Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 884: Bảo vật Thánh khí
Lâm Minh quen tay, nhanh chóng hái hết 12 trái cây, trái to 4-5 xích, hai tay ô không hết.
Những đạo quả sấm sét này đều có vỏ tím, bên ngoài phủ kín đường vân, tuy rằng cách lớp vỏ vẫn có thể cảm nhận được năng lượng sấm sét tinh thuần ẩn chứa trong đó.
Lâm Minh xuống dưới, lấy ra một trái đạo quả, do dự một lúc, quyết định trực tiếp bỏ nó ra. Ở trong không gian không rõ này, ăn một trái đạo quả không rõ tác dụng này thật ra là hơi mạo hiểm, nhưng hiện giờ Lâm Minh bị đuôi giết, tăng cường một phần thực lực sẽ tăng thêm một phần nắm chắc trốn thoát. Nếu lúc này còn sợ đầu sợ đuôi, vậy thật sự không còn hy vọng.
Đặt đạo quả tím xuống đất, Lâm Minh dùng Đại Hoang Huyết Kích cạy cuống của nó ra, một mảnh vỏ dính với cuống bị xé ra, liền lộ ra phần thịt quả trắng ngà. Mùi hương mê người tỏa ra, hơi giống mùi rượu ủ lâu ngàn năm.
Lâm Minh xuống tay rất chú ý, chỉ có vỏ không có khắc đường vân pháp tắc, xé ra cũng không sao, còn những chỗ vỏ cây khác phải giữ lại tìm hiểu Lôi Đình ý cảnh, đương nhiên không thể đụng tới.
- Thật thơm, ta nêm không ít thiên tài địa bảo, nhưng mà đa số là thuốc độc, thường ăn vào cả ngươi đau thâu xương, càng đừng nói nhấm nháp hương vị. Trái cây thơm như thế, ta lần đầu tiên mới gặp.
Lâm Minh không do dự, trực tiếp dùng chủy thủ cắt một miếng thịt quả, thịt quả sáng bóng như ngọc mài thành, đặt trong tay mùi hương phà vào mũi, rất là mê người.
- Lôi đình lực dày đặc, nếu không phải võ giả hệ lôi ăn, nhất định sẽ nổ tan xác. Dù là võ giả hệ lôi, nếu không đủ độ hòa hợp sấm sét, cũng không chống nổi năng lượng khủng bố này tẩy rửa.
Lâm Minh dùng cảm giác tra xét một phen, trực tiếp nuốt lấy thịt quả.
Thịt quả vào miệng là tan, hòa thành dòng thơm ngào ngạt chảy khắp ngũ tạng lục phủ, nhưng đồng thời Lâm Minh cũng cảm nhận được Lôi đình lực vô cùng tinh khiết lan tỏa ra, nhằm vào kinh mạch toàn thân!
- Thật thoải mái!
Năng lượng sấm sét chí mạng đối với người khác, Lâm Minh lại như được tưới mát, toàn thân thoải mái không nói hết, một chút chấn thương khi chiến đấu với quỷ nô cũng bị quét sạch!
Lâm Minh ăn một miếng, cũng không ngừng lại, tiếp tục ăn. Trái cây to 4-5 xích này, đủ cho mấy người ăn vài ngày.
Nhưng đối với võ giả, bình thường tiêu hao lớn, sức ăn cũng lớn. Nếu không dựa vào nguyên khí thiên địa bô sung, dựa vào thu lấy năng lượng từ thức ăn, một ngày một võ giả phải ăn không tính hết.
Lâm Minh một hơi ăn một phần ba trái cây, nước tím chảy dài, Lâm Minh không lãng phí, liếm sạch cả nước dính trên ngón tay.
- No quá!
Lâm Minh ợ một cái, phun ra sấm sét tím.
Lúc này hắn cảm giác toàn thân tràn đây năng lượng, dường như có lực lượng dùng không hết. Nêu hiện giờ gặp mấy con quỷ nô kia, Lâm Minh có đầy đủ lòng tin một mình làm chết chúng nó, hơn nữa còn có thể chống đỡ được lực phản chấn của Đại Hoang Huyết Kích.
- Trái cây này quả nhiên không tầm thường, làm Lôi đình lực của ta thâm hậu thêm, thậm chí những lôi quang còn có hiệu quả luyện thể, tu vi của ta đã đến Mệnh vẫn tầng hai đỉnh phong, năng lượng đến bình cảnh, xuống chút nữa chính là Mệnh vẫn tầng ba. Hiện tại ta có nắm chắc trực tiếp độ Mệnh vẫn tầng ba, nhưng ở trong hoàn cảnh này, độ Mệnh vẫn rất nguy hiểm.
Con đường võ đạo là thế, chỉ cần căn cơ vững chắc, đột phá là sẽ gặp tăng lên vùn vụt, tiến triển cực nhanh. Lúc trước Lâm Minh Toàn Đan hậu kỳ phá Mệnh vẫn đã xây dựng căn cơ vững chắc, chỉ cần tích lũy đủ năng lượng là liên tục độ Mệnh vẫn, không cần lo lắng quá nhiều. Còn võ giả bình thường cho dù là đủ năng lượng cũng sợ đầu sợ đuôi, tìm kiếm các loại linh dược gia tăng xác suất độ Mệnh vẫn thành công, bằng không bọn họ sẽ tan thành tro bụi.
Lâm Minh do dự một chút, vẫn bỏ qua ý tưởng độ Mệnh vẫn tầng ba.
Độ Mệnh vẫn phải chiết xuất toàn bộ cơ thịt, rèn luyện trong năng lượng, quá trình này hết sức nguy hiểm, không cho phép một chút quấy rối, bằng không chẳng còn xương cốt!
Hiện giờ ở trong Trung Thiên thế giới, nguy hiểm có thể đến bất cứ lúc nào, mà độ Mệnh vẫn tầng ba thế nào cũng phải mất vài ngày, muốn bình yên qua mấy ngày này là rất xa với.
Đang muốn cất đi trái cây, trong lòng Lâm Minh chợt động.
“Hả? Đó là...”
Dưới Thần Thụ sấm sét này, bởi vì điện trường sấm sét tràn ngập, cho dù là cảm giác của Lâm Minh cũng bị quấy nhiễu. Nhưng sau khi ăn đạo quả sấm sét, cảm giác của hắn được tăng mạnh, hắn phát hiện ở mặt sau Thần Thụ có thứ gì khác thường.
Lâm Minh vòng ra sau Thần Thụ sấm sét, Thần Thụ rất lớn, một vòng dài tới nửa dặm. Lâm Minh đi tới mặt sau Thần Thụ, lúc này mới phát hiện chỗ rễ Thần Thụ có một bộ hài cốt loài người ngồi xếp bằng.
Hài cốt sáng bóng như mài bằng ngọc, ở mi tâm đầu lâu có khảm bảo thạch bảy màu, tỏa ra hào quang hoa mắt. Đương nhiên nó không phải là trang sức gắn lên, chỉ là do tự mình tu luyện ra.
“Không biết là công pháp thần kỳ gì, có thể kết thành một viên thần tinh ở mi tâm.”
Tuy rằng Lâm Minh rất muốn cạy viên thần tinh này ra nghiên cứu kỹ, nhưng vẫn đè xuống lòng tham. Hài cốt trước mắt mơ hồ tỏa ra khí thế làm người kính sợ, Lâm Minh biết bản chất loại khí thế này là một loại trường năng lượng. Chủ nhân hài cốt này đã chết không biết bao nhiêu vạn năm, nhưng trường năng lượng vẫn không tiêu tan, khó có thể tường tượng được cảnh giới khi hắn còn sống.
Lại không biết nhân vật kiệt xuất như vậy, vì sao tọa hóa ở trong này, rốt cuộc là hao hết thọ mệnh tự nhiên thi giải, hay là bị người ám toán trọng thương mà chết?
Mặc kệ thế nào, đối với di hài nhân vật kiệt xuất thế này, Lâm Minh vẫn luôn duy trì một phần tôn kính, tự nhiên sẽ không làm chuyện phá hỏng di hài mà ngươi trời oán trách.
"Sẽ không phải hắn là Điện chủ Kỳ Tích Thần Điện đó chứ.”
Lâm Minh phát hiện, tay trái di hài có đeo Tu Di Giới cùng một cái bao cổ tay, bao cổ tay lấp lánh không vì 10 vạn năm tháng trôi qua mà dập tắt hào quang.
Một món bảo bối.
Lâm Minh cúi đầu trước hài cốt, sau đó cẩn thận tháo lấy Tu Di Giới và bao cổ tay.
- Bao cổ tay này... Là một món Thánh khí!
Lâm Minh kiêm tra bao cổ tay liền có kết luận này, làm cho hắn ngẩn ngơ. Thánh khí hình bao cổ tay, đây là lần đầu Lâm Minh nhìn thấy.
Thánh khí, Bảo khí xuất hiện trên Thiên Diễn Đại Lục trước đó, hoặc là vũ khí, hoặc là áo giáp, gần như không có Bảo khí, Thánh khí dạng trang sức.
“Đáng tiếc Ma Quang không có ở đây, nếu không có thể hỏi nó.”
Lâm Minh lắc đầu, mang bao cổ tay vào, lập tức cảm nhận được cảm giác yên lặng trong nội tâm, dường như linh hồn được tẩy rửa. Ngay khoảng khắc đó, cảm giác của Lâm Minh trở nên sắc bén, ý nghĩ rõ ràng hơn, suy nghĩ cũng nhanh nhạy hơn.
Hồi tưởng một ít pháp tắc Không gian, Thời gian ý cảnh mà Tạo Hóa lão nhân lưu cho mình còn chưa hiểu được, Lâm Minh lại sinh ra một ít linh cảm cùng phương hướng tìm hiểu, làm cho hắn mừng rỡ.
“Là một món Thánh khí tăng cường linh hồn lực, thậm chí có thể gia tăng một chút ngộ tính!”
Thánh khí công hiệu như vậy, Thiên Diễn Đại Lục chưa từng nghe, thậm chí chưa từng tưởng tượng
Vũ Cực Thiên Hạ
Những đạo quả sấm sét này đều có vỏ tím, bên ngoài phủ kín đường vân, tuy rằng cách lớp vỏ vẫn có thể cảm nhận được năng lượng sấm sét tinh thuần ẩn chứa trong đó.
Lâm Minh xuống dưới, lấy ra một trái đạo quả, do dự một lúc, quyết định trực tiếp bỏ nó ra. Ở trong không gian không rõ này, ăn một trái đạo quả không rõ tác dụng này thật ra là hơi mạo hiểm, nhưng hiện giờ Lâm Minh bị đuôi giết, tăng cường một phần thực lực sẽ tăng thêm một phần nắm chắc trốn thoát. Nếu lúc này còn sợ đầu sợ đuôi, vậy thật sự không còn hy vọng.
Đặt đạo quả tím xuống đất, Lâm Minh dùng Đại Hoang Huyết Kích cạy cuống của nó ra, một mảnh vỏ dính với cuống bị xé ra, liền lộ ra phần thịt quả trắng ngà. Mùi hương mê người tỏa ra, hơi giống mùi rượu ủ lâu ngàn năm.
Lâm Minh xuống tay rất chú ý, chỉ có vỏ không có khắc đường vân pháp tắc, xé ra cũng không sao, còn những chỗ vỏ cây khác phải giữ lại tìm hiểu Lôi Đình ý cảnh, đương nhiên không thể đụng tới.
- Thật thơm, ta nêm không ít thiên tài địa bảo, nhưng mà đa số là thuốc độc, thường ăn vào cả ngươi đau thâu xương, càng đừng nói nhấm nháp hương vị. Trái cây thơm như thế, ta lần đầu tiên mới gặp.
Lâm Minh không do dự, trực tiếp dùng chủy thủ cắt một miếng thịt quả, thịt quả sáng bóng như ngọc mài thành, đặt trong tay mùi hương phà vào mũi, rất là mê người.
- Lôi đình lực dày đặc, nếu không phải võ giả hệ lôi ăn, nhất định sẽ nổ tan xác. Dù là võ giả hệ lôi, nếu không đủ độ hòa hợp sấm sét, cũng không chống nổi năng lượng khủng bố này tẩy rửa.
Lâm Minh dùng cảm giác tra xét một phen, trực tiếp nuốt lấy thịt quả.
Thịt quả vào miệng là tan, hòa thành dòng thơm ngào ngạt chảy khắp ngũ tạng lục phủ, nhưng đồng thời Lâm Minh cũng cảm nhận được Lôi đình lực vô cùng tinh khiết lan tỏa ra, nhằm vào kinh mạch toàn thân!
- Thật thoải mái!
Năng lượng sấm sét chí mạng đối với người khác, Lâm Minh lại như được tưới mát, toàn thân thoải mái không nói hết, một chút chấn thương khi chiến đấu với quỷ nô cũng bị quét sạch!
Lâm Minh ăn một miếng, cũng không ngừng lại, tiếp tục ăn. Trái cây to 4-5 xích này, đủ cho mấy người ăn vài ngày.
Nhưng đối với võ giả, bình thường tiêu hao lớn, sức ăn cũng lớn. Nếu không dựa vào nguyên khí thiên địa bô sung, dựa vào thu lấy năng lượng từ thức ăn, một ngày một võ giả phải ăn không tính hết.
Lâm Minh một hơi ăn một phần ba trái cây, nước tím chảy dài, Lâm Minh không lãng phí, liếm sạch cả nước dính trên ngón tay.
- No quá!
Lâm Minh ợ một cái, phun ra sấm sét tím.
Lúc này hắn cảm giác toàn thân tràn đây năng lượng, dường như có lực lượng dùng không hết. Nêu hiện giờ gặp mấy con quỷ nô kia, Lâm Minh có đầy đủ lòng tin một mình làm chết chúng nó, hơn nữa còn có thể chống đỡ được lực phản chấn của Đại Hoang Huyết Kích.
- Trái cây này quả nhiên không tầm thường, làm Lôi đình lực của ta thâm hậu thêm, thậm chí những lôi quang còn có hiệu quả luyện thể, tu vi của ta đã đến Mệnh vẫn tầng hai đỉnh phong, năng lượng đến bình cảnh, xuống chút nữa chính là Mệnh vẫn tầng ba. Hiện tại ta có nắm chắc trực tiếp độ Mệnh vẫn tầng ba, nhưng ở trong hoàn cảnh này, độ Mệnh vẫn rất nguy hiểm.
Con đường võ đạo là thế, chỉ cần căn cơ vững chắc, đột phá là sẽ gặp tăng lên vùn vụt, tiến triển cực nhanh. Lúc trước Lâm Minh Toàn Đan hậu kỳ phá Mệnh vẫn đã xây dựng căn cơ vững chắc, chỉ cần tích lũy đủ năng lượng là liên tục độ Mệnh vẫn, không cần lo lắng quá nhiều. Còn võ giả bình thường cho dù là đủ năng lượng cũng sợ đầu sợ đuôi, tìm kiếm các loại linh dược gia tăng xác suất độ Mệnh vẫn thành công, bằng không bọn họ sẽ tan thành tro bụi.
Lâm Minh do dự một chút, vẫn bỏ qua ý tưởng độ Mệnh vẫn tầng ba.
Độ Mệnh vẫn phải chiết xuất toàn bộ cơ thịt, rèn luyện trong năng lượng, quá trình này hết sức nguy hiểm, không cho phép một chút quấy rối, bằng không chẳng còn xương cốt!
Hiện giờ ở trong Trung Thiên thế giới, nguy hiểm có thể đến bất cứ lúc nào, mà độ Mệnh vẫn tầng ba thế nào cũng phải mất vài ngày, muốn bình yên qua mấy ngày này là rất xa với.
Đang muốn cất đi trái cây, trong lòng Lâm Minh chợt động.
“Hả? Đó là...”
Dưới Thần Thụ sấm sét này, bởi vì điện trường sấm sét tràn ngập, cho dù là cảm giác của Lâm Minh cũng bị quấy nhiễu. Nhưng sau khi ăn đạo quả sấm sét, cảm giác của hắn được tăng mạnh, hắn phát hiện ở mặt sau Thần Thụ có thứ gì khác thường.
Lâm Minh vòng ra sau Thần Thụ sấm sét, Thần Thụ rất lớn, một vòng dài tới nửa dặm. Lâm Minh đi tới mặt sau Thần Thụ, lúc này mới phát hiện chỗ rễ Thần Thụ có một bộ hài cốt loài người ngồi xếp bằng.
Hài cốt sáng bóng như mài bằng ngọc, ở mi tâm đầu lâu có khảm bảo thạch bảy màu, tỏa ra hào quang hoa mắt. Đương nhiên nó không phải là trang sức gắn lên, chỉ là do tự mình tu luyện ra.
“Không biết là công pháp thần kỳ gì, có thể kết thành một viên thần tinh ở mi tâm.”
Tuy rằng Lâm Minh rất muốn cạy viên thần tinh này ra nghiên cứu kỹ, nhưng vẫn đè xuống lòng tham. Hài cốt trước mắt mơ hồ tỏa ra khí thế làm người kính sợ, Lâm Minh biết bản chất loại khí thế này là một loại trường năng lượng. Chủ nhân hài cốt này đã chết không biết bao nhiêu vạn năm, nhưng trường năng lượng vẫn không tiêu tan, khó có thể tường tượng được cảnh giới khi hắn còn sống.
Lại không biết nhân vật kiệt xuất như vậy, vì sao tọa hóa ở trong này, rốt cuộc là hao hết thọ mệnh tự nhiên thi giải, hay là bị người ám toán trọng thương mà chết?
Mặc kệ thế nào, đối với di hài nhân vật kiệt xuất thế này, Lâm Minh vẫn luôn duy trì một phần tôn kính, tự nhiên sẽ không làm chuyện phá hỏng di hài mà ngươi trời oán trách.
"Sẽ không phải hắn là Điện chủ Kỳ Tích Thần Điện đó chứ.”
Lâm Minh phát hiện, tay trái di hài có đeo Tu Di Giới cùng một cái bao cổ tay, bao cổ tay lấp lánh không vì 10 vạn năm tháng trôi qua mà dập tắt hào quang.
Một món bảo bối.
Lâm Minh cúi đầu trước hài cốt, sau đó cẩn thận tháo lấy Tu Di Giới và bao cổ tay.
- Bao cổ tay này... Là một món Thánh khí!
Lâm Minh kiêm tra bao cổ tay liền có kết luận này, làm cho hắn ngẩn ngơ. Thánh khí hình bao cổ tay, đây là lần đầu Lâm Minh nhìn thấy.
Thánh khí, Bảo khí xuất hiện trên Thiên Diễn Đại Lục trước đó, hoặc là vũ khí, hoặc là áo giáp, gần như không có Bảo khí, Thánh khí dạng trang sức.
“Đáng tiếc Ma Quang không có ở đây, nếu không có thể hỏi nó.”
Lâm Minh lắc đầu, mang bao cổ tay vào, lập tức cảm nhận được cảm giác yên lặng trong nội tâm, dường như linh hồn được tẩy rửa. Ngay khoảng khắc đó, cảm giác của Lâm Minh trở nên sắc bén, ý nghĩ rõ ràng hơn, suy nghĩ cũng nhanh nhạy hơn.
Hồi tưởng một ít pháp tắc Không gian, Thời gian ý cảnh mà Tạo Hóa lão nhân lưu cho mình còn chưa hiểu được, Lâm Minh lại sinh ra một ít linh cảm cùng phương hướng tìm hiểu, làm cho hắn mừng rỡ.
“Là một món Thánh khí tăng cường linh hồn lực, thậm chí có thể gia tăng một chút ngộ tính!”
Thánh khí công hiệu như vậy, Thiên Diễn Đại Lục chưa từng nghe, thậm chí chưa từng tưởng tượng
Vũ Cực Thiên Hạ
Đánh giá:
Truyện Vũ Cực Thiên Hạ
Story
Chương 884: Bảo vật Thánh khí
9.1/10 từ 19 lượt.