Vô Tận Đan Điền
Chương 772: Nhiếp Vân đã tới nơi đây (2)
Vết kiếm trên Kiếm Ngấn Thạch tuy đại biểu kiếm đạo nhưng cũng có mạnh có yếu, không thể quơ đũa cả nắm, Phạm Vân trưởng lão lưu lại kiếm thuật còn cao hơn Nghê Hư một đầu.
- Ta đã biết rồi, như thế nào?
Hồ Giai gật gật đầu, hắn vẫn có phần không rõ.
- Nếu kiếm thuật trong Kiếm Ngấn Thạch có mạnh có yếu, cũng sẽ có vương giả!
Sắc mặt Nghê Hư khó coi.
- Vương giả?
- Không sai, vương kiếm lưu ngấn, chỉ có những kiếm thuật lợi hại nhất lưu vết ngấn mới có, ngươi xem những vết kiếm chung quanh có phải đang thần phục nó hay không?
Nghê Hư gật đầu.
Trải qua nhắc nhở Hồ Giai nhìn kỹ lần nữa, quả nhiên phát hiện không giống, tám mươi bảy vết kiếm lúc trước đang thần phục vết kiếm này giống như đang thần phục quân chủ.
- Quả nhiên!
Người có thể lưu lại vết kiếm đều là đại nhân vật kinh thiên động địa, vết kiếm những người này lại tỏ ra thần phục như thế, loại rung động này làm Hồ Giai trưởng lão không bình tĩnh nổi, hắn hít khí lạnh liên tục.
- Vết kiếm này dường như cũng không cao minh, nó kém vô thượng kiếm thuật rất xa, miễn cưỡng là kiếm thuật cấp Chí Tôn, nhưng có thể làm vết kiếm khác thần phục...
Nghê Hư bờ môi run rẩy.
- Kiếm đạo sư!
Hồ Giai cũng hiểu ra, hắn mở to mắt nhìn.
Dấu vết khắc lên đá làm những dấu vết khác thần phục chỉ có một khả năng, đó chính là người lưu lại vết kiếm này cũng giống tổ sư, hắn là kiếm đạo sư!
Bởi vì chỉ có kiếm đạo sư là thiên phú đặc thu được thiên địa ưu ái mới có thể làm các tiền bối kiệt ngạo bất tuân thần phục như vậy.
- Không riêng gì kiếm đạo sư, dường như hắn còn luyện hóa Kiếm Thần Chi Kiếm, nếu như đoán không sai, vết kiếm này đã dùng Kiếm Thần Chi Kiếm khắc lên!
Nghê Hư nói tiếp.
- Luyện hóa Kiếm Thần Chi Kiếm?
Hồ Giai chấn động lần nữa, nhìn kỹ một lúc mới nhìn ra khác biệt, bởi vì trong vết kiếm mang theo khí chất chí cao vô thượng, dường như thanh kiếm cũng là bảo kiếm tuyệt thế.
Cả Kiếm Thần Tông có khí tức làm vạn kiếm thần phục cũng chỉ có một mình... Kiếm Thần Chi Kiếm!
Kiếm Thần Chi Kiếm là bảo vật lão tổ Kiếm Thần Tông lưu lại, linh tính trong đó cao ngạo tới cực điểm, Kiếm Thần Tông trải qua nhiều năm lịch sử như thế nhưng không bị tông chủ hay đệ tử nào luyện hóa, bây giờ lại bị người ta luyện hóa...
Môn quy Kiếm Thần Tông ghi lại, có thể luyện hóa Kiếm Thần Chi Kiếm sẽ lập làm tông chủ, kiếm đạo sư lập làm tông chủ, hiện tại có được cả hai...
Khó trách Nghê Hư lại khiếp sợ lui về phía sau vài bước!
Ai ý thức được điểm ấy cũng phải sợ hãi.
Chẳng lẽ... Kiếm Thần Tông sắp biến thiên?
Hai vị trưởng lão nghĩ ngợi lung tung, khả năng bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ tới U Minh Kiếm của Nhiếp Vân là một thanh vương giả chi kiếm không thua Kiếm Thần Chi Kiếm, vết kiếm trên đó là do nó khắc lên.
- Như thế nào?
Hai đại trưởng lão đang lặng lẽ truyền âm với nhau lại nghe giọng nói lạnh lùng vang lên, quay đầu nhìn sang, chỉ thấy sắc mặt Vân Huyên tông chủ âm trầm đi tới.
Tại khu thiên phẩm, nàng kết luận nhất định là Thiên Huyễn đến, dùng hết thủ đoạn,, thậm hí không tiếc mở đại tuyệt sát đại trận, cuối cùng Thiên Huyễn cugnx không xuất hiện, nội tâ nàng vốn đang nghẹn một bụng lửa giận.
Vốn định đi ra an bài đám người Nghê Hư dò xét bốn phía, ai ngờ nhìn thấy hai gia hỏa này châu đầu ghé tai với nhau, sắc mặt cổ quái làm gì còn uy nghiêm của trưởng lão, lúc này mới quát hỏi.
- Tông chủ!
Đã thấy nàng tới, các đệ tử đang nghị luận cũng im lặng.
- Tông chủ ngươi xem!
Nghê Hư chào đón sau đó chỉ tay vào vết kiếm.
- Ân?
Vân Huyên ngẩng đầu nhìn sang, trên gương mặt lạnh lùng âm trầm có thể chảy ra nước.
- Giả thần giả quỷ, một chút chướng nhãn pháp cũng không nhìn ra sao? Những vết kiếm này không phải thực, tông môn chúng ta hiện tại không có người lĩnh ngộ ý cảnh Tâm Kiếm!
Qua một hồi Vân Huyên quát một tiếng, ngón tay điểm xuống, chưởng giáo ấn bay ra và xẹt qua vết kiếm kia.
Xem uy thế thật sự bị đánh bay, vết kiếm nhất định bị san bằng và triệt để biến mất.
Sưu sưu sưu sưu!
Dường như vết kiếm biết nguy hiểm, nó lập tức bắn ra kiếm quang sáng ngời sau đó ngưng tụ kiếm đạo trên không trung.
Trong kiếm quang mang theo hùng vĩ, uy nghiêm, khí vương giả va chạm với chưởng giáo ấn.
- Hừ!
Đôi mi thanh tú của Vân Huyên nhíu lại, nàng tăng thêm thực lực.
Ầm ầm!
Vết kiếm mạnh hơn nữa cũng chỉ là tử vật, qua một lúc bị chưởng giáo ấn san bằng.
Sưu sưu sưu sưu!
Thời điểm Vân Huyên thở ra một hơi, dị biến biến hóa, vết kiếm bị san bằng chấn động lộ ra một nhóm chữ, nhìn thấy hàng chữ này làm thân thể Vân Huyên chấn động và hít thở dồn dập.
Bởi vì chỉ có sáu chữ ——
Nhiếp Vân đã tới nơi đây!
- Nhiếp Vân? Chẳng lẽ là Di Thần Tông đuổi giết Nhiếp Vân?
- Có lẽ chính là hắn, không phải gia hỏa này thì ai có thực lực mạnh như vậy, có thể lưu chữ trên Kiếm Ngấn Thạch.
- Hắn có thể vô thanh vô tức đi vào tông môn chúng ta, lại lưu dấu vết, hắn có phải là người hay không?
Sáu chữ lóe sáng, đệ tử khác cũng nhìn thấy chấn động kinh đến cực điểm.
Nhiếp Vân dùng tên giả Đồng Vân tham gia thí luyện cũng chỉ có vị trưởng lão và Vân Huyên, Diệp Kiếm Tinh biết rõ, đệ tử khác không biết rõ tình hình.
Hung danh của hắn oanh động đại lục, thân là đệ tử đại tông môn mà chưa nghe qua tên của hắn chứng tỏ cô văn quả lậu.
Sự tích của Nhiếp Vân bị truyền xướng trong đại lục Phù và làm thành ca dao, cái gì đại chiến mười hai cường giả Thiên Kiều Cảnh, một quyền đánh chết Di Hoằng Cương, cướp đi hôn thê của tông chủ Di Thần Tông... Từng chuyện từng chuyện đều kinh thiên động địa, chỉ sợ cũng chỉ có nhân vật như thế mới có thể lưu lại dấu vết trên Kiếm Ngấn Thạch mà không bị người nào phát hiện!
Xoẹt zoẹt~!
Xoẹt zoẹt~!
So với các đệ tử khác khiếp sợ, sắc mặt Vân Huyên cực kỳ đặc sắc, nắm đấm trong tay áo đang xiết chặc, móng tay bấm vào trong da thịt chảy máu.
- Hô!
- Hô!
- Hô!
Nàng thở phì phò, bộ ngực no đủ của Vân Huyên rung động, trong đôi mắt đen nhanh có màu xanh, dường như tâm tình không vững vàng.
Nghê Hư trưởng lão có thể suy nghĩ cẩn thận rõ ràng, nàng làm sao không biết?
Chẳng lẽ kiếm đạo sư vừa xuất hiện chính là Nhiếp Vân? Điều... Điều này sao có thể?
Nhưng đại trận tông môn tuyệt đối không có khả năng nhận sai người có kiếm đạo chi khí hay kiếm đạo sư, người có được kiếm đạo chi khí sẽ có được thiên phú kiếm đạo sư trong thời gian ngắn nhưng bản chất khác với kiếm đạo sư.&
Vô Tận Đan Điền
- Ta đã biết rồi, như thế nào?
Hồ Giai gật gật đầu, hắn vẫn có phần không rõ.
- Nếu kiếm thuật trong Kiếm Ngấn Thạch có mạnh có yếu, cũng sẽ có vương giả!
Sắc mặt Nghê Hư khó coi.
- Vương giả?
- Không sai, vương kiếm lưu ngấn, chỉ có những kiếm thuật lợi hại nhất lưu vết ngấn mới có, ngươi xem những vết kiếm chung quanh có phải đang thần phục nó hay không?
Nghê Hư gật đầu.
Trải qua nhắc nhở Hồ Giai nhìn kỹ lần nữa, quả nhiên phát hiện không giống, tám mươi bảy vết kiếm lúc trước đang thần phục vết kiếm này giống như đang thần phục quân chủ.
- Quả nhiên!
Người có thể lưu lại vết kiếm đều là đại nhân vật kinh thiên động địa, vết kiếm những người này lại tỏ ra thần phục như thế, loại rung động này làm Hồ Giai trưởng lão không bình tĩnh nổi, hắn hít khí lạnh liên tục.
- Vết kiếm này dường như cũng không cao minh, nó kém vô thượng kiếm thuật rất xa, miễn cưỡng là kiếm thuật cấp Chí Tôn, nhưng có thể làm vết kiếm khác thần phục...
Nghê Hư bờ môi run rẩy.
- Kiếm đạo sư!
Hồ Giai cũng hiểu ra, hắn mở to mắt nhìn.
Dấu vết khắc lên đá làm những dấu vết khác thần phục chỉ có một khả năng, đó chính là người lưu lại vết kiếm này cũng giống tổ sư, hắn là kiếm đạo sư!
Bởi vì chỉ có kiếm đạo sư là thiên phú đặc thu được thiên địa ưu ái mới có thể làm các tiền bối kiệt ngạo bất tuân thần phục như vậy.
- Không riêng gì kiếm đạo sư, dường như hắn còn luyện hóa Kiếm Thần Chi Kiếm, nếu như đoán không sai, vết kiếm này đã dùng Kiếm Thần Chi Kiếm khắc lên!
Nghê Hư nói tiếp.
- Luyện hóa Kiếm Thần Chi Kiếm?
Hồ Giai chấn động lần nữa, nhìn kỹ một lúc mới nhìn ra khác biệt, bởi vì trong vết kiếm mang theo khí chất chí cao vô thượng, dường như thanh kiếm cũng là bảo kiếm tuyệt thế.
Cả Kiếm Thần Tông có khí tức làm vạn kiếm thần phục cũng chỉ có một mình... Kiếm Thần Chi Kiếm!
Kiếm Thần Chi Kiếm là bảo vật lão tổ Kiếm Thần Tông lưu lại, linh tính trong đó cao ngạo tới cực điểm, Kiếm Thần Tông trải qua nhiều năm lịch sử như thế nhưng không bị tông chủ hay đệ tử nào luyện hóa, bây giờ lại bị người ta luyện hóa...
Môn quy Kiếm Thần Tông ghi lại, có thể luyện hóa Kiếm Thần Chi Kiếm sẽ lập làm tông chủ, kiếm đạo sư lập làm tông chủ, hiện tại có được cả hai...
Khó trách Nghê Hư lại khiếp sợ lui về phía sau vài bước!
Ai ý thức được điểm ấy cũng phải sợ hãi.
Chẳng lẽ... Kiếm Thần Tông sắp biến thiên?
Hai vị trưởng lão nghĩ ngợi lung tung, khả năng bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ tới U Minh Kiếm của Nhiếp Vân là một thanh vương giả chi kiếm không thua Kiếm Thần Chi Kiếm, vết kiếm trên đó là do nó khắc lên.
- Như thế nào?
Hai đại trưởng lão đang lặng lẽ truyền âm với nhau lại nghe giọng nói lạnh lùng vang lên, quay đầu nhìn sang, chỉ thấy sắc mặt Vân Huyên tông chủ âm trầm đi tới.
Tại khu thiên phẩm, nàng kết luận nhất định là Thiên Huyễn đến, dùng hết thủ đoạn,, thậm hí không tiếc mở đại tuyệt sát đại trận, cuối cùng Thiên Huyễn cugnx không xuất hiện, nội tâ nàng vốn đang nghẹn một bụng lửa giận.
Vốn định đi ra an bài đám người Nghê Hư dò xét bốn phía, ai ngờ nhìn thấy hai gia hỏa này châu đầu ghé tai với nhau, sắc mặt cổ quái làm gì còn uy nghiêm của trưởng lão, lúc này mới quát hỏi.
- Tông chủ!
Đã thấy nàng tới, các đệ tử đang nghị luận cũng im lặng.
- Tông chủ ngươi xem!
Nghê Hư chào đón sau đó chỉ tay vào vết kiếm.
- Ân?
Vân Huyên ngẩng đầu nhìn sang, trên gương mặt lạnh lùng âm trầm có thể chảy ra nước.
- Giả thần giả quỷ, một chút chướng nhãn pháp cũng không nhìn ra sao? Những vết kiếm này không phải thực, tông môn chúng ta hiện tại không có người lĩnh ngộ ý cảnh Tâm Kiếm!
Qua một hồi Vân Huyên quát một tiếng, ngón tay điểm xuống, chưởng giáo ấn bay ra và xẹt qua vết kiếm kia.
Xem uy thế thật sự bị đánh bay, vết kiếm nhất định bị san bằng và triệt để biến mất.
Sưu sưu sưu sưu!
Dường như vết kiếm biết nguy hiểm, nó lập tức bắn ra kiếm quang sáng ngời sau đó ngưng tụ kiếm đạo trên không trung.
Trong kiếm quang mang theo hùng vĩ, uy nghiêm, khí vương giả va chạm với chưởng giáo ấn.
- Hừ!
Đôi mi thanh tú của Vân Huyên nhíu lại, nàng tăng thêm thực lực.
Ầm ầm!
Vết kiếm mạnh hơn nữa cũng chỉ là tử vật, qua một lúc bị chưởng giáo ấn san bằng.
Sưu sưu sưu sưu!
Thời điểm Vân Huyên thở ra một hơi, dị biến biến hóa, vết kiếm bị san bằng chấn động lộ ra một nhóm chữ, nhìn thấy hàng chữ này làm thân thể Vân Huyên chấn động và hít thở dồn dập.
Bởi vì chỉ có sáu chữ ——
Nhiếp Vân đã tới nơi đây!
- Nhiếp Vân? Chẳng lẽ là Di Thần Tông đuổi giết Nhiếp Vân?
- Có lẽ chính là hắn, không phải gia hỏa này thì ai có thực lực mạnh như vậy, có thể lưu chữ trên Kiếm Ngấn Thạch.
- Hắn có thể vô thanh vô tức đi vào tông môn chúng ta, lại lưu dấu vết, hắn có phải là người hay không?
Sáu chữ lóe sáng, đệ tử khác cũng nhìn thấy chấn động kinh đến cực điểm.
Nhiếp Vân dùng tên giả Đồng Vân tham gia thí luyện cũng chỉ có vị trưởng lão và Vân Huyên, Diệp Kiếm Tinh biết rõ, đệ tử khác không biết rõ tình hình.
Hung danh của hắn oanh động đại lục, thân là đệ tử đại tông môn mà chưa nghe qua tên của hắn chứng tỏ cô văn quả lậu.
Sự tích của Nhiếp Vân bị truyền xướng trong đại lục Phù và làm thành ca dao, cái gì đại chiến mười hai cường giả Thiên Kiều Cảnh, một quyền đánh chết Di Hoằng Cương, cướp đi hôn thê của tông chủ Di Thần Tông... Từng chuyện từng chuyện đều kinh thiên động địa, chỉ sợ cũng chỉ có nhân vật như thế mới có thể lưu lại dấu vết trên Kiếm Ngấn Thạch mà không bị người nào phát hiện!
Xoẹt zoẹt~!
Xoẹt zoẹt~!
So với các đệ tử khác khiếp sợ, sắc mặt Vân Huyên cực kỳ đặc sắc, nắm đấm trong tay áo đang xiết chặc, móng tay bấm vào trong da thịt chảy máu.
- Hô!
- Hô!
- Hô!
Nàng thở phì phò, bộ ngực no đủ của Vân Huyên rung động, trong đôi mắt đen nhanh có màu xanh, dường như tâm tình không vững vàng.
Nghê Hư trưởng lão có thể suy nghĩ cẩn thận rõ ràng, nàng làm sao không biết?
Chẳng lẽ kiếm đạo sư vừa xuất hiện chính là Nhiếp Vân? Điều... Điều này sao có thể?
Nhưng đại trận tông môn tuyệt đối không có khả năng nhận sai người có kiếm đạo chi khí hay kiếm đạo sư, người có được kiếm đạo chi khí sẽ có được thiên phú kiếm đạo sư trong thời gian ngắn nhưng bản chất khác với kiếm đạo sư.&
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 772: Nhiếp Vân đã tới nơi đây (2)
7.2/10 từ 35 lượt.