Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 302: Rắn độc

- Vấn đỉnh tổng tông hội võ? Đệ tử thân truyền?

Dương Lâm lẩm bẩm, trong đầu cứ quanh quẩn lời nói của Tôn Hữu Đạo, nhất thời vẫn chưa kịp phản ứng có ý nghĩa gì.

Mấy ngày nay Dương Lâm đều tìm hiểu tư liệu về tổng tông hội võ, tự nhiên biết đệ tử thân truyền là khái niệm gì, đệ tử của Thất Huyền cốc chia làm bốn cấp, thấp nhất là đệ tử tạp dịch, tiếp theo là đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn, cao nhất là đệ tử hạch tâm.

Đệ tử qua hai lần tổng tông hội võ tuyển một lần, cũng chính là sáu năm tuyển một lần, mỗi một phân tổng, đệ tử hạch tâm chỉ có ít ỏi mười người, trong đó người đứng đầu đệ tử hạch tâm là đệ tử thân truyền của tông chủ!

Bảy phân tông, tổng cộng có bảy đệ tử thân truyền, không có gì bất ngờ xảy ra, toàn bộ bọn họ đều tiến vào mười hạng đầu tổng tông hội võ, đây là vị trí bao nhiêu Thất Huyền cốc đệ tử tha thiết ước mơ, bọn sẽ được phân tông toàn lực bồi dưỡng.

Có thể nói, chỉ cần đệ tử thân truyền không ngã xuống, tất nhiên sẽ đặt chân vào Tiên Thiên.

Địa vị của bọn họ ở trong Thất Huyền cốc, so với trưởng lão ngoại môn còn cao hơn nhiều!

Mà địa vị của trưởng lão Thất Huyền cốc là cỡ nào? Lúc trước Âu Dương Địch Hoa có thể hoành hành Thiên Vận thành, kế nhiệm Thất Huyền sứ, thứ hắn dựa vào chính là hắn có một thúc thúc đảm nhiệm chức vụ trưởng lão ở trong tông môn, vì vậy, ngay cả hoàng thượng Thiên Vận quốc khi thấy Âu Dương Địch Hoa cũng đều phải cung kính, càng đừng nói tới Dương Lâm!

Là thái tử Thiên Vận quốc ăn bữa nay lo bữa mai, Âu Dương Địch Hoa căn bản không thèm để Dương Lâm vào mắt.

- Lâm Minh... Đã có địa vị ngang ngửa trưởng lão...

Dương Lâm nuốt một ngụm nước miếng, có chút dại ra, hắn đã lường được lần này Lâm Minh sẽ mang đến cho hắn một phần hậu lễ, nhưng mà tuyệt đối không nghĩ tới, lại là một cái kinh hỉ lớn như thế!

Quán quân tổng tông hội võ!

Trở thành đệ tử thân truyền!

Chỉ riêng quán quân cũng đủ tiến vào sử sách Thiên Vận quốc rồi, trước đó, chưa từng nghe qua có đệ tử ba mươi sáu nước nước trở thành đệ tử thân truyền.

Chưa từng nghe nói qua đệ tử ba mươi sáu nước vấn đỉnh tổng tông hội võ? Đừng nói là vấn đỉnh, cho dù trước năm cũng chưa từng nghe nói qua.


Không riêng gì Dương Lâm, bao gồm Tần Tiêu, mười đại tướng quân, còn có các lộ võ giả cũng hoàn toàn sợ ngây người, là võ giả, bọn họ cũng sâu sắc tin tức này có ý nghĩa cỡ nào, điều này ý nghĩa, Lâm Minh sau này tất nhiên sẽ trở thành cao thủ Tiên Thiên.

Cao thủ Tiên Thiên, đối với phàm nhân mà nói đó chính là nhân vật trong truyền thuyết.

Trong lúc nhất thời toàn bộ quảng trường hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có tiếng gió phần phật thổi bay áo quần.

Dương Lâm vài lần định mở miệng muốn nói nhưng lại không thể ổn định được dậy sóng trong lòng, thậm chí không thể khiến cho âm thanh của mình thôi kích động, sau khi Lâm Minh trở thành đệ tử thân truyền, hắn chỉ cần hơi ủng hộ hắn một chút. Đừng nói hắn là thái tử đương triều, cho dù hắn là một đứa con vợ kế bên ngoài hoàng cung, cũng có thể nhận được ngôi vị hoàng đế Thiên Vận quốc!

Ngôi vị hoàng đế...

Nghĩ đến đây Dương Lâm có xúc động muốn rơi lệ. Đã bao nhiêu năm, ngày ngày đêm đêm lo lắng đề phòng, mỗi ngày đều sống không yên. Một khi ngôi vị hoàng đế bị người ta đoạt mất, như vậy hắn, bao gồm mẫu thân, muội muội hắn sẽ rơi vào trong cảnh vạn kiếp bất phục.

Cầm Tử Nha nhìn ra kích động của Dương Lâm, hắn cười nói:

- Lâm Minh vẫn ở lại tổng tông. Có rất nhiều sự tình cần phải xử lý, bao gồm cả thực hiện phần thưởng, còn phải tham gia một kế hoạch liên hợp bồi dưỡng thiên tài, sau đó là quyết định gia nhập phân tông nào, cho nên chúng ta trở về trước.

Cầm Tử Nha nói tới đây, Tôn Hữu Đạo cười ha ha:

- Lâm Minh bị các đại phân tông tranh nhau cướp đoạt, nhất là Kiếm tông và Hợp Hoan tông, vì vậy đánh nhau túi bụi.

Mấy đại phân tông tranh đoạt Lâm Minh trở thành đệ tử thân truyền sao?

Dương Lâm nhẹ thở một hơi, tuy rằng không cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng mà nghe Tôn Hữu Đạo nói ra vẫn cảm thấy vô cùng rung động.

Lúc này, ở phía sau Dương Lâm, đám người biên soạn công báo chính phủ, trong gió lạnh xoa xoa tay, hưng phấn viết xuống một tin tức, nhiều chuyện rung động như vậy sau khi truyền ra, khẳng định sẽ khiếp sợ toàn bộ Thiên Vận quốc!

Trên thực tế, cũng đúng là như thế...


Ngày hôm sau, tin tức Lâm Minh vấn đỉnh tổng tông hội võ giống như thủy triều truyền khắp toàn bộ Thiên Vận thành, đồng thời nhanh chóng truyền khắp đất nước.

Ở Thất Huyền võ phủ, mặc kệ là đệ tử mới hay đệ tử cũ đều hưng phấn thảo luận tin tức này, có thể cùng nhân vật như Lâm Minh ở chung một võ phủ, cũng là một chuyện đáng để tự hào, mấy chục năm sau, bọn họ có thể thổi phồng với đám con cháu mình, năm đó, thời trẻ gia gia còn là đồng môn của một cao thủ Tiên Thiên.

Hơn nữa những tiểu sư muội vừa mới vào võ phủ, lại đem Lâm Minh trở thành thần tượng tối cao, thậm chí là tình nhân trong mộng.

Xa ở Lâm gia Thanh Tang thành, trong ngày cũng thu được tin tức này.

Lúc này Lâm gia, lại vội vàng mừng năm mới.

Ngày hết năm, cũng là ngày hội long trọng nhất trong năm của Thiên Vận quốc, hoàng đế cũng tế thiên trong ngày này, tiếp kiến các quốc gia đến chúc mừng, phàm là thế gia có tiếng, đều ở trong ngày hết năm sát sinh tế tổ, cử hành tế điển dài dòng mà rườm rà.

Lâm gia là gia tộc xếp trước mấy đại gia tộc trong Thanh Tang thành, tự nhiên cũng không ngoại lệ.

Mà nhận được tin tức Lâm Minh vấn đỉnh tổng tông hội võ, trở thành đệ tử thân truyền tổng tông, thậm chí tương lai trở thành cao thủ Tiên Thiên, toàn bộ Lâm gia sôi trào lên.

Điều này ý nghĩa với Lâm gia sẽ có thêm mấy trăm năm phát triển không ngừng, thậm chí trở thành gia tộc xếp trước mấy đại gia tộc Thiên Vận quốc.

Mỗi khi nghĩ đến đây, gia chủ Lâm gia đều thoải mái cười to, mỗi một hạ nhân Lâm gia đều nhận được một món tiền lỳ xì nặng trịch, bọn họ tự nhiên biết tiền lỳ xì này vì sao mà có, cũng đều là do vị thiếu gia truyền kỳ này.

Mà nghi thức tế điển hết năm của Lâm gia cũng máu tanh nhiều hơn, xuất ra thu nhập suốt hai năm, tám vạn lượng vàng cử hành nghi thức tế tổ vô tiền khoáng hậu, làm yến hội một trăm sáu mươi bàn, mở tiệc chiêu đãi hào kiệt tứ phương, ăn uống no nê chín ngày đêm.

Nhưng mà khiến cho người ta có chút ngoài ý muốn chính là, trong chín ngày yến hội này, tiền biếu tặng lại nhận tới mười lăm vạn hai! Rất nhiều đại gia tộc kinh thành vốn Lâm gia không thể trèo cao lại đặc biệt phái con cháu mình tới tham gia tế điển Lâm gia, dâng tặng tiền biếu.

Tuy nhiên, làm cho bọn họ có chút thất vọng chính là, bất kể là tộc nhân nào, muốn một lần gặp cha mẹ Lâm Minh, cũng không được như mong muốn, đôi vợ chồng này dường như đã rời khỏi Lâm gia, còn đi đâu thì không rõ.

Chuyện nhỏ này nhưng lại khiến cho một ít người mẫn cảm có một dự cảm, sau lưng chuyện vui mừng này dường như còn ẩn giấu một nguy cơ vô hình...

Cầm Tử Nha trở về trong ngày, thập hoàng tử Dương Chấn cũng là thu được tin tức trước tiên, hắn tự nhốt mình trong phòng suốt hai ngày, sau khi đi ra, cả người dường như già đi mười tuổi.

Tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, hoặc là vinh quang sự nghiệp thống nhất đất nước, hoặc là vạn kiếp bất phục, lúc này hắn đã không còn con đường thứ hai để đi, nếu như sau khi hắn đăng cơ, tuyệt sẽ không bỏ qua cho Dương Lâm, như vậy hắn cũng không tin Dương Lâm sẽ bỏ qua cho hắn.

Dựa vào Chu gia, đắc tội Lâm Minh là nước cờ sai lầm nhất trong cuộc đời hắn, nhưng đã rồi cũng không còn con đường hối hận.

Hiện giờ, hắn đã rơi vào tuyệt địa, nghĩ kỹ cũng chỉ còn con cờ cuối cùng...

Một bước này kỳ thật cũng không phải là nước cờ thuận lợi, nhưng không đi thì cũng chết chắc.

Đêm khuya, Dương Chấn mặc một kiện áo choàng đen, không để người khác chú ý, tiến vào Thất Huyền sứ phủ đệ.

Nơi này cũng chính là nơi mà Âu Dương Địch Hoa từng ở, sau khi Âu Dương Địch Hoa chết, Âu Dương Bác Duyên tự thân tới Thiên Vận quốc, vẫn luôn ở trong này, có lẽ muốn nhìn qua nơi ở cuối cùng của cháu yêu của mình.

Tra xét một tháng, cũng không tra được bất kỳ dấu vết gì để lại, Âu Dương Bác Duyên rất ít ra ngoài, cũng không ly khai Thiên Vận quốc.

Dựa theo tình huống thì người giết chết Âu Dương Địch Hoa ít nhất phải có tu vi Tiên Thiên, nếu không không có khả năng dưới sự bảo hộ của mấy cao thủ, lặng lẽ miểu sát Âu Dương Địch Hoa, tiện đà ung dung rời đi.

Âu Dương Bác Duyên cho rằng, người này tám chín phần đến là muốn trả thù mình, Âu Dương Địch Hoa chỉ là vật hy sinh, hắn ở Thất Huyền sứ phủ đệ Thiên Vận quốc, cũng chính là muốn để tên hung thủ này giết tới.

Nhưng chờ mãi cũng chỉ đợi được tin tức Lâm Minh vấn đỉnh tổng tông hội võ...

- Dương Chấn tham kiến Âu Dương trưởng lão.

Dương Chấn quỳ xuống đất, cung kính cúi người thi lễ, vốn võ giả và hoàng tộc không cần quy củ, cho dù gặp Sử Tông Thiên, cũng không tới mức quỳ lạy, nhưng Dương Chấn lại làm như thế, hiển nhiên hắn cung kính từ thành ý.

- Dương Chấn?

Âu Dương Bác Duyên mí mắt nâng lên liếc Dương Chấn một cái:

- Gây ra chuyện gì?


- Âu Dương trưởng lão, về Âu Dương Địch Hoa đại nhân, tại hạ có mấy câu muốn nói, không biết người muốn nghe hay không?

Âu Dương Bác Duyên đột nhiên hắc hắc cười một tiếng, thình lình nói:

- Ngươi hoài nghi Lâm Minh?

Dương Chấn chợt nghiêm lại, nhưng không quá ngoài ý muốn, hắn thản nhiên nói:

- Hai tháng trước khi Âu Dương Địch Hoa đại nhân chết, hắn từng có xung đột với Lâm Minh.

Tin tức Dương Chấn nói, Âu Dương Bác Duyên đương nhiên biết, tuy nhiên một trận xung đột cũng không nhất định gây nên huyết án, quan trọng nhất là, khi đó Âu Dương Bác Duyên không tin Lâm Minh có thực lực này.

Nhưng mà bây giờ thì...

Nếu Lâm Minh hiểu một ít phương pháp đặc thù, lại có cao thủ Thần Hoàng đảo tương trợ, vô cùng có khả năng trước mặt cao thủ hộ vệ mà giết chết Âu Dương Địch Hoa.

Lúc này, Dương Chấn lại nói:

- Âu Dương trưởng lão, ta đã nhận được tin tức xác thực, sau khi Cầm Tử Nha trở lại Thiên Vận thành, đã đem cha mẹ Lâm Minh bí mật dời đi, ta đoán Cầm Tử Nha được Lâm Minh nhờ vả...

- Phải không?

Khóe miệng Âu Dương Bác Duyên hiện lên vẻ dữ tợn, nếu nói lúc trước chỉ là đoán, như vậy bây giờ nghe Dương Chấn nói, Âu Dương Bác Duyên đã động sát tâm. Toàn bộ Thiên Vận quốc người có thể khiến cho Lâm Minh kiêng kị như thế, cũng chỉ có mình, nếu không phải chột dạ, làm sao lại vậy?

Hiện tại luận thực lực Âu Dương Bác Duyên tự nhiên hơn xa Lâm Minh, nhưng luận địa vị, hắn cũng không bằng Lâm Minh, Lâm Minh cũng không phải là đệ tử thân truyền bình thường, theo tin tức Cầm Tử Nha truyền tới, hắn với đỉnh cấp tông môn tứ phẩm Thần Hoàng đảo có quan hệ rất không minh bạch.

So sánh với Lâm Minh, thế lực của Âu Dương Bác Duyên quá yếu, hắn cũng không nghĩ vì cháu mình mà không liều mạng, không quan tới hết thảy tìm Lâm Minh báo thù.

Hắn bây giờ cần ẩn nhẫn, cần chờ đợi một cơ hội, lặng lẽ giết chết Lâm Minh, lại tìm cha mẹ hắn, giết chết, cũng trong bóng tối hủy diệt gia tộc hắn! Chỉ có như vậy, mới giải được mối hận trong lòng hắn!

Vũ Cực Thiên Hạ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vũ Cực Thiên Hạ Truyện Vũ Cực Thiên Hạ Story Chương 302: Rắn độc
9.1/10 từ 19 lượt.
loading...