Võ Tôn Đỉnh Cấp
Chương 303-304
35@-
Chương 303
Cửu Thiên giơ trọng kiếm lên, lúc này nhìn ra chỗ tốt của thân kiếm to.
Nhấc kiếm lên, chính là một tấm khiên cực lớn, che chắn cơ thể của Huyễn Tầm và Cửu Thiên.
Âm thanh keng keng vang lên, kiếm quang thành phiến rơi vào trọng kiếm của Cửu Thiên.
Khi đạo kiếm quang thứ nhất rơi vào trọng kiếm thì Cửu Thiên cảm nhận được áp lực. Mỗi một đạo Huyễn Tâm nói: “Nhìn. Nó cũng không dám đuổi tôi.
Cửu Thiên bất lực nói: “Được rồi, cô lợi hại. Vậy bây giờ bắt đầu thôi, tôi chỉ có thời gian một canh giờ: Huyễn Tâm xắn tay áo lên, lộ ra cánh tay trắng nõn, nói: “Được, vậy thì bắt đầu đi, cậu cẩn thận.”
Cả người tỏa ra ánh sáng đỏ, ngay sau đó, Huyễn Tâm quăng ra một chiếc roi dài do canh kình ngưng thành.
Chiếc roi dài trực tiếp lao vào trong võ kỹ tỉnh thần hải, cuốn lấy một ngôi sao thiện lương.
“Tóm được rồi.”
Cả người Huyễn Tầm đều trở lên phấn khích, ngay sau đó võ kỹ tinh thần hải bắt đầu xuất hiện những xoáy nước nhỏ, sau đó, một khoảng quang kiếm bắn tới.
Cửu Thiên giơ trọng kiếm lên, lúc này nhìn ra chỗ tốt của thân kiếm to.
Nhấc kiếm lên, chính là một tấm khiên cực lớn, che chắn cơ thể của Huyễn Tầm và Cửu Thiên.
Âm thanh keng keng vang lên, kiếm quang thành phiến rơi vào trọng kiếm của Cửu Thiên.
Khi đạo kiếm quang thứ nhất rơi vào trọng kiếm thì Cửu Thiên cảm nhận được áp lực.
Âm thanh kim thạch va chạm vang lên. Huyễn Tâm cũng phát giác đằng sau có biến, sau khi nhìn thấy Cửu Thiên không chùn bước mà đứng ở sau lưng cô ta, dùng lưng của mình chặn một phiến kiếm quang, Huyễn Tâm sững người.
Cửu Thiên hét lớn: “Huyền Tầm, cô làm cái gì, nhanh!”
Huyễn Tâm vội vàng hoàn hồn, thầm cắn răng, “Âm Dương Khí, mởi”
Huyễn Tâm khẽ nói: Một luồng ánh sáng trắng đen từ dưới chân Huyễn Tầm sáng lên, ngay lập tức, canh kình trên người Huyễn Tầm lần nữa tăng mạnh.
Một quyển sách cổ xưa trực tiếp được rút ra, chiếc roi dài cuộn sách trở lại tay của Huyễn Tâm, tất cả kiếm quang lập tức dừng lại, Cửu Thiên ngồi phịch mộng trên đầu của khôi lỗi màu vàng.
Kiếm quang từ từ biến mất, Cửu Thiên th ở dốc, xoay đầu nhìn Huyễn Tầm nói: “Tới tay rồi chứ? Xem thử là cái gì?”
Huyễn Tầm vẻ mặt lo lắng nhìn Cửu Thiên nói: “Cậu không sao chứ.”
Cửu Thiên xua tay nói: ‘Không sao, không sao, chỉ là có hơi mệt mà thôi.”
Cửu Thiên dùng canh khí ôn dưỡng lân giáp, sau khi canh khí truyền vào, vết lõm trên lân giáp từng chút từng chút được khôi phục.
Khóe miệng Huyễn Tâm nở nụ cười, lại vỗ lưng của Cửu Thiên, nói: “Không ngờ cậu khá lợi hại, chị đây lần này nợ cậu một ân tình.”
Cửu Thiên mỉm cười nhìn cô ta, nói: “Vậy sao? Cô đừng tiếp tục vì chuyện tôi cướp bảo vật của cô, tìm tôi gây phiền phức là được rồi.”
Huyễn Tâm đầu tiên là sững người, sau đó vỗ đầu nói: “Tôi cũng quên mất chuyện này. Vậy được rồi, hai chúng ta hết nợ, ha ha.”
Chương 304
Nguồn thiếu chương.
Võ Tôn Đỉnh Cấp
Chương 303
Cửu Thiên giơ trọng kiếm lên, lúc này nhìn ra chỗ tốt của thân kiếm to.
Nhấc kiếm lên, chính là một tấm khiên cực lớn, che chắn cơ thể của Huyễn Tầm và Cửu Thiên.
Âm thanh keng keng vang lên, kiếm quang thành phiến rơi vào trọng kiếm của Cửu Thiên.
Khi đạo kiếm quang thứ nhất rơi vào trọng kiếm thì Cửu Thiên cảm nhận được áp lực. Mỗi một đạo Huyễn Tâm nói: “Nhìn. Nó cũng không dám đuổi tôi.
Cửu Thiên bất lực nói: “Được rồi, cô lợi hại. Vậy bây giờ bắt đầu thôi, tôi chỉ có thời gian một canh giờ: Huyễn Tâm xắn tay áo lên, lộ ra cánh tay trắng nõn, nói: “Được, vậy thì bắt đầu đi, cậu cẩn thận.”
Cả người tỏa ra ánh sáng đỏ, ngay sau đó, Huyễn Tâm quăng ra một chiếc roi dài do canh kình ngưng thành.
Chiếc roi dài trực tiếp lao vào trong võ kỹ tỉnh thần hải, cuốn lấy một ngôi sao thiện lương.
“Tóm được rồi.”
Cả người Huyễn Tầm đều trở lên phấn khích, ngay sau đó võ kỹ tinh thần hải bắt đầu xuất hiện những xoáy nước nhỏ, sau đó, một khoảng quang kiếm bắn tới.
Cửu Thiên giơ trọng kiếm lên, lúc này nhìn ra chỗ tốt của thân kiếm to.
Nhấc kiếm lên, chính là một tấm khiên cực lớn, che chắn cơ thể của Huyễn Tầm và Cửu Thiên.
Âm thanh keng keng vang lên, kiếm quang thành phiến rơi vào trọng kiếm của Cửu Thiên.
Khi đạo kiếm quang thứ nhất rơi vào trọng kiếm thì Cửu Thiên cảm nhận được áp lực.
Âm thanh kim thạch va chạm vang lên. Huyễn Tâm cũng phát giác đằng sau có biến, sau khi nhìn thấy Cửu Thiên không chùn bước mà đứng ở sau lưng cô ta, dùng lưng của mình chặn một phiến kiếm quang, Huyễn Tâm sững người.
Cửu Thiên hét lớn: “Huyền Tầm, cô làm cái gì, nhanh!”
Huyễn Tâm vội vàng hoàn hồn, thầm cắn răng, “Âm Dương Khí, mởi”
Huyễn Tâm khẽ nói: Một luồng ánh sáng trắng đen từ dưới chân Huyễn Tầm sáng lên, ngay lập tức, canh kình trên người Huyễn Tầm lần nữa tăng mạnh.
Một quyển sách cổ xưa trực tiếp được rút ra, chiếc roi dài cuộn sách trở lại tay của Huyễn Tâm, tất cả kiếm quang lập tức dừng lại, Cửu Thiên ngồi phịch mộng trên đầu của khôi lỗi màu vàng.
Kiếm quang từ từ biến mất, Cửu Thiên th ở dốc, xoay đầu nhìn Huyễn Tầm nói: “Tới tay rồi chứ? Xem thử là cái gì?”
Huyễn Tầm vẻ mặt lo lắng nhìn Cửu Thiên nói: “Cậu không sao chứ.”
Cửu Thiên xua tay nói: ‘Không sao, không sao, chỉ là có hơi mệt mà thôi.”
Cửu Thiên dùng canh khí ôn dưỡng lân giáp, sau khi canh khí truyền vào, vết lõm trên lân giáp từng chút từng chút được khôi phục.
Khóe miệng Huyễn Tâm nở nụ cười, lại vỗ lưng của Cửu Thiên, nói: “Không ngờ cậu khá lợi hại, chị đây lần này nợ cậu một ân tình.”
Cửu Thiên mỉm cười nhìn cô ta, nói: “Vậy sao? Cô đừng tiếp tục vì chuyện tôi cướp bảo vật của cô, tìm tôi gây phiền phức là được rồi.”
Huyễn Tâm đầu tiên là sững người, sau đó vỗ đầu nói: “Tôi cũng quên mất chuyện này. Vậy được rồi, hai chúng ta hết nợ, ha ha.”
Chương 304
Nguồn thiếu chương.
Võ Tôn Đỉnh Cấp
Đánh giá:
Truyện Võ Tôn Đỉnh Cấp
Story
Chương 303-304
9.9/10 từ 24 lượt.