Vô Tận Đan Điền
Chương 3360: Phổ Thiên Đại Đế (hạ) (2)
- Thật là nhiều cường giả...
Nhiếp Vân cũng không sốt ruột tranh đoạt với bọn họ mà hai mắt nhìn về phía đám người rậm rạp chằng chịt ở phía trước, ánh mắt lập loè, không nhịn được có chút cảm khái.
Hắn chỉ tùy tiện nhìn vài lần cũng đã phát hiện ra có mấy chục tồn tại có thực lực không kém gì hắn, không hổ là hậu bối của cường giả Đế cảnh, nội tình quả nhiên đủ thâm hậu.
Không chỉ riêng thực lực bản thân những người này cường đại, mà chỉ sợ bản thân còn nắm giữ các loại bí kỹ mà cường giả Đế cảnh lưu lại. Còn có các chiêu số, không cần phải nghĩ. Nhất định sức chiến đấu sẽ rất là đáng sợ.
Tuy rằng Nhiếp Vân đã trải qua không ít chuyện, thiên phú cũng không yếu. Thế nhưng so với chiêu số mà cường giả Đế cảnh sáng tạo ra vẫn còn có chênh lệch rất xa. Cũng giống như Đại Diễn Thiên Cơ kiếm vậy. Loại kiếm pháp cấp bậc này, tối đa hắn cũng chỉ có thể học tập mà thôi. Nếu như muốn sáng chế ra chiêu số đồng cấp với nó, chuyện này căn bản hắn không làm được a.
Đương nhiên, cho dù chiêu số có mạnh mẽ tới đâu thì cũng có quan hệ với người sử dụng nó. Nếu như không có thiên phú và lĩnh ngộ cao tuyệt, như vậy cho dù có chiêu số lợi hại đến mấy, có người cường đại chỉ điểm thì cũng sẽ không được tính là quá mạnh mẽ.
- Vạn Giới Vũ Y là một kiện binh khí phòng ngự siêu việt Hoàng cảnh viên mãn, không riêng gì có tác dụng ở trong Vạn Giới Động thiên. Mà sau khi đi ra ngoài cũng có hiệu quả rất lớn. Chính bởi vì như vậy cho nên phàm là người tham gia thí luyện, đều sẽ dùng hết toàn lực. Vì vậy chúng ta cũng phải cố gắng lên. Chúng ta không cướp được Tầm Hướng châm, cho nên ngàn vạn lần không thể để cho thứ này rơi vào trong tay hai người Ba Đa, Lưu Mộc Nhị kia!
Một mặt đi về phía trước, một mặt Nhữ Hạ Vương tử truyền âm cho hắn.
Hắn cũng không biết Tầm Hướng châm của Đa Ba vương tử đã bị Nhiếp Vân trộm đi. Lúc này hắn còn cho là hai người bọn họ ngay cả một kiện bảo vật cũng không có.
- Chỉ có thể tận lực mà thôi!
Nhiếp Vân cũng không có nói thật mọi việc ra.
Trộm đi Cực địa hàn băng, bản thân lại có thiên phú Hỏa Thần tông, dựa theo đạo lý bình thường mà nói. Như vậy hắn sẽ có cơ hội hái được Hỏa Long chi tâm từ trong Hỏa Long địa uyên. Thế nhưng thế sự không có chuyện gì là tuyệt đối, những hậu nhân của cường giả Đế cảnh này. Người nào mà gia thế không xa xỉ cơ chứ? Ai biết được bọn hắn còn có thủ đoạn bất ngờ gì hay không?
Cuối cùng có thành công hay không hắn cũng không biết, cho nên cũng chỉ có thể nói là tận lực, khi đó dù có thất bại thì cũng sẽ không cảm thấy tiếc nuối.
- Được, hai người chúng ta cùng nhau cố gắng, lần này nhất định ta phải vượt qua được đám người Ba Đa!
Nhữ Hạ Vương tử cắn răng nói một câu.
Cũng là một trong ba đại vương tử, thế nhưng lúc tranh đoạt Tầm Hướng châm hắn lại rớt lại phía sau hai người kia. Lần này không thể thất bại được nữa, nếu không, cho dù vị hoàng tử trước mắt này có đem vị trí tặng cho hắn thì hắn cũng không có mặt mũi nào tiếp nhận ah!
Sưu!
Sưu!
Trong lúc hai người truyền âm với nhau thì đã tới trước mặt cánh cửa. Thân ảnh của cả hai nhoáng một cái, đồng thời biến mất tại chỗ, thân thể cùng lúc tiến vào bên trong một thế giới khác.
Đằng sau cánh cửa là một cái biển lửa, vừa mới đi vào đã cảm thấy sóng nhiệt dầy đặc đập vào mặt, thiêu đốt khiến cho làn da của người ta run lên.
Hỏa thần chi khí ở trong người vận chuyển, rất nhanh Nhiếp Vân đã có thể thích ứng được cảm giác nóng bỏng trước mắt.
Nhữ Hạ Vương tử ở bên cạnh không có lọai bản lĩnh này như hắn. Tuy nhiên, đối phương cũng đã sớm có chuẩn bị, bên ngoài thân thể hắn lập tức có một đạo quang mang lập loè, một cỗ lực lượng vô hình tức thì ngăn cản nhiệt khí ở bên ngoài.
- Linh khí Huyền Y... Lực khống chế thật tinh thuần!
Thủ pháp mà Nhữ Hạ Vương tử dùng không phải là pháp bảo, mà là lực lượng ở trong cơ thể thông qua huyệt đạo quanh thân bắn ra ngoài, tạo thành một vòng phòng hộ đặc thù.
Loại phòng hộ này yêu cầu bản thân đối với lực lượng phải có lực khống chế rất mạnh. Cho dù là hắn hiện tại cũng rất khó có thể làm được. Mà đối phương lại cử trọng nhược khinh, đủ để thấy được thực lực của đối phương rất đáng sợ.
Tuy rằng hắn chưa từng giao thủ với Nhữ Hạ Vương tử, thế nhưng chỉ bằng vào điểm này, chỉ sợ đối phương cũng đã không kém gì hắn. Có lẽ, thậm chí lại còn mạnh hơn.
- Cho dù lực khống chế có mạnh tới đâu cũng vô dụng. Nhiếp huynh đối với những sóng nhiệt này cũng không có chút phản ứng nào. Chuyện này mới khiến cho ta cảm thấy hâm mộ a!
Nhữ Hạ Vương tử liếc nhìn Nhiếp Vân, trong lòng không có một chút cảm giác về sự ưu việt nào.
Sử dụng linh khí Huyền Y nhìn qua thì cảm thấy rất là cường đại, trên thực tế lại là không ngừng tiêu hao pháp lực của mình. Cho nên cũng không thể coi là phương pháp cao minh vào đâu được.
Thiếu niên ở trước mắt này cũng không cần phải làm gì mà lại có thể chống đỡ được nhiệt độ cao, không cần phải suy nghĩ. Nhất định thủ đoạn của đối phương so với hắn còn lợi hại hơn nhiều.
- Thể chất của ta có chút đặc thù a!
Đương nhiên Nhiếp Vân sẽ không nói ra chuyện mình có được thiên phú Hỏa thần. Hắn thuận miệng chuyển chủ đề, lại ngẩng đầu nhìn về phía trước.
Trước mắt bọn họ lúc này là một cái sơn động cực lớn, bốn phía có hỏa diễm cực nóng thiêu đốt, khiến cho đất đất hóa lỏng, chậm rãi chảy xuôi ra ngoài.
Sơn động đen kịt, nhìn không thấy tận cùng. Bóng người vọt tới trước đó cũng đã biến mất không thấy gì nữa. Giống như tất cả đều rơi vào bên trong nham thạch nóng chảy, bị đốt thành tro bụi vậy.
- Cái này là Hỏa Long địa uyên hay sao?
Sắc mặt của Nhiếp Vân lập tức trở nên ngưng trọng.
Lúc còn ở Khí Hải Đại Lục, Phù thiên đại lục hắn cũng đã từng tiến vào trong dung nham ở dưới mặt đất. Cũng coi như quen thuộc với hoàn cảnh này. Thế nhưng trình độ nóng bỏng của sơn động trước mắt này rõ ràng đã vượt qua tưởng tượng của hắn.
Hơn nữa, ở nơi này còn ẩn chứa một loại cảm giác áp bách cường đại, khiến cho người ta không kìm lòng được mà hít thở dồn dập.
- Đúng vậy. Hỏa Long địa uyên là một chỗ đặc thù được hình thành từ thi thể của Thượng cổ Hỏa Long thú sau khi chết. Sơn độgn mà chúng ta đứng hiện tại trên thực tế là bên trong thi thể của Hỏa Long thú. Cho nên càng đi về phía trước thì nhiệt độ lại càng cao, càng khó có thể thừa nhận được!
Vô Tận Đan Điền
Nhiếp Vân cũng không sốt ruột tranh đoạt với bọn họ mà hai mắt nhìn về phía đám người rậm rạp chằng chịt ở phía trước, ánh mắt lập loè, không nhịn được có chút cảm khái.
Hắn chỉ tùy tiện nhìn vài lần cũng đã phát hiện ra có mấy chục tồn tại có thực lực không kém gì hắn, không hổ là hậu bối của cường giả Đế cảnh, nội tình quả nhiên đủ thâm hậu.
Không chỉ riêng thực lực bản thân những người này cường đại, mà chỉ sợ bản thân còn nắm giữ các loại bí kỹ mà cường giả Đế cảnh lưu lại. Còn có các chiêu số, không cần phải nghĩ. Nhất định sức chiến đấu sẽ rất là đáng sợ.
Tuy rằng Nhiếp Vân đã trải qua không ít chuyện, thiên phú cũng không yếu. Thế nhưng so với chiêu số mà cường giả Đế cảnh sáng tạo ra vẫn còn có chênh lệch rất xa. Cũng giống như Đại Diễn Thiên Cơ kiếm vậy. Loại kiếm pháp cấp bậc này, tối đa hắn cũng chỉ có thể học tập mà thôi. Nếu như muốn sáng chế ra chiêu số đồng cấp với nó, chuyện này căn bản hắn không làm được a.
Đương nhiên, cho dù chiêu số có mạnh mẽ tới đâu thì cũng có quan hệ với người sử dụng nó. Nếu như không có thiên phú và lĩnh ngộ cao tuyệt, như vậy cho dù có chiêu số lợi hại đến mấy, có người cường đại chỉ điểm thì cũng sẽ không được tính là quá mạnh mẽ.
- Vạn Giới Vũ Y là một kiện binh khí phòng ngự siêu việt Hoàng cảnh viên mãn, không riêng gì có tác dụng ở trong Vạn Giới Động thiên. Mà sau khi đi ra ngoài cũng có hiệu quả rất lớn. Chính bởi vì như vậy cho nên phàm là người tham gia thí luyện, đều sẽ dùng hết toàn lực. Vì vậy chúng ta cũng phải cố gắng lên. Chúng ta không cướp được Tầm Hướng châm, cho nên ngàn vạn lần không thể để cho thứ này rơi vào trong tay hai người Ba Đa, Lưu Mộc Nhị kia!
Một mặt đi về phía trước, một mặt Nhữ Hạ Vương tử truyền âm cho hắn.
Hắn cũng không biết Tầm Hướng châm của Đa Ba vương tử đã bị Nhiếp Vân trộm đi. Lúc này hắn còn cho là hai người bọn họ ngay cả một kiện bảo vật cũng không có.
- Chỉ có thể tận lực mà thôi!
Nhiếp Vân cũng không có nói thật mọi việc ra.
Trộm đi Cực địa hàn băng, bản thân lại có thiên phú Hỏa Thần tông, dựa theo đạo lý bình thường mà nói. Như vậy hắn sẽ có cơ hội hái được Hỏa Long chi tâm từ trong Hỏa Long địa uyên. Thế nhưng thế sự không có chuyện gì là tuyệt đối, những hậu nhân của cường giả Đế cảnh này. Người nào mà gia thế không xa xỉ cơ chứ? Ai biết được bọn hắn còn có thủ đoạn bất ngờ gì hay không?
Cuối cùng có thành công hay không hắn cũng không biết, cho nên cũng chỉ có thể nói là tận lực, khi đó dù có thất bại thì cũng sẽ không cảm thấy tiếc nuối.
- Được, hai người chúng ta cùng nhau cố gắng, lần này nhất định ta phải vượt qua được đám người Ba Đa!
Nhữ Hạ Vương tử cắn răng nói một câu.
Cũng là một trong ba đại vương tử, thế nhưng lúc tranh đoạt Tầm Hướng châm hắn lại rớt lại phía sau hai người kia. Lần này không thể thất bại được nữa, nếu không, cho dù vị hoàng tử trước mắt này có đem vị trí tặng cho hắn thì hắn cũng không có mặt mũi nào tiếp nhận ah!
Sưu!
Sưu!
Trong lúc hai người truyền âm với nhau thì đã tới trước mặt cánh cửa. Thân ảnh của cả hai nhoáng một cái, đồng thời biến mất tại chỗ, thân thể cùng lúc tiến vào bên trong một thế giới khác.
Đằng sau cánh cửa là một cái biển lửa, vừa mới đi vào đã cảm thấy sóng nhiệt dầy đặc đập vào mặt, thiêu đốt khiến cho làn da của người ta run lên.
Hỏa thần chi khí ở trong người vận chuyển, rất nhanh Nhiếp Vân đã có thể thích ứng được cảm giác nóng bỏng trước mắt.
Nhữ Hạ Vương tử ở bên cạnh không có lọai bản lĩnh này như hắn. Tuy nhiên, đối phương cũng đã sớm có chuẩn bị, bên ngoài thân thể hắn lập tức có một đạo quang mang lập loè, một cỗ lực lượng vô hình tức thì ngăn cản nhiệt khí ở bên ngoài.
- Linh khí Huyền Y... Lực khống chế thật tinh thuần!
Thủ pháp mà Nhữ Hạ Vương tử dùng không phải là pháp bảo, mà là lực lượng ở trong cơ thể thông qua huyệt đạo quanh thân bắn ra ngoài, tạo thành một vòng phòng hộ đặc thù.
Loại phòng hộ này yêu cầu bản thân đối với lực lượng phải có lực khống chế rất mạnh. Cho dù là hắn hiện tại cũng rất khó có thể làm được. Mà đối phương lại cử trọng nhược khinh, đủ để thấy được thực lực của đối phương rất đáng sợ.
Tuy rằng hắn chưa từng giao thủ với Nhữ Hạ Vương tử, thế nhưng chỉ bằng vào điểm này, chỉ sợ đối phương cũng đã không kém gì hắn. Có lẽ, thậm chí lại còn mạnh hơn.
- Cho dù lực khống chế có mạnh tới đâu cũng vô dụng. Nhiếp huynh đối với những sóng nhiệt này cũng không có chút phản ứng nào. Chuyện này mới khiến cho ta cảm thấy hâm mộ a!
Nhữ Hạ Vương tử liếc nhìn Nhiếp Vân, trong lòng không có một chút cảm giác về sự ưu việt nào.
Sử dụng linh khí Huyền Y nhìn qua thì cảm thấy rất là cường đại, trên thực tế lại là không ngừng tiêu hao pháp lực của mình. Cho nên cũng không thể coi là phương pháp cao minh vào đâu được.
Thiếu niên ở trước mắt này cũng không cần phải làm gì mà lại có thể chống đỡ được nhiệt độ cao, không cần phải suy nghĩ. Nhất định thủ đoạn của đối phương so với hắn còn lợi hại hơn nhiều.
- Thể chất của ta có chút đặc thù a!
Đương nhiên Nhiếp Vân sẽ không nói ra chuyện mình có được thiên phú Hỏa thần. Hắn thuận miệng chuyển chủ đề, lại ngẩng đầu nhìn về phía trước.
Trước mắt bọn họ lúc này là một cái sơn động cực lớn, bốn phía có hỏa diễm cực nóng thiêu đốt, khiến cho đất đất hóa lỏng, chậm rãi chảy xuôi ra ngoài.
Sơn động đen kịt, nhìn không thấy tận cùng. Bóng người vọt tới trước đó cũng đã biến mất không thấy gì nữa. Giống như tất cả đều rơi vào bên trong nham thạch nóng chảy, bị đốt thành tro bụi vậy.
- Cái này là Hỏa Long địa uyên hay sao?
Sắc mặt của Nhiếp Vân lập tức trở nên ngưng trọng.
Lúc còn ở Khí Hải Đại Lục, Phù thiên đại lục hắn cũng đã từng tiến vào trong dung nham ở dưới mặt đất. Cũng coi như quen thuộc với hoàn cảnh này. Thế nhưng trình độ nóng bỏng của sơn động trước mắt này rõ ràng đã vượt qua tưởng tượng của hắn.
Hơn nữa, ở nơi này còn ẩn chứa một loại cảm giác áp bách cường đại, khiến cho người ta không kìm lòng được mà hít thở dồn dập.
- Đúng vậy. Hỏa Long địa uyên là một chỗ đặc thù được hình thành từ thi thể của Thượng cổ Hỏa Long thú sau khi chết. Sơn độgn mà chúng ta đứng hiện tại trên thực tế là bên trong thi thể của Hỏa Long thú. Cho nên càng đi về phía trước thì nhiệt độ lại càng cao, càng khó có thể thừa nhận được!
Vô Tận Đan Điền
Đánh giá:
Truyện Vô Tận Đan Điền
Story
Chương 3360: Phổ Thiên Đại Đế (hạ) (2)
7.2/10 từ 35 lượt.