Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1651: Bế quan

Chương 1651: Bế quan

Hai tên Thần Văn Sư này lề mề ở cửa ra vào hồi lâu, hiển nhiên muốn đi vào "Ngồi một chút ", nhưng mà Lâm Minh không có ý định này, sau khi nói xong hắn tìm cớ cần nắm chắc thời gian vẽ xong thần văn phù nên đóng cửa lại.

Nhìn thấy cửa đóng lại, hai người nhìn nhau. Bọn họ cũng là người có địa vị, nhưng mà chưa từng làm chuyện canh cổng này, nhưng mà chuyện này không có biện pháp, ai bảo Lâm Minh biết chế tác Thiên Hỏa Phù cải tiến cùng Tà Thần phù chứ? Hiện tại Tử Vi Thiên Tôn nhìn trúng Lâm Minh chế tác Tà Thần phù, thỉnh thoảng vẫn hỏi tình huống.

- Cảm giác tình huống không ổn nha..."

Lão giả cao gầy nói ra.

Tuy không vào trong phòng, bọn họ vẫn lờ mờ phát hiện được tiến độ của Lâm Minh, trong vài ngày qua Lâm Minh dường như không có tiến triển vẽ Tà Thần phù, ngược lại còn khiến thần văn thất rối loạn lên, nổ tung vừa rồi không phải là thất bại bình thường, thậm chí có thể là kết cấu năng lượng xảy ra vấn đề.

Trước đó Hoắc Dật Lưu phỏng chế thần văn phù của Lâm Minh cũng là kết cấu năng lượng sai lầm, làm cho cả thần văn phù sụp đổ.

Trong lòng của bon họ sợ hãi, Tà Thần phù này chưa chế tác hoàn thiện sao? Như vậy thì Lâm Minh có thể đúng hạn hoàn thành giao phó không?

Trên thực tế không riêng gì hai lão gia hỏa này.

Sau khi Thần Văn Thành đấu giá hội chấm dứt, rất nhiều Thần Văn Sư cũng không có rời khỏi nơi này, bọn họ thường xuyên ra vào Thần Văn Sư công hội, rất muốn quan sát Tà Thần phù cùng Thiên Hỏa Phù cải tiến.

Yêu cầu này vốn quá phận, dù sao hai chủng thần văn phù này liên quan quá nhiều cơ mật, nếu như Thần Văn Sư công hội không cho thì bọn họ cũng không thể nói gì.

Nhưng mà ngoài dự kiến là thỉnh cầu của bọn họ Tống Văn vậy mà không có cự tuyệt.

Cơ hồ tất cả Thần Văn Sư chỉ cần đưa ra yêu cầu cũng có thể quan sát Tà Thần phù thời gian ba ngày, nhưng muốn xin thông qua cũng không phải là không có điều kiện, chính là phải trao đổi tâm đắc của Thần Văn Sư tại Thần Văn Sư công hội, nói ra một ít thần diệu trong thần văn thuật của mình.

Tống Văn đưa ra yêu cầu này Tiết lão đầu cũng phải vỗ tay bảo hay. Trong lòng của hắn cảm khái, Tống Văn này bình thường nhìn qua đầy đạo mạo, nhưng mà đầy bụng ý nghĩ xấu.

Mà hắn ngược lại, bình thường gian trá nhưng lại ăn hại chịu thiệt, chính thức liên quan tới lợi ích của hắn thì không được.

Chuyện này khiến thanh danh của Tống Văn rất tốt, tất cả mọi người nói hắn quân tử. Kỳ thật là hắn đang chiếm tiện nghi. Thế nhưng mà danh tiếng của Tiết lão đầu rất kém cỏi. Mọi người cũng gọi nói hắn là già mà không kính, thế nhưng mà Tiết lão đầu cũng có mặt tốt.


Tiết lão đầu lúc này biết rõ, muốn nhái Thiên Hỏa Phù cải tiến và Tà Thần phù của Lâm Minh căn bản là chuyện không có khả năng, năm đó Hoắc Dật Lưu chính là ví dụ tốt nhất, cho dù cấp cho Thần Văn Sư quan sát, bọn họ cũng không nhìn ra cái gì cả.

Trải lại Thần Văn Sư tại Thần Văn Sư công hội sau khi được trao đổi tâm đắc, Thần Văn Sư công hội được lợi thật nhiều.

Dù sao mỗi một Thần Văn Sư trong quá trình vẽ thần văn phù đều có một ít phát hiện. Một tấm Thiên Hỏa Phù do một trăm Thần Văn Sư vẽ thì có một trăm họa pháp khác nhau, chủ thể kết cấu giống nhau nhưng sai lệch trong đó cũng thật nhỏ!

Thu nạp kinh nghiệm của một Thần Văn Sư không có gì, nhưng nếu là kinh nghiệm của rất nhiều Thần Văn Sư thì đó là tài phú lớn!

Kỳ thật rất nhiều Thần Văn Sư cũng biết Tà Thần phù và Thiên Hỏa Phù cải tiến đừng mong phá giải.

Bọn họ cũng không trông cậy mình sẽ phá giải, chỉ muốn kiến thức học tập một phen.

Thanh danh của hai loại này truyền ra, rất nhiều Thần Văn Sư biết rõ đây là cái hố nhưng vẫn nhảy vào.

Đây là lòng hiếu kỳ và cuồng nhiệt thần văn thuật quấy phá!

Có rất nhiều Thần Văn Sư dù chỉ liếc mắt nhìn Tà Thần phù cũng có thỏa mãn thật lớn.

Càng ngày càng nhiều Thần Văn Sư trao đổi tâm đắc xong, đạt được tư cách quan sát Tà Thần phù cùng Thiên Hỏa Phù cải tiến.

Nhưng mà sau khi có nhiều người quan sát xong, hơn nữa lật qua lật lại nghiên cứu thì đều đưa một kết luận.

Chế tác hai tấm thần văn phù này quá khó, đạt tới tình trạng khủng bố.

Phù văn thật nhỏ cấu thành đạt tới hai ba ngàn cái.

Dù biết rõ họa pháp của hai chủng thần văn phù này và dung hợp Tu La Thiên Đạo, nhưng mà muốn chế tác chúng cũng tuyệt đối khó hơn lục phẩm thần văn phù nhiều lắm!

Rất khó tưởng tượng Lâm Minh hoàn thành như thế nào!


Suy nghĩ một chút Lâm Minh ở đây ba năm, hoàn thành năm trăm tấm Tà Thần phù, bọn họ không tin lượng công việc khổng lồ này.

Mà một khi Lâm Minh không làm xong thì Chân Vũ Thiên Tôn không có gì, dù sao lúc ấy Chân Vũ Thiên Tôn sẽ thu lại điểm tích lũy.

Trong tình huống này rất nhiều Thần Văn Sư đều mang ánh mắt nhìn vào Thần Văn Sư công hội, thần văn phù kỳ tích này làm cho nội tâm của bọn họ ngứa, cũng khiến bọn họ không muốn rời khỏi.

Huống chi Thần Văn Thành cũng là thánh địa của Thần Văn Sư, nhiều Thần Văn Sư tụ tập ở chỗ này cũng có thể đề cao trao đổi, thời gian ba năm đối với bọn họ mà nói không xem vào đâu, rất nhiều người chờ xem Lâm Minh rốt cuộc hoàn thành nhiệm vụ này như thế nào.

Mà thần văn thất của Lâm Minh căn bản không cho phép người ta tới gần.

Những ngày này trứng rồng dị động đã biến mất, Lâm Minh toàn tâm vùi đầu vào chế tác thần văn phù, hai tay của hắn xẹt qua hư không, nhanh chóng đánh ra dấu vết đường vân.

Thời gian trôi qua thật nhanh, bất tri bất giác đã qua mười mấy ngày.

Ngay từ đầu Lâm Minh luyện chế Thiên Hỏa Phù cải tiến ngược lại không có gì, thế nhưng mà chế tác Tà Thần phù tiến triển chậm chạp.

Lục tục ngo ngoe có mấy lần xảy ra sự cố nhỏ. May mắn Tiểu Ma Tiên kinh nghiệm sự kiện trúng Hắc Long nên cảnh giác rất cao, nhanh chóng giải quyết phiền toái.

Rồi sau đó Lâm Minh chế tác càng ngày càng thuần thục.

Một tháng...

Hai tháng... Ba tháng...

Tài liệu trong văn phòng chồng chất như núi, nhưng mà Lâm Minh trong quá chình vẽ Thiên Hỏa Phù cải tiến cùng Tà Thần phù này nắm được biến hóa thật nhỏ, cũng càng thuần thục.

Chậm rãi Lâm Minh trong một ngày luyện chế ra hai tấm Thiên Hỏa Phù cải tiến. Xác xuất thành công và tiết kiệm linh lực đạt tới chín thành chín!

Về phần độ khó Tà Thần phù càng lớn, xác xuất thành công của Lâm Minh cũng đạt tới tám phầm, hơn nữa một ngày nhiều nhất vẽ ra một tấm.

Chuyện này khiến cho Lâm Minh làm ra một quyết định, hắn chuẩn bị dùng tinh lực giai đoạn đầu này hoàn thành vẽ Thiên Hỏa Phù cải tiến, thông qua Thiên Hỏa Phù cải tiến này không ngừng nâng cao trình độ của mình lên.

Về phần Tà Thần phù hắn chờ cảnh giới thần văn thuật của mình tăng lên cao tới mức độ nhất định, có thể bảo chứng chín thành nắm chắc mới bắt đầu vẽ nhiều.

Làm như vậy cũng tiết kiệm thời gian nhiều nhất.

Mà lúc này bên ngoài thần văn thất của Lâm Minh thần đám Thần Văn Sư của Tử Vi thiên cung đang sốt ruột.

Thời gian dài như vậy Lâm Minh còn chưa có giao thần văn phù.

Chuyện này khiến nội tâm của bọn họ không có ngọn ngồn.

Rốt cục Triệu Xương gõ cửa thần văn thất của Lâm Minh.

Tiểu Ma Tiên nhướng mày. Vốn không muốn quấy nhiễu Lâm Minh, nàng bố trí trận pháp trước. Lúc này mới mở cửa ra.

Chạm phải sắc mặt giết người vô cùng khó chịu của Tiểu Ma Tiên nhìn qua, Triệu Xương mặt mo cứng đờ, xấu hổ ho khan một tiếng. Chậm quá nói ý đồ tới.

- Tiểu Ma Tiên tiên tử, chúng ta tới lấy thần văn phù, lúc ấy Lâm công tử trước khi đấu giá đã nói với Tử Vi Thiên Tôn mỗi ba tháng giao một lần.

Triệu Xương trong khi nói chuyện ngữ điệu không tự giác giống như đang nịnh nọt Tiểu Ma Tiên.

Bọn họ nói như vậy Tiểu Ma Tiên mới nhớ tới Lâm Minh đúng là nói qua.

Sờ sờ vành tai, Tiểu Ma Tiên từ trên thần văn đài lấy hộp ngọc ra, lấy Tà Thần Phù mà Lâm Minh vẽ tốt lúc trước giao cho Triệu Xương.

Một sấp này chỉ có mười tấm mà thôi.

Bởi vì Lâm Minh tiết kiệm thời gian, tiến hành theo chất lượng, vẽ cường độcao như vậy, hắn chỉ có thể bắt đầu với Thiên Hỏa Phù trước.

Nhìn qua mười tấm Tà Thần phù trong tay, Triệu Xương ngẹn ở cổ.

- Chỉ có một chút như vậy...


Trong ba tháng qua Lâm Minh chỉ vẽ ra mười cái! Đúng là quá chậm a!

Thời gian ước định là ba năm, nếu dựa theo tốc độ này ba năm trôi qua, Lâm Minh chỉ có một trăm hai mươi tấm, còn cách năm trăm tấm quá xa.

- Đúng vậy, chỉ có bao nhiêu đây, lúc trước chỉ nói kỳ hạn giao, cũng không có quy định mỗi tháng giao bao nhiêu a?

Tiểu Ma Tiên nói câu này khiến Triệu Xương không thể nói gì, trên đấu giá hội Lâm Minh xác thực chỉ nói ba tháng giao một lần, không có nói là giao bao nhiêu.

Lão đầu ục ịch bên cạnh Triệu Xương cũng phải nhắc nhở:

- Tiểu Ma Tiên tiên tử, trước đó đã nói trong ba năm không có hoàn thành, năm tỷ điểm tích lũy, tính cả Long Tiên Thảo chúng ta sẽ thu hồi ah!

Lão đầu ục ịch cảm giác Lâm Minh này thật khó hoàn thành nhiệm vụ, hảo tâm nhắc nhở, dù sao hắn cũng nghiên cứu qua Tà Thần phù của Lâm Minh, hắn cảm giác mặc dù với thể lực của hắn, cho dù được Lâm Minh tay bắt tay dạy cho làm như thế nào, muốn vẽ ra một tấm cũng không phải chuyện dễ dàng, nhất định sẽ có tỉ lệ thất bại thật cao.

Ba năm hoàn thành năm trăm tấm, thật sự có chút ép buộc, dù sao Lâm Minh vẫn còn là người trẻ tuổi, trong mắt lão đầu này nói là hài tử cũng không đủ.

Tuy hai người tâm tính không tệ, nhưng mà Tiểu Ma Tiên vẫn không thích hai lão đầu ngồi xổm quan sát gian phòng này, nàng không kiên nhẫn nói ra:

- Cảm ơn lời khuyên, nhưng không nhọc các ngươi quan tâm, lúc này mới ba tháng thôi, lại nói Lâm ca không chỉ vẽ cho các ngươi, còn phải vẽ Thiên Hỏa Phù cải tiến đấy.

- Thiên Hỏa Phù cải tiến sao?

Triệu Xương nao nao, Tà Thần phù chưa vẽ xong, còn vẽ Thiên Hỏa Phù? Hắn cảm giác Tiểu Ma Tiên tính tình trẻ con, có chút không chịu thua mặt mũi, nhưng mà hắn không có vạch trần, nhắc nhở:

- Thiên Hỏa Phù này không có bố trí kỳ hạn, ba năm này nên vẽ Tà Thần Phù thì tốt hơn.

- Nha.

Tiểu Ma Tiên căn bản không có hứng thú lề mề với hai người này, trong miệng nàng lãnh đạm nói ra một tiếng, lại đóng cửa lại.

Mặt của hai tên Thần Văn Sư này suýt bị cánh cửa đập vào mặt.

Vũ Cực Thiên Hạ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vũ Cực Thiên Hạ Truyện Vũ Cực Thiên Hạ Story Chương 1651: Bế quan
9.1/10 từ 19 lượt.
loading...