Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 557: Sách cổ

Tại Tu Luyện địa, Lâm Minh nhìn hình xăm Thiên Ma trên người mình, ba đôi cánh, hai đôi đầu tiên đã hoàn toàn thành hình, đôi thứ ba cũng rất rõ ràng.

- Chỉ kém một bước là đạt tới Thiên Ma sáu cánh, huyết sát khí trên người Huyết Man quá đậm đặc, nếu không chuyên tâm áp chế, làm dịu thể xác và tinh thần, thì ngay cả ta cũng đều bị huyết sát khí này ảnh hưởng, tuy rằng không đến mức bị lạc mất bản tâm, nhưng sẽ ảnh hưởng tới bản tính của ta.

Bản tính của con người sẽ do một chuyện nào đó mà thay đổi, Lâm Minh cũng không muốn bị sát khí ảnh hưởng, làm biến đổi bản tính.

Lấy ra Tu Di giới của Huyết Man, kiểm tra những thứ bên trong, mười mấy hộp Huyết Sát tinh trung phẩm, một hộp nhỏ Huyết Sát tinh thượng phẩm, còn có rất nhiều đan dược, ngọc giản, bảo khí, tên Huyết Man này còn giàu có hơn Lam Tinh rất nhiều.

Lâm Minh tính toán đại khái, Huyết Sát tinh trung phẩm có tám, chín vạn khối, Huyết Sát tinh thượng phẩm là hơn bảy mươi khối.

Đây quả thật là một tài sản khổng lồ, tuy nhiên Huyết Man giết người như ma, tích lũy nhiều tài phú như vậy thì cũng chẳng có gì lạ.

Về phần những ngọc giản kia, bên trong phần lớn là công pháp bí tịch, Huyết Man xuất thân từ tông môn ngũ phẩm, những công pháp này có giá trị không nhỏ, tuy nhiên đối với Lâm Minh mà nói, chúng lại không có ý nghĩa quá lớn.

Hắn nhìn vài lần, chuẩn bị thu ý thức lại, nhưng đúng lúc này, hắn đột nhiên nhẹ nhàng ồ lên một tiếng.

Trong mớ hỗn độn này, Lâm Minh phát hiện một hộp gỗ cổ xưa, mở ra, bên trong là một ngọc giản bình thường, bên cạnh ngọc giản còn có một quyển sách bằng da dê, thoạt nhìn niên đại đã cực kỳ lâu rồi.

Lâm Minh đầu tiên cầm lấy ngọc giản, bên trong là một vài bút ký mà Huyết Man tự mình ghi lại.

Chữ viết của Man tộc giống với Cự Ma tộc, nên Lâm Minh hoàn toàn đọc hiểu.

Lâm Minh bắt đầu đọc, từng chữ từng chữ xuất hiện, trong đó một chữ là “Huyết Viêm tôn chủ”, tại Thông Thiên tháp, Thiên Ma mười cánh được xưng là tôn chủ, tên Huyết Viêm tôn chủ này có lẽ là một trong mười hai tôn chủ của Cực Tinh thành.

Mỗi khi Huyết Man nhắc tới Huyết Viêm tôn chủ thì đều cực kỳ cung kính, đây là một loại tôn kính phát ra từ trong thâm tâm, thậm chí có chút sợ hãi, làm cho Lâm Minh vô cùng kinh ngạc, trong ấn tượng của hắn, Huyết Man là một kẻ tàn nhẫn cuồng vọng, làm sao lại tôn kính từ nội tâm với kẻ khác được? Tên Huyết Viêm tôn chủ này rốt cuộc có chỗ nào hơn người đây?

Ngoài chữ này, còn có vài chữ nữa làm cho Lâm Minh chú ý, Vạn Cổ Ma KhanhMa Thần Chi Cốt.

Trong ngọc giản của Huyết Man có nhắc tới những chữ này, nhưng lại không nói rõ, Lâm Minh cũng không biết rốt cuộc chúng là cái gì.


Nhìn tiếp xuống, không có tin tức nào giá trị cao nữa, Lâm Minh liền thu ngọc giản lại, nhìn về phía quyển sách bên cạnh.

Mở ra, trên đó đều là chân dung của các võ giả Cự Ma hoặc Man tộc, xem ra các hình vẽ này hẳn là được khắc dấu và in xuống quyển sách này.

Bên cạnh mỗi một chân dung đều chú thích tên, cuộc đời của người đó, có vài bức còn được viết rõ cả tu vi, trong đó đại đa số là cường giả cấp Ma Đế.

Trong những người này, lâu nhất thì cũng là mấy vạn năm trước, sớm nhất thì cũng gần ngàn năm trước.

Điểm giống nhau chính là, bọn họ đều đã chết!

Bất kể đã từng tài hoa xuất chúng, không ai bì nổi, dương danh Thánh Ma đại lục, tất cả đều đã chết.

Những người này là ai? Vì sao lại in hình của bọn họ lên đây? Giữa bọn họ có liên hệ gì không?

Lâm Minh đang miên man suy nghĩ, đột nhiên trong lòng chấn động, hắn tìm được trong quyển sách này một bức hình rất quen, giống như đã từng thấy, kẻ này cầm trong tay một thanh huyết phủ dài một trượng, mái tóc màu đỏ, khuôn mặt dữ tợn.

Gương mặt này có vài phần tương tự với ác ma màu đỏ mà Lâm Minh thấy được khi hấp thu Ma Tâm Toái Tinh lần trước, chẳng lẽ là...

Lâm Minh đột nhiên nhìn vào chú thích bên cạnh bức chân dung, trên đó có viết:

“U Minh đại đế, sinh năm 36500 Thánh Ma lịch, chết năm 39700 Thánh Ma lịch, tuổi thọ hơn ba ngàn năm, người này thiên phú có thể so được với Thần Ma, hai mươi tư tuổi đạt tới cảnh giới Ma Vương, năm mươi tuổi bước vào chuẩn đế, sáu mươi tuổi ma công đại thành, bước vào đế giai, xưng hiệu là U Minh đại đế, trăm tuổi khó tìm được địch thủ, sau đó ly kỳ mất tích, ba ngàn năm sau chết, không rõ nguyên nhân chết”.

Nhìn thấy chú thích này, Lâm Minh trợn mắt há hốc mồm, quả nhiên là U Minh đại đế từ sáng lập ra U Ma đế thành, không ngờ hắn cũng có mặt trong quyển sách này.

Không hề nghi ngờ gì nữa, cái gọi là mất tích như được ghi lại thì chính là do hắn đi tới Thiên Diễn đại lục, chỉ là nếu hắn đã đi Thiên Diễn đại lục, làm sao người sáng tác quyển sách này lại biết được hắn chết vào ba ngàn năm sau?

Trong lòng Lâm Minh tràn ngập sương mù, tiếp tục lật xem, sau khi xem tiếp vài tờ, hắn lại nhìn thấy một người khiến hắn phải giật mình, Ma Đế.

- Ma Đế cũng ở trên quyển sách này ư?



Người đã tồn tại không biết bao nhiêu vạn năm trước, tư liệu còn lưu lại thì ít tới mức đáng thương, vậy mà cũng được cuốn sách cổ này ghi lại ư?

Nhìn thoáng qua chú giải bên cạnh Ma Đế, chỉ thấy ghi vài chữ ít ỏi:

“Ma Đế, năm sinh không rõ, năm mất không rõ, nguyên nhân cái chết không rõ”.

Ngay cả Ma Đế đã chết mà cũng đều biết ư?

Lâm Minh cảm giác trong lòng phát lạnh, Ma Đế chính là chết tại Thần Vực a.

Áp chế nỗi khiếp sợ trong lòng, Lâm Minh tiếp tục lật thêm vài trang phía sau, đều là các nhân vật mấy vạn năm trước, có vài người thậm chí ngay cả tên cũng không rõ, càng đừng nói tới tu vi cảnh giới.

Đọc hơn nữa quyển sách này, bên trong chẳng những có Cự Ma tộc, Man tộc, còn bắt đầu xuất hiện nhân loại, Yêu Tinh tộc, những người này đều là kẻ cực kỳ tài hoa xuất chúng.

Đại đa số đã đạt tới cấp đế.

Không đạt tới cấp đế thì đều chết khi còn trẻ tuổi, bình thường là dưới năm mươi tuổi, mà những người chết khi còn trẻ này thì đều có thiên phú nghịch thiên, thường thường chỉ hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi đã đạt tới Toàn Đan, ba mươi, bốn mươi tuổi bước vào Mệnh Vẫn.

Nói cách khác, những người này tuy rằng không đạt tới cấp đế, nhưng trên thực tế, chỉ cần bọn họ không ngã xuống, cuối cùng đều sẽ trở thành phong hoàng xưng đế!

Quyển sách này đều ghi lại cá thiên tài đỉnh cấp trong mấy vạn năm qua.

- Quyển sách này được in lại, như vậy hẳn là có bản khắc nguyên gốc, rốt cuộc là ai khắc ra hình của nhiều cường giả như vậy?

Lâm Minh không kìm được sinh ra nghi vấn này, nên biết rằng, các cường giả trên quyển sách này phần lớn đều là “Thần Long thấy đầu không thấy đuôi”, người điêu khắc làm sao có thể biết được bọn họ còn sống hay đã chết?

Hơn nữa các hình vẽ này giống thật như đúc, chỉ cần nhìn U Minh đại đế và Ma Đế thì biết, cực kỳ giống với bản thân họ, Ma Đế chính là nhân vật từ mấy vạn năm trước, làm sao người điêu khắc có thể biết được bộ dáng của Ma Đế?

Lâm Minh càng thấy nghi ngờ hơn.


Không nghĩ ra là do nguyên nhân gì, hắn chỉ có thể khép sách lại, thu vài trong Tu Di giới.

- Hiện tại ta quan tâm những điều này thì cũng là vô dụng, trận chiến với Hình Thiên bắt đầu vào một tháng sau, nắm bắt thời gian để tu luyện thì mới là chính sự.

Sau khi Lâm Minh giết chết Huyết Man, tích lũy được bảy điểm số giết chóc, cộng thêm vốn hắn đã có hai điểm số giết chóc, tổng cộng là chín điểm số giết chóc, cũng đủ để hắn tùy ý tu luyện trong Tu Luyện địa hạng đặc biệt rồi.

Lâm Minh lấy ra Huyết Sát tinh thượng phẩm trong Tu Di giới, mỗi tay nắm một viên, bên cạnh thì bày ra một loạt, cùng lúc dùng mười viên Huyết Sát tinh thượng phẩm, phương pháp tu luyện như vậy có thể nói là cực kỳ xa xỉ, ngay cả những kẻ như Huyết Man, bình thường mặc dù cũng dùng Huyết Sát tinh thượng phẩm để tu luyện, nhưng đều dùng từng khối một, không dám lãng phí như thế.

Nên biết rằng trong Tu Di giới của Huyết Man cũng chỉ có bảy mươi viên Huyết Sát tinh thượng phẩm mà thôi, dùng như vậy thì không đến mười ngày đã hết rồi.

Lâm Minh hoàn toàn không thèm để ý tới phí tổn, chỉ cần có thể đề cao tốc độ tu luyện, trả giá nhiều đi nữa thì cũng đều đáng giá.

Đại Hoang kích quyết vốn chính là công pháp đỉnh cấp, cộng thêm sát khí nồng đậm trong Tu Luyện địa hạng đặc biệt, còn có hình xăm Thiên Ma sáu cánh, Không Linh võ ý tăng phúc, tốc độ tu luyện của Lâm Minh là cực nhanh.

Mà như vậy, chỉ vẻn vẹn mười ngày, Huyết Sát tinh thượng phẩm đã tiêu hao hết.

Lâm Minh đi ra Tu Luyện địa, bước thẳng tới tầng hai phường thị, tìm được tên mập mạp Yêu Tinh tộc mà hắn đã liên hệ hơn mười ngày trước.

Tên chủ quán mập mạp này vừa nhìn thấy Lâm Minh đến, lập tức khiêm tốn tươi cười, chuyện Lâm Minh mười ngày trước đánh chết Huyết Man, sớm đã truyền khắp toàn bộ tầng hai, thực lực của Huyết Man thì tên béo này biết rất rõ ràng, nhân vật trong truyền thuyết cỡ này cũng đều chết trong tay Lâm Minh, khiến cho khi hắn nhìn thấy Lâm Minh, đều cảm thấy trong lòng phát run.

- Lâm thiếu hiệp, ngài có gì chỉ giáo?

Chủ quán béo buông hai tay xuống, bộ dáng kính cẩn.

- Lần trước ta để ngươi đổi lấy Huyết Sát tinh thượng phẩm, đã đổi thế nào rồi?

- Đổi xong rồi, tổng cộng một trăm khối, ngài đếm xem.

Tên béo này mở ra một cái rương, trong đó đều là Huyết Sát tinh thượng phẩm sáng bóng trong suốt.

Lâm Minh nhìn lướt qua, số lượng hoàn toàn đúng.

- Dựa theo ước định lúc trước, một trăm khối tổng cộng là một vạn một ngàn năm trăm viên Huyết Sát tinh trung phẩm, ta giao tinh thạch cho ngươi.

Lâm Minh nói xong, lấy ra mười một hộp đựng Huyết Sát tinh.

Tên béo này vội vàng cười bồi, nói:

- Lâm thiếu hiệp khách sáo rồi, như vậy đi, cứ dựa theo giá thấp nhất, ngài bỏ số lẻ đi, chỉ cần đưa một vạn là được rồi!

- Nên bao nhiêu thì cứ theo bấy bao nhiêu.

Lâm Minh vẫn đếm ra một vạn một ngàn năm trăm viên Huyết Sát tinh trung phẩm, hắn cần đổi số lượng lớn Huyết Sát tinh thượng phẩm, nếu không cho tên béo này chút tiền, đổi một lần hai lần thì được, nhưng đổi nhiều thì tên béo này sẽ ăn không tiêu, tất nhiên sẽ không thể đổi được nữa.

- Vậy thì ta... Đa tạ Lâm thiếu hiệp a.

Tên béo này cười híp mắt.

- Theo như nhu cầu mà thôi, lần này ta đến cũng muốn đổi Huyết Sát tinh thượng phẩm, càng nhiều càng tốt, mặt khác, mấy thứ này thì giao cho ngươi bán, bán được thứ gì thì ngươi được năm phần trăm giá thành, tốt nhất là không nên giở trò về mặt giá cả, có thể bán bao nhiêu tiền thì ta cũng biết một chút đại khái.

Lâm Minh nói xong, tháo xuống một chiếc Tu Di giới, ném cho tên béo.

Tên này vội vàng dùng tinh thần lực chui vào trong Tu Di giới, tùy ý nhìn qua, lập tức âm thầm kinh hãi, trong nhảy đều là những thứ giá trị xa xỉ, hơn phân nửa là bảo khí, ngọc giản, đan dược linh tinh đủ các loại mà Lam Tinh và Huyết Man lưu lại sau khi chết, nếu toàn bộ bán đi, ít nhất cũng hơn mười vạn Huyết Sát tinh trung phẩm, mình lấy được năm phần trăm, cũng chính là năm ngàn viên.

Đây chính là một khoản không nhỏ a, tên béo này có chút thở dốc, lập tức vỗ ngực cam đoan:

- Yên tâm đi Lâm thiếu hiệp, cho ta thêm một lá gan nữa thì ta cũng không dám lừa gạt ngài a!

- Tốt nhất có thể đổi cho ta thành Huyết Sát tinh thượng phẩm, về phần trung phẩm thì ta cầm lấy cũng là vô dụng.

- Lâm thiếu hiệp, ngài cứ yên tâm đi, ta tuyệt đối sẽ giải quyết mọi chuyện một cách hoàn hảo!

Vũ Cực Thiên Hạ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vũ Cực Thiên Hạ Truyện Vũ Cực Thiên Hạ Story Chương 557: Sách cổ
9.1/10 từ 19 lượt.
loading...