Vô Thượng Sát Thần
Chương 1690: Hủy Diệt
Tiêu Phàm nhìn về phía trận đấu giữa Kiếm La và kẻ cầm đầu Huyết bào nhân đằng xa, Huyết bào nhân và Kiếm La đều lĩnh ngộ Sát Lục Áo Nghĩa, đối với hắn mà nói cũng có lợi ích to lớn.
Nếu như có thể lĩnh ngộ vài thứ từ đó biết đâu lại tiến thêm được một bước.
Mặc dù miệng nói những người này là rác rưởi, nhưng trong lòng lại hiểu rõ sự đáng sợ của bọn chúng, hơn nữa đây nhất định không phải lực lượng mạnh nhất của bộ lạc Huyết ma.
Nếu ngay cả những người này cũng giết không nổi, thì Tu La điện cũng không cần thiết phải phản kháng lại bộ lạc Huyết ma nữa.
Tử Tinh Lôi Thú nhất tộc công hãm sáu Huyết bào nhân cùng tám con Yêu Huyết Long Báo, ngay từ đầu phối hợp có chút thiếu kinh nghiệm, đã nếm phải không ít đau đớn từ đối phương, nhưng theo thời gian trôi qua, phối hợp của bọn chúng càng ngày càng ăn ý.
Công kích của Huyết bào nhân quả nhiên cường đại, có điều muốn phá vỡ phòng ngự trên thân thể của Tử Tinh Lôi Thú, cũng không phải chuyện dễ dàng.
Mấu chốt là bọn chúng chỉ có sáu người, thêm tám con Yêu Huyết Long Báo cũng chỉ có mười bốn, căn bản không thể nghỉ ngơi.
Mà Tử Tinh Lôi Thú lại gấp bảy lần bọn chúng, lấy một địch bảy, Tiêu Phàm nhận thấy, việc Huyết Độ Thập Bát Kỵ bại trận chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Ở một nơi khác, Nam Cung Tiêu Tiêu một mình độc đấu với ba Huyết bào nhân cùng ba con Yêu Huyết Long Báo, vẫn ở thế thượng phong, mà lại càng đánh càng dũng mãnh.
Tiêu Phàm vừa mới ở bên trong truyền tống thông đạo đã hiểu rõ được một chút chuyện của Nam Cung Tiêu Tiêu, sau khi Nam Cung Tiêu Tiêu giải trừ sự nguyền rủa của Tử Tinh Lôi Thú nhất tộc, cũng đã đạt được một phần tạo hóa, tu vi đã đạt đến bát biến Chiến Thần mạnh mẽ.
Tu sĩ tiến vào bên trong Chúng Thần Mộ Địa, có lẽ phải kể tới Nam Cung Tiêu Tiêu lấy được tạo hóa lớn nhất, một người khác chính là Chiến Hoàng Thiên.
Dựa vào bát biến Chiến Thần đối chiến với ba cửu biến Chiến Thần cùng ba con Yêu Huyết Long Báo Thần giai hậu kỳ, đối với Nam Cung Tiêu Tiêu mà nói, nếu như vẫn có áp lực thì hai phần truyền thừa của hắn cũng thật lãng phí.
Huống chi, cách đó không xa còn có Lăng Phong và Quan Tiểu Thất chăm chú quan sát, hai người đó bất cứ lúc nào đều có thể ra tay cứu viện, giết chết ba kỵ kia cũng là chuyện sớm hay muộn.
Trong những người này, Tiêu Phàm lo lắng nhất ngược lại là Diệp Khuynh Thành, Diệp Khuynh Thành dựa vào tu vi của thất biến Chiến Thần độc chiếm hai kỵ, áp lực không phải là nhỏ.
Nhưng Tiêu Phàm có thể cảm nhận được khí thế trên người Diệp Khuynh Thành đang tăng cường, cho dù giết không được Huyết bào nhân, việc tự vệ là không có vấn đề gì.
Nếu như Tiêu Phàm biết trước đó Diệp Khuynh Thành đã sát hại một Huyết bào nhân cửu biến Chiến Thần cảnh, đoán chừng sẽ không cho rằng Diệp Khuynh Thành là yếu nữa.
Thoáng cái nửa canh giờ đã trôi qua, dưới sự công kích điên cuồng của Nam Cung Tiêu Tiêu, ba Huyết bào nhân kia cuối cùng không chịu được sức ép, bắt đầu tan tác.
Sau đó Quan Tiểu Thất cùng Lăng Phong gia nhập chiến đoàn, rất nhanh liền loại bỏ ba người.
Ngay sau đó là Tử Tinh Lôi thú nhất tộc, bọn chúng luân phiên tác chiến, sáu Huyết bào nhân và tám con Yêu Huyết Long Báo tiêu hao hết đại bộ phận thần lực, cũng chịu không nổi nữa, bị Tử Tinh Lôi Thú xé thành mảnh nhỏ.
Khiến cho Tiêu Phàm ngạc nhiên nhất là, Diệp Khuynh Thành tuy vẫn có xu hướng đi xuống, nhưng kiếm pháp của hắn lại càng lúc càng nhanh, tựa như hắn không phải đang đối chiến, mà là đang múa kiếm.
"Hắn đang dùng bọn chúng để mài kiếm?" Tiêu Phàm bỗng nhiên giật mình, lúc trước hắn đã đánh giá sai rồi, Diệp Khuynh Thành không phải yếu như hắn tưởng tượng, mà là cố ý mượn địch tìm điểm yếu của mình.
Phải biết, giết người và mài kiếm là không giống nhau, giết người dùng thủ đoạn mạnh nhất, mà mài kiếm lại là mượn ưu thế sức mạnh của đối phương mài luyện nhược điểm của bản thân.
Dưới sự công kích điên cuồng của hai kỵ mà Diệp Khuynh Thành còn có thể ung dung như thế, cũng đủ để chứng minh sự bất phàm của hắn.
"Thập đại yêu nghiệt, chỉ có Diệp Khuynh Thành và Chiến Hoàng Thiên có thể để mắt tới." Tiêu Phàm trong lòng thở dài.
Mấy đại yêu nghiệt khác Tiêu Phàm cũng đều gặp rồi, nhưng luận thực lực, ngoại trừ Diệp Khuynh Thành và Chiến Hoàng Thiên, thật đúng là không có mấy người được hắn chú ý đến, dù là Dạ Cô U, Tiêu Phàm cũng chỉ xem là không tệ mà thôi.
Về phần Độc Cô Tương Đình và Mộ Dung Minh Nguyệt, chỉ có thể coi là thiên tài bình thường, mà càng về phía sau, khoảng cách chênh lệch với những yêu nghiệt chân chính càng ngày càng lớn.
Sau một thời gian dài, Diệp Khuynh Thành đột nhiên vùng lên lấy mạng hai người hai thú, trải qua một phen chiến đấu, xiêm y của hắn bị xé vụn không ít, nhưng khí thế toàn thân lại không mảy may suy giảm.
Diệp Khuynh Thành nhìn chăm chú đám người Tiêu Phàm cùng Chiến Hoàng Thiên, trong sâu thẳm con mắt hiện lên ý chí chiến đấu mãnh liệt, sau đó bay vụt về phía chân trời.
"Tiêu huynh, chúng ta cũng cáo từ đây." Chiến Hoàng Thiên chắp tay nói.
"Bảo trọng." Tiêu Phàm gật đầu, hắn biết Chiến Hoàng Thiên chắc chắn có chuyện riêng, cũng không tiện giữ lại.
Nhìn thấy mấy người rời đi, Lăng Phong, Nam Cung Tiêu Tiêu, Quan Tiểu Thất cùng Tiêu Linh Nhi đều xuất hiện ở bên cạnh Tiêu Phàm, mấy người nhìn nhau mỉm cười, tất cả đều không nói gì.
"Lão tam, người kia là cường giả kiếm đạo đến từ nơi nào?" Nam Cung Tiêu Tiêu mở miệng phá tan sự im lặng.
"Bí mật." Tiêu Phàm mỉm cười, chuyện của bộ hạ cũ Tu La điện Tiêu Phàm tạm thời không có ý định nói cho mấy người biết, đây được xem là sức mạnh bí mật của Tu La điện.
Sau khi dung luyện tinh huyết của Tu La Vương, Tu La huyết mạch của Tiêu Phàm được cường hóa mạnh mẽ, hiện tại hắn cũng không biết đạt đến cấp độ nào, có điều phản kháng lại sự áp chế trong sức mạnh huyết mạch của Dạ Cửu U là không có vấn đề gì, đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn có thể phá vỡ hư không bên trong Chúng Thần Mộ Địa.
Không để ý đến sức mạnh áp chế của Dạ Cửu U, Tiêu Phàm mở ra không gian bí cảnh và tiểu thiên địa cũng dễ dàng rất nhiều, để tránh bại lộ sức mạnh của bộ hạ cũ Tu La điện, Tiêu Phàm còn cố ý đưa đám người Hình Thánh vào bên trong không gian bí cảnh của Tu La điện.
"Không nói thì không nói." Nam Cung Tiêu Tiêu nhún vai nói.
Đám người cười ha ha một tiếng, Lăng Phong lại nói: "Lão tam, vậy ngươi hiện giờ là tu vi gì, đây không phải bí mật gì chứ?"
"Nên tính là thất biến Chiến Thần đi." Tiêu Phàm suy nghĩ một chút nói.
Đám người nghe vậy, không khỏi lộ ra sắt mặt cổ quái, gì mà xem như thất biến Chiến Thần?
Tiêu Phàm thật đúng là không có lừa bọn họ, sau khi dung hợp tinh huyết Tu La Vương, sức mạnh thân thể và linh hồn của Tiêu Phàm đã vượt qua thất biến Chiến Thần, nhưng Áo Nghĩa mà hắn lĩnh ngộ vẫn đột phá ở sát danh giới bảy thành.
Tổng kết một chút, miễn cưỡng xem như thất biến Chiến Thần, có điều lĩnh ngộ bảy thành Tu La Áo Nghĩa, cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn.
"Đúng rồi, Tiểu Kim sao không xuất hiện cùng các ngươi?" Quan Tiểu Thất đột nhiên nhớ ra cái gì đó.
"Tiểu Thất có vận mệnh của hắn, yên tâm, rất nhanh hắn sẽ xuất hiện." Tiêu Phàm nói, con mắt nhìn sâu vào màn sương hỗn độn.
Hắn lại bổ sung một câu: "Không lâu nữa, Chúng Thần Mộ Địa sẽ một lần nữa giáng lâm Thần Kiếp Địa, nơi này sẽ lại trở thành chiến trường."
Nhìn cảnh thế giới bị tàn phá, Tiêu Phàm có chút không đành lòng, thế nhưng là hắn lại không thể làm gì, không đánh đuổi được bộ lạc Huyết Ma, Chiến Hồn đại lục vĩnh viễn không được an bình.
"Ca ca, tiếp theo chúng ta phải làm sao?" Tiêu Linh Nhi lại hỏi." Trước đó chúng ta nhận được tin, nói Chiến Thần điện đã động thủ với các đại cổ tộc của Chiến Hồn đại lục, muội lo lắng..."
Tiêu Linh Nhi không tiếp tục nói hết, nhưng Tiêu Phàm bọn họ cũng hiểu được, vấn đề này Tiêu Phàm đã sớm biết được từ miệng Lăng Ngạo.
Trong mắt Tiêu Phàm bắn ra một đạo sát mang, một thoáng sau mới bình tĩnh trở lại, vỗ vỗ bả vai Tiêu Linh Nhi nói: "Yên tâm, chúng ta rất sớm có thể trở về."
"Gào…" Đột nhiên, một luồng âm thanh phẫn nộ văng vẳng bên tai đám người Tiêu Phàm, kéo tinh thần của bọn họ trở lại.
Đám người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy nơi xa kia Huyết bào nhân Chiến thần cảnh đỉnh phong bị Kiếm La một kiếm đâm xuyên ngực, thời khắc trường kiếm chấn động, nửa thân dưới của Huyết bào nhân bỗng nhiên bị khuấy đến vỡ nát.
Huyết bào nhân cũng là hạng người cực kì quả quyết, nửa thân trên của hắn nhanh chóng bay về nơi xa trốn đi.
Kiếm La miệng thở dốc, trên người hắn khắp nơi đều là vết kiếm, máu me đầm đìa, nhiều chỗ lộ ra xương cốt, nhìn qua mà giật mình.
Hắn muốn giết chết Huyết bào nhân, nhưng đã hữu tâm vô lực, có thể dựa vào cửu biến Chiến Thần làm trọng thương Chiến Thần viên mãn, hắn đã tận lực rồi.
"Muốn chạy ư?" Quan Tiểu Thất thấy thế, lập tức cười lạnh một tiếng, giương cung đặt tên, một đạo thần hồng xẹt qua chân trời, đâm trúng đầu Huyết bào nhân.
"Các ngươi đều sẽ chết rất thảm!" Trong hư không truyền đến một đạo giọng nói khàn khàn, đầu của Huyết bào nhân bỗng nhiên nổ tung.
Đến đây, Huyết Đồ Thập Bát Kỵ, toàn bộ bị hủy diệt!
Vô Thượng Sát Thần
Nếu như có thể lĩnh ngộ vài thứ từ đó biết đâu lại tiến thêm được một bước.
Mặc dù miệng nói những người này là rác rưởi, nhưng trong lòng lại hiểu rõ sự đáng sợ của bọn chúng, hơn nữa đây nhất định không phải lực lượng mạnh nhất của bộ lạc Huyết ma.
Nếu ngay cả những người này cũng giết không nổi, thì Tu La điện cũng không cần thiết phải phản kháng lại bộ lạc Huyết ma nữa.
Tử Tinh Lôi Thú nhất tộc công hãm sáu Huyết bào nhân cùng tám con Yêu Huyết Long Báo, ngay từ đầu phối hợp có chút thiếu kinh nghiệm, đã nếm phải không ít đau đớn từ đối phương, nhưng theo thời gian trôi qua, phối hợp của bọn chúng càng ngày càng ăn ý.
Công kích của Huyết bào nhân quả nhiên cường đại, có điều muốn phá vỡ phòng ngự trên thân thể của Tử Tinh Lôi Thú, cũng không phải chuyện dễ dàng.
Mấu chốt là bọn chúng chỉ có sáu người, thêm tám con Yêu Huyết Long Báo cũng chỉ có mười bốn, căn bản không thể nghỉ ngơi.
Mà Tử Tinh Lôi Thú lại gấp bảy lần bọn chúng, lấy một địch bảy, Tiêu Phàm nhận thấy, việc Huyết Độ Thập Bát Kỵ bại trận chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Ở một nơi khác, Nam Cung Tiêu Tiêu một mình độc đấu với ba Huyết bào nhân cùng ba con Yêu Huyết Long Báo, vẫn ở thế thượng phong, mà lại càng đánh càng dũng mãnh.
Tiêu Phàm vừa mới ở bên trong truyền tống thông đạo đã hiểu rõ được một chút chuyện của Nam Cung Tiêu Tiêu, sau khi Nam Cung Tiêu Tiêu giải trừ sự nguyền rủa của Tử Tinh Lôi Thú nhất tộc, cũng đã đạt được một phần tạo hóa, tu vi đã đạt đến bát biến Chiến Thần mạnh mẽ.
Tu sĩ tiến vào bên trong Chúng Thần Mộ Địa, có lẽ phải kể tới Nam Cung Tiêu Tiêu lấy được tạo hóa lớn nhất, một người khác chính là Chiến Hoàng Thiên.
Dựa vào bát biến Chiến Thần đối chiến với ba cửu biến Chiến Thần cùng ba con Yêu Huyết Long Báo Thần giai hậu kỳ, đối với Nam Cung Tiêu Tiêu mà nói, nếu như vẫn có áp lực thì hai phần truyền thừa của hắn cũng thật lãng phí.
Huống chi, cách đó không xa còn có Lăng Phong và Quan Tiểu Thất chăm chú quan sát, hai người đó bất cứ lúc nào đều có thể ra tay cứu viện, giết chết ba kỵ kia cũng là chuyện sớm hay muộn.
Trong những người này, Tiêu Phàm lo lắng nhất ngược lại là Diệp Khuynh Thành, Diệp Khuynh Thành dựa vào tu vi của thất biến Chiến Thần độc chiếm hai kỵ, áp lực không phải là nhỏ.
Nhưng Tiêu Phàm có thể cảm nhận được khí thế trên người Diệp Khuynh Thành đang tăng cường, cho dù giết không được Huyết bào nhân, việc tự vệ là không có vấn đề gì.
Nếu như Tiêu Phàm biết trước đó Diệp Khuynh Thành đã sát hại một Huyết bào nhân cửu biến Chiến Thần cảnh, đoán chừng sẽ không cho rằng Diệp Khuynh Thành là yếu nữa.
Thoáng cái nửa canh giờ đã trôi qua, dưới sự công kích điên cuồng của Nam Cung Tiêu Tiêu, ba Huyết bào nhân kia cuối cùng không chịu được sức ép, bắt đầu tan tác.
Sau đó Quan Tiểu Thất cùng Lăng Phong gia nhập chiến đoàn, rất nhanh liền loại bỏ ba người.
Ngay sau đó là Tử Tinh Lôi thú nhất tộc, bọn chúng luân phiên tác chiến, sáu Huyết bào nhân và tám con Yêu Huyết Long Báo tiêu hao hết đại bộ phận thần lực, cũng chịu không nổi nữa, bị Tử Tinh Lôi Thú xé thành mảnh nhỏ.
Khiến cho Tiêu Phàm ngạc nhiên nhất là, Diệp Khuynh Thành tuy vẫn có xu hướng đi xuống, nhưng kiếm pháp của hắn lại càng lúc càng nhanh, tựa như hắn không phải đang đối chiến, mà là đang múa kiếm.
"Hắn đang dùng bọn chúng để mài kiếm?" Tiêu Phàm bỗng nhiên giật mình, lúc trước hắn đã đánh giá sai rồi, Diệp Khuynh Thành không phải yếu như hắn tưởng tượng, mà là cố ý mượn địch tìm điểm yếu của mình.
Phải biết, giết người và mài kiếm là không giống nhau, giết người dùng thủ đoạn mạnh nhất, mà mài kiếm lại là mượn ưu thế sức mạnh của đối phương mài luyện nhược điểm của bản thân.
Dưới sự công kích điên cuồng của hai kỵ mà Diệp Khuynh Thành còn có thể ung dung như thế, cũng đủ để chứng minh sự bất phàm của hắn.
"Thập đại yêu nghiệt, chỉ có Diệp Khuynh Thành và Chiến Hoàng Thiên có thể để mắt tới." Tiêu Phàm trong lòng thở dài.
Mấy đại yêu nghiệt khác Tiêu Phàm cũng đều gặp rồi, nhưng luận thực lực, ngoại trừ Diệp Khuynh Thành và Chiến Hoàng Thiên, thật đúng là không có mấy người được hắn chú ý đến, dù là Dạ Cô U, Tiêu Phàm cũng chỉ xem là không tệ mà thôi.
Về phần Độc Cô Tương Đình và Mộ Dung Minh Nguyệt, chỉ có thể coi là thiên tài bình thường, mà càng về phía sau, khoảng cách chênh lệch với những yêu nghiệt chân chính càng ngày càng lớn.
Sau một thời gian dài, Diệp Khuynh Thành đột nhiên vùng lên lấy mạng hai người hai thú, trải qua một phen chiến đấu, xiêm y của hắn bị xé vụn không ít, nhưng khí thế toàn thân lại không mảy may suy giảm.
Diệp Khuynh Thành nhìn chăm chú đám người Tiêu Phàm cùng Chiến Hoàng Thiên, trong sâu thẳm con mắt hiện lên ý chí chiến đấu mãnh liệt, sau đó bay vụt về phía chân trời.
"Tiêu huynh, chúng ta cũng cáo từ đây." Chiến Hoàng Thiên chắp tay nói.
"Bảo trọng." Tiêu Phàm gật đầu, hắn biết Chiến Hoàng Thiên chắc chắn có chuyện riêng, cũng không tiện giữ lại.
Nhìn thấy mấy người rời đi, Lăng Phong, Nam Cung Tiêu Tiêu, Quan Tiểu Thất cùng Tiêu Linh Nhi đều xuất hiện ở bên cạnh Tiêu Phàm, mấy người nhìn nhau mỉm cười, tất cả đều không nói gì.
"Lão tam, người kia là cường giả kiếm đạo đến từ nơi nào?" Nam Cung Tiêu Tiêu mở miệng phá tan sự im lặng.
"Bí mật." Tiêu Phàm mỉm cười, chuyện của bộ hạ cũ Tu La điện Tiêu Phàm tạm thời không có ý định nói cho mấy người biết, đây được xem là sức mạnh bí mật của Tu La điện.
Sau khi dung luyện tinh huyết của Tu La Vương, Tu La huyết mạch của Tiêu Phàm được cường hóa mạnh mẽ, hiện tại hắn cũng không biết đạt đến cấp độ nào, có điều phản kháng lại sự áp chế trong sức mạnh huyết mạch của Dạ Cửu U là không có vấn đề gì, đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn có thể phá vỡ hư không bên trong Chúng Thần Mộ Địa.
Không để ý đến sức mạnh áp chế của Dạ Cửu U, Tiêu Phàm mở ra không gian bí cảnh và tiểu thiên địa cũng dễ dàng rất nhiều, để tránh bại lộ sức mạnh của bộ hạ cũ Tu La điện, Tiêu Phàm còn cố ý đưa đám người Hình Thánh vào bên trong không gian bí cảnh của Tu La điện.
"Không nói thì không nói." Nam Cung Tiêu Tiêu nhún vai nói.
Đám người cười ha ha một tiếng, Lăng Phong lại nói: "Lão tam, vậy ngươi hiện giờ là tu vi gì, đây không phải bí mật gì chứ?"
"Nên tính là thất biến Chiến Thần đi." Tiêu Phàm suy nghĩ một chút nói.
Đám người nghe vậy, không khỏi lộ ra sắt mặt cổ quái, gì mà xem như thất biến Chiến Thần?
Tiêu Phàm thật đúng là không có lừa bọn họ, sau khi dung hợp tinh huyết Tu La Vương, sức mạnh thân thể và linh hồn của Tiêu Phàm đã vượt qua thất biến Chiến Thần, nhưng Áo Nghĩa mà hắn lĩnh ngộ vẫn đột phá ở sát danh giới bảy thành.
Tổng kết một chút, miễn cưỡng xem như thất biến Chiến Thần, có điều lĩnh ngộ bảy thành Tu La Áo Nghĩa, cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn.
"Đúng rồi, Tiểu Kim sao không xuất hiện cùng các ngươi?" Quan Tiểu Thất đột nhiên nhớ ra cái gì đó.
"Tiểu Thất có vận mệnh của hắn, yên tâm, rất nhanh hắn sẽ xuất hiện." Tiêu Phàm nói, con mắt nhìn sâu vào màn sương hỗn độn.
Hắn lại bổ sung một câu: "Không lâu nữa, Chúng Thần Mộ Địa sẽ một lần nữa giáng lâm Thần Kiếp Địa, nơi này sẽ lại trở thành chiến trường."
Nhìn cảnh thế giới bị tàn phá, Tiêu Phàm có chút không đành lòng, thế nhưng là hắn lại không thể làm gì, không đánh đuổi được bộ lạc Huyết Ma, Chiến Hồn đại lục vĩnh viễn không được an bình.
"Ca ca, tiếp theo chúng ta phải làm sao?" Tiêu Linh Nhi lại hỏi." Trước đó chúng ta nhận được tin, nói Chiến Thần điện đã động thủ với các đại cổ tộc của Chiến Hồn đại lục, muội lo lắng..."
Tiêu Linh Nhi không tiếp tục nói hết, nhưng Tiêu Phàm bọn họ cũng hiểu được, vấn đề này Tiêu Phàm đã sớm biết được từ miệng Lăng Ngạo.
Trong mắt Tiêu Phàm bắn ra một đạo sát mang, một thoáng sau mới bình tĩnh trở lại, vỗ vỗ bả vai Tiêu Linh Nhi nói: "Yên tâm, chúng ta rất sớm có thể trở về."
"Gào…" Đột nhiên, một luồng âm thanh phẫn nộ văng vẳng bên tai đám người Tiêu Phàm, kéo tinh thần của bọn họ trở lại.
Đám người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy nơi xa kia Huyết bào nhân Chiến thần cảnh đỉnh phong bị Kiếm La một kiếm đâm xuyên ngực, thời khắc trường kiếm chấn động, nửa thân dưới của Huyết bào nhân bỗng nhiên bị khuấy đến vỡ nát.
Huyết bào nhân cũng là hạng người cực kì quả quyết, nửa thân trên của hắn nhanh chóng bay về nơi xa trốn đi.
Kiếm La miệng thở dốc, trên người hắn khắp nơi đều là vết kiếm, máu me đầm đìa, nhiều chỗ lộ ra xương cốt, nhìn qua mà giật mình.
Hắn muốn giết chết Huyết bào nhân, nhưng đã hữu tâm vô lực, có thể dựa vào cửu biến Chiến Thần làm trọng thương Chiến Thần viên mãn, hắn đã tận lực rồi.
"Muốn chạy ư?" Quan Tiểu Thất thấy thế, lập tức cười lạnh một tiếng, giương cung đặt tên, một đạo thần hồng xẹt qua chân trời, đâm trúng đầu Huyết bào nhân.
"Các ngươi đều sẽ chết rất thảm!" Trong hư không truyền đến một đạo giọng nói khàn khàn, đầu của Huyết bào nhân bỗng nhiên nổ tung.
Đến đây, Huyết Đồ Thập Bát Kỵ, toàn bộ bị hủy diệt!
Vô Thượng Sát Thần
Đánh giá:
Truyện Vô Thượng Sát Thần
Story
Chương 1690: Hủy Diệt
10.0/10 từ 31 lượt.