Vô Tận Đan Điền
Chương 498: Siêu cấp cao thủ (1)
- Chân khí chính là thứ dùng để tiêu hao, có chân khí mà không biết dùng còn muốn chiến đấu mạnh hơn người khác sao? Nói láo. Chiến đấu phải dùng tư thế tuyệt đối, lực lượng tuyệt đối nghiền áp đối thủ, một thứ cũng không thiếu được.
Nghiễm Minh Tử cao giọng nói.
- Thực lực tuyệt đối, chân khí tuyệt đối nghiền áp... Không hổ là nguyên khí sư, quả nhiên là hào khí.
Nhiếp Vân nhiệt huyết sôi trào, bàn tay không tự chủ được nhắm lại.
Quả thực đối phương nói không sai, tuy nhiên cũng chỉ có nguyên khí sư mới có thể làm như vậy. Không nói những người khác, nói bản thân hắn, nếu như muốn dùng chân khí nghiền áp người khác cũng có thể thành công. Chỉ có điều sau nghi nghiền áp qua đi, muốn khôi phục chân khí thì không biết phải phí bao nhiêu tài phú, bao nhiêu tâm lực, được không bù mất.
Cho nên dưới tình huống bình thường, Nhiếp Vân cũng không dám đem toàn bộ lực lượng thi triển ra. Dù sao chân khí tiêu hao hết, muốn chạy trốn cũng khó có khả năng, khi đó chỉ có thể để mặc cho người ta chém giết mà thôi.
- Truyền thừa của ta tổng cộng có sáu bộ chưởng pháp, mỗi một bộ đều có uy lực kinh thiên. Có thể phát huy ưu thế khí hải ra một cách hoàn mỹ, uy lực vô cùng. Ta vốn muốn tìm một vị Nguyên khí sư truyền thừa. Nhưng mà ta cũng biết Nguyên khí sư bài danh thứ chín trong thiên phú đặc thù, gần như là thần kỳ của tạo hóa, trong thiên hạ không có khả năng tìm ra người thứ hai. Muốn tìm, nhất định không có khả năng, về phần khảo nghiệm trong La Lý ba sách chỉ là cho có. Trong mắt ta, chỉ có một điều kiện, vẫn là câu nói kia, muốn nhận được truyền thừa của ta thì nhất định phải có nguyên khí đủ rộng. Như vậy mới có thực lực nghiền nát đối thủ, tu luyện thành công sáu bộ chưởng pháp của ta.
Bóng người này cao giọng nói, ngữ khí dứt khoát mà trực tiếp.
- Dọc theo con đường đá phía trước thông hành, đi tới cuối cùng có một cái thạch thất lớn. Bên trái thạch thất là ta dùng Nguyên khí chi khí phong ấn chiêu thứ nhất của chưởng pháp. Một khi tu luyện thành công mới có thể tiến vào căn phòng thứ hai, mới có thể thu được truyền thừa chính thức của ta, đồng thời còn có năm bộ chưởng pháp.
Nghiễm Minh Tử nói xong rồi vung tay áo lên, hình ảnh trên vách tường hóa thành linh quang bắn ra khắp nơi, bóng người cũng đột nhiên biến mất.
- Tuyệt chiêu dùng nguyên khí chi khí phong ấn?
Nhiếp Vân hưng phấn tới mức hai nắm tay nắm lại, hai mắt đỏ hồng.
Hắn đi tới nơi này là hi vọng có thể tìm được Nguyên khí chi khí, chi cần có thể để cho hắn cảm ứng một chút, trong cơ thể có thể mở ra nguyên khí đan điền, trở thành một gã nguyên khí sư.
Hít sâu một hơi, áp chế sự hưng phấn trong lòng, Nhiếp Vân cất bước đi lên phía trước, quả nhiên vừa đi vài bước đã lần nữa nhìn thấy một thủy tinh cầu không lớn xuất hiện trước mắt.
Sưu.
Thân ảnh Nhiếp Vân lập tức biến mất tại chỗ.
Ầm ầm ầm..
Trong thạch thất rộng lớn có vô số cự nhân đều do hỏa diễm tạo thành đang dữ tợn đi về phía trước, từng quyền, từng quyền công kích vào linh binh hình con thoi. Linh binh bị công kích không ngừng, trận pháp phòng ngự bên trên ngày càng mờ nhạt, dường như tùy thời đều biến mất vậy.
- Phụ thân, thời gian dài như vậy rồi mà Nhiếp Vân còn chưa tới, liệu có chuyện gì xảy ra hay không?
Trong Linh binh hình con thoi, Dịch Thanh nhìn xuyên qua cửa sổ về phía bên ngoài, thủy chung không có nhìn thấy bóng người kia, hai hàng lông mày nhíu chặt lại, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng nồng đậm.
- Thực lực của Nhiếp Vân tiểu huynh đệ thâm bất khả trắc, thủ đoạn lại rất nhiều. Hắn đã bảo chúng ta đi trước nhất định có biện pháp. Người hiền tất có thiên tướng bảo hộ, không có vấn đề gì đâu, con yên tâm đi. Ta thấy hiện tại chúng ta vẫn nên cân nhắc xem làm thế nào mới có thể còn sống rời khỏi đây a.
Dịch Thành dùng hai tay nắm lấy trang bị khống chế Linh binh hình con thoi, không ngừng rót pháp lực vào bên trong, cố sức duy trì phòng ngự.
- Không biết nơi này bố trí trận pháp gì mà Kình Thiên toa lại không thể sử dụng linh thạch, không thể phi hành, cũng không thể truyền tin tức lại ra ngoài. Pháp lực của ta đang tiêu hao rất nhanh, một khi tiêu hao sạch sẽ, mất đi phòng ngự, chúng ta cũng sẽ chết.
- Đúng vậy, Nghiễm Minh Tử này nói thật là dễ nghe, không có khảo hạch, trên thực tế đám cự nhân bằng hỏa diễm này chính là khảo hạch lớn nhất a.
Nghe lời nói của phụ thân, sắc mặt Dịch Thanh vô cùng khó coi gật đầu. Nàng vừa mới truyền tống đã gặp đám cự nhân bằng hỏa diễm này, may mà bằng vào thân phận Diễm Hỏa sư của phụ thân mới có thể kiên trì một hồi. Về sau phụ thân Dịch Thành tới, lại lấy ra Kình Thiên toa, hai người mới rơi vào trong tình cảnh trước mắt.
Khi vừa mới tiến vào Nghiễm Minh Tử nói không có khảo hạch gì, trên thực tế tới nơi này bọn hắn mới biết bị lừa. Những cự nhân bằng hỏa diễm này chính là khảo hạch lớn nhất.
Sở dĩ nói như vậy là bởi vì đi tới đây bọn hắn phát hiện ra bốn tình huống khiến cho bọn hắn sụp đổ.
Một là đường kích của thạch thất này mấy ngàn thước, chỗ bọn hắn hiện tại lại ở ngoài cùng bên phải, muốn đoạt được thứ bên trái thì phải đi ngang qua cả thạch thất.
Thứ hai, nơi này bị trận pháp đặc thù phong bế, không có cách nào truyền tin tức ra bên ngoài, cũng không có cách nào hấp thu linh khí khôi phục thể lực. Ngay cả linh thạch cũng không thể nào hấp thu được.
Thứ ba, linh binh không thể sử dụng linh thạch vận chuyển, chỉ có thể sử dụng pháp lực trong khí hải, hơn nữa còn không thể phi hành, chỉ có thể ném lên trên mặt đất, không có cách nào di chuyển.
Cuối cùng khắp nơi đều là cự nhân bằng hỏa diễm, những thứ này vừa nhìn thấy người là nhào đầu đánh tới, không tiếc tự bạo, giết một thì xuất hiện một, rất khó đối phó.
- Thanh nhi, pháp lực của ta không thể duy trì được lâu nữa. Nếu như không được thì liều, đến lúc đó ta toàn lực cuốn lấy đám cự nhân hỏa diễm này, con tìm cơ hội đào tẩu.
Một lát sau, Dịch Thành cắn môi nói.
- Không được.
Nhìn thấy ánh mắt kiên nghị của phụ thân, Dịch Thanh vội vàng nói.
- Đừng có nói nhảm nữa, tiềm lực của ta như vậy, cho dù tu luyện đi nữa tối đa cũng chỉ đạt tới Bất Hủ cảnh, con thì khác, có được thiên phú Diễm Hỏa sư, chỉ cần tìm được tông môn phù hợp, chuyện thực lực tăng lên nhanh chóng rất đơn giản. Nghe lời, nhất định phải còn sống đi ra ngoài. Ta chỉ có một nữ nhi là con, ta tình nguyện chết cũng không muốn con có việc gì.
Vô Tận Đan Điền
Nghiễm Minh Tử cao giọng nói.
- Thực lực tuyệt đối, chân khí tuyệt đối nghiền áp... Không hổ là nguyên khí sư, quả nhiên là hào khí.
Nhiếp Vân nhiệt huyết sôi trào, bàn tay không tự chủ được nhắm lại.
Quả thực đối phương nói không sai, tuy nhiên cũng chỉ có nguyên khí sư mới có thể làm như vậy. Không nói những người khác, nói bản thân hắn, nếu như muốn dùng chân khí nghiền áp người khác cũng có thể thành công. Chỉ có điều sau nghi nghiền áp qua đi, muốn khôi phục chân khí thì không biết phải phí bao nhiêu tài phú, bao nhiêu tâm lực, được không bù mất.
Cho nên dưới tình huống bình thường, Nhiếp Vân cũng không dám đem toàn bộ lực lượng thi triển ra. Dù sao chân khí tiêu hao hết, muốn chạy trốn cũng khó có khả năng, khi đó chỉ có thể để mặc cho người ta chém giết mà thôi.
- Truyền thừa của ta tổng cộng có sáu bộ chưởng pháp, mỗi một bộ đều có uy lực kinh thiên. Có thể phát huy ưu thế khí hải ra một cách hoàn mỹ, uy lực vô cùng. Ta vốn muốn tìm một vị Nguyên khí sư truyền thừa. Nhưng mà ta cũng biết Nguyên khí sư bài danh thứ chín trong thiên phú đặc thù, gần như là thần kỳ của tạo hóa, trong thiên hạ không có khả năng tìm ra người thứ hai. Muốn tìm, nhất định không có khả năng, về phần khảo nghiệm trong La Lý ba sách chỉ là cho có. Trong mắt ta, chỉ có một điều kiện, vẫn là câu nói kia, muốn nhận được truyền thừa của ta thì nhất định phải có nguyên khí đủ rộng. Như vậy mới có thực lực nghiền nát đối thủ, tu luyện thành công sáu bộ chưởng pháp của ta.
Bóng người này cao giọng nói, ngữ khí dứt khoát mà trực tiếp.
- Dọc theo con đường đá phía trước thông hành, đi tới cuối cùng có một cái thạch thất lớn. Bên trái thạch thất là ta dùng Nguyên khí chi khí phong ấn chiêu thứ nhất của chưởng pháp. Một khi tu luyện thành công mới có thể tiến vào căn phòng thứ hai, mới có thể thu được truyền thừa chính thức của ta, đồng thời còn có năm bộ chưởng pháp.
Nghiễm Minh Tử nói xong rồi vung tay áo lên, hình ảnh trên vách tường hóa thành linh quang bắn ra khắp nơi, bóng người cũng đột nhiên biến mất.
- Tuyệt chiêu dùng nguyên khí chi khí phong ấn?
Nhiếp Vân hưng phấn tới mức hai nắm tay nắm lại, hai mắt đỏ hồng.
Hắn đi tới nơi này là hi vọng có thể tìm được Nguyên khí chi khí, chi cần có thể để cho hắn cảm ứng một chút, trong cơ thể có thể mở ra nguyên khí đan điền, trở thành một gã nguyên khí sư.
Hít sâu một hơi, áp chế sự hưng phấn trong lòng, Nhiếp Vân cất bước đi lên phía trước, quả nhiên vừa đi vài bước đã lần nữa nhìn thấy một thủy tinh cầu không lớn xuất hiện trước mắt.
Sưu.
Thân ảnh Nhiếp Vân lập tức biến mất tại chỗ.
Ầm ầm ầm..
Trong thạch thất rộng lớn có vô số cự nhân đều do hỏa diễm tạo thành đang dữ tợn đi về phía trước, từng quyền, từng quyền công kích vào linh binh hình con thoi. Linh binh bị công kích không ngừng, trận pháp phòng ngự bên trên ngày càng mờ nhạt, dường như tùy thời đều biến mất vậy.
- Phụ thân, thời gian dài như vậy rồi mà Nhiếp Vân còn chưa tới, liệu có chuyện gì xảy ra hay không?
Trong Linh binh hình con thoi, Dịch Thanh nhìn xuyên qua cửa sổ về phía bên ngoài, thủy chung không có nhìn thấy bóng người kia, hai hàng lông mày nhíu chặt lại, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng nồng đậm.
- Thực lực của Nhiếp Vân tiểu huynh đệ thâm bất khả trắc, thủ đoạn lại rất nhiều. Hắn đã bảo chúng ta đi trước nhất định có biện pháp. Người hiền tất có thiên tướng bảo hộ, không có vấn đề gì đâu, con yên tâm đi. Ta thấy hiện tại chúng ta vẫn nên cân nhắc xem làm thế nào mới có thể còn sống rời khỏi đây a.
Dịch Thành dùng hai tay nắm lấy trang bị khống chế Linh binh hình con thoi, không ngừng rót pháp lực vào bên trong, cố sức duy trì phòng ngự.
- Không biết nơi này bố trí trận pháp gì mà Kình Thiên toa lại không thể sử dụng linh thạch, không thể phi hành, cũng không thể truyền tin tức lại ra ngoài. Pháp lực của ta đang tiêu hao rất nhanh, một khi tiêu hao sạch sẽ, mất đi phòng ngự, chúng ta cũng sẽ chết.
- Đúng vậy, Nghiễm Minh Tử này nói thật là dễ nghe, không có khảo hạch, trên thực tế đám cự nhân bằng hỏa diễm này chính là khảo hạch lớn nhất a.
Nghe lời nói của phụ thân, sắc mặt Dịch Thanh vô cùng khó coi gật đầu. Nàng vừa mới truyền tống đã gặp đám cự nhân bằng hỏa diễm này, may mà bằng vào thân phận Diễm Hỏa sư của phụ thân mới có thể kiên trì một hồi. Về sau phụ thân Dịch Thành tới, lại lấy ra Kình Thiên toa, hai người mới rơi vào trong tình cảnh trước mắt.
Khi vừa mới tiến vào Nghiễm Minh Tử nói không có khảo hạch gì, trên thực tế tới nơi này bọn hắn mới biết bị lừa. Những cự nhân bằng hỏa diễm này chính là khảo hạch lớn nhất.
Sở dĩ nói như vậy là bởi vì đi tới đây bọn hắn phát hiện ra bốn tình huống khiến cho bọn hắn sụp đổ.
Một là đường kích của thạch thất này mấy ngàn thước, chỗ bọn hắn hiện tại lại ở ngoài cùng bên phải, muốn đoạt được thứ bên trái thì phải đi ngang qua cả thạch thất.
Thứ hai, nơi này bị trận pháp đặc thù phong bế, không có cách nào truyền tin tức ra bên ngoài, cũng không có cách nào hấp thu linh khí khôi phục thể lực. Ngay cả linh thạch cũng không thể nào hấp thu được.
Thứ ba, linh binh không thể sử dụng linh thạch vận chuyển, chỉ có thể sử dụng pháp lực trong khí hải, hơn nữa còn không thể phi hành, chỉ có thể ném lên trên mặt đất, không có cách nào di chuyển.
Cuối cùng khắp nơi đều là cự nhân bằng hỏa diễm, những thứ này vừa nhìn thấy người là nhào đầu đánh tới, không tiếc tự bạo, giết một thì xuất hiện một, rất khó đối phó.
- Thanh nhi, pháp lực của ta không thể duy trì được lâu nữa. Nếu như không được thì liều, đến lúc đó ta toàn lực cuốn lấy đám cự nhân hỏa diễm này, con tìm cơ hội đào tẩu.
Một lát sau, Dịch Thành cắn môi nói.
- Không được.
Nhìn thấy ánh mắt kiên nghị của phụ thân, Dịch Thanh vội vàng nói.
- Đừng có nói nhảm nữa, tiềm lực của ta như vậy, cho dù tu luyện đi nữa tối đa cũng chỉ đạt tới Bất Hủ cảnh, con thì khác, có được thiên phú Diễm Hỏa sư, chỉ cần tìm được tông môn phù hợp, chuyện thực lực tăng lên nhanh chóng rất đơn giản. Nghe lời, nhất định phải còn sống đi ra ngoài. Ta chỉ có một nữ nhi là con, ta tình nguyện chết cũng không muốn con có việc gì.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 498: Siêu cấp cao thủ (1)
7.2/10 từ 35 lượt.