Vô Thượng Sát Thần
Chương 1363: Phá Phong Ấn
Lúc giọng nói kia vang lên, Tiêu Phàm cảm giác hô hấp cũng trở nên khó khăn, khí tức phát ra từ trên người ông ta không kém hơn bao nhiêu so với Điện Chủ Chiến Thần Điện.
- Chiến Thánh cảnh đỉnh phong!
Trong lòng Tiêu Phàm nháy mắt trầm xuống, thực lực của người vừa tới, tuyệt đối không yếu hơn Đệ Nhất Phân Thân Điện Chủ Chiến Thần Điện bao nhiêu, đoán chừng cũng là vô địch Chiến Thánh.
Chỉ là, Tiêu Phàm không nhìn thấy mặt, đó là một lão già hạc phát đồng nhan, một bộ áo bào màu xám lộ ra sự gọn gàng, con ngươi thâm thúy sắc bén.
Mũi cao thẳng, trán hơi hơi nhô lên, lông mày màu xám trắng, dáng người thẳng tắp, nếu như không phải trên người ông lộ ra huyết khí sắp cạn, người bình thường sẽ không nhìn ra ông đã gần đất xa trời.
- Đại Trưởng Lão, người này xâm phạm Chiến Thần Điện, Điện Chủ đại nhân tự mình bắt lấy, để cho ta đưa tới nơi này.
Nhị Trưởng Lão nhìn Tiêu Phàm một cái, sát khí không thèm mảy may che giấu.
- A?
Đại Trưởng Lão trong mắt lóe lên một sợi tinh quang, hắn rất rõ ràng thực lực của Điện Chủ Chiến Thần Điện, người này nhìn qua cũng chỉ tầm hai mươi tuổi, vậy mà khiến Điện Chủ đại nhân tự mình xuất thủ, vậy thực lực của hắn, chẳng phải là rất cường đại hay sao?
Nhị Trưởng Lão thu liễm sát ý, cười nhạt một cái nói:
- Đại Trưởng Lão cũng không cần lo lắng, người này không coi ai ra gì, Điện Chủ đại nhân hứa hẹn cho hắn làm Đại Trưởng Lão Chiến Thần Điện, cũng cam đoan giúp hắn đột phá Chiến Thần cảnh, vậy mà hắn lại cự tuyệt, người như vậy chết không có gì đáng tiếc.
Nghe vậy, ánh mắt nhìn Tiêu Phàm của Đại Trưởng Lão có chút thay đổi, nhưng cũng không phải là sát ý, mà là ánh mắt kinh ngạc.
Phải biết, hắn vì Chiến Thần Điện tận tâm tận lực mấy trăm năm, mới có được vị trí này, thậm chí dù vậy cũng chưa từng được Điện Chủ Chiến Thần Điện cam đoan cho bất cứ điều gì.
Mà Tiêu Phàm tuổi còn trẻ, lại khiến Chiến Thần Điện Điện Chủ coi trọng như thế, tiềm lực của hắn chẳng phải là vô cùng cường đại sao?
Không thể không nói, Đại Trưởng Lão cũng là lão quái vật đã sống mấy trăm năm, ánh mắt kinh ngạc kia rất nhanh liền biến mất, thay vào đó là sát ý đạm mạc.
Tiêu Phàm thầm mắng, Nhị Trưởng Lão quả thực không phải thứ tốt đẹp gì, vậy mà muốn mượn tay Đại Trưởng Lão tra tấn hắn.
Hắn rất muốn nói cho Đại Trưởng Lão, cái vị trí kia của ngươi cũng không phải ta muốn, đây chẳng qua là mong muốn đơn phương của Điện Chủ Chiến Thần Điện mà thôi, ta cũng không muốn tranh cái gì với ngươi.
Thế nhưng, hắn lại phát hiện bản thân đột nhiên nói không ra lời, yết hầu bị một sức mạnh to lớn ép chặt, giống như đang bị một bàn tay bóp chặt vậy.
- Đại Trưởng Lão, người ta đã đưa đến, vậy ta đi trước, ta tin tưởng Đại Trưởng Lão sẽ khiến cho Điện Chủ đại nhân hài lòng.
Nhị Trưởng Lão cười cười, quay người liền rời đi.
Tiêu Phàm nằm trên mặt đất, dứt khoát giả chết, dù sao Đại Trưởng Lão nhiều nhất cũng chỉ tra tấn hắn một chút, còn chưa dám giết hắn.
Dù sao, bản thân cũng là người Điện Chủ Chiến Thần Điện tự mình mở miệng vứt vào Thiên Lao, nếu như chết, Đại Trưởng Lão sẽ khó mà ăn nói.
- Thực không biết ngươi có cái gì mà khiến Điện Chủ đánh giá cao như vậy, nhưng mà nếu đã đến nơi này, vậy ngươi liền hảo hảo hưởng thụ đi.
Đại Trưởng Lão đạm mạc nói.
Đưa tay vung lên, một sức mạnh nâng Tiêu Phàm lên đi về phía trước, lúc này, Tiêu Phàm chỉ cảm thấy một cỗ Hồn Lực rót vào trong thân thể hắn.
Tiêu Phàm vội vàng nín thở ngưng thần, phòng ngừa việc Tiểu Thiên Địa bị phát hiện, về phần Hồn Giới trên người hắn, hắn sớm đã ném vào bên trong Tiểu Thiên Địa.
- Cho dù ngươi là thiên tài, bây giờ không phải cũng chỉ là phế vật thôi sao? Tranh đoạt vị trí Đại Trưởng Lão của ta, thực sự là buồn cười. Nhị Trưởng Lão phong ấn không đủ để phong ấn ngươi, vậy ta liền phong ấn thêm một cái thế nào?
Đại Trưởng Lão nhếch miệng cười một tiếng, đột nhiên hai tay kết ấn, Lôi Điện đáng sợ quanh quẩn trên bàn tay ông ta, sau đó một chưởng bá đạo đánh vào ngực Tiêu Phàm.
Phụt! Tiêu Phàm bỗng nhiên phun ra mấy ngụm máu tươi, lục phủ ngũ tạng thiếu chút nữa vỡ nát, một đạo lôi đình chi lực mang tính hủy diệt xông vào kinh mạch hắn, không ngừng phá hủy tất cả trong thân thể hắn.
- Thật ác độc!
Trong lòng Tiêu Phàm băng lãnh tới cực điểm, kim giáp lão giả Nhị Trưởng Lão cũng chỉ là phong ấn thực lực của hắn, lúc ấy khiến hắn khó chịu một chút mà thôi.
Nhưng hắn không ngờ tới, Đại Trưởng Lão này lại có thể tâm ngoan thủ lạt đến như vậy, đây chính là muốn trực tiếp phế bản thân mình mà.
Đến lúc đó cho dù Điện Chủ Chiến Thần Điện nhìn thấy, đoán chừng cũng không còn bất cứ hứng thú gì nữa, tất nhiên cũng sẽ không uy hiếp được địa vị Đại Trưởng Lão của hắn.
Không thể không nói, cái dự tính của Đại Trưởng Lão này quả thật không tệ, đáng tiếc hắn quá khinh thường Tiêu Phàm, lúc lôi đình chi lực xông vào trong thân thể Tiêu Phàm, kinh mạch và tế bào cũng lóe ra từng đạo từng đạo Tử Sắc Lôi Điện.
Nếu như Chiến Hoàng Thiên nhìn thấy, nhất định sẽ kinh ngạc không thôi, Tử Lôi kia không phải chính là Lôi Điện Áo Nghĩa trước đó sao? Chẳng những không giết chết được Tiêu Phàm, lại còn bị Tiêu Phàm hấp thu?
Tử Sắc Lôi Điện giống như có lực hấp dẫn rất lớn vậy, điên cuồng hấp thu Lôi Điện Chi Lực trong thân thể, trong nháy mắt Lôi Điện Chi Lực của Đại Trưởng Lão bị hấp thu hầu như không còn.
- Bản Trưởng Lão ngược lại muốn xem ngươi đột phá Chiến Thần cảnh như thế nào?
Đại Trưởng Lão lạnh lùng cười một tiếng:
- Thiên Lao số ba lâu lắm rồi không nhốt người, những quái vật bên trong cũng không biết còn sống hay đã chết, nếu như bọn chúng còn sống, ta chắc chắn bọn chúng sẽ thích mùi vị của ngươi.
Vừa dứt lời, Đại Trưởng Lão đưa tay vung lên, một trận gió lớn thổi qua, không khí rách ra một đường, nhìn kỹ, đó là một cánh cửa đen kịt, chỉ là mở ra trong không khí mà thôi.
Ngay sau đó, một sức mạnh kéo Tiêu Phàm về hướng cánh cửa đen kịt kia, không đợi Tiêu Phàm lấy lại tinh thần, cánh cửa đã đóng lại.
- Tự giải quyết cho tốt nha.
Giọng nói của Đại Trưởng Lão vẫn quanh quẩn bên tai Tiêu Phàm, nhưng mà hắn cũng chẳng thèm quan tâm, tinh thần hoàn toàn đắm chìm trong cảnh vật chung quanh.
- Thiên Lao này vậy mà lại là một tòa Thời Không Chi Giới?
Tiêu Phàm trên mặt lộ ra vẻ cổ quái, lúc trước tiến vào Tu La Bí Cảnh, cũng phải vượt qua một đạo Thời Không Chi Giới.
Hít sâu một cái, Tiêu Phàm ổn định tinh thần:
- So với Thời Không Chi Giới lần trước, cái Thời Không Chi Giới này có chút phức tạp, vẫn còn có một loại sức mạnh quỷ dị đang cắn nuốt Hồn Lực, thời gian dần trôi, thực lực cũng sẽ không ngừng hạ thấp.
- Nhưng mà
Nói đến đây, khóe miệng Tiêu Phàm hơi hơi giương lên:
- Người các ngươi gặp phải là ta, tất cả những thứ trên người người khác sẽ bị các ngươi cướp đi, nhưng toàn bộ những thứ của ta để ở bên trong Tiểu Thiên Địa, hơn nữa, ở trong Thời Không Chi Giới, cho đu ta phá vỡ phong ấn, Nhị Trưởng Lão cũng chưa chắc có thể cảm nhận được.
Ầm!
Vừa dứt lời,quanh thân Tiêu Phàm đột nhiên bộc phát ra một cỗ cuồng bạo Hồn Lực, tựa như gông cùm xiềng xích bị phá vỡ vậy, xung quanh người hắn, bao phủ một đạo kim sắc quang mang.
Kim sắc quang mang lấp lóe không ngừng, nhìn kỹ, vậy mà như cùng một cái xiềng xích đồng dạng, xuyên qua nó toàn thân kinh mạch, không ngừng rút lực lượng hắn ra.
Hơn nữa, sau khi rút ra sức mạnh này kim sắc quang mang vẫn không ngừng áp chế hắn, dường như không muốn để hắn phá vỡ phong ấn.
Tiêu Phàm khẽ cắn môi, khí thế của hắn vẫn không ngừng tăng lên, nhưng mà đạo kim sắc quang mang kia cũng càng ngày càng hừng hực, Tiêu Phàm giãy dụa mấy lần, cuối cùng vẫn không thể phá vỡ sự trói buộc của kim sắc quang mang.
- Đúng là một phong ấn bá đạo, ta đúng là xem thường bọn họ.
Tiêu Phàm sắc mặt lạnh lẽo, nhưng mà hắn cũng không hề sợ hãi, mà là quát khẽ trong lòng:
- Phệ Hồn, nhờ vào ngươi.
- Xuy xuy ~
Một trận tiếng rột rột truyền đến từ trong thân thể Tiêu Phàm, hiển nhiên là Phệ Hồn Huyết Tàm đang thôn phệ lực lượng phong ấn của Nhị Trưởng Lão.
Đây cũng là chỗ dựa lớn nhất để Tiêu Phàm buông tay mặc Nhị Trưởng Lão phong ấn, thật ra cũng không phải là Tiêu Phàm không có cách nào rời đi, nếu hắn muốn đi, những người này sao có thể giữ chân được hắn chứ?
Chỉ là hắn nhất định phải làm rõ vấn đề của U Linh Chiến Hồn, cho nên mới lựa chọn biện pháp lấy lui làm tiến này.
Sự thật chứng minh, Tiêu Phàm đoán đúng, thứ triệu hoán U Linh Chiến Hồn, ở ngay bên trong Thiên Lao, điều hắn muốn làm bây giờ, chính là tìm ra thứ triệu hoán U Linh Chiến Hồn.
Mà việc cấp bách bây giờ, chính là phá vỡ phong ấn!
Vô Thượng Sát Thần
- Chiến Thánh cảnh đỉnh phong!
Trong lòng Tiêu Phàm nháy mắt trầm xuống, thực lực của người vừa tới, tuyệt đối không yếu hơn Đệ Nhất Phân Thân Điện Chủ Chiến Thần Điện bao nhiêu, đoán chừng cũng là vô địch Chiến Thánh.
Chỉ là, Tiêu Phàm không nhìn thấy mặt, đó là một lão già hạc phát đồng nhan, một bộ áo bào màu xám lộ ra sự gọn gàng, con ngươi thâm thúy sắc bén.
Mũi cao thẳng, trán hơi hơi nhô lên, lông mày màu xám trắng, dáng người thẳng tắp, nếu như không phải trên người ông lộ ra huyết khí sắp cạn, người bình thường sẽ không nhìn ra ông đã gần đất xa trời.
- Đại Trưởng Lão, người này xâm phạm Chiến Thần Điện, Điện Chủ đại nhân tự mình bắt lấy, để cho ta đưa tới nơi này.
Nhị Trưởng Lão nhìn Tiêu Phàm một cái, sát khí không thèm mảy may che giấu.
- A?
Đại Trưởng Lão trong mắt lóe lên một sợi tinh quang, hắn rất rõ ràng thực lực của Điện Chủ Chiến Thần Điện, người này nhìn qua cũng chỉ tầm hai mươi tuổi, vậy mà khiến Điện Chủ đại nhân tự mình xuất thủ, vậy thực lực của hắn, chẳng phải là rất cường đại hay sao?
Nhị Trưởng Lão thu liễm sát ý, cười nhạt một cái nói:
- Đại Trưởng Lão cũng không cần lo lắng, người này không coi ai ra gì, Điện Chủ đại nhân hứa hẹn cho hắn làm Đại Trưởng Lão Chiến Thần Điện, cũng cam đoan giúp hắn đột phá Chiến Thần cảnh, vậy mà hắn lại cự tuyệt, người như vậy chết không có gì đáng tiếc.
Nghe vậy, ánh mắt nhìn Tiêu Phàm của Đại Trưởng Lão có chút thay đổi, nhưng cũng không phải là sát ý, mà là ánh mắt kinh ngạc.
Phải biết, hắn vì Chiến Thần Điện tận tâm tận lực mấy trăm năm, mới có được vị trí này, thậm chí dù vậy cũng chưa từng được Điện Chủ Chiến Thần Điện cam đoan cho bất cứ điều gì.
Mà Tiêu Phàm tuổi còn trẻ, lại khiến Chiến Thần Điện Điện Chủ coi trọng như thế, tiềm lực của hắn chẳng phải là vô cùng cường đại sao?
Không thể không nói, Đại Trưởng Lão cũng là lão quái vật đã sống mấy trăm năm, ánh mắt kinh ngạc kia rất nhanh liền biến mất, thay vào đó là sát ý đạm mạc.
Tiêu Phàm thầm mắng, Nhị Trưởng Lão quả thực không phải thứ tốt đẹp gì, vậy mà muốn mượn tay Đại Trưởng Lão tra tấn hắn.
Hắn rất muốn nói cho Đại Trưởng Lão, cái vị trí kia của ngươi cũng không phải ta muốn, đây chẳng qua là mong muốn đơn phương của Điện Chủ Chiến Thần Điện mà thôi, ta cũng không muốn tranh cái gì với ngươi.
Thế nhưng, hắn lại phát hiện bản thân đột nhiên nói không ra lời, yết hầu bị một sức mạnh to lớn ép chặt, giống như đang bị một bàn tay bóp chặt vậy.
- Đại Trưởng Lão, người ta đã đưa đến, vậy ta đi trước, ta tin tưởng Đại Trưởng Lão sẽ khiến cho Điện Chủ đại nhân hài lòng.
Nhị Trưởng Lão cười cười, quay người liền rời đi.
Tiêu Phàm nằm trên mặt đất, dứt khoát giả chết, dù sao Đại Trưởng Lão nhiều nhất cũng chỉ tra tấn hắn một chút, còn chưa dám giết hắn.
Dù sao, bản thân cũng là người Điện Chủ Chiến Thần Điện tự mình mở miệng vứt vào Thiên Lao, nếu như chết, Đại Trưởng Lão sẽ khó mà ăn nói.
- Thực không biết ngươi có cái gì mà khiến Điện Chủ đánh giá cao như vậy, nhưng mà nếu đã đến nơi này, vậy ngươi liền hảo hảo hưởng thụ đi.
Đại Trưởng Lão đạm mạc nói.
Đưa tay vung lên, một sức mạnh nâng Tiêu Phàm lên đi về phía trước, lúc này, Tiêu Phàm chỉ cảm thấy một cỗ Hồn Lực rót vào trong thân thể hắn.
Tiêu Phàm vội vàng nín thở ngưng thần, phòng ngừa việc Tiểu Thiên Địa bị phát hiện, về phần Hồn Giới trên người hắn, hắn sớm đã ném vào bên trong Tiểu Thiên Địa.
- Cho dù ngươi là thiên tài, bây giờ không phải cũng chỉ là phế vật thôi sao? Tranh đoạt vị trí Đại Trưởng Lão của ta, thực sự là buồn cười. Nhị Trưởng Lão phong ấn không đủ để phong ấn ngươi, vậy ta liền phong ấn thêm một cái thế nào?
Đại Trưởng Lão nhếch miệng cười một tiếng, đột nhiên hai tay kết ấn, Lôi Điện đáng sợ quanh quẩn trên bàn tay ông ta, sau đó một chưởng bá đạo đánh vào ngực Tiêu Phàm.
Phụt! Tiêu Phàm bỗng nhiên phun ra mấy ngụm máu tươi, lục phủ ngũ tạng thiếu chút nữa vỡ nát, một đạo lôi đình chi lực mang tính hủy diệt xông vào kinh mạch hắn, không ngừng phá hủy tất cả trong thân thể hắn.
- Thật ác độc!
Trong lòng Tiêu Phàm băng lãnh tới cực điểm, kim giáp lão giả Nhị Trưởng Lão cũng chỉ là phong ấn thực lực của hắn, lúc ấy khiến hắn khó chịu một chút mà thôi.
Nhưng hắn không ngờ tới, Đại Trưởng Lão này lại có thể tâm ngoan thủ lạt đến như vậy, đây chính là muốn trực tiếp phế bản thân mình mà.
Đến lúc đó cho dù Điện Chủ Chiến Thần Điện nhìn thấy, đoán chừng cũng không còn bất cứ hứng thú gì nữa, tất nhiên cũng sẽ không uy hiếp được địa vị Đại Trưởng Lão của hắn.
Không thể không nói, cái dự tính của Đại Trưởng Lão này quả thật không tệ, đáng tiếc hắn quá khinh thường Tiêu Phàm, lúc lôi đình chi lực xông vào trong thân thể Tiêu Phàm, kinh mạch và tế bào cũng lóe ra từng đạo từng đạo Tử Sắc Lôi Điện.
Nếu như Chiến Hoàng Thiên nhìn thấy, nhất định sẽ kinh ngạc không thôi, Tử Lôi kia không phải chính là Lôi Điện Áo Nghĩa trước đó sao? Chẳng những không giết chết được Tiêu Phàm, lại còn bị Tiêu Phàm hấp thu?
Tử Sắc Lôi Điện giống như có lực hấp dẫn rất lớn vậy, điên cuồng hấp thu Lôi Điện Chi Lực trong thân thể, trong nháy mắt Lôi Điện Chi Lực của Đại Trưởng Lão bị hấp thu hầu như không còn.
- Bản Trưởng Lão ngược lại muốn xem ngươi đột phá Chiến Thần cảnh như thế nào?
Đại Trưởng Lão lạnh lùng cười một tiếng:
- Thiên Lao số ba lâu lắm rồi không nhốt người, những quái vật bên trong cũng không biết còn sống hay đã chết, nếu như bọn chúng còn sống, ta chắc chắn bọn chúng sẽ thích mùi vị của ngươi.
Vừa dứt lời, Đại Trưởng Lão đưa tay vung lên, một trận gió lớn thổi qua, không khí rách ra một đường, nhìn kỹ, đó là một cánh cửa đen kịt, chỉ là mở ra trong không khí mà thôi.
Ngay sau đó, một sức mạnh kéo Tiêu Phàm về hướng cánh cửa đen kịt kia, không đợi Tiêu Phàm lấy lại tinh thần, cánh cửa đã đóng lại.
- Tự giải quyết cho tốt nha.
Giọng nói của Đại Trưởng Lão vẫn quanh quẩn bên tai Tiêu Phàm, nhưng mà hắn cũng chẳng thèm quan tâm, tinh thần hoàn toàn đắm chìm trong cảnh vật chung quanh.
- Thiên Lao này vậy mà lại là một tòa Thời Không Chi Giới?
Tiêu Phàm trên mặt lộ ra vẻ cổ quái, lúc trước tiến vào Tu La Bí Cảnh, cũng phải vượt qua một đạo Thời Không Chi Giới.
Hít sâu một cái, Tiêu Phàm ổn định tinh thần:
- So với Thời Không Chi Giới lần trước, cái Thời Không Chi Giới này có chút phức tạp, vẫn còn có một loại sức mạnh quỷ dị đang cắn nuốt Hồn Lực, thời gian dần trôi, thực lực cũng sẽ không ngừng hạ thấp.
- Nhưng mà
Nói đến đây, khóe miệng Tiêu Phàm hơi hơi giương lên:
- Người các ngươi gặp phải là ta, tất cả những thứ trên người người khác sẽ bị các ngươi cướp đi, nhưng toàn bộ những thứ của ta để ở bên trong Tiểu Thiên Địa, hơn nữa, ở trong Thời Không Chi Giới, cho đu ta phá vỡ phong ấn, Nhị Trưởng Lão cũng chưa chắc có thể cảm nhận được.
Ầm!
Vừa dứt lời,quanh thân Tiêu Phàm đột nhiên bộc phát ra một cỗ cuồng bạo Hồn Lực, tựa như gông cùm xiềng xích bị phá vỡ vậy, xung quanh người hắn, bao phủ một đạo kim sắc quang mang.
Kim sắc quang mang lấp lóe không ngừng, nhìn kỹ, vậy mà như cùng một cái xiềng xích đồng dạng, xuyên qua nó toàn thân kinh mạch, không ngừng rút lực lượng hắn ra.
Hơn nữa, sau khi rút ra sức mạnh này kim sắc quang mang vẫn không ngừng áp chế hắn, dường như không muốn để hắn phá vỡ phong ấn.
Tiêu Phàm khẽ cắn môi, khí thế của hắn vẫn không ngừng tăng lên, nhưng mà đạo kim sắc quang mang kia cũng càng ngày càng hừng hực, Tiêu Phàm giãy dụa mấy lần, cuối cùng vẫn không thể phá vỡ sự trói buộc của kim sắc quang mang.
- Đúng là một phong ấn bá đạo, ta đúng là xem thường bọn họ.
Tiêu Phàm sắc mặt lạnh lẽo, nhưng mà hắn cũng không hề sợ hãi, mà là quát khẽ trong lòng:
- Phệ Hồn, nhờ vào ngươi.
- Xuy xuy ~
Một trận tiếng rột rột truyền đến từ trong thân thể Tiêu Phàm, hiển nhiên là Phệ Hồn Huyết Tàm đang thôn phệ lực lượng phong ấn của Nhị Trưởng Lão.
Đây cũng là chỗ dựa lớn nhất để Tiêu Phàm buông tay mặc Nhị Trưởng Lão phong ấn, thật ra cũng không phải là Tiêu Phàm không có cách nào rời đi, nếu hắn muốn đi, những người này sao có thể giữ chân được hắn chứ?
Chỉ là hắn nhất định phải làm rõ vấn đề của U Linh Chiến Hồn, cho nên mới lựa chọn biện pháp lấy lui làm tiến này.
Sự thật chứng minh, Tiêu Phàm đoán đúng, thứ triệu hoán U Linh Chiến Hồn, ở ngay bên trong Thiên Lao, điều hắn muốn làm bây giờ, chính là tìm ra thứ triệu hoán U Linh Chiến Hồn.
Mà việc cấp bách bây giờ, chính là phá vỡ phong ấn!
Vô Thượng Sát Thần
Đánh giá:
Truyện Vô Thượng Sát Thần
Story
Chương 1363: Phá Phong Ấn
10.0/10 từ 31 lượt.