Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 721: Trắc nghiệm pháp tắc
Khi lão nhân áo bào đỏ nói lên phải so đấu hiểu biết về ý cảnh, tuấn kiệt trẻ tuổi ở đây đều sáng mắt lên. Mỗi người bọn họ đều là nhân tài, nhất là hiểu biết về pháp tắc đều có tự tin tuyệt đối.
Các tuấn kiệt trẻ tuổi tụ tập cùng một chỗ thường thường rất tranh cường háo thắng, ai cũng không phục ai, đều hy vọng có thể có một cơ hội phô bày ra năng lực của mình, mà so đấu hiểu biết ý cảnh này, chính là cơ hội tốt nhất cho bọn họ.
- Ha ha... So đấu hiểu biết về Hỏa chi ý cảnh, cái này ta có tự tin!
Hoàng Quyền Danh chà xát bàn tay, dường như có phần nôn nóng.
Nhìn bộ dáng tuấn kiệt trẻ tuổi phía dưới nóng lòng muốn thử, lão nhân áo bào đỏ cũng không nhiều lời vô nghĩa, từ trong Tu Di giới rút ra một họa quyển màu đỏ.
Bản họa quyển này lộ ra một khí tức tang thương lâu đời, hai bên dùng dây tơ màu đỏ phong cách cổ xưa buộc lại.
- Đây là Cổ Phượng di thư!
- Đúng thật là Cổ Phượng di thư! Trước đây chỉ là xem ghi lại trong điển tịch của tộc họ, hôm nay rốt cuộc nhìn thấy chính phẩm!
Các tuấn kiệt trẻ tuổi đều mắt tỏa sáng, Cổ Phượng di thư này đều là tộc trưởng Phượng tộc ở Thần Vực trước khi niết bàn tọa hóa lưu lại, tổng cộng có mấy chục bộ, Viễn Cổ hoàng thành hẳn là không vượt qua hai bộ. Trừ khắc đá khắc vật tổ ra cũng là một chí bảo!
“Rầm!”.
Lão nhân áo bào đỏ một tay mở ra họa quyển màu đỏ, lập tức phát ra một luồng hơi nóng rực, dường như ở trong họa quyển ẩn giấu một con Hỏa Phượng Hoàng, muốn giãy thoát ra khỏi họa quyển.
- Ai đến trước!
- Ta!
- Ta!
... Vài tuấn kiệt trẻ tuổi khẩn cấp giơ cao tay.
- Vậy ngươi đi!
Lão nhân áo bào đỏ tùy ý chỉ tay, chỉ ngay vào Hoàng Quyền Danh. Hoàng Quyền Danh đầy mặt hưng phấn, loại cơ hội tìm hiểu Cổ Phượng di thư này đúng là thập phần khó có được.
- Đứng ở trước Cổ Phượng di thư, lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc trong đó, với người lĩnh ngộ bao nhiêu, cùng với mức độ thân thiết nhu hòa về lực lượng pháp tắc để phán đoán trình độ Hỏa chi ý cảnh của ngươi, kết quả cuối cùng sẽ do lão phu quyết định, bắt đầu đi!
- Dạ, đại nhân!
Hoàng Quyền Danh tiến lên trước một bước, mở to hai mắt không chớp nhìn chằm chằm vào họa quyển màu đỏ. Sau mấy hơi thở, dường như hắn rơi vào một loại trạng thái kỳ dị, ở con ngươi trong hai mắt hắn, chiếu ngược ra văn lộ ngọn lửa phức tạp, trong đó ẩn chứa đủ loại huyền cơ.
Hoàng Quyền Danh đứng ở trước Cổ Phượng di thư liên tiếp thời gian hai mươi mấy lần hô hấp. Đúng lúc này, ở bên cạnh Hoàng Quyền Danh, ngưng tụ thành một ít điểm sáng cực kỳ mỏng manh. Những điểm sáng này thoạt nhìn không bắt mắt, nhưng Lâm Minh lại cảm giác được chúng đều là Hỏa nguyên khí tinh thuần nhất, đến gần với năng lượng căn nguyên của pháp tắc Hỏa hệ!
Lại qua thời gian mười hô hấp, những điểm sáng mỏng manh này chậm rãi hội tụ vào trong cơ thể Hoàng Quyền Danh, biến mất không thấy.
Thân mình Hoàng Quyền Danh đột nhiên chấn động, lúc này mới tỉnh lại, ảnh ngược ngọn lửa phức tạp trong con ngươi biến mất, hắn tuôn mồ hôi ướt đẫm, thở phì phò từng ngụm từng ngụm, trong ánh mắt tràn đầy hưng phấn.
- Quá huyền diệu! Thật vô cùng huyền diệu! Nếu mỗi ngày có thể quan sát Cổ Phượng di thư này, nhất định ta có thể lĩnh ngộ pháp tắc Hỏa hệ căn nguyên nhất!
Trên mặt Hoàng Quyền Danh tràn đầy khát khao, Cổ Phượng di thư cũng không chỉ có một bộ, chỉ cần cũng đủ thiên phú, về sau hắn sẽ có cơ hội tiến vào Phượng tộc Thần Vực, tìm hiểu các Cổ Phượng di thư khác. Đến lúc đó, hiểu biết của hắn về Hỏa chi ý cảnh sẽ đạt tới trình độ cực cao.
- Năm hô hấp dung hợp pháp tắc, hấp thu vi lượng lực lượng căn nguyên Hỏa hệ, coi như được thông qua. Phán định là Bính đẳng cấp hai!
Trưởng lão áo bào đỏ mặt không đổi sắc bình luận.
Nghe đánh giá của trưởng lão áo bào đ, nhiệt tâm của Hoàng Quyền Danh lập tức lạnh đi phân nửa.
Hấp thu vi lượng lực lượng căn nguyên Hỏa hệ, coi như được thông qua... Đánh giá như thế, khiến Hoàng Quyền Danh rất bị thương, hắn luôn lấy làm kiêu ngạo về lĩnh ngộ Hỏa chi ý cảnh, thậm chí đã vượt qua cường giả cấp đế ở chỗ vị diện hắn, bạn cùng lứa tuổi không ai theo kịp, không ngờ đến đây chỉ là đánh giá coi như được thông qua.
- Năm hô hấp dung hợp pháp tắc, chỉ có thể nói đạt tiêu chuẩn mà thôi!
Ở nhóm tuấn kiệt trẻ tuổi Thần Vực, một nam nhân ngay mi tâm có một cái vảy màu đỏ mờ nhạt, lên tiếng nói, hiển nhiên hắn không hề để mắt thành tích của Hoàng Quyền Danh.
Hoàng Quyền Danh mặt đỏ lên, định mở miệng phản bác, lại bị một người khác cản lại:
- Không cần tranh cãi, để kế tiếp ta đến thử xem sao!
Võ giả lên tiếng cũng là võ giả đến từ hạ giới, tên là Man Tạp, xuất thân từ Khoa Bỉ Tinh, trước đó Hoàng Quyền Danh có giới thiệu qua với Lâm Minh.
Tuy rằng hai người Man Tạp và Hoàng Quyền Danh đến từ vị diện khác nhau, nhưng cũng là võ giả hạ giới, tự nhiên có ý cùng chung kẻ thù bên ngoài.
Man Tạp đứng ở phía trước Cổ Phượng di thư, mở to hai mắt, thời gian bốn hô hấp, hắn tiến vào một loại ý cảnh huyền diệu, sau đó ước chừng qua ba mươi hô hấp, chung quanh Man Tạp hình thành một tia năng lượng Hỏa hệ vô cùng mỏng manh, chậm rãi chui vào thân thể hắn. Man Tạp chấn động thân mình, từ trong nhập định tỉnh lại.
Lão nhân áo bào đỏ nói:
- Nhập định bốn hơi thở, hấp thu vi lượng lực lượng căn nguyên Hỏa hệ, mức độ lĩnh ngộ pháp tắc bậc trung, phán định là Ất đẳng cấp hai!
Lại là cấp hai, Man Tạp khẽ nhíu mày, hiển nhiên không vừa lòng với thành tích của mình cho lắm.
Ở bên phía Thần Vực, nam nhân có vảy màu đỏ ở mi tâm kia hơi mỉm cười nói với thanh niên áo đỏ đang cười hì hì ở bên cạnh:
- Hỏa Bình! Ngươi đi lên thử xem!
- Ha ha... Ta vốn ngượng ngùng lên sân khấu, tuy nhiên Long huynh bảo ta, vậy ta cứ tung gạch nhử tôm đi!
Thanh niên áo đỏ nói nghe rất khiêm tốn, nhưng không che giấu được vẻ tươi cười tự tin và trêu đùa trên mặt. Hắn tùy tiện đứng ở phía trước Cổ Phượng di thư, chỉ dùng thời gian ba hô hấp, trong con ngươi hắn hiện ra từng phiến từng phiến mây đỏ cùng văn lộ ngọn lửa. Sau ba mươi hô hấp, ở bên cạnh thanh niên áo đỏ, bỗng dưng hiện lên mấy chục điểm sáng màu đỏ bằng cỡ hạt gạo, rồi giống như bách điểu chầu phượng bay vào trong cơ thể thanh niên áo đỏ.
Gã thanh niên áo đỏ từ trong trạng thái nhập định tỉnh lại, có điểm thở hổn hển.
- Thoải mái!
- Nhập định ba hô hấp, hấp thu vi lượng lực lượng căn nguyên Hỏa hệ, cũng coi như tạm được, trước ngươi từng xem qua Cổ Phượng di thư rồi chứ?
Lão nhân áo bào đỏ không nhanh không chậm nói, ánh mắt cực kỳ sắc bén, liếc mắt một cái nhìn ra thanh niên áo đỏ này không phải lần đầu tiên xem Cổ Phượng di thư.
- Dạ đúng, đại nhân! Hai năm trước từng xem qua một lần!
Gã thanh niên áo đỏ thản nhiên nói. Hắn xuất thân từ Cổ Phượng bộ tộc Thần Vực, có được cơ hội quan sát Cổ Phượng di thư cũng không kỳ quái.
Lão nhân áo bào đỏ nói:
- Nếu là lần đầu tiên quan sát Cổ Phượng di thư, miễn cưỡng có thể tính là Bính đẳng nhất cấp, hiện tại chỉ có thể phán định là Giáp đẳng cấp hai!
Nghe đánh giá của lão nhân áo bào đỏ, các tuấn kiệt trẻ tuổi xuất thân hạ giới, nhất là Hoàng Quyền Danh và Man Tạp, sắc mặt đều không dễ coi, Thần Vực tùy tiện cử ra một người, liền đè bẹp toàn bộ bọn họ xuống dưới.
Các tuấn kiệt trẻ tuổi hạ giới không phục, từng người nhao nhao đi lên trắc nghiệm, kết quả đại đa số là Bính đẳng cấp hai, chỉ có số ít giống như Man Tạp là Ất đẳng cấp hai.
Thành tích như vậy thật sự rất đả kích người, các tuấn kiệt trẻ tuổi này người nào không phải hạng người tâm cao khí ngạo, hiện tại nhận được kết quả như vậy, đương nhiên bị kích động!
- Nặc Ngạn huynh! Huynh hiểu biết về Hỏa chi ý cảnh cũng không tệ chứ! Như thế nào không đi lên thử xem?
Hoàng Quyền Danh cổ động Lâm Minh lên sân khấu, trông cậy vào Lâm Minh kiếm được thành tích sáng sủa một chút.
Lâm Minh có phần không nói gì, về mặt lĩnh ngộ ý cảnh pháp tắc của hắn coi như không tệ, nhưng đó là so với võ giả Thiên Diễn đại lục, còn nếu so với những thiên tài Phượng tộc thượng cổ này, nhất là ở phương diện lĩnh vực Hỏa chi ý cảnh bọn họ am hiểu, Lâm Minh hoàn toàn không được.
Hắn thực hoài nghi, nếu mình đi lên vớ phải Bính đẳng cấp ba, Ất đẳng cấp ba cũng không phải không có khả năng.
- Lựa chọn quyền ưu tiên này. Xem ra là ta không lấy được rồi!
Lâm Minh lắc lắc đầu cũng không thèm để ý, là của mình chung quy là của chính mình, không phải của mình cũng cầu không được.
- Ta cũng đến thử xem sao! Đã lâu không xem Cổ Phượng di thư, không biết lần này thành tích như thế nào!
Sau khi khoảng hơn chín phần võ giả tham gia trắc nghiệm ý cảnh, nam nhân có vảy màu đỏ ngay mi tâm kia hoạt động gân cốt một chút, rồi đi đến phía trước Cổ Phượng di thư, một bộ dáng cực kỳ tùy ý.
- Xem thái độ của tên này ta càng chán ghét!
Hoàng Quyền Danh chán ghét bộ dáng tràn đầy tự tin của đối phương, tuy nhiên hắn cũng hiểu, đối phương nếu có thể trở thành một người hạch tâm trong sáu gã tuấn kiệt trẻ tuổi Thần Vực, tất nhiên phải có chỗ hơn người.
Thời điểm nam nhân kia đứng ở trước Cổ Phượng di thư, vẻ mặt hắn liền trở nên hết sức chuyên chú, giống như Cổ Phượng di thư ở trước mặt là kình địch sinh tử của hắn.
“Phù...”.
Trong đại điện, bỗng dưng nổi lên một luồng gió nhẹ, cái vảy ngay mi tâm nam nhân kia sáng lên ánh sáng đỏ mờ nhạt, tiếp theo trong hai mắt của gã nam nhân, ảnh ngược ra văn lộ ngọn lửa phong cách cổ xưa thần bí.
- Hai hô hấp?
Lão nhân áo bào đỏ chủ trì phần trắc nghiệm này rốt cuộc hơi đổi sắc. Tuấn kiệt trẻ tuổi có thể ở hai hô hấp đã dung hợp lực lượng pháp tắc, mặc dù đặt ở chủ mạch Phượng tộc Thần Vực cũng coi như cực kỳ vượt trội.
Nam nhân đứng ở trước Cổ Phượng di thư ước chừng thời gian nửa nén nhang, sau đó, bỗng dưng hình thành từng điểm điểm sáng thật nhỏ màu đỏ bằng cỡ hạt đậu, lơ lửng ở trong đại điện ánh sáng u ám, trông giống như đom đóm bay múa trong màn đêm.
Thấy một màn này, mặc dù là Hoàng Quyền Danh không thừa nhận cũng không được, chính mình thật sự kém quá xa so với nam nhân kia! Đối phương ngưng tụ năng lượng căn nguyên là hơn mình gấp mười mấy lần, mấy chục lần!
Lại qua thời gian mấy hô hấp, những đốm sáng đom đóm kia ào ào bay vào trong cơ thể gã nam nhân, cả người gã đều lóe lên ánh sáng đỏ mờ nhạt, sau một lát, hắn thở nhẹ một hơi, bộ dáng không có mảy may mỏi mệt hư thoát giống như Hoàng Quyền Danh trước đó, ngược lại giống như được tưới nước cam lộ, sảng khoái nói không nên lời.
Tới đây, Hoàng Quyền Danh hoàn toàn không còn cách nào khác, so sánh với thanh niên mi tâm mọc vảy đỏ này, biểu hiện kích động của hắn vừa rồi thật giống như một thằng nhà quê ra tỉnh, cũng chẳng trách bị người khinh thường.
Chênh lệch xuất thân, rất khó bù lại!
Từng võ giả hạ giới trong lòng cũng chìm xuống. Gã thanh niên đó hiển nhiên đã xem qua Cổ Phượng di thư rất nhiều lần, mà bọn họ thì đều mới là lần đầu tiên, căn bản không thể so sánh. Đây chính là chênh lệch của tài nguyên.
- Hai hô hấp đã dung hợp pháp tắc, hấp thu lực lượng căn nguyên ngọn lửa trình độ bậc trung, tương đối không tệ. Có thể phán định ngươi lĩnh ngộ pháp tắc cấp bậc Ất đẳng nhất cấp!
Lão nhân áo bào đỏ vuốt chòm râu, mỉm cười nói.
Ất đẳng nhất cấp sao?
Mọi người ở đây không thể không chịu phục. Trừ nam nhân này ra, các võ giả khác còn chưa có ai lấy được thành tích nhất cấp trở lên. Không có gì bất ngờ, đây là thành tích tốt nhất của trắc nghiệm lần này.
- Kế tiếp, còn có ai chưa trắc định, đi lên đi!
Lão nhân áo bào đỏ nhìn về phía vài võ giả số lượng không nhiều lắm còn chưa tham gia trắc nghiệm, trong đó bao gồm cả Lâm Minh.
Vũ Cực Thiên Hạ
Các tuấn kiệt trẻ tuổi tụ tập cùng một chỗ thường thường rất tranh cường háo thắng, ai cũng không phục ai, đều hy vọng có thể có một cơ hội phô bày ra năng lực của mình, mà so đấu hiểu biết ý cảnh này, chính là cơ hội tốt nhất cho bọn họ.
- Ha ha... So đấu hiểu biết về Hỏa chi ý cảnh, cái này ta có tự tin!
Hoàng Quyền Danh chà xát bàn tay, dường như có phần nôn nóng.
Nhìn bộ dáng tuấn kiệt trẻ tuổi phía dưới nóng lòng muốn thử, lão nhân áo bào đỏ cũng không nhiều lời vô nghĩa, từ trong Tu Di giới rút ra một họa quyển màu đỏ.
Bản họa quyển này lộ ra một khí tức tang thương lâu đời, hai bên dùng dây tơ màu đỏ phong cách cổ xưa buộc lại.
- Đây là Cổ Phượng di thư!
- Đúng thật là Cổ Phượng di thư! Trước đây chỉ là xem ghi lại trong điển tịch của tộc họ, hôm nay rốt cuộc nhìn thấy chính phẩm!
Các tuấn kiệt trẻ tuổi đều mắt tỏa sáng, Cổ Phượng di thư này đều là tộc trưởng Phượng tộc ở Thần Vực trước khi niết bàn tọa hóa lưu lại, tổng cộng có mấy chục bộ, Viễn Cổ hoàng thành hẳn là không vượt qua hai bộ. Trừ khắc đá khắc vật tổ ra cũng là một chí bảo!
“Rầm!”.
Lão nhân áo bào đỏ một tay mở ra họa quyển màu đỏ, lập tức phát ra một luồng hơi nóng rực, dường như ở trong họa quyển ẩn giấu một con Hỏa Phượng Hoàng, muốn giãy thoát ra khỏi họa quyển.
- Ai đến trước!
- Ta!
- Ta!
... Vài tuấn kiệt trẻ tuổi khẩn cấp giơ cao tay.
- Vậy ngươi đi!
Lão nhân áo bào đỏ tùy ý chỉ tay, chỉ ngay vào Hoàng Quyền Danh. Hoàng Quyền Danh đầy mặt hưng phấn, loại cơ hội tìm hiểu Cổ Phượng di thư này đúng là thập phần khó có được.
- Đứng ở trước Cổ Phượng di thư, lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc trong đó, với người lĩnh ngộ bao nhiêu, cùng với mức độ thân thiết nhu hòa về lực lượng pháp tắc để phán đoán trình độ Hỏa chi ý cảnh của ngươi, kết quả cuối cùng sẽ do lão phu quyết định, bắt đầu đi!
- Dạ, đại nhân!
Hoàng Quyền Danh tiến lên trước một bước, mở to hai mắt không chớp nhìn chằm chằm vào họa quyển màu đỏ. Sau mấy hơi thở, dường như hắn rơi vào một loại trạng thái kỳ dị, ở con ngươi trong hai mắt hắn, chiếu ngược ra văn lộ ngọn lửa phức tạp, trong đó ẩn chứa đủ loại huyền cơ.
Hoàng Quyền Danh đứng ở trước Cổ Phượng di thư liên tiếp thời gian hai mươi mấy lần hô hấp. Đúng lúc này, ở bên cạnh Hoàng Quyền Danh, ngưng tụ thành một ít điểm sáng cực kỳ mỏng manh. Những điểm sáng này thoạt nhìn không bắt mắt, nhưng Lâm Minh lại cảm giác được chúng đều là Hỏa nguyên khí tinh thuần nhất, đến gần với năng lượng căn nguyên của pháp tắc Hỏa hệ!
Lại qua thời gian mười hô hấp, những điểm sáng mỏng manh này chậm rãi hội tụ vào trong cơ thể Hoàng Quyền Danh, biến mất không thấy.
Thân mình Hoàng Quyền Danh đột nhiên chấn động, lúc này mới tỉnh lại, ảnh ngược ngọn lửa phức tạp trong con ngươi biến mất, hắn tuôn mồ hôi ướt đẫm, thở phì phò từng ngụm từng ngụm, trong ánh mắt tràn đầy hưng phấn.
- Quá huyền diệu! Thật vô cùng huyền diệu! Nếu mỗi ngày có thể quan sát Cổ Phượng di thư này, nhất định ta có thể lĩnh ngộ pháp tắc Hỏa hệ căn nguyên nhất!
Trên mặt Hoàng Quyền Danh tràn đầy khát khao, Cổ Phượng di thư cũng không chỉ có một bộ, chỉ cần cũng đủ thiên phú, về sau hắn sẽ có cơ hội tiến vào Phượng tộc Thần Vực, tìm hiểu các Cổ Phượng di thư khác. Đến lúc đó, hiểu biết của hắn về Hỏa chi ý cảnh sẽ đạt tới trình độ cực cao.
- Năm hô hấp dung hợp pháp tắc, hấp thu vi lượng lực lượng căn nguyên Hỏa hệ, coi như được thông qua. Phán định là Bính đẳng cấp hai!
Trưởng lão áo bào đỏ mặt không đổi sắc bình luận.
Nghe đánh giá của trưởng lão áo bào đ, nhiệt tâm của Hoàng Quyền Danh lập tức lạnh đi phân nửa.
Hấp thu vi lượng lực lượng căn nguyên Hỏa hệ, coi như được thông qua... Đánh giá như thế, khiến Hoàng Quyền Danh rất bị thương, hắn luôn lấy làm kiêu ngạo về lĩnh ngộ Hỏa chi ý cảnh, thậm chí đã vượt qua cường giả cấp đế ở chỗ vị diện hắn, bạn cùng lứa tuổi không ai theo kịp, không ngờ đến đây chỉ là đánh giá coi như được thông qua.
- Năm hô hấp dung hợp pháp tắc, chỉ có thể nói đạt tiêu chuẩn mà thôi!
Ở nhóm tuấn kiệt trẻ tuổi Thần Vực, một nam nhân ngay mi tâm có một cái vảy màu đỏ mờ nhạt, lên tiếng nói, hiển nhiên hắn không hề để mắt thành tích của Hoàng Quyền Danh.
Hoàng Quyền Danh mặt đỏ lên, định mở miệng phản bác, lại bị một người khác cản lại:
- Không cần tranh cãi, để kế tiếp ta đến thử xem sao!
Võ giả lên tiếng cũng là võ giả đến từ hạ giới, tên là Man Tạp, xuất thân từ Khoa Bỉ Tinh, trước đó Hoàng Quyền Danh có giới thiệu qua với Lâm Minh.
Tuy rằng hai người Man Tạp và Hoàng Quyền Danh đến từ vị diện khác nhau, nhưng cũng là võ giả hạ giới, tự nhiên có ý cùng chung kẻ thù bên ngoài.
Man Tạp đứng ở phía trước Cổ Phượng di thư, mở to hai mắt, thời gian bốn hô hấp, hắn tiến vào một loại ý cảnh huyền diệu, sau đó ước chừng qua ba mươi hô hấp, chung quanh Man Tạp hình thành một tia năng lượng Hỏa hệ vô cùng mỏng manh, chậm rãi chui vào thân thể hắn. Man Tạp chấn động thân mình, từ trong nhập định tỉnh lại.
Lão nhân áo bào đỏ nói:
- Nhập định bốn hơi thở, hấp thu vi lượng lực lượng căn nguyên Hỏa hệ, mức độ lĩnh ngộ pháp tắc bậc trung, phán định là Ất đẳng cấp hai!
Lại là cấp hai, Man Tạp khẽ nhíu mày, hiển nhiên không vừa lòng với thành tích của mình cho lắm.
Ở bên phía Thần Vực, nam nhân có vảy màu đỏ ở mi tâm kia hơi mỉm cười nói với thanh niên áo đỏ đang cười hì hì ở bên cạnh:
- Hỏa Bình! Ngươi đi lên thử xem!
- Ha ha... Ta vốn ngượng ngùng lên sân khấu, tuy nhiên Long huynh bảo ta, vậy ta cứ tung gạch nhử tôm đi!
Thanh niên áo đỏ nói nghe rất khiêm tốn, nhưng không che giấu được vẻ tươi cười tự tin và trêu đùa trên mặt. Hắn tùy tiện đứng ở phía trước Cổ Phượng di thư, chỉ dùng thời gian ba hô hấp, trong con ngươi hắn hiện ra từng phiến từng phiến mây đỏ cùng văn lộ ngọn lửa. Sau ba mươi hô hấp, ở bên cạnh thanh niên áo đỏ, bỗng dưng hiện lên mấy chục điểm sáng màu đỏ bằng cỡ hạt gạo, rồi giống như bách điểu chầu phượng bay vào trong cơ thể thanh niên áo đỏ.
Gã thanh niên áo đỏ từ trong trạng thái nhập định tỉnh lại, có điểm thở hổn hển.
- Thoải mái!
- Nhập định ba hô hấp, hấp thu vi lượng lực lượng căn nguyên Hỏa hệ, cũng coi như tạm được, trước ngươi từng xem qua Cổ Phượng di thư rồi chứ?
Lão nhân áo bào đỏ không nhanh không chậm nói, ánh mắt cực kỳ sắc bén, liếc mắt một cái nhìn ra thanh niên áo đỏ này không phải lần đầu tiên xem Cổ Phượng di thư.
- Dạ đúng, đại nhân! Hai năm trước từng xem qua một lần!
Gã thanh niên áo đỏ thản nhiên nói. Hắn xuất thân từ Cổ Phượng bộ tộc Thần Vực, có được cơ hội quan sát Cổ Phượng di thư cũng không kỳ quái.
Lão nhân áo bào đỏ nói:
- Nếu là lần đầu tiên quan sát Cổ Phượng di thư, miễn cưỡng có thể tính là Bính đẳng nhất cấp, hiện tại chỉ có thể phán định là Giáp đẳng cấp hai!
Nghe đánh giá của lão nhân áo bào đỏ, các tuấn kiệt trẻ tuổi xuất thân hạ giới, nhất là Hoàng Quyền Danh và Man Tạp, sắc mặt đều không dễ coi, Thần Vực tùy tiện cử ra một người, liền đè bẹp toàn bộ bọn họ xuống dưới.
Các tuấn kiệt trẻ tuổi hạ giới không phục, từng người nhao nhao đi lên trắc nghiệm, kết quả đại đa số là Bính đẳng cấp hai, chỉ có số ít giống như Man Tạp là Ất đẳng cấp hai.
Thành tích như vậy thật sự rất đả kích người, các tuấn kiệt trẻ tuổi này người nào không phải hạng người tâm cao khí ngạo, hiện tại nhận được kết quả như vậy, đương nhiên bị kích động!
- Nặc Ngạn huynh! Huynh hiểu biết về Hỏa chi ý cảnh cũng không tệ chứ! Như thế nào không đi lên thử xem?
Hoàng Quyền Danh cổ động Lâm Minh lên sân khấu, trông cậy vào Lâm Minh kiếm được thành tích sáng sủa một chút.
Lâm Minh có phần không nói gì, về mặt lĩnh ngộ ý cảnh pháp tắc của hắn coi như không tệ, nhưng đó là so với võ giả Thiên Diễn đại lục, còn nếu so với những thiên tài Phượng tộc thượng cổ này, nhất là ở phương diện lĩnh vực Hỏa chi ý cảnh bọn họ am hiểu, Lâm Minh hoàn toàn không được.
Hắn thực hoài nghi, nếu mình đi lên vớ phải Bính đẳng cấp ba, Ất đẳng cấp ba cũng không phải không có khả năng.
- Lựa chọn quyền ưu tiên này. Xem ra là ta không lấy được rồi!
Lâm Minh lắc lắc đầu cũng không thèm để ý, là của mình chung quy là của chính mình, không phải của mình cũng cầu không được.
- Ta cũng đến thử xem sao! Đã lâu không xem Cổ Phượng di thư, không biết lần này thành tích như thế nào!
Sau khi khoảng hơn chín phần võ giả tham gia trắc nghiệm ý cảnh, nam nhân có vảy màu đỏ ngay mi tâm kia hoạt động gân cốt một chút, rồi đi đến phía trước Cổ Phượng di thư, một bộ dáng cực kỳ tùy ý.
- Xem thái độ của tên này ta càng chán ghét!
Hoàng Quyền Danh chán ghét bộ dáng tràn đầy tự tin của đối phương, tuy nhiên hắn cũng hiểu, đối phương nếu có thể trở thành một người hạch tâm trong sáu gã tuấn kiệt trẻ tuổi Thần Vực, tất nhiên phải có chỗ hơn người.
Thời điểm nam nhân kia đứng ở trước Cổ Phượng di thư, vẻ mặt hắn liền trở nên hết sức chuyên chú, giống như Cổ Phượng di thư ở trước mặt là kình địch sinh tử của hắn.
“Phù...”.
Trong đại điện, bỗng dưng nổi lên một luồng gió nhẹ, cái vảy ngay mi tâm nam nhân kia sáng lên ánh sáng đỏ mờ nhạt, tiếp theo trong hai mắt của gã nam nhân, ảnh ngược ra văn lộ ngọn lửa phong cách cổ xưa thần bí.
- Hai hô hấp?
Lão nhân áo bào đỏ chủ trì phần trắc nghiệm này rốt cuộc hơi đổi sắc. Tuấn kiệt trẻ tuổi có thể ở hai hô hấp đã dung hợp lực lượng pháp tắc, mặc dù đặt ở chủ mạch Phượng tộc Thần Vực cũng coi như cực kỳ vượt trội.
Nam nhân đứng ở trước Cổ Phượng di thư ước chừng thời gian nửa nén nhang, sau đó, bỗng dưng hình thành từng điểm điểm sáng thật nhỏ màu đỏ bằng cỡ hạt đậu, lơ lửng ở trong đại điện ánh sáng u ám, trông giống như đom đóm bay múa trong màn đêm.
Thấy một màn này, mặc dù là Hoàng Quyền Danh không thừa nhận cũng không được, chính mình thật sự kém quá xa so với nam nhân kia! Đối phương ngưng tụ năng lượng căn nguyên là hơn mình gấp mười mấy lần, mấy chục lần!
Lại qua thời gian mấy hô hấp, những đốm sáng đom đóm kia ào ào bay vào trong cơ thể gã nam nhân, cả người gã đều lóe lên ánh sáng đỏ mờ nhạt, sau một lát, hắn thở nhẹ một hơi, bộ dáng không có mảy may mỏi mệt hư thoát giống như Hoàng Quyền Danh trước đó, ngược lại giống như được tưới nước cam lộ, sảng khoái nói không nên lời.
Tới đây, Hoàng Quyền Danh hoàn toàn không còn cách nào khác, so sánh với thanh niên mi tâm mọc vảy đỏ này, biểu hiện kích động của hắn vừa rồi thật giống như một thằng nhà quê ra tỉnh, cũng chẳng trách bị người khinh thường.
Chênh lệch xuất thân, rất khó bù lại!
Từng võ giả hạ giới trong lòng cũng chìm xuống. Gã thanh niên đó hiển nhiên đã xem qua Cổ Phượng di thư rất nhiều lần, mà bọn họ thì đều mới là lần đầu tiên, căn bản không thể so sánh. Đây chính là chênh lệch của tài nguyên.
- Hai hô hấp đã dung hợp pháp tắc, hấp thu lực lượng căn nguyên ngọn lửa trình độ bậc trung, tương đối không tệ. Có thể phán định ngươi lĩnh ngộ pháp tắc cấp bậc Ất đẳng nhất cấp!
Lão nhân áo bào đỏ vuốt chòm râu, mỉm cười nói.
Ất đẳng nhất cấp sao?
Mọi người ở đây không thể không chịu phục. Trừ nam nhân này ra, các võ giả khác còn chưa có ai lấy được thành tích nhất cấp trở lên. Không có gì bất ngờ, đây là thành tích tốt nhất của trắc nghiệm lần này.
- Kế tiếp, còn có ai chưa trắc định, đi lên đi!
Lão nhân áo bào đỏ nhìn về phía vài võ giả số lượng không nhiều lắm còn chưa tham gia trắc nghiệm, trong đó bao gồm cả Lâm Minh.
Vũ Cực Thiên Hạ
Đánh giá:
Truyện Vũ Cực Thiên Hạ
Story
Chương 721: Trắc nghiệm pháp tắc
9.1/10 từ 19 lượt.