khắc biến thành tro bụi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lâm Động nhìn chăm chăm vào hồ nham thạch, nhất thời đồng tử bỗng co rút lại.
Hắn nhìn thấy ở trung tâm hồ nước có một thứ gì đó… là một cỗ quan tài đá!
Cỗ quan tài đá chỉ có một màu đỏ, lặng lẽ hiện lơ lửng phía trên dung nham, nhìn giống như được đúc từ tinh thể màu đỏ vậy. Cỗ quan tài không có nắp, vì thế Lâm Động nhìn thấy bên trong có người nằm!
Nhờ ánh sáng từ dung nham, Lâm Động mơ hồ nhìn thấy dường như đó là một nam tử, gương mặt tuấn dật, dù hai mắt nhắm chặt, nhưng giữa trán vẫn toát ra vẻ uy nghiêm, mái tóc dài đỏ rực như ngọn lửa.
Lâm Động nhìn nam tử thần bí nằm trong cỗ quan tài đá, nhất thời hắn chợt nhận ra huyết dịch trong người mình đột nhiên sôi lên. Hắn vội vàng chuyển ánh mắt ra chỗ khác, lúc này huyết dịch mới bình tĩnh trở lại!
Rốt cuộc nam tử thần bí kia là ai mà đáng sợ như vậy? Chỉ nhìn chăm chú một lúc mà huyết dịch đã có dấu hiệu sôi sục, hơn nữa đó lại là trong trạng thái chưa biết đối phương sống chết thế nào. Nếu người đó tỉnh lại, lẽ nào hắn chỉ cần trừng mắt là Lâm Động sẽ biến thành tro bụi sao?
- Ực!
Lâm Động nuốt một ngụm nước bọt, bàn tay ướt đẫm mồ hôi. Mọi thứ trong không gian thần bí này thật quỷ dị và khủng bố!
Cỗ quan tài đá lửng lơ trên những dòng sông dung nham, tuy cỗ quan tài không lớn, nhưng Lâm Động có thể cảm nhận được từng đợt sóng năng lượng lan tỏa ra từ đó đã điều khiển sự vận hành của toàn bộ tòa trận pháp khổng lồ bên dưới!
Từng đợt năng lượng đó chảy trong dòng sông dung nham, lan tỏa khắp nơi, bao trùm lấy phiến không gian này. Cảm giác như đang trấn áp thứ gì đó vậy!
- Trấn áp thứ gì?
Một đạo linh quang lóe lên trong đầu Lâm Động, hắn khựng người lại, sau đó cúi xuống nhìn. Hắn phát hiện trận pháp này vừa hay phong tỏa không gian hắc ám phía dưới!
Ở đó có một vùng không gian đen tối, nơi này đến ánh sáng của dung nham cũng không thể xâm phạm. Chẳng ai biết được ở tận cùng không gian đó che giấu cái gì!
Trận pháp chia không gian ra làm hai nửa, một nửa là chỗ Lâm Động đang đứng, nửa kia là vùng không gian hắc ám phía dưới. Nó giống như trong và ngoài của một cái nhà lao vậy!
- Trận pháp này đang phong ấn thứ gì đó!
Lâm Động nhìn xuống vùng không gian hắc ám, đột nhiên cảm thấy một luồng hàn khí xông thẳng từ bàn chân lên tận đỉnh đầu khiến toàn thân khó chịu. Cảm giác này giống như phía dưới đó có thứ gì đó đang nhìn chằm chằm vào hắn vậy!
- Nơi này quá quỷ dị, không thể ở lâu!
Sắc mặt Lâm Động trở nên nặng nề, nơi này quá tà môn, không gian thần bí, trận pháp thần bí, quan tài thần bí, người thần bí…
Những thứ này, hiện giờ hắn đều không thể động vào được!
Lâm Động hít sâu một hơi, cố kềm lại tính hiếu kỳ, nhất thời quả quyết quay người, định bay về phía vầng sáng đỏ kia. Tuy bên ngoài nguy hiểm nhưng cũng thoải mái hơn vùng hắc ám khiến người ta sợ hãi này, ít nhất thì chết cũng được rõ ràng một chút!
Lâm Động không chần chừ thêm nữa, nhưng ngay khi hắn quay người thì sắc mặt bỗng kịch biến, sau đó trừng mắt nhìn thấy một đạo bạch quang dịu nhẹ bay ra từ trong cơ thể mình!
Đó chính là Thạch phù thần bí!
Thạch phù bay ra, trước ánh mắt kinh ngạc của Lâm Động, bay thẳng xuống phía dưới, sau đó bay tới chỗ của nam tử tóc đỏ nằm trong cỗ quan tài kia!
Vũ Động Càn Khôn
Đương nhiên, điều khiến Lâm Động chấn kinh không phải bóng tối mà là trong đó có rất nhiều dòng sông dung nham chầm chậm chảy. Những dòng sông này đan xen nhau xuyên qua bóng tối tạo nên những đường mạch phức tạp.
Lâm Động ở trên cao nhìn xuống, những dòng sông nham thạch này tựa những con cự long nằm cuộn mình trong bóng tối.
Lâm Động nhìn thấy vô số những dòng sông dung nham hàng vạn trượng chảy đan xen nhau, đây là cảnh tượng hoành tráng nhất mà hắn từng được thấy. Thật sự hắn không thể tưởng tượng nổi thần thánh phương nào lại có bản lĩnh kinh thiên động địa thế này!
- Ực!
Cuối cùng hắn nuốt nước miếng một cái, nhìn về phía sau. Ở đó có một quầng sáng đỏ rực lớn khoảng hơn chục trượng. Vừa rồi hắn nhảy vào từ đó, không ngờ bên dưới thạch trì lại chẳng hề có dung nham mà lại là một vùng không gian hắc ám thần bí!
Lâm Động siết chặt nắm tay, thế giới ở đây quả thật quá ẩn mật, hắn vốn tưởng quảng trường đỏ ngoài kia đã là bí mật dưới đáy hồ, nhưng giờ xem ra có lẽ đó chỉ là bề ngoài, bí mật thật sự là không gian dưới thạch trì này mới đúng!
Có lẽ chỗ này Tam Đầu Ma Giao kia cũng chưa phát hiện ra. Đương nhiên nếu không phải quá nguy cấp thì Lâm Động cũng sẽ không nhảy xuống đây.
- Rốt cuộc đây là nơi đâu?
Lâm Động nhíu mày, hắn đã bắt đầu bình tĩnh lại. Chỗ này cường giả bình thường căn bản không thể dựng nên được. Hơn nữa xây dựng ở một nơi bí mật như thế này, hiển nhiên là không muốn cho người ngoài biết đến.
Không gian này không có một ai đáp lời, tĩnh lặng đến chết chóc.
Ở nơi thần bí khó đoán này, Lâm Động không dám tùy tiện, hắn hiểu chỉ cần sai sót một chút thôi cũng rất có thể mất mạng như chơi.
Vì thế hắn chỉ đứng ở bên ngoài vầng sáng đỏ thông với thạch trì, ánh mắt khôi phục sự sắc bén tỉ mỉ quan sát những dòng sông dung nham.
Rất nhanh đã qua gần một tiếng đồng hồ, sau một thời gian quan sát, trong đôi mắt hắn cũng bắt đầu hiện lên sự kinh ngạc.
Vì hắn phát hiện dường như những dòng dung nham này hợp thành một thứ trận pháp khổng lồ nào đó!
Tổng diện tích của trận pháp có lẽ phải đến mười vạn trượng. Quy mô lớn như vậy khiến Lâm Động cũng phải sững sờ, mãi lúc sau hắn mới tỉnh lại được!
Bản lĩnh thật đáng sợ, không ngờ lại bố trí được trận pháp như thế này!
Lâm Động quệt mồ hôi, hắn không nghi ngờ gì trận pháp này có thể hủy hoại cả thiên địa. Hiển nhiên nếu rơi vào trong, dù là cường giả Sinh Huyền Cảnh cũng chết là chắc chắn. Thậm chí cả những cường giả Chuyển Luân Cảnh như Ứng Huyền Tử, Thiên Nguyên Tử cũng sẽ rất thê thảm!
Nhưng điều khiến Lâm Động nghi hoặc đó là rốt cuộc ai lại dựng nên trận pháp này ở đây? Hơn nữa, là có mục đích là gì?
Lâm Động chau mày, trong lòng bị vấn đề đó quấy nhiễu mãi, ánh mắt thì không ngừng quét nhìn xung quanh để mường tượng trận pháp dung nham này.
- Đã là trận pháp thì phải có trung khu!
Lâm Động đưa mắt nhìn dọc theo từng dòng nham thạch, sau một lúc lâu hắn phát hiện tất cả dòng nham thạch ở đây đều gặp nhau tại một điểm.
Đó là một hồ dung nham lớn khoảng vài nghìn trượng. Dung nham đỏ rực không ngừng nổ bong bóng ùng ục, nhiệt độ của nó có thể khiến một cường giả Sinh Huyền Cảnh tức khắc biến thành tro bụi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lâm Động nhìn chăm chăm vào hồ nham thạch, nhất thời đồng tử bỗng co rút lại.
Hắn nhìn thấy ở trung tâm hồ nước có một thứ gì đó… là một cỗ quan tài đá!
Cỗ quan tài đá chỉ có một màu đỏ, lặng lẽ hiện lơ lửng phía trên dung nham, nhìn giống như được đúc từ tinh thể màu đỏ vậy. Cỗ quan tài không có nắp, vì thế Lâm Động nhìn thấy bên trong có người nằm!
Nhờ ánh sáng từ dung nham, Lâm Động mơ hồ nhìn thấy dường như đó là một nam tử, gương mặt tuấn dật, dù hai mắt nhắm chặt, nhưng giữa trán vẫn toát ra vẻ uy nghiêm, mái tóc dài đỏ rực như ngọn lửa.
Lâm Động nhìn nam tử thần bí nằm trong cỗ quan tài đá, nhất thời hắn chợt nhận ra huyết dịch trong người mình đột nhiên sôi lên. Hắn vội vàng chuyển ánh mắt ra chỗ khác, lúc này huyết dịch mới bình tĩnh trở lại!
Rốt cuộc nam tử thần bí kia là ai mà đáng sợ như vậy? Chỉ nhìn chăm chú một lúc mà huyết dịch đã có dấu hiệu sôi sục, hơn nữa đó lại là trong trạng thái chưa biết đối phương sống chết thế nào. Nếu người đó tỉnh lại, lẽ nào hắn chỉ cần trừng mắt là Lâm Động sẽ biến thành tro bụi sao?
- Ực!
Lâm Động nuốt một ngụm nước bọt, bàn tay ướt đẫm mồ hôi. Mọi thứ trong không gian thần bí này thật quỷ dị và khủng bố!
Cỗ quan tài đá lửng lơ trên những dòng sông dung nham, tuy cỗ quan tài không lớn, nhưng Lâm Động có thể cảm nhận được từng đợt sóng năng lượng lan tỏa ra từ đó đã điều khiển sự vận hành của toàn bộ tòa trận pháp khổng lồ bên dưới!
Từng đợt năng lượng đó chảy trong dòng sông dung nham, lan tỏa khắp nơi, bao trùm lấy phiến không gian này. Cảm giác như đang trấn áp thứ gì đó vậy!
- Trấn áp thứ gì?
Một đạo linh quang lóe lên trong đầu Lâm Động, hắn khựng người lại, sau đó cúi xuống nhìn. Hắn phát hiện trận pháp này vừa hay phong tỏa không gian hắc ám phía dưới!
Ở đó có một vùng không gian đen tối, nơi này đến ánh sáng của dung nham cũng không thể xâm phạm. Chẳng ai biết được ở tận cùng không gian đó che giấu cái gì!
Trận pháp chia không gian ra làm hai nửa, một nửa là chỗ Lâm Động đang đứng, nửa kia là vùng không gian hắc ám phía dưới. Nó giống như trong và ngoài của một cái nhà lao vậy!
- Trận pháp này đang phong ấn thứ gì đó!
Lâm Động nhìn xuống vùng không gian hắc ám, đột nhiên cảm thấy một luồng hàn khí xông thẳng từ bàn chân lên tận đỉnh đầu khiến toàn thân khó chịu. Cảm giác này giống như phía dưới đó có thứ gì đó đang nhìn chằm chằm vào hắn vậy!
- Nơi này quá quỷ dị, không thể ở lâu!
Sắc mặt Lâm Động trở nên nặng nề, nơi này quá tà môn, không gian thần bí, trận pháp thần bí, quan tài thần bí, người thần bí…
Những thứ này, hiện giờ hắn đều không thể động vào được!
Lâm Động hít sâu một hơi, cố kềm lại tính hiếu kỳ, nhất thời quả quyết quay người, định bay về phía vầng sáng đỏ kia. Tuy bên ngoài nguy hiểm nhưng cũng thoải mái hơn vùng hắc ám khiến người ta sợ hãi này, ít nhất thì chết cũng được rõ ràng một chút!
Lâm Động không chần chừ thêm nữa, nhưng ngay khi hắn quay người thì sắc mặt bỗng kịch biến, sau đó trừng mắt nhìn thấy một đạo bạch quang dịu nhẹ bay ra từ trong cơ thể mình!
Đó chính là Thạch phù thần bí!
Thạch phù bay ra, trước ánh mắt kinh ngạc của Lâm Động, bay thẳng xuống phía dưới, sau đó bay tới chỗ của nam tử tóc đỏ nằm trong cỗ quan tài kia!
Vũ Động Càn Khôn
Đánh giá:
Truyện Vũ Động Càn Khôn
Story
Chương 856
10.0/10 từ 44 lượt.