Vô Tận Đan Điền
Chương 518: Tập thể tấn chức (Hạ) (2)
- Được rồi, lần này giúp các ngươi tấn cấp đã tốn hai ngày của ta. Đấu giá hội sắp bắt đầu, nhanh chóng trở về thôi.
Nhiếp Vân cười nói một tiếng, lại lần nữa thu tứ thú vào trong Tử Hoa động phủ. Lúc này hắn mới thả người bay về phía Bạch Nham thành.
Trở lại chỗ ở, nhìn thấy Dịch Thanh đã triệt để củng cố thực lực Pháp lực cảnh đỉnh phong, cả người tinh thần sảng khoái, mang theo vẻ khác thường.
- Ài, ngươi quả thực biết vung tay làm chưởng quầy a. Ngươi rời khỏi đây đã được hơn hai ngày, ta biết vị trí cụ thể của Bạch Nham đấu giá thành, đấu giá hội rất nhanh sẽ bắt đầu. Ta đang định chuẩn bị đi.
Nhìn thấy Nhiếp Vân lúc này mới trở lại, Dịch Thanh lườm hắn rồi bất đắc dĩ nói.
Vốn tưởng rằng hai người thuê một căn phòng là có thể kiều diễm một hồi, không ngờ Nhiếp Vân vừa mới đi là đi mấy ngày... Ngay cả bóng dáng cũng không có nhìn thấy được.
Chẳng lẽ nàng không có mị lực như vậy sao?
- Đi thôi.
Đương nhiên Nhiếp Vân không biết trong lòng nàng nghĩ cái gì, hắn gật đầu, hai người đi xuống Hồng Tân lâu, ngồi trên xe ngựa mà Dịch Thanh đã chuẩn bị từ trước, một đường đi tới Bạch Nham đấu giá thành.
Bạch Nham đấu giá thành là nơi mậu dịch lớn nhất trong Bạch Nham thành, trong thành thị lại có vị trí gần phủ thành chủ. Cả kiến trúc chia làm bảy tầng, trang trí xinh đẹp mà xa hoa. Còn chưa tới đã nhìn thấy dòng người cuồn cuộn, thanh âm huyên náo, phồn hoa không nói nên lời.
- Nhị vị dừng bước, xin lấy ra thư mời.
Chí Tôn đấu giá hội mười năm một lần cơ hồ đều là người có tiền hoặc là có danh tham dự. Nếu như không nhận được thư mời, đừng nói là mua đồ bên trong, ngay cả tư cách bước qua cửa đi vào cũng không có.
- Cho ngươi.
Cổ tay Nhiếp Vân khẽ đảo, lấy ra hai thẻ khách quý.
Nhìn thấy là thẻ khách quý, gã thị vệ cản đường lập tức biến sắc, vội vàng cung kính khom lưng.
- Thiếu gia, tiểu thư, thẻ của hai người là thẻ khác quý, phòng khách quý ở ngay bên tay trái, mời hai vị.
- Được rồi.
Nhiếp Vân gật đầu, lại nhìn gã thị vệ rồi mang theo Dịch Thanh đi vào bên trong.
Kỳ thực thực lực của thị vệ này không kém, có dược thực lực Tiềm Lực bảng Chí Tôn bí cảnh. Người mạnh như vậy lúc còn ở Khí Hải đại lục có thể khai tông lập phái, cho dù lên làm hoàng đế đế quốc cũng không ai dám nói cái gì. Mà bây giờ chỉ là người phục vụ, chênh lệch ở hai nơi quả thực không thể so sánh nổi.
Tuy nhiên, nếu như để cho tên thị vệ này đi tới Khí Hải đại lục, hơn nữa lại cho hắn làm hoàng đế thì đoán chừng hắn ta cũng không muốn đi.
Khí Hải đại lục không có Tạo hóa chi khí, không có cách nào tấn cấp bí cảnh.
Không đạt tới bí cảnh, tuổi thọ sẽ bị hạn chế, rất nhanh sẽ già yếu mà tử vong. So sánh với tinh mạng, cho dù vinh hoa phú quý cao tới đâu cũng không đáng nhắc tới.
Hơn nữa Phù Thiên đại lục linh khí sung túc, Khí hải đại lục thì linh khí mỏng manh. Nếu như bảo người ta qua, quả thực giống như là người đã ở quen biệt thự đầy đủ tiện nghi lại dọn ra chuồng heo ở vậy. Chỉ sợ cho dù kề đao vào cổ đối phương cũng không muốn.
Đây cũng là lý do vì sao một khi cường giả Khí hải đại lục rời đi thì có rất ít người trở về.
- Thực lực những người này đều rất mạnh.
Một đường đi tới phòng khách quý, Nhiếp Vân nhìn thấy toàn bộ đều là cường giả Bí cảnh. Người thực lực kém cỏi nhất cũng đã đạt tới Pháp lực cảnh trung kỳ, mạnh thì là Bất Hủ cảnh.
Không hổ là Bạch Nham thành, cao thủ so với vinh thiên thành còn nhiều hơn.
- Nhị vị, phòng của hai vị là ở đây. Phòng này có cấm chế đặc thù, tinh thần lực của ngươi ngoài không có cách nào dò xét vào được, cũng không nghe được thanh âm của người bên trong, có thể bảo hộ an toàn cho chư vị.
Dựa theo con số ghi trên thẻ khách quý, hai người Nhiếp Vân tìm được phòng ủa mình. Còn chưa có vào thì nhân viên phục vụ đã không ngừng giới thiệu.
Bảo vật động nhân tâm, rất nhiều người bởi vì bị nhìn thấy tướng mạo cho nên dù tốn rất nhiều tiền mua đồ, nhưng mà thường thường sẽ bị người ta theo dõi, giết người đoạt bảo.
Đề phòng loại hiện tượng này cho nên ở ghế khách quý của các phòng đấu giá lớn đầu tiên phải quan tâm tới vấn đề giữ bí mật, bảo vệ thân phận người tham dự đấu giá hội. Nếu như ngay cả an toàn tính mạng của người tham dự đấu giá hội cũng không bảo vệ được, bị người ta tùy ý chém giết. Như vậy còn ai dám tham gia đấu giá nữa chứ?
- Hai vị thiếu gia, tiểu thư. Đấu giá hội chúng ta trước khi đấu giá đấu tiên phải kiểm nghiệm tài phú, tránh cho xuất hiện cảnh tượng ào ào lên giá, làm nhiễu loạn đấu giá. Mặt khác, sau khi tiến vào phòng khách quý cần phải đưa ra trăm vạn linh thạch hạ phẩm làm thứ đảm bảo, nếu như không có càng không thể tham dự đấu giá, mua sắm.
Sau khi mời hai người vào phòng, nhân viên phục vụ kia nói tiếp.
- Được, đây là một trăm khỏa linh thạch thượng phẩm, ngươi thấy đủ chưa?
Bàn tay của Nhiếp Vân phất một cái, trên mặt bàn vang lên tiếng ào ào, đã lập tức xuất hiện trăm khỏa linh thạch thượng phẩm.
Một khỏa linh thạch thượng phẩm bằng một trăm khỏa linh thạch trung phẩm, lại bằng một vạn khỏa linh thạch hạ phẩm.
Giá tiền là đổi như vậy, nhưng trên thực tế linh thạch phẩm chất cao cơ hồ có tiền cũng không mua được.
- Đủ, đủ. Hai vị có tư cách tham dự đấu giá.
Nhìn thấy linh thạch thượng phẩm sáng chói trước mắt, nhân viên phục vụ kia nuốt nước miếng, hai mắt trợn tròn, liên tục gật đầu.
Một trăm khỏa linh thạch thượng phẩm tuy rằng yết giá là một trăm vạn linh thạch hạ phẩm. Nhưng mà giá trị chính thức của nó, cho dù đổi với hai trăm vạn linh thạch hạ phẩm thì cũng có người đi đổi.
Có thể tiện tay xuất ra trăm khỏa linh thạch thượng phẩm mà không nháy mắt lấy một cái, người như vậy tài phú hùng hậu thế nào chứ? Loại người này bằng vào hắn sao có thể nghi vấn tài lực của đối phương chứ?
Đây là ngọc bài ra giá, nếu như hai vị vừa ý với bảo bối nào đó, thông qua cái này ra giá. Một lát nữa khi đấu giá nhị vị sẽ biết.
Cố nén sự kích động trong lòng, nhân viên phục vụ vội vàng chỉ về khối ngọc bài ở phía trước gian phòng, cách ba người không xa.
- Được rồi, ta đa biết rõ, ngươi ra ngoài đi.
Nhiếp Vân liếc mắt nhìn, lại tùy tiện khoát tay với đối phương.
- Vâng.
Nhân viên phục vụ đi ra ngoài.
Loại ngọc bài ra giá này cùng một đạo lý với ngọc bài đưa tin, chỉ cần hắn đưa vào con số trong ngọc bài thì bên kia sẽ xuất hiện, vừa có thể che giấu thanh âm người mua cũng không khiến cho người ta phát hiện ra chấn động tinh thần.
Vô Tận Đan Điền
Nhiếp Vân cười nói một tiếng, lại lần nữa thu tứ thú vào trong Tử Hoa động phủ. Lúc này hắn mới thả người bay về phía Bạch Nham thành.
Trở lại chỗ ở, nhìn thấy Dịch Thanh đã triệt để củng cố thực lực Pháp lực cảnh đỉnh phong, cả người tinh thần sảng khoái, mang theo vẻ khác thường.
- Ài, ngươi quả thực biết vung tay làm chưởng quầy a. Ngươi rời khỏi đây đã được hơn hai ngày, ta biết vị trí cụ thể của Bạch Nham đấu giá thành, đấu giá hội rất nhanh sẽ bắt đầu. Ta đang định chuẩn bị đi.
Nhìn thấy Nhiếp Vân lúc này mới trở lại, Dịch Thanh lườm hắn rồi bất đắc dĩ nói.
Vốn tưởng rằng hai người thuê một căn phòng là có thể kiều diễm một hồi, không ngờ Nhiếp Vân vừa mới đi là đi mấy ngày... Ngay cả bóng dáng cũng không có nhìn thấy được.
Chẳng lẽ nàng không có mị lực như vậy sao?
- Đi thôi.
Đương nhiên Nhiếp Vân không biết trong lòng nàng nghĩ cái gì, hắn gật đầu, hai người đi xuống Hồng Tân lâu, ngồi trên xe ngựa mà Dịch Thanh đã chuẩn bị từ trước, một đường đi tới Bạch Nham đấu giá thành.
Bạch Nham đấu giá thành là nơi mậu dịch lớn nhất trong Bạch Nham thành, trong thành thị lại có vị trí gần phủ thành chủ. Cả kiến trúc chia làm bảy tầng, trang trí xinh đẹp mà xa hoa. Còn chưa tới đã nhìn thấy dòng người cuồn cuộn, thanh âm huyên náo, phồn hoa không nói nên lời.
- Nhị vị dừng bước, xin lấy ra thư mời.
Chí Tôn đấu giá hội mười năm một lần cơ hồ đều là người có tiền hoặc là có danh tham dự. Nếu như không nhận được thư mời, đừng nói là mua đồ bên trong, ngay cả tư cách bước qua cửa đi vào cũng không có.
- Cho ngươi.
Cổ tay Nhiếp Vân khẽ đảo, lấy ra hai thẻ khách quý.
Nhìn thấy là thẻ khách quý, gã thị vệ cản đường lập tức biến sắc, vội vàng cung kính khom lưng.
- Thiếu gia, tiểu thư, thẻ của hai người là thẻ khác quý, phòng khách quý ở ngay bên tay trái, mời hai vị.
- Được rồi.
Nhiếp Vân gật đầu, lại nhìn gã thị vệ rồi mang theo Dịch Thanh đi vào bên trong.
Kỳ thực thực lực của thị vệ này không kém, có dược thực lực Tiềm Lực bảng Chí Tôn bí cảnh. Người mạnh như vậy lúc còn ở Khí Hải đại lục có thể khai tông lập phái, cho dù lên làm hoàng đế đế quốc cũng không ai dám nói cái gì. Mà bây giờ chỉ là người phục vụ, chênh lệch ở hai nơi quả thực không thể so sánh nổi.
Tuy nhiên, nếu như để cho tên thị vệ này đi tới Khí Hải đại lục, hơn nữa lại cho hắn làm hoàng đế thì đoán chừng hắn ta cũng không muốn đi.
Khí Hải đại lục không có Tạo hóa chi khí, không có cách nào tấn cấp bí cảnh.
Không đạt tới bí cảnh, tuổi thọ sẽ bị hạn chế, rất nhanh sẽ già yếu mà tử vong. So sánh với tinh mạng, cho dù vinh hoa phú quý cao tới đâu cũng không đáng nhắc tới.
Hơn nữa Phù Thiên đại lục linh khí sung túc, Khí hải đại lục thì linh khí mỏng manh. Nếu như bảo người ta qua, quả thực giống như là người đã ở quen biệt thự đầy đủ tiện nghi lại dọn ra chuồng heo ở vậy. Chỉ sợ cho dù kề đao vào cổ đối phương cũng không muốn.
Đây cũng là lý do vì sao một khi cường giả Khí hải đại lục rời đi thì có rất ít người trở về.
- Thực lực những người này đều rất mạnh.
Một đường đi tới phòng khách quý, Nhiếp Vân nhìn thấy toàn bộ đều là cường giả Bí cảnh. Người thực lực kém cỏi nhất cũng đã đạt tới Pháp lực cảnh trung kỳ, mạnh thì là Bất Hủ cảnh.
Không hổ là Bạch Nham thành, cao thủ so với vinh thiên thành còn nhiều hơn.
- Nhị vị, phòng của hai vị là ở đây. Phòng này có cấm chế đặc thù, tinh thần lực của ngươi ngoài không có cách nào dò xét vào được, cũng không nghe được thanh âm của người bên trong, có thể bảo hộ an toàn cho chư vị.
Dựa theo con số ghi trên thẻ khách quý, hai người Nhiếp Vân tìm được phòng ủa mình. Còn chưa có vào thì nhân viên phục vụ đã không ngừng giới thiệu.
Bảo vật động nhân tâm, rất nhiều người bởi vì bị nhìn thấy tướng mạo cho nên dù tốn rất nhiều tiền mua đồ, nhưng mà thường thường sẽ bị người ta theo dõi, giết người đoạt bảo.
Đề phòng loại hiện tượng này cho nên ở ghế khách quý của các phòng đấu giá lớn đầu tiên phải quan tâm tới vấn đề giữ bí mật, bảo vệ thân phận người tham dự đấu giá hội. Nếu như ngay cả an toàn tính mạng của người tham dự đấu giá hội cũng không bảo vệ được, bị người ta tùy ý chém giết. Như vậy còn ai dám tham gia đấu giá nữa chứ?
- Hai vị thiếu gia, tiểu thư. Đấu giá hội chúng ta trước khi đấu giá đấu tiên phải kiểm nghiệm tài phú, tránh cho xuất hiện cảnh tượng ào ào lên giá, làm nhiễu loạn đấu giá. Mặt khác, sau khi tiến vào phòng khách quý cần phải đưa ra trăm vạn linh thạch hạ phẩm làm thứ đảm bảo, nếu như không có càng không thể tham dự đấu giá, mua sắm.
Sau khi mời hai người vào phòng, nhân viên phục vụ kia nói tiếp.
- Được, đây là một trăm khỏa linh thạch thượng phẩm, ngươi thấy đủ chưa?
Bàn tay của Nhiếp Vân phất một cái, trên mặt bàn vang lên tiếng ào ào, đã lập tức xuất hiện trăm khỏa linh thạch thượng phẩm.
Một khỏa linh thạch thượng phẩm bằng một trăm khỏa linh thạch trung phẩm, lại bằng một vạn khỏa linh thạch hạ phẩm.
Giá tiền là đổi như vậy, nhưng trên thực tế linh thạch phẩm chất cao cơ hồ có tiền cũng không mua được.
- Đủ, đủ. Hai vị có tư cách tham dự đấu giá.
Nhìn thấy linh thạch thượng phẩm sáng chói trước mắt, nhân viên phục vụ kia nuốt nước miếng, hai mắt trợn tròn, liên tục gật đầu.
Một trăm khỏa linh thạch thượng phẩm tuy rằng yết giá là một trăm vạn linh thạch hạ phẩm. Nhưng mà giá trị chính thức của nó, cho dù đổi với hai trăm vạn linh thạch hạ phẩm thì cũng có người đi đổi.
Có thể tiện tay xuất ra trăm khỏa linh thạch thượng phẩm mà không nháy mắt lấy một cái, người như vậy tài phú hùng hậu thế nào chứ? Loại người này bằng vào hắn sao có thể nghi vấn tài lực của đối phương chứ?
Đây là ngọc bài ra giá, nếu như hai vị vừa ý với bảo bối nào đó, thông qua cái này ra giá. Một lát nữa khi đấu giá nhị vị sẽ biết.
Cố nén sự kích động trong lòng, nhân viên phục vụ vội vàng chỉ về khối ngọc bài ở phía trước gian phòng, cách ba người không xa.
- Được rồi, ta đa biết rõ, ngươi ra ngoài đi.
Nhiếp Vân liếc mắt nhìn, lại tùy tiện khoát tay với đối phương.
- Vâng.
Nhân viên phục vụ đi ra ngoài.
Loại ngọc bài ra giá này cùng một đạo lý với ngọc bài đưa tin, chỉ cần hắn đưa vào con số trong ngọc bài thì bên kia sẽ xuất hiện, vừa có thể che giấu thanh âm người mua cũng không khiến cho người ta phát hiện ra chấn động tinh thần.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 518: Tập thể tấn chức (Hạ) (2)
7.2/10 từ 35 lượt.