Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 744: Máu nhuộm biển sâu

Đại trận ảo cảnh huyền ảo vốn đã rất khó nhìn thấu, huống chi trí lực Cự Côn không cao, căn bản không phân biệt được ảo cảnh với hiện thực.

Nếu là khốn trận có biên giới, bị Cự Côn công kích lần lượt là có thể đánh tan, còn bản thân Thiên Huyễn Phong Hải đại trận này không có biên giới, có thể trực tiếp dẫn công kích của Cự Côn ra ngoài, làm cho Cự Côn có sức cũng không dùng được.

Ở bên cạnh khe biển sâu, Bạch Quan Vân đi theo quái bạch tuộc, đang bố trí trận pháp.

Khe biển sâu rất dài, toàn bộ trận pháp phải bao phủ trong phạm vi mười dặm, quái bạch tuộc nằm trên vách dá, thân thể co rút, năng lượng nguyên khí trong biển sâu không ngừng thông qua vòi của nó hội tụ vào thân thể.

- Ngư huynh, trên người tiểu tử Lâm Minh kia có không ít bí mật phải không?

Bạch Quan Vân nhìn như tùy tiện hỏi, theo hắn thấy, Huyễn Vô Cực không tiếc mọi giá muốn vây giết Lâm Minh, không đơn giản là báo thù.

Quái bạch tuộc đờ đẫn liếc Bạch Quan Vân, mụn bọc đầy thân phình lên.

- Không biết...

Giọng của nó nghe rất khô cứng, như dùng năng lực nào đó cứng ngắc thay đổi thanh quản mới phát ra âm thanh.

Bạch Quan Vân trầm ngâm, hắn không biết bí mật trên người Lâm Minh là gì, hắn rất muốn chia một phần, nhưng thực lực của hắn không có tư cách khiêu chiến Huyễn Vô Cực, trừ khi tìm vài minh hữu, hay là tìm kiếm cơ hội.

- Nghe nói Lâm Minh còn chưa tới hai mươi lăm tuổi... Chưa đến hai mươi lăm tuổi đã có tu vi Toàn Đan trung kỳ, quá nửa là trên người hắn có thứ gì đặc thù!

Bạch Quan Vân cũng không kiêng dè quái bạch tuộc mà trực tiếp nói ra, mong rằng có thể dẫn tới hứng thú của đối phương.

- Nếu chúng ta sớm bắt được Lâm Minh, dùng Sưu Hồn thuật tra xét một phen, có lẽ sẽ phát hiện được điều không ngờ. Điều đầu tiên là Ngư huynh có thể động tay chân trên trận pháp, chỉ cần có thể che giấu được Huyễn Vô Cực, chuyện bắt giữ Lâm Minh hoàn toàn có thể giao cho ta, cam đoan không có vấn đề.

Bạch Quan Vân tùy ý nói, hắn là kẻ có dã tâm tuy rằng biết rõ làm vậy sẽ có nguy hiểm chọc giận Huyễn Vô Cực, nhưng hắn vẫn không kìm chế được dục vọng, về phần nói đối phó Lâm Minh, hắn hoàn toàn không cho rằng đây là vấn đề.

Động tay chân trên trận pháp, che giấu Huyễn Vô Cực, bắt giữ Lâm Minh?


Quái bạch tuộc khẽ động, động tác cũng hơi chậm lại, thân thể phập phồng, không biết đang nghĩ gì.

Lâm Minh rõ ràng là món ngon lành, nhưng muốn đụng tới Lâm Minh là cướp miếng ăn trên miệng hổ, phải mạo hiểm đắc tội Huyễn Vô Cực.

Còn cách vài ngày mới bố trí xong Thiên Huyễn Phong Hải đại trận, nếu dùng mấy ngày này để quy hoạch... Quái bạch tuộc đang nghĩ lung tung, bỗng cảm giác được một tia không bình thường. Nó là sinh vật biển sâu, cực kỳ mẫn cảm với biến đổi trong nước, ngay lúc đó, nó cảm giác được trong nước truyền đến sát khí nhàn nhạt.

- Hả? Tránh ra!

Quái bạch tuộc rít lên, thân thể tăng tốc xông ra một bên, trong lòng Bạch Quan Vân kinh hãi bám sau theo sau. Ngay khi bọn họ lao ra, dòng nước ở nơi bọn họ đang đứng cuốn thành lưỡi dao, điên cuồng xoay tròn cắt xé!

- Đó là?

Trong lòng quái bạch tuộc kinh hãi, đao nước xoay tròn kia không hề ẩn chứa năng lượng gì, như chỉ dựa vào ý chí khởi động, cắt nát mọi thứ!

- Là ai?

Quái bạch tuộc cùng Bạch Quan Vân đột nhiên quay đầu, cùng nhìn về một hướng. Ở nơi đó, một thanh niên áo lam cầm trường thương màu đỏ, không một tiếng động tới gần như thần chết trong đêm đen. Thân thể hắn hòa hợp với nước biển, chỉ có trường thương kia màu đó, rực rỡ chói mắt.

Dưới biển sâu vạn trượng, chỉ có thể dựa vào cảm giác nhìn vật, không thấy được ánh mặt trời, nhưng bản thân cây trường thương màu đỏ kia lại phát ra hào quang đỏ nhạt như bùng cháy.

- Ngươi là...

Tròng mắt Bạch Quan Vân co rút, hắn không xa lạ gì khuôn mặt này, trước khi đi Nam Thiên Vực, hắn từng nhiều lần điều tra tình huống Nam Thiên Vực, thanh niên này chính là Lâm Minh!

- Ngươi chính là Lâm Minh? Ha ha, thật sự là đi mòn gót sắt tìm không thấy! Nếu ngươi đã tới đây, vậy ở lại đi!

Bạch Quan Vân nói như càn rỡ, nhưng trong lòng hắn thầm đề phòng, vận chuyển năng lượng đến cực hạn. Căn cứ tình báo, thực lực Lâm Minh không bằng Mệnh Vẫn tầng ba, vì sao hắn lại chủ động công kích bọn họ? Lấy một địch hai, Huyễn Vô Cực còn ở ngay gần đó, hắn không muốn sống nữa?



Bạch Quan Vân lập tức rút bảo kiếm địa giai thượng phẩm đỉnh cao trong Tu Di giới, lúc này hắn mới bỗng chú ý tu vi của Lâm Minh, là Toàn Đan hậu kỳ!

Toàn Đan hậu kỳ, dường như không đúng với tình báo!

Trong chớp nhoáng, Bạch Quan Vân không kịp nghĩ kỹ, Lâm Minh đã đâm thẳng thương tới!

Ngọn lửa cháy sáng đun nước biển sôi trào, một thương kéo ngang mấy chục trượng như sao băng cắt ngang trời đêm.

- Hừ!

Bạch Quan Vân hừ lạnh một tiếng, tuy rằng hắn có chút kiêng kị Lâm Minh, nhưng cũng sẽ không sợ Lâm Minh.

- Toàn Đan hậu kỳ mà thôi, thật nghĩ mình là vô địch thiên hạ? Lão phu cho ngươi biết thực lực Mệnh Vẫn tầng ba, Phá Thiên nhất kiếm!

Đối mặt với Lâm Minh không biết sâu cạn, Bạch Quan Vân không dám che giấu, hắn quát lớn, đánh trả bằng toàn bộ thực lực, Phá Thiên nhất kiếm này là một trong ba đại tuyệt chiêu của hắn.

Cùng lúc đó, quái bạch tuộc cũng múa toàn bộ xúc tua, chuẩn bị ra tay toàn lực. Nhưng ngay lúc này, mi tâm Lâm Minh đột nhiên bùng sáng đỏ, tốc độ trường thương trong tay hắn chợt tăng vọt!

Hỏa chi Hủy Diệt ý cảnh, Trục Nhật!

Oai lực một thương này như vẫn thạch giáng xuống trong thế giới thứ hai Hóa Thần kính, chỉ nghe một tiếng nổ vang ầm ầm, kiếm trong tay Bạch Quan Vân gãy đoạn!

Cái gì!

Bạch Quan Vân nhìn kiếm của mình vỡ nát như thủy tinh, tâm thần kinh hãi không thôi. Ngay lúc chỉ mành treo chuông, thân thể hắn bắn vụt ra ngoài, nhưng trường thương của Lâm Minh như giòi thấu xương, pháp tắc hủy diệt bùng lên trước người Bạch Quan Vân, nước biển lập tức phân giải, Bạch Quan Vân kêu thảm một tiếng, nửa người phải bầy nhầy đẫm máu!

Chưa chết?



Bạch Quan Vân sợ đến mất vía.

- Ngư huynh, cứu ta!

Ngay lúc nguy nan này, quái bạch tuộc cũng phát hiện sự khủng bố của Lâm Minh, tuy rằng không biết bốn tháng qua đã xảy ra chuyện gì, nhưng không cần nghi ngờ là thực lực của Lâm Minh tăng vọt cả mảng lớn, hiện giờ nó không thể đối phó!

Về phần cứu Bạch Quan Vân, đó hoàn toàn là chuyện đùa, nó ước gì Bạch Quan Vân kéo dài thêm thời gian cho nó chạy trốn. Chuyện tới nước này, cái gì Thiên Huyễn Phong Hải đại trận, nó không có hứng thú bố trí, nếu không giết được Lâm Minh, vậy thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Quái bạch tuộc vung mười mấy xúc tua, nhanh chóng trốn xuống biển sâu.

Trong lòng Bạch Quan Vân mắng to, sống chết trước mắt, hắn cắn chót lưỡi, phun ra một ngụm tinh huyết, mạnh mẽ vận chuyển chân nguyên, thân thể cao vụt lên một trượng, cũng khiến một thương vốn quét ngang eo Bạch Quan Vân cuối cùng chỉ quét vào đùi của hắn.

Bùm!

Xương đùi nổ tung, máu tươi lan ra, Bạch Quan Vân kêu thảm, trong lòng tràn đầy tuyệt vọng.

Lâm Minh không cố đuổi giết Bạch Quan Vân nữa, bỗng nhiên xoay người, đồng thời bùng nổ Tu La lực trường và Sát Thần lực trường, cùng lúc búng tay bắn ra, ngọn lửa tím phun ra giữa bàn tay.

Ngọn lửa vừa xuất hiện, nước biển xung quanh nháy mắt hóa khí, cả biển sâu bị đốt ra một chỗ trống hình cầu.

Ngọn lửa này chính là Phần Tinh Chi Viêm.

Chiến Linh nhập vào trong ngọn lửa, Lâm Minh bấm tay bắn ra, Phần Tinh Chi Viêm bắn vụt ra như mũi tên!

Két!

Quái bạch tuộc vừa chạy ra không xa phát ra tiếng thét chói tai, tốc độ của nó đầu tiên là bị hai lực trường bao phủ mà giảm mạnh, tiếp theo nó cảm giác như trong biển xuất hiện một cái mặt trời, hơi nước tràn ngập trong người nó bị mặt trời tím nhanh chóng rút sạch!



Rống!

Quái bạch tuộc rít gào, phun ra một quả cầu đen thui, bắn về phía Phần Tinh Chi Viêm.

Yêu đan?

Ánh mắt Lâm Minh sáng ngời, nếu hắn không nhầm, quả cầu đen kia chính là yêu đan của quái bạch tuộc. Bộ tộc biển sâu nói là giống loài người, còn không bằng nói là yêu thú trí tuệ cao cấp. Yêu đan là thứ yêu thú đẳng cấp cao mới tu luyện ra được, ngang với tinh hạch Toàn Đan của loài người, cực kỳ trọng yếu, bình thường chỉ lúc gặp tình huống nguy hiểm cực độ, chúng nó mới sẽ dùng yêu đan đối địch.

Tốc độ quả cầu cực nhanh, va chạm thẳng vào Phần Tinh Chi Viêm, nổ ầm một cái, ở trong biển sâu xảy ra bùng nổ khủng bố, dư sóng bùng nổ lan ra khắp nơi. Bạch Quan Vân trực tiếp bị thổi bay, còn quái bạch tuộc vì yêu đan bị thương, hừ thảm một tiếng, phun ra chất lỏng đen như mực nước, cũng bay ngược trở ra.

Lâm Minh cầm trường thương màu đỏ đột nhiên tiến tới, dư sóng bùng nổ cỡ này chỉ như gió mát đối với Lâm Minh đã quen với sóng xung kích bùng nổ của vẫn thạch ở thế giới thứ hai Hóa Thần kính, không đáng kể gì.

Hắn dễ dàng phá vỡ dư sóng, đạp thân pháp Kim Bằng Phá Hư, khoảnh khắc xuất hiện trước mặt quái bạch tuộc!

Khoảnh khắc đó, bộ mặt quái bạch tuộc co giật vặn vẹo, yêu đan của nó chưa quay về cơ thể, Lâm Minh đã đánh tới, tình huống quá sức tồi tệ!

- Chết đi!

Lâm Minh mặt không đổi sắc đâm thương ra, trên thương ẩn chứa tràn đầy ý cảnh nóng chảy, mũi thương màu đỏ như phun ra từ mặt trời, hơi nước bốc lên, quái bạch tuộc kêu thảm, bị một thương của Lâm Minh trực tiếp đâm vào cái đầu mềm.

Két két két!

Quái bạch tuộc phát ra tiếng kêu thảm thiết, bộ mặt trắng ngà của nó phủ đầy những tế bào sắc tố nhiều màu, đủ loại màu sắc thay phiên thoáng hiện.

Xèo xèo xèo!

Thân thể quái bạch tuộc nhanh chóng khô héo, hơi nước bốc lên, còn yêu đan màu đen xoay tròn bị Lâm Minh cầm vào tay.

Yêu đan của yêu thú Mệnh Vẫn tầng ba là thứ không tệ, trực tiếp nuốt vào sẽ có tác dụng lớn cho võ giả tu luyện, ngoài ra nó còn có thể dùng để luyện đan. Lâm Minh lập chí đi lên con đường Luyện Đan sư, đương nhiên sẽ không bỏ qua loại tài liệu luyện đan Thủy hệ khó có này.

Vũ Cực Thiên Hạ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vũ Cực Thiên Hạ Truyện Vũ Cực Thiên Hạ Story Chương 744: Máu nhuộm biển sâu
9.1/10 từ 19 lượt.
loading...