Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1623: Nhắm vào

Chương 1623: Nhắm vào

- Cạnh tranh long tộc khế ước với ta?

Trong nội tâm Lâm Minh rùng mình, tuy thần sắc vãn bình tĩnh như trước, suy nghĩ trong đầu xoay chuyển thật nhanh, âm thầm nhai nuốt ý tứ của nam tử áo xanh này.

- Bọn chúng mỗi tiếng nói mỗi hành động đều nhằm vào ta, dường như đang thăm dò ta...

Khóe miệng của Lâm Minh cong lên. Ở trong Tu La Lộ này, trong hội chợ bảo vật có các loại đan dược cực phẩm, thần văn phù, Thiên Tôn Linh Bảo hấp dẫn các thế lực lớn tới.

Có thể nói hội chợ bảo vật này Thần Quân nhiều như chó, Thánh Chủ đi đầy đất, còn có nhiều Giới Vương, thậm chí một ít nửa bước Thiên Tôn cũng có thể xuất hiện trước măt mọi người. Tùy tiện trêu chọc một người đối phương cũng có thể có bối cảnh cường hãn.

Một cái Ngọc Long Giác chế tác long tộc khế ước, giá quy định ngoài năm ức điểm tích lũy, đây là giá người bình thường không cách nào mua được.

Tên nam tử áo xanh và lão giả áo choàng đen này chỉ rõ muốn cạnh tranh long tộc khế ước với hắn, hiển nhiên cũng có lai lịch sâu!

Lâm Minh có chút kỳ quái, hắn tự hỏi đi vào nội Tu La Lộ thì trên cơ bản không còn cừu gia. Bây giờ đột nhiên xuất hiện hai người, lại xuất thân từ thế lực lớn, mình có thù với bọn họ sao?

Suy nghĩ một chút, Lâm Minh vẫn không có đầu mối, dứt khoát ném suy nghĩ này ra khỏi đầu của mình.

Đại khái gần đi chế tác Niết Bàn Hủy Diệt Hỏa Phù, danh tiếng thái thịnh sao? Rốt cục có người muốn ra tay với mình à?

Lâm Minh lơ đãng lườm lão giả áo choàng đen -- trên người lão giả này có hương vị quen thuộc, là hương vị của Thần Văn Sư...

Binh đến tướng chắn, nước đến đất ngăn, những người này đã thăm dò tài lực của mình. Tuyệt đối không thể có nửa điểm chột dạ, nếu không một khi đối phương biết mấu chốt tài lực của hắn, đợi đến lúc đấu giá bảo vật, đối phương có thể nhắm vào hắn mà ra giá thì quá bất lợi.

- Ngươi cũng muốn long tộc khế ước?

Lâm Minh hai mắt hờ hững, mí mắt nâng lên, lạnh nhạt nhìn qua nam tử áo xanh. Lâm Minh âm thanh tuy không cao, nhưng trong ánh mắt lại mang theo hương vị bắt buộc phải có.

Con mắt Hạo Nguyệt quận vương lóe sáng, trực tiếp nghênh đón ánh mắt Lâm Minh. Khóe miệng tươi cười đùa cọt:


- Không sai, lần đấu giá này có nhiều thứ ta rất có hứng thú, mà những thứ ta muốn có thì phải có được.

Hạo Nguyệt quận vương trong lời nói mang theo mũi nhọn.

Tiểu Ma Tiên ở bên cạnh sóng mắt lưu chuyển. Ánh mắt chán ghét nhìn qua Hạo Nguyệt quận vương. Nói thực ra tên quận vương này lớn lên còn không ghét, nhưng mà khẩu khí nói chuyện và ánh mắt khinh thường người ta thì quá chán ghét. Nếu như là tại Thần Vực, nàng chỉ sợ sớm móc mắt chó của tên này ra rồi.

Nhưng ở nơi đây là Tu La Lộ, tình thế người ta mạnh hơn, bọn họ lại không có chỗ dựa, tài phú lại có hạn.

Tiểu Ma Tiên chỉ có thể tức giận mà thôi, nếu ánh mắt có thể giết người thì Hạo Nguyệt quận vương đã chết nhiều lần rồi.

- Một tháng sau gặp!

Lâm Minh cười nhạt một tiếng, ánh mắt giống như lơ đãng đảo qua Hạo Nguyệt quận vương cùng Hoắc Dật Lưu, cũng âm thầm ghi nhớ hai người này.

Bất kể như thế nào, hai người này có địch ý, cảnh giác vẫn luôn đúng vậy.

Vứt bỏ một câu Lâm Minh cầm tay Tiểu Ma Tiên rời đi. Trong tích tắc quay người thì có chút đau đầu ah, rõ ràng đến cạnh tranh, chỉ sợ khi đấu giá muốn đạt được thứ mình cần thì hơi khó...

Điểm tích lũy, nhất định phải kiếm nhiều điểm tích lũy.

- Tiểu tử thúi này đúng là không lễ phép, dám gọi vô lẽ với quận vương, không biết trời cao đất rộng.

Tinh sư muội thân thể ôn hương nhuyễn ngọc dựa tới, bộ ngực đẩy đà tựa vào vai Hạo Nguyệt quận vương, ánh mắt nhìn qua Lâm Minh cùng cái kia Tiểu Ma Tiên khinh thường nói một câu.

- Nghe khẩu khí này dường như một tháng sau hắn thắng quận vương trên đấu giá a.

Khóe miệng Hạo Nguyệt quận vương treo nụ cười nhạt, nói:

- Muốn thắng ta? Bọn chúng kém xa!

Trong thăm dò vừa rồi, tuy Lâm Minh biểu hiện cẩn thận, nhưng trực giác vẫn nói cho Hạo Nguyệt quận vương biết, Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên không hề giống như có đại bối cảnh, thân gia phong phú.


Long tộc khế ước cần hơn mười ức điểm tích lũy, tài phú khổng lồ như vậy, hắn thân là quận vương của Thần Hư đế quốc cũng cảm thấy vô cùng đau lòng.

Đối với Lâm Minh nói chuyện, nội tâm của hắncăn bản không có để ở trong lòng, nhưng mà ánh mắt đã lạnh lẽo. Không biết vì cái gì, vừa rồi Lâm Minh nhìn qua hắn mang theo khinh thị, làm cho nội tâm của hắn không thoải mái.

- Tiểu tử này, đúng là rất khá đấy.

Hoắc Dật Lưu nói chen vào, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bóng lưng Lâm Minh rời đi, lập loè bất định.

- Phái thêm một ít người nhìn chằm chằm vào hắn, tiếp tục tra chi tiết của hắn, hắn không có khả năng ngoan ngoãn giao truyền thừa thần văn thuật cho chúng ta. Chúng ta nên chuẩn bị nhiều một chút.

Hạo Nguyệt quận vương như có điều suy nghĩ nói ra.

...

Trong Thần Văn Thành nguy nga tráng lệ, trong không khí có năng lượng thần bí chấn động.

Một năm bốn mùa đều ôn hòa như xuân, ánh nắng ấm áp trên bầu trời chiếu sáng các nơi.

Rong chơi trong nắng cảm thấy toàn thân ấm áp dễ chịu, trong nội tâm của Tiểu Ma Tiên bây giờ tốt hơn rồi. Không vui vừa rồi cũng biến mất không ít.

- Lâm ca, những người kia thật đáng ghét. Vốn chỉ muốn dạo chơi trong hội chợ bảo vật... Hào hứng đã bị bọn chúng làm phai nhạt đi nhiều.

Tiểu Ma Tiên miệng hơi vểnh lên, trán buông xuống, dựa vào ngực Lâm Minh, rõ ràng cảm giác được thân thể nhũn ra, không muốn rời bỏ.

- Ngươi xem bọn chúng như không khí đi.

Lâm Minh mỉm cười nhìn qua thiếu nữ xinh đẹp tinh quái bên cạnh.

Tiểu Ma Tiên cười hắc hắc, chợt lại hừ lạnh, bên trong có sát khí đằng đằng.

- Hừ, nếu như là ở Thần Vực, ta đã sớm giết sạch bọn chúng. Dám nói chuyện với ta và Lâm ca như vậy.


Lâm Minh nhún nhún vai. Chuyện hôm nay chỉ là việc nhỏ xen vào giữa mà thôi, hắn căn bản không có đặt trong lòng.

Nhưng mà như thế vẫn nhắc nhở hắn, một tháng sau trên hội chợ bảo vật, muốn đạt được thứ mình cần chỉ sợ càng thêm khó khăn.

Vẫn cần kiếm nhiều tiền làm chuẩn bị thôi.

Vừa về tới Thần Văn Sư công hội, Lâm Minh ngựa không dừng vó trực tiếp đi vào thất phẩm thần văn thất.

Bởi vì hắn thành công chế tạo ra Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù, trong Thần Văn Sư công hội thanh danh lan truyền lớn, gần đây cũng náo đông tới cao tầng, trên đường đi thủ vệ đều tất cung tất kính với hắn, thông suốt không trở ngại.

- Ân?

Vừa đến cửa thất phẩm thần văn, hắn nhìn thấy một bóng dáng xinh đẹp đang đứng chờ hắn.

Bào phục màu xanh ưu nhã, mang tư thái lung linh hấp dẫn của Tô Nhã nổi bật lên, mái tóc dài đen như thác nước, mái tóc sáng lập lòe dưới ánh mặt trời, áo khoét sâu lộ ra khe rãnh giữa ngực thật mê người.

Cộng thêm khí chất lười biếng của nàng, thân thể có hương vị hàm súc đặc biệt.

Vừa nhìn thấy Lâm Minh, con mắt Tô Nhã phát sáng. Nàng đang chờ cơ hội lần này.

Ánh mắt lại nhìn qua Tiểu Ma Tiên rúc vào trong ngực của Lâm Minh với thần sắc ngọt ngào, không biết vì cái gì trong lòng Tô Nhã sinh ra cảm giác ghen tị.

Nhưng rất nhanh nàng đã áp chế cảm xúc xuống, trên mặt tươi cười, nói:

- Lâm công tử đúng là một ngày kiếm bạc tỷ a, Tô Nhã đã chờ ở đây ba canh giờ. Không biết Lâm công tử có thời gian làm giao dịch thần văn phù...

Nàng còn chư nói hết thì Tiểu Ma Tiên trong lòng ngực Lâm Minh như ngọn gió đi tới bên cạnh nàng.

Nàng nói một câu:

- Ta tạm thời không rảnh.


Tô Nhã sững sờ tại chỗ sau nửa ngày, mới phát hiện cánh cửa sau lưng đã đóng lại.

Nàng cười khổ, có thể làm sao bây giờ?

Từ khi Lâm Minh xuất ra một đám Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù cải tạo xong, Tinh Cực thánh địa ỷ lại Lâm Minh lớn hơn. Mấy ngày này Lâm Minh gây ra động tĩnh lớn trong thất phẩm thần văn thất, dường như thần văn lực còn cường đại hơn.

Làm cho người ta liên tưởng tới hắn đang làm ra thần văn phù mới, Tinh Cực thánh địa đã nếm qua ngon ngọt, muốn lập tức lũng đoạn thần văn phù mới này, mới bảoTô Nhã đến xò xét một chút.

Còn chưa có đi vào phòng thì Lâm Minh không cho Tô Nhã cơ hội nói chuyện.

Thật sự làm cho Tô Nhã lần đầu tiên trước mặt nam nhân loại cảm thấy nội tâm vô lực và bất đắc dĩ như vậy.

- Nam nhân này...

Không cam lòng nhìn qua cánh cửa thần văn thất đóng chặt lại, hàm răng của Tô Nhã cắn môi dưới, sắc mặt biến hóa thật nhân...

Nói thực ra Lâm Minh cũng không có tâm tư chú ý tớiTô Nhã -- lúc này cách hội chợ bảo vật chỉ còn thời gian một tháng, nhưng mà điểm tích lũy của hắn chưa đủ nhiều.

Rất nhiều phù lục bán cho Tinh Cực thánh địa chế, hiển nhiên không đủ thời gian kiếm điểm tích lũy.

Con đường hy vọng duy nhất của hắn toàn bộ ký thác vào vài hai chủng thần văn phù mới cải tạo -- phiên bản cải tiến của Thiên Hỏa Phù và Tà Thần phù.

Hai tấm thần văn phù này có uy lực to lớn hơn Hủy Diệt Hỏa Phù lúc trước rất nhiều, tuyệt đối đổi được nhiều điểm tích lũy hơn.

Vừa tiến vào trong thần văn thất, Lâm Minh tiến vào trạng thái minh tường, thân thể đắm chìm trong hồi tưởng và lĩnh ngộ Tu La Thiên Đạo pháp tắc.

Ở trước mặt hắn, Tiểu Ma Tiên đã quen thuộc với việc cầm tài liệu của Thiên Hỏa Phù đi xử lý, nàng tìm ra tài liệu trong đống tài liệu chồng chất như núi, đặt ở trong mấy cái trận pháp xử lý tài liệu của Lâm Minh.

Tiểu Ma Tiên hiện tại rất ăn ý với Lâm Minh, đã đạt tới tình trạng tâm ý tương thông. Lâm Minh nghĩ cái gì thì nàng biết rõ ràng, liếc nhìn còn không cần lên tiếng đã biết rõ đối phương cần làm gì.

Sau khi chuẩn bị toàn bộ tài liệu, trong con mắt Lâm Minh bắn ra một đám tinh quang, hai tay như bay, hắn cầm một cái rễ cây trong lòng bàn tay, bắt đầu cẩn thận trích xuất tinh hoa, hắn không muốn ỷ lại vào trận pháp quá nhiều

Tuy giá thành trận pháp thất phẩm đắt đỏ, nhưng tài liệu vẫn có tính mấu chốt, cũng phải do Lâm Minh tự mình xử lý mới được, bởi vì tài liệu chế tác Tà Thần phù yêu cầu rất cao, dù cho trận pháp thất phẩm cũng không đủ dùng, chỉ có những tài liệu không phải rất trọng yếu thì Lâm Minh mới có thể dùng trận pháp xử lý.

Vũ Cực Thiên Hạ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vũ Cực Thiên Hạ Truyện Vũ Cực Thiên Hạ Story Chương 1623: Nhắm vào
9.1/10 từ 19 lượt.
loading...