Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 1027: Cái gì gọi là độ khó!
Chương 1027: Cái gì gọi là độ khó!
Ở ngoài Huyễn Thần Trận, ánh mắt của phần đông đệ tử có mặt đều tập trung trên những ngôi sao. Nhìn tốc độ ngôi sao sáng lên, bọn họ đều trở nên hưng phấn.
- Tốc độ này! Thật nhanh!
Mắt thấy Lâm Minh mới tiến vào thời gian không đến nửa canh giờ liền sáng lên nhiều ngôi sao như vậy. Khí thế như chẻ tre như thế, ở đâu là chém giết thiên tài, quả thật giống như là chém giết lính quèn vậy.
- Quả là nhanh, nhanh hơn so với Nhan Nguyệt Nhi lúc trước. Như thế Lâm Minh hoàn thành Thiên Nhân Trảm hẳn là không thành vấn đề!
- Hơn 45’ một chút, còn không đến nửa canh giờ Lâm Minh đã hoàn thành Ngũ Bách Nhân Trảm rồi! Hiện tại lại qua 15’, sợ là Lục Bách Nhân Trảm đều hoàn thành rồi. Cứ tiếp tục như vậy, phỏng chừng hai ba canh giờ là có thể đến Bát Bách Nhân Trảm, Cửu Bách Nhân Trảm rồi nhỉ! Trong bốn canh giờ, Thiên Nhân Trảm ngay trước mắt.
- Lâm Minh lấy được máu Phượng hẳn là không thành vấn đề, thế như chẻ tre! Nói không chừng giết chết 1100 người, 1200 người ấy!
- Đúng vậy. Xem tốc độ của Lâm Minh, ta đều muốn thử xem!
- Đúng vậy. Một năm nay chúng ta hoặc là tìm hiểu ý cảnh hoặc là bị lửa nướng trong hỏa ngục. Ta nhàn đều mọc lông rồi, thật muốn đi Huyễn Thần Trận đại chiến một trận. Tuy rằng hoàn thành Thiên Nhân Trảm không thực tế, nhưng là giết mấy trăm người, vẫn là không thành vấn đề. Lại nói tiếp, ta cũng là am hiểu về mặt thực chiến, tìm hiểu pháp tắc không lành nghề ra làm sao nhưng thực chiến tuyệt đối là đáng hãnh diện!
- Ha ha, ta cũng vậy. Tìm hiểu pháp tắc quá đau đầu, thực chiến mới là điểm mạnh của ta. Thật sự là ngứa tay!
Ở phương hướng Cầu Hoàng Cung, vài đệ tử thiên tài xoa xoa tay. Nhìn thấy Lâm Minh giết nóng máu như vậy, bọn họ cũng trở nên hưng phấn. Thanh âm nghị luận cũng càng lúc càng lớn, không chờ đợi được muốn thử thực lực của mình một chút.
Đệ tử trẻ tuổi nhất là thiên tài luôn là lòng dạ cao ngạo, không thể tránh khỏi muốn thử khiêu chiến một số thứ được đại chúng tô vẽ đến vô cùng khó khăn. Trong tiềm thức liền có thanh âm đang nói, có thể khó như vậy sao? Ta ở một mặt nào đó vẫn rất mạnh, rất muốn thử một cái xem mình rốt cuộc có thể như thế nào.
Đương nhiên, bọn họ cũng biết cân lượng của mình. Hoàn thành Thiên Nhân Trảm vẫn là không thực tế, nhưng là Lục Bách Nhân Trảm bọn họ lại muốn khiêu chiến một chút.
Bọn họ chưa từng xông Huyễn Thần Trận cũng căn bản không hiểu độ khó chính thức của Huyễn Thần Trận, chỉ mới nhìn Nhan Nguyệt Nhi xông một lần. Nhưng Nhan Nguyệt Nhi cũng là thiên tài am hiểu về mặt pháp tắc. Nàng đến từng này tuổi phần lớn thời gian đều là bế quan khổ tu, đi ra ngoài lịch lãm không nhiều, thực chiến cũng liền không được ma luyện nhiều. Hơn nữa Nhan Nguyệt Nhi lại là một thiếu nữ chân yếu tay mềm. Rất nhiều thiên tài ở đây nổi tiếng thực chiến, từng xông Bí cảnh, từng giết mấy trăm hơn ngàn người, trải qua không biết bao nhiêu trận chiến sinh tử, căn bản không cho rằng mình thực chiến sẽ không sánh bằng Nhan Nguyệt Nhi. Hoặc là nói không kém bao nhiêu.
Bọn họ lại không biết, trình độ khó khăn của Thiên Nhân Trảm Huyễn Thần Trận này đã vượt xa tưởng tượng của bọn họ.
Những tiếng thảo luận này tự nhiên lọt vào trong tai Thái thượng trưởng lão Hỏa Liệt Thạch.
- Hai ba canh giờ là có thể tới Bát Bách Nhân Trảm, Cửu Bách Nhân Trảm?
- Trong bốn canh giờ, Thiên Nhân Trảm ngay trước mắt?
- Đều muốn vào trong Huyễn Thần Trận đại chiến một trận. Tuy rằng hoàn thành Thiên Nhân Trảm không thực tế, nhưng là giết mấy trăm người vẫn là không thành vấn đề?
- Lâm Minh thế như chẻ tre? Nói không chừng có thể giết 1100, 1200 người?
Hỏa Liệt Thạch nghe lời nghị luận của những đệ tử này, trong lòng cười lạnh. Đám heo ngốc này, biết cái gì!
Bọn họ chỉ biết Thiên Nhân Trảm rất khó nhưng đến cùng là khó cỡ nào lại không rõ ràng. Bọn họ chỉ biết Lâm Minh hoàn thành Thiên Nhân Trảm không dễ, nhưng đến tột cùng là không dễ cỡ nào cũng không rõ ràng!
Điều này giống như là đám kém trí khôn và ngu ngốc không có khả năng tưởng tượng độ khó của cửu cung tính số, càng không biết người hoàn thành cửu cung tính số rất giỏi cỡ nào. Bởi vì bọn họ ngay cả 1+1=2 cũng không biết.
Hỏa Liệt Thạch là Thái thượng trưởng lão của Phượng tộc thượng cổ, năm đó khi ở Hỏa Linh tinh thí luyện cũng từng tham gia thí luyện Huyễn Thần Trận, cũng chỉ là hoàn thành Thất Bách Nhân Trảm mà thôi. Sau lại hắn ở cảnh giới Thần Biến lại có kỳ ngộ, một lần nữa xông Huyễn Thần Trận, giết 882 người.
Tuy rằng Hỏa Liệt Thạch kém 18 người phá 900, tuy nhiên vào lúc này những người xếp hạng sau 900 kia đã xuất hiện. Hỏa Liệt Thạch cũng nhìn thấy được, những người này rốt cuộc khủng bố cỡ nào!
Những thiên tài kia tùy tiện chọn ra một người, đều có thể xếp hạng thứ nhất trăm năm trong bất kỳ phân cung nào của 72 phân cung. 27 người kết hợp lại tạo thành đại trận, sức chiến đấu quả thật không thể phỏng đoán.
Nhìn thấy bọn họ, Hỏa Liệt Thạch có một loại cảm giác không thể chiến thắng. Nhất là cho dù giết những người đó sẽ còn toát ra một đám lợi hại hơn, mãi cho đến Thiên Nhân Trảm trong truyền thuyết!
Đó đã là nhân vật Hỏa Liệt Thạch khó thể tưởng tượng. Hắn thật sự nghĩ không ra, cái người được xưng là Chiến Vương bốn vạn năm trước ấy đến tột cùng là như thế nào đột phá Thiên Nhân Trảm! Đây căn bản là thần thoại khó thể hoàn thành!
Hỏa Liệt Thạch rất hoài nghi, khi tới gần Thiên Nhân Trảm, 27 người kia tùy tiện chọn ra một người có thể quét ngang một mảng lớn cái gọi là “Thiên tài” ở đây.
Nghe thấy phía sau rất nhiều đệ tử trẻ tuổi nghị luận càng ngày càng hưng phấn, rất có ý niệm ngày mai cũng xông thử Huyễn Thần Trận, thử xem mình có thể đến mức nào, đầu mày Hỏa Liệt Thạch càng nhíu càng chặt. Mà ở bên cạnh Hỏa Liệt Thạch, Kim Kiếm Tôn Sứ cảm giác như ngồi trên chông. Đám thiên tài này căn bản không ý thức được, kỳ thật bọn họ ngay cả tư cách khiêu chiến cũng không có.
Kim Kiếm Tôn Sứ nuốt một ngụm nước miếng, gian nan giải thích:
- Thái thượng trưởng lão xin bớt giận, những đệ tử phân cung này đều chưa từng xông Huyễn Thần Trận, cũng chưa nhìn rõ sự đời. Lúc trước Nhan Nguyệt Nhi xông qua một lần, nhưng Nhan Nguyệt Nhi là pháp tắc xuất chúng, năng lực thực chiến cũng không tính là đỉnh cấp nhất. Hơn nữa Nhan Nguyệt Nhi cũng chỉ là chém giết gần 600 người, độ khó về sau bọn họ thật sự không tưởng tượng được.
Hỏa Liệt Thạch lại không để ý đến Kim Kiếm Tôn Sứ mà xoay người nói với hai người trung niên phía sau:
- Ngự Long, Bạch Ngọc. Hai người các ngươi tình hình chiến đấu trong Huyễn Thần Trận chiếu ra đi, cho đám ngu ngốc chưa thấy sự đời này mở mang kiến thức, đỡ phải tự cho là đúng. Hơn nữa, lão phu cũng muốn kiến thức một chút, chiến đấu sau 900 người đến tột cùng là quang cảnh nào. Cần thực lực như thế nào mới có thể quá quan!
- Vâng, tộc trưởng!
Hỏa Ngự Long và Hỏa Bạch Ngọc đáp một tiếng rồi sau đó liên thủ đánh ra hơn ngàn đạo trận phù, bay vào trong Huyễn Thần Trận. Hai người bọn họ đều tinh thông trận pháp thượng cổ, có thể thông qua bày trận đem tình hình chiến đấu trong Huyễn Thần Trận chiếu ra ngoài.
Theo sau đó, trên Huyễn Thần Trận xuất hiện quàng sáng lấp lóe, dường như sắp có hình ảnh hiện ra. Kim Kiếm Tôn Sứ nhìn thấy một màn này cũng mở to mắt, mắt không chớp nhìn chằm chằm quầng sáng lóe lên kia. Lúc trước hắn cũng chỉ chém giết không đến 700 kẻ địch, đối với tình huống sau đó là thế nào cũng hoàn toàn không rõ ràng. Hắn cũng rất muốn kiến thức một phen.
- Mau nhìn quầng sáng kia!
Ở phía sau Hỏa Liệt Thạch, rất nhiều đệ tử trẻ tuổi của ba phân cung nhìn quầng sáng xuất hiện trên không Huyễn Thần Trận, lập tức trở nên kích động.
- Đây là mấy vị đại nhân đang thi triển thần thông, chiếu ra cảnh tượng trong Huyễn Thần Trận hả? Quá tốt rồi! Có thể nhìn thấy Lâm Minh chiến đấu chém giết trong Huyễn Thần Trận!
- Ha ha, thật chờ mong. Cuối cùng xem như không cần chỉ nhìn những ngôi sao kia, quá vô nghĩa. Cái gì cũng không thấy, chỉ có thể tưởng tượng.
- Cảnh tượng chiến đấu trong Huyễn Thần Trận nhất định rất kịch liệt, rất đặc sắc!
Chúng đệ tử có mặt nhao nhao nghị luận, mắt không chớp nhìn chằm chằm quầng sáng lóe lên kia. Cảnh tượng từ mông lung đến mơ hồ, dường như ảnh ngược trong vằn nước. Thẳng đến cuối cùng mặt nước phẳng lặng mới hoàn toàn trở nên rõ ràng. Rồi sau đó, bọn họ cũng nhìn thấy chiến đấu trong quầng sáng, thậm chí dao động năng lượng của mỗi người đều có thể cảm giác rõ mồn một, không có gì khác so với quan sát trong hiện thực.
Kế tiếp đám đệ tử này từng người đều há hốc miệng, bao gồm cả người lúc trước tưởng tượng chiến đấu trong Huyễn Thần Trận nên đặc sắc cỡ nào cũng là không rên một tiếng, trừng mắt sắp rớt ra ngoài.
Hắn rõ ràng nhìn thấy, một người áo đen rõ ràng là kẻ địch, theo như bọn họ thấy hẳn là nhân vật lính tôm tướng cua, bị Lâm Minh một chiêu quét ngang đến mấy người. Trong tay hắn ta cầm một thanh cự kiếm hai tay, mỗi một kiếm chém ra đều là ngọn lửa ngập trời. Mà ở địa phương trong vòng 10 dặm bên cạnh hắn lại đầy trùng cá chim thú, linh hoa linh thực, mơ hồ có sen xanh không ngừng nở rộ.
- Đó... Đó không phải là... Thanh Liên lĩnh vực? Người kia là tu vi Mệnh Vẫn tầng tám sao?
Một tên đệ tử trợn tròn mắt, hắn có thể cảm nhận được khí thế và dao động năng lượng của người đó. Phi thường thâm trầm, cơ sở vững chắc, thực lực cực kỳ khủng bố!
Mà Thanh Liên lĩnh vực, chính đệ tử đó đều còn chưa lĩnh ngộ. Tuy rằng hắn cảm giác năng lực thực chiến rất không tồi, nhưng đối mặt người áo đen kia hắn hoàn toàn không trỗi dậy lòng tin và dũng khí đối mặt.
Mà bên cạnh đệ tử này, một đệ tử khác lại càng kinh sợ đến giọng run run:
- Không chỉ là Thanh Liên lĩnh vực, mỗi người bọn họ đều có lĩnh vực! Đó là Tử Quang Điện Trường của pháp tắc lôi hệ! Lĩnh vực cùng một cấp bậc với Thanh Liên lĩnh vực. Ồ? Đây... đây là... các ngươi nhìn, nhìn vũ khí của bọn họ!
Trải qua một tiếng kêu sợ hãi của đệ tử này, các đệ tử có mặt lúc này mới đều chú ý đến vũ khí trong tay những kẻ địch năng lượng thể kia.
- Trời! Không ngờ đều là Thánh khí cực phẩm! 18 kiện Thánh khí cực phẩm! Thánh khí cực phẩm vốn đã có uy lực thật lớn, không cần võ giả phát huy đều phi thường khủng bố. 18 kiện Thánh khí cực phẩm tổ hợp lại. Đây... đây quả thật là...
Dù ở bên cạnh Lâm Minh, Thánh khí cực phẩm từng xuất hiện không ít lần. Nhưng đó là bởi vì cấp bậc của Lâm Minh đến rồi, tiếp xúc với người cũng đều là thiên tài đỉnh cao, mới có thể kiếm được Thánh khí cực phẩm. Mà đệ tử bình thường ngay cả một kiện Thánh khí thượng phẩm cũng không có!
Thiên tài Cửu Vẫn xuất thân gia tộc lớn, tỷ như Hoàng Nhạc Hồng, Hỏa Viêm Quảng cũng chỉ là sử dụng Thánh khí thượng phẩm mà thôi!
Thánh khí cực phẩm, trừ Lâm Minh cũng chỉ có yêu nghiệt như Bạch Đạo Hồng, Lộ Tiểu Diên, Nhan Nguyệt Nhi có thể có được khi ở Mệnh Vẫn kỳ.
Thí luyện Cổ Phượng ngược lại có thể được thưởng Thánh khí cực phẩm, nhưng đó là phải xuống đến tầng bốn 5000 dặm. Ở đây rất nhiều đệ tử trừ người như Tiêu Thiếu Bạch, có mấy người có thể làm được.
Bởi vậy đối với phần đông võ giả có mặt mà nói, Thánh khí cực phẩm đều là thứ bọn họ tha thiết ước mơ. Thánh khí cực phẩm bản thân đã gieo vào trong lòng bọn họ ấn tượng uy lực vô cùng. Một kiện Thánh khí cực phẩm, bằng với tài sản của đại đa số người bọn họ nhân lên mười mấy, hai mươi lần. Không đến Thần Biến kỳ đừng mơ kiếm được.
Nhưng là hiện tại, Lâm Minh lại một người đối mặt 18 kiện Thánh khí cực phẩm vây công!
Vũ Cực Thiên Hạ
Ở ngoài Huyễn Thần Trận, ánh mắt của phần đông đệ tử có mặt đều tập trung trên những ngôi sao. Nhìn tốc độ ngôi sao sáng lên, bọn họ đều trở nên hưng phấn.
- Tốc độ này! Thật nhanh!
Mắt thấy Lâm Minh mới tiến vào thời gian không đến nửa canh giờ liền sáng lên nhiều ngôi sao như vậy. Khí thế như chẻ tre như thế, ở đâu là chém giết thiên tài, quả thật giống như là chém giết lính quèn vậy.
- Quả là nhanh, nhanh hơn so với Nhan Nguyệt Nhi lúc trước. Như thế Lâm Minh hoàn thành Thiên Nhân Trảm hẳn là không thành vấn đề!
- Hơn 45’ một chút, còn không đến nửa canh giờ Lâm Minh đã hoàn thành Ngũ Bách Nhân Trảm rồi! Hiện tại lại qua 15’, sợ là Lục Bách Nhân Trảm đều hoàn thành rồi. Cứ tiếp tục như vậy, phỏng chừng hai ba canh giờ là có thể đến Bát Bách Nhân Trảm, Cửu Bách Nhân Trảm rồi nhỉ! Trong bốn canh giờ, Thiên Nhân Trảm ngay trước mắt.
- Lâm Minh lấy được máu Phượng hẳn là không thành vấn đề, thế như chẻ tre! Nói không chừng giết chết 1100 người, 1200 người ấy!
- Đúng vậy. Xem tốc độ của Lâm Minh, ta đều muốn thử xem!
- Đúng vậy. Một năm nay chúng ta hoặc là tìm hiểu ý cảnh hoặc là bị lửa nướng trong hỏa ngục. Ta nhàn đều mọc lông rồi, thật muốn đi Huyễn Thần Trận đại chiến một trận. Tuy rằng hoàn thành Thiên Nhân Trảm không thực tế, nhưng là giết mấy trăm người, vẫn là không thành vấn đề. Lại nói tiếp, ta cũng là am hiểu về mặt thực chiến, tìm hiểu pháp tắc không lành nghề ra làm sao nhưng thực chiến tuyệt đối là đáng hãnh diện!
- Ha ha, ta cũng vậy. Tìm hiểu pháp tắc quá đau đầu, thực chiến mới là điểm mạnh của ta. Thật sự là ngứa tay!
Ở phương hướng Cầu Hoàng Cung, vài đệ tử thiên tài xoa xoa tay. Nhìn thấy Lâm Minh giết nóng máu như vậy, bọn họ cũng trở nên hưng phấn. Thanh âm nghị luận cũng càng lúc càng lớn, không chờ đợi được muốn thử thực lực của mình một chút.
Đệ tử trẻ tuổi nhất là thiên tài luôn là lòng dạ cao ngạo, không thể tránh khỏi muốn thử khiêu chiến một số thứ được đại chúng tô vẽ đến vô cùng khó khăn. Trong tiềm thức liền có thanh âm đang nói, có thể khó như vậy sao? Ta ở một mặt nào đó vẫn rất mạnh, rất muốn thử một cái xem mình rốt cuộc có thể như thế nào.
Đương nhiên, bọn họ cũng biết cân lượng của mình. Hoàn thành Thiên Nhân Trảm vẫn là không thực tế, nhưng là Lục Bách Nhân Trảm bọn họ lại muốn khiêu chiến một chút.
Bọn họ chưa từng xông Huyễn Thần Trận cũng căn bản không hiểu độ khó chính thức của Huyễn Thần Trận, chỉ mới nhìn Nhan Nguyệt Nhi xông một lần. Nhưng Nhan Nguyệt Nhi cũng là thiên tài am hiểu về mặt pháp tắc. Nàng đến từng này tuổi phần lớn thời gian đều là bế quan khổ tu, đi ra ngoài lịch lãm không nhiều, thực chiến cũng liền không được ma luyện nhiều. Hơn nữa Nhan Nguyệt Nhi lại là một thiếu nữ chân yếu tay mềm. Rất nhiều thiên tài ở đây nổi tiếng thực chiến, từng xông Bí cảnh, từng giết mấy trăm hơn ngàn người, trải qua không biết bao nhiêu trận chiến sinh tử, căn bản không cho rằng mình thực chiến sẽ không sánh bằng Nhan Nguyệt Nhi. Hoặc là nói không kém bao nhiêu.
Bọn họ lại không biết, trình độ khó khăn của Thiên Nhân Trảm Huyễn Thần Trận này đã vượt xa tưởng tượng của bọn họ.
Những tiếng thảo luận này tự nhiên lọt vào trong tai Thái thượng trưởng lão Hỏa Liệt Thạch.
- Hai ba canh giờ là có thể tới Bát Bách Nhân Trảm, Cửu Bách Nhân Trảm?
- Trong bốn canh giờ, Thiên Nhân Trảm ngay trước mắt?
- Đều muốn vào trong Huyễn Thần Trận đại chiến một trận. Tuy rằng hoàn thành Thiên Nhân Trảm không thực tế, nhưng là giết mấy trăm người vẫn là không thành vấn đề?
- Lâm Minh thế như chẻ tre? Nói không chừng có thể giết 1100, 1200 người?
Hỏa Liệt Thạch nghe lời nghị luận của những đệ tử này, trong lòng cười lạnh. Đám heo ngốc này, biết cái gì!
Bọn họ chỉ biết Thiên Nhân Trảm rất khó nhưng đến cùng là khó cỡ nào lại không rõ ràng. Bọn họ chỉ biết Lâm Minh hoàn thành Thiên Nhân Trảm không dễ, nhưng đến tột cùng là không dễ cỡ nào cũng không rõ ràng!
Điều này giống như là đám kém trí khôn và ngu ngốc không có khả năng tưởng tượng độ khó của cửu cung tính số, càng không biết người hoàn thành cửu cung tính số rất giỏi cỡ nào. Bởi vì bọn họ ngay cả 1+1=2 cũng không biết.
Hỏa Liệt Thạch là Thái thượng trưởng lão của Phượng tộc thượng cổ, năm đó khi ở Hỏa Linh tinh thí luyện cũng từng tham gia thí luyện Huyễn Thần Trận, cũng chỉ là hoàn thành Thất Bách Nhân Trảm mà thôi. Sau lại hắn ở cảnh giới Thần Biến lại có kỳ ngộ, một lần nữa xông Huyễn Thần Trận, giết 882 người.
Tuy rằng Hỏa Liệt Thạch kém 18 người phá 900, tuy nhiên vào lúc này những người xếp hạng sau 900 kia đã xuất hiện. Hỏa Liệt Thạch cũng nhìn thấy được, những người này rốt cuộc khủng bố cỡ nào!
Những thiên tài kia tùy tiện chọn ra một người, đều có thể xếp hạng thứ nhất trăm năm trong bất kỳ phân cung nào của 72 phân cung. 27 người kết hợp lại tạo thành đại trận, sức chiến đấu quả thật không thể phỏng đoán.
Nhìn thấy bọn họ, Hỏa Liệt Thạch có một loại cảm giác không thể chiến thắng. Nhất là cho dù giết những người đó sẽ còn toát ra một đám lợi hại hơn, mãi cho đến Thiên Nhân Trảm trong truyền thuyết!
Đó đã là nhân vật Hỏa Liệt Thạch khó thể tưởng tượng. Hắn thật sự nghĩ không ra, cái người được xưng là Chiến Vương bốn vạn năm trước ấy đến tột cùng là như thế nào đột phá Thiên Nhân Trảm! Đây căn bản là thần thoại khó thể hoàn thành!
Hỏa Liệt Thạch rất hoài nghi, khi tới gần Thiên Nhân Trảm, 27 người kia tùy tiện chọn ra một người có thể quét ngang một mảng lớn cái gọi là “Thiên tài” ở đây.
Nghe thấy phía sau rất nhiều đệ tử trẻ tuổi nghị luận càng ngày càng hưng phấn, rất có ý niệm ngày mai cũng xông thử Huyễn Thần Trận, thử xem mình có thể đến mức nào, đầu mày Hỏa Liệt Thạch càng nhíu càng chặt. Mà ở bên cạnh Hỏa Liệt Thạch, Kim Kiếm Tôn Sứ cảm giác như ngồi trên chông. Đám thiên tài này căn bản không ý thức được, kỳ thật bọn họ ngay cả tư cách khiêu chiến cũng không có.
Kim Kiếm Tôn Sứ nuốt một ngụm nước miếng, gian nan giải thích:
- Thái thượng trưởng lão xin bớt giận, những đệ tử phân cung này đều chưa từng xông Huyễn Thần Trận, cũng chưa nhìn rõ sự đời. Lúc trước Nhan Nguyệt Nhi xông qua một lần, nhưng Nhan Nguyệt Nhi là pháp tắc xuất chúng, năng lực thực chiến cũng không tính là đỉnh cấp nhất. Hơn nữa Nhan Nguyệt Nhi cũng chỉ là chém giết gần 600 người, độ khó về sau bọn họ thật sự không tưởng tượng được.
Hỏa Liệt Thạch lại không để ý đến Kim Kiếm Tôn Sứ mà xoay người nói với hai người trung niên phía sau:
- Ngự Long, Bạch Ngọc. Hai người các ngươi tình hình chiến đấu trong Huyễn Thần Trận chiếu ra đi, cho đám ngu ngốc chưa thấy sự đời này mở mang kiến thức, đỡ phải tự cho là đúng. Hơn nữa, lão phu cũng muốn kiến thức một chút, chiến đấu sau 900 người đến tột cùng là quang cảnh nào. Cần thực lực như thế nào mới có thể quá quan!
- Vâng, tộc trưởng!
Hỏa Ngự Long và Hỏa Bạch Ngọc đáp một tiếng rồi sau đó liên thủ đánh ra hơn ngàn đạo trận phù, bay vào trong Huyễn Thần Trận. Hai người bọn họ đều tinh thông trận pháp thượng cổ, có thể thông qua bày trận đem tình hình chiến đấu trong Huyễn Thần Trận chiếu ra ngoài.
Theo sau đó, trên Huyễn Thần Trận xuất hiện quàng sáng lấp lóe, dường như sắp có hình ảnh hiện ra. Kim Kiếm Tôn Sứ nhìn thấy một màn này cũng mở to mắt, mắt không chớp nhìn chằm chằm quầng sáng lóe lên kia. Lúc trước hắn cũng chỉ chém giết không đến 700 kẻ địch, đối với tình huống sau đó là thế nào cũng hoàn toàn không rõ ràng. Hắn cũng rất muốn kiến thức một phen.
- Mau nhìn quầng sáng kia!
Ở phía sau Hỏa Liệt Thạch, rất nhiều đệ tử trẻ tuổi của ba phân cung nhìn quầng sáng xuất hiện trên không Huyễn Thần Trận, lập tức trở nên kích động.
- Đây là mấy vị đại nhân đang thi triển thần thông, chiếu ra cảnh tượng trong Huyễn Thần Trận hả? Quá tốt rồi! Có thể nhìn thấy Lâm Minh chiến đấu chém giết trong Huyễn Thần Trận!
- Ha ha, thật chờ mong. Cuối cùng xem như không cần chỉ nhìn những ngôi sao kia, quá vô nghĩa. Cái gì cũng không thấy, chỉ có thể tưởng tượng.
- Cảnh tượng chiến đấu trong Huyễn Thần Trận nhất định rất kịch liệt, rất đặc sắc!
Chúng đệ tử có mặt nhao nhao nghị luận, mắt không chớp nhìn chằm chằm quầng sáng lóe lên kia. Cảnh tượng từ mông lung đến mơ hồ, dường như ảnh ngược trong vằn nước. Thẳng đến cuối cùng mặt nước phẳng lặng mới hoàn toàn trở nên rõ ràng. Rồi sau đó, bọn họ cũng nhìn thấy chiến đấu trong quầng sáng, thậm chí dao động năng lượng của mỗi người đều có thể cảm giác rõ mồn một, không có gì khác so với quan sát trong hiện thực.
Kế tiếp đám đệ tử này từng người đều há hốc miệng, bao gồm cả người lúc trước tưởng tượng chiến đấu trong Huyễn Thần Trận nên đặc sắc cỡ nào cũng là không rên một tiếng, trừng mắt sắp rớt ra ngoài.
Hắn rõ ràng nhìn thấy, một người áo đen rõ ràng là kẻ địch, theo như bọn họ thấy hẳn là nhân vật lính tôm tướng cua, bị Lâm Minh một chiêu quét ngang đến mấy người. Trong tay hắn ta cầm một thanh cự kiếm hai tay, mỗi một kiếm chém ra đều là ngọn lửa ngập trời. Mà ở địa phương trong vòng 10 dặm bên cạnh hắn lại đầy trùng cá chim thú, linh hoa linh thực, mơ hồ có sen xanh không ngừng nở rộ.
- Đó... Đó không phải là... Thanh Liên lĩnh vực? Người kia là tu vi Mệnh Vẫn tầng tám sao?
Một tên đệ tử trợn tròn mắt, hắn có thể cảm nhận được khí thế và dao động năng lượng của người đó. Phi thường thâm trầm, cơ sở vững chắc, thực lực cực kỳ khủng bố!
Mà Thanh Liên lĩnh vực, chính đệ tử đó đều còn chưa lĩnh ngộ. Tuy rằng hắn cảm giác năng lực thực chiến rất không tồi, nhưng đối mặt người áo đen kia hắn hoàn toàn không trỗi dậy lòng tin và dũng khí đối mặt.
Mà bên cạnh đệ tử này, một đệ tử khác lại càng kinh sợ đến giọng run run:
- Không chỉ là Thanh Liên lĩnh vực, mỗi người bọn họ đều có lĩnh vực! Đó là Tử Quang Điện Trường của pháp tắc lôi hệ! Lĩnh vực cùng một cấp bậc với Thanh Liên lĩnh vực. Ồ? Đây... đây là... các ngươi nhìn, nhìn vũ khí của bọn họ!
Trải qua một tiếng kêu sợ hãi của đệ tử này, các đệ tử có mặt lúc này mới đều chú ý đến vũ khí trong tay những kẻ địch năng lượng thể kia.
- Trời! Không ngờ đều là Thánh khí cực phẩm! 18 kiện Thánh khí cực phẩm! Thánh khí cực phẩm vốn đã có uy lực thật lớn, không cần võ giả phát huy đều phi thường khủng bố. 18 kiện Thánh khí cực phẩm tổ hợp lại. Đây... đây quả thật là...
Dù ở bên cạnh Lâm Minh, Thánh khí cực phẩm từng xuất hiện không ít lần. Nhưng đó là bởi vì cấp bậc của Lâm Minh đến rồi, tiếp xúc với người cũng đều là thiên tài đỉnh cao, mới có thể kiếm được Thánh khí cực phẩm. Mà đệ tử bình thường ngay cả một kiện Thánh khí thượng phẩm cũng không có!
Thiên tài Cửu Vẫn xuất thân gia tộc lớn, tỷ như Hoàng Nhạc Hồng, Hỏa Viêm Quảng cũng chỉ là sử dụng Thánh khí thượng phẩm mà thôi!
Thánh khí cực phẩm, trừ Lâm Minh cũng chỉ có yêu nghiệt như Bạch Đạo Hồng, Lộ Tiểu Diên, Nhan Nguyệt Nhi có thể có được khi ở Mệnh Vẫn kỳ.
Thí luyện Cổ Phượng ngược lại có thể được thưởng Thánh khí cực phẩm, nhưng đó là phải xuống đến tầng bốn 5000 dặm. Ở đây rất nhiều đệ tử trừ người như Tiêu Thiếu Bạch, có mấy người có thể làm được.
Bởi vậy đối với phần đông võ giả có mặt mà nói, Thánh khí cực phẩm đều là thứ bọn họ tha thiết ước mơ. Thánh khí cực phẩm bản thân đã gieo vào trong lòng bọn họ ấn tượng uy lực vô cùng. Một kiện Thánh khí cực phẩm, bằng với tài sản của đại đa số người bọn họ nhân lên mười mấy, hai mươi lần. Không đến Thần Biến kỳ đừng mơ kiếm được.
Nhưng là hiện tại, Lâm Minh lại một người đối mặt 18 kiện Thánh khí cực phẩm vây công!
Vũ Cực Thiên Hạ
Đánh giá:
Truyện Vũ Cực Thiên Hạ
Story
Chương 1027: Cái gì gọi là độ khó!
9.1/10 từ 19 lượt.