Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 902: Vạn Quỷ Phệ Hồn đại trận
Ma Đế vừa hỏi như vậy, Ma Quang một câu cũng không nói, kỳ thật tuy rằng nó là khế ước thú của Ma Đế, nhưng địa vị cũng không cao, với thực lực Ma Đế lúc đỉnh phong, Ma Quang trên cơ bản không được ra chiến trường, cũng chỉ là kẻ chạy cờ ở phía sau mà thôi.
Lâm Minh hơi hơi trầm ngâm:
- Tiền bối, vấn đề này xin thứ vãn bổi không thể trả lời.
Lâm Minh giấu giếm cũng không phải sợ Ma Đế, kỳ thật hư ảnh Ma Đế trước mắt chi là 1 sợi ý chí Ma Đế kết hợp với 1 sợi tàn hồn Ma Đế mà thôi, tinh thần ấn ký đều đã mất đi hơn chín thành, bây giờ đối với Lâm Minh đã mất đi uy hiếp.
Tuy rằng ý chí Lâm Minh vẫn không phải là đối thủ của ý chí Ma Đế, nhưng Lâm Minh lại có thể rời khỏi thế giới này, nhưng cũng có thể tự bảo vệ mình.
Hắn không trả lời Ma Đế bởi vì quan trọng hơn là Ma Phương, vật phẩm thần kỳ bực này lúc trước dẫn tới hai đại thế lực siêu cấp ở Thần Vực tranh đoạt, nếu bị người khác biết được nó nằm trong tay mình thì rất là không ổn.
- Phải không... Ngươi không nói thì bổn Vương cũng có thể đoán được vài phần, lúc trước Ma Quang và bổn Vương đều bị thần hồn vỡ nát, bị hút vào trong Thần Tinh Ma Phương, hiện giờ nó lại đi theo ngươi, nói vậy ngươi và chuyện này có quan hệ sâu xa chứ, hừ!
Ma Đế hừ lạnh một tiếng, một tiếng hừ lạnh này, kỳ thật ẩn chứa vẻ rất không cam lòng. Năm đó, hắn đi theo đại quân Thiên Minh Tử, cùng nhau giết vào Thiên Vũ Thánh địa, kết quả cái gì cũng không chiếm được, ngược lại bồi thường cả tánh mạng, thậm chí, Ma Đế cũng không biết Thần Tinh Ma Phương rốt cuộc là cái gì, có được công năng gì, Thần Tinh Ma Phương này tồn tại vốn là một điều bí ẩn.
Thiên Minh Tử tất nhiên là chiếm được một ít tin tức, cho nên mới bỏ ra cái giá phải trả lớn như vậy, mời nhiều cao thủ ra tay tranh đoạt như vậy, mà bí mật này ngay cả rất nhiều Giới chủ, Thiên Tôn cũng không biết được.
Mà hiện giờ. Cơ duyên này lại bị tên vãn bối trước mặt này chiếm được, trong lòng hắn nói là không ghen tị thì không có khả năng.
- Số mệnh thật sự khiến người ta đố kỵ, Mệnh Vẫn tầng ba đã có được Bạch Ngân chiến linh, cơ sở vững chắc thâm hậu, pháp thể song tu, lại còn mở ra Bát Môn Độn Giáp, ngươi so với bổn Vương năm đó, còn tốt hơn 100 lần! Bổn Vương qua con đường của Đế giả, tuy rằng đi thông, nhưng ngọn đèn dầu ý chí cũng chỉ tắt 113 trản. So với ngươi khác nhau như một trời một vực!
Ma Đế nói tới đây thở dài một tiếng. Lâm Minh có thể trường thành đến bực này, không thể chỉ dùng hai chữ thiên tài để giải thích nữa. Tất nhiên có đại cơ duyên, đương nhiên chỉ có cơ duyên là chưa đủ. Phải đồng thời cùng có đại nghị lực, đại trí tuệ mới được. Không có cơ duyên, làm sao có thể một mình đi tới võ đạo đỉnh phong.
- Võ giả hạ giới, khởi điểm thấp hơn võ giả Thần Vực, Thiên Diễn Đại Lục và Thánh Ma Đại Lục bởi vì kiếp nạn 10 vạn năm trước. Lại quay vòng lại trở thành một trong 3000 hạ đẳng thế giới trong đại thế giới. Nếu bổn Vương năm đó có một nửa tư chất của ngươi, làm sao lại phải lưu lạc tới nông nỗi này!
Nếu như bổn Vương không tán tu vi đi, trọng tu Mệnh Vẫn, làm lỡ lượng lớn thời gian, thì bây giờ cho dù không thành Thánh chủ, thì cũng có thể trở thành chuẩn Thánh.
Trong thanh Ma Đế tràn ngập vẻ không cam lòng, Lâm Minh nghe xong trong lòng ngẩn ra:
- Tán tu vi đi, trọng tu Mệnh Vẫn?
- Đúng vậy, bổn Vương với Mệnh Vẫn bảy tầng đột phá Thần Hải, nếu đặt ở Thiên Diễn Đại Lục cũng là người nổi bật, nhưng đặt ở Thần Vực thì cũng không tính là ngạc nhiên gì, Mệnh vần bảy tầng nhất định là tiềm lực hữu hạn, biện pháp duy nhất chính là tán tu vi đi, trọng tu Mệnh Vắn!
Ma Đế nói vậy, Lâm Minh nghe được mà ghê cả người, trở thành Thần Hải đã khó kinh người, nếu như đã tu thành Thần Hải, lại tán tu vi đi trọng tu Mệnh Vẫn, đi nhiều đường vòng như vậy, bảo sao Ma Đế có thể đi tiếp, hơn nữa lấy được thành tựu không tồi, thật sự quá mạnh mẽ. Thời điếm hắn ở Thiên Diễn Đại Lục hơn phân nửa cũng gặp cơ duyên nghịch thiên.
Như thế xem ra, không đơn giản là Ma Đế, chỉ sợ Đế Thích Già cũng lựa chọn n! Đây là nỗi khổ của võ giả hạ giới phi thăng.
Lâm Minh may mắn là hắn cơ sở vững chắc, không cần đi đường vòng như vậy.
- Thôi, thôi, dù sao ngươi cũng là xuất từ võ giả vị diện Thánh Ma Đại Lục, coi như là đồng nguyên với bổn Vương, bổn Vương thân đã tử, đám tàn hồn này ngay cả kéo dài trí nhớ cũng không giữ lại được, kế thừa của bổn Vương được ngươi kế thừa, ngươi cũng coi như l nửa là truyền nhân của bổn Vương, ngươi có thể ở thời điểm cốt linh 24 tuổi mà tu luyện đến cảnh giới như thế, tương lai tất nhiên sẽ là một nhân vật. Cái này cũng chưa tính là gì, chú yếu là kế thừa trên người ngươi có liên quan tới đại cơ duyên nào đó từ Ma Phương, bằng vào nó, ngươi thậm chí có một chút hy vọng trờ thành Thánh chủ, Giới chủ!
- Đến lúc đó, ngươi nếu là có thế kế thừa ý chí Hỗn Nguyên Thiên Tôn, thành lập Luân Hồi Chi Đạo, đó cũng là giáo lý của võ giả! Ngươi tới đây rèn luyện chiến linh, bổn Vương sẽ đem năng lượng ngọn đèn dầu ý chí nắm trong tay truyền cho ngươi!
Ma Đế nói tới đây, thân thể bùng một tiếng nổ tung, hóa thành vô số điểm vàng rơi xuống, lần này, mưa điểm sáng này hoàn toàn tiến vào trong ý chí của Lâm Minh, làm dịu chiến linh của hắn.
Lâm Minh cảm giác tinh thần chi hải giống như trúng đạn, hình như sương mù bao bọc chung quanh chiến linh chậm rãi trở nên nồng đậm, năng lượng chiến linh nhanh chóng tăng lên, đợi cho sương mù này đậm tới trình độ nhất định, lại lần nữa ngưng tụ, Lâm Minh liền có thể bước vào cảnh giới chiến linh Bạch Ngân đại thành.
Năng lượng từ trong mưa điếm sáng này đến từ chính con đường của Đế giả, mà đều không phải là Ma Đế linh hồn thể, con đường của Đế giả vốn là một kiện Thần khí được tế luyện thành, có thế làm dịu chiến linh cũng chẳng có gì lạ.
Mưa điểm sáng chậm rãi tiêu tán, mà Lâm Minh cũng rời khỏi thế giới ý chí của Ma Đế:
- Ma Đế, dưới nghịch cảnh như thế, tán tu vi đi, trọng tu Mệnh Vẫn, lại còn có thể đi đến cảnh giới bực này, đúng là hào kiệt một thế hệ, chỉ tiếc cuối cùng vẫn bị thân tử đạo tiêu, đáng tiếc!
Lâm Minh phát ra cảm khái như vậy, mà Ma Quang lại trầm mặc không nói. Gặp lại chủ nhân của mình, nó vô vàn cảm khái.
Không trải qua bất kỳ tranh đấu dưới ngọn đèn dầu ý chí của Ma Đế, hơn nữa Lâm Minh đối với Vạn cổ Ma Khanh và Kỳ Tích Chi Hải cũng có chút lý giải.
Hắn tiếp tục đi tới, lại phát hiện, sau khi qua ngọn đèn dầu ý chí Ma Đế, chỉ còn lại 3 trận đèn dầu nữa.
Mà 3 trận ngọn đèn dầu ý chí, nhất là ngọn đèn cuối cùng và thứ hai, so với ngọn đèn dầu ý chí phía trước còn lớn hơn, hừng hực như là cây đuốc vậy, chiếu sáng không gian một phương.
Mà ở phía trước Lâm Minh, lại là một tấm bia đá cao mấy trượng, bên trên khắc một hàng chữ to ngôn ngữ cổ Thần vực, từng chữ đều có đấu lớn, chiếm cứ hơn phân nửa tấm bia đá, chữ viết thẳng đứng, từ trên xuống dưới sắp thành hàng.
- Ngân hà mênh mông ai là chủ, sử sách muôn đời ta ghi được.
14 chữ, mỗi một nét đều phát ra khí thế hùng hồn, khiến người khác nhìn vào tâm thần bị lạc vào trong đó, cho dù là Lâm Minh có chiến linh Bạch Ngân cũng khó nhìn thẳng được.
Giọng điệu cuồng ngạo như thế, nét chữ cứng cáp như thế, chẳng lẽ là bút tích của Hỗn Nguyên Thiên Tôn theo như lời Ma Đế lưu lại?
Lâm Minh hít sâu một hơi, lại nhìn ngọn đèn dầu ý chí cuối cùng hừng hực cháy trên con đường của Đế giả cuối kia, trong lòng không sao nổi lên xúc động, ngọn đèn dầu cuối cùng có phải là chiến linh của Hỗn Nguyên Thiên Tôn lưu lại hay không, hơn nữa mạnh tới mức độ nào?
Nếu Hỗn Nguyên Thiên Tôn muốn sáng lập Luân Hồi Chi Đạo, chắc là cũng lưu lại cho mình một tia cơ hội Luân Hồi đi!
Ở trước ngọn đèn dầu ý chí cuối cùng có hai ngọn đèn dầu, chúng là ai lưu lại?
Ở ngoài con đường của Đế giả, cửa vào Vân Tiêu Thông Thiên Tháp, bốn lão nhân đang bận rộn, trong tay bọn họ cầm một trận kỳ màu đen, đang bố trí đại trận.
Mỗi một mặt trận kỳ đều tối đen như mực, quỷ khí dày đặc, dường như cất chứa vô số ác quỷ, đứng giữa vực sâu tế luyện.
Bộ trận kỳ này tổng cộng có 360 mặt, bố trí xuống quỷ khí ngập trời, không gian gần đó tràn ngập ngàn vạn oán linh, một cỗ cô Ma diễm bốc cháy lên, khiến người sống căn bản không thể tới gần.
- Hừ, Vạn Quỷ Phệ Hồn đại trận này chính là dùng 360 mặt trận kỳ bố trí xuống, mỗi một mặt trận kỳ đều tương đương với một kiện đỉnh cấp Bảo khí hạ phẩm, trong đó trận bàn trấn áp mắt trận lại tương đương với Bảo khí thượng phẩm!
360 mặt trận kỳ, Bản tôn không biết tiêu phí bao nhiêu tinh lực, chiếm được Thâm Uyên Chi Hỏa, lại nung đi nung lại mới tế luyện ra được, một khi bố trí xuống, cộng thêm có Bản tôn chủ trì, cường giả Thần Hải hậu kỳ nhân loại cũng phải nuốt hận! Hôm nay lấy ra đối phó ngươi, cho dù ngươi đi xuống Địa Ngục cũng có thể tự hào!
Trên mặt Huyết Sát Nguyên nguyên chủ hiện lên nụ cười ác độc, Vạn Quỷ Phệ Hồn đại trận kỳ thật chỉ là đại trận phòng ngự mà thôi, bởi vì bố trí nó rất tiêu hao thời gian, phải mất tới nửa tháng, cho nên căn bản không có khả năng công kích.
Bình thường Vạn Quỷ Phệ Hồn đại trận bố trí ở Huyết Sát Thần Điện thủ hộ Huyết Sát Nguyên, cho dù Bát Vẫn Chiến Đế đến đây, tuy rằng không địch lại, nhưng mà cũng có thể chống lại được một hồi lâu, cũng đủ thời gian cho Huyết Sát Nguyên nguyên chủ để bỏ chạy.
Đây là thủ đoạn bảo mệnh áp đáy hòm của Huyết Sát Nguyên nguyên chủ, hiện tại lại được hắn đem ra dùng để trấn sát Lâm Minh!
Sư tử vồ thỏ cũng phải dùng toàn lực, Huyết Sát Nguyên nguyên chủ đem hết tất cả thủ đoạn ra, vẫn là phòng ngừa vạn vô nhất thất, Lâm Minh thông qua con đường của Đế giả, thật sự trở thành cường giả phong Đế.
Bây giờ có Vạn Quỷ Phệ Hồn đại trận, cho dù lui 1 vạn bước, Lâm Minh thật sự phong Đế thì cũng phải chết. Vừa mới phong Đế và cường giả Thẩn Hải hậu kỳ chênh lệch quá lớn, cho nên hẳn ở trong Vạn Quỷ Phệ Hồn đại trận thật sự không hề có sức phản kháng.
- Hừ, ngươi nhiều nhất chỉ có tu vi Mệnh Vẫn tầng, muốn đi thông qua con đường của Đế giả chính là nằm mơ, cho dù ngươi thông qua, chiến lực thực tế có thể so với cường giả phong Hoàng xưng Đế yêu nhất thì thế nào.
Ngươi ngút trời kỳ tài, nếu tiềm long nhập hải, ẩn nhẫn 20 năm sau tìm tới Bản tôn, chỉ sợ Bản tôn phải tránh mũi nhọn của ngươi. Nhưng bây giờ, ngươi chỉ vì cái trước mắt, mưu toan tiến vào con đường của Đế giả để đề cao thực lực, cũng chỉ là tìm đường chết! Bản tôn không thành toàn cho ngươi thì chỉ có lỗi với ngươi!
Khoảng mười sáu ngày, bốn lão nhân rốt cục bố trí xong Vạn Quỷ Phệ Hồn đại trận, sau đó bọn họ trấn thủ bốn phía đông nam tây bắc, từng người phun ra một ngụm Bản mạng tinh huyết, lập tức toàn bộ đại trận vạn quỷ gào thét, chói tai nhức óc.
Bốn lão nhân phun ra một ngụm tinh huyết, sắc mặt có chút tái nhợt, Bản mạng tinh huyết, quý báu biết bao, phun ra một ngụm đều tổn hại thọ nguyên. Vì muốn cam đoan trấn sát Lâm Minh thành công, Huyết Sát Nguyên nguyên chủ dùng tất cả những thủ đoạn gì.
Này quả thật, hắn cuối cùng cũng có cơ hội giết chết Lâm Minh, hắn căn bản chút không lo lắng Lâm Minh có năng lực chống lại được hắn, chỉ là sợ Lâm Minh quỷ kế đa đoan, có bổn sự chạy trốn gì, một khi lần này để hắn chạy thoát, thì tuyệt đối không có khả năng bắt hắn được.
Sau khi bố trí tốt đại trận, Huyết Sát Nguyên nguyên chủ tự mình trấn thủ trong đó, một tấc cũng không rời. Cứ như vậy, nửa năm trôi qua, trong con đường của Đế giả không có một chút động tĩnh.
Tuy nhiên Huyết Sát Nguyên nguyên chủ không có chút mất đi nhẫn nại, lần đầu tiên Lâm Minh tiến vào con đường của Đế giả khoảng 7 tháng, lần này không có gì bất ngờ xảy ra thì sẽ lâu hơn, hắn luôn luôn tự mình trấn thủ, cũng đợi một kích lôi đình.
Đối với cường giả cấp Ma Đế, một lần bế quan chính là mười mấy năm, mấy chục năm mà nói, chút thời gian như vậy thì tính là cái gì...
Vũ Cực Thiên Hạ
Lâm Minh hơi hơi trầm ngâm:
- Tiền bối, vấn đề này xin thứ vãn bổi không thể trả lời.
Lâm Minh giấu giếm cũng không phải sợ Ma Đế, kỳ thật hư ảnh Ma Đế trước mắt chi là 1 sợi ý chí Ma Đế kết hợp với 1 sợi tàn hồn Ma Đế mà thôi, tinh thần ấn ký đều đã mất đi hơn chín thành, bây giờ đối với Lâm Minh đã mất đi uy hiếp.
Tuy rằng ý chí Lâm Minh vẫn không phải là đối thủ của ý chí Ma Đế, nhưng Lâm Minh lại có thể rời khỏi thế giới này, nhưng cũng có thể tự bảo vệ mình.
Hắn không trả lời Ma Đế bởi vì quan trọng hơn là Ma Phương, vật phẩm thần kỳ bực này lúc trước dẫn tới hai đại thế lực siêu cấp ở Thần Vực tranh đoạt, nếu bị người khác biết được nó nằm trong tay mình thì rất là không ổn.
- Phải không... Ngươi không nói thì bổn Vương cũng có thể đoán được vài phần, lúc trước Ma Quang và bổn Vương đều bị thần hồn vỡ nát, bị hút vào trong Thần Tinh Ma Phương, hiện giờ nó lại đi theo ngươi, nói vậy ngươi và chuyện này có quan hệ sâu xa chứ, hừ!
Ma Đế hừ lạnh một tiếng, một tiếng hừ lạnh này, kỳ thật ẩn chứa vẻ rất không cam lòng. Năm đó, hắn đi theo đại quân Thiên Minh Tử, cùng nhau giết vào Thiên Vũ Thánh địa, kết quả cái gì cũng không chiếm được, ngược lại bồi thường cả tánh mạng, thậm chí, Ma Đế cũng không biết Thần Tinh Ma Phương rốt cuộc là cái gì, có được công năng gì, Thần Tinh Ma Phương này tồn tại vốn là một điều bí ẩn.
Thiên Minh Tử tất nhiên là chiếm được một ít tin tức, cho nên mới bỏ ra cái giá phải trả lớn như vậy, mời nhiều cao thủ ra tay tranh đoạt như vậy, mà bí mật này ngay cả rất nhiều Giới chủ, Thiên Tôn cũng không biết được.
Mà hiện giờ. Cơ duyên này lại bị tên vãn bối trước mặt này chiếm được, trong lòng hắn nói là không ghen tị thì không có khả năng.
- Số mệnh thật sự khiến người ta đố kỵ, Mệnh Vẫn tầng ba đã có được Bạch Ngân chiến linh, cơ sở vững chắc thâm hậu, pháp thể song tu, lại còn mở ra Bát Môn Độn Giáp, ngươi so với bổn Vương năm đó, còn tốt hơn 100 lần! Bổn Vương qua con đường của Đế giả, tuy rằng đi thông, nhưng ngọn đèn dầu ý chí cũng chỉ tắt 113 trản. So với ngươi khác nhau như một trời một vực!
Ma Đế nói tới đây thở dài một tiếng. Lâm Minh có thể trường thành đến bực này, không thể chỉ dùng hai chữ thiên tài để giải thích nữa. Tất nhiên có đại cơ duyên, đương nhiên chỉ có cơ duyên là chưa đủ. Phải đồng thời cùng có đại nghị lực, đại trí tuệ mới được. Không có cơ duyên, làm sao có thể một mình đi tới võ đạo đỉnh phong.
- Võ giả hạ giới, khởi điểm thấp hơn võ giả Thần Vực, Thiên Diễn Đại Lục và Thánh Ma Đại Lục bởi vì kiếp nạn 10 vạn năm trước. Lại quay vòng lại trở thành một trong 3000 hạ đẳng thế giới trong đại thế giới. Nếu bổn Vương năm đó có một nửa tư chất của ngươi, làm sao lại phải lưu lạc tới nông nỗi này!
Nếu như bổn Vương không tán tu vi đi, trọng tu Mệnh Vẫn, làm lỡ lượng lớn thời gian, thì bây giờ cho dù không thành Thánh chủ, thì cũng có thể trở thành chuẩn Thánh.
Trong thanh Ma Đế tràn ngập vẻ không cam lòng, Lâm Minh nghe xong trong lòng ngẩn ra:
- Tán tu vi đi, trọng tu Mệnh Vẫn?
- Đúng vậy, bổn Vương với Mệnh Vẫn bảy tầng đột phá Thần Hải, nếu đặt ở Thiên Diễn Đại Lục cũng là người nổi bật, nhưng đặt ở Thần Vực thì cũng không tính là ngạc nhiên gì, Mệnh vần bảy tầng nhất định là tiềm lực hữu hạn, biện pháp duy nhất chính là tán tu vi đi, trọng tu Mệnh Vắn!
Ma Đế nói vậy, Lâm Minh nghe được mà ghê cả người, trở thành Thần Hải đã khó kinh người, nếu như đã tu thành Thần Hải, lại tán tu vi đi trọng tu Mệnh Vẫn, đi nhiều đường vòng như vậy, bảo sao Ma Đế có thể đi tiếp, hơn nữa lấy được thành tựu không tồi, thật sự quá mạnh mẽ. Thời điếm hắn ở Thiên Diễn Đại Lục hơn phân nửa cũng gặp cơ duyên nghịch thiên.
Như thế xem ra, không đơn giản là Ma Đế, chỉ sợ Đế Thích Già cũng lựa chọn n! Đây là nỗi khổ của võ giả hạ giới phi thăng.
Lâm Minh may mắn là hắn cơ sở vững chắc, không cần đi đường vòng như vậy.
- Thôi, thôi, dù sao ngươi cũng là xuất từ võ giả vị diện Thánh Ma Đại Lục, coi như là đồng nguyên với bổn Vương, bổn Vương thân đã tử, đám tàn hồn này ngay cả kéo dài trí nhớ cũng không giữ lại được, kế thừa của bổn Vương được ngươi kế thừa, ngươi cũng coi như l nửa là truyền nhân của bổn Vương, ngươi có thể ở thời điểm cốt linh 24 tuổi mà tu luyện đến cảnh giới như thế, tương lai tất nhiên sẽ là một nhân vật. Cái này cũng chưa tính là gì, chú yếu là kế thừa trên người ngươi có liên quan tới đại cơ duyên nào đó từ Ma Phương, bằng vào nó, ngươi thậm chí có một chút hy vọng trờ thành Thánh chủ, Giới chủ!
- Đến lúc đó, ngươi nếu là có thế kế thừa ý chí Hỗn Nguyên Thiên Tôn, thành lập Luân Hồi Chi Đạo, đó cũng là giáo lý của võ giả! Ngươi tới đây rèn luyện chiến linh, bổn Vương sẽ đem năng lượng ngọn đèn dầu ý chí nắm trong tay truyền cho ngươi!
Ma Đế nói tới đây, thân thể bùng một tiếng nổ tung, hóa thành vô số điểm vàng rơi xuống, lần này, mưa điểm sáng này hoàn toàn tiến vào trong ý chí của Lâm Minh, làm dịu chiến linh của hắn.
Lâm Minh cảm giác tinh thần chi hải giống như trúng đạn, hình như sương mù bao bọc chung quanh chiến linh chậm rãi trở nên nồng đậm, năng lượng chiến linh nhanh chóng tăng lên, đợi cho sương mù này đậm tới trình độ nhất định, lại lần nữa ngưng tụ, Lâm Minh liền có thể bước vào cảnh giới chiến linh Bạch Ngân đại thành.
Năng lượng từ trong mưa điếm sáng này đến từ chính con đường của Đế giả, mà đều không phải là Ma Đế linh hồn thể, con đường của Đế giả vốn là một kiện Thần khí được tế luyện thành, có thế làm dịu chiến linh cũng chẳng có gì lạ.
Mưa điểm sáng chậm rãi tiêu tán, mà Lâm Minh cũng rời khỏi thế giới ý chí của Ma Đế:
- Ma Đế, dưới nghịch cảnh như thế, tán tu vi đi, trọng tu Mệnh Vẫn, lại còn có thể đi đến cảnh giới bực này, đúng là hào kiệt một thế hệ, chỉ tiếc cuối cùng vẫn bị thân tử đạo tiêu, đáng tiếc!
Lâm Minh phát ra cảm khái như vậy, mà Ma Quang lại trầm mặc không nói. Gặp lại chủ nhân của mình, nó vô vàn cảm khái.
Không trải qua bất kỳ tranh đấu dưới ngọn đèn dầu ý chí của Ma Đế, hơn nữa Lâm Minh đối với Vạn cổ Ma Khanh và Kỳ Tích Chi Hải cũng có chút lý giải.
Hắn tiếp tục đi tới, lại phát hiện, sau khi qua ngọn đèn dầu ý chí Ma Đế, chỉ còn lại 3 trận đèn dầu nữa.
Mà 3 trận ngọn đèn dầu ý chí, nhất là ngọn đèn cuối cùng và thứ hai, so với ngọn đèn dầu ý chí phía trước còn lớn hơn, hừng hực như là cây đuốc vậy, chiếu sáng không gian một phương.
Mà ở phía trước Lâm Minh, lại là một tấm bia đá cao mấy trượng, bên trên khắc một hàng chữ to ngôn ngữ cổ Thần vực, từng chữ đều có đấu lớn, chiếm cứ hơn phân nửa tấm bia đá, chữ viết thẳng đứng, từ trên xuống dưới sắp thành hàng.
- Ngân hà mênh mông ai là chủ, sử sách muôn đời ta ghi được.
14 chữ, mỗi một nét đều phát ra khí thế hùng hồn, khiến người khác nhìn vào tâm thần bị lạc vào trong đó, cho dù là Lâm Minh có chiến linh Bạch Ngân cũng khó nhìn thẳng được.
Giọng điệu cuồng ngạo như thế, nét chữ cứng cáp như thế, chẳng lẽ là bút tích của Hỗn Nguyên Thiên Tôn theo như lời Ma Đế lưu lại?
Lâm Minh hít sâu một hơi, lại nhìn ngọn đèn dầu ý chí cuối cùng hừng hực cháy trên con đường của Đế giả cuối kia, trong lòng không sao nổi lên xúc động, ngọn đèn dầu cuối cùng có phải là chiến linh của Hỗn Nguyên Thiên Tôn lưu lại hay không, hơn nữa mạnh tới mức độ nào?
Nếu Hỗn Nguyên Thiên Tôn muốn sáng lập Luân Hồi Chi Đạo, chắc là cũng lưu lại cho mình một tia cơ hội Luân Hồi đi!
Ở trước ngọn đèn dầu ý chí cuối cùng có hai ngọn đèn dầu, chúng là ai lưu lại?
Ở ngoài con đường của Đế giả, cửa vào Vân Tiêu Thông Thiên Tháp, bốn lão nhân đang bận rộn, trong tay bọn họ cầm một trận kỳ màu đen, đang bố trí đại trận.
Mỗi một mặt trận kỳ đều tối đen như mực, quỷ khí dày đặc, dường như cất chứa vô số ác quỷ, đứng giữa vực sâu tế luyện.
Bộ trận kỳ này tổng cộng có 360 mặt, bố trí xuống quỷ khí ngập trời, không gian gần đó tràn ngập ngàn vạn oán linh, một cỗ cô Ma diễm bốc cháy lên, khiến người sống căn bản không thể tới gần.
- Hừ, Vạn Quỷ Phệ Hồn đại trận này chính là dùng 360 mặt trận kỳ bố trí xuống, mỗi một mặt trận kỳ đều tương đương với một kiện đỉnh cấp Bảo khí hạ phẩm, trong đó trận bàn trấn áp mắt trận lại tương đương với Bảo khí thượng phẩm!
360 mặt trận kỳ, Bản tôn không biết tiêu phí bao nhiêu tinh lực, chiếm được Thâm Uyên Chi Hỏa, lại nung đi nung lại mới tế luyện ra được, một khi bố trí xuống, cộng thêm có Bản tôn chủ trì, cường giả Thần Hải hậu kỳ nhân loại cũng phải nuốt hận! Hôm nay lấy ra đối phó ngươi, cho dù ngươi đi xuống Địa Ngục cũng có thể tự hào!
Trên mặt Huyết Sát Nguyên nguyên chủ hiện lên nụ cười ác độc, Vạn Quỷ Phệ Hồn đại trận kỳ thật chỉ là đại trận phòng ngự mà thôi, bởi vì bố trí nó rất tiêu hao thời gian, phải mất tới nửa tháng, cho nên căn bản không có khả năng công kích.
Bình thường Vạn Quỷ Phệ Hồn đại trận bố trí ở Huyết Sát Thần Điện thủ hộ Huyết Sát Nguyên, cho dù Bát Vẫn Chiến Đế đến đây, tuy rằng không địch lại, nhưng mà cũng có thể chống lại được một hồi lâu, cũng đủ thời gian cho Huyết Sát Nguyên nguyên chủ để bỏ chạy.
Đây là thủ đoạn bảo mệnh áp đáy hòm của Huyết Sát Nguyên nguyên chủ, hiện tại lại được hắn đem ra dùng để trấn sát Lâm Minh!
Sư tử vồ thỏ cũng phải dùng toàn lực, Huyết Sát Nguyên nguyên chủ đem hết tất cả thủ đoạn ra, vẫn là phòng ngừa vạn vô nhất thất, Lâm Minh thông qua con đường của Đế giả, thật sự trở thành cường giả phong Đế.
Bây giờ có Vạn Quỷ Phệ Hồn đại trận, cho dù lui 1 vạn bước, Lâm Minh thật sự phong Đế thì cũng phải chết. Vừa mới phong Đế và cường giả Thẩn Hải hậu kỳ chênh lệch quá lớn, cho nên hẳn ở trong Vạn Quỷ Phệ Hồn đại trận thật sự không hề có sức phản kháng.
- Hừ, ngươi nhiều nhất chỉ có tu vi Mệnh Vẫn tầng, muốn đi thông qua con đường của Đế giả chính là nằm mơ, cho dù ngươi thông qua, chiến lực thực tế có thể so với cường giả phong Hoàng xưng Đế yêu nhất thì thế nào.
Ngươi ngút trời kỳ tài, nếu tiềm long nhập hải, ẩn nhẫn 20 năm sau tìm tới Bản tôn, chỉ sợ Bản tôn phải tránh mũi nhọn của ngươi. Nhưng bây giờ, ngươi chỉ vì cái trước mắt, mưu toan tiến vào con đường của Đế giả để đề cao thực lực, cũng chỉ là tìm đường chết! Bản tôn không thành toàn cho ngươi thì chỉ có lỗi với ngươi!
Khoảng mười sáu ngày, bốn lão nhân rốt cục bố trí xong Vạn Quỷ Phệ Hồn đại trận, sau đó bọn họ trấn thủ bốn phía đông nam tây bắc, từng người phun ra một ngụm Bản mạng tinh huyết, lập tức toàn bộ đại trận vạn quỷ gào thét, chói tai nhức óc.
Bốn lão nhân phun ra một ngụm tinh huyết, sắc mặt có chút tái nhợt, Bản mạng tinh huyết, quý báu biết bao, phun ra một ngụm đều tổn hại thọ nguyên. Vì muốn cam đoan trấn sát Lâm Minh thành công, Huyết Sát Nguyên nguyên chủ dùng tất cả những thủ đoạn gì.
Này quả thật, hắn cuối cùng cũng có cơ hội giết chết Lâm Minh, hắn căn bản chút không lo lắng Lâm Minh có năng lực chống lại được hắn, chỉ là sợ Lâm Minh quỷ kế đa đoan, có bổn sự chạy trốn gì, một khi lần này để hắn chạy thoát, thì tuyệt đối không có khả năng bắt hắn được.
Sau khi bố trí tốt đại trận, Huyết Sát Nguyên nguyên chủ tự mình trấn thủ trong đó, một tấc cũng không rời. Cứ như vậy, nửa năm trôi qua, trong con đường của Đế giả không có một chút động tĩnh.
Tuy nhiên Huyết Sát Nguyên nguyên chủ không có chút mất đi nhẫn nại, lần đầu tiên Lâm Minh tiến vào con đường của Đế giả khoảng 7 tháng, lần này không có gì bất ngờ xảy ra thì sẽ lâu hơn, hắn luôn luôn tự mình trấn thủ, cũng đợi một kích lôi đình.
Đối với cường giả cấp Ma Đế, một lần bế quan chính là mười mấy năm, mấy chục năm mà nói, chút thời gian như vậy thì tính là cái gì...
Vũ Cực Thiên Hạ
Đánh giá:
Truyện Vũ Cực Thiên Hạ
Story
Chương 902: Vạn Quỷ Phệ Hồn đại trận
9.1/10 từ 19 lượt.