Vô Tận Đan Điền

Chương 840: Ngọc bài đáng sợ (2)

Răng rắc!

Răng rắc!

Răng rắc!

Không biết hấp thu nhiêu thời gian, liệt diễm không thể hoa tan khối sắt, sau khi hao hết khí tức đặc thù liền biến thành bột phấn.

- Ai, quả nhiên không đủ diễn sinh đan điền...

Nhìn thấy khí hải biến hóa, Nhiếp Vân thở dài một hơi.

Nương theo số lần diễn sinh đan điền càng ngày càng nhiều, khí tức hắn cần đặc biệt nhiều, trong khối sắt ẩn chứa khí tức đặc thù, dựa theo trước kia chẳng những có thể mử rộng khí hải còn có thể diễn sinh đan điền, mà bây giờ còn không đủ mục tiêu khuếch trương khí hải chớ nói chi là diễn sinh đan điền.

Tuy đã sớm dự nghĩ đến loại tình huống này nhưng sự thật diễn ra lại làm hắn lắc đầu.

Saui khi trừ tiếp tục nghe ngóng tin tức linh hồn sư, hắn còn phải tìm kiếm đồ vật ẩn chứa khí tức đặc thù này.

Tuy đồ vật có khí tức đặc thù này không dễ tìm, hơn nữa chính mình còn không biết tên khí tức thì làm sao mà tìm cơ chứ.

Lúc trước ở dĩ dễ dàng tìm được thứ này trên đại lục Khí Hải cũng không phải nhiều, mà là bởi vì đại lục Khí Hải là địa phương nhỏ, tài nguyên khoáng sản rất thưa thớt, bảo bối thiếu thốn, chỉ cần đồ vật không giống bình thường đều tập trung trong tay cao tầng, Nhiếp Vân đạt tới Chí Tôn cho nên đã đứng ở đỉnh phong đại lục Khí Hải, đạt được tương đối dễ dàng một chút, giống như đạo lý mò kim trong chum nước mò kim đáy biển.

Mò kim trong một chum nước, cho dù khó tìm ra nhưng cũng không khó khăn, cho dù mò một trăm cây kim trong biển rộng, chỉ sợ hắn không dễ dàng tìm được như vậy.


- Về sau xem tình huống mà định, sốt ruột cũng vô dụng!

Lắc đầu, Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng.

Cho dù sốt ruột muốn tìm đồ vật ẩn chứa khí tức đặc thù cũng không phải tìm được trong thời gian ngắn, còn không bằng bình tâm tĩnh khí sau này hãy nói.

Nghĩ đến điểm này, nguyên khí đan điền lại bổ đầy khí hải, lúc này khí hải đã gia tăng gấp đôi lúc trước, pháp lực bên trong sâu như biển, ngay cả hắn cũng cảm thấy lạnh người.

- Đngs rồi, nhìn xem ngọc bài kia xảy ra chuyện gì!

Pháp quyết vô danh không có khí tức đặc thù cho nên tiếp tục ngủ đông, Nhiếp Vân biết rõ không thể diễn sinh đan điền cho nên tâm tình cũng bình tĩnh trở lại, hắn cười nhạt một tiếng, lúc này hắn lật tay cầm lấy khối ngọc bài giống ngọc cũng không phải ngọc, sắt cũng không phải sắt trong tàng bảo khố ra ngoài.

Ngọc bài nhìn tầm thường không có gì lạ nhưng lại có thể làm cho thiên phú thần thâu đại phóng hào quang, thậm chí độ sáng hào quang còn chói mắt hơn cả Khinh Nhứ Thân Pháp, Tật Phong Huyền Thiên Bộ, nhất định là một kiện bảo vật hiếm thấy.

- Rốt... Rốt cuộc là văn tộc tộc gì đó.

Cúi đầu nhìn ngọc bài trong tay, Nhiếp Vân nhìn chữ viết đỏ tươi trên đó.

Yêu Nhân tộc, Ma tộc tộc, Nhân loại, Phật tộc... Chư thiên vạn tộc đều có văn tự của mình, tuy Nhiếp Vân biết không nhiều nhưng có thể xác định, chữ viết này không phải của tộc nào trong các tộc mà mình biết.

Trong đó mang theo cảm giác xé rách không gian, sát ý đậm đặc làm cho người ta có cảm giác nó cấu thành chữ “Sát“.


Cảm nhận được sát ý này, Nhiếp Vân xác định mặt dù là ma nhân ngũ sát thành ma cũng không có được sát tâm hung tàn như thế.

Một khối ngọc bài có thể ẩn chứa sát ý cường đại như vậy, thật sự rất cổ quái.

- Chẳng lẽ trong ngọc bài ẩn chứa bí mật gì đó? Là một vị đại năng lưu lại thủ đoạn?

Trong nội tâm khẽ động, trong đầu hắn không ngừng suy nghĩ.

Nếu như không phải đụng vào quyển sách kia, Nhiếp Vân khả năng sẽ không nghĩ như vậy, ma nhân đại năng có thể lưu hồn ẩn trong đó, chủ nhân ngọc bài này cũng có thể.

- Dùng linh hồn dò xét xem một chút!

Đã lam ra quyết định, hắn hít sâu một hơi, Nhiếp Vân trước dùng thiên phú tiên âm sư gia trì bản thân, sau đó có phục dụng một giọt linh tê tuyền thủy, lại thi triển thiên phú huyết đồng, vận chuyển một lần Kim Cương Lưu Ly Thể, linh hồn che kín linh hồn, lúc này mới biến linh hồn thành sợi dây nhỏ rót vào trong ngọc bài.

Thứ này chỉ có một chữ nhưng có sát ý lớn như thế, không thể không phòng.

Ầm ầm!

Linh hồn hơi cham vào ngọc bài, Nhiếp Vân lập tức cảm tâấy mình tiến vào chiến trường tu la, khắp nơi đều là thi thể, trong nội tâm kinh ngạc, đang muốn lui ra ngoài nhưng nghe một tiếng nổ lớn, một thứ đồ vật giống như gương mặt tái nhợt xông vào ngọc bài.

- Ha ha, lại có người mắc câu, thôn phệ cho ta.

Đồ vật không có gương mặt vừa xuất hiện đã phát ra linh hồn chấn động đậm đặc, sát ý bành trướng như thủy triều truyền vào trong dây nhỏ linh hồn Nhiếp Vân.

- Đây là thứ gì? Đoạn cho ta.

Cảm thụ dây nhỏ sinh ra sát ý khó có thể ngăn cản, Nhiếp Vân biến sắc, hắn thi triển thiên phú tiên âm sư, một đạo diễm bao phủ dây nhỏ bốc cháy.

Lạch cạch!

Dây nhỏ linh hồn bị đốt sạch, sắc mặt Nhiếp Vân tái nhợt lui về phía sau.

Kiếp trước hắn được xưng là Huyết Ngục Ma Tôn, sát tâm của hắn có thể nghĩ, sát ý cường đại như thế nhưng không thể ngăn cản sát ý của đối phương trong một giây đã đủ thấy đáng sợ!

- Hắc hắc, muốn đi? Bị ta vừa ý có thể đi được sao?

Không đợi hắn thở ra một hơi, mặt người trắng bệch xuất hiện trên ngọc bài và hô to, ngọc bài lập tức bay lên.

- Ah?

Nhìn thấy tốc độ của ngọc bài, nội tâm Nhiếp Vân rùng mình, cũng không do dự, ma dực xuất hiện sau lưng hắn, đôi cánh hơi động phong lôi xuất hiện sau đó hắn nhanh chóng chạy ra bên ngoài.

- Muốn chạy? Hắc hắc!

Mặt người trắng bệch lại nhe răng cười, ngọc bài quỷ dị chuyển hướng bay thẳng về phía hông của Nhiếp Vân.

- Lên!


Biết rõ thời gian không kịp, ma dực câấn động cấp tốc hướng lên, Nhiếp Vân còn chưa rời đi liền phát hiện tốc độ của ngọc bài vượt qua chính mình, nó vẫn theo sát phía sau hắn.

- Định trụ!

Tuy khẩn trương nhưng Nhiếp Vân lại không bối rối, nơi này là Tử Hoa động phủ. sau khi luyện hóa động phủ có thể khống chế cấm chế bên trong, lúc này ánh mắt ngưng tụ nhìn ngọc bài.

Ông!

Cấm chế trong động phủ gia trì liền dễ dàng định trụ ngọc bài giữa không trung.

- Hô!

Nhiếp Vân thở ra một hơi.

Vừa rồi thời gian mặc dù ngắn nhưng kinh tâm động phách, nhìn thấy sát cơ từ ngọc bài tấn dật ra ngoài, chỉ sợ một khi bị đánh trúng hắn không chết cũng trọng thương.

- Hắc hắc, vây khốn ta, nằm mơ!

Đan muốn thu ngọc bài vào trong nạp vật đan điền, chợt nghe mặt người trắng bệch gào lên.

- Hô!

Ngay sau đó cấm chế cường đại của Tử Hoa động phủ lập tức mất đi hào quang, ngọc bài nhanh như điện lao thẳng về phía Nhiếp Van.

Vô Tận Đan Điền
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền Truyện Vô Tận Đan Điền Story Chương 840: Ngọc bài đáng sợ (2)
7.2/10 từ 35 lượt.
loading...