Vô Tận Đan Điền
Chương 706: Đã đến thì chớ đi
- Vậy là tốt rồi, đợi tí nữa ta nắm lấy độc giác của ngươi, ngươi đưa ta vào trước mặt động phủ, đánh chết tiểu tử kia, luyện hóa động phủ, liền kéo ta về a!
Kim Quang Phong Lôi thú nói ra quyết định của mình.
Tuy cường giả Nạp Hư cảnh có thể ngăn cản hư không loạn lưu, nhưng lại không thể tùy ý hành tẩu, chỉ có thể đứng ở nguyên chỗ, không cách nào ly khai, lôi kéo lấy độc giác của Độc Giác Thú, liền không cần lo lắng loại vấn đề này rồi.
- Tốt!
Hỏa Diễm Độc Giác Thú vội vàng gật đầu.
Vương giả phân phó, hắn sao dám không nghe!
- Rất tốt, qua một hồi vô luận chuyện gì xảy ra, cũng không nên thu hồi độc giác, làm thành chuyện này, ta chỉ cần động phủ, bảo bối khác trên người thiếu niên kia đều quy ngươi! Nhưng nếu ngươi nửa đường thu hồi độc giác, hừ, cho dù thân ở trên hư không loạn lưu, ta cũng có thể trong nháy mắt giết chết ngươi!
Ánh mắt của Kim Quang Phong Lôi thú lộ ra sát ý nồng đậm.
Tiến vào hư không loạn lưu phải cẩn thận, cho dù hắn không sợ không gian nghiền nát công kích, cũng phải phòng ngừa Độc Giác Thú làm chuyện xấu, vạn nhất thừa dịp mình không bị thu hồi độc giác, mình bị nhốt ở trong loạn lưu, muốn trở ra, không biết phải phiền toái ra sao.
- Độc Giác không dám!
Hỏa Diễm Độc Giác Thú rụt rụt cổ.
Kim Quang Phong Lôi thú làm Vương giả Kiếm Linh Phong, thực lực cường đại không nói, dưới tình huống bình thường, cũng tâm ngoan thủ lạt, rất nhiều Yêu thú bởi vì không phục nó, liền trực tiếp giết chết, thi thể cũng không có lưu lại!
Tuy mình là Yêu thú Thiên Kiều Cảnh trung kỳ, nhưng ở trước mặt Yêu thú Nạp Hư Cảnh đỉnh phong, cái gì cũng không tính, đối phương một hơi có thể thổi chết mình.
- Không dám là tốt rồi, đưa ta qua đi!
Thấy mục đích uy hiếp đã đạt tới, Kim Quang Phong Lôi thú nói.
- Vâng!
Hỏa Diễm Độc Giác Thú gật đầu, gào rú một tiếng, pháp lực toàn thân kích động, độc giác trên đầu đột nhiên dài ra, thời gian nháy con mắt liền vươn bảy tám chục trượng, tiến nhập ở chỗ sâu trong hư không loạn lưu, đi vào trước mặt động phủ.
- Tốt!
Thấy độc giác của nó quả nhiên không sợ hư không loạn lưu, Kim Quang Phong Lôi thú gật đầu, theo độc giác đi tới loạn lưu, đi tới trước mặt động phủ.
Động phủ cực lớn, đứng sửng ở trong hư không loạn lưu, phát ra hào quang bảy sắc, Kim Quang Phong Lôi thú ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trước mặt động phủ có bốn chữ to, cho người uy nghiêm cùng áp bách dày đặc.
- Tử Hoa Động Phủ!
Đằng sau chữ viết, một thiếu niên đang đứng ở trước đại môn, nhìn nó đi tới, trên mặt tựa hồ lộ ra vẻ hoảng sợ.
- Ha ha, tiểu tử, cho rằng có động phủ có thể thoát chết được sao? Hôm nay ta liền đánh chết ngươi, luyện hóa động phủ này!
Chứng kiến bộ dáng của hắn, Kim Quang Phong Lôi thú cười một tiếng, móng vuốt vừa thô vừa to bắt tới trước. Phong Lôi chi võng nổ vang xuất hiện lần nữa, lập tức bao phủ toàn bộ Tử Hoa Động Phủ vào trong.
- Tới cho ta!
Rống to một tiếng, cơ bắp toàn thân Kim Quang Phong Lôi thú quay cuồng, thực lực Nạp Hư Cảnh đỉnh phong, lôi kéo động phủ cực lớn chậm rãi di động tới.
Thời gian nháy con mắt, động phủ liền tiến đến gần, cách nham thạch nóng chảy bất quá sáu bảy mươi trượng.
- Chết đi cho ta!
Thấy thiếu niên ngay ở trước mắt, Kim Quang Phong Lôi thú cười ha ha, lộ ra vẻ dữ tợn, móng vuốt lần nữa giương lên, một đạo gió lốc công kích qua.
Đạo gió lốc này so với vừa rồi ở sơn động thi triển ra càng cường đại hơn, cho dù phía trên động phủ có đại trận bảo hộ, đụng vào cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Chỉ cần đánh chết hắn, động phủ liền là của mình rồi!
- Tới tốt lắm, liền là cơ hội này! Chết đi cho ta!
Tiếng hô của nó vừa chấm dứt, chợt nghe trong động phủ vang lên một tiếng cười, bàn tay thiếu niên duỗi ra, lập tức toàn thân Kim Quang Phong Lôi thú cứng đờ, chứng kiến một ngọc bài đón Lôi Vân phong bạo bay tới.
Ngọc bài còn chưa tới trước mặt gió lốc liền mạnh mẽ nổ tung, linh lực nồng hậu dày đặc lập tức từ chỗ sâu trong hư không hội tụ, chỉ một cái hô hấp liền tạo thành một thủ ấn ngập trời.
Cái thủ ấn này lớn mấy trăm trượng, mang theo uy thế xé rách không gian, mạnh mẽ xông đến.
- Phù lục do cường giả Phá Không Cảnh luyện chế? Tại sao ngươi có thể có loại vật này, ta không tin, không tin... Sư phụ ngươi rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ ngươi là con riêng của Thiên Thủ Kiếm Vân Huyên...
Chứng kiến chưởng ấn này, Kim Quang Phong Lôi thú rốt cuộc biết sợ hãi, trong mắt để lộ ra khủng hoảng nồng đậm, bộ lông toàn thân tạc lên, tựa như gai nhọn, hét rầm lên, đâm rách vạn dặm thời không.
Tuy nó là Nạp Hư Cảnh đỉnh phong, nhưng so với cường giả Phá Không Cảnh, vẫn kém quá xa!
Bí Cảnh từ sau đệ ngũ trọng, một tầng so một tầng chênh lệch lớn, đệ thất trọng Phá Không Cảnh, ngay cả không gian cũng có thể xé rách, luyện chế ngọc bài ẩn chứa trong đó một kích mạnh nhất, coi như mình là Nạp Hư Cảnh đỉnh phong, bị đánh cũng chỉ có một con đường chết!
Cảm nhận được tử vong ngay ở trước mắt, nó sợ hãi!
Không còn khí tức Vương giả ngang ngược càn rỡ như vừa rồi.
- Trốn!
Trong đầu Kim Quang Phong Lôi thú chỉ có một ý niệm này.
Sớm biết tiểu tử này ngay cả loại phù lục như vậy cũng có, mình xem náo nhiệt cái gì, để cho hắn chạy là được a!
Trong nội tâm Kim Quang Phong Lôi thú tràn đầy hối hận, bất quá, phù lục của cường giả Phá Không Cảnh là không thể nào cho nó thời gian hối hận, Thủ Ấn mang theo khí thế hủy diệt Thiên Địa, trong nháy mắt công tới trước mắt.
- Rống! Rống!
Trong lúc tình thế cấp bách, Kim Quang Phong Lôi thú lại không có ngôn ngữ nhân loại, dữ tợn lên tiếng gào rú, bốn móng vuốt đồng thời duỗi ra, pháp lực giống như không cần tiền tuôn ra, bởi vì pháp lực quán thâu quá nhanh, da lông toàn thân đều nổ tung.
Chầm chậm!
Tuy công kích của hắn cường đại, Nhiếp Vân căn bản không thể ngăn cản, nhưng ở trước mặt chưởng ấn cực lớn, lại như tiểu hài tử chơi đùa, một hồi thanh âm nghiền áp vang lên, xương cốt toàn thân Kim Quang Phong Lôi thú vỡ vụn, nội tạng biến thành bụi phấn, cuồng phun máu tươi, tựa như một cái bánh thịt cực lớn.
- A... Phong Lôi đại nhân...
Chứng kiến Kim Quang Phong Lôi thú bị đánh thành bánh thịt, thân thể khổng lồ của Hỏa Diễm Độc Giác Thú khẽ run rẩy, thu hồi độc giác, quay người bỏ chạy.
Thủ đoạn của thiếu niên trước mắt này để cho hắn triệt để sợ hãi!
Kim Quang Phong Lôi thú, tung hoành Kiếm Linh Phong không biết bao nhiêu năm, cũng bị đánh chết, nó bất quá là Thiên Kiều Cảnh trung kỳ nho nhỏ, làm sao có thể ngang hàng! Nếu sớm cho nó biết vị đại gia này có át chủ bài lợi hại như vậy, dược liệu, Chích Diễm Hỏa Duẩn ngươi lấy đi là được, đánh chết nó cũng không dám ngăn cản a!
Vô Tận Đan Điền
Kim Quang Phong Lôi thú nói ra quyết định của mình.
Tuy cường giả Nạp Hư cảnh có thể ngăn cản hư không loạn lưu, nhưng lại không thể tùy ý hành tẩu, chỉ có thể đứng ở nguyên chỗ, không cách nào ly khai, lôi kéo lấy độc giác của Độc Giác Thú, liền không cần lo lắng loại vấn đề này rồi.
- Tốt!
Hỏa Diễm Độc Giác Thú vội vàng gật đầu.
Vương giả phân phó, hắn sao dám không nghe!
- Rất tốt, qua một hồi vô luận chuyện gì xảy ra, cũng không nên thu hồi độc giác, làm thành chuyện này, ta chỉ cần động phủ, bảo bối khác trên người thiếu niên kia đều quy ngươi! Nhưng nếu ngươi nửa đường thu hồi độc giác, hừ, cho dù thân ở trên hư không loạn lưu, ta cũng có thể trong nháy mắt giết chết ngươi!
Ánh mắt của Kim Quang Phong Lôi thú lộ ra sát ý nồng đậm.
Tiến vào hư không loạn lưu phải cẩn thận, cho dù hắn không sợ không gian nghiền nát công kích, cũng phải phòng ngừa Độc Giác Thú làm chuyện xấu, vạn nhất thừa dịp mình không bị thu hồi độc giác, mình bị nhốt ở trong loạn lưu, muốn trở ra, không biết phải phiền toái ra sao.
- Độc Giác không dám!
Hỏa Diễm Độc Giác Thú rụt rụt cổ.
Kim Quang Phong Lôi thú làm Vương giả Kiếm Linh Phong, thực lực cường đại không nói, dưới tình huống bình thường, cũng tâm ngoan thủ lạt, rất nhiều Yêu thú bởi vì không phục nó, liền trực tiếp giết chết, thi thể cũng không có lưu lại!
Tuy mình là Yêu thú Thiên Kiều Cảnh trung kỳ, nhưng ở trước mặt Yêu thú Nạp Hư Cảnh đỉnh phong, cái gì cũng không tính, đối phương một hơi có thể thổi chết mình.
- Không dám là tốt rồi, đưa ta qua đi!
Thấy mục đích uy hiếp đã đạt tới, Kim Quang Phong Lôi thú nói.
- Vâng!
Hỏa Diễm Độc Giác Thú gật đầu, gào rú một tiếng, pháp lực toàn thân kích động, độc giác trên đầu đột nhiên dài ra, thời gian nháy con mắt liền vươn bảy tám chục trượng, tiến nhập ở chỗ sâu trong hư không loạn lưu, đi vào trước mặt động phủ.
- Tốt!
Thấy độc giác của nó quả nhiên không sợ hư không loạn lưu, Kim Quang Phong Lôi thú gật đầu, theo độc giác đi tới loạn lưu, đi tới trước mặt động phủ.
Động phủ cực lớn, đứng sửng ở trong hư không loạn lưu, phát ra hào quang bảy sắc, Kim Quang Phong Lôi thú ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trước mặt động phủ có bốn chữ to, cho người uy nghiêm cùng áp bách dày đặc.
- Tử Hoa Động Phủ!
Đằng sau chữ viết, một thiếu niên đang đứng ở trước đại môn, nhìn nó đi tới, trên mặt tựa hồ lộ ra vẻ hoảng sợ.
- Ha ha, tiểu tử, cho rằng có động phủ có thể thoát chết được sao? Hôm nay ta liền đánh chết ngươi, luyện hóa động phủ này!
Chứng kiến bộ dáng của hắn, Kim Quang Phong Lôi thú cười một tiếng, móng vuốt vừa thô vừa to bắt tới trước. Phong Lôi chi võng nổ vang xuất hiện lần nữa, lập tức bao phủ toàn bộ Tử Hoa Động Phủ vào trong.
- Tới cho ta!
Rống to một tiếng, cơ bắp toàn thân Kim Quang Phong Lôi thú quay cuồng, thực lực Nạp Hư Cảnh đỉnh phong, lôi kéo động phủ cực lớn chậm rãi di động tới.
Thời gian nháy con mắt, động phủ liền tiến đến gần, cách nham thạch nóng chảy bất quá sáu bảy mươi trượng.
- Chết đi cho ta!
Thấy thiếu niên ngay ở trước mắt, Kim Quang Phong Lôi thú cười ha ha, lộ ra vẻ dữ tợn, móng vuốt lần nữa giương lên, một đạo gió lốc công kích qua.
Đạo gió lốc này so với vừa rồi ở sơn động thi triển ra càng cường đại hơn, cho dù phía trên động phủ có đại trận bảo hộ, đụng vào cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Chỉ cần đánh chết hắn, động phủ liền là của mình rồi!
- Tới tốt lắm, liền là cơ hội này! Chết đi cho ta!
Tiếng hô của nó vừa chấm dứt, chợt nghe trong động phủ vang lên một tiếng cười, bàn tay thiếu niên duỗi ra, lập tức toàn thân Kim Quang Phong Lôi thú cứng đờ, chứng kiến một ngọc bài đón Lôi Vân phong bạo bay tới.
Ngọc bài còn chưa tới trước mặt gió lốc liền mạnh mẽ nổ tung, linh lực nồng hậu dày đặc lập tức từ chỗ sâu trong hư không hội tụ, chỉ một cái hô hấp liền tạo thành một thủ ấn ngập trời.
Cái thủ ấn này lớn mấy trăm trượng, mang theo uy thế xé rách không gian, mạnh mẽ xông đến.
- Phù lục do cường giả Phá Không Cảnh luyện chế? Tại sao ngươi có thể có loại vật này, ta không tin, không tin... Sư phụ ngươi rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ ngươi là con riêng của Thiên Thủ Kiếm Vân Huyên...
Chứng kiến chưởng ấn này, Kim Quang Phong Lôi thú rốt cuộc biết sợ hãi, trong mắt để lộ ra khủng hoảng nồng đậm, bộ lông toàn thân tạc lên, tựa như gai nhọn, hét rầm lên, đâm rách vạn dặm thời không.
Tuy nó là Nạp Hư Cảnh đỉnh phong, nhưng so với cường giả Phá Không Cảnh, vẫn kém quá xa!
Bí Cảnh từ sau đệ ngũ trọng, một tầng so một tầng chênh lệch lớn, đệ thất trọng Phá Không Cảnh, ngay cả không gian cũng có thể xé rách, luyện chế ngọc bài ẩn chứa trong đó một kích mạnh nhất, coi như mình là Nạp Hư Cảnh đỉnh phong, bị đánh cũng chỉ có một con đường chết!
Cảm nhận được tử vong ngay ở trước mắt, nó sợ hãi!
Không còn khí tức Vương giả ngang ngược càn rỡ như vừa rồi.
- Trốn!
Trong đầu Kim Quang Phong Lôi thú chỉ có một ý niệm này.
Sớm biết tiểu tử này ngay cả loại phù lục như vậy cũng có, mình xem náo nhiệt cái gì, để cho hắn chạy là được a!
Trong nội tâm Kim Quang Phong Lôi thú tràn đầy hối hận, bất quá, phù lục của cường giả Phá Không Cảnh là không thể nào cho nó thời gian hối hận, Thủ Ấn mang theo khí thế hủy diệt Thiên Địa, trong nháy mắt công tới trước mắt.
- Rống! Rống!
Trong lúc tình thế cấp bách, Kim Quang Phong Lôi thú lại không có ngôn ngữ nhân loại, dữ tợn lên tiếng gào rú, bốn móng vuốt đồng thời duỗi ra, pháp lực giống như không cần tiền tuôn ra, bởi vì pháp lực quán thâu quá nhanh, da lông toàn thân đều nổ tung.
Chầm chậm!
Tuy công kích của hắn cường đại, Nhiếp Vân căn bản không thể ngăn cản, nhưng ở trước mặt chưởng ấn cực lớn, lại như tiểu hài tử chơi đùa, một hồi thanh âm nghiền áp vang lên, xương cốt toàn thân Kim Quang Phong Lôi thú vỡ vụn, nội tạng biến thành bụi phấn, cuồng phun máu tươi, tựa như một cái bánh thịt cực lớn.
- A... Phong Lôi đại nhân...
Chứng kiến Kim Quang Phong Lôi thú bị đánh thành bánh thịt, thân thể khổng lồ của Hỏa Diễm Độc Giác Thú khẽ run rẩy, thu hồi độc giác, quay người bỏ chạy.
Thủ đoạn của thiếu niên trước mắt này để cho hắn triệt để sợ hãi!
Kim Quang Phong Lôi thú, tung hoành Kiếm Linh Phong không biết bao nhiêu năm, cũng bị đánh chết, nó bất quá là Thiên Kiều Cảnh trung kỳ nho nhỏ, làm sao có thể ngang hàng! Nếu sớm cho nó biết vị đại gia này có át chủ bài lợi hại như vậy, dược liệu, Chích Diễm Hỏa Duẩn ngươi lấy đi là được, đánh chết nó cũng không dám ngăn cản a!
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 706: Đã đến thì chớ đi
7.2/10 từ 35 lượt.