Vô Tận Đan Điền
Chương 709: Chấm dứt
- Liền là cơ hội này!
Diệp Kiếm Tinh tựa hồ chờ đến thời cơ, hai con ngươi đen nhánh hiện lên ánh sáng, cả người lập tức như thiểm điện vọt ra, cùng hắn còn có Ứng Long giấu ở một bên khác.
Xem ra bọn họ cũng biết, thời điểm đối phương tự loạn trận cước ra tay, xác xuất thành công sẽ tăng lớn không ít.
Vèo! Vèo!
Hai người vừa ra tay đều là công kích mạnh nhất, kiếm ý cường đại nhất phối hợp kiếm thuật Chí Tôn đỉnh phong, như mưa to đâm đến, đồng thời tay còn lại của hai người cũng không nhàn rỗi, từng người trảo tới Yêu thú.
- Muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của? Nằm mơ!
Bọn người Tông Nham không nghĩ tới hai người này trốn ở bên cạnh, thấy bọn hắn vọt tới, cũng từng người ra tay.
Trong nháy mắt pháp lực của song phương giống như pháo hoa bạo tạc nổ tung, ánh nửa bầu trời huyễn hồng.
- Hừ, thi thể Yêu thú, người có thực lực thì được, ai cướp trước liền tính toán của người đó!
Ứng Long thét dài, kiếm pháp như mưa, nhanh chóng ngăn trở bọn người Tông Nham công kích, đồng thời thò tay chộp tới thi thể.
Kiếm pháp của Ứng Long cũng rất mạnh, so với Diệp Kiếm Tinh chỉ mạnh không yếu, không hổ là thượng bài đệ tử của Kiếm Thần trưởng lão, lý giải đối với Kiếm Đạo có thể nói khủng bố.
- Đúng vậy, ai cướp được thi thể tính toán của ai, tới cho ta!
Diệp Kiếm Tinh cũng vung kiếm, ngăn trở bọn người Sở Dương công kích, bàn tay lớn trảo một cái, chộp tới thi thể Yêu thú, ở dưới hai người xé rách, thi thể di động vài bước.
Có thể ngăn bọn người Tông Nham, Sở Dương công kích, cũng không nói thực lực của hai người Diệp Kiếm Tinh cao hơn, mà là người phía trước cùng Yêu thú chiến đấu thời gian quá dài, thực lực đã có hao tổn thật lớn.
- Là của ta!
- Là của ta!
- Muốn tranh giành với ta, ta muốn giết các ngươi...
Thấy hai người này đồng thời trảo lấy thi thể Yêu thú, bọn người Tông Nham có chút sốt ruột, pháp lực văng khắp nơi, mỗi người đều đình chỉ tranh đấu, đồng thời chộp tới thi thể trên đất!
Bất quá pháp lực của bọn hắn còn chưa tới trước mặt thi thể của Yêu thú, thi thể cao tới hơn 10m lại tại chỗ quơ quơ, nhẹ nhàng trợt, vậy mà...
Đột ngột biến mất!
- Không thấy rồi hả? Đi nơi nào?
- Các ngươi ai lấy đi?
Vừa rồi đánh chết Yêu thú, bọn người Tông Nham, Sở Dương cơ hồ đều hạ xuống phong ấn, để cho người ở dưới tình huống cự ly xa, không cách nào dùng Nạp Vật Đan Điền thu, nếu không, cũng không cần tranh đoạt, tinh thần quét qua, thi thể đã không thấy tăm hơi!
Muốn lấy đi, chỉ có bàn tay tiếp xúc thi thể mới có thể làm được, mới vừa rồi mọi người cướp đoạt, nhưng chín người đều ở đây, không có người tiếp xúc thi thể, sao lại đột nhiên biến mất?
- Chín người đều ở đây... Diệp Kiếm Tinh, mưu kế của ngươi thật sâu, một mình ngươi tới hấp dẫn chúng ta chú ý, Đồng Vân thì giấu ở chỗ khác thừa cơ trộm đi thi thể, ta nói không sai a!
Đột nhiên Tông Nham nghĩ tới điều gì, nhìn về phía Diệp Kiếm Tinh, vẻ mặt lãnh ý.
- Đúng vậy, nhất định là Đồng Vân kia, bằng không thì thi thể tuyệt sẽ không hư không tiêu thất!
Sở Dương cũng cười lạnh ra tiếng.
- Đồng Vân? Các ngươi muốn nói như thế nào thì nói, ta không rảnh tranh luận với các ngươi, gặp lại!
Diệp Kiếm Tinh vốn sững sờ, chứng kiến ánh mắt mọi người toàn bộ chuyển di tới, biết rõ giải thích vô dụng, có lẽ thật đúng là Nhiếp Vân làm, lúc này cười ha ha, quay người bỏ chạy.
Cả người hóa thành một đạo kiếm quang, thời gian nháy con mắt liền biến mất, chui vào sơn lâm thâm xử, thực lực của hắn ở trong mọi người không tính mạnh nhất, nhưng tốc độ đào tẩu cực nhanh, ngay cả Tông Nham cũng đuổi không kịp.
- Đáng giận! Chúng ta thật vất vả cả buổi, lại bị hai thằng này cướp đi!
Thấy Diệp Kiếm Tinh quay người bỏ chạy, những người khác cũng minh bạch thất thất bát bát, cả đám tức giận đến oa oa gọi bậy.
- Kiếm Linh Phong quy củ chính là như vậy, mặc kệ bất luận bảo bối gì, đều là ai cướp trước thì là của người đó, chúng ta đã trúng kế, cũng đừng tách người ta. Đi thôi, lại nghĩ biện pháp đạt được bảo bối khác!
Một lát sau, Tông Nham hung hăng nói, mang theo mấy đệ tử Kiếm Thần tông xoay người rời đi.
- Hừ!
Sở Dương cũng hừ lạnh một tiếng, cùng đệ tử gia tộc ly khai tại chỗ.
....................................
Diệp Kiếm Tinh một đường bay nhanh, rất nhanh tìm sơn động ẩn nấp, thấy không có người truy tới, lúc này mới cười khổ một tiếng.
- Còn không ra sao?
- Ngươi biết ta đi theo phía sau ngươi?
Vừa dứt lời, một bóng người liền từ dưới đất đột ngột chui ra, đúng là Nhiếp Vân.
- Ta không biết, nhưng có thể đoán được! Thi thể Yêu thú kia là ngươi trộm đi a!
Chứng kiến thiếu niên quả nhiên xuất hiện, Diệp Kiếm Tinh hỏi.
- Ha ha!
Nhiếp Vân gật đầu.
- Ta biết ngay ngươi khẳng định không có việc gì, bất quá sao đi thời gian dài như vậy? Ta còn tưởng ngươi bị Độc Giác Thú phát hiện!
Diệp Kiếm Tinh tiến lên, thấy đối phương không bị tổn thương gì liền yên lòng.
- Làm sao có thể có việc!
Mình là bị Hỏa Diễm Độc Giác Thú phát hiện, bất quá thật sự là mình không có việc gì, mà hai con Yêu thú kia biến thành thi thể... Đương nhiên những lời này Nhiếp Vân sẽ không nhiều lời, cười nhạt một tiếng.
- Hợp tác hoàn thành, cũng nên phân chiến lợi phẩm, cái thi thể Yêu thú này cho ngươi, dược liệu cho ta, đã có hai dạng đồ vật này. Kiếm Linh Phong thí luyện, cũng không cần lại đi tìm bảo bối khác rồi!
Cổ tay Nhiếp Vân khẽ đảo liền thả thi thể Yêu thú cực lớn lên mặt đất.
Đây là một con Hoàng Ti Thiết Bối Thú, thả thi thể trên mặt đất, liền bành… thoáng một phát, cho người một loại cảm giác trầm trọng như núi.
Thả thi thể trên mặt đất, bàn tay lật lên, lần nữa ném ra dược liệu trộm từ chỗ Hỏa Diễm Độc Giác Thú, tự nhiên không tính Chích Diễm Hỏa Duẩn a.
- Ân? Linh Vân hoa, Độc Hương Căn, Bạch Lan Thảo... Đều là chút ít dược liệu Hỏa thuộc tính trân quý, những dược liệu này cộng lại giá trị không sai biệt lắm khoảng 100 điểm cống hiến rồi!
Nhìn xem dược liệu đầy đất, Diệp Kiếm Tinh tính toán một chút, vẻ mặt tươi cười càng đậm.
- 100 điểm cống hiến?
Điểm cống hiến của Kiếm Thần tông, mình cũng là hôm nay mới nghe nói, tự nhiên không biết tính toán, xem biểu lộ của Diệp Kiếm Tinh, nên xem như không ít, cũng cười cười hỏi:
- Thi thể Hoàng Ti Thiết Bối Thú này, đại khái có thể tính toán bao nhiêu điểm cống hiến?
- Thi thể Yêu thú dựa theo cấp bậc của Yêu thú khi còn sống định giá điểm cống hiến, đều có tiêu chuẩn thống nhất, Hoàng Ti Thiết Bối Thú khi còn sống thực lực là Thiên Kiều Cảnh đỉnh phong, có thể hối đoái 200, 300 điểm cống hiến!
Diệp Kiếm Tinh suy nghĩ một chút, nói ra.
Vô Tận Đan Điền
Diệp Kiếm Tinh tựa hồ chờ đến thời cơ, hai con ngươi đen nhánh hiện lên ánh sáng, cả người lập tức như thiểm điện vọt ra, cùng hắn còn có Ứng Long giấu ở một bên khác.
Xem ra bọn họ cũng biết, thời điểm đối phương tự loạn trận cước ra tay, xác xuất thành công sẽ tăng lớn không ít.
Vèo! Vèo!
Hai người vừa ra tay đều là công kích mạnh nhất, kiếm ý cường đại nhất phối hợp kiếm thuật Chí Tôn đỉnh phong, như mưa to đâm đến, đồng thời tay còn lại của hai người cũng không nhàn rỗi, từng người trảo tới Yêu thú.
- Muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của? Nằm mơ!
Bọn người Tông Nham không nghĩ tới hai người này trốn ở bên cạnh, thấy bọn hắn vọt tới, cũng từng người ra tay.
Trong nháy mắt pháp lực của song phương giống như pháo hoa bạo tạc nổ tung, ánh nửa bầu trời huyễn hồng.
- Hừ, thi thể Yêu thú, người có thực lực thì được, ai cướp trước liền tính toán của người đó!
Ứng Long thét dài, kiếm pháp như mưa, nhanh chóng ngăn trở bọn người Tông Nham công kích, đồng thời thò tay chộp tới thi thể.
Kiếm pháp của Ứng Long cũng rất mạnh, so với Diệp Kiếm Tinh chỉ mạnh không yếu, không hổ là thượng bài đệ tử của Kiếm Thần trưởng lão, lý giải đối với Kiếm Đạo có thể nói khủng bố.
- Đúng vậy, ai cướp được thi thể tính toán của ai, tới cho ta!
Diệp Kiếm Tinh cũng vung kiếm, ngăn trở bọn người Sở Dương công kích, bàn tay lớn trảo một cái, chộp tới thi thể Yêu thú, ở dưới hai người xé rách, thi thể di động vài bước.
Có thể ngăn bọn người Tông Nham, Sở Dương công kích, cũng không nói thực lực của hai người Diệp Kiếm Tinh cao hơn, mà là người phía trước cùng Yêu thú chiến đấu thời gian quá dài, thực lực đã có hao tổn thật lớn.
- Là của ta!
- Là của ta!
- Muốn tranh giành với ta, ta muốn giết các ngươi...
Thấy hai người này đồng thời trảo lấy thi thể Yêu thú, bọn người Tông Nham có chút sốt ruột, pháp lực văng khắp nơi, mỗi người đều đình chỉ tranh đấu, đồng thời chộp tới thi thể trên đất!
Bất quá pháp lực của bọn hắn còn chưa tới trước mặt thi thể của Yêu thú, thi thể cao tới hơn 10m lại tại chỗ quơ quơ, nhẹ nhàng trợt, vậy mà...
Đột ngột biến mất!
- Không thấy rồi hả? Đi nơi nào?
- Các ngươi ai lấy đi?
Vừa rồi đánh chết Yêu thú, bọn người Tông Nham, Sở Dương cơ hồ đều hạ xuống phong ấn, để cho người ở dưới tình huống cự ly xa, không cách nào dùng Nạp Vật Đan Điền thu, nếu không, cũng không cần tranh đoạt, tinh thần quét qua, thi thể đã không thấy tăm hơi!
Muốn lấy đi, chỉ có bàn tay tiếp xúc thi thể mới có thể làm được, mới vừa rồi mọi người cướp đoạt, nhưng chín người đều ở đây, không có người tiếp xúc thi thể, sao lại đột nhiên biến mất?
- Chín người đều ở đây... Diệp Kiếm Tinh, mưu kế của ngươi thật sâu, một mình ngươi tới hấp dẫn chúng ta chú ý, Đồng Vân thì giấu ở chỗ khác thừa cơ trộm đi thi thể, ta nói không sai a!
Đột nhiên Tông Nham nghĩ tới điều gì, nhìn về phía Diệp Kiếm Tinh, vẻ mặt lãnh ý.
- Đúng vậy, nhất định là Đồng Vân kia, bằng không thì thi thể tuyệt sẽ không hư không tiêu thất!
Sở Dương cũng cười lạnh ra tiếng.
- Đồng Vân? Các ngươi muốn nói như thế nào thì nói, ta không rảnh tranh luận với các ngươi, gặp lại!
Diệp Kiếm Tinh vốn sững sờ, chứng kiến ánh mắt mọi người toàn bộ chuyển di tới, biết rõ giải thích vô dụng, có lẽ thật đúng là Nhiếp Vân làm, lúc này cười ha ha, quay người bỏ chạy.
Cả người hóa thành một đạo kiếm quang, thời gian nháy con mắt liền biến mất, chui vào sơn lâm thâm xử, thực lực của hắn ở trong mọi người không tính mạnh nhất, nhưng tốc độ đào tẩu cực nhanh, ngay cả Tông Nham cũng đuổi không kịp.
- Đáng giận! Chúng ta thật vất vả cả buổi, lại bị hai thằng này cướp đi!
Thấy Diệp Kiếm Tinh quay người bỏ chạy, những người khác cũng minh bạch thất thất bát bát, cả đám tức giận đến oa oa gọi bậy.
- Kiếm Linh Phong quy củ chính là như vậy, mặc kệ bất luận bảo bối gì, đều là ai cướp trước thì là của người đó, chúng ta đã trúng kế, cũng đừng tách người ta. Đi thôi, lại nghĩ biện pháp đạt được bảo bối khác!
Một lát sau, Tông Nham hung hăng nói, mang theo mấy đệ tử Kiếm Thần tông xoay người rời đi.
- Hừ!
Sở Dương cũng hừ lạnh một tiếng, cùng đệ tử gia tộc ly khai tại chỗ.
....................................
Diệp Kiếm Tinh một đường bay nhanh, rất nhanh tìm sơn động ẩn nấp, thấy không có người truy tới, lúc này mới cười khổ một tiếng.
- Còn không ra sao?
- Ngươi biết ta đi theo phía sau ngươi?
Vừa dứt lời, một bóng người liền từ dưới đất đột ngột chui ra, đúng là Nhiếp Vân.
- Ta không biết, nhưng có thể đoán được! Thi thể Yêu thú kia là ngươi trộm đi a!
Chứng kiến thiếu niên quả nhiên xuất hiện, Diệp Kiếm Tinh hỏi.
- Ha ha!
Nhiếp Vân gật đầu.
- Ta biết ngay ngươi khẳng định không có việc gì, bất quá sao đi thời gian dài như vậy? Ta còn tưởng ngươi bị Độc Giác Thú phát hiện!
Diệp Kiếm Tinh tiến lên, thấy đối phương không bị tổn thương gì liền yên lòng.
- Làm sao có thể có việc!
Mình là bị Hỏa Diễm Độc Giác Thú phát hiện, bất quá thật sự là mình không có việc gì, mà hai con Yêu thú kia biến thành thi thể... Đương nhiên những lời này Nhiếp Vân sẽ không nhiều lời, cười nhạt một tiếng.
- Hợp tác hoàn thành, cũng nên phân chiến lợi phẩm, cái thi thể Yêu thú này cho ngươi, dược liệu cho ta, đã có hai dạng đồ vật này. Kiếm Linh Phong thí luyện, cũng không cần lại đi tìm bảo bối khác rồi!
Cổ tay Nhiếp Vân khẽ đảo liền thả thi thể Yêu thú cực lớn lên mặt đất.
Đây là một con Hoàng Ti Thiết Bối Thú, thả thi thể trên mặt đất, liền bành… thoáng một phát, cho người một loại cảm giác trầm trọng như núi.
Thả thi thể trên mặt đất, bàn tay lật lên, lần nữa ném ra dược liệu trộm từ chỗ Hỏa Diễm Độc Giác Thú, tự nhiên không tính Chích Diễm Hỏa Duẩn a.
- Ân? Linh Vân hoa, Độc Hương Căn, Bạch Lan Thảo... Đều là chút ít dược liệu Hỏa thuộc tính trân quý, những dược liệu này cộng lại giá trị không sai biệt lắm khoảng 100 điểm cống hiến rồi!
Nhìn xem dược liệu đầy đất, Diệp Kiếm Tinh tính toán một chút, vẻ mặt tươi cười càng đậm.
- 100 điểm cống hiến?
Điểm cống hiến của Kiếm Thần tông, mình cũng là hôm nay mới nghe nói, tự nhiên không biết tính toán, xem biểu lộ của Diệp Kiếm Tinh, nên xem như không ít, cũng cười cười hỏi:
- Thi thể Hoàng Ti Thiết Bối Thú này, đại khái có thể tính toán bao nhiêu điểm cống hiến?
- Thi thể Yêu thú dựa theo cấp bậc của Yêu thú khi còn sống định giá điểm cống hiến, đều có tiêu chuẩn thống nhất, Hoàng Ti Thiết Bối Thú khi còn sống thực lực là Thiên Kiều Cảnh đỉnh phong, có thể hối đoái 200, 300 điểm cống hiến!
Diệp Kiếm Tinh suy nghĩ một chút, nói ra.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 709: Chấm dứt
7.2/10 từ 35 lượt.