Vô Thượng Sát Thần
Chương 1361: Bắt Sống
Bắc Thần gia tộc? Nghe nói như thế, Tiêu Phàm không còn lời gì để nói, chẳng lẽ sử dụng Hồn Văn chi thuật thì nhất định phải là người Bắc Thần gia tộc sao?
Nhưng mà ngoài mặt hắn lại cực kỳ bình tĩnh, để bọn họ hiểu lầm cũng tốt, từ trong giọng nói của Điện Chủ Chiến Thần Điện, Tiêu Phàm nghe ra Điện Chủ Chiến Thần Điện có chút kiêng kị với Bắc Thần gia tộc.
Chỉ là hắn cùng Bắc Thần gia tộc căn bản không có quá nhiều quan hệ, nhiều nhất cũng chỉ là lão sư của hắn Bắc Lão là người của Bắc Thần gia tộc mà thôi.
- Người trẻ tuổi, chỉ cần ngươi gia nhập Chiến Thần Điện, Bản Điện Chủ sẽ để ngươi đảm nhiệm chức Chiến Thần Điện Đại Trưởng Lão, cũng giúp ngươi đột phá Chiến Thần cảnh, thế nào?
Điện Chủ Chiến Thần Điện trầm giọng nói.
Lời này vừa nói ra, những người khác kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm, trong mắt đều là vẻ hâm mộ.
Không nói đến Đại Trưởng Lão Chiến Thần Điện, đột phá Chiến Thần cảnh chính là mơ ước tha thiết của bọn họ, mà hiện tại, Điện Chủ Chiến Thần Điện lại đem những thứ này đều hứa sẽ cho một người.
Trong vòng ngàn năm nay, còn chưa bao giờ có người đột phá Chiến Thần cảnh, cũng chỉ có người ở Chiến Thần Điện mới có dũng khí nói lời này, hứa hẹn giúp một người đột phá Chiến Thần cảnh.
Nếu như Tiêu Phàm thực sự đáp ứng, có lẽ sẽ trở thành người đầu tiên đột phá Chiến Thần cảnh trong ngàn năm nay.
Rất nhiều người giống như nhìn thấy cảnh Tiêu Phàm quỳ gối trước mặt Điện Chủ Chiến Thần Điện, khẩn cầu Điện Chủ.
- Không có hứng thú.
Tiêu Phàm nhún nhún vai nói, nhưng trong lòng thì cười lạnh, để cho ta đột phá Chiến Thần cảnh, sau đó khống chế ta sao?
Tiêu Phàm nếu như đã biết rõ, sao có thể đồng ý chứ?
Trong mắt người khác, đây là chuyện vô cùng tốt, nhưng Tiêu Phàm lại không cho là như vậy, Điện Chủ Chiến Thần Điện nhìn bên ngoài thì không âm hiểm, nhưng Tiêu Phàm lại rất rõ ràng, người này chính là phản đồ nhiều tội nghiệt nhất của Chiến Hồn Đại Lục.
- Người trẻ tuổi, ngươi thật sự không biết tốt xấu, Điện Chủ đại nhân ban ân cho ngươi là phúc phận của ngươi, vậy mà ngươi lại cực tuyệt?
Lần này người mở miệng nói chuyện là một kim giáp lão giả, vẻ mặt tức giận nhìn Tiêu Phàm.
Hắn chờ đợi cơ hội này rất lâu, dù hắn tuyệt đối trung thành làm việc vì Chiến Thần Điện, nhưng mà mấy trăm năm nay đều không đến lượt hắn.
Mà Tiêu Phàm lần đầu tiên gặp Điện Chủ Chiến Thần Điện liền được hứa hẹn điều tốt đẹp như vậy, lại còn cự tuyệt, điều này sao có thể khiến cho hắn cảm thấy dễ chịu được.
- Muốn đột phá Chiến Thần cảnh ta sẽ dựa vào bản lĩnh của mình, không phải nhờ ai bố thí.
Tiêu Phàm hiên ngang nói.
- Chỉ bằng thực lực của bản thân ngươi cũng muốn đột phá Chiến Thần cảnh?
Kim giáp lão giả khịt mũi coi thường, trong lòng cực kỳ khinh thường: Hơn ngàn năm này, chưa ai thành công, ngươi cho rằng ngươi là ai.
Chiến Hồn Đại Lục cho tới bây giờ đều không thiếu thiên tài, những người có thể đột phá đến Chiến Thánh cảnh đỉnh phong, ai không có tư thái thần thánh chứ, đáng tiếc, bọn họ đã bỏ lỡ mất gian đoạn tốt nhất.
Cái thế giới này Thần Linh Chi Khí khuyết thiếu, cho dù ngươi có thể lĩnh ngộ Áo Nghĩa thì thế nào chứ?
Nhưng Tiêu Phàm lại rất rõ ràng, nếu không bao lâu, Thần Linh Chi Khí sẽ không ngừng từ Cổ Tinh Đạo vọt tới, đột phá Chiến Thần cảnh cũng không phải là chuyện khó khăn.
Nếu như ngay cả Chiến Thần cảnh cũng không thể đột phá được, sao có thể quyết đấu với Chiến Thần Điện? Sao có thể thu phục Chiến Hồn Đại Lục được? Sao có thể mang theo Chiến Hồn Đại Lục giết ra ngoài thương khung?
Huống chi, chỉ cần lĩnh ngộ Áo Nghĩa, cho dù không có Thần Linh Chi Khí, trên người Tiêu Phàm còn có hai vạn viên Thần Thạch, đột phá Chiến Thần cảnh hẳn là đủ dùng.
Thậm chí, đột phá Chiến Thần cảnh cũng không phải mục tiêu cuối cùng của Tiêu Phàm, hắn sớm đã hướng đến cảnh giới cao hơn.
Hoàn thiện Vô Tận Chiến Quyết Đệ Thập Trọng, mức độ khó khăn không hề kém lĩnh ngộ Áo Nghĩa.
- Ngươi không được, không có nghĩa là ta không được.
Tiêu Phàm nhàn nhạt đáp lại, bên trong lời nói lộ ra sự tự tin.
Sự tự tin này, khiến tất cả mọi người đều có chút rung động, sắc mặt kim giáp lão giả âm trầm, không biết hắn đang suy nghĩ cái gì, chí ít hắn không có sự tự tin như vậy.
- Người trẻ tuổi có tự tin là chuyện tốt, nhưng Chiến Hồn Đại Lục cho tới bây giờ không hề thiếu thiên tài, bao nhiêu người bị chôn vùi trong dòng sông lịch sử, đáng tiếc.
Điện Chủ Chiến Thần Điện thản nhiên nói, sau đó phất phất tay.
- Giết!
Kim giáp lão giả thấy thế, trong nháy mắt nhào về phía Tiêu Phàm, ngoài ra còn có mười Hắc Y Nhân cũng đồng thời lao ra, mười một Chiến Thánh cường giả đồng thời ra trận.
Chỉ bằng khí thế, chấn động đến mức không khí cũng thay đổi, khuôn mặt Tiêu Phàm trở nên có chút vặn vẹo, dưới áp lực vô cùng lớn kia, Tiêu Phàm cũng có chút không chịu nổi.
Hắn đã được xem như là thiên tài cấp độ yêu nghiệt, nhưng những người này, ai không phải là thiên tài đây, huống chi họ, bọn họ đều cao hơn Tiêu Phàm một cái tiểu cảnh giới.
Đối với đa số người, tiểu cảnh giới này không thể nào bù đắp nổi.
Trong mắt Chiến Hoàng Thiên tinh quang lập loè, cuối cùng bất đắc dĩ lắc đầu, thầm nghĩ trong lòng:
- Cây cao chịu gió lớn, ngươi đúng là rất mạnh, nhưng còn chưa mạnh đến mức có thể phản kháng Chiến Thần Điện.
- Giết!
Tiêu Phàm lại không hề sợ hãi, cho dù là chết, cũng phải giết cho đã, Đồ Thần Đao chém ra một đao, đao mang đáng sợ xé rách không khí, chống lại cỗ áp lực kia.
Mười một người ở đối diện cười lạnh, một Chiến Thánh cảnh hậu kỳ, đối chiến mười một Chiến Thánh đỉnh phong, không phải lấy trứng chọi đá thì là cái gì chứ?
- Oanh ầm ~
Tiếng va chạm lớn truyền ra, không gian cuồng bạo loạn lưu bay vụt, đao quang kiếm ảnh đáng sợ, sức mạnh lĩnh vực chôn vùi Tiêu Phàm.
Người Chiến Thần Điện cười lạnh, đây chính là kết quả của việc đối địch với Chiến Thần Điện, đoán chừng cuối cùng đến thi cốt cũng không còn.
- Người vẫn không nên quá cuồng vọng thì hơn, phải biết là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên!
- Chiến Thần Điện vạn năm đứng sừng sững không ngã, thật sự cho rằng một tu sĩ Chiến Thánh cảnh hậu kỳ nho nhỏ, liền có thể đạp lên Chiến Thần Điện sao? Cực kỳ buồn cười!
- Điện Chủ đại nhân nói đúng, mỗi thời đại đều không thiếu thiên tài, Kiếm Hồng Trần xem như là một trong những thiên tài tương đối vang danh mà thôi, nhưng cũng chỉ vậy mà thôi.
- Vốn cho là lại xuất hiện thêm một Yêu Nghiệt, bây giờ xem ra, trong thế hệ trẻ tuổi vẫn là thiên hạ của Thần Tử, không có người nào dám cùng Thần Tử tranh phong.
Tu sĩ Chiến Thần Điện châm chọc khiêu khích, trước đó lúc bọn Tiêu Phàm còn chiếm ưu thế, bọn họ ai dám mở miệng nói ra như vậy chứ?
Mà bây giờ, mỗi người đều hận không thể đi lên giẫm Tiêu Phàm một cước.
Ầm!
Một lúc sau, một đạo thân ảnh từ trên không trung rơi xuống, máu me đầy người, y phục rách nát, gần như không có chỗ nào hoàn hảo.
- Vậy mà không chết!
Đám người kinh ngạc nhìn thân ảnh kia, thân ảnh kia không phải người khác mà chính là Tiêu Phàm.
Nhưng mà giờ phút này, Tiêu Phàm vết thương chồng chất, gần như không còn sức đánh trả, nằm trên mặt đất há mồm thở dốc, thần sắc vẫn như cũ vô cùng bình tĩnh.
- Người trẻ tuổi, bây giờ ta sẽ cho ngươi thấy, kết cục của việc đắc tội Chiến Thần Điện, tử vong có lẽ là thứ ngươi đang chờ mong nhất.
Kim giáp lão giả cười lạnh, đi từng bước một về phía Tiêu Phàm, sát khí lộ ra.
- Điện Chủ.
Đột nhiên, một giọng nói vang lên, Chiến Hoàng Thiên đột nhiên mở miệng nói:
- Giết hắn dễ dàng như vậy, chẳng phải là quá tiện nghi cho hắn sao? Sao không giữ hắn lại, tra tấn một phen, cũng vừa hay để thế nhân hiểu rõ kết cục của việc đắc tội Chiến Thần Điện!
- Thần Tử nói đúng, cứ như vậy giết hắn, cũng quá tiện nghi hắn rồi!
Kim Giáp lão giả dừng lại, cười lạnh nói.
- Chuẩn!
Chiến Thần Điện Điện Chủ trầm ngâm một lúc, nói ra một câu, trong lòng lại nói ra:
- Nếu như có thể đem hắn luyện thành khôi lỗi, có lẽ cũng không tệ.
- Rõ, Điện Chủ, ta bây giờ lập tức phong bế tu vi của hắn!
Kim giáp lão giả trên mặt hiện lên tiếu dung, lách mình liền xuất hiện ở trước người Tiêu Phàm, đưa tay đánh ra từng đạo từng đạo thủ ấn, bắn vào bên trong thân thể Tiêu Phàm.
Lục Đạo
Vô Thượng Sát Thần
Nhưng mà ngoài mặt hắn lại cực kỳ bình tĩnh, để bọn họ hiểu lầm cũng tốt, từ trong giọng nói của Điện Chủ Chiến Thần Điện, Tiêu Phàm nghe ra Điện Chủ Chiến Thần Điện có chút kiêng kị với Bắc Thần gia tộc.
Chỉ là hắn cùng Bắc Thần gia tộc căn bản không có quá nhiều quan hệ, nhiều nhất cũng chỉ là lão sư của hắn Bắc Lão là người của Bắc Thần gia tộc mà thôi.
- Người trẻ tuổi, chỉ cần ngươi gia nhập Chiến Thần Điện, Bản Điện Chủ sẽ để ngươi đảm nhiệm chức Chiến Thần Điện Đại Trưởng Lão, cũng giúp ngươi đột phá Chiến Thần cảnh, thế nào?
Điện Chủ Chiến Thần Điện trầm giọng nói.
Lời này vừa nói ra, những người khác kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm, trong mắt đều là vẻ hâm mộ.
Không nói đến Đại Trưởng Lão Chiến Thần Điện, đột phá Chiến Thần cảnh chính là mơ ước tha thiết của bọn họ, mà hiện tại, Điện Chủ Chiến Thần Điện lại đem những thứ này đều hứa sẽ cho một người.
Trong vòng ngàn năm nay, còn chưa bao giờ có người đột phá Chiến Thần cảnh, cũng chỉ có người ở Chiến Thần Điện mới có dũng khí nói lời này, hứa hẹn giúp một người đột phá Chiến Thần cảnh.
Nếu như Tiêu Phàm thực sự đáp ứng, có lẽ sẽ trở thành người đầu tiên đột phá Chiến Thần cảnh trong ngàn năm nay.
Rất nhiều người giống như nhìn thấy cảnh Tiêu Phàm quỳ gối trước mặt Điện Chủ Chiến Thần Điện, khẩn cầu Điện Chủ.
- Không có hứng thú.
Tiêu Phàm nhún nhún vai nói, nhưng trong lòng thì cười lạnh, để cho ta đột phá Chiến Thần cảnh, sau đó khống chế ta sao?
Tiêu Phàm nếu như đã biết rõ, sao có thể đồng ý chứ?
Trong mắt người khác, đây là chuyện vô cùng tốt, nhưng Tiêu Phàm lại không cho là như vậy, Điện Chủ Chiến Thần Điện nhìn bên ngoài thì không âm hiểm, nhưng Tiêu Phàm lại rất rõ ràng, người này chính là phản đồ nhiều tội nghiệt nhất của Chiến Hồn Đại Lục.
- Người trẻ tuổi, ngươi thật sự không biết tốt xấu, Điện Chủ đại nhân ban ân cho ngươi là phúc phận của ngươi, vậy mà ngươi lại cực tuyệt?
Lần này người mở miệng nói chuyện là một kim giáp lão giả, vẻ mặt tức giận nhìn Tiêu Phàm.
Hắn chờ đợi cơ hội này rất lâu, dù hắn tuyệt đối trung thành làm việc vì Chiến Thần Điện, nhưng mà mấy trăm năm nay đều không đến lượt hắn.
Mà Tiêu Phàm lần đầu tiên gặp Điện Chủ Chiến Thần Điện liền được hứa hẹn điều tốt đẹp như vậy, lại còn cự tuyệt, điều này sao có thể khiến cho hắn cảm thấy dễ chịu được.
- Muốn đột phá Chiến Thần cảnh ta sẽ dựa vào bản lĩnh của mình, không phải nhờ ai bố thí.
Tiêu Phàm hiên ngang nói.
- Chỉ bằng thực lực của bản thân ngươi cũng muốn đột phá Chiến Thần cảnh?
Kim giáp lão giả khịt mũi coi thường, trong lòng cực kỳ khinh thường: Hơn ngàn năm này, chưa ai thành công, ngươi cho rằng ngươi là ai.
Chiến Hồn Đại Lục cho tới bây giờ đều không thiếu thiên tài, những người có thể đột phá đến Chiến Thánh cảnh đỉnh phong, ai không có tư thái thần thánh chứ, đáng tiếc, bọn họ đã bỏ lỡ mất gian đoạn tốt nhất.
Cái thế giới này Thần Linh Chi Khí khuyết thiếu, cho dù ngươi có thể lĩnh ngộ Áo Nghĩa thì thế nào chứ?
Nhưng Tiêu Phàm lại rất rõ ràng, nếu không bao lâu, Thần Linh Chi Khí sẽ không ngừng từ Cổ Tinh Đạo vọt tới, đột phá Chiến Thần cảnh cũng không phải là chuyện khó khăn.
Nếu như ngay cả Chiến Thần cảnh cũng không thể đột phá được, sao có thể quyết đấu với Chiến Thần Điện? Sao có thể thu phục Chiến Hồn Đại Lục được? Sao có thể mang theo Chiến Hồn Đại Lục giết ra ngoài thương khung?
Huống chi, chỉ cần lĩnh ngộ Áo Nghĩa, cho dù không có Thần Linh Chi Khí, trên người Tiêu Phàm còn có hai vạn viên Thần Thạch, đột phá Chiến Thần cảnh hẳn là đủ dùng.
Thậm chí, đột phá Chiến Thần cảnh cũng không phải mục tiêu cuối cùng của Tiêu Phàm, hắn sớm đã hướng đến cảnh giới cao hơn.
Hoàn thiện Vô Tận Chiến Quyết Đệ Thập Trọng, mức độ khó khăn không hề kém lĩnh ngộ Áo Nghĩa.
- Ngươi không được, không có nghĩa là ta không được.
Tiêu Phàm nhàn nhạt đáp lại, bên trong lời nói lộ ra sự tự tin.
Sự tự tin này, khiến tất cả mọi người đều có chút rung động, sắc mặt kim giáp lão giả âm trầm, không biết hắn đang suy nghĩ cái gì, chí ít hắn không có sự tự tin như vậy.
- Người trẻ tuổi có tự tin là chuyện tốt, nhưng Chiến Hồn Đại Lục cho tới bây giờ không hề thiếu thiên tài, bao nhiêu người bị chôn vùi trong dòng sông lịch sử, đáng tiếc.
Điện Chủ Chiến Thần Điện thản nhiên nói, sau đó phất phất tay.
- Giết!
Kim giáp lão giả thấy thế, trong nháy mắt nhào về phía Tiêu Phàm, ngoài ra còn có mười Hắc Y Nhân cũng đồng thời lao ra, mười một Chiến Thánh cường giả đồng thời ra trận.
Chỉ bằng khí thế, chấn động đến mức không khí cũng thay đổi, khuôn mặt Tiêu Phàm trở nên có chút vặn vẹo, dưới áp lực vô cùng lớn kia, Tiêu Phàm cũng có chút không chịu nổi.
Hắn đã được xem như là thiên tài cấp độ yêu nghiệt, nhưng những người này, ai không phải là thiên tài đây, huống chi họ, bọn họ đều cao hơn Tiêu Phàm một cái tiểu cảnh giới.
Đối với đa số người, tiểu cảnh giới này không thể nào bù đắp nổi.
Trong mắt Chiến Hoàng Thiên tinh quang lập loè, cuối cùng bất đắc dĩ lắc đầu, thầm nghĩ trong lòng:
- Cây cao chịu gió lớn, ngươi đúng là rất mạnh, nhưng còn chưa mạnh đến mức có thể phản kháng Chiến Thần Điện.
- Giết!
Tiêu Phàm lại không hề sợ hãi, cho dù là chết, cũng phải giết cho đã, Đồ Thần Đao chém ra một đao, đao mang đáng sợ xé rách không khí, chống lại cỗ áp lực kia.
Mười một người ở đối diện cười lạnh, một Chiến Thánh cảnh hậu kỳ, đối chiến mười một Chiến Thánh đỉnh phong, không phải lấy trứng chọi đá thì là cái gì chứ?
- Oanh ầm ~
Tiếng va chạm lớn truyền ra, không gian cuồng bạo loạn lưu bay vụt, đao quang kiếm ảnh đáng sợ, sức mạnh lĩnh vực chôn vùi Tiêu Phàm.
Người Chiến Thần Điện cười lạnh, đây chính là kết quả của việc đối địch với Chiến Thần Điện, đoán chừng cuối cùng đến thi cốt cũng không còn.
- Người vẫn không nên quá cuồng vọng thì hơn, phải biết là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên!
- Chiến Thần Điện vạn năm đứng sừng sững không ngã, thật sự cho rằng một tu sĩ Chiến Thánh cảnh hậu kỳ nho nhỏ, liền có thể đạp lên Chiến Thần Điện sao? Cực kỳ buồn cười!
- Điện Chủ đại nhân nói đúng, mỗi thời đại đều không thiếu thiên tài, Kiếm Hồng Trần xem như là một trong những thiên tài tương đối vang danh mà thôi, nhưng cũng chỉ vậy mà thôi.
- Vốn cho là lại xuất hiện thêm một Yêu Nghiệt, bây giờ xem ra, trong thế hệ trẻ tuổi vẫn là thiên hạ của Thần Tử, không có người nào dám cùng Thần Tử tranh phong.
Tu sĩ Chiến Thần Điện châm chọc khiêu khích, trước đó lúc bọn Tiêu Phàm còn chiếm ưu thế, bọn họ ai dám mở miệng nói ra như vậy chứ?
Mà bây giờ, mỗi người đều hận không thể đi lên giẫm Tiêu Phàm một cước.
Ầm!
Một lúc sau, một đạo thân ảnh từ trên không trung rơi xuống, máu me đầy người, y phục rách nát, gần như không có chỗ nào hoàn hảo.
- Vậy mà không chết!
Đám người kinh ngạc nhìn thân ảnh kia, thân ảnh kia không phải người khác mà chính là Tiêu Phàm.
Nhưng mà giờ phút này, Tiêu Phàm vết thương chồng chất, gần như không còn sức đánh trả, nằm trên mặt đất há mồm thở dốc, thần sắc vẫn như cũ vô cùng bình tĩnh.
- Người trẻ tuổi, bây giờ ta sẽ cho ngươi thấy, kết cục của việc đắc tội Chiến Thần Điện, tử vong có lẽ là thứ ngươi đang chờ mong nhất.
Kim giáp lão giả cười lạnh, đi từng bước một về phía Tiêu Phàm, sát khí lộ ra.
- Điện Chủ.
Đột nhiên, một giọng nói vang lên, Chiến Hoàng Thiên đột nhiên mở miệng nói:
- Giết hắn dễ dàng như vậy, chẳng phải là quá tiện nghi cho hắn sao? Sao không giữ hắn lại, tra tấn một phen, cũng vừa hay để thế nhân hiểu rõ kết cục của việc đắc tội Chiến Thần Điện!
- Thần Tử nói đúng, cứ như vậy giết hắn, cũng quá tiện nghi hắn rồi!
Kim Giáp lão giả dừng lại, cười lạnh nói.
- Chuẩn!
Chiến Thần Điện Điện Chủ trầm ngâm một lúc, nói ra một câu, trong lòng lại nói ra:
- Nếu như có thể đem hắn luyện thành khôi lỗi, có lẽ cũng không tệ.
- Rõ, Điện Chủ, ta bây giờ lập tức phong bế tu vi của hắn!
Kim giáp lão giả trên mặt hiện lên tiếu dung, lách mình liền xuất hiện ở trước người Tiêu Phàm, đưa tay đánh ra từng đạo từng đạo thủ ấn, bắn vào bên trong thân thể Tiêu Phàm.
Lục Đạo
Vô Thượng Sát Thần
Đánh giá:
Truyện Vô Thượng Sát Thần
Story
Chương 1361: Bắt Sống
10.0/10 từ 31 lượt.