Vô Tận Đan Điền
Chương 445: Công phu sư tử ngoạm (2)
- Ba trăm giọt nước suối? Này... Sư phụ ta cần mấy ngàn giọt, ba trăm giọt có chút quá ít đi!
Nhiếp Vân tiếp tục bậy bạ, biểu tình khó xử.
Dù sao rao giá trên trời, ngay tại chỗ trả tiền, mình nhất định phải bức sạch sẽ lợi ích của bọn hắn rồi nói sau.
- Mấy ngàn giọt... Cũng không nói gạt ngươi, Linh Tê Tuyền Thủy một năm mới có thể sinh sản một giọt, Cổ Thành chúng ta nhiều đệ tử cũng cần sử dụng, cho nên, căn bản không có nhiều, ba trăm giọt đã là cực hạn, cho dù sư phụ ngươi lại đây quét hết Cổ Thành, chúng ta cũng lấy không ra!
Trong lòng Thành chủ nhỏ máu nói.
- Như vậy đi, nếu thứ này trân quý như thế, cũng không cần mấy ngàn giọt, cho ta một ngàn giọt là được, ta trở về cũng tốt cho sư phụ một công đạo, bằng không, ta thật không có biện pháp giải thích!
Nhiếp Vân sợ bức bọn hắn nóng nảy, cũng nới lỏng một hơi.
- Một ngàn giọt... thật sự nhiều lắm, chỉ có năm trăm giọt, hơn nữa thật sự lấy không được rồi!
Chúng trang chủ cùng thành chủ lại thương nghị nửa ngày, cắn răng nói ra một điểm mấu chốt.
Kỳ thật năm trăm giọt đối với bọn họ mà nói đích thật là cực hạn, một năm mới có thể sinh ra một giọt, còn phải sử dụng, nhiều như vậy, đã là không biết bao nhiêu năm mới có thể tích góp ra tới!
- Được rồi, nếu chư vị trang chủ cùng thành chủ đại nhân đều khách khí như thế, ta liền không tham gia Thánh Linh đệ tử đại tái, lấy được Linh Tê Tuyền Thủy, ta cùng tỷ tỷ Mộ Hà liền trực tiếp rời đi Cổ Thành, sẽ không chậm trễ các vị!
Nhiếp Vân từ biểu tình của mọi người nhìn ra đích xác đã đến cực hạn, không thể tăng giá, làm bộ như khó xử gật đầu đồng ý.
- Kia liền cảm ơn hiền chất rồi!
Nghe thiếu niên đồng ý không tham gia trận đấu, lấy được nước suối liền đi, mọi người nhẹ nhàng thở ra.
- Được rồi, đừng nói những thứ này, tiệc rươu qua đi chúng ta sẽ lấy Linh Tê Tuyền Thủy cho ngươi, hiện tại chúng ta uống rượu, uống rượu!
Thành chủ thấy thiếu niên nhả ra, sợ hắn đổi ý, vội vàng mời rượu.
- Đúng vậy, ngươi xem đồ ăn đều lạnh, nhanh ăn đi, này là gan Giáp Long, là Long tộc hậu duệ chân chính, ăn vào đại bổ, Mộ Vân hiền chất đừng khách khí!
- Rượu này cũng không tệ, chỉ sợ có mấy trăm năm rồi, dễ uống!
Mọi người thương nghị thỏa đáng, không khí không còn áp lực như vừa rồi, cả gian phòng nhất thời náo nhiệt lên.
- Đúng rồi, ta muốn hỏi một chút, Linh Tê Tuyền Thủy đến cùng có tác dụng gì, tại sao lại ít như vậy? Phải dùng giọt tính toán?
Qua ba tuần rượu, ăn qua ngũ vị, Nhiếp Vân mở miệng hỏi.
- Ngươi không biết?
Nghe được câu hỏi của thiếu niên, tất cả mọi người sửng sốt.
Nhiếp Vân lắc đầu.
- Ha hả, kỳ thật cũng không có gì, Linh Tê Tuyền Thủy chỉ có loại công hiệu này!
Thành chủ cười cười.
- Ngươi tới Cổ Thành cũng nhìn thấy, nơi này của chúng ta tuổi chưa tới hai mươi, liền có được thực lực Chí Tôn, ở địa phương khác xem như rất ít gặp! Cũng không phải Cổ Thành thiên tài nhiều, mà là tác dụng của Linh Tê Tuyền Thủy!
- Nga? Nói nghe một chút?
Tuy Nhiếp Vân đã sớm đoán ra, bất quá cũng không tỉ mỉ, muốn nghe xem đến cùng như thế nào.
- Linh Tê Tuyền Thủy, kỳ thật chính là một loại thuốc kích thích, có thể bức ra tiềm lực của con người. Ngươi xem mấy người chúng ta, ngươi có biết chúng ta bao nhiêu tuổi không?
Thành chủ không trả lời, mà nói sang chuyện khác.
- Mấy người các vị? Này khó mà nói!
Nhiếp Vân lắc đầu.
Đạt tới Bí Cảnh, dung nhan người cơ bản sẽ không cải biến, những người này thoạt nhìn như sáu mươi, bảy mươi tuổi, trẻ thì khoảng bốn mươi, nhưng tuổi thật, chỉ sợ đều ít nhất vài trăm rồi, thậm chí hơn một ngàn!
Những người này thực lực so với bọn hắn còn mạnh hơn, tuổi khẳng định không nhỏ, ở trong ấn tượng của Nhiếp Vân, cho dù Linh Tê Tiềm Tuyền Thủy có thể gia tăng tốc độ tu luyện, nhưng muốn đạt tới loại thực lực này, ít nhất phải hơn hai trăm tuổi.
- Khó mà nói, ha hả, ta biết ngươi nghĩ cái gì!
Thành chủ lắc lắc đầu, trên mặt lộ ra một tia cô đơn.
- Kỳ thật dung mạo của chúng ta cùng tuổi không có gì khác biệt, ta năm nay năm mươi mốt tuổi, chúng ta nơi này tuổi lớn nhất cũng bất quá năm mươi lăm! Ngay cả toàn bộ Cổ Thành của chúng ta, cũng không có một người vượt qua một trăm tuổi!
Thành chủ thở dài một tiếng, lắc lắc đầu.
- Cái gì? Năm mươi mốt tuổi? Năm mươi lăm tuổi? Cả thành thị không có một cái nào vượt qua một trăm tuổi? Này... Làm sao có thể?
Lần này đến phiên Nhiếp Vân chấn kinh.
Tu luyện giả, đạt tới Bí Cảnh, thân thể cơ năng sẽ cải biến, tuổi thọ kéo dài, sống mấy trăm tuổi dễ dàng, toàn bộ Cổ Thành đạt tới Bí Cảnh không có một trăm ít nhất cũng năm sáu chục. Nhiều cường giả như vậy, làm sao có thể một người vượt qua một trăm tuổi cũng không có?
Cường giả Bí Cảnh vượt qua trăm tuổi ở nơi nào?
- Ngươi có phải nghĩ tới cường giả Bí Cảnh hơn trăm tuổi của chúng ta đều đi nơi nào hay không?
Trang chủ tựa hồ nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Nhiếp Vân, thở dài một tiếng,
- Đều chết hết? Tuổi thọ của cường giả Bí Cảnh không phải đều vượt qua 500 tuổi sao? Làm sao có thể chết?
Nhiếp Vân không thể tin được.
- Rất đơn giản, chúng ta sử dụng Linh Tê Tuyền Thủy bức sạch lực lượng trong cơ thể, chính là tuổi thọ! Cho nên, mặc dù đạt tới Bí Cảnh, tuổi thọ cũng sẽ không tăng trưởng nhiều ít!
Thành chủ giải thích:
- Dùng Linh Tê Tuyền Thủy, tốc độ hoạt tính của thân thể sẽ so với bình thường nhanh hơn năm lần, ngươi xem những người chúng ta mười mấy tuổi thì đến Chí Tôn, trên thực tế dùng tuổi tính mà nói, mỗi người đều bảy tám chục rồi! Bảy tám chục, thậm chí trăm tuổi mới đạt tới Chí Tôn, căn bản không coi là thiên tài!
- Còn có chuyện như vậy...
Nhiếp Vân giờ mới hiểu được.
Khó trách Cổ Thành nhiều thiên tài như vậy, nguyên lai đều là dùng tuổi thọ đổi lấy!
Dùng tuổi thọ đổi lấy thực lực... Đệ đệ!
Nhớ tới đệ đệ, trong lòng Nhiếp Vân lại đau xót.
- Kỳ thật cũng không có gì, nếu không dùng Linh Tê Tuyền Thủy, tuổi thọ của chúng ta tuy có thể kéo dài một ít, lại bởi vì không có thực lực, địa vị gì cũng không có, giống nhau sẽ bị trục xuất! Trục xuất ra ngoài, loại thiên phú này, tu luyện tới cực hạn quả thực không có khả năng, có lẽ còn chết sớm hơn!
Trang chủ tiếp tục nói.
Vô Tận Đan Điền
Nhiếp Vân tiếp tục bậy bạ, biểu tình khó xử.
Dù sao rao giá trên trời, ngay tại chỗ trả tiền, mình nhất định phải bức sạch sẽ lợi ích của bọn hắn rồi nói sau.
- Mấy ngàn giọt... Cũng không nói gạt ngươi, Linh Tê Tuyền Thủy một năm mới có thể sinh sản một giọt, Cổ Thành chúng ta nhiều đệ tử cũng cần sử dụng, cho nên, căn bản không có nhiều, ba trăm giọt đã là cực hạn, cho dù sư phụ ngươi lại đây quét hết Cổ Thành, chúng ta cũng lấy không ra!
Trong lòng Thành chủ nhỏ máu nói.
- Như vậy đi, nếu thứ này trân quý như thế, cũng không cần mấy ngàn giọt, cho ta một ngàn giọt là được, ta trở về cũng tốt cho sư phụ một công đạo, bằng không, ta thật không có biện pháp giải thích!
Nhiếp Vân sợ bức bọn hắn nóng nảy, cũng nới lỏng một hơi.
- Một ngàn giọt... thật sự nhiều lắm, chỉ có năm trăm giọt, hơn nữa thật sự lấy không được rồi!
Chúng trang chủ cùng thành chủ lại thương nghị nửa ngày, cắn răng nói ra một điểm mấu chốt.
Kỳ thật năm trăm giọt đối với bọn họ mà nói đích thật là cực hạn, một năm mới có thể sinh ra một giọt, còn phải sử dụng, nhiều như vậy, đã là không biết bao nhiêu năm mới có thể tích góp ra tới!
- Được rồi, nếu chư vị trang chủ cùng thành chủ đại nhân đều khách khí như thế, ta liền không tham gia Thánh Linh đệ tử đại tái, lấy được Linh Tê Tuyền Thủy, ta cùng tỷ tỷ Mộ Hà liền trực tiếp rời đi Cổ Thành, sẽ không chậm trễ các vị!
Nhiếp Vân từ biểu tình của mọi người nhìn ra đích xác đã đến cực hạn, không thể tăng giá, làm bộ như khó xử gật đầu đồng ý.
- Kia liền cảm ơn hiền chất rồi!
Nghe thiếu niên đồng ý không tham gia trận đấu, lấy được nước suối liền đi, mọi người nhẹ nhàng thở ra.
- Được rồi, đừng nói những thứ này, tiệc rươu qua đi chúng ta sẽ lấy Linh Tê Tuyền Thủy cho ngươi, hiện tại chúng ta uống rượu, uống rượu!
Thành chủ thấy thiếu niên nhả ra, sợ hắn đổi ý, vội vàng mời rượu.
- Đúng vậy, ngươi xem đồ ăn đều lạnh, nhanh ăn đi, này là gan Giáp Long, là Long tộc hậu duệ chân chính, ăn vào đại bổ, Mộ Vân hiền chất đừng khách khí!
- Rượu này cũng không tệ, chỉ sợ có mấy trăm năm rồi, dễ uống!
Mọi người thương nghị thỏa đáng, không khí không còn áp lực như vừa rồi, cả gian phòng nhất thời náo nhiệt lên.
- Đúng rồi, ta muốn hỏi một chút, Linh Tê Tuyền Thủy đến cùng có tác dụng gì, tại sao lại ít như vậy? Phải dùng giọt tính toán?
Qua ba tuần rượu, ăn qua ngũ vị, Nhiếp Vân mở miệng hỏi.
- Ngươi không biết?
Nghe được câu hỏi của thiếu niên, tất cả mọi người sửng sốt.
Nhiếp Vân lắc đầu.
- Ha hả, kỳ thật cũng không có gì, Linh Tê Tuyền Thủy chỉ có loại công hiệu này!
Thành chủ cười cười.
- Ngươi tới Cổ Thành cũng nhìn thấy, nơi này của chúng ta tuổi chưa tới hai mươi, liền có được thực lực Chí Tôn, ở địa phương khác xem như rất ít gặp! Cũng không phải Cổ Thành thiên tài nhiều, mà là tác dụng của Linh Tê Tuyền Thủy!
- Nga? Nói nghe một chút?
Tuy Nhiếp Vân đã sớm đoán ra, bất quá cũng không tỉ mỉ, muốn nghe xem đến cùng như thế nào.
- Linh Tê Tuyền Thủy, kỳ thật chính là một loại thuốc kích thích, có thể bức ra tiềm lực của con người. Ngươi xem mấy người chúng ta, ngươi có biết chúng ta bao nhiêu tuổi không?
Thành chủ không trả lời, mà nói sang chuyện khác.
- Mấy người các vị? Này khó mà nói!
Nhiếp Vân lắc đầu.
Đạt tới Bí Cảnh, dung nhan người cơ bản sẽ không cải biến, những người này thoạt nhìn như sáu mươi, bảy mươi tuổi, trẻ thì khoảng bốn mươi, nhưng tuổi thật, chỉ sợ đều ít nhất vài trăm rồi, thậm chí hơn một ngàn!
Những người này thực lực so với bọn hắn còn mạnh hơn, tuổi khẳng định không nhỏ, ở trong ấn tượng của Nhiếp Vân, cho dù Linh Tê Tiềm Tuyền Thủy có thể gia tăng tốc độ tu luyện, nhưng muốn đạt tới loại thực lực này, ít nhất phải hơn hai trăm tuổi.
- Khó mà nói, ha hả, ta biết ngươi nghĩ cái gì!
Thành chủ lắc lắc đầu, trên mặt lộ ra một tia cô đơn.
- Kỳ thật dung mạo của chúng ta cùng tuổi không có gì khác biệt, ta năm nay năm mươi mốt tuổi, chúng ta nơi này tuổi lớn nhất cũng bất quá năm mươi lăm! Ngay cả toàn bộ Cổ Thành của chúng ta, cũng không có một người vượt qua một trăm tuổi!
Thành chủ thở dài một tiếng, lắc lắc đầu.
- Cái gì? Năm mươi mốt tuổi? Năm mươi lăm tuổi? Cả thành thị không có một cái nào vượt qua một trăm tuổi? Này... Làm sao có thể?
Lần này đến phiên Nhiếp Vân chấn kinh.
Tu luyện giả, đạt tới Bí Cảnh, thân thể cơ năng sẽ cải biến, tuổi thọ kéo dài, sống mấy trăm tuổi dễ dàng, toàn bộ Cổ Thành đạt tới Bí Cảnh không có một trăm ít nhất cũng năm sáu chục. Nhiều cường giả như vậy, làm sao có thể một người vượt qua một trăm tuổi cũng không có?
Cường giả Bí Cảnh vượt qua trăm tuổi ở nơi nào?
- Ngươi có phải nghĩ tới cường giả Bí Cảnh hơn trăm tuổi của chúng ta đều đi nơi nào hay không?
Trang chủ tựa hồ nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Nhiếp Vân, thở dài một tiếng,
- Đều chết hết? Tuổi thọ của cường giả Bí Cảnh không phải đều vượt qua 500 tuổi sao? Làm sao có thể chết?
Nhiếp Vân không thể tin được.
- Rất đơn giản, chúng ta sử dụng Linh Tê Tuyền Thủy bức sạch lực lượng trong cơ thể, chính là tuổi thọ! Cho nên, mặc dù đạt tới Bí Cảnh, tuổi thọ cũng sẽ không tăng trưởng nhiều ít!
Thành chủ giải thích:
- Dùng Linh Tê Tuyền Thủy, tốc độ hoạt tính của thân thể sẽ so với bình thường nhanh hơn năm lần, ngươi xem những người chúng ta mười mấy tuổi thì đến Chí Tôn, trên thực tế dùng tuổi tính mà nói, mỗi người đều bảy tám chục rồi! Bảy tám chục, thậm chí trăm tuổi mới đạt tới Chí Tôn, căn bản không coi là thiên tài!
- Còn có chuyện như vậy...
Nhiếp Vân giờ mới hiểu được.
Khó trách Cổ Thành nhiều thiên tài như vậy, nguyên lai đều là dùng tuổi thọ đổi lấy!
Dùng tuổi thọ đổi lấy thực lực... Đệ đệ!
Nhớ tới đệ đệ, trong lòng Nhiếp Vân lại đau xót.
- Kỳ thật cũng không có gì, nếu không dùng Linh Tê Tuyền Thủy, tuổi thọ của chúng ta tuy có thể kéo dài một ít, lại bởi vì không có thực lực, địa vị gì cũng không có, giống nhau sẽ bị trục xuất! Trục xuất ra ngoài, loại thiên phú này, tu luyện tới cực hạn quả thực không có khả năng, có lẽ còn chết sớm hơn!
Trang chủ tiếp tục nói.
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 445: Công phu sư tử ngoạm (2)
7.2/10 từ 35 lượt.