Vô Tận Đan Điền

Chương 488: Bày binh bố trận (1)

- Thư khố của Nguyên Tâm Tông? Sau này nhất định đi qua nhìn một chút!

Trong lòng Nhiếp Vân âm thầm ghi nhớ, gật đầu.

Một đường đi về phía trước, về phần bên Giang gia kia, vào lúc ban đêm liền phát hiện người của Dịch gia ly khai, Viên Hằng trưởng lão cùng đám người Giang Phonglúc này liền đuổi theo, giữa trưa ngày thứ hai, trên đường đụng phải Nguyên Hằng trưởng lão vội vã chạy tới!

Thực lực của Nguyên Hằng trưởng lão cường hoành, mặc dù không có Linh Binh phi hành trong truyền thuyết, bất quá đạt tới Bất Hủ Cảnh đỉnh phong, ở trong hoang dã phi hành căn bản không có một Yêu thú nào dám trêu chọc, bởi vậy so với mọi người phía trước đi cũng không chậm.

- Đây là Hỏa Long Sơn, nghe nói là một con Hỏa Long ở thời kỳ thượng cổ từ không trung ngã xuống hình thành, cực nóng không gì sánh được, xung quanh hơn hai vạn dặm không có bất kỳ sinh linh!

Phi hành đến ngày thứ ba, Nhiếp Vân quả nhiên cảm thấy từng đợt cực nóng, xuyên thấu qua Kình Thiên Toa nhìn xuống dưới, liền thấy một ngọn núi nguy nga dài mấy vạn dặm, xoay tròn giống như một con cự long nằm trên mặt đất.

Con cự long này toàn thân đỏ choét, xung quanh hai vạn dặm không có thảm thực vật gì, càng không cần nói sinh mệnh, từ xa nhìn lại một mảnh hoang vu.

- Đây cũng không phải Hỏa Long, mà là dung nham ngầm tụ tập, nham thạch nóng chảy ở phía dưới phun trào tạo thành!

Nhìn một hồi, Nhiếp Vân vừa cười vừa nói.


Tuy trên đại lục có không ít Long tộc hậu duệ, bất quá cự long chân chính không ai thấy qua, nói hỏa sơn này chính là cự long, càng không phù hợp thực tế, trên thực tế chỉ là nơi dung nham phát tiết, cả núi non là nham thạch nóng chảy phun trào.

Phía dưới Phù Thiên Đại Lục, có nhiều chỗ là hải dương, có nhiều chỗ là dung nham, còn có một chút như địa ngục, dòng nước lạnh vô tận, nói chung, bề mặt xem như rõ ràng, mà phía dưới, hình thái hoàn toàn bất đồng, thực lực không tới, muốn mạo hiểm ở trong đó, chỉ có một con đường chết.

Coi như kiếp trước Nhiếp Vân, cường giả Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong, cũng không dám tùy tiện tiến xuống dưới đất, đủ thấy đáng sợ!

- Nguyên Khí Sư lưu lại bảo tàng ở chỗ này!

Kình Thiên Toa phi hành ở trên không trung nửa ngày, đột nhiên ngừng lại, ngón tay Dịch Thành chỉ phía trước.

Theo ngón tay hắn nhìn lại, chỉ thấy phía trước là một miệng núi lửa to lớn, bên trong dung nham kim hoàng sắc cuồn cuộn, khí lãng cực nóng liên tục phun ra, làm cho phi hành bất ổn.

- Ở chỗ này?

Thấy dung nham cực nóng như vậy, mặc dù Nhiếp Vân là Diễm Hỏa Sư cũng có chút tim đập nhanh, khí lãng cực nóng như vậy, đừng nói cường giả Nguyên Thánh Cảnh, coi như cường giả Bất Hủ Cảnh chui vào, sợ rằng cũng có thể bị tươi sống đốt chết.

- Ân, ở dưới dung nham, khoảng chừng hơn hai vạn thước, muốn đi vào mà nói, chỉ có thể dựa vào Diễm Hỏa thiên phú của Thanh nhi. Bất quá pháp lực trong cơ thể Thanh nhi tích lũy quá yếu, mang một người xuống dưới còn tạm được, hai người liền có chút nguy hiểm, tiểu huynh đệ, chân khí của ngươi hùng hậu, một lát nữa, nếu như thấy thể lực của nàng chống đỡ hết nổi, thì giúp một chút!


Dịch Thành vừa cười vừa nói.

- Cái này dễ!

Nhiếp Vân gật đầu.

- Bất quá trước khi chúng ta xuống dưới mặt đất, phải diệt trừ người theo đuôi phía sau đã, nếu không bọn họ mai phục ở chỗ này, chờ chúng ta đi ra đánh lén, cũng là một chuyện phiền toái!

Đám người Giang Phong đuổi theo, Nhiếp Vân sớm đã dùng Thiên Nhãn thấy được, chỉ bất quá cách còn xa, nên không cần thiết khẩn trương.

- Người theo đuôi? Chúng ta làm sao bây giờ?

Nghe được thiếu niên tự tin nói, vẻ mặt Dịch Thành nghi hoặc.

- Nếu như bọn họ thật mời được giúp đỡ, chỉ sợ chúng ta cũng không phải đối thủ!

- Bọn họ đích xác mời giúp đỡ, xem ra hẳn có thực lực Bất Hủ Cảnh đỉnh phong!


Nhiếp Vân cười.

- Bất Hủ Cảnh đỉnh phong?

Dịch Thành, Dịch Thanh lại càng hoảng sợ.

Bí Cảnh đệ tam trọng Bất Hủ Cảnh, cấp bậc cùng cấp bậc trong lúc đó sai biệt càng lúc càng lớn, mặc dù là sơ kỳ, trung kỳ, cũng sẽ có khác nhau một trời một vực, Bất Hủ Cảnh sơ kỳ cùng đỉnh phong tuy chỉ kém ba cấp bậc, nhưng sức chiến đấu kém không chỉ gấp mười lần!

Đối với Dịch Thành mà nói, mặc dù tới hai cường giả Bất Hủ Cảnh sơ kỳ, lợi dụng Kình Thiên Toa cũng có thể đối phó, nhưng gặp gỡ cường giả Bất Hủ Cảnh đỉnh phong, liền không thể ra sức.

Đương nhiên, Bất Hủ Cảnh đỉnh phong cũng có mạnh có yếu, nếu như chỉ là mới vừa đạt được đỉnh phong, ngược lại cũng thôi, nếu như nửa bước bước vào Bí Cảnh đệ tứ trọng Lĩnh Vực Cảnh, thì một trăm cái như hắn cũng tuyệt không phải đối thủ!

Bí Cảnh đệ tứ trọng Lĩnh Vực Cảnh, còn gọi Động Thiên Cảnh, có thể ở xung quanh mình hình thành lĩnh vực đặc thù, bên trong lĩnh vực, hầu như vô địch!

Tựa như hỏa sơn dưới mọi người, dung nham cực nóng, ẩn chứa nhiệt độ của tâm trái đất, chỉ cần không phải thiên phú Diễm Hỏa Sư, coi như là Bất Hủ Cảnh đỉnh phong đi vào, cũng có thể bị tươi sống chết cháy, mà cường giả Lĩnh Vực Cảnh bất đồng.

Lĩnh vực mở, hình thành một quốc gia thuộc về mình, hoàn toàn có thể ngăn nhiệt độ đáng sợ ở bên ngoài, mặc dù cực kỳ tiêu hao pháp lực, nhưng ở trong lĩnh vực của mình, hoàn toàn có thể lạnh lẽo như đông.


Đây là lực lượng lĩnh vực, ở trong phạm vi nhất định, hoàn toàn nắm trong tay.

- Không cần lo lắng, hiện tại bọn họ cách nơi này chí ít còn có một canh giờ lộ trình, chúng ta hoàn toàn có thể bày trận, chờ bọn họ đi tới, liền bắt ba ba trong hủ!

Thấy biểu tình của hai cha con, Nhiếp Vân nở nụ cười.

Tuy đám người Giang Phong đuổi theo tốc độ không chậm, nhưng dù sao khởi bước chậm, đến nơi đây còn có chút cự ly, mình hoàn toàn có thể thừa dịp bọn họ chưa tới bày đại trận, gậy ông đập lưng ông.

- Đại trận? Không sai, ta biết một loại đại trận, cũng là lão tổ Dịch gia chúng ta lưu lại, tên Đà Thiên Mê Long Đại Trận, nghe nói là Bát Quái Kim Long Trận giảm bớt, uy lực vô cùng, vừa lúc có thể bày ra!

Nghe được bày binh bố trận, nhãn tình của Dịch Thành sáng lên, vỗ trán một cái, nhớ lại một trận pháp cực kỳ lợi hại.

Đúng vậy, hoàn toàn có thể chờ quân nhập hủ, bọn họ có cường giả Bất Hủ Cảnh đỉnh phong, chúng ta cũng không cần thiết cùng bọn họ chính diện giao chiến a!

- Đà Thiên Mê Long Đại Trận?

- Đúng vậy, loại đại trận này uy lực vô cùng, coi như đặt ở Nguyên Tâm Tông cũng tuyệt đối số một số hai, thuộc về trấn tộc chi bảo, Giang gia mơ ước nhiều lần nhưng không có phương pháp bố trí, trước kia ngươi cho ta công pháp cao thâm, không thể báo đáp, hiện tại ta truyền thụ bộ trận pháp này cho ngươi!

Dịch Thành cười gật đầu.

Vô Tận Đan Điền
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền Truyện Vô Tận Đan Điền Story Chương 488: Bày binh bố trận (1)
7.2/10 từ 35 lượt.
loading...