Vô Tận Đan Điền

Chương 479: Đứng hàng thứ 18 (2)

- Thì ra là thế...

Nghe ra câu chuyện, Nhiếp Vân hiểu vài phần.

Nói thật đích thật là Dịch Thành này có chút lòng tham, nếu bảo tàng khó có thể mở, tự nhiên phải chuẩn bị xong rồi hãy nói. Ba lần bốn lượt thí nghiệm, không làm cho người khác chú ý mới là lạ.

Tiền tài động nhân tâm, nếu là thượng cổ Nguyên Khí Sư lưu lại bảo tàng, chỉ sợ không phải số lượng nhỏ gì, Giang gia khẳng định cũng không dám lộ ra, âm thầm chèn ép là không thể tránh được.

- Vốn cho dù Giang gia có cường giả Bí Cảnh đệ tam trọng, Giang gia chúng ta cũng có nội tình của mình, nên không sợ, song phương người này cũng không thể làm gì được người kia, ai ngờ vị thiếu gia kia của Giang gia Giang Du, dĩ nhiên vận khí vô cùng tốt, được một vị trưởng lão của Nguyên Tâm Tông coi trọng, đồng thời thu làm đồ đệ, sau đó còn phái một cường giả Bí Cảnh đệ tam trọng trợ trận, chúng ta mới nơi chốn bị chèn ép, không còn năng lực phản kháng!

Dịch Thành tựa hồ nhớ lại mấy ngày nay tao ngộ, giữa hai lông mày đều là buồn bực.

- Trước nói tông môn là Nguyên Tâm Tông, Nguyên Tâm Tông, Nguyên Tâm Tông... Nga, nguyên lai là cái tiểu tông môn này...

Thì thầm hai lần, Nhiếp Vân rốt cục nghĩ tới.


Nguyên Tâm Tông này, kiếp trước nghe nói qua, chỉ là một môn phái nhỏ, kiếp trước căn bản khinh thường để ý, không nghĩ tới bây giờ ở chỗ này cũng là một thế lực lớn.

- Vị Nguyên Khí Sư tiền bối kia lưu lại cửa đá, muốn mở, chỉ có một điều kiện, đó chính là có đầy đủ chân khí hùng hậu dự trữ, chân khí càng hùng hậu, cửa đá mở ra lại càng cao, Nguyên Tâm Tông có trưởng lão, trình độ pháp lực hùng hậu hơn ta mười lần, đi mở ra mà nói, nhất định có thể triệt để mở cửa đá, Giang Du đúng là dựa vào điểm ấy, cùng ta nói điều kiện, bắt buộc ta gả nữ nhi cho hắn, ta không đồng ý, lúc này mới nơi chốn bức bách!

Dịch Thành lắc đầu, nhìn về phía Nhiếp Vân, trong mắt lóe lên vẻ hưng phấn nói:

- Vừa nhìn Nhiếp Vân tiểu huynh đệ chân khí dâng trào, lực lượng hùng hậu, mặc dù so ra kém trưởng lão Nguyên Tâm Tông, cũng không xê xích gì nhiều, nếu như người đi cùng chúng ta mà nói, có thể mở cửa đá ra, thu được bảo tàng, một lần hành động nghịch chuyển cục diện trước mắt!

- Vậy cung kính không bằng tòng mệnh!

Nhiếp Vân nở nụ cười một tiếng, coi như đối phương không mời mình, mình cũng dự định đi, dù sao dính dáng đến Nguyên Khí Sư, nói không động tâm đó là giả!

Đương nhiên, mời mình đi càng tốt, miễn rất nhiều phiền phức.

- Nếu như thế, chúng ta chuẩn bị một chút, ngày mai xuất phát, không biết vết thương trên người Nhiếp Vân tiểu huynh đã khỏi chưa? Có cần gì cứ mở miệng!


Dịch Thành đột nhiên nhớ tới nữ nhi nói trên người hắn còn có thương tích, vẻ mặt ân cần hỏi han.

- Có gì cần? Hiện tại Khí Hải của ta chưa viên mãn, cần linh thạch bổ sung lực lượng, chẳng biết Dịch gia các ngươi có thể lấy ra một ít hay không? Ta có thể dùng thứ khác trao đổi!

Suy nghĩ một chút, Nhiếp Vân nhức đầu.

Trong Khí Hải của mình chân khí ngay cả một phần ba cũng chưa tới, trải qua Truyền Tống Trận truyền tống, chân khí càng thêm tinh thuần, tính toán đâu ra đấy chân khí toàn thân ngay cả một phần sáu của Khí Hải cũng không được, đương nhiên, Khí Hải của mình thực sự rất lớn, coi như một nhét vào một phần sáu, cũng so với toàn bộ lực lượng của người bình thường!

Bất quá, nếu vị tiền bối Nguyên Khí Sư kia nói cần chân khí, pháp lực hùng hậu mới có thể mở ra, chân khí trong cơ thể tự nhiên là càng nhiều càng tốt!

- Khí Hải của ngươi chưa đủ viên mãn? Ngươi nói là thật...

Nghe được thiếu niên nói, Dịch Thành nhớ tới cổ lực lượng mênh mông vừa rồi, sợ đến biến sắc.

Lực lượng hùng hậu như thế, lại còn là Khí Hải không đầy... Khí Hải của ngươi rốt cuộc bao lớn?


Bất quá, Khí Hải một người hữu hạn, chân khí của thiếu niên hùng hậu như vậy, coi như đầy cũng có thể không sai biệt lắm, nếu hắn muốn bổ sung Khí Hải, vừa lúc có thể nhân cơ hội lấy lòng, nghĩ đến điểm này, Dịch Thành hít sâu một hơi, có chút tự ngạo nói:

- Tuy sinh ý của Dịch gia chúng ta làm không tính quá lớn, nhưng một ít linh thạch còn có thể cầm ra được, ngươi cần bao nhiêu? Nói một chút, chỉ cần ta có thể làm được, liền nhất định thỏa mãn, về phần trao đổi, chuyện này không nên nhắc lại!

- Ta cần tương đối nhiều, không lấy cái gì trao đổi mà nói, này... Này không tốt lắm đâu!

Nghe được đối phương hào khí ngất trời, Nhiếp Vân sửng sốt, có chút ngượng ngùng, mặc dù mình từng có thời điểm rất độc, nhưng cũng không muốn chiếm tiện nghi của người ta a.

- Ngươi đã cứu tính mệnh của nữ nhi ta, nếu như cần một chút linh thạch còn phải trao đổi, chẳng phải đánh mặt Dịch Thành ta? Cần bao nhiêu linh thạch, cứ mở miệng, không nên khách khí, hai vạn viên linh thạch hạ phẩm có đủ hay không? Hiện tại ta để người mang tới cho ngươi?

Thấy bộ dáng này của thiếu niên, Dịch Thành cười ha hả, trong giọng nói tràn đầy đại khí.

Khí Hải Đại Lục không sinh sản linh thạch, mặc dù có linh thạch hạ phẩm cũng là từ đại dương vô tận lấy được, nên cực kỳ thiếu thốn, mà tiền giao dịch chủ yếu nhất ở Phù Thiên Đại Lục lại là linh thạch, Dịch Thành là người làm ăn, gia tài bạc triệu, mặc dù trong khoảng thời gian này bị Giang gia bức bách có chút cùng đường, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, vẫn không thể khinh thường.

- Hai vạn viên linh thạch hạ phẩm?


Nhiếp Vân nghe nói như thế, một trận xấu hổ:

- Hai vạn viên linh thạch hạ phẩm, với ta mà nói vẫn không hữu dụng lắm, nếu có năm mươi vạn viên linh thạch hạ phẩm, ta nghĩ, hẳn là không sai biệt lắm có thể để Khí Hải của ta được một nửa, cũng đủ ứng phó tình hình...

- Năm mươi vạn? Mới bổ sung phân nửa? Ngươi... Ngươi còn là người sao?

Dịch Thành đang mỉm cười nghe được thiếu niên nói, nhất thời cứng đờ, cả người co quắp, cũng sắp điên rồi.

Năm mươi vạn linh thạch hạ phẩm ẩn chứa linh khí, giống như Trường Giang và Hoàng Hà, toàn bộ lấy ra bổ sung một trăm Chí Tôn cũng dư dả, thiếu niên trước mắt dĩ nhiên nói nhiều linh thạch như vậy, mới bổ sung phân nửa Khí Hải, Dịch Thành làm sao không hỏng mất?

Hơn nữa, trọng yếu nhất là, cả gia tộc bọn hắn, tính toán đâu ra đấy tất cả tài sản chung vào một chỗ, cũng chỉ có thể lấy ra ba mươi vạn linh thạch hạ phẩm...

Dịch Thành cảm thấy thiếu chút nữa ngất đi.

Thương cảm vừa rồi vẫn dõng dạc nói, cần bao nhiêu cứ mở miệng...

- Thế nào, Dịch Thành tiền bối có thấy khó làm hay không? Nếu như không được thì thôi! Năm mươi vạn linh thạch hạ phẩm, đích xác không phải là người bình thường có thể lấy ra!

Vô Tận Đan Điền
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền Truyện Vô Tận Đan Điền Story Chương 479: Đứng hàng thứ 18 (2)
7.2/10 từ 35 lượt.
loading...