Vô Tận Đan Điền
Chương 546: Nguyên Tâm tông (2)
Thiên Kiều cảnh, câu thông thiên địa chi kiều, linh hồn dung nhập vào thiên địa, mở ra Thiên nhãn linh thức, thiên tai linh thức, tinh thần cả người thông thoáng, một ý niệm có thể tạo thành phong bạo, một ý niệm có thể hủy diệt cả thành thị, uy lực vô cùng.
Khí hải tu luyện giả hồn phách là dương, thân thể là âm. Dương lên là trời, âm xuống là địa. Thiên kiều cảnh chính là thứ khiến cho linh hồn người ta nhẹ nhàng như bầu trời, dung nạp vạn vật, thân thể giống như mặt đất, ổn trọng, lực lượng cuồn cuộn không dứt.
Về phần cái gọi là Khai thiên nhãn linh thức kia cũng không phải có được thiên phú Thiên nhãn mà là linh hồn được thiên địa tẩm bổ, có thể mượn huyền cơ thiên địa chứng kiến một ít chuyện mà mắt không nhìn tới được. Ví dụ như mắt ngươi chỉ có thể nhìn thẳng, nhìn không thấy thứ đằng sau đầu. Nhưng mà Thiên nhãn linh thức có thể mượn nhờ linh hồn câu thông lực lượng thiên địa, mô phỏng ra tình huống đằng sau rõ ràng, do đó mới có thể nhìn thấy. So với thấu thị của thiên phú Thiên nhãn chính thức vẫn còn có chút khác biệt.
Nếu như tu luyện tới Thiêu kiều cảnh có được năng lực cường đại như thiên phú Thiên nhan thì thiên phú này cũng không có khả năng được xếp vào vị trí thứ mười tám trong bảng các thiên phú đặc thù.
Thiên tai linh thức cũng như vậy, tuy rằng có thể khiến cho thính lực người ta gia tăng nhưng lại tuyệt đối không thể khiến cho người ta có được thiên phú Thiên tai cường đại chính thức.
Thiên tai thiên phú và Thiên nhãn thiên phú nổi danh, thậm chí còn xếp hạng trước Thiên nhãn thiên phú, không phải vị trí thứ mười sáu thì cũng phải là mười bảy. Chẳng những có thể nghe được lời đối thoại cách ức dặm mà còn có thể lấy ra truyền âm, xuyên qua phong ấn nghe lén, nghe được tiếng lòng trong lòng người khác...
Ngay cả tiếng lòng cũng có thể nghe được... Đủ để thấy được thiên phú này đáng sợ ra sao.
Nếu như đem thực lực Bí cảnh cửu trọng ra sắp xếp bài danh trên Phù Thiên đại lục thì có thể biết rõ. Nhất trọng Pháp Lực cảnh địa vị hơi cao một chút, tương đương với tiểu đội trưởng các loại. Đệ nhị trọng Nguyên Thánh cảnh thì chính là một ít nhân vật nổi tiếng trong thành thị nhỏ, tiểu gia tộc, cao nhất thì có thể trở thành bá chủ trong thành thị nhỏ.
Tam trọng Bất Hủ cảnh mới coi như chính thức dấn thân vào tầng lớp cao tầng. Người như vậy cho dù trong thành thị cỡ trung cũng có địa vị nhất định, có thể dương danh lập vạn, xông xáo, tạo ra sự nghiệp lớn.
Tứ trọng Lĩnh vực cảnh xem như chư hầu một phương, cường giả một phương.
Về phần ngũ trọng Thiên Kiều cảnh mới coi như chính thức tiến vào cao tầng của Phù Thiên đại lục, có thể khai tông lập phái, trở thành một đời tông sư.
Tông chủ Nguyên Thiên của Nguyên Tâm tông tuy rằng không có đạt tới Thiên Kiều cảnh, nhưng mà nửa bước vào Thiên Kiều cảnh cũng coi như là cao thủ trong cao thủ, có thể chấn nhiếp một phương, uy phong tứ hải.
Sưu.
Khôi lỗi Nguyên Cương trưởng lão một đường bay nhanh, đáp xuống trước sơn môn Nguyên Tâm tông.
- Người nào? Ồ? Hóa ra là Nguyên Cương trưởng lão, người trở về vừa vặn a. Tông chủ vừa mới gõ vang Thông minh cổ, yêu cầu tất cả trưởng lão, đệt tử hạch tâm đi tới Thông Minh điện nghênh đón đặc sứ, hiện tại chạy tới là vừa kịp.
Vừa tới trước cửa đã bị người ta ngăn lại. Người ngăn thấy rõ dung mạo Nguyên Cương trưởng lão lập tức giật mình, vội vàng cúi đầu nói.
- Đặc sứ? Đặc sứ cái gì?
Nhiếp Vân sững sờ.
Hiện tại Nguyên Cương trưởng lão bị linh hồn thể của Nhiếp Vân khống chế, từ bản chất linh hồn mà nói, chính là Nhiếp Vân.
- Nghe nói là đặc sứ Di thần thông tới, cụ thể là chuyện gì ta cũng không rõ.
Đệ tử này giải thích.
- Di Thần tông? Một trong tám đại tông môn Phù Thiên đại lục? Lúc này còn phái người tới đây làm gì?
Nhiếp Vân nghĩ mãi mà không ra.
Tám đại tông môn trên Phù Thiên đại lục, mỗi một tông môn đều là tồn tại cao cao tại thượng, tuy rằng Nguyên Tâm tông ở trong phạm vi Cực Quang thành không ai bì nổi, thế nhưng trên thực tế ở trong mắt đại tông môn như Di Thần tông chính là địa phương nhỏ bé như thâm sơn cùng cốc. Loại địa phương này đều bị vứt bỏ, có rất ít người quan tâm.
Hiện tại đột nhiên phái đặc sứ tới, dường như có chút quỷ dị.
Tuy nhiên, quản khỉ gió đối phương tới đây làm gì, không có liên quan tới hắn, cũng không cần phải gom góm náo nhiệt làm gì. Hắn tới đây lần này là nghĩ biện pháp trà trọn vào tàng thư khố, đi tìm thứ liên quan tới chuyện Linh hồn triệu hoán sư. Tuy rằng Dịch Thành nói cũng không quá chắc chắn, nhưng mà vì đệ đệ, chỉ cần có thêm chút hi vọng hắn sẽ không buông tha.
- Trưởng lão không biết chúng ta lại càng không biết a.
Đệ tử này còn tưởng rằng Nhiếp Vân đang hỏi hắn cho nên vội vàng trả lời.
- Được rồi, ta cũng biết ngươi không biết, thôi bỏ qua, ta tự mình đi tới xem thì hơn.
Nhiếp Vân hừ một tiếng, nhấc chân đi tới sơn môn Nguyên Tâm tông.
- Sao Nguyên Cương trưởng lão lại đột nhiên trở nên dễ nói chuyện như vậy? Trước kia chỉ cần hơi có chút không hài lòng là động thủ... Hôm nay ta thật may mắn a.
Nhìn lão giả càng ngày chạy càng xa, đệ tử thủ hộ sơn môn thở dài một hơi, đầu đổ mồ hôi lạnh.
Trước kia tính tình Nguyên Cương trưởng lão thô bạo, chỉ cần hơi chút không cẩn thận là tặng quyền cước, hôm nay lại còn có thể hiểu lòng người khác, quả thực khiến cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn.
Tiến vào Nguyên Tâm tông, Nhiếp Vân dựa theo phương vị từ trong lời Nguyên Cương trưởng lão trước đó, đi thẳng về phía trước.
Trong tông môn có đủ loại trận pháp, rậm rạp chằng chịt, nếu như không phải đệ tử, một khi lạc vào sẽ rát khó thoát thân.
May mắn là bản thân Nguyên Cương trưởng lão này là trưởng lão trong đó, có chứa đặc tính tông môn, hành tẩu ở bên trong, xương cốt và nguyên âm giao hòa, tuy hai mà một, sẽ không làm xúc động trận pháp. Cùng đi tới cũng không có quá nhiều nguy hiểm.
- Đây là Tàng thư các của Nguyên Tâm tông sao?
Đi một hồi, vượt qua không ít nơi, Nhiếp Vân nhìn thấy một cung điện cao lớn sừng sững đứng trước mặt.
Tàng thư các của Nguyên Tâm tông tổng cộng chia làm chín tầng, mỗi một tầng đều khác nhau. Tầng thứ nhất chi cần là đệ tử bình thường có cống hiến nhất định với tông môn là có thể tiến vào tùy tiện đọc. Tầng thứ hai là nơi mà đệ tử tinh anh mới có thể tiến vào. Tầng thứ ba là nơi đệ tử hạch tâm, tầng thứ tư là chấp sự trưởng lão, tầng thứ năm là nội các trưởng lão, tầng thứ sáu là thái thượng trưởng lão, tầng thứ bảy là phó tông chủ tông môn. Tầng thứ tám là Vô thượng trưởng lão, tầng thứ chín là tông chủ.
Vô Tận Đan Điền
Khí hải tu luyện giả hồn phách là dương, thân thể là âm. Dương lên là trời, âm xuống là địa. Thiên kiều cảnh chính là thứ khiến cho linh hồn người ta nhẹ nhàng như bầu trời, dung nạp vạn vật, thân thể giống như mặt đất, ổn trọng, lực lượng cuồn cuộn không dứt.
Về phần cái gọi là Khai thiên nhãn linh thức kia cũng không phải có được thiên phú Thiên nhãn mà là linh hồn được thiên địa tẩm bổ, có thể mượn huyền cơ thiên địa chứng kiến một ít chuyện mà mắt không nhìn tới được. Ví dụ như mắt ngươi chỉ có thể nhìn thẳng, nhìn không thấy thứ đằng sau đầu. Nhưng mà Thiên nhãn linh thức có thể mượn nhờ linh hồn câu thông lực lượng thiên địa, mô phỏng ra tình huống đằng sau rõ ràng, do đó mới có thể nhìn thấy. So với thấu thị của thiên phú Thiên nhãn chính thức vẫn còn có chút khác biệt.
Nếu như tu luyện tới Thiêu kiều cảnh có được năng lực cường đại như thiên phú Thiên nhan thì thiên phú này cũng không có khả năng được xếp vào vị trí thứ mười tám trong bảng các thiên phú đặc thù.
Thiên tai linh thức cũng như vậy, tuy rằng có thể khiến cho thính lực người ta gia tăng nhưng lại tuyệt đối không thể khiến cho người ta có được thiên phú Thiên tai cường đại chính thức.
Thiên tai thiên phú và Thiên nhãn thiên phú nổi danh, thậm chí còn xếp hạng trước Thiên nhãn thiên phú, không phải vị trí thứ mười sáu thì cũng phải là mười bảy. Chẳng những có thể nghe được lời đối thoại cách ức dặm mà còn có thể lấy ra truyền âm, xuyên qua phong ấn nghe lén, nghe được tiếng lòng trong lòng người khác...
Ngay cả tiếng lòng cũng có thể nghe được... Đủ để thấy được thiên phú này đáng sợ ra sao.
Nếu như đem thực lực Bí cảnh cửu trọng ra sắp xếp bài danh trên Phù Thiên đại lục thì có thể biết rõ. Nhất trọng Pháp Lực cảnh địa vị hơi cao một chút, tương đương với tiểu đội trưởng các loại. Đệ nhị trọng Nguyên Thánh cảnh thì chính là một ít nhân vật nổi tiếng trong thành thị nhỏ, tiểu gia tộc, cao nhất thì có thể trở thành bá chủ trong thành thị nhỏ.
Tam trọng Bất Hủ cảnh mới coi như chính thức dấn thân vào tầng lớp cao tầng. Người như vậy cho dù trong thành thị cỡ trung cũng có địa vị nhất định, có thể dương danh lập vạn, xông xáo, tạo ra sự nghiệp lớn.
Tứ trọng Lĩnh vực cảnh xem như chư hầu một phương, cường giả một phương.
Về phần ngũ trọng Thiên Kiều cảnh mới coi như chính thức tiến vào cao tầng của Phù Thiên đại lục, có thể khai tông lập phái, trở thành một đời tông sư.
Tông chủ Nguyên Thiên của Nguyên Tâm tông tuy rằng không có đạt tới Thiên Kiều cảnh, nhưng mà nửa bước vào Thiên Kiều cảnh cũng coi như là cao thủ trong cao thủ, có thể chấn nhiếp một phương, uy phong tứ hải.
Sưu.
Khôi lỗi Nguyên Cương trưởng lão một đường bay nhanh, đáp xuống trước sơn môn Nguyên Tâm tông.
- Người nào? Ồ? Hóa ra là Nguyên Cương trưởng lão, người trở về vừa vặn a. Tông chủ vừa mới gõ vang Thông minh cổ, yêu cầu tất cả trưởng lão, đệt tử hạch tâm đi tới Thông Minh điện nghênh đón đặc sứ, hiện tại chạy tới là vừa kịp.
Vừa tới trước cửa đã bị người ta ngăn lại. Người ngăn thấy rõ dung mạo Nguyên Cương trưởng lão lập tức giật mình, vội vàng cúi đầu nói.
- Đặc sứ? Đặc sứ cái gì?
Nhiếp Vân sững sờ.
Hiện tại Nguyên Cương trưởng lão bị linh hồn thể của Nhiếp Vân khống chế, từ bản chất linh hồn mà nói, chính là Nhiếp Vân.
- Nghe nói là đặc sứ Di thần thông tới, cụ thể là chuyện gì ta cũng không rõ.
Đệ tử này giải thích.
- Di Thần tông? Một trong tám đại tông môn Phù Thiên đại lục? Lúc này còn phái người tới đây làm gì?
Nhiếp Vân nghĩ mãi mà không ra.
Tám đại tông môn trên Phù Thiên đại lục, mỗi một tông môn đều là tồn tại cao cao tại thượng, tuy rằng Nguyên Tâm tông ở trong phạm vi Cực Quang thành không ai bì nổi, thế nhưng trên thực tế ở trong mắt đại tông môn như Di Thần tông chính là địa phương nhỏ bé như thâm sơn cùng cốc. Loại địa phương này đều bị vứt bỏ, có rất ít người quan tâm.
Hiện tại đột nhiên phái đặc sứ tới, dường như có chút quỷ dị.
Tuy nhiên, quản khỉ gió đối phương tới đây làm gì, không có liên quan tới hắn, cũng không cần phải gom góm náo nhiệt làm gì. Hắn tới đây lần này là nghĩ biện pháp trà trọn vào tàng thư khố, đi tìm thứ liên quan tới chuyện Linh hồn triệu hoán sư. Tuy rằng Dịch Thành nói cũng không quá chắc chắn, nhưng mà vì đệ đệ, chỉ cần có thêm chút hi vọng hắn sẽ không buông tha.
- Trưởng lão không biết chúng ta lại càng không biết a.
Đệ tử này còn tưởng rằng Nhiếp Vân đang hỏi hắn cho nên vội vàng trả lời.
- Được rồi, ta cũng biết ngươi không biết, thôi bỏ qua, ta tự mình đi tới xem thì hơn.
Nhiếp Vân hừ một tiếng, nhấc chân đi tới sơn môn Nguyên Tâm tông.
- Sao Nguyên Cương trưởng lão lại đột nhiên trở nên dễ nói chuyện như vậy? Trước kia chỉ cần hơi có chút không hài lòng là động thủ... Hôm nay ta thật may mắn a.
Nhìn lão giả càng ngày chạy càng xa, đệ tử thủ hộ sơn môn thở dài một hơi, đầu đổ mồ hôi lạnh.
Trước kia tính tình Nguyên Cương trưởng lão thô bạo, chỉ cần hơi chút không cẩn thận là tặng quyền cước, hôm nay lại còn có thể hiểu lòng người khác, quả thực khiến cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn.
Tiến vào Nguyên Tâm tông, Nhiếp Vân dựa theo phương vị từ trong lời Nguyên Cương trưởng lão trước đó, đi thẳng về phía trước.
Trong tông môn có đủ loại trận pháp, rậm rạp chằng chịt, nếu như không phải đệ tử, một khi lạc vào sẽ rát khó thoát thân.
May mắn là bản thân Nguyên Cương trưởng lão này là trưởng lão trong đó, có chứa đặc tính tông môn, hành tẩu ở bên trong, xương cốt và nguyên âm giao hòa, tuy hai mà một, sẽ không làm xúc động trận pháp. Cùng đi tới cũng không có quá nhiều nguy hiểm.
- Đây là Tàng thư các của Nguyên Tâm tông sao?
Đi một hồi, vượt qua không ít nơi, Nhiếp Vân nhìn thấy một cung điện cao lớn sừng sững đứng trước mặt.
Tàng thư các của Nguyên Tâm tông tổng cộng chia làm chín tầng, mỗi một tầng đều khác nhau. Tầng thứ nhất chi cần là đệ tử bình thường có cống hiến nhất định với tông môn là có thể tiến vào tùy tiện đọc. Tầng thứ hai là nơi mà đệ tử tinh anh mới có thể tiến vào. Tầng thứ ba là nơi đệ tử hạch tâm, tầng thứ tư là chấp sự trưởng lão, tầng thứ năm là nội các trưởng lão, tầng thứ sáu là thái thượng trưởng lão, tầng thứ bảy là phó tông chủ tông môn. Tầng thứ tám là Vô thượng trưởng lão, tầng thứ chín là tông chủ.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 546: Nguyên Tâm tông (2)
7.2/10 từ 35 lượt.