Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 466: Toàn diện áp chế
- Chắc là võ giả Nam Hải Ma Vực.
Lâm Minh chân nguyên truyền âm nói, hắn gần như đồng thời cùng Mục Thiên Vũ phát hiện phía sau Huyết Sát Hoa có vài người ẩn nấp, bọn họ thông qua một bí pháp bí mật để ẩn nấp.
Nhìn thấy một đám Huyết Sát Hoa như vậy mà không thu thập, lại ngược lại còn ở sau ẩn nấp, như vậy mục đích cũng quá rõ ràng rồi.
Chắc là muốn đợi có người bị Huyết Sát Hoa hấp dẫn, thời điểm tiến lên thu thập, buông lỏng cảnh giác mới bắt đầu đánh lén.
Nhưng mà hẳn những người này cũng phát hiện, cổ bảo trên chiến trường này phần lớn đã mục nát, muốn tìm một kiện hoàn hảo cũng không dễ dàng gì, không bằng giết người cướp của vơ vét tài sản càng thêm nhanh chóng, dù sao tiến vào chiến trường thượng cổ này kém cỏi nhất cũng là đệ tử hạch tâm đại tông môn, trên người đều là thứ xa xỉ.
- Lòng người thật là hiểm ác, vừa rồi, tất cả võ giả tụ tập cùng một chỗ, có nguy hiểm có thể tạm thời liên hợp lại cùng đối phó, nhưng mà bây giờ, thấy bảo vật trước mắt nên lập tức phân tán ra, lúc này giết người, chỉ cần làm cho sạch sẽ, vậy thì ai biết.
Lâm Minh mặt không đổi sắc ngón tay đặt lên trên Tu Di giới.
Mà bước chân Mục Thiên Vũ chỉ hơi lưỡng lự, liền tiếp tục ra vẻ không biết đi tới ngắt Huyết Sát Hoa.
Mà cách Huyết Sát Hoa không xa, hai thân ảnh ẩn nấp trong một quang ảnh vặn vẹo, trong đó có một lão nhân tu vi mới bước vào Toàn Đan, hắn nhìn Mục Thiên Vũ càng ngày càng tới gần, ánh mắt thâm trầm, hắn đối với phương pháp ẩn nấp của mình vô cùng tự tin, hơn nữa cho dù bị phát hiện cũng không việc gì, hai còn mồi này tu vi chỉ là Tiên Thiên và Hậu Thiên mà thôi.
Thanh niên bên cạnh lão nhân, cái đầu lớn đến lạ thường, hắn tham lam đánh giá Mục Thiên Vũ, liếm liếm môi nói:
- Chu lão, ngươi quá cẩn thận rồi, đối phó hai người kia cũng cần đánh lén?
- Cẩn thận thuyền dùng vạn năm, ta đột phá Toàn Đan mới chỉ có hai mươi năm, mà bọn họ đều là những thiên tài các đại tông môn, khó tránh khỏi có thủ đoạn bảo mệnh, một khi để bọn họ chạy thoát thì rất phiền toái! Một lát nữa ta đối phó nữ nhân kia, Liên Kiệt ngươi ra tay đối phó tên tiểu quỷ Hậu Thiên kỳ đó.
- Hắc hắc, tiểu tử Hậu Thiên kỳ cũng muốn tới nơi này để được phân chén canh, muốn chết.
Thanh niên tên là Liên Kiệt cười lạnh nói, từ trong Tu Di giới rút ra một thanh Hậu Bối đao màu đen hàn quang dày đặc.
- Không nên coi khinh tiểu tử kia, rất có thể hắn có chiến lực Tiên Thiên kỳ, võ giả tiến vào nơi này thiên tài chiếm đa số, hơn nữa hắn chỉ có tu vi Hậu Thiên kỳ lại có thể sống đến bây giờ, rất không đơn giản!
Lão nhân vừa nói, vừa vận chuyển chân nguyên toàn thân, phương pháp ẩn nấp của hắn có thể ngăn cách dao động chân nguyên, cho nên cũng không sợ bị Mục Thiên Vũ cảm nhận được sát khí.
- Cho dù hắn có chiến lực Tiên Thiên kỳ, với ta mà nói cũng giống nhau!
Liên Kiệt rất tự tin nói, bản thân hắn chính là một trong những đệ tử thân truyền Nam Hải Ma Vực, tuy rằng tu vi chỉ là Tiên Thiên sơ kỳ nhưng lại có thể so sánh với cường giả Tiên Thiên Chí Cực, bình thường gặp võ giả đồng cấp, hắn có thể thoải mái giết chết.
Mục Thiên Vũ xoay mình ngắt Huyết Sát Hoa, sau lưng hoàn toàn hướng về địch nhân, lão nhân áo đen cười lạnh một tiếng:
- Động thủ!
- Roẹt!
Kiếm quang màu đen cắt qua hư không, giống như rắn độc xuyên tim.
Mục Thiên Vũ nhẹ nhàng cười, nhanh chóng xoay người, không biết khi nào, trong tay Mục Thiên Vũ đã xuất hiện một thành trường kiếm đỏ thẫm dài bốn xích, ngọn lửa đỏ rực hiện lên, Hỏa Phượng phóng lên cao!
Một năm rưỡi này, tuy rằng Mục Thiên Vũ vẫn chưa đột phá Toàn Đan, nhưng mà thực lực lại không ngừng tăng cao, nhất là ba tháng nay, Mục Thiên Vũ tìm hiểu Chu Tước Cấm Thần lục Lâm Minh mang về tới tầng thứ sáu công pháp, tuy rằng chỉ là lĩnh ngộ một ít da lông, nhưng cũng đủ để cho thực lực nàng tăng thêm một bậc!
- Ầm!
Kiếm quang màu đen bị đánh tan, Hỏa Phượng thế đi không giảm, há mồm ngoặm tới lão nhân áo đen!
- Cái gì?
Lão nhân áo đen sắc mặt đại biến, một chiêu đánh tan một chiêu đánh lén của mình, lại còn áp chế lại mình, tu vi Tiên Thiên kỳ có thể áp chế Toàn Đan, loại thiên tài có thực lực đỉnh cấp này, toàn bộ Nam Thiên Vực chỉ sợ cũng không vượt qua một bàn tay, mình tại sao lại xui xẻo như vậy?
Trong lúc lão nhân áo đen đánh lén, đồng thời thanh niên đầu to cũng ra tay, Hậu Bối đao dài bốn xích xé rách không gian, đao phong dày đặc, mục tiêu công kích của hắn tự nhiên là Lâm Minh.
Lâm Minh ngay cả thương cũng không ra, chỉ một quyền đấm ra.
- Ầm!
Không cần quy tắc áp chế chân nguyên, Tôi Tủy lực bùng nổ, ánh đao thanh niên đầu to bị đấm nát, dưới ánh mắt sợ hãi của thanh niên đầu to, một quyền Lâm Minh lại nện lên ngực hắn.
Theo một tiếng cốt nhục vỡ vụn vang lên, thanh niên đầu to kêu thảm một tiếng, há mồm phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bay ngược ra ngoài, bởi vì ngực phải đã bị Lâm Minh một quyền đánh vỡ, tay phải hắn với một góc độ cổ quái mềm rũ nằm trên mặt đất.
- Hả? Không chết?
Lâm Minh có chút kinh ngạc, đối phương tu vi chỉ là Tiên Thiên sơ kỳ mà thôi, lại bị áp chế chân nguyên, hắn còn tưởng rằng tùy ý một quyền có thể đánh hắn mất mạng, không nghĩ tới hắn lại không chết, xem ra tên này đại khái là một nhân vật thiên tài Nam Hải Ma Vực.
Lão nhân áo đen lúc này mới chật vật chống đỡ dư lực một kiếm của Mục Thiên Vũ, quay đầu thấy một màn thanh niên đầu to bị bay ngược ra ngoài, sắc mặt lập tức đại biến.
- Liên Kiệt!
Lão nhân áo đen khẩn trương, hắn hiển nhiên vô cùng để ý tính mạng thanh niên Liên Kiệt kia, lập tức muốn qua cứu hắn, nhưng mà lúc này, kiếm thứ hai của Mục Thiên Vũ cũng đã chém thẳng xuống rồi!
Ngọn lửa chân nguyên phun ra nuốt vào, một đường đi qua, đất đá liên tục nổ tung.
- Hỗn đản!
Lão nhân áo đen thất thố, giơ kiếm chắn lại, mạnh mẽ chống lại một kiếm, thân thể lại bị hỏa kình cuốn bay, sắc mặt tái nhợt.
Nhưng mà hắn cũng nương theo một kích này rơi xuống bên cạnh thanh niên đầu to:
- Liên Kiệt!
Đang lúc đánh giáp lá cà còn cấp cho đối phương cơ hội chữa thương sao? Lâm Minh tiến lên trước một bước, đang muốn ra tay, lúc này, lão nhân áo đen đột nhiên nói:
- Không cần đánh, có đánh chết chúng ta cũng không được gì.
Lâm Minh nghe xong vừa bực mình lại vừa buồn cười, ngươi muốn đánh lén giết người thì giết, kết quả sau khi đánh lén phát hiện đánh không lại, còn muốn không đánh?
Quả thực buồn cười!
Mặc kệ lão nhân áo đen nói lời vô nghĩa, Lâm Minh lấy Đại Hoang huyết kích ra, một kích đâm thẳng tới lão nhân áo đen, mười ba đạo Huyết Ẩm chi ấn vũ động bay ra!
Huyết Ẩn Toàn Sát!
Lâm Minh đã sớm muốn cùng cường giả Toàn Đan giao thủ, chỉ là Tiên Thiên và Toàn Đan chênh lệch quá lớn, Lâm Minh vẫn không có thực lực này, nhưng mà bây giờ ở trong thế giới tàn phá này, chân nguyên bị áp chế rất mạnh, tự nhiên Lâm Minh sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Trong nháy mắt kia, Lâm Minh trực tiếp mở ra Tà Thần lực, Tôi Tủy lực cũng thúc giục đến cực hạn!
Lão nhân áo đen nhìn thấy Lâm Minh một kích đâm tới mình, trong lòng nổi giận, đánh không lại Mục Thiên Vũ, xem như hắn xui xẻo, nhưng thanh niên trước mặt này tu vi chỉ vẻn vẹn Hậu Thiên hậu kỳ, cũng muốn nghiền ép hắn, hắn làm sao không giận!
- Cút cho lão phu!
Lão nhân áo đen một kiếm bổ tới Lâm Minh, kiếm quang thô to đâm thẳng ngực Lâm Minh, Mục Thiên Vũ nhìn thấy một màn này, trong lòng căng thẳng, đang muốn ra tay, mà đúng lúc này, nàng lại kinh ngạc nhìn thấy trên Đại Hoang huyết kích của Lâm Minh, mười ba đạo Huyết Ẩm chi ấn tạo thành một vòng xoáy, một kiếm của lão nhân áo đen không ngờ bị vòng xoáy này đánh bay.
- Cái gì?
Lão nhân áo đen hoàn toàn bị chấn kinh, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới một kiếm của mình lại bị một tiểu bối Hậu Thiên hậu kỳ đánh văng ra!
Điều này sao có thể!
Khoảnh khắc mành chỉ treo chuông, lão nhân áo đen cắn cắn mạnh đầu lưới, cả người bạo lui, nhưng mà đúng lúc này, Huyết Ẩm chi ấn đảo hướng, vốn là sức đẩy biến thành lực hút, thân ảnh lão nhân áo đen dừng lại, đột nhiên phát hiện mình không thể lui được nữa.
Thế giới tàn phá vốn đã cấm bay, cộng thêm lực hút lốc xoáy, lão nhân áo đen mắt thấy mình bị hút lại, kinh hồn táng đảm!
Đại Hoang huyết kích hàn quang dày đặc, đâm thẳng tới cổ họng lão nhân áo đen!
- A a a.
Lão nhân áo đen điên cuồng hét lên một tiếng, trường kiếm mạnh mẽ chém lên Đại Hoang huyết kích.
- Oành!
Huyết quang phóng lên cao, dư kình chân nguyên càn quét khắp nơi, nhưng mà dưới pháp tắc không gian áp chế, những dư kình chân nguyên khi khuếch tán đến phạm vi mười mấy trượng liền tiêu tán! Có thể thấy lực lượng pháp tắc áp chế đối với chân nguyên cực kỳ rõ ràng.
Lão nhân áo đen cầm trường kiếm màu đen trong tay, tay phải đẫm máu, lão nhìn Lâm Minh, ánh mắt hoàn toàn bao phủ sợ hãi.
Đây còn là võ giả Hậu Thiên hậu kỳ sao?
Tuyệt không có khả năng này!
- Ngươi... Ngươi rốt cuộc là ai?
Lão nhân áo đen giọng điệu có chút run rẩy, từ trước tới nay, Tiên Thiên kỳ giết Toàn Đan, Toàn Đan kỳ giết Mệnh Vẫn, Mệnh Vẫn giết Thần Hải, trên điển tịch có ghi lại không ít, nhưng vẫn chưa từng nghe qua có thiên tài nào chỉ có tu vi Hậu Thiên kỳ đánh chết Toàn Đan, chuyện này căn bản không có khả năng!
Cho dù là Đế Thích Già trong truyền thuyết của Thiên Diễn đại lục, bản thân có được bảy thứ võ ý! Ở dưới gốc cây bồ đề tĩnh tọa bảy ngày bảy đêm, bảy thứ võ ý hợp nhất, tu thành kim thân bất diệt, võ phá hư không, ở Hậu Thiên kỳ cũng tuyệt đối không thể chiến thắng Toàn Đan!
Lão nhân áo đen sắc mặt cực kỳ khó coi, hắn cho rằng Lâm Minh căn bản chính là một tên Toàn Đan hậu kỳ, thậm chí là lão quái Mệnh Vẫn, cố ý ngụy trang thành một cao thủ Hậu Thiên kỳ để trêu đùa mình, nhưng nghĩ lại lại phủ quyết ý niệm hoang đường này, nếu đúng là lão quái vật như thế, đã sớm đi Ma Thần đế cung rồi, còn có ý định ở trong này trêu đùa mình sao?
Mục Thiên Vũ đi tới bên cạnh Lâm Minh, trong lòng nàng cũng kinh ngạc không thôi, tuy nhiên cũng chỉ là kinh ngạc, cũng không đến mức không thể chấp nhận, một đường cùng Lâm Minh đi tới, nàng đã mơ hồ đoán được, Lâm Minh dường như có phương pháp tránh được pháp tắc kỳ dị của thế giới này, bản thân Lâm Minh chỉ có thực lực cao thủ Tiên Thiên kỳ đỉnh phong, cộng thêm phương pháp ứng phó pháp tắc, áp chế Toàn Đan sơ kỳ cũng không kỳ quái.
Vũ Cực Thiên Hạ
Lâm Minh chân nguyên truyền âm nói, hắn gần như đồng thời cùng Mục Thiên Vũ phát hiện phía sau Huyết Sát Hoa có vài người ẩn nấp, bọn họ thông qua một bí pháp bí mật để ẩn nấp.
Nhìn thấy một đám Huyết Sát Hoa như vậy mà không thu thập, lại ngược lại còn ở sau ẩn nấp, như vậy mục đích cũng quá rõ ràng rồi.
Chắc là muốn đợi có người bị Huyết Sát Hoa hấp dẫn, thời điểm tiến lên thu thập, buông lỏng cảnh giác mới bắt đầu đánh lén.
Nhưng mà hẳn những người này cũng phát hiện, cổ bảo trên chiến trường này phần lớn đã mục nát, muốn tìm một kiện hoàn hảo cũng không dễ dàng gì, không bằng giết người cướp của vơ vét tài sản càng thêm nhanh chóng, dù sao tiến vào chiến trường thượng cổ này kém cỏi nhất cũng là đệ tử hạch tâm đại tông môn, trên người đều là thứ xa xỉ.
- Lòng người thật là hiểm ác, vừa rồi, tất cả võ giả tụ tập cùng một chỗ, có nguy hiểm có thể tạm thời liên hợp lại cùng đối phó, nhưng mà bây giờ, thấy bảo vật trước mắt nên lập tức phân tán ra, lúc này giết người, chỉ cần làm cho sạch sẽ, vậy thì ai biết.
Lâm Minh mặt không đổi sắc ngón tay đặt lên trên Tu Di giới.
Mà bước chân Mục Thiên Vũ chỉ hơi lưỡng lự, liền tiếp tục ra vẻ không biết đi tới ngắt Huyết Sát Hoa.
Mà cách Huyết Sát Hoa không xa, hai thân ảnh ẩn nấp trong một quang ảnh vặn vẹo, trong đó có một lão nhân tu vi mới bước vào Toàn Đan, hắn nhìn Mục Thiên Vũ càng ngày càng tới gần, ánh mắt thâm trầm, hắn đối với phương pháp ẩn nấp của mình vô cùng tự tin, hơn nữa cho dù bị phát hiện cũng không việc gì, hai còn mồi này tu vi chỉ là Tiên Thiên và Hậu Thiên mà thôi.
Thanh niên bên cạnh lão nhân, cái đầu lớn đến lạ thường, hắn tham lam đánh giá Mục Thiên Vũ, liếm liếm môi nói:
- Chu lão, ngươi quá cẩn thận rồi, đối phó hai người kia cũng cần đánh lén?
- Cẩn thận thuyền dùng vạn năm, ta đột phá Toàn Đan mới chỉ có hai mươi năm, mà bọn họ đều là những thiên tài các đại tông môn, khó tránh khỏi có thủ đoạn bảo mệnh, một khi để bọn họ chạy thoát thì rất phiền toái! Một lát nữa ta đối phó nữ nhân kia, Liên Kiệt ngươi ra tay đối phó tên tiểu quỷ Hậu Thiên kỳ đó.
- Hắc hắc, tiểu tử Hậu Thiên kỳ cũng muốn tới nơi này để được phân chén canh, muốn chết.
Thanh niên tên là Liên Kiệt cười lạnh nói, từ trong Tu Di giới rút ra một thanh Hậu Bối đao màu đen hàn quang dày đặc.
- Không nên coi khinh tiểu tử kia, rất có thể hắn có chiến lực Tiên Thiên kỳ, võ giả tiến vào nơi này thiên tài chiếm đa số, hơn nữa hắn chỉ có tu vi Hậu Thiên kỳ lại có thể sống đến bây giờ, rất không đơn giản!
Lão nhân vừa nói, vừa vận chuyển chân nguyên toàn thân, phương pháp ẩn nấp của hắn có thể ngăn cách dao động chân nguyên, cho nên cũng không sợ bị Mục Thiên Vũ cảm nhận được sát khí.
- Cho dù hắn có chiến lực Tiên Thiên kỳ, với ta mà nói cũng giống nhau!
Liên Kiệt rất tự tin nói, bản thân hắn chính là một trong những đệ tử thân truyền Nam Hải Ma Vực, tuy rằng tu vi chỉ là Tiên Thiên sơ kỳ nhưng lại có thể so sánh với cường giả Tiên Thiên Chí Cực, bình thường gặp võ giả đồng cấp, hắn có thể thoải mái giết chết.
Mục Thiên Vũ xoay mình ngắt Huyết Sát Hoa, sau lưng hoàn toàn hướng về địch nhân, lão nhân áo đen cười lạnh một tiếng:
- Động thủ!
- Roẹt!
Kiếm quang màu đen cắt qua hư không, giống như rắn độc xuyên tim.
Mục Thiên Vũ nhẹ nhàng cười, nhanh chóng xoay người, không biết khi nào, trong tay Mục Thiên Vũ đã xuất hiện một thành trường kiếm đỏ thẫm dài bốn xích, ngọn lửa đỏ rực hiện lên, Hỏa Phượng phóng lên cao!
Một năm rưỡi này, tuy rằng Mục Thiên Vũ vẫn chưa đột phá Toàn Đan, nhưng mà thực lực lại không ngừng tăng cao, nhất là ba tháng nay, Mục Thiên Vũ tìm hiểu Chu Tước Cấm Thần lục Lâm Minh mang về tới tầng thứ sáu công pháp, tuy rằng chỉ là lĩnh ngộ một ít da lông, nhưng cũng đủ để cho thực lực nàng tăng thêm một bậc!
- Ầm!
Kiếm quang màu đen bị đánh tan, Hỏa Phượng thế đi không giảm, há mồm ngoặm tới lão nhân áo đen!
- Cái gì?
Lão nhân áo đen sắc mặt đại biến, một chiêu đánh tan một chiêu đánh lén của mình, lại còn áp chế lại mình, tu vi Tiên Thiên kỳ có thể áp chế Toàn Đan, loại thiên tài có thực lực đỉnh cấp này, toàn bộ Nam Thiên Vực chỉ sợ cũng không vượt qua một bàn tay, mình tại sao lại xui xẻo như vậy?
Trong lúc lão nhân áo đen đánh lén, đồng thời thanh niên đầu to cũng ra tay, Hậu Bối đao dài bốn xích xé rách không gian, đao phong dày đặc, mục tiêu công kích của hắn tự nhiên là Lâm Minh.
Lâm Minh ngay cả thương cũng không ra, chỉ một quyền đấm ra.
- Ầm!
Không cần quy tắc áp chế chân nguyên, Tôi Tủy lực bùng nổ, ánh đao thanh niên đầu to bị đấm nát, dưới ánh mắt sợ hãi của thanh niên đầu to, một quyền Lâm Minh lại nện lên ngực hắn.
Theo một tiếng cốt nhục vỡ vụn vang lên, thanh niên đầu to kêu thảm một tiếng, há mồm phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bay ngược ra ngoài, bởi vì ngực phải đã bị Lâm Minh một quyền đánh vỡ, tay phải hắn với một góc độ cổ quái mềm rũ nằm trên mặt đất.
- Hả? Không chết?
Lâm Minh có chút kinh ngạc, đối phương tu vi chỉ là Tiên Thiên sơ kỳ mà thôi, lại bị áp chế chân nguyên, hắn còn tưởng rằng tùy ý một quyền có thể đánh hắn mất mạng, không nghĩ tới hắn lại không chết, xem ra tên này đại khái là một nhân vật thiên tài Nam Hải Ma Vực.
Lão nhân áo đen lúc này mới chật vật chống đỡ dư lực một kiếm của Mục Thiên Vũ, quay đầu thấy một màn thanh niên đầu to bị bay ngược ra ngoài, sắc mặt lập tức đại biến.
- Liên Kiệt!
Lão nhân áo đen khẩn trương, hắn hiển nhiên vô cùng để ý tính mạng thanh niên Liên Kiệt kia, lập tức muốn qua cứu hắn, nhưng mà lúc này, kiếm thứ hai của Mục Thiên Vũ cũng đã chém thẳng xuống rồi!
Ngọn lửa chân nguyên phun ra nuốt vào, một đường đi qua, đất đá liên tục nổ tung.
- Hỗn đản!
Lão nhân áo đen thất thố, giơ kiếm chắn lại, mạnh mẽ chống lại một kiếm, thân thể lại bị hỏa kình cuốn bay, sắc mặt tái nhợt.
Nhưng mà hắn cũng nương theo một kích này rơi xuống bên cạnh thanh niên đầu to:
- Liên Kiệt!
Đang lúc đánh giáp lá cà còn cấp cho đối phương cơ hội chữa thương sao? Lâm Minh tiến lên trước một bước, đang muốn ra tay, lúc này, lão nhân áo đen đột nhiên nói:
- Không cần đánh, có đánh chết chúng ta cũng không được gì.
Lâm Minh nghe xong vừa bực mình lại vừa buồn cười, ngươi muốn đánh lén giết người thì giết, kết quả sau khi đánh lén phát hiện đánh không lại, còn muốn không đánh?
Quả thực buồn cười!
Mặc kệ lão nhân áo đen nói lời vô nghĩa, Lâm Minh lấy Đại Hoang huyết kích ra, một kích đâm thẳng tới lão nhân áo đen, mười ba đạo Huyết Ẩm chi ấn vũ động bay ra!
Huyết Ẩn Toàn Sát!
Lâm Minh đã sớm muốn cùng cường giả Toàn Đan giao thủ, chỉ là Tiên Thiên và Toàn Đan chênh lệch quá lớn, Lâm Minh vẫn không có thực lực này, nhưng mà bây giờ ở trong thế giới tàn phá này, chân nguyên bị áp chế rất mạnh, tự nhiên Lâm Minh sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Trong nháy mắt kia, Lâm Minh trực tiếp mở ra Tà Thần lực, Tôi Tủy lực cũng thúc giục đến cực hạn!
Lão nhân áo đen nhìn thấy Lâm Minh một kích đâm tới mình, trong lòng nổi giận, đánh không lại Mục Thiên Vũ, xem như hắn xui xẻo, nhưng thanh niên trước mặt này tu vi chỉ vẻn vẹn Hậu Thiên hậu kỳ, cũng muốn nghiền ép hắn, hắn làm sao không giận!
- Cút cho lão phu!
Lão nhân áo đen một kiếm bổ tới Lâm Minh, kiếm quang thô to đâm thẳng ngực Lâm Minh, Mục Thiên Vũ nhìn thấy một màn này, trong lòng căng thẳng, đang muốn ra tay, mà đúng lúc này, nàng lại kinh ngạc nhìn thấy trên Đại Hoang huyết kích của Lâm Minh, mười ba đạo Huyết Ẩm chi ấn tạo thành một vòng xoáy, một kiếm của lão nhân áo đen không ngờ bị vòng xoáy này đánh bay.
- Cái gì?
Lão nhân áo đen hoàn toàn bị chấn kinh, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới một kiếm của mình lại bị một tiểu bối Hậu Thiên hậu kỳ đánh văng ra!
Điều này sao có thể!
Khoảnh khắc mành chỉ treo chuông, lão nhân áo đen cắn cắn mạnh đầu lưới, cả người bạo lui, nhưng mà đúng lúc này, Huyết Ẩm chi ấn đảo hướng, vốn là sức đẩy biến thành lực hút, thân ảnh lão nhân áo đen dừng lại, đột nhiên phát hiện mình không thể lui được nữa.
Thế giới tàn phá vốn đã cấm bay, cộng thêm lực hút lốc xoáy, lão nhân áo đen mắt thấy mình bị hút lại, kinh hồn táng đảm!
Đại Hoang huyết kích hàn quang dày đặc, đâm thẳng tới cổ họng lão nhân áo đen!
- A a a.
Lão nhân áo đen điên cuồng hét lên một tiếng, trường kiếm mạnh mẽ chém lên Đại Hoang huyết kích.
- Oành!
Huyết quang phóng lên cao, dư kình chân nguyên càn quét khắp nơi, nhưng mà dưới pháp tắc không gian áp chế, những dư kình chân nguyên khi khuếch tán đến phạm vi mười mấy trượng liền tiêu tán! Có thể thấy lực lượng pháp tắc áp chế đối với chân nguyên cực kỳ rõ ràng.
Lão nhân áo đen cầm trường kiếm màu đen trong tay, tay phải đẫm máu, lão nhìn Lâm Minh, ánh mắt hoàn toàn bao phủ sợ hãi.
Đây còn là võ giả Hậu Thiên hậu kỳ sao?
Tuyệt không có khả năng này!
- Ngươi... Ngươi rốt cuộc là ai?
Lão nhân áo đen giọng điệu có chút run rẩy, từ trước tới nay, Tiên Thiên kỳ giết Toàn Đan, Toàn Đan kỳ giết Mệnh Vẫn, Mệnh Vẫn giết Thần Hải, trên điển tịch có ghi lại không ít, nhưng vẫn chưa từng nghe qua có thiên tài nào chỉ có tu vi Hậu Thiên kỳ đánh chết Toàn Đan, chuyện này căn bản không có khả năng!
Cho dù là Đế Thích Già trong truyền thuyết của Thiên Diễn đại lục, bản thân có được bảy thứ võ ý! Ở dưới gốc cây bồ đề tĩnh tọa bảy ngày bảy đêm, bảy thứ võ ý hợp nhất, tu thành kim thân bất diệt, võ phá hư không, ở Hậu Thiên kỳ cũng tuyệt đối không thể chiến thắng Toàn Đan!
Lão nhân áo đen sắc mặt cực kỳ khó coi, hắn cho rằng Lâm Minh căn bản chính là một tên Toàn Đan hậu kỳ, thậm chí là lão quái Mệnh Vẫn, cố ý ngụy trang thành một cao thủ Hậu Thiên kỳ để trêu đùa mình, nhưng nghĩ lại lại phủ quyết ý niệm hoang đường này, nếu đúng là lão quái vật như thế, đã sớm đi Ma Thần đế cung rồi, còn có ý định ở trong này trêu đùa mình sao?
Mục Thiên Vũ đi tới bên cạnh Lâm Minh, trong lòng nàng cũng kinh ngạc không thôi, tuy nhiên cũng chỉ là kinh ngạc, cũng không đến mức không thể chấp nhận, một đường cùng Lâm Minh đi tới, nàng đã mơ hồ đoán được, Lâm Minh dường như có phương pháp tránh được pháp tắc kỳ dị của thế giới này, bản thân Lâm Minh chỉ có thực lực cao thủ Tiên Thiên kỳ đỉnh phong, cộng thêm phương pháp ứng phó pháp tắc, áp chế Toàn Đan sơ kỳ cũng không kỳ quái.
Vũ Cực Thiên Hạ
Đánh giá:
Truyện Vũ Cực Thiên Hạ
Story
Chương 466: Toàn diện áp chế
9.1/10 từ 19 lượt.