Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1816: Nắng chiều như máu

Chương 1816: Nắng chiều như máu.

Bọn họ đều chú ý trận chiến này.

Mà ở bên ngoài thần điện còn có một đám đệ tử đang chờ đợi, kể cả rất nhiều đồ tử đồ tôn Yêu tộc, bọn họ nhìn thấy nhiều người bay ra khỏi thần điện như thế, nhìn thấy Tạo Hóa thánh tử cùng Lâm Minh lăng không giằng co thì sửng sốt.

Đã xảy ra chuyện gì? Tại sao giống như Lâm Minh cùng Tạo Hóa thánh tử sắp đánh nhau thế?

Bọn họ còn không kịp phản ứng, chỉ nghe "BOANG..." Một tiếng giòn vang, Tạo Hóa thánh tử rút thanh trọng kiếm ra khỏi tu di giới, chuôi trọng kiếm này đen nhánh không có ánh sáng, nó cao hơn đầu người, vô cùng nặng nề.

Mũi kiếm này không có lưỡi, nhưng mà vũ khí tới cấp bậc này, không có lưỡi cũng không sao cả.

Nhìn thấy chuôi trọng kiếm này, Nhân tộc Thiên Tôn nội tâm run lên.

- Đây là...

Chuôi kiếm này của Tạo Hóa thánh tử khí thế không bằng Ám Long thương của Lâm Minh, nhưng chỉ sợ còn cường đại hơn Thiên Tôn Linh Bảo rất nhiều!

- Là Chân Thần Linh Bảo, nhưng chỉ là Chân Thần Linh Bảo tầng dưới chót.


Thần Mộng Thiên Tôn nói ra, lời của nàng khiến người ta căng thẳng, vốn bọn họ cảm gaics Lâm Minh không bằng Tạo Hóa thánh tử, còn trông cậy vào lâm Minh dùng Ám Long thương có thể đền bù một ít chênh lệch, hiện tại Tạo Hóa thánh tử cũng phải Chân Thần Linh Bảo mới đúng!

Tạo Hóa thánh tử nhe răng cười, nói:

- Ta tinh thông các loại vũ khí, kiếm cũng dùng được, đao, thương dùng được! Cây thương của ngươi nên quy cho ta!

Tuy hắn liều lĩnh, nhưng mà khi chiến đấu hắn tuyệt đối không phớt lờ, hắn tin tưởng Lâm Minh sẽ không ngu xuẩn tới mức đưa tặng trọng bảo cho hắn, nhưng mà cho dù Lâm Minh nắm chắc bài, hắn cũng có tin tưởng tuyệt đối.

Mà thời điểm này trên ngươi Lâm Minh lại phát sinh một màn ngoài ý muốn.

Chỉ thấy Lâm Minh vậy mà thu hồi Ám Long thương, hắn lại rút Phượng Huyết Thương ra, dùng Phượng Huyết Thương đấu với Tạo Hóa thánh tử.

Một màn này khiến võ giả ở đây trừng to mắt.

Lâm Minh làm cái gì vậy? Thời điểm này hắn còn giữ thực lực lại? Điên rồi sao?

Phượng Huyết Thương chỉ là linh khí, đối mặt Thiên Tôn Linh Bảo còn thập phần miễn cưỡng, huống chi là đối mặt Chân Thần Linh Bảo, nói không chừng sẽ bị Tạo Hóa thánh tử một kiếm chặt đứt!


- Lâm Minh! Tiểu tử ngươi làm cái gì!

Hạo Vũ Thiên Tôn thở hổn hển.

Thế nhưng mà Lâm Minh căn bản không nói gì, hắn vẫn dùng Phượng Huyết Thương đối chiến Tạo Hóa thánh tử.

Ám Long thương nặng gần hai mươi tỷ cân, Lâm Minh sử dụng lực lượng tiêu hao quá nhanh chóng, lúc trước kích giết Bất Tử Hàn Băng, Lâm Minh sử dụng Ám Long thương dùng một kích toàn lực đã tiêu hao một nửa lực lượng.

Về sau Lâm Minh tiến vào không gian tầng sáu, đạt được Tu La Thiên Thư quyển hai, lại khổ tu mấy năm, tại Tu La pháp tắc đột nhiên tăng mạnh, cuối cùng có thể dùng Tu La pháp tắc khống chế Ám Long thương, miễn cưỡng vận dụng mấy phần trăm lực lượng của nó, nhưng mà thời điểm chiến đấu gay go lại không thể sử dụng nó được.

Nếu không thể lực của hắn tiêu hao hết, nếu như vẫn không thể đánh bại Tạo Hóa thánh tử, chờ đợi Lâm Minh chính là thua trân.

Đây là một cuộc chiến tiêu hao thể lực, nếu như mới vừa bắt đầu đã chạy nước rút, lúc sau không cần chạy nữa, chỉ có đến thời điểm quyết thắng thua mới dùng chiêu chạy nước rút.

Thời điểm này Tạo Hóa thánh tử cũng nghĩ ra nguyên nhân Lâm Minh thu hồi Ám Long thương, hắn cười lên ha hả, nói:

- Ta hiểu rồi, ngươi có Chân Thần Linh Bảo đỉnh cấp là không giả, nhưng mà ngươi căn bản không thể sử dụng nó! Ta nói cho dù Vô Phong trọng kiếm của ta, ta cũng phải sau khi đột phá Tạo Hóa Thần Công đệ ngũ trọng mới thuyên chuyển chưa tới một phần mười uy lực của Vô Phong trọng kiếm mà thôi, Vô Phong trọng kiếm chỉ là Chân Thần Linh Bảo cấp thấp, Ám Long thương của ngươi chính là Chân Thần Linh Bảo đỉnh cấp, vung vẩy còn phải tiêu hao không biết bao nhiêu lực lượng, ngươi làm sao có thể dùng được!

Tạo Hóa thánh tử nói lời này chẳng khác gì chậu nước lạnh trực tiếp giội lên người Hạo Vũ Thiên Tôn!

Cường giả Nhân tộc Thiên Tôn ở đây nội tâm trầm xuống, bọn họ còn trông cậy vào Ám Long thương phát huy kỳ hiệu, thì ra cây thương này trông được mà không dùng được, Lâm Minh căn bản không cách nào khống chế!

Vậy còn đánh thế nào?

Chẳng lẽ hắn định dùng Phượng Huyết Thương đến đối kháng Tạo Hóa thánh tử Chân Thần Linh Bảo sao? Đây chẳng khác gì lấy trứng chọi đá.

Tạo Hóa thánh tử khí thế càng liều lĩnh, quát:

- Ta vốn có chút kiêng kị cây thương này, sợ nó ẩn chứa chiến hồn Chân Thần các loại, hiện tại ngươi còn không thể dùng Ám Long thương, làm sao đánh với ta, chết đi! Khi Tạo Hóa thánh tử nói chuyện, thân thể đột nhiên lao ra, cương nguyên toàn thân của hắn giống như thần kiếm màu vàng bắn ra ngoài, tỏa ra ánh sáng gay gắt, không ai dám nhìn thẳng..

Hắn vung kiếm lên chém thẳng một kiếm.

Trọng kiếm đi qua, kiếm quang màu đen phân cách không gian, dãy núi cao ngất, đại thụ che trời toàn bộ bị kiếm quang quét qua, trong lúc nhất thời đất thạch sụp lún, gỗ vụn đầy trời!

Kiếm quang này khiến toàn bộ trẻ tuổi tuấn kiệt ngừng thở, bọn họ đứng xa hơn mười dặm mà da thịt toàn thân như bị khí thế khủng bố này đập vụn.

Khó có thể tưởng tượng tưởng tượng đây là người trẻ tuổi đang giao thủ, cho dù là Đại Giới Giới Vương sống mười vạn năm cũng cảm thấy mặc cảm không bằng.

Đối mặt một kiếm này, sắc mặt Lâm Minh ngưng trọng, trong lúc không thể dùng Ám Long thương, binh khí là khuyết điểm của hắn, căn bản khó có thể chống lại chính diện.


Thân thể của hắn lui nhanh lại, tà thần lực mở ra, lôi hỏa chi lực bao phủ toàn thân, lực lượng hùng hồn quét qua Lâm Minh.

Đây là Hồng Mông lực trường của Lâm Minh, công phòng nhất thể.

Xoạt xoạt xoạt!

Kiếm quang màu đen quét qua màn sáng Hồng Mông lực trường, liền bị Hồng Mông không gian nhanh chóng suy yếu, cùng lúc đó Phượng Huyết Thương trongtay Lâm Minh đâm ra liên tục, được lực lượng thân thể khổng lồ chèo chống, kiếm quang suy yếu bị một thương của Lâm Minh đánh nát.

Năng lượng cuồng mãnh bắn ra bốn phía, thân thể Lâm Minh lùi lại trăm dặm nhanh chóng, những nơi đi qua sông núi nghiêng sập, đại địa hãm sâu, không biết bao nhiêu đại thụ che trời bị nát bấy thành tro bụi.

Tạo Hóa thánh tử chém ra một kiếm mang theo ma tính cường đại, bất luận vật thể gì cũng bị xoắn nát, chôn vùi triệt để, không lưu lại chút gì cả, nhìn qua tình cảnh đại thụ che trời biến thành tro bụi, rất nhiều trẻ tuổi tuấn kiệt đổ mồ hôi lạnh.

Nếu như bọn họ bị trúng kiếm quang này, dù dính một chút thôi, chỉ sợ cũng biến thành tro bụi.

Đúng lúc này chỉ nghe tiếng nổ vang vang vọng, kiếm quang màu đen tan biến hoàn toàn.

Lâm Minh cầm Phượng Huyết Thương trong tay, thân thể được năng lượng vây quanh, lăng không mà đứng.

- Ngăn cản tốt, ngăn được kiếm đầu tiên của Tạo Hóa thánh tử nhưng lại không phải ngăn cản chính diện, mà là tránh né mũi nhọn, dùng lực trường bản thân và lực công kích đánh tan kiếm quang của Tạo Hóa thánh tử, cho dù Lâm Minh hay là vũ khí trong tay hắn, sức thừa nhận kỳ thật cũng không nhỏ.

Vũ Cực Thiên Hạ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vũ Cực Thiên Hạ Truyện Vũ Cực Thiên Hạ Story Chương 1816: Nắng chiều như máu
9.1/10 từ 19 lượt.
loading...