Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác
Quyển 10 - Chương 180: Kỳ Hinh mang tới sự ấm áp
Cô nhìn thấy đáy mắt Lăng Thiếu Đường hiện lên vẻ đau đớn ——
"Không, Đường, em tin tưởng anh, anh không phải là người như thế!"
Kỳ Hinh lập tức phản ứng lại, nhanh chóng nắm chặt cánh tay của anh nói.
Cô rất thất vọng với biểu hiện vừa nãy của mình! Làm sao cô có thể như vậy được?
Sao cô có thể nghi ngờ Lăng Thiếu Đường là hung thủ chứ? Khi đó anh chỉ mới là một cậu bé, lấy đâu ra can đảm mà giết người chứ?
Đáy mắt Lăng Thiếu Đường hiện lên vẻ bi thương, anh cười, giọng nói cũng trở nên mệt mỏi:
"Hinh Nhi, thật ra anh là người như vậy, lúc trước nếu anh không rời vườn Thanh Vận, nhất định anh sẽ tìm giết người phụ nữ đó!" Đột nhiên khuôn mặt anh trở nên lạnh lùng, trong ánh mắt cũng tràn ngập vẻ khát máu trước sau như một.
Anh nhìn đôi mắt bình tĩnh yên lặng của Kỳ Hinh, rồi mở miệng nói:
"Chưa đầy sáu tuổi anh đã bị bố đưa đến Italy, bắt đầu cuộc sống đen tối nhất, huấn luyện với ma quỷ đen tối không có nhân tính, quy tắc của bọn họ chính là như vậy, lúc đó anh còn chưa học được toàn bộ bản lĩnh của họ. Người ở đó thấp hèn tới mức không bằng loài chó, không có tự trọng, không có tự do, thậm chí là không có hi vọng, chỉ có tàn nhẫn và lạnh lẽo, khi ấy anh may mắn biết Dục cũng là người cùng hoàn cảnh với anh, cứ như vậy sống với nhau, gian khổ của ngày mới sẽ không quá khó khăn đối với bọn anh! Mãi đến khi anh tốt nghiệp trường Havard, cũng là đặt dấu chấm hết cho cuộc sống khát máu đó!"
Nhớ tới cuộc sống ở nơi đó, Lăng Thiếu Đường nhanh chóng cảm thấy lạnh giá, nhưng, cho dù là như thế, anh cũng phải cắn răng trải qua.
Thậm chí anh còn cảm thấy cho dù ở nơi đó, so với ở vườn Thanh Vận còn tốt hơn một ngàn một vạn lần! Ít nhất ở nơi đó, anh có thể nhìn thấy cái thế giới lạnh lùng này từ sớm, ở nơi đó, anh được học để trở thành một nhà tư bản!
Đúng vậy, trái tim này của anh đã sớm đóng băng. Lúc sáu tuổi đã thật sự trở nên lạnh lẽo đông cứng!
Nước mắt Kỳ Hinh đã rơi từ lâu, khi còn chưa đủ sáu tuổi anh đã bị tra tấn như thế.
Trong ấn tượng của cô, thời thơ ấu thật đẹp.
Từ khi cô được sinh ra, giống như chiếc thìa vàng lớn lên, bố và mẹ hết mực yêu thương nhau, cô giống như một nàng công chúa vô ưu vô lo .
Sáu tuổi?
Thậm chí cô còn nhớ rõ năm ấy mình sáu tuổi, bố mẹ tổ chức bữa tiệc sinh nhật cho mình, có bánh gato nhiều tầng cao lắm, xung quanh bốn phía đều là hoa tươi, cô cùng với một số bạn nhỏ vui vẻ tận hưởng.
Thiếu Đường, đều không có những thứ đó ư?
Khi ấy anh đang trải qua khóa huấn luyện nghiêm khắc và tàn nhẫn trong tổ chức mafia, anh nhỏ tuổi nhưng hiếu thắng, muốn nhanh chóng tiếp nhận những chuyện đen tối nhất!
"Đường ―"
Kỳ Hinh nghĩ đến đây, trái tim lại muôn phần đau đớn hơn, cô ôm chặt lấy Lăng Thiếu Đường, giống như đang ôm chặt báu vật quý giá nhất trên thế giới.
"Hiện tại, cuối cùng em cũng biết anh đã phải chịu đựng đau khổ như thế nào, thù hận của anh, oán hận của anh, em đều thấu hiểu, đều rõ ràng rồi. Nếu e ở trong hoàn cảnh của anh, nhất định em cũng sẽ hận, nhất định không thể tha thứ dễ dàng cho những việc bác Lăng đã gây ra. Nhưng mà, Đường, buông hận thù xuống đi, mọi chuyện đều đã qua rồi, anh còn muốn gánh mối thù này đến bao giờ nữa? Dù sao hai người cũng là bố con, quan hệ huyết thống này vĩnh viễn không thể chối bỏ được ! Đường, em sẽ yêu anh cả một đời, dùng tình yêu của em, dùng cuộc đời của em để bù đắp lại những điều đã khiến anh bị tổn thương, được không? Em hi vọng người đàn ông em yêu có thể vui vẻ và hạnh phúc, em sẽ vĩnh viễn là của anh, Đường!"
"Hinh Nhi ——"
Giọng nói của Lăng Thiếu Đường trở nên hơi nghẹn ngào, anh xúc động dùng một tay ôm chặt Kỳ Hinh vào trong lòng, bàn tay to cũng khẽ run .
"Đường, em yêu anh, yêu anh. . . . . ."
Kỳ Hinh nói một lần lại một lần, giọng nói cũng nghẹn ngào, nước mắt không ngừng tuôn rơi, cô cũng đau lòng giống anh, cô ôm Lăng Thiếu Đường thật chặt.
Người đàn ông này luôn luôn mạnh mẽ trên thương trường hỗn tạp. Anh tự tin ngay cả lông mày cũng không nhăn lại chút nào, khi đối mặt với bọn sát thủ thì anh chỉ lạnh lùng kiên cường, mỉa mai chúng, lúc đối mặt với cái chết, anh quyết tâm đoạt thời gian từ trong tay Tử Thần, cuối cùng đến Tử Thần cũng phải lùi bước!
Đây chính là anh —— Lăng Thiếu Đường, người đàn ông cô yêu nhất, người đàn ông cứng như thép!
Nhưng, thời điểm đối mới với chuyện xưa không dám nhớ lại thì anh tiều tụy và yếu ớt đến vậy, làm trỗi dậy suy nghĩ mãnh liệt muốn bảo vệ anh trong lòng cô.
Ai nói anh tàn khốc ?
Ai nói anh không có tình cảm?
Nếu thực sự anh không phải là người nặng về tình cảm, thì hôm nay ở trên mặt của anh cũng sẽ không hiện lên vẻ đa cảm đến như thế.
Cô không yêu lầm người, thật sự, cô không nhầm!
Hai người vẫn không ngại ngần ôm chặt lấy nhau, giống như chỉ cần thả lỏng tay, hạnh phúc trong tay sẽ theo gió bay đi mất.
Không biết qua bao lâu, Lăng Thiếu Đường mới khàn giọng hỏi:
"Hinh Nhi, bệnh tình của ông ấy rất nghiêm trọng sao?
Kỳ Hinh vất vả lắm mới ngừng khóc được, ngay lập tức nước mắt lại tuôn rơi, cô vui sướng nói:
" Không, Đường, bác sĩ nói bác Lăng đã qua thời kì nguy hiểm, bọn họ sẽ thường xuyên theo dõi và điều trị cho ông ấy. Hiện tại,Thiếu Nghị không chịu rời bác Lăng nửa bước!"
Lăng Thiếu Đường không nói gì nữa, anh lại ôm Kỳ Hinh thật chặt.
Đối với anh mà nói, Kỳ Hinh tựa như ánh mặt trời ấm áp . Luôn mang tới cho anh thứ tình cảm vô cùng ấm áp và mềm mại trong sáng, làm cho trái tim lạnh lẽo khô cứng của anh cảm thấy hạnh phúc, thỏa mãn, mỗi ngày chỉ cần nhìn cô, mọi thứ đè nén trên người hoàn toàn biến mất, chỉ còn lưu lại cảm giác hạnh phúc và vui sướng.
Cô là cục cưng anh muốn yêu thương cả đời, không phải sao?
Trong lòng Kỳ Hinh cũng ấm áp , Lăng Thiếu Đường có thể hỏi thăm bệnh tình của bác Lăng, điều này thật khó khăn khác thường, ít nhất những chuyện hôm nay cô làm đều không phí công, về sau cô sẽ đối xử tốt với anh từng chút từng chút một, khiến anh cảm nhận được từng khoảnh khắc hạnh phúc trong tình yêu !
Cô sẵn lòng chờ đợi, hơn nữa cô hoàn toàn tin tưởng, không lâu sau, quan hệ giữa anh và bác Lăng sẽ chuyển biến rõ rệt, sau này toàn sự mong đợi của cô sẽ trở thành hiện thực, tất cả mọi chuyện cứ để thời gian sắp đặt đi!
Hiện tại, cô thầm nghĩ sẽ yêu Thiếu Đường thật nhiều, yêu anh thật nhiều!
Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác
"Không, Đường, em tin tưởng anh, anh không phải là người như thế!"
Kỳ Hinh lập tức phản ứng lại, nhanh chóng nắm chặt cánh tay của anh nói.
Cô rất thất vọng với biểu hiện vừa nãy của mình! Làm sao cô có thể như vậy được?
Sao cô có thể nghi ngờ Lăng Thiếu Đường là hung thủ chứ? Khi đó anh chỉ mới là một cậu bé, lấy đâu ra can đảm mà giết người chứ?
Đáy mắt Lăng Thiếu Đường hiện lên vẻ bi thương, anh cười, giọng nói cũng trở nên mệt mỏi:
"Hinh Nhi, thật ra anh là người như vậy, lúc trước nếu anh không rời vườn Thanh Vận, nhất định anh sẽ tìm giết người phụ nữ đó!" Đột nhiên khuôn mặt anh trở nên lạnh lùng, trong ánh mắt cũng tràn ngập vẻ khát máu trước sau như một.
Anh nhìn đôi mắt bình tĩnh yên lặng của Kỳ Hinh, rồi mở miệng nói:
"Chưa đầy sáu tuổi anh đã bị bố đưa đến Italy, bắt đầu cuộc sống đen tối nhất, huấn luyện với ma quỷ đen tối không có nhân tính, quy tắc của bọn họ chính là như vậy, lúc đó anh còn chưa học được toàn bộ bản lĩnh của họ. Người ở đó thấp hèn tới mức không bằng loài chó, không có tự trọng, không có tự do, thậm chí là không có hi vọng, chỉ có tàn nhẫn và lạnh lẽo, khi ấy anh may mắn biết Dục cũng là người cùng hoàn cảnh với anh, cứ như vậy sống với nhau, gian khổ của ngày mới sẽ không quá khó khăn đối với bọn anh! Mãi đến khi anh tốt nghiệp trường Havard, cũng là đặt dấu chấm hết cho cuộc sống khát máu đó!"
Nhớ tới cuộc sống ở nơi đó, Lăng Thiếu Đường nhanh chóng cảm thấy lạnh giá, nhưng, cho dù là như thế, anh cũng phải cắn răng trải qua.
Thậm chí anh còn cảm thấy cho dù ở nơi đó, so với ở vườn Thanh Vận còn tốt hơn một ngàn một vạn lần! Ít nhất ở nơi đó, anh có thể nhìn thấy cái thế giới lạnh lùng này từ sớm, ở nơi đó, anh được học để trở thành một nhà tư bản!
Đúng vậy, trái tim này của anh đã sớm đóng băng. Lúc sáu tuổi đã thật sự trở nên lạnh lẽo đông cứng!
Nước mắt Kỳ Hinh đã rơi từ lâu, khi còn chưa đủ sáu tuổi anh đã bị tra tấn như thế.
Trong ấn tượng của cô, thời thơ ấu thật đẹp.
Từ khi cô được sinh ra, giống như chiếc thìa vàng lớn lên, bố và mẹ hết mực yêu thương nhau, cô giống như một nàng công chúa vô ưu vô lo .
Sáu tuổi?
Thậm chí cô còn nhớ rõ năm ấy mình sáu tuổi, bố mẹ tổ chức bữa tiệc sinh nhật cho mình, có bánh gato nhiều tầng cao lắm, xung quanh bốn phía đều là hoa tươi, cô cùng với một số bạn nhỏ vui vẻ tận hưởng.
Thiếu Đường, đều không có những thứ đó ư?
Khi ấy anh đang trải qua khóa huấn luyện nghiêm khắc và tàn nhẫn trong tổ chức mafia, anh nhỏ tuổi nhưng hiếu thắng, muốn nhanh chóng tiếp nhận những chuyện đen tối nhất!
"Đường ―"
Kỳ Hinh nghĩ đến đây, trái tim lại muôn phần đau đớn hơn, cô ôm chặt lấy Lăng Thiếu Đường, giống như đang ôm chặt báu vật quý giá nhất trên thế giới.
"Hiện tại, cuối cùng em cũng biết anh đã phải chịu đựng đau khổ như thế nào, thù hận của anh, oán hận của anh, em đều thấu hiểu, đều rõ ràng rồi. Nếu e ở trong hoàn cảnh của anh, nhất định em cũng sẽ hận, nhất định không thể tha thứ dễ dàng cho những việc bác Lăng đã gây ra. Nhưng mà, Đường, buông hận thù xuống đi, mọi chuyện đều đã qua rồi, anh còn muốn gánh mối thù này đến bao giờ nữa? Dù sao hai người cũng là bố con, quan hệ huyết thống này vĩnh viễn không thể chối bỏ được ! Đường, em sẽ yêu anh cả một đời, dùng tình yêu của em, dùng cuộc đời của em để bù đắp lại những điều đã khiến anh bị tổn thương, được không? Em hi vọng người đàn ông em yêu có thể vui vẻ và hạnh phúc, em sẽ vĩnh viễn là của anh, Đường!"
"Hinh Nhi ——"
Giọng nói của Lăng Thiếu Đường trở nên hơi nghẹn ngào, anh xúc động dùng một tay ôm chặt Kỳ Hinh vào trong lòng, bàn tay to cũng khẽ run .
"Đường, em yêu anh, yêu anh. . . . . ."
Kỳ Hinh nói một lần lại một lần, giọng nói cũng nghẹn ngào, nước mắt không ngừng tuôn rơi, cô cũng đau lòng giống anh, cô ôm Lăng Thiếu Đường thật chặt.
Người đàn ông này luôn luôn mạnh mẽ trên thương trường hỗn tạp. Anh tự tin ngay cả lông mày cũng không nhăn lại chút nào, khi đối mặt với bọn sát thủ thì anh chỉ lạnh lùng kiên cường, mỉa mai chúng, lúc đối mặt với cái chết, anh quyết tâm đoạt thời gian từ trong tay Tử Thần, cuối cùng đến Tử Thần cũng phải lùi bước!
Đây chính là anh —— Lăng Thiếu Đường, người đàn ông cô yêu nhất, người đàn ông cứng như thép!
Nhưng, thời điểm đối mới với chuyện xưa không dám nhớ lại thì anh tiều tụy và yếu ớt đến vậy, làm trỗi dậy suy nghĩ mãnh liệt muốn bảo vệ anh trong lòng cô.
Ai nói anh tàn khốc ?
Ai nói anh không có tình cảm?
Nếu thực sự anh không phải là người nặng về tình cảm, thì hôm nay ở trên mặt của anh cũng sẽ không hiện lên vẻ đa cảm đến như thế.
Cô không yêu lầm người, thật sự, cô không nhầm!
Hai người vẫn không ngại ngần ôm chặt lấy nhau, giống như chỉ cần thả lỏng tay, hạnh phúc trong tay sẽ theo gió bay đi mất.
Không biết qua bao lâu, Lăng Thiếu Đường mới khàn giọng hỏi:
"Hinh Nhi, bệnh tình của ông ấy rất nghiêm trọng sao?
Kỳ Hinh vất vả lắm mới ngừng khóc được, ngay lập tức nước mắt lại tuôn rơi, cô vui sướng nói:
" Không, Đường, bác sĩ nói bác Lăng đã qua thời kì nguy hiểm, bọn họ sẽ thường xuyên theo dõi và điều trị cho ông ấy. Hiện tại,Thiếu Nghị không chịu rời bác Lăng nửa bước!"
Lăng Thiếu Đường không nói gì nữa, anh lại ôm Kỳ Hinh thật chặt.
Đối với anh mà nói, Kỳ Hinh tựa như ánh mặt trời ấm áp . Luôn mang tới cho anh thứ tình cảm vô cùng ấm áp và mềm mại trong sáng, làm cho trái tim lạnh lẽo khô cứng của anh cảm thấy hạnh phúc, thỏa mãn, mỗi ngày chỉ cần nhìn cô, mọi thứ đè nén trên người hoàn toàn biến mất, chỉ còn lưu lại cảm giác hạnh phúc và vui sướng.
Cô là cục cưng anh muốn yêu thương cả đời, không phải sao?
Trong lòng Kỳ Hinh cũng ấm áp , Lăng Thiếu Đường có thể hỏi thăm bệnh tình của bác Lăng, điều này thật khó khăn khác thường, ít nhất những chuyện hôm nay cô làm đều không phí công, về sau cô sẽ đối xử tốt với anh từng chút từng chút một, khiến anh cảm nhận được từng khoảnh khắc hạnh phúc trong tình yêu !
Cô sẵn lòng chờ đợi, hơn nữa cô hoàn toàn tin tưởng, không lâu sau, quan hệ giữa anh và bác Lăng sẽ chuyển biến rõ rệt, sau này toàn sự mong đợi của cô sẽ trở thành hiện thực, tất cả mọi chuyện cứ để thời gian sắp đặt đi!
Hiện tại, cô thầm nghĩ sẽ yêu Thiếu Đường thật nhiều, yêu anh thật nhiều!
Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác
Đánh giá:
Truyện Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác
Story
Quyển 10 - Chương 180: Kỳ Hinh mang tới sự ấm áp
10.0/10 từ 16 lượt.