Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 2283: Thiên Tôn trung vị, pháp tắc tiến hóa (2)
Trong lòng đám thí luyện giả băng hàn, không có vì đám tà vật phủ phục trên mặt đất mà buông lỏng, loại tình cảnh này làm bọn họ ẩn ẩn cảm giác được, chỉ sợ có tồn tại đáng sợ xuất hiện.
Nếu là như vậy, kết cục của bọn họ còn thảm hơn.
- Nơi phát ra đạo thần quang kia, không phải Uổng Tử Cốc sao?
Một người trung niên nuốt nước miếng một cái, đột nhiên mở miệng, hắn lúc này mới ý thức được thần quang kia tới từ Uổng Tử Cốc.
- Uổng Tử Cốc?
Mọi người đều giật mình, nơi này là cấm địa tuyệt đối của Tu La Lộ, qua nhiều năm như vậy, phàm là người không tin tà tiến vào đều chết bên trong, nó vô cùng thần bí, nhưng mà dường như chưa từng nghe nói qua trong Uổng Tử Cốc phát ra qua hắc quang, càng chưa nghe nói có dị biến gì đó.
Uổng Tử Cốc giống như một mộ địa tuyên cổ không thay đổi, vài tỷ năm qua, nó thôn phệ không biết bao nhiêu tính mạng, hoàn toàn không có chút biến hóa gì cả.
- Sư phụ, chúng ta bây giờ. . .
Một thiếu nữ sắc mặt tái nhợt nói ra, hiện tại bọn họ không biết nên bỏ chạy hay nên chờ tại nơi này.
Trước mặt bọn họ có càng nhiều tà vật xuất hiện, trong đó rất nhiều tồn tại làm cho bọn họ cảm thấy kinh hãi, mà phía sau là Uổng Tử Cốc, làm cho bọn họ cảm giác tiến thoái lưỡng nan.
Vào thời điểm này thiếu nữ nghẹn lời, nàng mở to mắt nhìn thẳng vào phía sau của mình, nơi đó có một tầng sương mù nhàn nhạt, sương mù tách ra, một nam tử xuất hiện.
Hắn mặc hắc y đơn giản mà mộc mạc, hai mắt thâm thúy, lông mi như kiếm, cho người ta cảm giác khó hiểu.
Hắn cứ như vậy đứng trong sương mù, từng bước một đi tới, tuyệt địa như Táng Thần Lĩnh hắn dạo chơi nhàn nhã, giống như đi lại trong hoa viên của mình.
Mà người trung niên chú ý tới, từ khi thanh niên áo đen xuất hiện, những tà vật đáng sợ kia đang run rẩy toàn thân sợ hãi, không dám nhúc nhích chút nào.
- Mấy vị, bây giờ là đại hoang lịch năm nào?
Nam tử hắc y mở miệng, nam tử này chính là Lâm Minh bế quan trong Uổng Tử Cốc không biết bao lâu, hắn tu luyện trong Uổng Tử Cốc không biết thời gian.
Hắn tu luyện chìm vào trong vong ngã tuyệt đối, bất tri bất giác Tu La pháp tắc hoàn thành một lần lột xác.
Tu La pháp tắc là chí cao pháp tắc của thiên địa vũ trụ, bao dung Tam Thập Tam Thiên đạo.
Mà Lâm Minh tại thành Thiên Tôn đã trải qua Tam Thập Tam Thiên thiên kiếp, thân thể thừa nhận thiên kiếp tẩy lễ và hấp thu vô số pháp tắc võ đạo và trí nhớ thượng cổ thần vương.
Những pháp tắc này bị Lâm Minh bỏ thêm vào trong Tu La pháp tắc.
Nếu như ví von Tu La pháp tắc thành một đồ hình, như vậy nó có ba bộ và ba mươi ba hình.
Năm đó chủ nhân Tu La Lộ trùng tu ba mươi ba thế, cảm ngộ pháp tắc Tam Thập Tam Thiên, cả đời một Thiên Tôn, cả đời một phong thần, làm cho Tu La pháp tắc viên mãn.
Lâm Minh còn không có thời gian sung túc như chủ nhân Tu La Lộ, nhưng mà bằng vào hắn hấp thu thiên kiếp pháp tắc, cũng đã khó lường.
Những năm này tìm hiểu, Lâm Minh cũng tương đương tu luyện ra ba mươi ba đồ hình của mình, làm cho Tu La Thiên Đạo càng thêm hoàn mỹ.
Hắc quang vừa rồi không phải Lâm Minh đột phá Thiên Tôn trung vị mà sinh ra, mà là Lâm Minh tu luyện Tu La Thiên Đạo tiến thêm một bước sinh ra thiên địa dị tượng.
Trên thực tế Lâm Minh đánh giá mình đột phá Thiên Tôn trung vị cần một hai ngàn năm nữa, Lâm Minh đột phá Thiên Tôn trung vị thì cũng có thiên địa dị tượng, nhưng mà thiên địa dị tượng cũng chỉ ở trong Uổng Tử Cốc mà thôi, căn bản không tuôn ra khỏi kết giới thời gian của Uổng Tử Cốc.
Kết giới Uổng Tử Cốc là chủ nhân Tu La Lộ tự tay bố trí xuống, chỉ có Tu La pháp tắc tiến hóa dị tượng mới bay ra ngoài, sinh ra dị tượng.
Mà những tà vật trong Uổng Tử Cốc sở dĩ kính sợ Lâm Minh như thần minh, cũng chính bởi vì Lâm Minh tiến hóa Tu La Lộ pháp tắc.
Những tà vật này đều là Tu La Lộ tạo ra, bản thân chúng được pháp tắc sinh ra, liền phù hợp Tu La Thiên Đạo.
Nếu như nói chủ nhân Tu La Lộ là người sáng tạo chúng còn không đủ, mà bây giờ Lâm Minh trên thực tế đã có được khí tức của chủ nhân Tu La Lộ, cũng khống chế lực lượng Tu La pháp tắc.
Nếu như nói, hiện tại Lâm Minh chính là tân chủ nhân Tu La Lộ cũng không đủ!
Đây là nguyên nhân tất cả tà vật kính sợ, thậm chí chuyên môn từ nơi ngủ đông và các nơi khác chạy tới triều bái Lâm Minh, nếu không mặc dù là thượng vị Chân Thần hàng lâm, tuy có thể làm cho chúng e ngại, nhưng tuyệt đối sẽ không khiến chúng nó chạy tới triều bái.
- Bây giờ là... Đại hoang lịch năm 1768...
Một trong hai người trung niên nuốt nước miếng, gian khó trả lời, hắn có thói quen nói bốn con số cuối cùng mà thôi.
Tại Tu La Lộ, tự nhiên có lịch pháp, mà Tu La Lộ lịch pháp cũng không phải từ khi Tu La Lộ thành lập mới có tới bây giờ.
Trên thực tế một lịch pháp đếm tới vài tỷ năm, cũng gần như không có khả năng.
Tại nơi khác nhau của Tu La Lộ, lịch pháp vô cùng giống nhau, hơn nữa trong lịch sử, mỗi khi xuất hiện thế lực lớn thống nhất phần lớn lãnh thổ Tu La Lộ sẽ thiết lập lịch pháp mới, định ra lịch pháp nguyên niên của bọn họ.
Ví dụ như Thần Hư Thần Quốc cùng Tề Thiên Thần Quốc, sở dụng lịch pháp không giống nhau.
Mà ở đại hoang, bọn họ sử dụng đại hoang lịch, đã sử dụng mấy trăm vạn năm.
Trước mắt người trung niên đột nhiên nói ra "năm 1768", Lâm Minh trầm ngâm, hỏi:
- Thế là năm 121768?
Lâm Minh nói ra hai con số kéo dài ỏ phía trước, người trung niên nghe được khẽ giật mình.
Người trung niên lập tức suy đoán ra, nam tử trước mắt chỉ sợ thật lâu không xuất thế, ít nhất mấy ngàn năm, cho nên mới cần mấy con số phía trước xác định.
Người này rốt cuộc là ai, vì sao những tà vật này thần phục hắn như thế?
Loại thủ đoạn này, Thiên Tôn có được không?
Chẳng lẽ gặp được lão quái vật bế quan ức vạn năm?
Nghĩ tới đây, trong lòng mấy người phát lạnh, thực tế đạo hắc quang vừa rồi là từ trong Uổng Tử Cốc phát ra, chẳng lẽ nam tử này từ trong Uổng Tử Cốc đi ra?
Ý thức được khả năng này, mọi người sững sờ nói không ra lời.
Ngược lại người trung niên cầm đầu nhớ rõ trả lời Lâm Minh, hắn cung kính nói:
- Vâng, tiền bối.
Hắn dùng tiền bối làm kính ngữ, kỳ thật tuổi tác cũng không kém nhau bao nhiêu, nhưng mà tuổi Lâm Minh cũng không có lớn như người trung niên này tưởng tượng.
- Đại hoang lịch năm 121768, nói như vậy... Ta bế quan ở đây đã năm ngàn năm, trước đó ta cần một hai ngàn năm đột phá Thiên Tôn trung vị, hiện tại ngẫm lại, chỉ sợ cần lâu hơn, nhưng mà về sau dung hợp Tam Thập Tam Thiên đạo pháp tắc thời gian trôi qua quá nhanh, ta lại hoàn toàn vong ngã, không biết đã qua bao lâu.
Ở trong Uổng Tử Cốc hơn năm nghìn năm, trong thế giới thật là năm trăm năm.
Hơn năm trăm năm, căn cứ tin tức Tạo Hóa thánh tử cung cấp, Tạo Hóa Thánh Hoàng có lẽ còn không có xuất quan, nhưng mà cũng sắp rồi.
Vũ Cực Thiên Hạ
Nếu là như vậy, kết cục của bọn họ còn thảm hơn.
- Nơi phát ra đạo thần quang kia, không phải Uổng Tử Cốc sao?
Một người trung niên nuốt nước miếng một cái, đột nhiên mở miệng, hắn lúc này mới ý thức được thần quang kia tới từ Uổng Tử Cốc.
- Uổng Tử Cốc?
Mọi người đều giật mình, nơi này là cấm địa tuyệt đối của Tu La Lộ, qua nhiều năm như vậy, phàm là người không tin tà tiến vào đều chết bên trong, nó vô cùng thần bí, nhưng mà dường như chưa từng nghe nói qua trong Uổng Tử Cốc phát ra qua hắc quang, càng chưa nghe nói có dị biến gì đó.
Uổng Tử Cốc giống như một mộ địa tuyên cổ không thay đổi, vài tỷ năm qua, nó thôn phệ không biết bao nhiêu tính mạng, hoàn toàn không có chút biến hóa gì cả.
- Sư phụ, chúng ta bây giờ. . .
Một thiếu nữ sắc mặt tái nhợt nói ra, hiện tại bọn họ không biết nên bỏ chạy hay nên chờ tại nơi này.
Trước mặt bọn họ có càng nhiều tà vật xuất hiện, trong đó rất nhiều tồn tại làm cho bọn họ cảm thấy kinh hãi, mà phía sau là Uổng Tử Cốc, làm cho bọn họ cảm giác tiến thoái lưỡng nan.
Vào thời điểm này thiếu nữ nghẹn lời, nàng mở to mắt nhìn thẳng vào phía sau của mình, nơi đó có một tầng sương mù nhàn nhạt, sương mù tách ra, một nam tử xuất hiện.
Hắn mặc hắc y đơn giản mà mộc mạc, hai mắt thâm thúy, lông mi như kiếm, cho người ta cảm giác khó hiểu.
Hắn cứ như vậy đứng trong sương mù, từng bước một đi tới, tuyệt địa như Táng Thần Lĩnh hắn dạo chơi nhàn nhã, giống như đi lại trong hoa viên của mình.
Mà người trung niên chú ý tới, từ khi thanh niên áo đen xuất hiện, những tà vật đáng sợ kia đang run rẩy toàn thân sợ hãi, không dám nhúc nhích chút nào.
- Mấy vị, bây giờ là đại hoang lịch năm nào?
Nam tử hắc y mở miệng, nam tử này chính là Lâm Minh bế quan trong Uổng Tử Cốc không biết bao lâu, hắn tu luyện trong Uổng Tử Cốc không biết thời gian.
Hắn tu luyện chìm vào trong vong ngã tuyệt đối, bất tri bất giác Tu La pháp tắc hoàn thành một lần lột xác.
Tu La pháp tắc là chí cao pháp tắc của thiên địa vũ trụ, bao dung Tam Thập Tam Thiên đạo.
Mà Lâm Minh tại thành Thiên Tôn đã trải qua Tam Thập Tam Thiên thiên kiếp, thân thể thừa nhận thiên kiếp tẩy lễ và hấp thu vô số pháp tắc võ đạo và trí nhớ thượng cổ thần vương.
Những pháp tắc này bị Lâm Minh bỏ thêm vào trong Tu La pháp tắc.
Nếu như ví von Tu La pháp tắc thành một đồ hình, như vậy nó có ba bộ và ba mươi ba hình.
Năm đó chủ nhân Tu La Lộ trùng tu ba mươi ba thế, cảm ngộ pháp tắc Tam Thập Tam Thiên, cả đời một Thiên Tôn, cả đời một phong thần, làm cho Tu La pháp tắc viên mãn.
Lâm Minh còn không có thời gian sung túc như chủ nhân Tu La Lộ, nhưng mà bằng vào hắn hấp thu thiên kiếp pháp tắc, cũng đã khó lường.
Những năm này tìm hiểu, Lâm Minh cũng tương đương tu luyện ra ba mươi ba đồ hình của mình, làm cho Tu La Thiên Đạo càng thêm hoàn mỹ.
Hắc quang vừa rồi không phải Lâm Minh đột phá Thiên Tôn trung vị mà sinh ra, mà là Lâm Minh tu luyện Tu La Thiên Đạo tiến thêm một bước sinh ra thiên địa dị tượng.
Trên thực tế Lâm Minh đánh giá mình đột phá Thiên Tôn trung vị cần một hai ngàn năm nữa, Lâm Minh đột phá Thiên Tôn trung vị thì cũng có thiên địa dị tượng, nhưng mà thiên địa dị tượng cũng chỉ ở trong Uổng Tử Cốc mà thôi, căn bản không tuôn ra khỏi kết giới thời gian của Uổng Tử Cốc.
Kết giới Uổng Tử Cốc là chủ nhân Tu La Lộ tự tay bố trí xuống, chỉ có Tu La pháp tắc tiến hóa dị tượng mới bay ra ngoài, sinh ra dị tượng.
Mà những tà vật trong Uổng Tử Cốc sở dĩ kính sợ Lâm Minh như thần minh, cũng chính bởi vì Lâm Minh tiến hóa Tu La Lộ pháp tắc.
Những tà vật này đều là Tu La Lộ tạo ra, bản thân chúng được pháp tắc sinh ra, liền phù hợp Tu La Thiên Đạo.
Nếu như nói chủ nhân Tu La Lộ là người sáng tạo chúng còn không đủ, mà bây giờ Lâm Minh trên thực tế đã có được khí tức của chủ nhân Tu La Lộ, cũng khống chế lực lượng Tu La pháp tắc.
Nếu như nói, hiện tại Lâm Minh chính là tân chủ nhân Tu La Lộ cũng không đủ!
Đây là nguyên nhân tất cả tà vật kính sợ, thậm chí chuyên môn từ nơi ngủ đông và các nơi khác chạy tới triều bái Lâm Minh, nếu không mặc dù là thượng vị Chân Thần hàng lâm, tuy có thể làm cho chúng e ngại, nhưng tuyệt đối sẽ không khiến chúng nó chạy tới triều bái.
- Bây giờ là... Đại hoang lịch năm 1768...
Một trong hai người trung niên nuốt nước miếng, gian khó trả lời, hắn có thói quen nói bốn con số cuối cùng mà thôi.
Tại Tu La Lộ, tự nhiên có lịch pháp, mà Tu La Lộ lịch pháp cũng không phải từ khi Tu La Lộ thành lập mới có tới bây giờ.
Trên thực tế một lịch pháp đếm tới vài tỷ năm, cũng gần như không có khả năng.
Tại nơi khác nhau của Tu La Lộ, lịch pháp vô cùng giống nhau, hơn nữa trong lịch sử, mỗi khi xuất hiện thế lực lớn thống nhất phần lớn lãnh thổ Tu La Lộ sẽ thiết lập lịch pháp mới, định ra lịch pháp nguyên niên của bọn họ.
Ví dụ như Thần Hư Thần Quốc cùng Tề Thiên Thần Quốc, sở dụng lịch pháp không giống nhau.
Mà ở đại hoang, bọn họ sử dụng đại hoang lịch, đã sử dụng mấy trăm vạn năm.
Trước mắt người trung niên đột nhiên nói ra "năm 1768", Lâm Minh trầm ngâm, hỏi:
- Thế là năm 121768?
Lâm Minh nói ra hai con số kéo dài ỏ phía trước, người trung niên nghe được khẽ giật mình.
Người trung niên lập tức suy đoán ra, nam tử trước mắt chỉ sợ thật lâu không xuất thế, ít nhất mấy ngàn năm, cho nên mới cần mấy con số phía trước xác định.
Người này rốt cuộc là ai, vì sao những tà vật này thần phục hắn như thế?
Loại thủ đoạn này, Thiên Tôn có được không?
Chẳng lẽ gặp được lão quái vật bế quan ức vạn năm?
Nghĩ tới đây, trong lòng mấy người phát lạnh, thực tế đạo hắc quang vừa rồi là từ trong Uổng Tử Cốc phát ra, chẳng lẽ nam tử này từ trong Uổng Tử Cốc đi ra?
Ý thức được khả năng này, mọi người sững sờ nói không ra lời.
Ngược lại người trung niên cầm đầu nhớ rõ trả lời Lâm Minh, hắn cung kính nói:
- Vâng, tiền bối.
Hắn dùng tiền bối làm kính ngữ, kỳ thật tuổi tác cũng không kém nhau bao nhiêu, nhưng mà tuổi Lâm Minh cũng không có lớn như người trung niên này tưởng tượng.
- Đại hoang lịch năm 121768, nói như vậy... Ta bế quan ở đây đã năm ngàn năm, trước đó ta cần một hai ngàn năm đột phá Thiên Tôn trung vị, hiện tại ngẫm lại, chỉ sợ cần lâu hơn, nhưng mà về sau dung hợp Tam Thập Tam Thiên đạo pháp tắc thời gian trôi qua quá nhanh, ta lại hoàn toàn vong ngã, không biết đã qua bao lâu.
Ở trong Uổng Tử Cốc hơn năm nghìn năm, trong thế giới thật là năm trăm năm.
Hơn năm trăm năm, căn cứ tin tức Tạo Hóa thánh tử cung cấp, Tạo Hóa Thánh Hoàng có lẽ còn không có xuất quan, nhưng mà cũng sắp rồi.
Vũ Cực Thiên Hạ
Đánh giá:
Truyện Vũ Cực Thiên Hạ
Story
Chương 2283: Thiên Tôn trung vị, pháp tắc tiến hóa (2)
9.1/10 từ 19 lượt.