Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1175: Chân Võ Đại Thánh địa

- Hừ, ngươi cũng không phải canh cánh trong lòng đối với chuyện Đại Thiên Thế Giới Đan bị cướp đi sao!
Chung Văn Thư cảm giác được giọng điệu chế nhạo trong lời nói của Thánh Nhạc Bình, không khách khí đánh trả.

Phòng đấu giá đế đô, đệ tử Thánh địa Giới Vương gần như đều là vì Đại Thiên Thế Giới Đan mà đến. Kết quả toàn bộ bại trận, hơn nữa là bại bởi một tiểu tử nghi là xuất thân tông môn bình thường, nhiều nhất cũng chỉ là Thánh địa bình thường!

Kết quả bọn họ không thể không đi tranh đoạt chín món vật phẩm đấu giá áp trục phía sau. Đương nhiên trong đó không có một món nào có thể sánh với Đại Thiên Thế Giới Đan, điều này làm cho bọn họ làm sao có thể nuốt được cơn giận này. Nên biết loại đồ vật Đại Thiên Thế Giới Đan này, nếu không phải nương theo gió đông của lần đệ nhất hội võ này, cho dù là những đệ tử tông môn Giới Vương bình thường bọn họ cũng không được hưởng thụ đến, là đồ xa xỉ cực đoan.

- Nói không ghi hận là giả! Đại Thiên Thế Giới Đan, để cho một đồ con hoang gặp vận lớn, chiếm được tài phú kếch xù giành được quả thật là lãng phí! Hơn nữa đồ con hoang này sau khi mua Đại Thiên Thế Giới Đan liền trống trong tu luyện địa hiệu chữ Thiên của Phòng đấu giá đế đô một mực không ra, căn bản không có biện pháp gì với hắn!

Câu nói phía sau này của Thánh Nhạc Bình là dùng chân nguyên truyền âm, loại chuyện giết người cướp của mà chưa thành này hắn tự nhiên sẽ không nói ra công khai trắng trợn.

Hắn hiện tại cũng đã an bài sẵn người, chuẩn bị sau khi đệ nhất hội võ kết thúc, Lâm Minh bị đào thải liền ra tay với Lâm Minh.

Chung Văn Thư cười dữ tợn, chân nguyên truyền âm nói:
- Nhạc Bình huynh chắc là đã an bài sẵn người đối phó Lâm Minh hả. Hắc hắc, thật khéo, ta cũng an bài người rồi. Đến lúc đó, để xem xem chúng ta ai cướp được. Tuy nhiên... có hứng thú với hắn cũng không chỉ hai nhà chúng ta!

Lâm Minh sau khi giành được Đại Thiên Thế Giới Đan, nhiều ngày như vậy qua đi, một mực co đầu rút cổ không ra. Điều này cũng từ một phương diện chứng minh xuất thân Lâm Minh quả thật không được tốt lắm, ít nhất không phải Thánh địa cấp Giới Vương, nếu không sẽ không tự tìm phiền toái.

Dưới loại tình huống này, Lâm Minh còn có thể lấy ra 7000 tỉ Tử Dương thạch mua Đại Thiên Thế Giới Đan, chứng minh hắn tất nhiên có cơ duyên nghịch thiên. Dưới sự kích thích của cơ duyên, sợ là có không ít người muốn chia một chén canh từ trên người Lâm Minh.

Khi Chung Văn Thư đang cùng Thánh Nhạc Bình dùng chân nguyên truyền âm trao đổi, đột nhiên đầu mày khẽ động, trong lòng như có phát hiện đột nhiên xoay người, nhìn về phía nơi nào đó trong đám người.

Ở hướng đó, Lâm Minh đang đứng chắp tay sau lưng!

Mà vừa rồi Chung Văn Thư đột nhiên sinh ra cảm ứng chính là bởi vì ánh mắt của Lâm Minh.


- Lâm Minh!

Chung Văn Thư sớm đã biết tên của Lâm Minh, ánh mắt phát lạnh, liên tục cười lạnh:
- Tốt! Tốt! Ta sớm biết ngươi sẽ tới tham gia đệ nhất hội võ, không nghĩ tới liền gặp ngươi nhanh như vậy!

Chung Văn Thư mắt lộ sát khí. Ở tu luyện địa hiệu chữ Thiên ở viễn cổ đế đô hắn tự nhiên không thể làm gì Lâm Minh, nhưng hiện tại Lâm Minh còn không phải mặc hắn nhào nặn.

- Hắn đã thăng cấp Thần Hải rồi!

Thánh Yên Nhiên trong Thánh Võ Phủ tam kiệt nói. Nàng là nữ tính duy nhất trong Thánh Võ Phủ tam kiệt, tuy rằng bề ngoài xinh đẹp nhưng là lúc này nụ cười lạnh trên mặt nàng lại không khác gì Thánh Nhạc Bình, Chung Văn Thư.

Với tư chất của Lâm Minh, tiến vào tu luyện địa chữ Thiên tùy tiện điều chỉnh tốc độ thời gian một chút, thăng cấp Thần Hải rất dễ dàng. Mà điều này cũng nghĩa là, hắn tất nhiên đã ăn Đại Thiên Thế Giới Đan rồi!

- Đáng chết!
Sắc mặt Thánh Nhạc Bình, Chung Văn Thư thoắt một cái trở nên âm trầm:
- Thật sự là sơn hào hải vị cho chó ăn, quỳnh tương ngọc lộ tưới cây cỏ. Tên rác rưởi ngươi cũng xứng với Đại Thiên Thế Giới Đan. Ta sẽ cho ngươi ăn thế nào thì nhổ ra thế ấy!

Tuy rằng biết Lâm Minh mua Đại Thiên Thế Giới Đan tất nhiên sẽ ăn ngay lập tức, nhưng hiện tại thật sự xác nhận Đại Thiên Thế Giới Đan đã không còn, bọn họ vẫn hết sức phẫn nộ và không cam lòng! Nếu Lâm Minh tiêu phí số tiền lớn mua Đại Thiên Thế Giới Đan rồi sau đó bị bọn họ làm thịt, một đồng trinh không mất cướp được Đại Thiên Thế Giới Đan, như vậy mới hoàn mỹ.

- Nhổ ra? Ngươi muốn ta nhổ ra cho ngươi sao?
Lâm Minh cười lạnh nói, một tay đã sờ hướng Tử Cực Giới.

- Muốn chết!


Chung Văn Thư rặn ra từ ngữ hung tợn này từ trong kẽ răng, tiếp đó chỉ nghe “rào” một tiếng, mười mấy võ giả vây quanh Lâm Minh. Những đệ tử Thánh địa Giới Vương này, bọn họ tham gia đệ nhất hội võ đều mang đến không ít người hầu. Những người này phần lớn đều là tuấn kiệt trẻ tuổi vì tài nguyên mà dựa vào bọn họ, cũng chính là tục xưng là tiểu đệ. Tuy rằng là người hầu nhưng đám người Chung Văn Thư ánh mắt cực cao, người có thể bị bọn họ thu vào dưới trướng đều là Thần Hải Cửu Vẫn. Đặt ở trong Thánh địa bình thường đều là đệ tử hạch tâm thượng tầng.

Những người dự thi khác bên cạnh Lâm Minh nhìn thấy cảnh tượng này lập tức biến sắc, nhao nhao lui về phía sau, chỉ sợ bị tai bay vạ gió.

Trong nháy mắt, Lâm Minh một người đối mặt với mười mấy đối thủ. Tất cả đều là Thần Hải Cửu Vẫn, càng có thiên tài Thánh địa Giới Vương đỉnh cấp như là Chung Văn Thư.

Chung Văn Thư mặt cười đầy ác độ, từ trên xuống dưới đánh giá Lâm Minh. Ánh mắt đó dường như đang nhìn thịt cá trên thớt.

- Chậc chậc chậc! Tép riu, thật sự là oan gia ngõ hẹp. Rơi vào trong tay ta xem như ngươi xui xẻo! Xem ra, ngươi vô duyên tham gia đệ nhất hội võ rồi. Ta lập tức đưa ngươi quy tiên, ta cũng muốn biết nếu tử vong trong không gian trong mơ này sẽ như thế nào? Có thể nào linh hồn bị hao tổn, đánh mất tư cách, thậm chí khả năng trực tiếp tử vong hay không đây?

- Ta thật là chờ mong. Các ngươi chặt hai tay hai chân, cắt mũi cắt tai hắn! Muốn hành hạ thế nào thì hành hạ, trước đừng làm chết. Ai hành hạ hắn kêu lớn nhất, thê lương nhất ta có phần thưởng thêm!

Chung Văn Thư ra lệnh một tiếng. Tuy rằng hắn rất muốn tự tay tra tấn Lâm Minh, nhưng không tùy tiện động thủ, bởi vì hắn còn không rõ quy tắc của không gian trong mơ này là như thế nào. Để cho thủ hạ động thủ, vạn vô nhất thất. Cho dù là động thủ trước khi thi đấu là trái quy tắc, cũng là thủ hạ chịu hậu quả mà thôi.

- Được! Thiếu gia yên tâm đi!
Đám người này vừa nghe nói tra tấn người hơn nữa còn có phần thưởng đều nổi hứng thú. Bọn họ mỗi người đều là tu vi Thần Hải trung hậu kỳ, mà Lâm Minh lại chỉ là Thần Hải sơ kỳ.

Về phần động thủ trước thi đấu là trái quy tắc gì đó, Thiên Tôn cũng không nói, dù thế nào không có khả năng phạt nặng, nhiều nhất đánh mất tư cách tham gia. Nhưng những người này nguyên bản đã không tính toán lấy được thành tích gì, bọn họ tới nơi này chỉ là vì làm việc vặt cho chủ tử và đối phó tiểu lâu la mà thôi.

- Hừ!

Lâm Minh ánh mắt phát lạnh, không nghĩ tới chỉ là tới Phòng đấu giá này một chuyến tìm kiếm bảo vật liền gặp phải mấy con chó điên. Thôi, không cần chờ đến thi đấu bắt đầu, hiện tại liền đánh nhau. Hắn ở tu luyện địa chữ Thiên tu luyện thời gian nửa năm, đột phá Thần Hải kỳ lại mở Sinh Môn, toàn thân tràn ngập lực lượng, đang muốn đánh một trận thống khoái!

Về phần quy tắc gì gì đó, nếu là đối phương ra tay trước, cho dù quy tắc không cho phép cũng sẽ không trừng phạt đến mình. Nếu không quy tắc này cũng quá não tàn.


Theo một vệt đỏ lóe lên, Phượng Huyết Thương ra khỏi vỏ!

Cùng lúc đó, mười mấy người hầu của Chung Văn Thư và Thánh Võ Phủ cười ha hả nhào về phía Lâm Minh.

Mà ngay khi bọn họ họ điều động chân nguyên muốn phát động công kích với Lâm Minh, lại đột nhiên biến sắc, cảm giác lực lượng trong cơ thể đang bị hút ra nhanh chóng.

Ngay cả Lâm Minh cũng cảm thấy lực lượng của mình mất đi, điều này khiến hắn trong lòng cả kinh, lập tức thu tay lại.

- Phịch! Phịch!

Mười mấy tiểu đệ rồi lại như là bị rút xương, nhũn chi chi lăn trên đất, ngã thành một đống.

- Cái gì?

Tất cả tuấn kiệt trẻ tuổi ở đây đều ngây ra, Chung Văn Thư nhướng mày, lập tức hiểu được. Đây tất nhiên là quy tắc của Thần Mộng giới gây nên, trước khi thi đấu chính thức bắt đầu, bất luận kẻ nào không được động thủ. Nhiều nhất chỉ là thả ra khí thế áp bách người khác một chút, nhưng nếu thật sự động sát khí sẽ lập tức bị rút hết lực lượng.

Lâm Minh đương nhiên cũng nghĩ tới điểm này, xem ra hiện tại động thủ là không có khả năng rồi. Cũng đúng, toàn bộ Thần Vực tỉ tỉ tuấn kiệt trẻ tuổi tụ tập tại Thần Mộng giới, mỗi nơi tập kết sợ là có hàng triệu, chục triệu thiên tài. Những thiên tài này thường thường trời sinh tính cao ngạo, thật sự xảy ra xung đột gì, đánh nhau quả thật rất bình thường, thậm chí có thể xảy ra đánh hội đồng. Như vậy đến khi đệ nhất hội võ chính thức bắt đầu, rất nhiều người bị đánh thương đánh tàn, sẽ rất khó thi đấu nữa.

- Đồ con hoang, xem như ngươi gặp may!
Thánh Nhạc Bình, Thánh Thiên Hạo không cam lòng nói.

- Đây cũng là lời ta muốn nói!
Lâm Minh thu hồi Phượng Huyết Thương.

- A! Tiểu đệ đệ ngươi thật đúng là tự tin. Một đệ tử nhiều nhất chỉ là xuất thân Thánh địa bình thường, lại dám kiêu ngạo như vậy. Như vậy chờ đệ nhất hội võ bắt đầu, tỷ tỷ ta chiếu cố ngươi thật tốt!

Khóe miệng Thánh Yên Nhiên nổi lên một nụ cười nghiền ngẫm trêu đùa.

Ngay khi đám người Thánh Nhạc Bình ngông cuồng bừa bãi, đột nhiên một giọng nói mềm nhẹ truyền đến:
- Đây không phải người của Thánh Võ Phủ và Song Cực Cung sao, thật sự là náo nhiệt!

Thanh âm bất thình lình khiến mọi người sửng sốt, đều quay đầu nhìn lại. Lại thấy ở trong góc phòng không biết khi nào xuất hiện một nam một nữ.

Đôi nam nữ này đều là dáng người thon thả cân đối, làn da có màu tiểu mạch sáng bóng. Ở mi tâm bọn họ đều khắc một ký hiệu kỳ dị, thoạt nhìn như là một từ “Chân” trừu tượng.

Mà khi nhìn thấy ký hiệu này, Thánh Võ Phủ tam kiệt cùng với Chung Văn Thư đồng thời biến sắc.

- Chân Võ Đại Thánh địa!

Biểu tình, ngôn ngữ của bọn họ như vậy hiển nhiên có ý kiêng kỵ sâu sắc đối với Chân Võ Đại Thánh địa này!

Chân Võ Đại Thánh địa, chủ nhân chân chính của Chân Võ giới, người chưởng khống phía sau màn của Tinh La tiền trang. Ngay cả Phòng đấu giá đế đô đều có một bộ phận cổ phần tương đương thuộc về Chân Võ Đại Thánh địa.

Là một thế lực siêu cấp do Giới Vương giới lớn thành lập, cho dù là Thánh Võ Phủ tam kiệt và Chung Văn Thư kiêu ngạo mấy cũng phải thu liễm vẻ huênh hoang. Bọn họ dù sao chỉ là thế lực do Giới Vương bình thường thành lập mà thôi, tương lai nếu không có gì ngoài ý muốn sẽ không người kế tục, một lần nữa biến thành Thánh địa đỉnh cao.

Thử nghĩ mà xem, ở Phòng đấu giá đế đô, đệ tử của Chân Võ Đại Thánh địa không xuất hiện lấy một người, là bọn họ không có hứng thú đối với đồ vật trên hội đấu giá sao? Chỉ sợ không phải!

Nguyên nhân hơn phân nửa là Chân Võ Đại Thánh địa thông qua Tinh La tiền trang và các loại sản nghiệp tích lũy của cải thật sự rất phong phú, như vậy nếu Chân Võ Giới Vương vì lần đệ nhất hội võ này lấy ra một ít thiên tài địa bảo tồn kho cho thế hệ trẻ tuổi sử dụng cũng là chuyện rất bình thường.

Đối mặt với một nam một nữ xuất hiện trước mắt, cho dù là Thánh Nhạc Bình cao ngạo, trong lòng cũng sinh ra cảm giác sợ hãi mơ hồ.

Lâm Minh mặt mày tỉnh bơ, khi một nam một nữ này xuất hiện hắn đã lập tức phát hiện, tuy nhiên vẫn cảm giác kinh ngạc sâu sắc đối với tốc độ và cách thức xuất hiện của hai người. Người xuất thân thế lực Giới Vương giới lớn quả nhiên không thể khinh thường.

Vũ Cực Thiên Hạ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vũ Cực Thiên Hạ Truyện Vũ Cực Thiên Hạ Story Chương 1175: Chân Võ Đại Thánh địa
9.1/10 từ 19 lượt.
loading...