Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 2297: Phát hiện ngoài ý muốn
Những thành viên quân khởi nghĩa sống sót trong lòng tràn ngập cảm giác tuyệt vọng.
Nam nhân trung niên dẫn đầu quân khởi nghĩa nghiến răng nói:
- Các vị huynh đệ, lát nữa chúng ta đốt cháy tinh huyết đi, dù chết cũng phải cắn một miếng thịt của chúng!
Bọn họ thà chết trận cũng không muốn rơi vào tay Ma Đạo Hội, nếu như thế sẽ sống không bằng chết.
Tích Dịch Ma dẫn đầu ra lệnh:
- Ha ha ha! Công tác tình báo của các ngươi không tệ, cũng biết ta. Bắt hết, bắt sống!
Đám lâu la sau lưng Tích Dịch Ma cầm tam xoa kích bay ra. Người quân khởi nghĩa định đốt cháy tinh huyết. Thiên Ảnh bị thương nặng mới chém đứt tay cũng lo cột chặt miệng vết thương, khuôn mặt trắng bệch tràn đầy dứt khoát.
Khi quân khởi nghĩa quyết tam chịu chết đột nhiên áp lực cảm ngộ giáng xuống.
Áp lực đến quá đột nhiên, tới nỗi bọn họ không phân biệt được chuyện gì xảy ra. Khi bọn họ thấy bốn phương tám hướng bao phủ khói đen nhạt thì đám Thâm Uyên Ác Ma lao tới bị đóng đinh trong khói đen, không thể nhúc nhích.
Dường như bọn họ gặp đau đớn rất lớn, biểu tình vặn vẹo, đôi mắt kinh hoàng như gặp chuyện gì khủng bố nhất thế giới rồi lại không thể phát ra chút thanh âm.
Tiếp theo nghe tiếng bùm bùm, các Thâm Uyên Ác Ma bị áp lực ép nổ thành huyết vụ.
- Đây là . . .!
Quân khởi nghĩa ngẩn ngơ, bọn họ không biết xảy ra chuyện gì, không thấy có người xuất hiện thì đám Thâm Uyên Ác Ma đã chết.
Nam nhân trung niên dẫn đầu quân khởi nghĩa nói:
- Là lực tràng!
Loại áp lực này, khói đen này rất giống lực tràng của cường giả. Nhưng chỉ dựa vào lực tràng đã trấn chết nhiều Thâm Uyên Ác Ma, bao gồm Quân Chủ thành vệ quân Hắc Sa thành thì đúng là đáng sợ.
Có người trẻ tuổi hỏi:
- Là đại thủ lĩnh sao?
Với quân khởi nghĩa cổ tộc thì đại thủ lĩnh là thần của bọn họ, không gì không làm được.
Nam nhân trung niên truyền âm nhanh:
- Không phải! Ta đã thấy lực tràng của đại thủ lĩnh, khác với cía này.
Người thi triển lực tràng đến nay chưa lộ mặt, dường như không định tiếp xúc với bọn họ.
Đột nhiên trong không trung cuốn vòng xoáy, máu của các Thâm Uyên Ác Ma bị vòng xoáy cuốn sạch, Ác Ma lực bị tách ra nhập vào vòng xoáy, biến mất.
Dưới vòng xoáy bùng cháy một đoàn lửa, tất cả máu thịt Ác Ma mất đi lực lượng tinh hoa bị lửa đốt thành tro chỉ để lại các trữ vật giới chỉ của Thâm Uyên Ác Ma bị vòng xoáy đen hấp thu.
Vòng xoáy đó là pháp tắc cắn nuốt của Lâm Minh. Đối với Lâm Minh thì báu vật trong tu di giới của Thâm Uyên Ác Ma rất đáng giá, ví dụ tinh thạch Ác Ma đồng tiền mạnh có thể dùng ở nhiều nơi.
Hấp thu những lực lượng này xong Lâm Minh cảm giác thực lực của hắn lại nâng cao một chút, nhưng muốn tiến giai thượng vị Thiên Tôn thì còn một khoảng cách lớn.
Muốn hoàn thành một bước này sẽ phải giết và cắn nuốt Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Chân Thần.
Nhìn cảnh tượng trên bầu trời, quân khởi nghĩa cổ tộc xoe tròn mắt. Đối phương rốt cuộc có thân phận gì? Tùy tay giết nhiều Thâm Uyên Ác Ma, cứu bọn họ, hành động này chỉ có Võ Giả các tộc thái cổ mới làm. Nhưng các tộc thái cổ trừ đại thủ lĩnh, vài nhân vật thiên kiêu được chân truyền di tích cổ ra còn ai có bản lĩnh như thế?
Mấy quân khởi nghĩa các tộc thái cổ nhìn nhau, không biết nên nói cái gì. Người bí ẩn này không nằm trong số cường giả cổ tộc mà bọn họ biết.
Lúc này một luồng sáng bắn hướng nam nhân trung niên dẫn đầu quân khởi nghĩa.
Lòng nam nhân trung niên thít chặt, nhận ra ngay luồng sáng không phải năng lượng công kích mà là luồng năng lượng bao bọc vật phẩm.
Nam nhân trung niên chộp lấy nhìn xem, đó là một đan bình. Nam nhân trung niên mở nắp bình ra, mấy viên đan dược tỏa mùi thuốc đậm đặc lăn ra. Thoáng chốc nam nhân trung niên ngẩn ngơ.
Những đan dược này rõ ràng là dùng thiên tài địa bảo hiếm hoi luyện chế, tuy không biết công hiệu cụ thể nhưng chỉ hít một hơi đã khiến nam nhân trung niên cảm nhận khí huyết ứ đọng vì bị thương đang chậm rãi chuyển động, đây là bảo dược trị thương.
Mới ngửi mùi đã có công hiệu như thế, nếu ăn vào chẳng phải hồi sinh người chết, mọc thịt trên xương?
Loại đan dược kiểu này không giống Thâm Uyên Ác Ma, bọn họ không sử dụng bình đan dược bằng ngọc tỉ mỉ như thế, cũng sẽ không luyện chế ra đan dược trong suốt trơn mượt như vậy.
Nam nhân trung niên hiểu rằng đan dược này là cho mấy người bị thương nặng nhất trong đội.
Nam nhân trung niên nói:
- Đa tạ tiền bối.
Nam nhân trung niên ném một viên đan dược cho Thiên Ảnh cụt một cánh tay, nói:
- Mau ăn vào.
Thiên Ảnh sửng sốt, chợt trong không trung vang lên thanh âm lạnh nhạt hơi khàn.
- Ngươi chém xuống cánh tay đó chưa bị hoại tử, mài nhỏ một viên trị thương đan bôi vào mặt cắt vết thương, lại nuốt một viên đan dược khác, có hy vọng phục hồi.
Thanh âm như vọng từ bốn phương tám hướng, khó đoán được nguồn phát ra tiếng.
Thiên Ảnh nghe thanh âm đó thì ngây người, nàng không ngờ cánh tay nàng chém xuống, bị Thâm Uyên Ác Ma cắn nuốt khí huyết thế nhưng có hy vọng phục hồi.
Đại nạn không chết, cánh tay còn đó, trong lòng Thiên Ảnh vừa mừng vừa sợ. Chủ nhân thanh âm thản nhiên kia không định lộ mặt.
Thiên Ảnh cắn môi nói:
- Đa tạ đại ân của tiền bối!
- Các người tốt nhất là mau rời khỏi đây, Hắc Sa thành sẽ biết ngay chuyện xảy ra nơi đây, qua một lúc nữa sẽ có người đến, lần này sẽ có Thâm Uyên Ác Ma càng mạnh hơn.
Lâm Minh nói xong câu đó định đi, hắn đã hết tình hết nghĩa. Lâm Minh không thể dẫn theo quân khởi nghĩa chạy trốn, hiện tại hắn đang trong hình dạng Thâm Uyên Ác Ma, lộ mặt bị đám người thấy sẽ gây ra hiểu lầm. Bảo Lâm Minh trở về hình dáng cũ gặp mặt bọn họ thì rắc rối.
Nhưng nam nhân trung niên dẫn đầu quân khởi nghĩa không ra lệnh đi ngay, tròng mắt gã xoay tròn, trong lòng nổi lên nhiều suy nghĩ, cuối cùng gã ra một quyết định.
Nam nhân trung niên cao giọng nói với Lâm Minh trong hư không:
- Tiền bối có thể ra mặt gặp nhau được không?
Lâm Minh nhíu mày. Thái độ của hắn đã quá rõ ràng, điều nên nói, nên làm đã xong, Lâm Minh không muốn nói nhảm nhiều.
Nam nhân trung niên không chết tâm, tiếp tục bảo:
- Vãn bối biết tiền bối không muốn lộ mặt nhưng vãn bối có chuyện quan trọng muốn nói, cả gan xin tiền bối xuất hiện nói chuyện . . .
Lời của nam nhân trung niên đánh động Lâm Minh, hắn dừng bước, do dự.
Nam nhân trung niên truyền âm thật nhỏ:
- Là bí mật liên quan Ma Thần chi mộ.
Nam nhân trung niên không thể tỏa định vị trí của Lâm Minh, gã truyền âm không mục tiêu nhưng gã tin với tu vi của người bí ẩn chắc chắn sẽ bắt giữ được.
Nam nhân trung niên nảy ra quyết định lôi kéo Lâm Minh là đã trải qua đắn đo suy nghĩ kỹ. Nam nhân trung niên không rõ thân phận của Lâm Minh nhưng từ cách chiến đấu, đưa đan dược của đối phương, gã đoán rất có thể là các tộc thái cổ.
Nếu là Thâm Uyên Ác Ma thì đan dược của bọn họ sẽ là huyết đan dính hơi thở ma tính rất đậm, dùng máu thịt mãnh thú quý giá luyện chế ra. Cách luyện chế cũng khác biệt rất lớn.
Vũ Cực Thiên Hạ
Nam nhân trung niên dẫn đầu quân khởi nghĩa nghiến răng nói:
- Các vị huynh đệ, lát nữa chúng ta đốt cháy tinh huyết đi, dù chết cũng phải cắn một miếng thịt của chúng!
Bọn họ thà chết trận cũng không muốn rơi vào tay Ma Đạo Hội, nếu như thế sẽ sống không bằng chết.
Tích Dịch Ma dẫn đầu ra lệnh:
- Ha ha ha! Công tác tình báo của các ngươi không tệ, cũng biết ta. Bắt hết, bắt sống!
Đám lâu la sau lưng Tích Dịch Ma cầm tam xoa kích bay ra. Người quân khởi nghĩa định đốt cháy tinh huyết. Thiên Ảnh bị thương nặng mới chém đứt tay cũng lo cột chặt miệng vết thương, khuôn mặt trắng bệch tràn đầy dứt khoát.
Khi quân khởi nghĩa quyết tam chịu chết đột nhiên áp lực cảm ngộ giáng xuống.
Áp lực đến quá đột nhiên, tới nỗi bọn họ không phân biệt được chuyện gì xảy ra. Khi bọn họ thấy bốn phương tám hướng bao phủ khói đen nhạt thì đám Thâm Uyên Ác Ma lao tới bị đóng đinh trong khói đen, không thể nhúc nhích.
Dường như bọn họ gặp đau đớn rất lớn, biểu tình vặn vẹo, đôi mắt kinh hoàng như gặp chuyện gì khủng bố nhất thế giới rồi lại không thể phát ra chút thanh âm.
Tiếp theo nghe tiếng bùm bùm, các Thâm Uyên Ác Ma bị áp lực ép nổ thành huyết vụ.
- Đây là . . .!
Quân khởi nghĩa ngẩn ngơ, bọn họ không biết xảy ra chuyện gì, không thấy có người xuất hiện thì đám Thâm Uyên Ác Ma đã chết.
Nam nhân trung niên dẫn đầu quân khởi nghĩa nói:
- Là lực tràng!
Loại áp lực này, khói đen này rất giống lực tràng của cường giả. Nhưng chỉ dựa vào lực tràng đã trấn chết nhiều Thâm Uyên Ác Ma, bao gồm Quân Chủ thành vệ quân Hắc Sa thành thì đúng là đáng sợ.
Có người trẻ tuổi hỏi:
- Là đại thủ lĩnh sao?
Với quân khởi nghĩa cổ tộc thì đại thủ lĩnh là thần của bọn họ, không gì không làm được.
Nam nhân trung niên truyền âm nhanh:
- Không phải! Ta đã thấy lực tràng của đại thủ lĩnh, khác với cía này.
Người thi triển lực tràng đến nay chưa lộ mặt, dường như không định tiếp xúc với bọn họ.
Đột nhiên trong không trung cuốn vòng xoáy, máu của các Thâm Uyên Ác Ma bị vòng xoáy cuốn sạch, Ác Ma lực bị tách ra nhập vào vòng xoáy, biến mất.
Dưới vòng xoáy bùng cháy một đoàn lửa, tất cả máu thịt Ác Ma mất đi lực lượng tinh hoa bị lửa đốt thành tro chỉ để lại các trữ vật giới chỉ của Thâm Uyên Ác Ma bị vòng xoáy đen hấp thu.
Vòng xoáy đó là pháp tắc cắn nuốt của Lâm Minh. Đối với Lâm Minh thì báu vật trong tu di giới của Thâm Uyên Ác Ma rất đáng giá, ví dụ tinh thạch Ác Ma đồng tiền mạnh có thể dùng ở nhiều nơi.
Hấp thu những lực lượng này xong Lâm Minh cảm giác thực lực của hắn lại nâng cao một chút, nhưng muốn tiến giai thượng vị Thiên Tôn thì còn một khoảng cách lớn.
Muốn hoàn thành một bước này sẽ phải giết và cắn nuốt Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Chân Thần.
Nhìn cảnh tượng trên bầu trời, quân khởi nghĩa cổ tộc xoe tròn mắt. Đối phương rốt cuộc có thân phận gì? Tùy tay giết nhiều Thâm Uyên Ác Ma, cứu bọn họ, hành động này chỉ có Võ Giả các tộc thái cổ mới làm. Nhưng các tộc thái cổ trừ đại thủ lĩnh, vài nhân vật thiên kiêu được chân truyền di tích cổ ra còn ai có bản lĩnh như thế?
Mấy quân khởi nghĩa các tộc thái cổ nhìn nhau, không biết nên nói cái gì. Người bí ẩn này không nằm trong số cường giả cổ tộc mà bọn họ biết.
Lúc này một luồng sáng bắn hướng nam nhân trung niên dẫn đầu quân khởi nghĩa.
Lòng nam nhân trung niên thít chặt, nhận ra ngay luồng sáng không phải năng lượng công kích mà là luồng năng lượng bao bọc vật phẩm.
Nam nhân trung niên chộp lấy nhìn xem, đó là một đan bình. Nam nhân trung niên mở nắp bình ra, mấy viên đan dược tỏa mùi thuốc đậm đặc lăn ra. Thoáng chốc nam nhân trung niên ngẩn ngơ.
Những đan dược này rõ ràng là dùng thiên tài địa bảo hiếm hoi luyện chế, tuy không biết công hiệu cụ thể nhưng chỉ hít một hơi đã khiến nam nhân trung niên cảm nhận khí huyết ứ đọng vì bị thương đang chậm rãi chuyển động, đây là bảo dược trị thương.
Mới ngửi mùi đã có công hiệu như thế, nếu ăn vào chẳng phải hồi sinh người chết, mọc thịt trên xương?
Loại đan dược kiểu này không giống Thâm Uyên Ác Ma, bọn họ không sử dụng bình đan dược bằng ngọc tỉ mỉ như thế, cũng sẽ không luyện chế ra đan dược trong suốt trơn mượt như vậy.
Nam nhân trung niên hiểu rằng đan dược này là cho mấy người bị thương nặng nhất trong đội.
Nam nhân trung niên nói:
- Đa tạ tiền bối.
Nam nhân trung niên ném một viên đan dược cho Thiên Ảnh cụt một cánh tay, nói:
- Mau ăn vào.
Thiên Ảnh sửng sốt, chợt trong không trung vang lên thanh âm lạnh nhạt hơi khàn.
- Ngươi chém xuống cánh tay đó chưa bị hoại tử, mài nhỏ một viên trị thương đan bôi vào mặt cắt vết thương, lại nuốt một viên đan dược khác, có hy vọng phục hồi.
Thanh âm như vọng từ bốn phương tám hướng, khó đoán được nguồn phát ra tiếng.
Thiên Ảnh nghe thanh âm đó thì ngây người, nàng không ngờ cánh tay nàng chém xuống, bị Thâm Uyên Ác Ma cắn nuốt khí huyết thế nhưng có hy vọng phục hồi.
Đại nạn không chết, cánh tay còn đó, trong lòng Thiên Ảnh vừa mừng vừa sợ. Chủ nhân thanh âm thản nhiên kia không định lộ mặt.
Thiên Ảnh cắn môi nói:
- Đa tạ đại ân của tiền bối!
- Các người tốt nhất là mau rời khỏi đây, Hắc Sa thành sẽ biết ngay chuyện xảy ra nơi đây, qua một lúc nữa sẽ có người đến, lần này sẽ có Thâm Uyên Ác Ma càng mạnh hơn.
Lâm Minh nói xong câu đó định đi, hắn đã hết tình hết nghĩa. Lâm Minh không thể dẫn theo quân khởi nghĩa chạy trốn, hiện tại hắn đang trong hình dạng Thâm Uyên Ác Ma, lộ mặt bị đám người thấy sẽ gây ra hiểu lầm. Bảo Lâm Minh trở về hình dáng cũ gặp mặt bọn họ thì rắc rối.
Nhưng nam nhân trung niên dẫn đầu quân khởi nghĩa không ra lệnh đi ngay, tròng mắt gã xoay tròn, trong lòng nổi lên nhiều suy nghĩ, cuối cùng gã ra một quyết định.
Nam nhân trung niên cao giọng nói với Lâm Minh trong hư không:
- Tiền bối có thể ra mặt gặp nhau được không?
Lâm Minh nhíu mày. Thái độ của hắn đã quá rõ ràng, điều nên nói, nên làm đã xong, Lâm Minh không muốn nói nhảm nhiều.
Nam nhân trung niên không chết tâm, tiếp tục bảo:
- Vãn bối biết tiền bối không muốn lộ mặt nhưng vãn bối có chuyện quan trọng muốn nói, cả gan xin tiền bối xuất hiện nói chuyện . . .
Lời của nam nhân trung niên đánh động Lâm Minh, hắn dừng bước, do dự.
Nam nhân trung niên truyền âm thật nhỏ:
- Là bí mật liên quan Ma Thần chi mộ.
Nam nhân trung niên không thể tỏa định vị trí của Lâm Minh, gã truyền âm không mục tiêu nhưng gã tin với tu vi của người bí ẩn chắc chắn sẽ bắt giữ được.
Nam nhân trung niên nảy ra quyết định lôi kéo Lâm Minh là đã trải qua đắn đo suy nghĩ kỹ. Nam nhân trung niên không rõ thân phận của Lâm Minh nhưng từ cách chiến đấu, đưa đan dược của đối phương, gã đoán rất có thể là các tộc thái cổ.
Nếu là Thâm Uyên Ác Ma thì đan dược của bọn họ sẽ là huyết đan dính hơi thở ma tính rất đậm, dùng máu thịt mãnh thú quý giá luyện chế ra. Cách luyện chế cũng khác biệt rất lớn.
Vũ Cực Thiên Hạ
Đánh giá:
Truyện Vũ Cực Thiên Hạ
Story
Chương 2297: Phát hiện ngoài ý muốn
9.1/10 từ 19 lượt.