Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 1595: Thần Quân trung kỳ
Chương 1595: Thần Quân trung kỳ
Mấy nữ đệ tử ngơ ngác tiếp nhận hộp ngọc, từ trong khe hở hộp ngọc nghe được mùi thuốc nồng đậm.
Các nàng ngửi mùi thuốc này đều cảm giác toàn thân thoải mái dễ chịu, dường như chân nguyên trong người lưu chuyển nhanh hơn, tu vị càng cô đọng vài phần.
Chỉ ngửi mùi đã có hiệu quả như thế, nếu như là trực tiếp phục dụng thì đạt tới mức nào?
Ba thiếu nữ nhìn nhau, đều có chút ngẩn người, đan dược này quá trân quý! Các nàng lúc này cảm giác như phàm nhân nghèo khỏ đi ra ngoài, lại thoáng cái nhặt được khối vàng lớn.
Trong ba thiếu nữ, nữ đệ tử lớn tuổi nhất cầm hộp ngọc, hai tay run rẩy mở chai thuốc ra, mấy viên đan dược màu xanh lăn ra.
Những đan dược này óng ánh sáng long lanh, trên đan dược có đường vân thần bí, ẩn ẩn ẩn khí tức pháp tắc huyền diệu.
Những đường vân này chính là đan vân, những thiếu nữ này chưa bao giờ thấy qua, mặc dù là đan dược bình thường các nàng cũng khó thấy.
Nhưng mà Lâm Minh bảo các nàng nhận lấy.
Loại đan dược này tên là Cửu Dương đan, là cho võ giả dưới Tiên Thiên kỳ sử dụng, dùng củng cố căn cơ, tẩm bổ khí huyết, so với Nhập Thiên Đan còn quý hơn cả chục lần.
Loại đan dược này các nàng đã từng thấy cung cấp cho các đệ tử có thiên phú, chỉ nhìn mà thèm không thôi, đương nhiên các nàng không có cơ hội sử dụng.
Thực tế Lâm Minh luyện chế Cửu Dương đan khác với Cửu Dương đan mà các nàng nhìn thấy, ít nhất các nàng nhìn thấy Cửu Dương đan cũng không có đan vân kỳ dị, bởi vì có đan vân cho nên hiệu quả của Cửu Dương đan càng trở nên rõ rệt.
Mấy thiếu nữ không biết, những "Đan vân" này kỳ thật chính là Lâm Minh dùng thần văn thuật gia trì vào, lưu lại đường vân pháp tắc Tu La Thiên Đạo pháp.
Đối với Lâm Minh mà nói chỉ là gân gà, thế nhưng mà đặt ở trong Thanh Nguyệt Môn. Ngay cả đệ tử nội môn đây cũng là chí bảo, huống chi là chỉ là mấy thiếu nữ ngoại môn, cái này càng không cần nói mỗi viên đan dược của Lâm Minh đều có một thần văn phù. Dược hiệu tăng cường mấy lần.
Những năm này Lâm Minh tu luyện thần văn thuật chỉ yếu là minh dược phù.
Thần văn phù này tác dụng lên đan dược, đối với Lâm Minh mà nói tác dụng mới lớn nhất.
- Những đan dược này... Quá trân quý, chúng ta không thể nhận...
Một thiếu nữ chừng hai mươi mấy tuổi tuổi lớn nhất cắn răng nói ra. Kỳ thật từ ánh mắt nàng nhìn ra được nàng kỳ thật phi thường khao khát nó.
Lâm Minh mỉm cười, ngược lại sinh ra hảo cảm với cô bé này, có thể nhắc tới dũng khí cự tuyệt đồ vật như thế đúng là không dễ dàng.
Những năm này Lâm Minh thấy đệ tử cấp thấp của Thanh Nguyệt Môn bế quan, lịch lãm rèn luyện, vì tài nguyên mà bôn ba. Đủ loại chuyện này khiến hắn nhớ lại mình lúc hai mươi tuổi, cũng có cảm ngộ khác.
Hắn khẽ cười nói:
- Cho ngươi thì thu đi, ngươi sợ đệ tử cao cấp cướp đoạt sao?
Lâm Minh biết rõ ràng. Mặc dù là trong Thanh Nguyệt Môn nhìn thì an nhàn này cũng có nội đấu, thiên phú ba nữ hài bình thường, có đan dược thì khiến người ta đỏ mắt.
- Ta cho thì ta sẽ chủ trì công đạo, những đan dược này các ngươi thu đi.
Thiếu nữ hai mươi tuổi nhỏ nhất nuốt nước miếng một cái, cầm bình đan dược mà run run.
- Gọi người quen của các ngươi tới đây.
Lâm Minh bảo mấy nữ tử rời đi, qua không lâu các nàng quả nhiên gọi một ít đệ tử ngoại môn tới.
Những đệ tử ngoại môn này chừng hai mươi mấy tuổi, tu vị không có cao lắm, võ đạo của bọn họ vừa cất bước.
Lâm Minh tới đây bốn năm năm, mỗi cách một ngày đều luyện ra một lò đan dược, một lò đan có ít nhất bảy tám khỏa, nhiều thì hơn mười khỏa, những năm này tích lũy xuống cũng hơn vạn viên đan dược.
Mà hơn vạn viên đan dược này toàn bộ đều gia trì thần văn thuật.
Đặt ở Thanh Nguyệt Môn đây là tài phú không thể tưởng tượng.
Lâm Minh tùy ý cấp cho đan dược cũng nhanh chóng truyền ra trong Thanh Nguyệt Môn.
Rất nhiều đệ tử nội môn vốn cảm thấy là tung tin vịt, về sau bọn họ nhìn thấy Lâm Minh phóng xuất đan dược, bọn họ không thể không tin, tiếp theo tất cả mọi người chạy như vịt tới bái phỏng, thật sự là bởi vì đan dược của Lâm Minh phi thường có sức hấp dẫn với bọn họ.
Những đệ tử nội môn thì Lâm Minh cũng không có miễn phí đưa tặng, mà là phải thu một ít Tử Dương Tinh.
Giá cả Tử Dương Tỉnh của hắn đại khái chỉ có một nửa hoặc một phần ba đan dược mà thôi, loại giá này phi thường ưu đãi, hơn nữa rất nhiều đệ tử mua xong không có bán, rất nhiều đan dược đều có tiền không mua được.
Vốn Lâm Minh nhân duyên cũng không tốt, thật sự bởi vì hắn quá quái gở, xa cách tất cả người bái phỏng.
Còn lần này Lâm Minh cấp đan dược khiến uy vọng của hắn trong Thanh Nguyệt Môn như mặt trời ban trưa.
- Những đan dược này ngươi tìm nơi nào, không phải là chính ngươi luyện chế chứ?
Trưởng lão Thanh Nguyệt Môn nhanh chóng bị kinh động, mấy trưởng lão cùng một chỗ chạy tới chỗ Lâm Minh, đến hỏi thăm Lâm Minh.
- Đủ loại con đường, cũng có chút là luyện chế.
Lâm Minh nhún nhún vai, hời hợt nói ra.
Cách nói hàm hồ như vậy cũng cho thấy hắn không muốn nhiều lời.
Trưởng lão Thanh Nguyệt Môn không biết nói cái gì cho phải, kỳ thật Lâm Minh luyện chế đan dược đều là đan dược cấp thấp, theo đạo lý mà nói một Thần Hải hậu kỳ Luyện Đan Sư đúng là có năng lực luyện chế ra.
Nhưng mà Lâm Minh luyện đan dược cấp thấp quá xuất sắc! Ngay cả Luyện Đan Sư nổi danh chung quanh cũng không làm ra được.
Điều này chẳng lẽ thật sự là Lâm Minh mấy năm qua nghiên cứu ra, hắn thật sự là kỳ tài phương diện luyện đan và thần văn thuật?
Chúng trưởng lão hai mặt nhìn nhau, cũng không hỏi Lâm Minh lấy đan dược ở đâu, bọn họ không có hỏi, nhưng mà ngày hôm sau liền có trưởng lão một thế gia nổi danh kiến tạo động phủ ở gần Thanh Nguyệt Môn, chuyên môn dùng giá trị xa xỉ chế tạo cho Lâm Minh thần văn thất cùng luyện đan thất.
Thậm chí Thanh Nguyệt Môn còn ra mặt mua rất nhiều tài liệu luyện đan cho Lâm Minh.
Như thế Lâm Minh không có chịu thiệt, những tài liệu này tuy là tài liệu cấp thấp, nhưng cho Lâm Minh luyện tập là dư xài.
Thời gian trôi qua, xuân thu thay đổi.
Trình độ thần văn thuật cùng thuật luyện đan của Lâm Minh đã lô hỏa thuần thanh.
Hắn hiện tại chẳng những truy cầu chất lượng luyện dược cùng thần văn, cũng truy cầu tốc độ.
Ban đầu Lâm Minh luyện chế hai ngày một là đan, đến bây giờ một ngày luyện hai lô đan.
Đại lượng đan dược cấp thấp bị Lâm Minh liên tục sản xuất ra.
Tuy Lâm Minh chỉ đưa đan dược tương đối thấp kém một chút, nhưng những đan dược này phẩm cấp càng ngày càng cao.
Dần dần thanh danh của Lâm Minh lên cao!
Càng ngày càng nhiều đệ tử mua sắm đan dược của Lâm Minh, thậm chí tông môn ở gần cũng mua sắm đan dược của Thanh Nguyệt Môn, đương nhiên lúc này giá cả cũng cao hơn giá trị thường.
Tuy giá cao nhưng mà người mua sắm càng ngày càng nhiều.
Đến bây giờ không còn có người nào hoài nghi Lâm Minh là từ "Đủ loại con đường" làm ra đan dược, đan dược không ngừng tuôn ra, chỉ có thể do Lâm Minh tự luyện chế mà thôi.
Thanh Nguyệt Môn biết rõ nhặt được bảo!
Bán đan dược thu nhập đều rơi vào trong tay Lâm Minh, rồi sau đó hắn lại giao cho Thanh Nguyệt Môn, làm cho Thanh Nguyệt Môn ra mặt mua tài liệu ở các nơi.
Lâm Minh muốn tài liệu, phẩm cấp càng ngày càng cao, hắn luyện chế đan dược càng ngày càng trân quý.
Đương nhiên những võ giả Thần Quân cảnh thậm chí Thánh Chủ cảnh chính thức mới dùng được Lâm Minh sẽ không lấy ra bán, tránh bị võ giả cao cấp chú ý, Lâm Minh cũng không sợ những người này, nhưng làm như vậy hắn vào đời tu luyện không đạt thành mục đích thanh tịnh.
Chậm rãi mười hai năm trôi qua.
Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên đã hiển thị tu vị tăng lên Thần Biến Kỳ.
Tại Thanh Nguyệt Môn, Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên hằng ngày không khác gì đệ tử bình thường, thậm chí nhiều khi Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên cùng đệ tử Thanh Nguyệt Môn ra ngoài lịch lãm rèn luyện.
Đi bí cảnh thám hiểm, đi hoàn thành nhiệm vụ...
Lâm Minh tham gia lịch lãm rèn luyện mục đích không phải vì tài nguyên và cơ duyên, mà là vì rèn luyện tâm tình của mình.
Mắt thấy võ giả cấp thấp chiến đấu, chém giết, ôn lại sinh hoạt của võ giả cấp thấp, Lâm Minh dường như cảm thụ cảm giác đã quên của mình, loại tư vị này mang tới xúc động tâm linh cho Lâm Minh.
Trong một đêm vài năm thứ mười ba, Lâm Minh ngồi tĩnh tu, hắn rốt cuộc cảm thấy nội thế giới xúc động, hắn biết rõ tu vi của mình sắp đột phá.
Từ Thần Quân sơ kỳ đến Thần Quân trung kỳ!
Lần này đột phá tuyệt đối không có đột nhiên, có thể nói là nước chảy thành sông. Loại cảm giác này giống như rót rượu vào chén, đầy đến chứa không nổi thì tự nhiên chảy ra ngoài.
Mà đột phá lần này rất tường hòa.
Dĩ vãng Lâm Minh đột phá không lần nào không phải kinh thiên động địa, thậm chí mạo hiểm vạn phần, có khi xúc động nội thế giới sắp nổ tung lên.
Thế nhưng mà lần này đột phá phi thường bình tĩnh.
Lâm Minh chỉ ngồi xuống một đêm, sáng sớm ngày thứ hai mở hai mắt ra hắn thấy nội thế giới mở rộng, tu vị vững vàng đột phá đến Thần Quân trung kỳ.
Trừ Tiểu Ma Tiên mẫn cảm cảm nhận được khí tức trong phòng biến hóa, tiểu động vật chung quanh không có bị kinh động.
Lúc này là tháng năm, Tiểu Ma Tiên cũng đột phá Thần Quân trung kỳ, nàng tu luyện hệ thống tụ nguyên, tốc độ tu luyện cũng không chậm hơn Lâm Minh, nếu như không phải mỗi lần cơ duyên Lâm Minh lấy được chỗ tốt lớn hơn nàng, như vậy Lâm Minh ở hệ thống tụ nguyên sẽ không bằng Tiểu Ma Tiên.
Sau khi Lâm Minh đột phá, thực lực lại tăng lên, mà tiêu chuẩn thần văn thuật của Lâm Minh hiện tại là ngũ phẩm Thần Văn Sư, hơn nữa tương không phải ngũ phẩm Thần Văn Sư bình thường, Lâm Minh còn có năng lực đặc thù là lý giải Tu La Thiên Đạo không ai so sánh được.
Mà lúc này Lâm Minh rốt cục có ý định luyện chế Tham Lang Thiên Châu. Luyện chế Tham Lang Thiên Châu cần sưu tập tài liệu thời gian rất dài, Lâm Minh không thể không sớm chuẩn bị. Chỉ cần đột phá Thần Quân trung kỳ, thực lực của Lâm Minh tăng lên còn chư đủ, nếu như có thể mở thêm một đạo cung, như vậy trong thí luyện cuối cùng Lâm Minh có nắm chắc rất lớn.
Vũ Cực Thiên Hạ
Mấy nữ đệ tử ngơ ngác tiếp nhận hộp ngọc, từ trong khe hở hộp ngọc nghe được mùi thuốc nồng đậm.
Các nàng ngửi mùi thuốc này đều cảm giác toàn thân thoải mái dễ chịu, dường như chân nguyên trong người lưu chuyển nhanh hơn, tu vị càng cô đọng vài phần.
Chỉ ngửi mùi đã có hiệu quả như thế, nếu như là trực tiếp phục dụng thì đạt tới mức nào?
Ba thiếu nữ nhìn nhau, đều có chút ngẩn người, đan dược này quá trân quý! Các nàng lúc này cảm giác như phàm nhân nghèo khỏ đi ra ngoài, lại thoáng cái nhặt được khối vàng lớn.
Trong ba thiếu nữ, nữ đệ tử lớn tuổi nhất cầm hộp ngọc, hai tay run rẩy mở chai thuốc ra, mấy viên đan dược màu xanh lăn ra.
Những đan dược này óng ánh sáng long lanh, trên đan dược có đường vân thần bí, ẩn ẩn ẩn khí tức pháp tắc huyền diệu.
Những đường vân này chính là đan vân, những thiếu nữ này chưa bao giờ thấy qua, mặc dù là đan dược bình thường các nàng cũng khó thấy.
Nhưng mà Lâm Minh bảo các nàng nhận lấy.
Loại đan dược này tên là Cửu Dương đan, là cho võ giả dưới Tiên Thiên kỳ sử dụng, dùng củng cố căn cơ, tẩm bổ khí huyết, so với Nhập Thiên Đan còn quý hơn cả chục lần.
Loại đan dược này các nàng đã từng thấy cung cấp cho các đệ tử có thiên phú, chỉ nhìn mà thèm không thôi, đương nhiên các nàng không có cơ hội sử dụng.
Thực tế Lâm Minh luyện chế Cửu Dương đan khác với Cửu Dương đan mà các nàng nhìn thấy, ít nhất các nàng nhìn thấy Cửu Dương đan cũng không có đan vân kỳ dị, bởi vì có đan vân cho nên hiệu quả của Cửu Dương đan càng trở nên rõ rệt.
Mấy thiếu nữ không biết, những "Đan vân" này kỳ thật chính là Lâm Minh dùng thần văn thuật gia trì vào, lưu lại đường vân pháp tắc Tu La Thiên Đạo pháp.
Đối với Lâm Minh mà nói chỉ là gân gà, thế nhưng mà đặt ở trong Thanh Nguyệt Môn. Ngay cả đệ tử nội môn đây cũng là chí bảo, huống chi là chỉ là mấy thiếu nữ ngoại môn, cái này càng không cần nói mỗi viên đan dược của Lâm Minh đều có một thần văn phù. Dược hiệu tăng cường mấy lần.
Những năm này Lâm Minh tu luyện thần văn thuật chỉ yếu là minh dược phù.
Thần văn phù này tác dụng lên đan dược, đối với Lâm Minh mà nói tác dụng mới lớn nhất.
- Những đan dược này... Quá trân quý, chúng ta không thể nhận...
Một thiếu nữ chừng hai mươi mấy tuổi tuổi lớn nhất cắn răng nói ra. Kỳ thật từ ánh mắt nàng nhìn ra được nàng kỳ thật phi thường khao khát nó.
Lâm Minh mỉm cười, ngược lại sinh ra hảo cảm với cô bé này, có thể nhắc tới dũng khí cự tuyệt đồ vật như thế đúng là không dễ dàng.
Những năm này Lâm Minh thấy đệ tử cấp thấp của Thanh Nguyệt Môn bế quan, lịch lãm rèn luyện, vì tài nguyên mà bôn ba. Đủ loại chuyện này khiến hắn nhớ lại mình lúc hai mươi tuổi, cũng có cảm ngộ khác.
Hắn khẽ cười nói:
- Cho ngươi thì thu đi, ngươi sợ đệ tử cao cấp cướp đoạt sao?
Lâm Minh biết rõ ràng. Mặc dù là trong Thanh Nguyệt Môn nhìn thì an nhàn này cũng có nội đấu, thiên phú ba nữ hài bình thường, có đan dược thì khiến người ta đỏ mắt.
- Ta cho thì ta sẽ chủ trì công đạo, những đan dược này các ngươi thu đi.
Thiếu nữ hai mươi tuổi nhỏ nhất nuốt nước miếng một cái, cầm bình đan dược mà run run.
- Gọi người quen của các ngươi tới đây.
Lâm Minh bảo mấy nữ tử rời đi, qua không lâu các nàng quả nhiên gọi một ít đệ tử ngoại môn tới.
Những đệ tử ngoại môn này chừng hai mươi mấy tuổi, tu vị không có cao lắm, võ đạo của bọn họ vừa cất bước.
Lâm Minh tới đây bốn năm năm, mỗi cách một ngày đều luyện ra một lò đan dược, một lò đan có ít nhất bảy tám khỏa, nhiều thì hơn mười khỏa, những năm này tích lũy xuống cũng hơn vạn viên đan dược.
Mà hơn vạn viên đan dược này toàn bộ đều gia trì thần văn thuật.
Đặt ở Thanh Nguyệt Môn đây là tài phú không thể tưởng tượng.
Lâm Minh tùy ý cấp cho đan dược cũng nhanh chóng truyền ra trong Thanh Nguyệt Môn.
Rất nhiều đệ tử nội môn vốn cảm thấy là tung tin vịt, về sau bọn họ nhìn thấy Lâm Minh phóng xuất đan dược, bọn họ không thể không tin, tiếp theo tất cả mọi người chạy như vịt tới bái phỏng, thật sự là bởi vì đan dược của Lâm Minh phi thường có sức hấp dẫn với bọn họ.
Những đệ tử nội môn thì Lâm Minh cũng không có miễn phí đưa tặng, mà là phải thu một ít Tử Dương Tinh.
Giá cả Tử Dương Tỉnh của hắn đại khái chỉ có một nửa hoặc một phần ba đan dược mà thôi, loại giá này phi thường ưu đãi, hơn nữa rất nhiều đệ tử mua xong không có bán, rất nhiều đan dược đều có tiền không mua được.
Vốn Lâm Minh nhân duyên cũng không tốt, thật sự bởi vì hắn quá quái gở, xa cách tất cả người bái phỏng.
Còn lần này Lâm Minh cấp đan dược khiến uy vọng của hắn trong Thanh Nguyệt Môn như mặt trời ban trưa.
- Những đan dược này ngươi tìm nơi nào, không phải là chính ngươi luyện chế chứ?
Trưởng lão Thanh Nguyệt Môn nhanh chóng bị kinh động, mấy trưởng lão cùng một chỗ chạy tới chỗ Lâm Minh, đến hỏi thăm Lâm Minh.
- Đủ loại con đường, cũng có chút là luyện chế.
Lâm Minh nhún nhún vai, hời hợt nói ra.
Cách nói hàm hồ như vậy cũng cho thấy hắn không muốn nhiều lời.
Trưởng lão Thanh Nguyệt Môn không biết nói cái gì cho phải, kỳ thật Lâm Minh luyện chế đan dược đều là đan dược cấp thấp, theo đạo lý mà nói một Thần Hải hậu kỳ Luyện Đan Sư đúng là có năng lực luyện chế ra.
Nhưng mà Lâm Minh luyện đan dược cấp thấp quá xuất sắc! Ngay cả Luyện Đan Sư nổi danh chung quanh cũng không làm ra được.
Điều này chẳng lẽ thật sự là Lâm Minh mấy năm qua nghiên cứu ra, hắn thật sự là kỳ tài phương diện luyện đan và thần văn thuật?
Chúng trưởng lão hai mặt nhìn nhau, cũng không hỏi Lâm Minh lấy đan dược ở đâu, bọn họ không có hỏi, nhưng mà ngày hôm sau liền có trưởng lão một thế gia nổi danh kiến tạo động phủ ở gần Thanh Nguyệt Môn, chuyên môn dùng giá trị xa xỉ chế tạo cho Lâm Minh thần văn thất cùng luyện đan thất.
Thậm chí Thanh Nguyệt Môn còn ra mặt mua rất nhiều tài liệu luyện đan cho Lâm Minh.
Như thế Lâm Minh không có chịu thiệt, những tài liệu này tuy là tài liệu cấp thấp, nhưng cho Lâm Minh luyện tập là dư xài.
Thời gian trôi qua, xuân thu thay đổi.
Trình độ thần văn thuật cùng thuật luyện đan của Lâm Minh đã lô hỏa thuần thanh.
Hắn hiện tại chẳng những truy cầu chất lượng luyện dược cùng thần văn, cũng truy cầu tốc độ.
Ban đầu Lâm Minh luyện chế hai ngày một là đan, đến bây giờ một ngày luyện hai lô đan.
Đại lượng đan dược cấp thấp bị Lâm Minh liên tục sản xuất ra.
Tuy Lâm Minh chỉ đưa đan dược tương đối thấp kém một chút, nhưng những đan dược này phẩm cấp càng ngày càng cao.
Dần dần thanh danh của Lâm Minh lên cao!
Càng ngày càng nhiều đệ tử mua sắm đan dược của Lâm Minh, thậm chí tông môn ở gần cũng mua sắm đan dược của Thanh Nguyệt Môn, đương nhiên lúc này giá cả cũng cao hơn giá trị thường.
Tuy giá cao nhưng mà người mua sắm càng ngày càng nhiều.
Đến bây giờ không còn có người nào hoài nghi Lâm Minh là từ "Đủ loại con đường" làm ra đan dược, đan dược không ngừng tuôn ra, chỉ có thể do Lâm Minh tự luyện chế mà thôi.
Thanh Nguyệt Môn biết rõ nhặt được bảo!
Bán đan dược thu nhập đều rơi vào trong tay Lâm Minh, rồi sau đó hắn lại giao cho Thanh Nguyệt Môn, làm cho Thanh Nguyệt Môn ra mặt mua tài liệu ở các nơi.
Lâm Minh muốn tài liệu, phẩm cấp càng ngày càng cao, hắn luyện chế đan dược càng ngày càng trân quý.
Đương nhiên những võ giả Thần Quân cảnh thậm chí Thánh Chủ cảnh chính thức mới dùng được Lâm Minh sẽ không lấy ra bán, tránh bị võ giả cao cấp chú ý, Lâm Minh cũng không sợ những người này, nhưng làm như vậy hắn vào đời tu luyện không đạt thành mục đích thanh tịnh.
Chậm rãi mười hai năm trôi qua.
Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên đã hiển thị tu vị tăng lên Thần Biến Kỳ.
Tại Thanh Nguyệt Môn, Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên hằng ngày không khác gì đệ tử bình thường, thậm chí nhiều khi Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên cùng đệ tử Thanh Nguyệt Môn ra ngoài lịch lãm rèn luyện.
Đi bí cảnh thám hiểm, đi hoàn thành nhiệm vụ...
Lâm Minh tham gia lịch lãm rèn luyện mục đích không phải vì tài nguyên và cơ duyên, mà là vì rèn luyện tâm tình của mình.
Mắt thấy võ giả cấp thấp chiến đấu, chém giết, ôn lại sinh hoạt của võ giả cấp thấp, Lâm Minh dường như cảm thụ cảm giác đã quên của mình, loại tư vị này mang tới xúc động tâm linh cho Lâm Minh.
Trong một đêm vài năm thứ mười ba, Lâm Minh ngồi tĩnh tu, hắn rốt cuộc cảm thấy nội thế giới xúc động, hắn biết rõ tu vi của mình sắp đột phá.
Từ Thần Quân sơ kỳ đến Thần Quân trung kỳ!
Lần này đột phá tuyệt đối không có đột nhiên, có thể nói là nước chảy thành sông. Loại cảm giác này giống như rót rượu vào chén, đầy đến chứa không nổi thì tự nhiên chảy ra ngoài.
Mà đột phá lần này rất tường hòa.
Dĩ vãng Lâm Minh đột phá không lần nào không phải kinh thiên động địa, thậm chí mạo hiểm vạn phần, có khi xúc động nội thế giới sắp nổ tung lên.
Thế nhưng mà lần này đột phá phi thường bình tĩnh.
Lâm Minh chỉ ngồi xuống một đêm, sáng sớm ngày thứ hai mở hai mắt ra hắn thấy nội thế giới mở rộng, tu vị vững vàng đột phá đến Thần Quân trung kỳ.
Trừ Tiểu Ma Tiên mẫn cảm cảm nhận được khí tức trong phòng biến hóa, tiểu động vật chung quanh không có bị kinh động.
Lúc này là tháng năm, Tiểu Ma Tiên cũng đột phá Thần Quân trung kỳ, nàng tu luyện hệ thống tụ nguyên, tốc độ tu luyện cũng không chậm hơn Lâm Minh, nếu như không phải mỗi lần cơ duyên Lâm Minh lấy được chỗ tốt lớn hơn nàng, như vậy Lâm Minh ở hệ thống tụ nguyên sẽ không bằng Tiểu Ma Tiên.
Sau khi Lâm Minh đột phá, thực lực lại tăng lên, mà tiêu chuẩn thần văn thuật của Lâm Minh hiện tại là ngũ phẩm Thần Văn Sư, hơn nữa tương không phải ngũ phẩm Thần Văn Sư bình thường, Lâm Minh còn có năng lực đặc thù là lý giải Tu La Thiên Đạo không ai so sánh được.
Mà lúc này Lâm Minh rốt cục có ý định luyện chế Tham Lang Thiên Châu. Luyện chế Tham Lang Thiên Châu cần sưu tập tài liệu thời gian rất dài, Lâm Minh không thể không sớm chuẩn bị. Chỉ cần đột phá Thần Quân trung kỳ, thực lực của Lâm Minh tăng lên còn chư đủ, nếu như có thể mở thêm một đạo cung, như vậy trong thí luyện cuối cùng Lâm Minh có nắm chắc rất lớn.
Vũ Cực Thiên Hạ
Đánh giá:
Truyện Vũ Cực Thiên Hạ
Story
Chương 1595: Thần Quân trung kỳ
9.1/10 từ 19 lượt.