Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 1887: Lửa khói sáng lạn (2)
Chương 1887: Lửa khói sáng lạn. (2)
Mà lúc này, Lâm Minh đột nhiên trong lòng vừa động, chậm rãi quay đầu, nhìn về phía chân trời.
Xuyên thấu qua tầng tầng huyết vụ, xuyên thấu qua mây đỏ trên không trung, cách trăm dặm hư không, Lâm Minh như cũ rõ ràng thấy được tình cảnh cuối chân trời.
Có hai đội người đang hướng chỗ hắn cấp tốc chạy tới.
Hắn thấy được ở trước nhất của một đội ngũ, một người Linh tộc cao lớn khôi ngô, còn nữa toàn thân hắn bao trùm vảy giáp màu tím.
Hắn chính là Linh tộc một đời tuổi trẻ vương giả… Tử Lăng Vương.
Mà bên cạnh hắn cách đó không xa, là thanh niên cẩm y Hồn tộc kia.
Bọn họ riêng phần mình mang theo cao thủ trong thế lực, hướng Lâm Minh giết tới đây, trong những cao thủ này, có không ít Đại giới Giới Vương!
Thấy hai đội người này, khóe miệng Lâm Minh nổi lên một nụ cười, chờ lâu như vậy, rốt cuộc đã tới hai con cá lớn, chiến công trị giá sẽ phong phú hơn rồi.
- Tiểu tử, ngươi tìm đường chết!
Sau khi Tử Lăng Vương nhận được tín hiệu, cũng không có trước tiên hướng Lâm Minh đuổi theo tới, mà là phái thủ hạ đuổi theo kiềm chế Lâm Minh, đồng thời tự mình hội tụ cao thủ trong tộc.
Hắn biết Lâm Minh cường đại, lúc trước ở Thần Sơn thất bại, bị một số võ giả tuyên dương đi ra ngoài, bây giờ khiến cho sôi sùng sục.
Đúng là có rất nhiều người biết tin tức Lâm Minh đạt được Kỳ Lân quả, nhưng cùng lúc đó, chuyện tình Tử Lăng Vương bị đánh bại, cũng bị người sinh động như thật truyền bá đi ra ngoài.
Tử Lăng Vương rất cuồng ngạo, ở Hồn Giới gặp phải rất nhiều Hồn tộc võ giả không thích, lúc này những kẻ kia bỏ đá xuống giếng, khiến hắn nén giận vô cùng.
Cho nên lần này, hắn phải một kích giết chết Lâm Minh, vãn hồi một chút mặt mũi.
Cho dù là bằng vào lực lượng tông môn, thắng được ám muội, nhưng hắn lại không kịp nghĩ nhiều như vậy rồi, hắn biết rõ mình căn bản không phải đối thủ của Lâm Minh.
- Phong trưởng lão, một lát các ngươi toàn lực xuất thủ, tiểu tử này rất khó đối phó!
Trong lòng Tử Lăng Vương tràn đầy hận ý, trầm giọng nói.
- Điện hạ yên tâm, chúng ta sẽ không khinh địch!
Phong trưởng lão này, chính là một trong Linh tộc Đại giới Giới Vương, hơn nữa là tồn tại đứng đầu nhất trong Đại giới Giới Vương.
Hưu hưu hưu!
Tử Lăng Vương mang theo năm Đại giới Giới Vương chạy tới, còn có rất nhiều Giới Vương bình thường, trừ lần đó ra, những tùy tùng Thánh chủ cấp kia, cũng theo ở phía sau.
Đây là một chi lực lượng kinh khủng.
Mà ở phía sau Tử Lăng Vương cách đó không xa, cẩm y Hồn tộc võ giả kia mang theo lực lượng cũng không có thể khinh thường, trong đội ngũ bọn họ có được bốn Đại giới Giới Vương, còn có bảy tám Giới Vương bình thường.
Hai chi đội ngũ đáng sợ vừa đến, khí thế phong tỏa toàn trường, làm cho lòng người kinh sợ.
Rất nhiều võ giả thế lực nhỏ, nơi nào từng được chứng kiến tràng diện bực này, dù tu vi những người này bị áp chế rồi, nhưng mà khí tức thuộc về cường giả đỉnh cấp trên người bọn họ còn đó, mơ hồ tản mát ra, để cho bọn hắn khó có thể thừa nhận.
Không nghi ngờ chút nào, bất kỳ một cái nào trong những người này, cũng có thể dễ dàng diệt tông môn của bọn hắn, không có chút sức phản kháng nào.
Chỉ sợ Tiểu Cực Cung cũng là như thế.
Nhiều người như vậy, tới giết một người Lâm Minh!
Đội hình này chênh lệch, không khỏi quá mức một ít.
Giờ phút này Lâm Minh đón gió mà đứng, trên người hắn lây dính máu tươi cũng không nhiều, tựa hồ cực kỳ thong dong, ở phía sau hắn có một cỗ lực lượng màu xám tro không biết tên đang hội tụ.
Tử Lăng Vương muốn ở trên mặt Lâm Minh tìm kiếm một tia sợ hãi, song hắn thất vọng, Lâm Minh trấn tĩnh như một khối hàn băng, căn bản bất vi sở động.
Điều này làm cho sắc mặt Tử Lăng Vương càng âm trầm, hắn cũng không cho rằng Lâm Minh là người ngu, hắn trấn định như thế, sợ rằng ý nghĩa Lâm Minh có thể so với hắn tưởng tượng còn mạnh hơn!
Hắn đã tự tin đến loại trình độ này rồi sao, không nhìn Đại giới Giới Vương cấp cường giả vây công!
- Bày trận!
Tử Lăng Vương cảm thấy không ổn, hét lớn một tiếng.
Năm Linh tộc Đại giới Giới Vương chạy tới không có khinh thường, đối mặt với tiểu bối tuổi so với bọn hắn nhỏ không biết bao nhiêu, mấy cái bọn họ cùng Tử Lăng Vương sóng vai chung một chỗ, mỗi người đứng ở một cái phương vị.
Thân thể hồn lực bài sơn đảo hải bắt đầu khởi động, ở trong hư không ngưng tụ thành một hư ảnh tôn giả cự đại.
Tôn giả này lớn đến cơ hồ che trời, hồn lực bàng bạc.
- Nhân loại tiểu tử, đi tìm chết a!
Trận pháp ngưng kết xong, trong lòng Tử Lăng Vương ổn định rất nhiều. Tôn giả hư ảnh khổng lồ trong hư không kia, là một trong thiên phú thần thông của Linh tộc bọn hắn.
Có thể đem hồn lực mấy người ngưng tụ chung một chỗ, uy năng trở nên tăng vọt gấp mấy lần, tạo thành hồn thể vô cùng cường hãn.
Hồn thể tôn giả khổng lồ kia, song chưởng như núi, hướng Lâm Minh đập đi.
Lúc này, Lâm Minh đã ở trong thời gian ngắn đánh ra hàng tỉ ấn quyết.
Lực lượng màu xám tro ở sau lưng tăng vọt, có vô số ký hiệu lóe ra, chống đỡ ở trong thiên địa, tạo thành hình thể Tu La ba đầu sáu tay, như núi cao.
Tu La võ sĩ này, đang chậm rãi thôi động một cái vòng tròn cự đại.
Trong vòng tròn, có vô số Ma thần cùng Quỷ dữ, đang khóc, gào thét, rất là quỷ dị.
Ánh mắt Lâm Minh nhìn về phía Tử Lăng Vương, sát khí ngất trời.
Trong hư không, hai cái thân ảnh như núi cao, hung hăng đụng vào nhau.
Một kích kia vô cùng kinh người.
Tu La võ sĩ thôi động ma luân đen nhánh khổng lồ, bắt đầu không ngừng nghiền áp hồn thể tôn giả. Hắc khí cuồng vũ, phát ra tiếng vang ô ô, hư không chấn động, đại địa run rẩy, thanh thế kinh người.
Mà hồn thể tôn giả kia, quả đấm như mưa, mỗi đánh ra một cái, cũng giống như là núi cao đánh xuống, lượn lờ tảng lớn hồn lực, có một cỗ đại khí thế đục lỗ thiên địa, kinh sợ lòng người.
Rầm rầm rầm.
Vô số ký hiệu như tinh thần lóe ra, sau đó mai một.
Một cỗ năng lượng gió lốc tuôn ra tứ phương, ở cả vùng đất giăng ra khe rãnh thật sâu khắp nơi.
Một số người vây xem tới tương đối gần, trực tiếp bị phong bạo cuốn bay, rất nhiều người trong miệng kêu thảm thiết liên tục.
Từ khi chiến đấu tiến hành, dữ tợn trên nét mặt Tử Lăng Vương từ từ biến mất, thay vào đó là mở to hai mắt nhìn.
Năm Đại giới Giới Vương phía sau hắn cùng dạng nét mặt thay đổi. Bọn họ tế ra hồn thể tôn giả mạnh cỡ bao nhiêu bọn họ thập phần rõ ràng, thậm chí từng ngăn chặn qua Linh tộc Tộc Hoàng năm thành lực lượng công kích, nhưng mà bây giờ, lại chẳng qua là cùng Tu La võ sĩ kỳ quái trước mặt kia thôi động ma luân, chiến đấu đến không phân cao thấp?
Không đúng! Hồn thể tôn giả thậm chí đang tan rã!
Bọn họ năm Linh tộc Đại giới Giới Vương, ngay cả Tử Lăng Vương cũng cùng nhau liên thủ bày trận, lại bị một người Lâm Minh áp chế, phía sau hắn hóa ra Tu La hư ảnh, so sánh với Linh tộc thần tôn còn mạnh hơn!
. . .
Vũ Cực Thiên Hạ
Mà lúc này, Lâm Minh đột nhiên trong lòng vừa động, chậm rãi quay đầu, nhìn về phía chân trời.
Xuyên thấu qua tầng tầng huyết vụ, xuyên thấu qua mây đỏ trên không trung, cách trăm dặm hư không, Lâm Minh như cũ rõ ràng thấy được tình cảnh cuối chân trời.
Có hai đội người đang hướng chỗ hắn cấp tốc chạy tới.
Hắn thấy được ở trước nhất của một đội ngũ, một người Linh tộc cao lớn khôi ngô, còn nữa toàn thân hắn bao trùm vảy giáp màu tím.
Hắn chính là Linh tộc một đời tuổi trẻ vương giả… Tử Lăng Vương.
Mà bên cạnh hắn cách đó không xa, là thanh niên cẩm y Hồn tộc kia.
Bọn họ riêng phần mình mang theo cao thủ trong thế lực, hướng Lâm Minh giết tới đây, trong những cao thủ này, có không ít Đại giới Giới Vương!
Thấy hai đội người này, khóe miệng Lâm Minh nổi lên một nụ cười, chờ lâu như vậy, rốt cuộc đã tới hai con cá lớn, chiến công trị giá sẽ phong phú hơn rồi.
- Tiểu tử, ngươi tìm đường chết!
Sau khi Tử Lăng Vương nhận được tín hiệu, cũng không có trước tiên hướng Lâm Minh đuổi theo tới, mà là phái thủ hạ đuổi theo kiềm chế Lâm Minh, đồng thời tự mình hội tụ cao thủ trong tộc.
Hắn biết Lâm Minh cường đại, lúc trước ở Thần Sơn thất bại, bị một số võ giả tuyên dương đi ra ngoài, bây giờ khiến cho sôi sùng sục.
Đúng là có rất nhiều người biết tin tức Lâm Minh đạt được Kỳ Lân quả, nhưng cùng lúc đó, chuyện tình Tử Lăng Vương bị đánh bại, cũng bị người sinh động như thật truyền bá đi ra ngoài.
Tử Lăng Vương rất cuồng ngạo, ở Hồn Giới gặp phải rất nhiều Hồn tộc võ giả không thích, lúc này những kẻ kia bỏ đá xuống giếng, khiến hắn nén giận vô cùng.
Cho nên lần này, hắn phải một kích giết chết Lâm Minh, vãn hồi một chút mặt mũi.
Cho dù là bằng vào lực lượng tông môn, thắng được ám muội, nhưng hắn lại không kịp nghĩ nhiều như vậy rồi, hắn biết rõ mình căn bản không phải đối thủ của Lâm Minh.
- Phong trưởng lão, một lát các ngươi toàn lực xuất thủ, tiểu tử này rất khó đối phó!
Trong lòng Tử Lăng Vương tràn đầy hận ý, trầm giọng nói.
- Điện hạ yên tâm, chúng ta sẽ không khinh địch!
Phong trưởng lão này, chính là một trong Linh tộc Đại giới Giới Vương, hơn nữa là tồn tại đứng đầu nhất trong Đại giới Giới Vương.
Hưu hưu hưu!
Tử Lăng Vương mang theo năm Đại giới Giới Vương chạy tới, còn có rất nhiều Giới Vương bình thường, trừ lần đó ra, những tùy tùng Thánh chủ cấp kia, cũng theo ở phía sau.
Đây là một chi lực lượng kinh khủng.
Mà ở phía sau Tử Lăng Vương cách đó không xa, cẩm y Hồn tộc võ giả kia mang theo lực lượng cũng không có thể khinh thường, trong đội ngũ bọn họ có được bốn Đại giới Giới Vương, còn có bảy tám Giới Vương bình thường.
Hai chi đội ngũ đáng sợ vừa đến, khí thế phong tỏa toàn trường, làm cho lòng người kinh sợ.
Rất nhiều võ giả thế lực nhỏ, nơi nào từng được chứng kiến tràng diện bực này, dù tu vi những người này bị áp chế rồi, nhưng mà khí tức thuộc về cường giả đỉnh cấp trên người bọn họ còn đó, mơ hồ tản mát ra, để cho bọn hắn khó có thể thừa nhận.
Không nghi ngờ chút nào, bất kỳ một cái nào trong những người này, cũng có thể dễ dàng diệt tông môn của bọn hắn, không có chút sức phản kháng nào.
Chỉ sợ Tiểu Cực Cung cũng là như thế.
Nhiều người như vậy, tới giết một người Lâm Minh!
Đội hình này chênh lệch, không khỏi quá mức một ít.
Giờ phút này Lâm Minh đón gió mà đứng, trên người hắn lây dính máu tươi cũng không nhiều, tựa hồ cực kỳ thong dong, ở phía sau hắn có một cỗ lực lượng màu xám tro không biết tên đang hội tụ.
Tử Lăng Vương muốn ở trên mặt Lâm Minh tìm kiếm một tia sợ hãi, song hắn thất vọng, Lâm Minh trấn tĩnh như một khối hàn băng, căn bản bất vi sở động.
Điều này làm cho sắc mặt Tử Lăng Vương càng âm trầm, hắn cũng không cho rằng Lâm Minh là người ngu, hắn trấn định như thế, sợ rằng ý nghĩa Lâm Minh có thể so với hắn tưởng tượng còn mạnh hơn!
Hắn đã tự tin đến loại trình độ này rồi sao, không nhìn Đại giới Giới Vương cấp cường giả vây công!
- Bày trận!
Tử Lăng Vương cảm thấy không ổn, hét lớn một tiếng.
Năm Linh tộc Đại giới Giới Vương chạy tới không có khinh thường, đối mặt với tiểu bối tuổi so với bọn hắn nhỏ không biết bao nhiêu, mấy cái bọn họ cùng Tử Lăng Vương sóng vai chung một chỗ, mỗi người đứng ở một cái phương vị.
Thân thể hồn lực bài sơn đảo hải bắt đầu khởi động, ở trong hư không ngưng tụ thành một hư ảnh tôn giả cự đại.
Tôn giả này lớn đến cơ hồ che trời, hồn lực bàng bạc.
- Nhân loại tiểu tử, đi tìm chết a!
Trận pháp ngưng kết xong, trong lòng Tử Lăng Vương ổn định rất nhiều. Tôn giả hư ảnh khổng lồ trong hư không kia, là một trong thiên phú thần thông của Linh tộc bọn hắn.
Có thể đem hồn lực mấy người ngưng tụ chung một chỗ, uy năng trở nên tăng vọt gấp mấy lần, tạo thành hồn thể vô cùng cường hãn.
Hồn thể tôn giả khổng lồ kia, song chưởng như núi, hướng Lâm Minh đập đi.
Lúc này, Lâm Minh đã ở trong thời gian ngắn đánh ra hàng tỉ ấn quyết.
Lực lượng màu xám tro ở sau lưng tăng vọt, có vô số ký hiệu lóe ra, chống đỡ ở trong thiên địa, tạo thành hình thể Tu La ba đầu sáu tay, như núi cao.
Tu La võ sĩ này, đang chậm rãi thôi động một cái vòng tròn cự đại.
Trong vòng tròn, có vô số Ma thần cùng Quỷ dữ, đang khóc, gào thét, rất là quỷ dị.
Ánh mắt Lâm Minh nhìn về phía Tử Lăng Vương, sát khí ngất trời.
Trong hư không, hai cái thân ảnh như núi cao, hung hăng đụng vào nhau.
Một kích kia vô cùng kinh người.
Tu La võ sĩ thôi động ma luân đen nhánh khổng lồ, bắt đầu không ngừng nghiền áp hồn thể tôn giả. Hắc khí cuồng vũ, phát ra tiếng vang ô ô, hư không chấn động, đại địa run rẩy, thanh thế kinh người.
Mà hồn thể tôn giả kia, quả đấm như mưa, mỗi đánh ra một cái, cũng giống như là núi cao đánh xuống, lượn lờ tảng lớn hồn lực, có một cỗ đại khí thế đục lỗ thiên địa, kinh sợ lòng người.
Rầm rầm rầm.
Vô số ký hiệu như tinh thần lóe ra, sau đó mai một.
Một cỗ năng lượng gió lốc tuôn ra tứ phương, ở cả vùng đất giăng ra khe rãnh thật sâu khắp nơi.
Một số người vây xem tới tương đối gần, trực tiếp bị phong bạo cuốn bay, rất nhiều người trong miệng kêu thảm thiết liên tục.
Từ khi chiến đấu tiến hành, dữ tợn trên nét mặt Tử Lăng Vương từ từ biến mất, thay vào đó là mở to hai mắt nhìn.
Năm Đại giới Giới Vương phía sau hắn cùng dạng nét mặt thay đổi. Bọn họ tế ra hồn thể tôn giả mạnh cỡ bao nhiêu bọn họ thập phần rõ ràng, thậm chí từng ngăn chặn qua Linh tộc Tộc Hoàng năm thành lực lượng công kích, nhưng mà bây giờ, lại chẳng qua là cùng Tu La võ sĩ kỳ quái trước mặt kia thôi động ma luân, chiến đấu đến không phân cao thấp?
Không đúng! Hồn thể tôn giả thậm chí đang tan rã!
Bọn họ năm Linh tộc Đại giới Giới Vương, ngay cả Tử Lăng Vương cũng cùng nhau liên thủ bày trận, lại bị một người Lâm Minh áp chế, phía sau hắn hóa ra Tu La hư ảnh, so sánh với Linh tộc thần tôn còn mạnh hơn!
. . .
Vũ Cực Thiên Hạ
Đánh giá:
Truyện Vũ Cực Thiên Hạ
Story
Chương 1887: Lửa khói sáng lạn (2)
9.1/10 từ 19 lượt.