Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1256: Leo lên bậc 33

- Đại kiếp nạn sắp tới...
Thần Mộng Thiên Tôn tự nói, dường như đang nhớ lại những năm tháng vô tận đắm chìm giữa dòng sông lịch sử nặng nề kia.

Đương nhiên, loại đại kiếp nạn thiên đạo này, cho dù nói sắp xảy ra, chỉ sợ cũng phải tiếp theo mấy vạn năm, thậm chí mấy triệu năm, mấy chục triệu năm nữa.

Đến tột cùng là thời điểm nào, ai cũng nói không chính xác.

Trong thời gian này, thậm chí có thể có Thiên Tôn bạn cố tri ngã xuống, Thiên Tôn mới sinh ra.

Đúng lúc này, Hạo Vũ Thiên Tôn vừa động trong lòng, nhìn về phía Phong Thần Đài.

- Long Nha cũng bắt đầu phát lực rồi đây... Tam Sinh Đồng, quả nhiên danh bất hư truyền!

Hạo Vũ Thiên Tôn xem trọng Long Nha, chính là vì Tam Sinh Đồng là một bộ Thần Võ vô thượng đầy đủ, cũng là một loại thể chất nghịch thiên, được xưng là nhìn thấu hết thảy pháp tắc, cho dù ở trong Thần Võ vô thượng, cũng khẳng định là người nổi bật!

Cùng là Thần Võ vô thượng, chênh lệch cũng rất lớn.

Lúc này, ở bậc 32 Phong Thần Đài, Lâm Minh đã leo lên đến độ cao 5000 trượng, tốc độ của hắn như trước không giảm, dường như không có gì có thể ngăn cản bước chân của hắn.

Thế nhưng thời điểm hắn bắt đầu leo lên tới đây, Long Nha cũng đã lên đến độ cao 8000 trượng.

Hắn cúi đầu, liếc mắt nhìn Lâm Minh một cái, trong con ngươi che kín hoa văn phức tạp vốn cũng nhìn không thấy bất kỳ sắc thái gì.

“Hắn là lĩnh ngộ pháp tắc đặc thù của Phong Thần Đài rồi ư?” Trong lòng Long Nha hiện lên ý niệm này, hắn không cảm nhận được ý cảnh của 33 trọng thiên, nhưng lại biết ở trên Phong Thần Đài bao phủ một tầng pháp tắc đặc thù.

“Dùng thời gian hơn nửa canh giờ, ở trên vách đá dựng đứng của Phong Thần Đài ngộ đạo, tìm hiểu được pháp tắc đặc thù của Phong Thần Đài, có thể làm được đến một bước này, thật rất giỏi! Ta có thể lĩnh ngộ một vài thứ ở trên Phong Thần Đài, là dựa vào Tam Sinh Đồng. Lâm Minh nhưng không có Tam Sinh Đồng!”
Long Nha cảm thấy bội phục từ đáy lòng. Kỳ thật hắn ở tầng 32 Phong Thần Đài cũng càng leo lên càng thoải mái. Long Nha là thiên tài cỡ nào, hắn cũng không nhất thời mê muội cậy mạnh dùng sức chống đỡ tấn công của Thần lực ẩn chứa 33 loại lực lượng thiên đạo này, mà vừa leo hắn vừa suy nghĩ quy luật của Thần lực.


Đương nhiên, Long Nha không có khả năng tìm hiểu ý cảnh 33 trọng thiên giống như Lâm Minh, hắn cũng không có vượt qua 33 trọng thiên Cửu Vẫn, nhưng Long Nha có con bài chưa lật của hắn, đó chính là Tam Sinh Đồng được xưng là nhìn thấu hết thảy pháp tắc!

Ở dưới Tam Sinh Đồng, pháp tắc không trốn tránh vào đâu được!

Long Nha có thể với cốt linh 36 tuổi, lĩnh ngộ pháp tắc không gian ý cảnh tầng thứ năm, chính là công lao của Tam Sinh Đồng.

Nguyên vốn, pháp tắc không gian của Long Nha cũng chỉ mới dừng lại ở ý cảnh tầng thứ bốn mà thôi. Mà sau khi hắn mở ra Tam Sinh Đồng, vẻn vẹn chỉ trong thời gian ba tháng trên đường bay đi Mục Nguyệt Tinh, pháp tắc không gian của hắn đã bước vào tầng thứ năm, pháp tắc thời gian tiếp qua mấy tháng cũng đồng dạng sẽ đột phá tầng thứ năm. Từ đó có thể nghĩ mà biết chỗ nghịch thiên của Tam Sinh Đồng!

Bằng vào Tam Sinh Đồng, Long Nha có thể nhìn thấy quỹ tích lưu động của Thần lực, tuy rằng hắn không có khả năng trực tiếp hấp thu Thần lực giống như Lâm Minh, nhưng hắn có thể chậm rãi tổng kết quy luật lưu động của Thần lực, căn cứ vào những quy luật này, điều chỉnh quỹ tích leo lên của mình, tránh đi tấn công cường đại của Thần lực, chuyên chọn hướng Thần lực nhỏ yếu để leo lên.

Cứ như vậy, ở thời điểm Lâm Minh với tốc độ cực nhanh leo thẳng tắp lên Phong Thần Đài, quỹ tích leo lên của Long Nha đột nhiên đã xảy ra vặn vẹo, hắn bắt đầu chợt đông chợt tây, thoắt trái thoắt phải!

Từng đạo Thần lực giống như sóng thủy triều lướt qua chung quanh thân thể Long Nha, căn bản là không có tấn công đến thân thể Long Nha. Kể từ đó, Long Nha chịu đựng tấn công đương nhiên rất nhỏ, tốc độ của hắn cũng bắt đầu tăng lên rất nhanh!

Ngay từ đầu, hắn vẫn là leo lên chợt trái chợt phải, đến sau lại, hắn rõ ràng là nhảy vượt ở trên vách đá dựng đứng của Phong Thần Đài. Mỗi một lần nhảy vượt đều né tránh 7, 8 đạo công kích của Thần lực!

- Các ngươi mau nhìn xem Long Nha kìa!

- Trời ạ! Có loại quỹ tích leo lên thế này ư!

Long Nha lúc này cũng giống như một con linh vượn, không ngừng nhảy vượt trái phải, tốc độ leo lên phía trước càng lúc càng nhanh.

- Thật lợi hại! Tuy rằng không biết Long Nha đã lĩnh ngộ được cái gì rồi, nhưng loại quỹ tích leo lên của hắn này, khẳng định có hàm nghĩa đặc thù nào đó, phù hợp với pháp tắc của Phong Thần Đài!

- Thiên chi kiêu tử! Thật đúng là thiên chi kiêu tử! Lâm Minh đã đủ yêu nghiệt rồi, nhưng Long Nha thủy chung vẫn có thể áp trên Lâm Minh một bậc: Lâm Minh lĩnh ngộ pháp tắc của Phong Thần Đài, Long Nha cũng lĩnh ngộ, nhưng quá trình lĩnh ngộ pháp tắc của Long Nha thoải mái hơn! Lâm Minh còn phải dừng lại, phải trả cái giá bị thương nặng mới lĩnh ngộ được, mà Long Nha thì vừa leo lên, vừa lĩnh ngộ!

Quần chúng của Mục Nguyệt Tinh đâu biết rằng Lâm Minh cùng Long Nha lĩnh ngộ pháp tắc bản chất khác nhau: Lâm Minh là thật sự lĩnh ngộ ý cảnh 33 trọng thiên, hấp thu một phần mười Thần lực cho mình sử dụng.


Mà Long Nha thì chỉ là dùng Tam Sinh Đồng nhìn thấu quỹ tích lưu động của Thần lực, ở trong di chuyển tránh né công kích của Thần lực, chỉ xem như mưu lợi mà thôi.

Tuy nhiên ở trong mắt bọn họ xem ra, hiện tại Long Nha leo lên thật sự là cảnh đẹp ý vui, giống như xem tạp kỹ giữa trời cao!

Mà Lâm Minh thì trầm ổn hơn nhiều, thẳng tắp leo lên phía trước, không có chút gợn sóng gì.

Sau hai khắc, thời điểm Lâm Minh leo lên đến 6000 trượng, Long Nha đã nhảy lên mảnh đất bằng phẳng trên bậc 32 Phong Thần Đài!

Long Nha, dẫn đầu đi lên bậc 32!

- Long Nha!

- Long Nha!

- Rất giỏi!!!

- Vương giả!

Quần chúng phát ra tiếng hoan hô như sóng thủy triều, đến ngay cả đệ tử của Phượng tộc thượng cổ cũng hoan hô Long Nha.

Loại thiên phú này thật sự khiến người ta ngạc nhiên thán phục.

Thiên tài bình thường giao chiến với Lâm Minh, một khi Lâm Minh đưa ra ưu thế và để lộ ra con bài chưa lật của hắn, đối thủ hơn phân nửa đã bại trận rồi, ít nhất cũng dần dần lộ ra hiện tượng thất bại.

Chỉ có Long Nha, đồng thời với Lâm Minh lần lượt đột phá cực hạn bản thân, Long Nha lại cũng có thể lần lượt bùng phát tiềm lực, nhận được lĩnh ngộ mới, tiếp tục sáng tạo độ cao mới!

Đây chính là chỗ khác nhau giữa thiên tài tuyệt thế và thiên tài bình thường!



Lại qua thời gian mấy khắc, Lâm Minh cũng không có gì bất ngờ, thuận lợi đi lên bậc 32.

Hai đại thiên tài tuyệt thế gặp nhau ở bậc 32!

Nên biết rằng, mấy lần đấu bán kết đệ nhất hội võ Thần Vực trước đây, cũng không có một người đi lên tới bậc 32, hiện giờ thoáng cái xuất hiện hai người.

Vương giả quyết đấu!

Quần chúng phát ra tiếng hoan hô như sóng thủy triều. Ai nấy đều chờ mong thời điểm kích động lòng người này, giờ này khắc này, khán giả vô cùng điên cuồng.

Mà ở trên Phong Thần Đài, hai người Lâm Minh cùng Long Nha đứng cách xa nhau chừng 50 trượng, hai người thân mình cao xấp xỉ, dáng người tương đương, chỉ là gương mặt Lâm Minh càng thêm góc cạnh rõ ràng, hơn người; mà khuôn mặt Long Nha thì có vẻ hơi thanh tú, màu da tái nhợt.

- Lâm Minh! Ngươi đúng là một đối thủ khiến ta tán thưởng!
Long Nha mở miệng nói, thân thể hắn tùy ý nhích động. Động tác của hắn nhìn như không có ý nghĩa gì, lại làm cho hắn ở dưới uy áp của bậc 32 vẫn giữ được trạng thái ung dung nhất, không giống như đang chịu đựng tấn công của Thần lực.

- Ngươi cũng vậy, ngươi là nhân vật thiên tài nhất từ khi ta tập võ mười mấy năm tới nay gặp được. Đa số thời điểm đều là người khác xem nhẹ ta, mà lần này ta lại xem nhẹ ngươi rồi! Ở thời điểm ta nghĩ đã có thể thắng ngươi, ngươi lại như trước có thể có đột phá!

Trong lúc Lâm Minh nói chuyện, tay chạm vào Tu Di Giới của mình, dựa theo quy tắc của Phong Thần Đài, mỗi leo lên một tầng đều cần chiến thắng một đối thủ, mà hiện tại trên bậc 32 cũng chỉ có hai người bọn họ! Đương nhiên đối thủ chính là hai người bọn họ đấu với nhau!

Long Nha nhìn thoáng qua động tác của Lâm Minh, nói:
- Hiện tại ngươi đã muốn chiến một trận với ta ư?

- Quy tắc như thế mà thôi!
Lâm Minh nói, kỳ thật hắn cũng không muốn ở thời điểm này đã đấu với Long Nha, công bằng mà nói, đối mặt với Long Nha hắn không có bất kỳ lòng tin gì, hắn không biết cực hạn của Long Nha như thế nào.

Long Nha bật cười, nói:
- Quy tắc chỉ là quy tắc, ta không nghĩ hiện tại giao đấu với ngươi! Nguyên nhân rất đơn giản, tuy rằng ta rất có tin tưởng đối với trận chiến này, nhưng có thắng khẳng định cũng không thoải mái, ít nhất bị trọng thương, đồng thời tiêu hao hết tám chín thành chân nguyên. Dưới tình huống như vậy, cho dù ta nghỉ ngơi thật lâu ở bậc 32 này, cũng nghỉ ngơi không đủ, muốn leo lên bậc 33 Phong Thần Đài vốn chính là chuyện không có khả năng! Ngươi thấy thế nào?


Lâm Minh hơi động trong lòng, kỳ thật hắn sao không biết điểm ấy: chiến một trận với Long Nha, sẽ không còn sức lực leo lên Phong Thần Đài.

Mà Lâm Minh rất muốn toàn lực leo lên bậc 33 Phong Thần Đài, tuy rằng Phong Thần Đài này chỉ là Thiên Tôn Linh bảo của Hạo Vũ Thiên Tôn chế tạo ra, cũng không phải là Phong Thần Đài thượng cổ, nhưng xác thực có ý cảnh 33 trọng thiên ẩn chứa trong đó. Lĩnh ngộ ý cảnh này đối với Lâm Minh mà nói sẽ có ưu đãi thật lớn, cơ duyên như thế đương nhiên hắn không nghĩ bỏ lỡ.

Lâm Minh nhìn về phía Long Nha, buông ra Tu Di Giới.

Long Nha cũng nhìn về phía Lâm Minh, mỉm cười.

Rồi sau đó, hai người bọn họ cùng nhau nhìn về phía Tiêu Đạo Tử, người chủ trì của trận đấu bán kết đệ nhất hội võ Mục Nguyệt Tinh.

Có thể miễn đi một trận chiến này, trực tiếp trèo lên bậc 33 hay không, tự nhiên là do hắn định đoạt.

Tiêu Đạo Tử cười ha hả, nói:
- Được! Hai người các ngươi có chí leo lên bậc 33 Phong Thần Đài, bổn tọa rất tán thưởng! Bậc 33 Phong Thần Đài là một truyền thuyết, được xưng là dưới Thần Biến không thể leo lên tới. Đương nhiên, nói là truyền thuyết, kỳ thật là truyền thuyết hạn chế với Hạo Vũ Thiên Cung. Bởi vì Phong Thần Đài trừ ở thời điểm đấu bán kết đệ nhất hội võ Thần Vực mới lấy ra sử dụng, thời điểm còn lại, đều đặt ở trong Hạo Vũ Thiên Cung, cung cấp cho đệ tử Hạo Vũ Thiên Cung lịch lãm! Các đệ tử của Thiên Tôn khác, mỗi người bọn họ đều từng có lịch lãm, thật ra cũng sẽ không leo lên Phong Thần Đài!

- Thời điểm sư tôn 860 vạn tuổi tạo ra Phong Thần Đài, cho tới nay đã hơn 2 triệu năm rồi, đệ tử dưới Thần Biến kỳ, mặc dù là đệ tử thân truyền của sư tôn, cũng chưa từng có người nào lên tới đỉnh! Có đệ tử leo lên cao nhất đến bậc 32 linh 7000 trượng, khoảng cách tới đỉnh còn có 3000 trượng cuối cùng! Mà tên đệ tử kia lúc ấy cũng là tu vi Thần Hải hậu kỳ!

- Hôm nay, hai người các ngươi, một là Thần Hải trung kỳ, một là Thần Hải sơ kỳ, có thể đi đến một bước này, đã đủ để kiêu ngạo rồi, các ngươi không cần giao đấu hãy trực tiếp leo lên Phong Thần Đài đi!

Người xem ở đây nghe tuyên bố của Tiêu Đạo Tử, trong lòng đều có một chút thất vọng, dù sao đã bỏ lỡ một trận quyết đấu phấn khích giữa Vương giả một thế hệ trẻ tuổi.

Nhưng tương ứng, bọn họ cũng có thể theo dõi tiếp Lâm Minh cùng Long Nha với thể lực toàn thịnh, trực tiếp leo lên bậc 33 Phong Thần Đài, đây cũng là một sự kiện trọng đại muôn đời!

- Quá kích động mà!

- Vương giả một thế hệ trẻ tuổi, không biết bọn họ có thể leo lên đến độ cao bao nhiêu? Có không có khả năng lên tới đỉnh?

- Lên tới đỉnh? Ha ha... Ngươi quá ngây thơ rồi! Lên tới đỉnh là không có khả năng, nhưng leo lên mấy ngàn trượng tuyệt đối không thành vấn đề! Thậm chí Long Nha có khả năng tới gần điểm ghi lại của đệ tử Hạo Vũ Thiên Cung lưu lại, mà Lâm Minh cho dù kém một ít, cũng có thể leo đến 3, 4000 trượng!

Vũ Cực Thiên Hạ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vũ Cực Thiên Hạ Truyện Vũ Cực Thiên Hạ Story Chương 1256: Leo lên bậc 33
9.1/10 từ 19 lượt.
loading...