Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 265: Đao như hổ, thương như rồng

- Khặc khặc khặc! Tiểu tử, nếu ngươi có thể đối phó con rối nhện này, coi như ta bại bởi ngươi!

Nghe được Mộc Cổ Bặc Vực kiêu ngạo, Phương Khải oán hận cắn răng:

- Người kia quá kiêu ngạo, tuy rằng ta không phải đối thủ của hắn, nhưng chỉ lấy ra một con rối cấp bậc thứ hai đã định đối phó ta, hoàn toàn không để ta vào mắt!

Tuy rằng Khôi Lỗi tông thần bí, nhưng Phương Khải vẫn có hiểu biết nhất định đối với chiêu thức của Mộc Cổ Bặc Vực, đối phương ít nhất có ba cỗ con rối, trong đó có một khối con rối hình người này là cao thủ Hậu Thiên đỉnh phong bản gốc chế tạo mà thành, cũng là con rối lợi hại nhất trong ba cỗ.

Nếu gặp được con rối đủ hình người, Phương Khải tự nhận không là đối thủ, hiện tại xuất ra con rối nhện đã định đối phó chính mình, rất không để người ta vào mắt.

- Địa Chi trận, Bát Diện Khôn Sát!

Phương Khải ném ra trận bàn trong tay, phù văn màu vàng liên tiếp từ trong trận bàn bay ra, trực tiếp vây con rối nhện.

- Hợp!

Phương Khải mạnh mẽ huy trận kỳ trong tay xuống, tất cả trận phù đồng loạt ép xuống con rối nhện, hắn muốn vây sát con rối nhện ở trong trận.

Ngay tại trong nháy mắt trận phù dừng ở trên thân con rối nhện, ánh sáng vàng chói mắt lao ra từ trong cơ thể con nhện, ở chung quanh con rối nhện trong rỗng xuất hiện một cái vòng bảo hộ hình cầu màu vàng.

Coong coong coong coong coong!

Trận phù va chạm ở trên vòng bảo hộ màu vàng, dường như thanh âm bi thép đánh vào chuông, vòng bảo hộ màu vàng chỉ kịch liệt rung chuyển, tất cả trận phù màu vàng vỡ nát toàn bộ.

- Đây là... Kim Chung Tráo... Chân nguyên Kim hệ!?

Phương Khải hoàn toàn ngây ngẩn cả người, vòng bảo hộ màu vàng này. Rõ ràng lực phòng ngự so với chân nguyên Thổ hệ càng mạnh hơn Kim hệ chân nguyên ngưng tụ thành, thật không phải nói Kim hệ chân nguyên hiếm thấy cỡ nào, trên thực tế, võ giả có được Kim hệ chân nguyên hiếm có hơn nhiều so với võ giả Lôi hệ và võ giả Phong hệ.

Để cho Phương Khải giật mình chính là, chân nguyên Kim hệ này là từ một thi thể luyện chế mà thành con rối phát ra! Hơn nữa Kim Chung Tráo thuộc loại võ kỹ tính phòng ngự, một con rối lại có thể thi triển võ kỹ!


- Ngươi... Ngươi chẳng lẽ... Đã đạt tới cảnh giới Dung Nguyên? Sao... Sao có thể!

Phương Khải kinh hãi không hiểu, ngay cả Âu Dương Minh, Hỏa Nham La cùng đám đệ tử thân truyền trên thính phòng cũng đại biến sắc mặt.

Âu Dương Minh hít sâu một hơi, nắm tay theo bản năng nắm chặt, cảnh giới Dung Nguyên! Mộc Cổ Bặc Vực tu vi mới nửa bước Hậu Thiên, lại đạt tới cảnh giới Dung Nguyên!

Tuy rằng Khôi Lỗi tông vô cùng thần bí. Nhưng dù sao lệ thuộc Thất Huyền cốc, là đệ tử thân truyền, bọn họ cũng có hiểu biết nhất định đối với cảnh giới phân chia của Khôi Lỗi sư.

Khôi Lỗi sư dùng thi thể người mạnh mẽ cùng thi thể hung thú luyện chế con rối, chỉ là vì sử dụng thi thể khi còn sống cường hãn cùng chân nguyên ưu tú nhất vật dẫn, làm được con rối đồng thời kiêm đủ hai ưu điểm này, tự nhiên vô cùng cường đại.

Nhưng con rối dù sao cũng là con rối, năng lực tác chiến vụng về, chỉ có thân cường hãn thể cùng chân nguyên cường đại lại không sử dụng tốt, cuối cùng sức chiến đấu kỳ thật hữu hạn.

Nhưng mà, sau khi Khôi Lỗi sư đạt tới Tiên Thiên hoặc là nửa bước Tiên Thiên, sẽ đạt tới cảnh giới Dung Nguyên khủng bố, cái gọi là Dung Nguyên chính là khiến con rối giữ lại thuộc tính chân nguyên của bọn họ khi còn sống, thậm chí giữ lại bộ phận công pháp cùng võ kỹ!

Con rối như vậy không thể kém hơn bao nhiêu so với lúc thi thể còn sống!

Mộc Cổ Bặc Vực có thể khiến con rối nhện phát ra Kim Chung Tráo, tự nhiên bởi vì nửa thân thể nữ nhân kia khi còn sống Kim thuộc tính chân nguyên.

Phương Khải trên lôi đài sắc mặt vô cùng tái nhợt, vẻn vẹn chỉ nửa bước Hậu Thiên lại đạt tới cảnh giới Dung Nguyên ít nhất nửa bước Tiên Thiên mới có thể lĩnh ngộ, Mộc Cổ Bặc Vực tuyệt đối là thiên tài khôi lỗi thuật khủng bố nhất của Khôi Lỗi tông một trăm năm qua!

Chỉ sợ Khương Bạc Vân đối mặt với Mộc Cổ Bặc Vực cũng phải thua đi!

Chính mình sao đen như vậy, hai trận liên tục gặp đều là biến thái!

- Ta... Ta nhận thua.

Phương Khải phun thật mạnh ra một hơi. Gian nan nói ra mấy chữ này, nhận thua thì nhận thua đi, Khương Bạc Vân cũng không đối phó được nhân vật khủng bố, chính mình phùng má giả làm người mập cũng không ý nghĩa, cứng rắn chống đỡ tiếp chỉ tự rước lấy nhục thôi.



Thời điểm trọng tài tuyên bố hầu hết không ai tự chủ được đều giật mình, Mộc Cổ Bặc Vực này thật là đáng sợ, lần này tổng tông hội võ đều hội tụ những nhân vật nào a, một tên so với một tên càng thêm yêu nghiệt.

Vốn nói lần tổng tông hội võ này là lần long trọng nhất trong tam giới hội võ, hiện tại xem ra đừng nói là tam giới, dù là ba mươi giới đều không đủ.

Lần trước tổng tông hội võ, Hợp Hoan tông Âu Dương Minh danh liệt thứ ba tổng bảng, mười bảy tuổi lấy thứ ba đã phi thường biến thái, ngay lúc đó thứ nhất thứ hai, hiện giờ tuổi đều đã vượt qua hai mươi tuổi, lần này mất đi tư cách dự thi.

Án theo lẽ thường, lần này Âu Dương Minh bắt thứ nhất là chuyện không hề trì hoãn, nhưng ai biết Khương Bạc Vân sau vượt cái trước, hiện tại lại toát ra một Mộc Cổ Bặc Vực lĩnh ngộ cảnh giới Dung Nguyên, Khương Bạc Vân thứ nhất cũng chưa chắc chiếm được.

Ngoài ra, còn có Khương Lan Kiếm thực lực chưa chắc kém hơn Khương Bạc Vân bao nhiêu, Cầm Vô Tâm Cầm tâm đại thành, cô gái thiên tài Huyễn tông Huyễn Tiểu Điệp.

Cộng thêm Trương Ngạn Triệu luôn luôn ẩn nhẫn không phát, Lâm Minh sâu không lường được.

Thật sự là quần hùng tranh phong!

Đừng nói tranh thứ nhất, tranh ba hạng đầu, cho dù là tranh mười hạng đầu đều vô cùng khó khăn!

- Rốt cuộc chẳng biết hươu chết về tay ai?

Trọng tài trưởng lão cũng tràn ngập chờ mong trong lòng, nghĩ nghĩ, hắn dùng chân nguyên truyền âm liên hệ đến tổ trọng tài.

- Khương trưởng lão, có chuyện gì phân phó?

Trưởng lão tổ trọng tài cung kính hỏi.

Vị trọng tài trưởng lão trên lôi đài này xuất từ Kiếm tông, ánh mắt rất chuẩn, tu vi cũng đạt tới Tiên Thiên trung kỳ, bối phận cũng cao, ở trong đám trưởng lão cũng rất được tôn kính.

- Sửa lại một chút chương trình thi đấu, thiên tài quá nhiều, không cần đợi toàn bộ đến cuối cùng, nhất là có mấy trận trận đấu, ta khẩn cấp muốn xem một chút.



Sau khi Phương Khải lại lần nữa bại trận, mấy trận trận đấu kế tiếp lại nổi phong ba!

- Vòng thứ ba tràng thứ chín, Lâm Minh chiến Trương Ngạn Triệu!

Sau khi trọng tài tuyên bố trận đấu này, toàn trường lập tức ồ lên một mảnh, đệ tử của Thất Huyền cốc coi như bình tĩnh, dù sao bất kể là Lâm Minh hay là Trương Ngạn Triệu đều không có quan hệ gì với bọn họ.

Nhưng đệ tử ba mươi sáu nước cùng mười sáu gia tộc tu võ đều bắt đầu điên cuồng.

Lâm Minh là đại biểu ba mươi sáu nước, Trương Ngạn Triệu lại là dòng độc đinh mười sáu gia tộc tu võ, hai cường cùng bính, long tranh hổ đấu, ai thắng ai bại rất khó nói!

Thời điểm đệ tử ba mươi sáu nước cùng mười sáu gia tộc tu võ cùng một chỗ đối mặt với Thất Huyền cốc có thể cùng chung mối thù, nhưng đối đụng lẫn nhau, tự nhiên không thể thiếu một trận giao phong!

- Hắc hắc, Lâm Minh các ngươi thắng liên tiếp đành dừng ở đây, sớm như vậy gặp phải Trương Ngạn Triệu thì không hay ho rồi.

- Ta nhổ vào! Các ngươi cũng không sợ gió lớn đứt lưỡi sao, Phương Khải lợi hại không? Còn không phải bị Lâm Minh ba chiêu đánh bại? Trương Ngạn Triệu các ngươi nhiều nhất cùng trình độ với Phương Khải, chống lại Lâm Minh đó chính là bị miểu sát!

- Hừ, ngươi cứ giả ngu đi, Phương Khải cùng Hỏa Nham La đều là bảy đại đệ tử thân truyền, có thể so với Trương Ngạn Triệu? Ngươi có biết Huyết Vương Tam Sát sao? Ba chiêu này căn bản không phải ngươi có thể tưởng tượng, Lâm Minh có thể chống đỡ được hai đao đã không tồi rồi!

Lâm Minh cùng Trương Ngạn Triệu còn chưa giao thủ, đệ tử ba mươi sáu nước cùng gia tộc tu võ dưới đài đã bắt đầu thần thương khẩu chiến, Khương Bạc Vân uống linh trà, cười nói:

- Lan Kiếm, nhãn lực của ngươi luôn không tồi, ngươi đoán ai có thể thắng.

Khương Lan Kiếm nhìn Khương Bạc Vân thật sâu, mặc dù vừa rồi đối mặt với Mộc Cổ Bặc Vực triển lộ ra cảnh giới Dung Nguyên, Khương Bạc Vân cũng có thể duy trì lạnh nhạt, tạm thời bất luận hắn thật sự có nắm chắc đối phó Mộc Cổ Bặc Vực hay không, chỉ cần Kiếm tâm như vậy đã khiến cho kiếm khách bình thường không theo kịp.

- Đừng vội nhắc lại nhãn lực của ta như thế nào, ta đã nhìn Lâm Minh nhầm vài lần, ta căn bản không nhìn thấu hắn. Ta vốn xem trọng Lâm Minh, nhưng Trương gia Huyết Vương Tam Sát quá mạnh mẽ, cao thủ Toàn Đan sáng chế, phối hợp Huyết Lãng đao, uy lực vô cùng! Nghe nói, vẻn vẹn chỉ đao thứ ba, sẽ tiêu hao bốn thành chân nguyên bản thân, sử xuất đến long trời lở đất, không biết Lâm Minh chắn nổi không. Kết quả trận đấu này ta đoán không ra, ngươi cảm thấy ai sẽ thắng?

Khương Bạc Vân lắc lắc đầu, chỉ nói:



Đao như hổ, thương như rồng?

Long tranh hổ đấu, rồng mạnh? Hay là hổ mạnh?

Bất kể Lâm Minh hay là Trương Ngạn Triệu, đều là võ giả am hiểu công kích cường thế, hai người bọn họ nếu lên chiến trường, tuyệt đối là mãnh tướng giết địch hàng vạn hàng ngàn, thế không thể đỡ.

Ở trong tiếng hoan hô điên cuồng của đệ tử ba mươi sáu nước cùng mười sáu gia tộc tu võ, Trương Ngạn Triệu đi lên lôi đài, trước tiên rút ra Huyết Lãng đao, đối mặt với Lâm Minh, hắn phải dùng Huyết Vương Tam Sát.

Lâm Minh đứng ở cách Trương Ngạn Triệu không xa, cũng Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương nơi tay, đây là một trận đao với thương so tay nghề, hắn rất muốn dựa vào thương chiêu của chính mình, thống thống khoái khoái chém giết một phen.

Thương quyết cơ sở chiến Huyết Vương Tam Sát.

Nghe ra thương chiêu của Lâm Minh chiếm tình thế bất lợi rất lớn, tuy nhiên ở trong tay Lâm Minh, Thương quyết cơ sở đã khác xưa, mỗi một thương mỗi một thức đều ẩn chứa đại thế núi sông, thương chiêu ngược lại không trọng yếu.

Hai người cách xa nhau mười trượng, Trương Ngạn Triệu luôn thu liễm khí thế hoàn toàn bạo phát ra, ẩn ẩn như có thể cảm giác được huyết lãng trên thân hắn quay cuồng, sát khí bốn phía, vẻn vẹn chỉ đối mặt với hắn, dường như cảm giác sắp bị sát khí cuồn cuộn mãnh liệt cùng huyết lãng bao phủ.

Lâm Minh nội liễm hơn rất nhiều, hắn đứng thẳng tắp ở trên lôi đài, bản thân giống như một cây trường thương, mang theo một cỗ khí thế phong duệ ẩn mà giấu giếm, không ra thì thôi, đã ra thì phá tận trời.

Dường như Trương Ngạn Triệu nghe được thanh âm khí thế chính mình bị xông phá, dường như huyết lãng bị lợi kiếm chém tan, hắn cười ha ha:

- Lần tổng tông hội võ này, ta có thể gặp được đối thủ như ngươi cũng đã đủ! Ta chỉ ra ba đao, nếu ta không thể thắng ngươi, ta nhận thua!

Trương Ngạn Triệu nói như vậy cũng không phải đùa, mà Huyết Vương Tam Sát chỉ có ba đao, sau ba đao, chân nguyên tiêu hao quá bảy thành, nếu không thắng được Lâm Minh, một trận chiến này cơ bản liền thua.

Đối với Huyết Vương Tam Sát, nhất là một đao cuối cùng kia, Trương Ngạn Triệu có tuyệt đối tự tin.

- Tốt, xuất đao đi!

Lời vừa nói ra, Lâm Minh triển khai thức Thiết Kiều Lan Giang muôn đời không thay đổi, khoảnh khắc kia, khí thế hắn giống như một tòa núi lớn trầm ổn, cao không thể với tới.

Vũ Cực Thiên Hạ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vũ Cực Thiên Hạ Truyện Vũ Cực Thiên Hạ Story Chương 265: Đao như hổ, thương như rồng
9.1/10 từ 19 lượt.
loading...