Vô Tận Đan Điền
Chương 69: Nhiếp Cường hẳn phải chết
Phùng Tiêu vừa dứt lời, một thanh âm sang sảng vang lên, Trần gia Trần Tinh rõ ràng cũng tới tiểu viện.
- Nguyên lai là ngươi! Vậy thì tốt, ngươi biện pháp nhiều, giúp chúng ta tính xem làm sao bây giờ!
Dương Ngạn chứng kiến người tới là Trần Tinh, gật đầu cười.
Ngày đó tứ đại gia tộc liên minh, Trần Tinh cũng giống như mình, tình nguyện phản bội gia tộc cũng không muốn tổn thương Nhiếp Vân, điểm ấy để cho Dương Ngạn cực kỳ cảm động, bởi vậy đối với hắn cực kỳ thân cận.
- Ta có thể có biện pháp nào, hiện tại Nhiếp Cường tổ chức một đám trưởng lão Thành Cương cảnh, trở thành một tiểu tổ truy kích và tiêu diệt Nhiếp Vân, mục đích chủ yếu của tiểu tổ này là bắt lấy Nhiếp Vân, cả ngày tuần tra ở Lạc Thủy thành, một khi Nhiếp Vân trở về, khẳng định sẽ lọt vào công kích điên cuồng, cái này ta cũng không có biện pháp ah!
Trần Tinh cười khổ.
- Tiểu tổ truy kích và tiêu diệt Nhiếp Vân? Tứ đại gia tộc liên hợp? Đến cùng xảy ra chuyện gì?
Ngay thời điểm Trần Tinh cười khổ, đột nhiên một thanh âm từ trong sân vang lên, quay đầu nhìn lại, chẳng biết lúc nào trong nội viện đã nhiều ra một Hổ Đầu thú cự đại, trên lưng thú có hai bóng người, đúng là Nhiếp Vân cùng Nhiếp Khiếu Thiên!
- Nhiếp Vân? Tại sao ngươi trở về rồi!
Chứng kiến xuất hiện quả nhiên là Nhiếp Vân, vẻ mặt của Dương Ngạn lập tức lo lắng:
- Hiện tại tứ đại gia tộc liên minh, Nhiếp Cường toàn thành lùng bắt ngươi, ngươi vẫn là nắm chặt thời gian đi thôi!
Chứng kiến ánh mắt lo lắng của Dương Ngạn, Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng:
- Không có việc gì, ngươi vẫn là nói cho ta một chút, mười ngày này đến cùng chuyện gì xảy ra, tứ đại gia tộc liên minh đối phó Phủ Thành chủ, con rể của Phủ Thành chủ lại là chuyện gì xảy ra?
Đoạn thời gian trước Nhiếp Vân tiến hành lần thứ nhất Niết Bàn, không dám phân thần chút nào, tự nhiên không có nhìn ngọc bài mà Phùng Tiêu dùng truyền tin cho mình, trên đường trở về lấy ra ngọc bài, thấy phía trên có hơn mười tin tức, trong đó có mấy thứ lại để cho mình cực kỳ mê hoặc.
Mình lúc nào biến thành con rể của Phủ Thành chủ rồi hả? Tứ đại gia tộc vì sao lại liên hợp cùng một chỗ?
Một mực không có hiểu rõ, cuối cùng chứng kiến Phùng Tiêu nói sẽ ở chi nhánh chờ mình, lúc này mới cưỡi tiểu Hổ chạy tới.
- Là như thế này…
Thấy thiếu niên không đi, Dương Ngạn lắc đầu, vội vàng nói rõ chi tiết những ngày này phát sinh, trong đó kể cả Phủ Thành chủ đột nhiên phát động vây quét Nhiếp gia, Nhiếp gia tổ chức tứ đại gia tộc hội nghị, dùng bí mật tấn cấp Khí Tông hấp dẫn mọi người liên minh
- Thì ra là thế!
Nghe được Dương Ngạn giải thích kỹ càng, Nhiếp Vân giờ mới hiểu được, không nghĩ tới mới bế quan mười ngày, Lạc Thủy thành lại xuất hiện nhiều sự tình như vậy.
Chỉ là hắn có chút không rõ, vì cái gì Phủ Thành chủ sẽ dùng danh nghĩa con rể công nhiên đối phó Nhiếp gia, coi như mình cùng Lạc Khuynh Thành rất quen thuộc, nhưng cũng không có quen đến mức này a!
- Đúng rồi, Nhiếp Cường kia, cũng là người thừa kế thứ nhất của Nhiếp gia, bây giờ ở dưới sự trợ giúp của tứ đại tộc trưởng tấn cấp đến Thành Cương cảnh đỉnh phong, muốn kết hôn con gái của thành chủ, giống như hôn lễ ngay ở đêm nay, mục đích đúng là muốn ngươi xuất hiện, ngươi cũng phải cẩn thận, thằng này cực kỳ âm hiểm, chỉ sợ đã hạ xuống thiên la địa võng.
Dương Ngạn nói tiếp.
- Ép con gái thành chủ cùng hắn thành hôn? Lạc Khuynh Thành cùng hắn kết hôn?
Con mắt của Nhiếp Vân nheo lại.
Tuy mình không biết vì sao Phủ Thành chủ lại dùng danh nghĩa con rể giao chiến với Nhiếp gia, nhưng biết rõ Phủ Thành chủ có thể làm như vậy, nhất định là Lạc Khuynh Thành mãnh liệt yêu cầu!
Đối với nữ hài đơn thuần này, mình một lão ngoan đồng sống mấy trăm năm tuy không có khả năng vừa thấy đã yêu, thích nàng, nhưng lúc này nghe được Nhiếp Cường dám bức bách nàng lập gia đình, trong nội tâm vẫn sát ý cuồn cuộn.
Kiếp trước Lạc Khuynh Thành cùng mình có duyên gặp một lần, thời điểm thí luyện đã từng cứu mình, kiếp này lại vì mình cam nguyện hao tổn danh dự, đối với mình có ân, tuyệt không muốn nàng bị một tia tổn thương!
- Ta nói cho ngươi những chuyện này là bảo ngươi cẩn thận, ngàn vạn lần không thể đi, hiện tại tứ đại gia tộc liên hợp, thế lực không giống bình thường, tùy tiện tiến lên mà nói, chẳng những không cứu được người không nói, gây chuyện không tốt còn có thể mất mạng, chúng ta tốt nhất vẫn là bàn bạc kỹ hơn.
Chứng kiến thần sắc của Nhiếp Vân có chút không đúng, Dương Ngạn sợ hắn tùy tiện xông qua, vội nói gấp.
- Tứ đại gia tộc liên hợp, không giống người thường? Hừ, nếu như bọn hắn không đụng bằng hữu của ta thì thôi, dám lấy Lạc Khuynh Thành làm thẻ đánh bạc, Nhiếp Cường hẳn phải chết!
Nhiếp Vân hừ lạnh một tiếng, hai chân khẽ cong, cả người đã nhảy lên.
- Phụ thân, ngươi đi Nhiếp gia phủ đệ, ta đi Phủ Thành chủ trước, một hồi sẽ tới!
Ngay thời điểm Nhiếp Vân bay đến giữa không trung, thét dài một tiếng rơi vào trên lưng tiểu Hổ, một người một hổ như thiểm điện lao đi.
- Nhiếp Vân, Nhiếp Cường đã ở Phủ Thành chủ bày ra thiên la địa võng, ngàn vạn lần không thể đi.
Không nghĩ tới lời của mình còn chưa nói hết, thiếu niên liền xoay người rời đi, Dương Ngạn lại càng hoảng sợ, sắc mặt trở nên tái nhợt.
Quá lỗ mãng rồi, ngươi bất quá là Chân Khí cảnh, đi đấu với Thành Cương cảnh đỉnh phong Nhiếp Cường, đây không phải muốn chết sao?
Xèo xèo C-K-Í-T..T T!
Đột nhiên…
Ba bóng người mạnh mẽ từ ngoài tường nhảy ra, ngăn cản đường đi của một người một hổ, bởi vì tốc độ quá nhanh, đập nện không khí phát ra minh hưởng bén nhọn.
- Là cường giả Thành Cương cảnh đỉnh phong, thanh âm cương khí phá không! Cường giả Thành Cương cảnh đỉnh phong, hơn nữa là ba cái, bọn họ là người của Nhiếp Cường, cẩn thận…
Chứng kiến ba người này đột nhiên kích phát khí minh, Dương Ngạn, Phùng Tiêu, Trần Tinh đều biến sắc.
Không nghĩ tới Nhiếp Cường rõ ràng phái ba cường giả Thành Cương cảnh đỉnh phong mai phục ở đây, Nhiếp Vân gặp gỡ còn có thể sống sao?
- Ah…
- Ah…
- Ah…
Ngay thời điểm ba người sợ hãi toàn thân run rẩy, liên tục ba tiếng kêu thảm vang lên.
Lạch cạch! Lạch cạch! Lạch cạch!
Ba thi thể đồng thời từ giữa không trung rớt xuống, rơi trên mặt đất phát ra tiếng vang nặng nề, như lợn chết.
- Ah
Chứng kiến ba thi thể rơi xuống, Dương Ngạn, Phùng Tiêu, Trần Tinh tựa như hóa đá.
Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Chẳng lẽ ba người này là Nhiếp Vân giết?
Không có khả năng? Trong nháy mắt giết chết ba cường giả Thành Cương cảnh đỉnh phong, đây là thực lực gì?
Vô Tận Đan Điền
- Nguyên lai là ngươi! Vậy thì tốt, ngươi biện pháp nhiều, giúp chúng ta tính xem làm sao bây giờ!
Dương Ngạn chứng kiến người tới là Trần Tinh, gật đầu cười.
Ngày đó tứ đại gia tộc liên minh, Trần Tinh cũng giống như mình, tình nguyện phản bội gia tộc cũng không muốn tổn thương Nhiếp Vân, điểm ấy để cho Dương Ngạn cực kỳ cảm động, bởi vậy đối với hắn cực kỳ thân cận.
- Ta có thể có biện pháp nào, hiện tại Nhiếp Cường tổ chức một đám trưởng lão Thành Cương cảnh, trở thành một tiểu tổ truy kích và tiêu diệt Nhiếp Vân, mục đích chủ yếu của tiểu tổ này là bắt lấy Nhiếp Vân, cả ngày tuần tra ở Lạc Thủy thành, một khi Nhiếp Vân trở về, khẳng định sẽ lọt vào công kích điên cuồng, cái này ta cũng không có biện pháp ah!
Trần Tinh cười khổ.
- Tiểu tổ truy kích và tiêu diệt Nhiếp Vân? Tứ đại gia tộc liên hợp? Đến cùng xảy ra chuyện gì?
Ngay thời điểm Trần Tinh cười khổ, đột nhiên một thanh âm từ trong sân vang lên, quay đầu nhìn lại, chẳng biết lúc nào trong nội viện đã nhiều ra một Hổ Đầu thú cự đại, trên lưng thú có hai bóng người, đúng là Nhiếp Vân cùng Nhiếp Khiếu Thiên!
- Nhiếp Vân? Tại sao ngươi trở về rồi!
Chứng kiến xuất hiện quả nhiên là Nhiếp Vân, vẻ mặt của Dương Ngạn lập tức lo lắng:
- Hiện tại tứ đại gia tộc liên minh, Nhiếp Cường toàn thành lùng bắt ngươi, ngươi vẫn là nắm chặt thời gian đi thôi!
Chứng kiến ánh mắt lo lắng của Dương Ngạn, Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng:
- Không có việc gì, ngươi vẫn là nói cho ta một chút, mười ngày này đến cùng chuyện gì xảy ra, tứ đại gia tộc liên minh đối phó Phủ Thành chủ, con rể của Phủ Thành chủ lại là chuyện gì xảy ra?
Đoạn thời gian trước Nhiếp Vân tiến hành lần thứ nhất Niết Bàn, không dám phân thần chút nào, tự nhiên không có nhìn ngọc bài mà Phùng Tiêu dùng truyền tin cho mình, trên đường trở về lấy ra ngọc bài, thấy phía trên có hơn mười tin tức, trong đó có mấy thứ lại để cho mình cực kỳ mê hoặc.
Mình lúc nào biến thành con rể của Phủ Thành chủ rồi hả? Tứ đại gia tộc vì sao lại liên hợp cùng một chỗ?
Một mực không có hiểu rõ, cuối cùng chứng kiến Phùng Tiêu nói sẽ ở chi nhánh chờ mình, lúc này mới cưỡi tiểu Hổ chạy tới.
- Là như thế này…
Thấy thiếu niên không đi, Dương Ngạn lắc đầu, vội vàng nói rõ chi tiết những ngày này phát sinh, trong đó kể cả Phủ Thành chủ đột nhiên phát động vây quét Nhiếp gia, Nhiếp gia tổ chức tứ đại gia tộc hội nghị, dùng bí mật tấn cấp Khí Tông hấp dẫn mọi người liên minh
- Thì ra là thế!
Nghe được Dương Ngạn giải thích kỹ càng, Nhiếp Vân giờ mới hiểu được, không nghĩ tới mới bế quan mười ngày, Lạc Thủy thành lại xuất hiện nhiều sự tình như vậy.
Chỉ là hắn có chút không rõ, vì cái gì Phủ Thành chủ sẽ dùng danh nghĩa con rể công nhiên đối phó Nhiếp gia, coi như mình cùng Lạc Khuynh Thành rất quen thuộc, nhưng cũng không có quen đến mức này a!
- Đúng rồi, Nhiếp Cường kia, cũng là người thừa kế thứ nhất của Nhiếp gia, bây giờ ở dưới sự trợ giúp của tứ đại tộc trưởng tấn cấp đến Thành Cương cảnh đỉnh phong, muốn kết hôn con gái của thành chủ, giống như hôn lễ ngay ở đêm nay, mục đích đúng là muốn ngươi xuất hiện, ngươi cũng phải cẩn thận, thằng này cực kỳ âm hiểm, chỉ sợ đã hạ xuống thiên la địa võng.
Dương Ngạn nói tiếp.
- Ép con gái thành chủ cùng hắn thành hôn? Lạc Khuynh Thành cùng hắn kết hôn?
Con mắt của Nhiếp Vân nheo lại.
Tuy mình không biết vì sao Phủ Thành chủ lại dùng danh nghĩa con rể giao chiến với Nhiếp gia, nhưng biết rõ Phủ Thành chủ có thể làm như vậy, nhất định là Lạc Khuynh Thành mãnh liệt yêu cầu!
Đối với nữ hài đơn thuần này, mình một lão ngoan đồng sống mấy trăm năm tuy không có khả năng vừa thấy đã yêu, thích nàng, nhưng lúc này nghe được Nhiếp Cường dám bức bách nàng lập gia đình, trong nội tâm vẫn sát ý cuồn cuộn.
Kiếp trước Lạc Khuynh Thành cùng mình có duyên gặp một lần, thời điểm thí luyện đã từng cứu mình, kiếp này lại vì mình cam nguyện hao tổn danh dự, đối với mình có ân, tuyệt không muốn nàng bị một tia tổn thương!
- Ta nói cho ngươi những chuyện này là bảo ngươi cẩn thận, ngàn vạn lần không thể đi, hiện tại tứ đại gia tộc liên hợp, thế lực không giống bình thường, tùy tiện tiến lên mà nói, chẳng những không cứu được người không nói, gây chuyện không tốt còn có thể mất mạng, chúng ta tốt nhất vẫn là bàn bạc kỹ hơn.
Chứng kiến thần sắc của Nhiếp Vân có chút không đúng, Dương Ngạn sợ hắn tùy tiện xông qua, vội nói gấp.
- Tứ đại gia tộc liên hợp, không giống người thường? Hừ, nếu như bọn hắn không đụng bằng hữu của ta thì thôi, dám lấy Lạc Khuynh Thành làm thẻ đánh bạc, Nhiếp Cường hẳn phải chết!
Nhiếp Vân hừ lạnh một tiếng, hai chân khẽ cong, cả người đã nhảy lên.
- Phụ thân, ngươi đi Nhiếp gia phủ đệ, ta đi Phủ Thành chủ trước, một hồi sẽ tới!
Ngay thời điểm Nhiếp Vân bay đến giữa không trung, thét dài một tiếng rơi vào trên lưng tiểu Hổ, một người một hổ như thiểm điện lao đi.
- Nhiếp Vân, Nhiếp Cường đã ở Phủ Thành chủ bày ra thiên la địa võng, ngàn vạn lần không thể đi.
Không nghĩ tới lời của mình còn chưa nói hết, thiếu niên liền xoay người rời đi, Dương Ngạn lại càng hoảng sợ, sắc mặt trở nên tái nhợt.
Quá lỗ mãng rồi, ngươi bất quá là Chân Khí cảnh, đi đấu với Thành Cương cảnh đỉnh phong Nhiếp Cường, đây không phải muốn chết sao?
Xèo xèo C-K-Í-T..T T!
Đột nhiên…
Ba bóng người mạnh mẽ từ ngoài tường nhảy ra, ngăn cản đường đi của một người một hổ, bởi vì tốc độ quá nhanh, đập nện không khí phát ra minh hưởng bén nhọn.
- Là cường giả Thành Cương cảnh đỉnh phong, thanh âm cương khí phá không! Cường giả Thành Cương cảnh đỉnh phong, hơn nữa là ba cái, bọn họ là người của Nhiếp Cường, cẩn thận…
Chứng kiến ba người này đột nhiên kích phát khí minh, Dương Ngạn, Phùng Tiêu, Trần Tinh đều biến sắc.
Không nghĩ tới Nhiếp Cường rõ ràng phái ba cường giả Thành Cương cảnh đỉnh phong mai phục ở đây, Nhiếp Vân gặp gỡ còn có thể sống sao?
- Ah…
- Ah…
- Ah…
Ngay thời điểm ba người sợ hãi toàn thân run rẩy, liên tục ba tiếng kêu thảm vang lên.
Lạch cạch! Lạch cạch! Lạch cạch!
Ba thi thể đồng thời từ giữa không trung rớt xuống, rơi trên mặt đất phát ra tiếng vang nặng nề, như lợn chết.
- Ah
Chứng kiến ba thi thể rơi xuống, Dương Ngạn, Phùng Tiêu, Trần Tinh tựa như hóa đá.
Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Chẳng lẽ ba người này là Nhiếp Vân giết?
Không có khả năng? Trong nháy mắt giết chết ba cường giả Thành Cương cảnh đỉnh phong, đây là thực lực gì?
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 69: Nhiếp Cường hẳn phải chết
7.2/10 từ 35 lượt.