Vô Thượng Sát Thần
Chương 1791: Ta Vốn Khinh Cuồng
Lúc này, thanh niên bị cụt một tay chậm rãi đứng dậy, hắn phải dùng nghị lực to lớn giúp hắn chống đỡ để không ngã xuống.
Bất khuất! Cuồng ngạo!
Tất cả những thứ này đều không đủ để hình dung người thanh niên cụt một tay này, tựa như đây đều là bản tính bẩm sinh của hắn, vốn không cần cố ý biểu lộ.
Con ngươi băng lãnh mà thâm thúy lạnh lùng nhìn chằm chằm lên không trung, Thần Châu đang chậm rãi tới gần, toàn bộ sơn cốc đều biến thành đen kịt, giống như là toàn bộ thiên khung bị sụp đổ.
Kình phong thổi khắp bốn phương, lay động áo bào của thanh niên cụt tay, sợi tóc trong gió lộn xộn bay lên.
Một đòn khi nãy của hắn, đã chém giết bảy đại cường giả, nhưng cũng đã tổn hao hết phần lớn Thần lực của hắn, tăng thêm sự khuếch tán của nọc độc, hắn dường như đã cùng đường mạt lộ.
Phía trên boong thuyền Thần Châu, nữ tử khoác áo lông màu máu híp hai mắt, thần sắc lạnh nhạt nhìn thanh niên cụt một tay nói: “Quả nhiên có chút thực lực, Độc Tí Kiếm Thần? Nam nhân của Tiếu Thiên Chi ta chính là thế này.”
Dứt lời, khóe miệng của Tiếu Thiên Chi khẽ nhếch, lộ ra một nụ cười tà dị, làm cho khuôn mặt xinh đẹp của nàng nhìn càng thêm tà dị.
Về phần bảy tên thuộc hạ đã chết kia, nàng không thèm đặt trong lòng.
“Thiên Độc Nữ? Có lẽ nam nhân trong thiên hạ không có người nào dám cưới ngươi.” Thanh niên cụt một tay lau máu tươi ở khóe miệng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào nữ tử kia, căn bản không có chút e ngại gì.
Tựa như tử vong đặt ở trước mặt hắn, cũng là chả có gì khác biệt.
Thiên Độc Nữ, chính là ngoại hiệu của nữ tử mặc áo lông màu máu Tiếu Thiên Chi, nàng ta vốn là Cửu công chúa của Thương Sinh thần quốc, Chiến Hồn là chiến hồn siêu thần cấp Vạn Độc Thiên Chi trong truyền thuyết, cho nên người đời gọi nàng là Thiên Độc Nữ.
Bản thân Tiếu Thiên Chi cũng vô cùng ác độc, giết người như diệt cỏ rác, tu sĩ nhân tộc đã chết trên tay nàng đều đếm không hết.
Đừng nói cưới nàng, bất kỳ nam nhân nào thấy được nàng cũng tránh như thấy rắn rết.
"Hừ!" Tiếu Thiên chi hừ lạnh một tiếng, giống như thanh niên cụt một tay đang uy hiếp nàng, “Cho ngươi một cái cơ hội, hoặc là thần phục bản công chúa, hoặc là chết!”
“Loại người giống như ngươi, đã định là một đời cô độc.” Thanh niên cụt một tay cười lạnh nói, trong lời nói đều là vẻ trào phúng.
"Đồ chán sống! Cửu công chúa để mắt ngươi, ngươi không biết điều cũng được, dám vũ nhục Cửu công chúa!" Tiếu Thiên Chi còn chưa kịp mở miệng, một bà lão phía sau nàng đột nhiên thét một tiếng, đánh về phía thanh niên cụt một tay.
“Vũ nhục? Ngươi đừng vũ nhục hai chữ ‘Vũ nhục’, hai chữ này dùng trên người Thiên Độc Nữ, ta cảm thấy là đang khích lệ nàng.” Thanh niên cụt một tay cười lạnh.
“Tiểu tử, chớ có ăn nói ngông cuồng!” Bà lão đã giết tới gần, một quải trượng cuồng nộ bổ xuống, phóng ra phong nhận sắc bén.
“Ta vốn khinh cuồng!” Thanh niên cụt một tay nhe răng cười một tiếng, khi thấy một kích của bà lão sắp rơi xuống, trong mắt của hắn lộ ra một tia tàn nhẫn, một bộ thấy chết mà không sờn.
Nghe được lời thanh niên cụt một tay nói, Tiếu Thiên Chi cau mày một cái, sát ý cũng càng ngày càng đậm.
Nếu như trước đó nàng thực sự động lòng với thanh niên cụt một tay, thì bây giờ nàng đã thật sự muốn giết thanh niên cụt một tay.
"Chết đi."
Bà lão chợt quát một tiếng, vô số phong nhận cuốn tới, bà ta dù sao cũng là cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong, so vừa những bát biến Chiến Thần cùng cửu biến Chiến Thần trước đó còn cường đại hơn nhiều.
“Kiếm Quang Diệu Cửu Châu!”
Thanh niên cụt một tay không tránh cũng không lùi, đột nhiên rút trường kiếm trên mặt đất ra, chém ra một kiếm nghênh đón, tốc độ nhanh đến cực hạn, giống như rút hết toàn thân khí lực của hắn.
Đám người chỉ thấy chín đạo quang mang bay thẳng lên chín tầng trời, so với trước đó càng thêm mau lẹ.
Uy lực của một kiếm này có lẽ không quá lớn, nhưng tốc độ của nó không rất nhanh, thậm chí, một kiếm này ngoài tốc độ, cũng chỉ có tốc độ, tốc độ nhanh đến cực hạn!
Sau khi chém ra một kiếm này, thân thể thanh niên cụt một tay liền ngã xuống dưới đất.
Chín đạo quang mang kia trong mắt hắn càng ngày càng xa, tập trung vào bà lão kia, cuối cùng bao phủ lấy bà ta.
“Vạn Đằng...” Bà lão đã dùng hết toàn lực, chuẩn bị thi triển một đòn cường đại nhất của bản thân để ngăn trở một kiếm của thanh niên cụt một tay.
Nhưng lời chưa dứt lời, giọng nói của bà đã dừng lại, công kích còn chưa kịp thi triển ra, chín đạo quang mang kia đã xuyên thấu thân thể của bà, máu tươi bắn ra.
Tại mi tâm của bà cũng xuất hiện một vết kiếm, máu tươi chảy xuôi xuống, khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn của bà lão, vậy mà lộ ra vẻ sợ hãi.
Thân thể của bà run rẩy, hồi lâu sau mới hồi phục lại tinh thần, trên mặt dâng đầy sát khí.
Một kiếm kia, chỉ thiếu một chút xíu đã chém nát mệnh cách của bà, chỉ thiếu một chút xíu, bà đã chết tại trong tay một tên thất biến Chiến Thần, chuyện này khiến bà làm sao mà bình tĩnh được?
Cũng may tại thời điểm mấu chốt, linh hồn của bà đã kịp ngăn trở kiếm mang bắn vào trong không gian ý thức, mặc dù linh hồn bị thương, nhưng mệnh cách lại thoát được một kiếp.
“Đáng tiếc.” Thanh niên cụt một tay thầm than một tiếng, ầm một tiếng ngã xuống mặt đất.
Tất cả Thần lực của hắn đều bị một kiếm vừa rồi kia rút sạch, cũng không còn cách nào ngăn cản độc tố lan tràn, sắc mặt chậm rãi biến thành màu đen.
Khóe miệng của hắn cũng tràn ra từng tia máu tươi, nhưng con ngươi vẫn như cũ vô cùng trong suốt.
"Chết!"
Bà lão từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần, khoảnh khắc kia, bà cảm giác mình ở Quỷ Môn Quan đi một vòng, bản thân vậy mà kém chút nữa bị một tên thất biến Chiến Thần giết chết, việc này đối với ba mà nói quả thực là vô cùng nhục nhã.
Tất cả phẫn nộ đều bắt đầu chuyển thành sát ý, bà lão thi triển ra một đòn bạo tạc, quải trượng biến thành đao mang dài chừng mười trượng, một đao hung hăng chém về phía mặt đất.
Giờ phút này thanh niên cụt một tay đã không còn chút sức phản kháng nào, làm sao có thể là đối thủ của bà?
Nhưng thanh niên cụt một tay trên mặt lại không có chút sợ hãi nào, ngược lại hắn nở nụ cười, trầm ngâm nói: “Hóa ra ta vẫn chỉ đạt được loại trình độ này.”
Khi đao mang kia sắp rơi xuống, thanh niên cụt một tay dứt khoát nhắm lại hai mắt, đối với thế giới này, hắn cũng không có gì quá quyến luyến.
“Nằm chờ chết ở đó, đây không phải cách làm người của ngươi.”
Đúng lúc này, một tiếng nói thản nhiên vang lên, một đạo thiểm điện phá không mà tới, giống như một tia nắng sớm, chiếu sáng cả thiên địa.
Keng!
Một tiếng vang thật lớn, một đao của bà lão bị đạo thiểm điện kia đánh trúng, đứng ở trên hư không, mặc cho bà dùng lực như thế nào cũng không thể cử động mảy may.
“Ngươi là ai?” Con ngươi của bà lão hơi co lại, kinh ngạc nhìn về phía trước, chẳng biết lúc nào, tại phía trước nam tử cụt một tay xuất hiện một thanh niên mặc áo bào đen, ánh mắt băng lãnh nhìn bà.
Phía trên Thần Châu, sắc mặt mấy người Tiếu Thiên Chi vô cùng âm trầm, có thể cứu người dưới tay của Chiến Thần cảnh cường giả đỉnh phong, đó là thực lực gì?
Tất cả mọi người đều nhìn về phía thanh niên áo bào đen kia, trong lòng đều không bình tĩnh.
Thanh niên cụt một tay cũng đột nhiên phát hiện ra có gì đó không thích hợp, đao khí kia mặc dù vẫn như cũ đâm vào da thịt đau nhức, nhưng uy hiếp từ vong lại biến mất không thấy gì nữa.
Chẳng lẽ có người cứu mình?
Thanh niên cụt một tay chậm rãi mở ra đôi mắt có phần mỏi mệt, một bóng lưng cao to mà thẳng tắp in vào bên trong tầm mắt của hắn, tấm lưng kia giống như đã từng quen biết, nhưng trong lúc nhất thời hắn lại nhớ không nổi.
“Sao thế, không quen biết ta hả?” Thanh niên áo bào đen kia quay đầu nhìn một cái, trên mặt lộ ra một vòng nụ cười nhàn nhạt.
“Tiêu, Tiêu Phàm?” Con ngươi của thanh niên cụt một tay hơi hơi co rụt lại, kích động sau đó lại lộ ra vẻ kinh ngạc.
Nơi này chính là Thiên Địa Lao Ngục, làm sao Tiêu Phàm có thể tiến vào được?
Nhưng mà sự thật chính là như thế, thanh niên mặc áo bào đen không phải ai khác, chính là Tiêu Phàm, Kiếm La khống chế Thần Châu phi hành, vừa mới bay ra không đến một vạn dặm, Tiêu Phàm liền cảm ứng được chiến đấu tại nơi này.
Dưới sự hiếu kỳ, linh hồn lực của Tiêu Phàm lập tức khuếch tán ra, liền phát hiện ra thanh niên cụt một tay.
May mắn là tốc độ Tiêu Phàm rất nhanh, bằng không mà nói, Tiêu Phàm cũng không thể đến cứu hắn kịp, bây giờ đoán chừng thanh niên cụt một tay cũng đã chết rồi.
Vô Thượng Sát Thần
Bất khuất! Cuồng ngạo!
Tất cả những thứ này đều không đủ để hình dung người thanh niên cụt một tay này, tựa như đây đều là bản tính bẩm sinh của hắn, vốn không cần cố ý biểu lộ.
Con ngươi băng lãnh mà thâm thúy lạnh lùng nhìn chằm chằm lên không trung, Thần Châu đang chậm rãi tới gần, toàn bộ sơn cốc đều biến thành đen kịt, giống như là toàn bộ thiên khung bị sụp đổ.
Kình phong thổi khắp bốn phương, lay động áo bào của thanh niên cụt tay, sợi tóc trong gió lộn xộn bay lên.
Một đòn khi nãy của hắn, đã chém giết bảy đại cường giả, nhưng cũng đã tổn hao hết phần lớn Thần lực của hắn, tăng thêm sự khuếch tán của nọc độc, hắn dường như đã cùng đường mạt lộ.
Phía trên boong thuyền Thần Châu, nữ tử khoác áo lông màu máu híp hai mắt, thần sắc lạnh nhạt nhìn thanh niên cụt một tay nói: “Quả nhiên có chút thực lực, Độc Tí Kiếm Thần? Nam nhân của Tiếu Thiên Chi ta chính là thế này.”
Dứt lời, khóe miệng của Tiếu Thiên Chi khẽ nhếch, lộ ra một nụ cười tà dị, làm cho khuôn mặt xinh đẹp của nàng nhìn càng thêm tà dị.
Về phần bảy tên thuộc hạ đã chết kia, nàng không thèm đặt trong lòng.
“Thiên Độc Nữ? Có lẽ nam nhân trong thiên hạ không có người nào dám cưới ngươi.” Thanh niên cụt một tay lau máu tươi ở khóe miệng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào nữ tử kia, căn bản không có chút e ngại gì.
Tựa như tử vong đặt ở trước mặt hắn, cũng là chả có gì khác biệt.
Thiên Độc Nữ, chính là ngoại hiệu của nữ tử mặc áo lông màu máu Tiếu Thiên Chi, nàng ta vốn là Cửu công chúa của Thương Sinh thần quốc, Chiến Hồn là chiến hồn siêu thần cấp Vạn Độc Thiên Chi trong truyền thuyết, cho nên người đời gọi nàng là Thiên Độc Nữ.
Bản thân Tiếu Thiên Chi cũng vô cùng ác độc, giết người như diệt cỏ rác, tu sĩ nhân tộc đã chết trên tay nàng đều đếm không hết.
Đừng nói cưới nàng, bất kỳ nam nhân nào thấy được nàng cũng tránh như thấy rắn rết.
"Hừ!" Tiếu Thiên chi hừ lạnh một tiếng, giống như thanh niên cụt một tay đang uy hiếp nàng, “Cho ngươi một cái cơ hội, hoặc là thần phục bản công chúa, hoặc là chết!”
“Loại người giống như ngươi, đã định là một đời cô độc.” Thanh niên cụt một tay cười lạnh nói, trong lời nói đều là vẻ trào phúng.
"Đồ chán sống! Cửu công chúa để mắt ngươi, ngươi không biết điều cũng được, dám vũ nhục Cửu công chúa!" Tiếu Thiên Chi còn chưa kịp mở miệng, một bà lão phía sau nàng đột nhiên thét một tiếng, đánh về phía thanh niên cụt một tay.
“Vũ nhục? Ngươi đừng vũ nhục hai chữ ‘Vũ nhục’, hai chữ này dùng trên người Thiên Độc Nữ, ta cảm thấy là đang khích lệ nàng.” Thanh niên cụt một tay cười lạnh.
“Tiểu tử, chớ có ăn nói ngông cuồng!” Bà lão đã giết tới gần, một quải trượng cuồng nộ bổ xuống, phóng ra phong nhận sắc bén.
“Ta vốn khinh cuồng!” Thanh niên cụt một tay nhe răng cười một tiếng, khi thấy một kích của bà lão sắp rơi xuống, trong mắt của hắn lộ ra một tia tàn nhẫn, một bộ thấy chết mà không sờn.
Nghe được lời thanh niên cụt một tay nói, Tiếu Thiên Chi cau mày một cái, sát ý cũng càng ngày càng đậm.
Nếu như trước đó nàng thực sự động lòng với thanh niên cụt một tay, thì bây giờ nàng đã thật sự muốn giết thanh niên cụt một tay.
"Chết đi."
Bà lão chợt quát một tiếng, vô số phong nhận cuốn tới, bà ta dù sao cũng là cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong, so vừa những bát biến Chiến Thần cùng cửu biến Chiến Thần trước đó còn cường đại hơn nhiều.
“Kiếm Quang Diệu Cửu Châu!”
Thanh niên cụt một tay không tránh cũng không lùi, đột nhiên rút trường kiếm trên mặt đất ra, chém ra một kiếm nghênh đón, tốc độ nhanh đến cực hạn, giống như rút hết toàn thân khí lực của hắn.
Đám người chỉ thấy chín đạo quang mang bay thẳng lên chín tầng trời, so với trước đó càng thêm mau lẹ.
Uy lực của một kiếm này có lẽ không quá lớn, nhưng tốc độ của nó không rất nhanh, thậm chí, một kiếm này ngoài tốc độ, cũng chỉ có tốc độ, tốc độ nhanh đến cực hạn!
Sau khi chém ra một kiếm này, thân thể thanh niên cụt một tay liền ngã xuống dưới đất.
Chín đạo quang mang kia trong mắt hắn càng ngày càng xa, tập trung vào bà lão kia, cuối cùng bao phủ lấy bà ta.
“Vạn Đằng...” Bà lão đã dùng hết toàn lực, chuẩn bị thi triển một đòn cường đại nhất của bản thân để ngăn trở một kiếm của thanh niên cụt một tay.
Nhưng lời chưa dứt lời, giọng nói của bà đã dừng lại, công kích còn chưa kịp thi triển ra, chín đạo quang mang kia đã xuyên thấu thân thể của bà, máu tươi bắn ra.
Tại mi tâm của bà cũng xuất hiện một vết kiếm, máu tươi chảy xuôi xuống, khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn của bà lão, vậy mà lộ ra vẻ sợ hãi.
Thân thể của bà run rẩy, hồi lâu sau mới hồi phục lại tinh thần, trên mặt dâng đầy sát khí.
Một kiếm kia, chỉ thiếu một chút xíu đã chém nát mệnh cách của bà, chỉ thiếu một chút xíu, bà đã chết tại trong tay một tên thất biến Chiến Thần, chuyện này khiến bà làm sao mà bình tĩnh được?
Cũng may tại thời điểm mấu chốt, linh hồn của bà đã kịp ngăn trở kiếm mang bắn vào trong không gian ý thức, mặc dù linh hồn bị thương, nhưng mệnh cách lại thoát được một kiếp.
“Đáng tiếc.” Thanh niên cụt một tay thầm than một tiếng, ầm một tiếng ngã xuống mặt đất.
Tất cả Thần lực của hắn đều bị một kiếm vừa rồi kia rút sạch, cũng không còn cách nào ngăn cản độc tố lan tràn, sắc mặt chậm rãi biến thành màu đen.
Khóe miệng của hắn cũng tràn ra từng tia máu tươi, nhưng con ngươi vẫn như cũ vô cùng trong suốt.
"Chết!"
Bà lão từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần, khoảnh khắc kia, bà cảm giác mình ở Quỷ Môn Quan đi một vòng, bản thân vậy mà kém chút nữa bị một tên thất biến Chiến Thần giết chết, việc này đối với ba mà nói quả thực là vô cùng nhục nhã.
Tất cả phẫn nộ đều bắt đầu chuyển thành sát ý, bà lão thi triển ra một đòn bạo tạc, quải trượng biến thành đao mang dài chừng mười trượng, một đao hung hăng chém về phía mặt đất.
Giờ phút này thanh niên cụt một tay đã không còn chút sức phản kháng nào, làm sao có thể là đối thủ của bà?
Nhưng thanh niên cụt một tay trên mặt lại không có chút sợ hãi nào, ngược lại hắn nở nụ cười, trầm ngâm nói: “Hóa ra ta vẫn chỉ đạt được loại trình độ này.”
Khi đao mang kia sắp rơi xuống, thanh niên cụt một tay dứt khoát nhắm lại hai mắt, đối với thế giới này, hắn cũng không có gì quá quyến luyến.
“Nằm chờ chết ở đó, đây không phải cách làm người của ngươi.”
Đúng lúc này, một tiếng nói thản nhiên vang lên, một đạo thiểm điện phá không mà tới, giống như một tia nắng sớm, chiếu sáng cả thiên địa.
Keng!
Một tiếng vang thật lớn, một đao của bà lão bị đạo thiểm điện kia đánh trúng, đứng ở trên hư không, mặc cho bà dùng lực như thế nào cũng không thể cử động mảy may.
“Ngươi là ai?” Con ngươi của bà lão hơi co lại, kinh ngạc nhìn về phía trước, chẳng biết lúc nào, tại phía trước nam tử cụt một tay xuất hiện một thanh niên mặc áo bào đen, ánh mắt băng lãnh nhìn bà.
Phía trên Thần Châu, sắc mặt mấy người Tiếu Thiên Chi vô cùng âm trầm, có thể cứu người dưới tay của Chiến Thần cảnh cường giả đỉnh phong, đó là thực lực gì?
Tất cả mọi người đều nhìn về phía thanh niên áo bào đen kia, trong lòng đều không bình tĩnh.
Thanh niên cụt một tay cũng đột nhiên phát hiện ra có gì đó không thích hợp, đao khí kia mặc dù vẫn như cũ đâm vào da thịt đau nhức, nhưng uy hiếp từ vong lại biến mất không thấy gì nữa.
Chẳng lẽ có người cứu mình?
Thanh niên cụt một tay chậm rãi mở ra đôi mắt có phần mỏi mệt, một bóng lưng cao to mà thẳng tắp in vào bên trong tầm mắt của hắn, tấm lưng kia giống như đã từng quen biết, nhưng trong lúc nhất thời hắn lại nhớ không nổi.
“Sao thế, không quen biết ta hả?” Thanh niên áo bào đen kia quay đầu nhìn một cái, trên mặt lộ ra một vòng nụ cười nhàn nhạt.
“Tiêu, Tiêu Phàm?” Con ngươi của thanh niên cụt một tay hơi hơi co rụt lại, kích động sau đó lại lộ ra vẻ kinh ngạc.
Nơi này chính là Thiên Địa Lao Ngục, làm sao Tiêu Phàm có thể tiến vào được?
Nhưng mà sự thật chính là như thế, thanh niên mặc áo bào đen không phải ai khác, chính là Tiêu Phàm, Kiếm La khống chế Thần Châu phi hành, vừa mới bay ra không đến một vạn dặm, Tiêu Phàm liền cảm ứng được chiến đấu tại nơi này.
Dưới sự hiếu kỳ, linh hồn lực của Tiêu Phàm lập tức khuếch tán ra, liền phát hiện ra thanh niên cụt một tay.
May mắn là tốc độ Tiêu Phàm rất nhanh, bằng không mà nói, Tiêu Phàm cũng không thể đến cứu hắn kịp, bây giờ đoán chừng thanh niên cụt một tay cũng đã chết rồi.
Vô Thượng Sát Thần
Đánh giá:
Truyện Vô Thượng Sát Thần
Story
Chương 1791: Ta Vốn Khinh Cuồng
10.0/10 từ 31 lượt.