Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 610



Chương 610


Cô vẫn luôn cực kỳ cẩn thận, anh sẽ không thể nào phát hiện được mới đúng chứ.


Gân xanh trên trán Lục Lãnh Phong co giật, chính động tác và vẻ mặt của cô đã phản bội cô rồi, anh chợt hất tay, ném que thử thai ra ngoài, đập thật mạnh vào tường, gãy thành hai nửa.


“Hy Nguyệt, Cô đang mang thai đúng không?”


Trái tim của Hy Nguyệt như đan nghẹn lại trong cổ họng, đập thình thịch như muốn làm nổ tung lồng ngực của cô.


Trong đầu của cô ong ong, cơn hoảng loạn dữ dội khiến cho tế bào não của cô không thể nào chuyển động, suy nghĩ trở nên trống rỗng.


Cô khẽ mở miệng, mãi một lúc lâu cũng không thể nói được bất cứ lời nào, cô không biết mình phải nói điều gì. Nếu như cô nói thật thì có thể có cơ hội được khoan hồng không?



Nếu nư câu trả lời là không, anh chắc chắn sẽ giết cô và cả đứa “con hoang” trong bụng cô nữa.


Bầu không khí trong căn phòng vô cùng tĩnh lặng.


Không phải là đang bùng nổ trong yên lặng mà là đang chết trong yên lặng.


Tâm trạng của Lục Lãnh Phong rõ ràng đang thể hiện rằng anh đang đúng trên bờ vực phun trào của núi lửa.


“Hy Nguyệt! Cô bị điếc sao?”


Cô run rẩy nhìn anh, sâu trong ánh mắt chính là sự sợ hãi, hốt hoảng, không biết phải làm sao… và vô số những cảm xúc phức tạp chồng chất, cuối cùng hóa thành nước mắt từ đáy mắt rơi xuống.


” Đúng vậy… Tôi…” Cô chỉ nói được vài chữ thì đầu lưỡi như thắt chặt lại, không nói thêm bất cứ lời thừa thãi nào nữa.


Anh bước nhanh về phía trước, nắm lấy bả vai của cô, đẩy cô vào tường: “Đứa trẻ là con của ai? Là con của ai?” Cơ bắp cả người anh cũng trở nên căng thẳng, cứng đờ như đá, giống như đang căng thẳng đến cực điểm.


Cô không nói lên lời, trong giây lát, cô chỉ ước gì mình có thể lập tức chết đi, hoặc là bức tường này có thể nứt ra một cái lỗ để cô có thể chui vào trong đó mà trốn đi.



Nhưng trên đời này vốn cũng không có phép màu, mà chỉ có hiện thực tàn khốc, cô bắt buộc phải đối mặt với sự tra hỏi và xét xử của Lục Lãnh Phong.


Cảm xúc của Lục Lãnh Phong đang dần trở nên mất kiểm soát. Sự tức giận trong lồng ngực của anh trở nên điên cuồng, không thể nào kiềm lại sự bùng cháy, đốt sạch sự căng thẳng trong đầu của anh, đốt sạch những suy nghĩ mơ hồ của anh, đốt sạch đến mức anh không thể đưa ra bất cứ phán đoán nào cả.


“Hy Nguyệt, vậy mà cô lại dám phản bội tôi sao!”


Anh dùng sức siết chặt cô, bóp chặt khiến cho xương vai của cô như đang vỡ nát.


Cô đau đến không kiềm chế được mà co người lại, toàn bộ trái tim đều bị dòng nước đen tuyệt vọng nuốt chửng.


“Tôi không hề phản bội anh, đây là chuyện xảy ra trước khi kết hôn, tôi cũng không biết rằng mọi chuyện sẽ trở thành như vậy, tôi xin lỗi, thật sự xin lỗi anh…”


Lồng ngực của Lục Lãnh Phong đập nặng nề mà dồn dập, anh hít vào từ kẽ răng, rồi lại thở hổn hển, giống như một con thú bị thương đang cận kề cái chết.


Thời Thạch đã chết được ba năm rồi, đứa trẻ này không thể nào là của Thời Thạch, cô vẫn còn có người đàn ông thứ ba sao!


“Không phải là cô đã bán mình để lấy tiền chữa trị cho Hoa Phi đấy chứ?”



Cô lắc đầu, một giọt nước mắt trào ra từ khóe mắt, rơi trên gương mặt của anh, anh rụt người lại giống như bị bỏng.


“Tôi… Tôi… Tôi đã bị… Cưỡng hiếp.”


Lục Lãnh Phong chấn động kịch liệt, đôi mắt hơi híp lại đột nhiên mở ra: “Cô nói cái gì?”


Cô khóc nức nở ngồi dậy, giọng nói mơ hồ: “Tôi cũng đã nói với anh rồi, tôi cũng mới làm chuyện đó một lần, chính là một lần đó, vài ngày trước khi tôi đến thành phố Long Minh, tôi… Tôi đã bị cưỡng hiếp.”


Anh giống như bị đập mạnh, bả vai run lên dữ dội, anh buông tay ra, anh xoay người đấm mạnh vào tường làm cho gạch sứ vỡ vụn, kêu loảng xoảng khi rơi xuống đất.


“Là tên khốn kiếp nào làm?” Anh phải băm vằm hắn ra thành trăm mảnh, để giải tỏa sự tức giận này rồi lại đem cho chó ăn!


“Tôi… Tôi không biết, tôi bị ngất đi, đến khi tỉnh lại thì…” Cô không thể nói rằng chuyện này xảy ra ở khách sạn Hildon, nếu không thì dù cho cô không nói chuyện Hứa Nhã Thanh cũng có mặt thì anh vẫn có thể tra ra được.


Lục Lãnh Phong lại đấm thật mạnh vào tường, đầu của anh như muốn nổ tung, bây giờ anh chỉ muốn giết người.


“Hy Nguyệt, nếu như cô dám nói dối tôi thì sau này cô đừng có nghĩ đến chuyện có thể tiếp tục làm một người phụ nữ.”




Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng Truyện Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng Story Chương 610
10.0/10 từ 33 lượt.
loading...