Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 2144: Thủ hộ giả
Chương 2144: Thủ hộ giả.
Có lẽ Phong Thần Đài bày ra ở tầng thứ tư chỉ là hình chiếu của Phong Thần Đài chính thức.
Thậm chí Phong Thần Đài căn bản không gọi là Phong Thần Đài, nó có lẽ có tên khác, cái tên Phong Thần Đài là gọi theo tên Phong Thần Thiên Tôn mà thôi.
Lâm Minh nghĩ như thế, thân thể hắn bay chậm lên trên trời, hắn cẩn thận từng chút, bay vào Phong Thần Đài sâu trong tinh không kia.
Mà thời điểm hắn bay mấy trăm dặm, tốc độ của hắn chậm lại, hắn nhìn vào sâu trong Phong Thần Đài, trong mắt hiện ra một tia kinh dị.
Trên đỉnh Phong Thần Đài có người.
Còn không phải một người, mà là hai người. Tuy cách cực xa, nhưng chỉ nhìn thấy hai bóng trắng mơ hồ, nhưng mà cảm giác Lâm Minh quét qua lại nhìn rõ dung mạo của bọn họ.
Hai người này mặc trường bào màu trắng, dung mạo già nua, mặt tươi cười, dường như đang chờ hắn tới.
Thân hình Lâm Minh dừng một chút, hơi do dự, sau đó hắn bay thẳng về phía hai người này.
Lâm Minh nhìn ra xa xa, quan sát hai người nay, kỳ thật trong thí luyện cuối cùng, Lâm Minh không chỉ một lần nhìn thấy loại người như giám khảo, ví dụ như hắc sắc Tu La, ví dụ như hư ảnh chủ nhân Tu La lộ luận đạo với Lâm Minh.
Nhưng mà những người kia chỉ là cường giả lưu lại một sợi thần thức, cũng không phải chân thân.
Nhưng mà hai người trước mặt trên Phong Thần Đài này, Lâm Minh cảm thấy hai người này chính là người sống sờ sờ.
Chuyện này làm cho Lâm Minh cảm thấy kinh ngạc.
Hai người này có quan hệ gì với chủ nhân Tu La Lộ chứ? Dùng niên đại sinh hoạt của chủ nhân Tu La Lộ, không có người nào có thể sống lâu như thế mà không chế.
Phong Thần Đài cách Lâm Minh chừng mấy ngàn dặm, Lâm Minh bay qua phiến hư không nay, đạp vào Phong Thần Đài, đây chính là đỉnh đải nhỏ nhất của Phong Thần Đài, nhưng mà nó cũng có phương viên mấy trăm dặm.
Hai người này đứng cách Lâm Minh chừng mười trượng, sắc mặt bọn họ hiền lành, mặt tươi cười, rất khó phân biệt được chủng tộc của bọn họ.
- Vãn bối bái kiến tiền bối.
Lâm Minh cung kính thi lễ, hắn phát hiện hai người này dung mạo tương tự kinh người, giống như huynh đệ sinh đôi vậy.
Hai người không nói lời nào, chỉ nhìn qua Lâm Minh, thỏa mãn gật đầu.
- Không biết tiền bối xưng hô như thế nào?
Lâm Minh ngẩng đầu lên, hắn có quá nhiều chuyện cần hỏi, nhưng nhất thời không biết bắt đầu từ đâu.
- Ta gọi là Triệt, chỉ có một chữ!
Một lão giả vuốt râu nói ra.
- Mặc!
Lão giả khác cũng lên tiếng.
Lâm Minh phát hiện hai người này vẫn có chút khác nhau, lão giả tên là Triệt này con mắt màu xanh da trời, giống như dòng suối thanh tịnh,
Mà lão giả Mặc có con mắt màu đen.
Dường như tên của bọn họ chính là màu sắc của đôi mắt.
Làm cho Lâm Minh kỳ dị chính là hai người này không ngờ lớn tuổi như thế, ánh mắt lại sáng ngời như hài đồng, thật sự làm cho người ta hiếu kỳ.
Lâm Minh hiếu kỳ rốt cuộc hai người này có cảnh giới gì, từ diện mạo bề ngoài mà nhìn, hai người này không giống người bình thường.
- Vãn bối mạo muội hỏi một câu, không biết hai vị tiền bối ở chỗ này sao?
Lâm Minh hỏi.
- Chúng ta là... Thí luyện cuối cùng, cũng chính là thủ hộ giả Tu La Lộ.
- Thủ hộ giả? Tiền bối thủ hộ ở đây bao lâu rồi?
Trong nội tâm Lâm Minh chấn động, kỳ thật lúc trước hắn có suy đoán, nhưng mà cảm thấy thí luyện cuối cùng này niên đại quá xa xưa, muốn thủ hộ thí luyện cuối cùng cho tới bây giờ, quả thật là không thể tưởng tượng nổi.
- Thủ hộ sáu trăm triệu năm, cụ thể thì nhớ không rõ.
Triệt cười tủm tỉm nói ra, Lâm Minh nghe xong nội tâm chấn động mạnh, sáu trăm triệu năm, Chân Thần có thể sống lâu như thế không?
Lâm Minh không biết Chân Thần đỉnh cấp có thể sống bao lâu, nói như vậy, sau khi đột phá một cảnh giới, thọ nguyên sẽ tăng lên gấp ba, nếu Thiên Tôn tăng lên Chân Thần cũng là như thế, như vậy Chân Thần có thể sống chừng ba bốn trăm triệu năm, sáu trăm triệu năm là khó tưởng tượng nổi rồi.
- Tộc của ta vốn có tuổi thọ rất dài, hơn nữa chúng ta có phương pháp kéo dài duyên thọ, đại đa số thời gian chúng ta đều ngủ say, hoặc là vượt qua trong thời gian kết giới...
Triệt nhìn ra nghi hoặc trong lòng của Lâm Minh, giải thích như thế vẫn làm Lâm Minh cảm thấy kinh hãi, Nhân tộc Tam Sinh lão nhân cũng có phương pháp kéo dài duyên thọ, nhưng mà hắn sống tới ba trăm triệu năm thì di chứng thể hiện ra, tuy hắn còn sống nhưng mà toàn thân đầy tử khí, gần như có cảm giác mục nát, tuyệt đối không có tinh thần quắc thước như hai người này.
- Nói cho đúng, chúng ta là Điện Linh nhất tộc, thế gian vạn vật, tất cả đều có linh, tộc của ta chính là vạn vật chi linh biến thành, tuổi thọ của chúng ta không nên so với Nhân tộc, cho dù thái cổ Thần tộc cũng không sống lâu hơn chúng ta đâu, hơn nữa thời gian kết giới và một ít phương pháp kéo dài duyên thọ, tộc của ta có thể sống hơn một tỷ năm...
- Về phần thủ hộ Tu La lộ và thí luyện cuối cùng, đây là sứ mạng của tộc ta, chúng ta đời đời kiếp kiếp thủ hộ ở đây mười tỷ năm rồi.
Triệt chậm rãi nói ra, nói bí tân của Điện Linh nhất tộc, tuy hắn giải thích đại khái vì cái gì bọn họ thủ họ thí luyện cuối cùng đến bây giờ, nhưng mà Lâm Minh vẫn cảm thấy kinh hãi khó hiểu, thời gian mười tỷ năm quá xa xưa, thời gian này trải qua mấy lần thiên địa hạo kiếp, càng có nhiều chủng tộc hưng thịnh, cường đại, bị diệt, về phần những tông môn, vương triều hưng suy càng nhiều vô số kể.
Cụ thể chính là Điện Linh nhất tộc, đã tồn tại mười tỷ năm, hơn mười tỷ năm qua vẫn thực hiện sứ mệnh của mình, chuyện này làm Lâm Minh kinh hãi.
- Điệ Linh... Vãn bối năm đó đã từng gặp qua...
Lâm Minh nhớ tới lúc ở thượng cổ phượng tộc gặp được điện linh, nhưng mà điện linh này không có mạnh mẽ như hai lão gia trước mặt.
- Ha ha, tiểu bối ngươi rất không tồi, mấy ngàn năm trước tại đại hoang Đế Khắc Thạch, ta đã thấy chữ khắc của ngươi.
Lần này là Mặc nói chuyện, giọng của hắn khàn khàn, Lâm Minh nghe xong chấn động.
- Đế Khắc Thạch?
Đương nhiên hắn nhớ rõ, hắn lúc mới tới Tu La Lộ tham gia thí luyện, lúc ở đại hoang gặp được Tiểu Ma Tiên và Độc Vũ Yêu Vương, ba người cùng đi khắc chữ trên Đế Khắc Thạch, hắn và Tiểu ma Tiên đều hoàn mỹ thông qua nhiệm vụ khắc chữ, dường như một tỷ năm qua, có thể khắc chữ hoàn mỹ cũng không có mấy người.
Không ngờ lúc đó hai người này đã chú ý tới mình, làm cho Lâm Minh kinh dị chính là khi đó hắn khác với hiện tại thật lớn, vậy mà hai người liếc cái đã nhận ra?
- Hai vị tiền bối làm sao nhận ra vãn bối?
Trong lòng Lâm Minh nghiêm túc, chuyện như thế này hắn phải làm rõ ràng, nếu không lúc đó bị Tạo Hóa Thánh Hoàng nhận ra, hắn sẽ phải chết không nghi ngờ.
- Bởi vì đế ngọc... Còn có Tu La pháp tắc trong người của ngươi.
Mặc chỉ vào bụng của Lâm Minh, cười nói:
- Ngươi dường như trải qua chuyện gì đó, cho nên ngươi thoát thai hoán cốt sinh ra biến hóa, không cẩn thận phân biệt, hai chúng ta đúng là không nhận ra ngươi rồi, nhưng mà ngươi mang theo đế ngọc và Tu La pháp tắc sẽ không nhận sai, thiên hạ này không có chuyện trùng hợp như thế.
Vũ Cực Thiên Hạ
Có lẽ Phong Thần Đài bày ra ở tầng thứ tư chỉ là hình chiếu của Phong Thần Đài chính thức.
Thậm chí Phong Thần Đài căn bản không gọi là Phong Thần Đài, nó có lẽ có tên khác, cái tên Phong Thần Đài là gọi theo tên Phong Thần Thiên Tôn mà thôi.
Lâm Minh nghĩ như thế, thân thể hắn bay chậm lên trên trời, hắn cẩn thận từng chút, bay vào Phong Thần Đài sâu trong tinh không kia.
Mà thời điểm hắn bay mấy trăm dặm, tốc độ của hắn chậm lại, hắn nhìn vào sâu trong Phong Thần Đài, trong mắt hiện ra một tia kinh dị.
Trên đỉnh Phong Thần Đài có người.
Còn không phải một người, mà là hai người. Tuy cách cực xa, nhưng chỉ nhìn thấy hai bóng trắng mơ hồ, nhưng mà cảm giác Lâm Minh quét qua lại nhìn rõ dung mạo của bọn họ.
Hai người này mặc trường bào màu trắng, dung mạo già nua, mặt tươi cười, dường như đang chờ hắn tới.
Thân hình Lâm Minh dừng một chút, hơi do dự, sau đó hắn bay thẳng về phía hai người này.
Lâm Minh nhìn ra xa xa, quan sát hai người nay, kỳ thật trong thí luyện cuối cùng, Lâm Minh không chỉ một lần nhìn thấy loại người như giám khảo, ví dụ như hắc sắc Tu La, ví dụ như hư ảnh chủ nhân Tu La lộ luận đạo với Lâm Minh.
Nhưng mà những người kia chỉ là cường giả lưu lại một sợi thần thức, cũng không phải chân thân.
Nhưng mà hai người trước mặt trên Phong Thần Đài này, Lâm Minh cảm thấy hai người này chính là người sống sờ sờ.
Chuyện này làm cho Lâm Minh cảm thấy kinh ngạc.
Hai người này có quan hệ gì với chủ nhân Tu La Lộ chứ? Dùng niên đại sinh hoạt của chủ nhân Tu La Lộ, không có người nào có thể sống lâu như thế mà không chế.
Phong Thần Đài cách Lâm Minh chừng mấy ngàn dặm, Lâm Minh bay qua phiến hư không nay, đạp vào Phong Thần Đài, đây chính là đỉnh đải nhỏ nhất của Phong Thần Đài, nhưng mà nó cũng có phương viên mấy trăm dặm.
Hai người này đứng cách Lâm Minh chừng mười trượng, sắc mặt bọn họ hiền lành, mặt tươi cười, rất khó phân biệt được chủng tộc của bọn họ.
- Vãn bối bái kiến tiền bối.
Lâm Minh cung kính thi lễ, hắn phát hiện hai người này dung mạo tương tự kinh người, giống như huynh đệ sinh đôi vậy.
Hai người không nói lời nào, chỉ nhìn qua Lâm Minh, thỏa mãn gật đầu.
- Không biết tiền bối xưng hô như thế nào?
Lâm Minh ngẩng đầu lên, hắn có quá nhiều chuyện cần hỏi, nhưng nhất thời không biết bắt đầu từ đâu.
- Ta gọi là Triệt, chỉ có một chữ!
Một lão giả vuốt râu nói ra.
- Mặc!
Lão giả khác cũng lên tiếng.
Lâm Minh phát hiện hai người này vẫn có chút khác nhau, lão giả tên là Triệt này con mắt màu xanh da trời, giống như dòng suối thanh tịnh,
Mà lão giả Mặc có con mắt màu đen.
Dường như tên của bọn họ chính là màu sắc của đôi mắt.
Làm cho Lâm Minh kỳ dị chính là hai người này không ngờ lớn tuổi như thế, ánh mắt lại sáng ngời như hài đồng, thật sự làm cho người ta hiếu kỳ.
Lâm Minh hiếu kỳ rốt cuộc hai người này có cảnh giới gì, từ diện mạo bề ngoài mà nhìn, hai người này không giống người bình thường.
- Vãn bối mạo muội hỏi một câu, không biết hai vị tiền bối ở chỗ này sao?
Lâm Minh hỏi.
- Chúng ta là... Thí luyện cuối cùng, cũng chính là thủ hộ giả Tu La Lộ.
- Thủ hộ giả? Tiền bối thủ hộ ở đây bao lâu rồi?
Trong nội tâm Lâm Minh chấn động, kỳ thật lúc trước hắn có suy đoán, nhưng mà cảm thấy thí luyện cuối cùng này niên đại quá xa xưa, muốn thủ hộ thí luyện cuối cùng cho tới bây giờ, quả thật là không thể tưởng tượng nổi.
- Thủ hộ sáu trăm triệu năm, cụ thể thì nhớ không rõ.
Triệt cười tủm tỉm nói ra, Lâm Minh nghe xong nội tâm chấn động mạnh, sáu trăm triệu năm, Chân Thần có thể sống lâu như thế không?
Lâm Minh không biết Chân Thần đỉnh cấp có thể sống bao lâu, nói như vậy, sau khi đột phá một cảnh giới, thọ nguyên sẽ tăng lên gấp ba, nếu Thiên Tôn tăng lên Chân Thần cũng là như thế, như vậy Chân Thần có thể sống chừng ba bốn trăm triệu năm, sáu trăm triệu năm là khó tưởng tượng nổi rồi.
- Tộc của ta vốn có tuổi thọ rất dài, hơn nữa chúng ta có phương pháp kéo dài duyên thọ, đại đa số thời gian chúng ta đều ngủ say, hoặc là vượt qua trong thời gian kết giới...
Triệt nhìn ra nghi hoặc trong lòng của Lâm Minh, giải thích như thế vẫn làm Lâm Minh cảm thấy kinh hãi, Nhân tộc Tam Sinh lão nhân cũng có phương pháp kéo dài duyên thọ, nhưng mà hắn sống tới ba trăm triệu năm thì di chứng thể hiện ra, tuy hắn còn sống nhưng mà toàn thân đầy tử khí, gần như có cảm giác mục nát, tuyệt đối không có tinh thần quắc thước như hai người này.
- Nói cho đúng, chúng ta là Điện Linh nhất tộc, thế gian vạn vật, tất cả đều có linh, tộc của ta chính là vạn vật chi linh biến thành, tuổi thọ của chúng ta không nên so với Nhân tộc, cho dù thái cổ Thần tộc cũng không sống lâu hơn chúng ta đâu, hơn nữa thời gian kết giới và một ít phương pháp kéo dài duyên thọ, tộc của ta có thể sống hơn một tỷ năm...
- Về phần thủ hộ Tu La lộ và thí luyện cuối cùng, đây là sứ mạng của tộc ta, chúng ta đời đời kiếp kiếp thủ hộ ở đây mười tỷ năm rồi.
Triệt chậm rãi nói ra, nói bí tân của Điện Linh nhất tộc, tuy hắn giải thích đại khái vì cái gì bọn họ thủ họ thí luyện cuối cùng đến bây giờ, nhưng mà Lâm Minh vẫn cảm thấy kinh hãi khó hiểu, thời gian mười tỷ năm quá xa xưa, thời gian này trải qua mấy lần thiên địa hạo kiếp, càng có nhiều chủng tộc hưng thịnh, cường đại, bị diệt, về phần những tông môn, vương triều hưng suy càng nhiều vô số kể.
Cụ thể chính là Điện Linh nhất tộc, đã tồn tại mười tỷ năm, hơn mười tỷ năm qua vẫn thực hiện sứ mệnh của mình, chuyện này làm Lâm Minh kinh hãi.
- Điệ Linh... Vãn bối năm đó đã từng gặp qua...
Lâm Minh nhớ tới lúc ở thượng cổ phượng tộc gặp được điện linh, nhưng mà điện linh này không có mạnh mẽ như hai lão gia trước mặt.
- Ha ha, tiểu bối ngươi rất không tồi, mấy ngàn năm trước tại đại hoang Đế Khắc Thạch, ta đã thấy chữ khắc của ngươi.
Lần này là Mặc nói chuyện, giọng của hắn khàn khàn, Lâm Minh nghe xong chấn động.
- Đế Khắc Thạch?
Đương nhiên hắn nhớ rõ, hắn lúc mới tới Tu La Lộ tham gia thí luyện, lúc ở đại hoang gặp được Tiểu Ma Tiên và Độc Vũ Yêu Vương, ba người cùng đi khắc chữ trên Đế Khắc Thạch, hắn và Tiểu ma Tiên đều hoàn mỹ thông qua nhiệm vụ khắc chữ, dường như một tỷ năm qua, có thể khắc chữ hoàn mỹ cũng không có mấy người.
Không ngờ lúc đó hai người này đã chú ý tới mình, làm cho Lâm Minh kinh dị chính là khi đó hắn khác với hiện tại thật lớn, vậy mà hai người liếc cái đã nhận ra?
- Hai vị tiền bối làm sao nhận ra vãn bối?
Trong lòng Lâm Minh nghiêm túc, chuyện như thế này hắn phải làm rõ ràng, nếu không lúc đó bị Tạo Hóa Thánh Hoàng nhận ra, hắn sẽ phải chết không nghi ngờ.
- Bởi vì đế ngọc... Còn có Tu La pháp tắc trong người của ngươi.
Mặc chỉ vào bụng của Lâm Minh, cười nói:
- Ngươi dường như trải qua chuyện gì đó, cho nên ngươi thoát thai hoán cốt sinh ra biến hóa, không cẩn thận phân biệt, hai chúng ta đúng là không nhận ra ngươi rồi, nhưng mà ngươi mang theo đế ngọc và Tu La pháp tắc sẽ không nhận sai, thiên hạ này không có chuyện trùng hợp như thế.
Vũ Cực Thiên Hạ
Đánh giá:
Truyện Vũ Cực Thiên Hạ
Story
Chương 2144: Thủ hộ giả
9.1/10 từ 19 lượt.