Vô Thượng Sát Thần
Chương 1391: Bại Lộ
Đám người theo tiếng kêu nhìn lại, chỉ thấy một nam tử trung niên chừng năm mươi tuổi đi ra, một mặt ngạo nghễ nhìn Diệp Phong.
- Đại Trưởng Lão!
Đám người kinh ngạc nhìn nam tử trung niên, hiển nhiên bọn hắn chẳng ai ngờ rằng Đại Trưởng Lão bọn hắn sẽ đứng đi ra.
Phải biết, bình thường Đại Trưởng Lão tôn trọng Diệp Phong nhất, làm sao hiện tại còn muốn đoạt vị trí gia chủ Diệp Phong?
Diệp Phong cũng nhíu lông mày lại, chỗ sâu đáy mắt lóe qua một vòng sát ý nồng đậm, chỉ là mặt ngoài bảo trì thập phần bình tĩnh.
- Diệp Du, ngươi muốn vị trí gia chủ?
Con ngươi Diệp Phong thập phần đạm nhiên.
Hắn chẳng mấy chốc sẽ theo Tiêu Phàm rời Chiến Hồn Thánh Thành, đối với vị trí gia chủ còn thật không có bao nhiêu hứng thú, lần này triệu hồi tất cả mọi người cũng không phải là như Tiêu Phàm suy nghĩ, đem những người này mang đi.
Mà hắn nghĩ tới càng nhiều, có lẽ có thể mượn cơ hội này làm một chút sự tình bình thường làm không được.
- Gia Chủ nói như vậy Diệp Du xác thực muốn, ta tin ta có thể làm cho mạch chúng ta càng thêm cường đại.
Đại Trưởng Lão Diệp Du cười cười nói.
Hắn bình thường hết sức nịnh nọt Diệp Phong kỳ thật là vì mưu đoạt vị trí gia chủ mà thôi, bởi vì Diệp Phong cũng sống không còn lâu, vạn nhất ngày nào đó ợ ra rắm, mạch bọn hắn không phải là do hắn làm chủ sao?
Không thể không nói thủ đoạn Diệp Du khác biệt, hắn kiên nhẫn cũng không phải người bình thường có thể so sánh.
Hiện tại đứng đứng ra cũng không phải là bởi vì một câu của Diệp Phong, mà là hắn âm thầm nhận được một chút tin tức đáng tin.
- Gia Chủ, Đại Trưởng Lão những năm này vì gia tộc làm ra cống hiến mọi người đều thấy ở trong mắt, ta tin tưởng Đại Trưởng Lão có thể dẫn gia tộc đi càng xa.
- Ta cũng tin Đại Trưởng Lão, nếu như Gia Chủ thực nhượng chức, ta cảm thấy Đại Trưởng Lão là thích hợp nhất.
- Các vị Trưởng Lão nói không sai, Gia Chủ ngài là Định Hải Thần Châm mạch chúng ta, không nên đem tất cả tâm tư đều lãng phí ở thế tục mà nên dốc lòng tu luyện.
Nhìn thấy Diệp Phong không nói, các đại trưởng lão sau lưng Diệp Du cũng nhao nhao đứng ra, không chút do dự ủng hộ Đại Trưởng Lão.
- Hỗn trướng, các ngươi làm cái gì vậy?
Diệp Phong còn chưa mở miệng Diệp Hải đã gầm hét lên, hắn không nghĩ tới nhiều người như vậy lại đánh chủ ý lên Gia Chủ.
Theo Diệp Hải, Gia Chủ bọn hắn mạch này trừ hắn ra không thể là ai khác, làm sao cho phép người khác nhúng chàm?
- Diệp Du, ngươi rất không tồi.
Diệp Phong ý vị thâm trường nhìn Diệp Du một cái, rất hiển nhiên, nhiều năm như vậy hắn cũng không biết Diệp Du lại là loại người này.
Cũng may hắn lúc này đứng ra, nếu sau này tại thời điểm mấu chốt từ phía sau hắn chọc một đao, đây chính là chuyện hối hận cũng không kịp.
Diệp Du cười tủm tỉm nhìn Diệp Phong, qua những năm này hắn lăn lộn tại Diệp gia, gần như hơn một nửa người đứng ở bên phía hắn.
Hắn thấy, lần này trở thành Gia Chủ là sự tình chắc chắn.
Diệp Phong mặc dù giận nhưng rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh, nhàn nhạt liếc nhìn lấy đám người Diệp gia trên diễn võ trường, nói:
- Đã như vậy, tất cả mọi người biểu quyết một cái đi, nguyện ý theo Bản Gia Chủ đứng bên trái Diễn Võ Tràng, theo Diệp Du thì đứng bên phải Diễn Võ Tràng.
- Gia Chủ nói, mọi người liền tách ra đi.
Diệp Du tràn đầy tự tin nói.
Vừa dứt lời, tu sĩ trên diễn võ trường liền bắt đầu hành động, về sau người Diệp gia liền chia thành hai hàng, đứng ở bên trái chỉ có một phần ba tu sĩ Diệp gia, không sai biệt lắm chừng một ngàn.
Mà đứng ở bên phải lại nhiều đến 2000 người, nhìn thấy một màn này, trên mặt Diệp Du cũng nổi lên tiếu dung xán lạn, kết quả này hiển nhiên vượt qua hắn dự liệu.
- Gia Chủ, ngươi nhìn?
Diệp Du cười nhìn Diệp Phong, rất có mấy phần trào phúng.
- Vị trí gia chủ để cho ngươi cũng được.
Diệp Phong thật sâu thở dài một hơi, con ngươi liếc nhìn hai ngàn người sau lưng Diệp Du, trong mắt có vẻ đồng tình.
Bất quá rất nhanh vẻ đồng tình liền lóe lên một cái rồi biến mất, con ngươi trở nên kiên định lạ thường.
Hắn rất rõ ràng, một gia tộc cường đại tự nhiên phải có mâu thuẫn, bởi vì chỉ có mâu thuẫn va chạm nhau mới có thể cho gia tộc càng thêm cường đại.
Nhưng lúc mâu thuẫn lên cao đến mức tranh đoạt vị trí Gia Chủ, gia tộc này đoán chừng cách suy sụp cũng không còn xa.
- Ha ha, Diệp Phong, ngươi cũng có một ngày này sao?
Đột nhiên, một tiếng tiếng cuồng tiếu từ đằng xa truyền đến, còn không đợi đám người lấy lại tinh thần, trên diễn võ trường lại có thêm một đạo thân ảnh.
- Diệp Lâm, ngươi tới làm cái gì?
Sắc mặt Diệp Phong trong nháy mắt trở nên âm trầm vô cùng, trong lòng bất an càng ngày càng đậm!
Bản thân chân trước vừa mới rời cửa ra vào Chiến Hồn Điện, Diệp Lâm vậy mà chân sau đi đến, hơn nữa còn không kiêng nể gì như thế, sự tình khác thường tất có yêu, Diệp Phong rất rõ ràng đạo lý này.
- Ta tới làm cái gì? Diệp Phong, ngươi thật đúng là lớn mật, cũng dám phản bội Chiến Hồn Điện!
Sắc mặt Diệp Lâm đột nhiên băng lạnh.
- Cái gì, phản bội Chiến Hồn Điện?
Đám người kinh hô, trong mắt đều là vẻ sợ hãi, nhao nhao quay đầu nhìn về phía Diệp Phong.
Bọn hắn thực sự không thể nào hiểu được Diệp Phong là Bát Trưởng Lão Chiến Hồn Điện vì sao lại phản bội Chiến Hồn Điện, phần lớn người lộ ra vẻ không tin.
Chỉ có Diệp Du cùng số ít người lại cười lạnh không thôi, tựa như đã sớm đoán được.
- Phải chăng tin phản bội Chiến Hồn Điện là từ Diệp Du ngươi nói xác thực không?
Thần sắc Diệp Phong băng lãnh, trong lòng hắn cực kỳ không bình tĩnh, chẳng lẽ sự tình đã bại lộ?
- Diệp Du nói không xác thực, vậy ta nói có xác thực không?
Đột nhiên, một đạo thanh âm băng lãnh vang lên, ngay sau đó, một cỗ khí tức đáng sợ từ đằng xa gào thét mà tới, đem Diễn Võ Tràng vây chật như nêm cối.
Trên diễn võ trường, tất cả người Diệp gia đều lộ ra vẻ sợ hãi, cho dù sắc mặt Diệp Du cũng chẳng tốt đẹp gì, bởi vì hắn nhìn thấy một đạo thân ảnh trên không trung.
Đó là một nam tử mặc chiến bào màu vàng óng, khuôn mặt đao tước lộ ra một loại uy nghiêm bá đạo, người này không phải ai khác mà chính là Điện Chủ Chiến Hồn Điện Diệp Trấn Thiên.
Nghe đồn, Diệp Trấn Thiên đã sớm đột phá đến Chiến Thánh cảnh đỉnh phong, không phải bọn hắn có thể so sánh.
Diệp Du cau mày, thầm nghĩ trong lòng:
- Điện Chủ đại nhân làm sao tới đây, tước đoạt chức Diệp Phong Trưởng Lão cũng không cần Điện Chủ đại nhân tự mình xuất mã mà?
Cũng đúng lúc này, Diệp Phong ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Trấn Thiên, không kiêu ngạo không tự ti nói:
- Điện Chủ đại nhân quang lâm hàn xá, không biết có gì chỉ giáo?
- Chỉ giáo?
Diệp Trấn Thiên hừ lạnh một tiếng:
- Diệp Phong, ngươi phản bội Chiến Hồn Điện, có biết tội không?
- Không biết!
Diệp Phong trầm giọng nói, hiện tại đánh chết hắn cũng sẽ không thừa nhận bản thân phản bội Chiến Hồn Điện, bằng không mà nói, bọn hắn mạch này nhất định sẽ bị diệt tộc.
- Hừ! Còn giảo biện?
Diệp Trấn Thiên lạnh rên một tiếng, sau đó phất phất tay, quát lạnh nói:
- Cầm xuống!
- Vâng!
Mấy đạo lưu quang từ trên cao gào thét mà xuống, uy thế đáng sợ ép tất cả mọi người không thở nổi, bọn hắn đều là cường giả Chiến Thánh cảnh sơ kỳ, tại Chiến Hồn Thánh Thành cũng coi là cao thủ.
Diệp Phong thấy thế đành phải đạp không mà lên, lưu trên diễn võ trường chỉ sẽ tạo thành thương vong không tất yếu, huống chi những người này cũng đều đứng ở bên hắn.
Phóng lên tận trời, Diệp Phong một kiếm trảm lên, đột phá Chiến Thánh cảnh trung kỳ thực lực hắn cũng cường đại không ít, mấy người đối diện chỉ là Chiến Thánh cảnh sơ kỳ mà thôi, trong lúc nhất thời sao có thể là đối thủ của hắn?
Ầm ầm ầm! Mấy người đều bị Diệp Phong một kiếm đ-ng bay, đám người không nghĩ tới Diệp Phong vậy mà còn dám phản kháng, chẳng lẽ hắn thực đã phản bội Chiến Hồn Điện?
Chỉ thấy Diệp Phong một người đứng lơ lửng trên không, lạnh lùng nhìn Diệp Trấn Thiên đối diện nói:
- Diệp Trấn Thiên, việc này chỉ có mình ta liên quan, không liên quan tới bọn hắn!
Vô Thượng Sát Thần
- Đại Trưởng Lão!
Đám người kinh ngạc nhìn nam tử trung niên, hiển nhiên bọn hắn chẳng ai ngờ rằng Đại Trưởng Lão bọn hắn sẽ đứng đi ra.
Phải biết, bình thường Đại Trưởng Lão tôn trọng Diệp Phong nhất, làm sao hiện tại còn muốn đoạt vị trí gia chủ Diệp Phong?
Diệp Phong cũng nhíu lông mày lại, chỗ sâu đáy mắt lóe qua một vòng sát ý nồng đậm, chỉ là mặt ngoài bảo trì thập phần bình tĩnh.
- Diệp Du, ngươi muốn vị trí gia chủ?
Con ngươi Diệp Phong thập phần đạm nhiên.
Hắn chẳng mấy chốc sẽ theo Tiêu Phàm rời Chiến Hồn Thánh Thành, đối với vị trí gia chủ còn thật không có bao nhiêu hứng thú, lần này triệu hồi tất cả mọi người cũng không phải là như Tiêu Phàm suy nghĩ, đem những người này mang đi.
Mà hắn nghĩ tới càng nhiều, có lẽ có thể mượn cơ hội này làm một chút sự tình bình thường làm không được.
- Gia Chủ nói như vậy Diệp Du xác thực muốn, ta tin ta có thể làm cho mạch chúng ta càng thêm cường đại.
Đại Trưởng Lão Diệp Du cười cười nói.
Hắn bình thường hết sức nịnh nọt Diệp Phong kỳ thật là vì mưu đoạt vị trí gia chủ mà thôi, bởi vì Diệp Phong cũng sống không còn lâu, vạn nhất ngày nào đó ợ ra rắm, mạch bọn hắn không phải là do hắn làm chủ sao?
Không thể không nói thủ đoạn Diệp Du khác biệt, hắn kiên nhẫn cũng không phải người bình thường có thể so sánh.
Hiện tại đứng đứng ra cũng không phải là bởi vì một câu của Diệp Phong, mà là hắn âm thầm nhận được một chút tin tức đáng tin.
- Gia Chủ, Đại Trưởng Lão những năm này vì gia tộc làm ra cống hiến mọi người đều thấy ở trong mắt, ta tin tưởng Đại Trưởng Lão có thể dẫn gia tộc đi càng xa.
- Ta cũng tin Đại Trưởng Lão, nếu như Gia Chủ thực nhượng chức, ta cảm thấy Đại Trưởng Lão là thích hợp nhất.
- Các vị Trưởng Lão nói không sai, Gia Chủ ngài là Định Hải Thần Châm mạch chúng ta, không nên đem tất cả tâm tư đều lãng phí ở thế tục mà nên dốc lòng tu luyện.
Nhìn thấy Diệp Phong không nói, các đại trưởng lão sau lưng Diệp Du cũng nhao nhao đứng ra, không chút do dự ủng hộ Đại Trưởng Lão.
- Hỗn trướng, các ngươi làm cái gì vậy?
Diệp Phong còn chưa mở miệng Diệp Hải đã gầm hét lên, hắn không nghĩ tới nhiều người như vậy lại đánh chủ ý lên Gia Chủ.
Theo Diệp Hải, Gia Chủ bọn hắn mạch này trừ hắn ra không thể là ai khác, làm sao cho phép người khác nhúng chàm?
- Diệp Du, ngươi rất không tồi.
Diệp Phong ý vị thâm trường nhìn Diệp Du một cái, rất hiển nhiên, nhiều năm như vậy hắn cũng không biết Diệp Du lại là loại người này.
Cũng may hắn lúc này đứng ra, nếu sau này tại thời điểm mấu chốt từ phía sau hắn chọc một đao, đây chính là chuyện hối hận cũng không kịp.
Diệp Du cười tủm tỉm nhìn Diệp Phong, qua những năm này hắn lăn lộn tại Diệp gia, gần như hơn một nửa người đứng ở bên phía hắn.
Hắn thấy, lần này trở thành Gia Chủ là sự tình chắc chắn.
Diệp Phong mặc dù giận nhưng rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh, nhàn nhạt liếc nhìn lấy đám người Diệp gia trên diễn võ trường, nói:
- Đã như vậy, tất cả mọi người biểu quyết một cái đi, nguyện ý theo Bản Gia Chủ đứng bên trái Diễn Võ Tràng, theo Diệp Du thì đứng bên phải Diễn Võ Tràng.
- Gia Chủ nói, mọi người liền tách ra đi.
Diệp Du tràn đầy tự tin nói.
Vừa dứt lời, tu sĩ trên diễn võ trường liền bắt đầu hành động, về sau người Diệp gia liền chia thành hai hàng, đứng ở bên trái chỉ có một phần ba tu sĩ Diệp gia, không sai biệt lắm chừng một ngàn.
Mà đứng ở bên phải lại nhiều đến 2000 người, nhìn thấy một màn này, trên mặt Diệp Du cũng nổi lên tiếu dung xán lạn, kết quả này hiển nhiên vượt qua hắn dự liệu.
- Gia Chủ, ngươi nhìn?
Diệp Du cười nhìn Diệp Phong, rất có mấy phần trào phúng.
- Vị trí gia chủ để cho ngươi cũng được.
Diệp Phong thật sâu thở dài một hơi, con ngươi liếc nhìn hai ngàn người sau lưng Diệp Du, trong mắt có vẻ đồng tình.
Bất quá rất nhanh vẻ đồng tình liền lóe lên một cái rồi biến mất, con ngươi trở nên kiên định lạ thường.
Hắn rất rõ ràng, một gia tộc cường đại tự nhiên phải có mâu thuẫn, bởi vì chỉ có mâu thuẫn va chạm nhau mới có thể cho gia tộc càng thêm cường đại.
Nhưng lúc mâu thuẫn lên cao đến mức tranh đoạt vị trí Gia Chủ, gia tộc này đoán chừng cách suy sụp cũng không còn xa.
- Ha ha, Diệp Phong, ngươi cũng có một ngày này sao?
Đột nhiên, một tiếng tiếng cuồng tiếu từ đằng xa truyền đến, còn không đợi đám người lấy lại tinh thần, trên diễn võ trường lại có thêm một đạo thân ảnh.
- Diệp Lâm, ngươi tới làm cái gì?
Sắc mặt Diệp Phong trong nháy mắt trở nên âm trầm vô cùng, trong lòng bất an càng ngày càng đậm!
Bản thân chân trước vừa mới rời cửa ra vào Chiến Hồn Điện, Diệp Lâm vậy mà chân sau đi đến, hơn nữa còn không kiêng nể gì như thế, sự tình khác thường tất có yêu, Diệp Phong rất rõ ràng đạo lý này.
- Ta tới làm cái gì? Diệp Phong, ngươi thật đúng là lớn mật, cũng dám phản bội Chiến Hồn Điện!
Sắc mặt Diệp Lâm đột nhiên băng lạnh.
- Cái gì, phản bội Chiến Hồn Điện?
Đám người kinh hô, trong mắt đều là vẻ sợ hãi, nhao nhao quay đầu nhìn về phía Diệp Phong.
Bọn hắn thực sự không thể nào hiểu được Diệp Phong là Bát Trưởng Lão Chiến Hồn Điện vì sao lại phản bội Chiến Hồn Điện, phần lớn người lộ ra vẻ không tin.
Chỉ có Diệp Du cùng số ít người lại cười lạnh không thôi, tựa như đã sớm đoán được.
- Phải chăng tin phản bội Chiến Hồn Điện là từ Diệp Du ngươi nói xác thực không?
Thần sắc Diệp Phong băng lãnh, trong lòng hắn cực kỳ không bình tĩnh, chẳng lẽ sự tình đã bại lộ?
- Diệp Du nói không xác thực, vậy ta nói có xác thực không?
Đột nhiên, một đạo thanh âm băng lãnh vang lên, ngay sau đó, một cỗ khí tức đáng sợ từ đằng xa gào thét mà tới, đem Diễn Võ Tràng vây chật như nêm cối.
Trên diễn võ trường, tất cả người Diệp gia đều lộ ra vẻ sợ hãi, cho dù sắc mặt Diệp Du cũng chẳng tốt đẹp gì, bởi vì hắn nhìn thấy một đạo thân ảnh trên không trung.
Đó là một nam tử mặc chiến bào màu vàng óng, khuôn mặt đao tước lộ ra một loại uy nghiêm bá đạo, người này không phải ai khác mà chính là Điện Chủ Chiến Hồn Điện Diệp Trấn Thiên.
Nghe đồn, Diệp Trấn Thiên đã sớm đột phá đến Chiến Thánh cảnh đỉnh phong, không phải bọn hắn có thể so sánh.
Diệp Du cau mày, thầm nghĩ trong lòng:
- Điện Chủ đại nhân làm sao tới đây, tước đoạt chức Diệp Phong Trưởng Lão cũng không cần Điện Chủ đại nhân tự mình xuất mã mà?
Cũng đúng lúc này, Diệp Phong ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Trấn Thiên, không kiêu ngạo không tự ti nói:
- Điện Chủ đại nhân quang lâm hàn xá, không biết có gì chỉ giáo?
- Chỉ giáo?
Diệp Trấn Thiên hừ lạnh một tiếng:
- Diệp Phong, ngươi phản bội Chiến Hồn Điện, có biết tội không?
- Không biết!
Diệp Phong trầm giọng nói, hiện tại đánh chết hắn cũng sẽ không thừa nhận bản thân phản bội Chiến Hồn Điện, bằng không mà nói, bọn hắn mạch này nhất định sẽ bị diệt tộc.
- Hừ! Còn giảo biện?
Diệp Trấn Thiên lạnh rên một tiếng, sau đó phất phất tay, quát lạnh nói:
- Cầm xuống!
- Vâng!
Mấy đạo lưu quang từ trên cao gào thét mà xuống, uy thế đáng sợ ép tất cả mọi người không thở nổi, bọn hắn đều là cường giả Chiến Thánh cảnh sơ kỳ, tại Chiến Hồn Thánh Thành cũng coi là cao thủ.
Diệp Phong thấy thế đành phải đạp không mà lên, lưu trên diễn võ trường chỉ sẽ tạo thành thương vong không tất yếu, huống chi những người này cũng đều đứng ở bên hắn.
Phóng lên tận trời, Diệp Phong một kiếm trảm lên, đột phá Chiến Thánh cảnh trung kỳ thực lực hắn cũng cường đại không ít, mấy người đối diện chỉ là Chiến Thánh cảnh sơ kỳ mà thôi, trong lúc nhất thời sao có thể là đối thủ của hắn?
Ầm ầm ầm! Mấy người đều bị Diệp Phong một kiếm đ-ng bay, đám người không nghĩ tới Diệp Phong vậy mà còn dám phản kháng, chẳng lẽ hắn thực đã phản bội Chiến Hồn Điện?
Chỉ thấy Diệp Phong một người đứng lơ lửng trên không, lạnh lùng nhìn Diệp Trấn Thiên đối diện nói:
- Diệp Trấn Thiên, việc này chỉ có mình ta liên quan, không liên quan tới bọn hắn!
Vô Thượng Sát Thần
Đánh giá:
Truyện Vô Thượng Sát Thần
Story
Chương 1391: Bại Lộ
10.0/10 từ 31 lượt.