Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 879: Cực phẩm mạch khoáng

Đúng lúc này, trong mắt Tư Đồ Dao Hi hiện lên một đạo hàn quang, đột nhiên luồn lên duỗi ra một đôi quỷ trảo chụp vào cổ Lâm Minh.

- Ngươi là ai?

Lâm Minh hét lớn. Đồng thời, thân hình chợt lui ra. Trường thương màu đỏ trong tay quét ngang. Một thương chém Tư Đồ Dao Hi trước mắt thành hai nửa!

Theo một tiếng hét thảm, một quái vật tướng mạo như hồ ly, toàn thân màu tím bay ngược ra ngoài. Thứ này vậy mà thân thể như là hư ảo. Lâm Minh đánh một thương lên người lại không tạo thành thương tổn quá lớn.

- Đây là vật gì?

Lâm Minh lần đầu gặp phải quái vật này. Rõ ràng lại có thể lợi dụng trí nhớ của mình chế tạo ảo giác ở thế giới xa lạ này. Cộng thêm Tư Đồ Dao Hi cũng có thể vào được, rất dễ dàng bị tràng cảnh trước mắt mê hoặc. Nếu như không phải Lâm Minh có được Bạch Ngân chiến linh ý chí cường đại, e rằng vừa rồi cũng đã trúng chiêu.

Hồ ly màu tím kia phát ra tiếng thét đối với Lâm Minh. Thanh âm bén nhọn chói tai, bay thẳng vào màng nhĩ.

Mà lấy thực lực Lâm Minh cũng bị chấn cuồn cuộn khí huyết, có loại cảm giác muốn ói. Hồ ly màu tím nhìn chuẩn cơ hội này, đột nhiên nhảy lên một bước, bắn thẳng đến Lâm Minh

Oanh!

Tràng cảnh chung quanh chợt biến đổi. Lâm Minh cảm giác chính mình đột nhiên đưa thân vào một thế giới khác. Mà ở trên bầu trời thế giới này có một cái hư ảnh hồ ly cực lớn bao quát lấy hắn, hé miệng thôn phệ hắn.

Thế giới ý chí?

Hồ ly này lại có thể biết công kích ý chí?


Lâm Minh không thể không giật mình. Chiến Linh hư vô mờ mịt. Ngay cả nhân loại cũng phải ở Thần Hải kỳ mới có thể lĩnh ngộ, mà nếu như là yêu thú hung thú, vậy thì khó hơn. Ví dụ như Ma Quang, đến bây giờ nó lí giải về Chiến Linh đều gần như bằng không.

Bất quá Lâm Minh không quản con hồ ly này lĩnh ngộ Chiến Linh như thế nào. Chỉ cần là quyết đấu thế giới ý chí, cho dù là cường giả Thần Hải hậu kỳ, hắn cũng không sợ.

Xoạt!

Bạch Ngân chiến linh như một tấm lụa tuyết trắng lao ra. Hóa thành một thanh ý chí kiếm quét ngang toàn bộ thế giới ý chí, nhô lên cao trảm xuống dưới.

- Ngươi... Ngươi làm sao có thể có ý chí cường đại như vậy?

Hồ ly màu tím miệng phun tiếng người, phát ra tiếng kêu thảm thiết cực kì hoảng sợ. Sau một khắc, nó biến ảo thành hồ ly cực lớn bị Lâm Minh chém thành hai nửa, vô số máu tươi rơi xuống.

Bồng!

Đầu hồ ly màu tím nổ tung, hóa thành làn khói xanh biến mất!

Lâm Minh nhìn thoáng qua khói xanh tràn ngập trong không trung, lại phát hiện hồ ly màu tím này là thực thể xen vào hư thể, không biết là vật gì. Lâm Minh vẫn là lần đầu tiên gặp được loại tồn tại kì quái này.

- Là Thực Mộng Mô!

Tạo Hóa lão nhân chậm rãi nói:


- Một loại hung thú trong truyền thuyết chuyên dùng mộng cảnh làm thức ăn. Nó có thể thôi miên võ giảloại, làm lại đủ loại mộng ảo cung cấp cho nó thôn phệ; Còn có thể để cho người ta vĩnh viễn ngủ say ở trong mộng không thể tỉnh lại. Hoặc là giết chết ngươi đang ở trong mộng, trong mộng cho là mình chết rồi, thì sự thực cũng đã chết rồi,

- Loại thú dữ này vô luận ý chí hay linh hồn đều không phải lớn, cho nên có được Chiến linh. Ngay từ đầu ta cũng suýt nữa bị nó lừa gạt.

- Thực Mộng Mô...

Lâm Minh lập lại từ ngữ này một thoáng. Ban đầu ở Vu Thần Tháp, hắn đụng phải sinh vật sinh tồn trong khe không gian hẹp. Đồng dạng cũng dùng mộng cảnh làm thức ăn, loại sinh vật heo vòi này trời sinh tinh thông ảo giác, để cho người khó lòng phòng bị. Nhất là những người có tâm ma, lại càng dễ bị đột phá phòng tuyến tâm lí.

Đại Thiên Thế Giới không thiếu cái lạ, đủ loại hung thú kì dị, thủ đoạn sát nhân tầng tầng lớp lớp, nghĩ qua sẽ trúng chiêu.

- Tiếp tục đi tới a, những thế giới này có chỗ tương thông. Một thời gian ngắn sau chúng ta có thể sẽ gặp được những võ giả khác.

- Ân!

Lâm Minh gật đầu tiếp tục đi tới. Chỉ là một nén nhang sau, đột nhiên một đầu ngón tay thô phóng tới cổ Lâm Minh, nhanh như thiểm điện. Hư ảnh chợt to lên mấy trăm trượng khiến cho người ta căn bản không kịp phản ứng.

- Thời gian ý cảnh!

Đồng tử Lâm Minh bỗng nhiên co rút lại. Tốc độ thời gian chung quanh trong nháy mắt trì hoãn chậm lại. Trường thương màu đỏ đâm ra như mãng xà, đâm thẳng vào đầu ngón tay đỏ.

Bồng!

Huyết vụ nổ bung. Lôi quang dọc theo chỉ đỏ lan tràn ra ngoài, cắn nuốt trọn đầu ngón tay đỏ.


- Giết!

Mũi thương quét ngang, thương ảnh tạo hình trăng rằm. Một đạo vầng sáng tùy ý bắn ra, phân ngón tay đỏ lớn trăm trượng thành hai nửa.

- Cái này là vật gì?

Lâm Minh nhìn sinh vật kì quái trên mặt đất, cảm thấy da đầu run lên. Một cái ngón tay đã có chiều cao trăm trượng, không có mắt, không có lỗ tai, chỉ có lần lượt từng cái miệng mở ra. Răng nanh dài khắp miệng, hàm răng kia đều là gai ngược, màu xanh lục sâu kín, hiển nhiên có độc

- Hẳn là trùng hút máu, là một loại kí sinh trùng tại Thần Vực. Có rất nhiều hung thú Hoang Cổ có huyết mạch Thần thú, thân dài có thể đạt đến mấy ngàn dặm. Huyết quản của bọn chúng to như đại thụ, dài đến trăm trượng ngàn trượng. Trùng hút máu này chuyên môn kí sinh trong cơ thể mạch máu hung thú Hoang Cổ, dùng móc câu ở huyết quản hút máu. Bởi vì sinh trưởng trong hoàn cảnh âm u, chúng không có tai mắt, chỉ bằng mùi cảm thụ khí huyết. Khí huyết ngươi tràn đầy cho nên mới bị chúng tấn công. Tuy nó phòng ngự yếu ớt, nhưng tốc độ cực nhanh, thoáng cái có thể xuyên thủng trái tim người.

- Dĩ nhiên là Kí sinh trùng...

Lâm Minh nuốt từng ngụm nước miếng, có chút bó tay rồi. Kí sinh trùng dài một trăm trượng a!

- Vừa rồi ngươi dùng ý cảnh Thời gian ra một ít rất tốt. Cải biến tốc độ thời gian chảy, nói cho cùng vẫn là dựa vào siêu năng lượng vừa rồi phóng thích ra khắp nơi, hiệu quả yếu ớt. Nếu như có thể tập trung thành một chỗ bắn về phía huyết trùng, sẽ để cho tốc độ của nó xuống gấp 10 lần. Trừ phi nó có được lực lượng đủ mức phá vỡ siêu năng lượng, nếu không sẽ mặc cho ngươi xâm lược.

Tạo Hóa lão nhân tuy thiên tư bình thường. Tại Thần Vực cũng chỉ là một tiểu nhân vật, nhưng dẫu sao sống bảy tám ngàn năm, tầm mắt ở điểm này, thậm chí là kiến thức so với Ma Quang còn phong phú hơn. Tùy ý chỉ điểm Lâm Minh một phen, lại để cho Lâm Minh có loại cảm giác được lợi ích không nhỏ.

- Chẳng trách nói truyền thừa là căn cơ của tông môn. Đã có truyền thừa, luyện võ làm chơi ăn thật, nếu không sẽ xa rời thực tế, nhắm mắt làm liều thì căn cơ khó tiến nửa bước.

Có Tạo Hóa lão nhân tinh thông Thời Không pháp tắc như một cái lão sư. Lâm Minh cố ý dung nhập Thời Không pháp tắc trong chiêu thức, để Tạo Hóa lão nhân bình phẩm, sửa đi sai lầm, phát triển ưu điểm.


Kế tiếp, chiến đấu càng đánh càng thuận tay. Oán linh, ma nhân, hung thú... Đủ loại địch nhân kì quái nhao nhao ngã dưới thương của Lâm Minh.

Lâm Minh cứ như vậy chiến đấu một đường, ma luyện chính mình trong thực chiến. Thời gian trôi qua bảy ngày bảy đêm, bởi vì Lâm Minh có được năng lực khôi phục siêu cường, trên đường cũng chỉ nghỉ ngơi có một lần.

Trong lúc đó, Lâm Minh cũng có gặp phải địch nhân khó giải quyết. Thậm chí bị thương mấy lần liên tục. Bất quá một mực đều không cần nhờ tới Tạo Hóa lão nhân ra tay giúp đỡ.

Được Tạo Hóa lão nhân chỉ điểm, Lâm Minh đối với lí giải Thời Không ý cảnh ngày càng khắc sâu. Hắn dung nhập toàn bộ lĩnh ngộ trong ngọc giản hòa hợp đến bên trong thương chiêu, càng ngày càng thành thạo.

Cứ như vậy, mão cho đến ngày thứ mười, Lâm Minh cùng Tạo Hóa lão nhân tựa hồ thông qua môt tầng vách chướng không gian hơi mỏng. Đột nhiên đi tới một cái không gian khác, thiên địa nguyên khí tại đây vô cùng nồng đậm. Cây cối kì lạ mọc lên san sát như rừng, kéo dài không dứt, trời xanh không mây, như là một bức tranh thủy mặc.

Trên mặt đất là một mảnh thảo nguyên vô tận, mà trên thảo nguyên đủ loại kì thụ quỳnh hoa. Đây cũng không phải là linh thảo cố ý gieo trồng, mà vì thiên địa nguyên khí quá mức nồng đậm tự nhiên thai nghén ra linh dược hoang dại.

- Thiên địa nguyên khí thật dày đặc. Tại đây, có lẽ có một linh mạch cực phẩm. Có thể sẽ thai nghén ra vài khối Nguyên linh thạch cực phẩm!

Nguyên linh thạch cực phẩm là trung tâm của mạch khoáng nguyên linh thạch, quý hiếm đến cơ hồ tuyệt tích. Tòa mạch khoáng Nguyên linh thạch nghiêm chỉnh có thể khai thác ra một khối Cực phẩm Nguyên linh thạc đã rất tốt rồi. Hơn nữa, đại đa số đều bị dùng hết. Chỉ có mạch khoáng mới bị phát hiện, mới có thể có được Nguyên linh thạc cực phẩm tồn tại.

Đây là đồ vật mà đại năng Thần Hải đều đỏ mắt mà cướp đoạt tàn nhẫn. Đối với võ giả đột phá bình cảnh có trợ giúp thiệt lớn. Mặc dù Thích Bạch đường đường một cái Thần giả, cũng chỉ có được một phần sáu khối cực phẩm Nguyên linh thạch. Về sau hắn đưa cho Lâm Minh đột phá Mệnh Vẫn. Lúc ấy, một ít khối Nguyên linh thạch cực phẩm cũng là đại ân đối với Lâm Minh.

Không khoa trương chút nào mà nói, khối Nguyên linh thạch cực phẩm hoàn chỉnh phẩm chất thật tốt, không thể kém hơn bao nhiêu so với Ma Thần Chi Cốt Thiên giai.

- Nguyên linh thạch cực phẩm...

Con mắt Lâm Minh sáng ngời. Hiện tại, linh thể của hắn trải qua rèn luyện trăm phần trăm, so võ giả Mệnh Vẫn đồng giai không biết mạnh hơn bao nhiêu lần. Căn cơ của hắn vô cùng vững chắc, chỉ đợi có đầy đủ Nguyên linh thạch, tu vi sẽ tiến triển cực tốc, đột phá cảnh giới rất nhanh.

Vũ Cực Thiên Hạ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vũ Cực Thiên Hạ Truyện Vũ Cực Thiên Hạ Story Chương 879: Cực phẩm mạch khoáng
9.1/10 từ 19 lượt.
loading...